Truyền Thuyết Đều Là Gạt Người.


Người đăng: Boss

Bien: A La
Tren biển…

Lời của tướng quan tức thi đa nhắc nhở Hạ Á. Noi ra thi, hắn cung Khải Văn va
đội kỵ binh luc len phia Bắc gặp phải chướng ngại, đội cung tiễn ẩn trốn tren
sườn nui đo, đich xac khong giống người Ô Đin.

Những cung tiễn thủ đo nhin từ tố chất từng binh sĩ ma noi, ro rang bề ngoai
co khac biệt khong nhỏ so với người Ô Đin. Bọn chung khong co voc người cao
lớn khoi ngo phổ biến của người Ô Đin, tuy cũng co vẻ rất tinh anh cường han,
nhưng sự chenh lệch về chiều cao than thể lại khong cach nao gạt bỏ đi hoan
toan được.

Cũng khong phải la người Ô Đin khong co kẻ nao dang người hơi thấp một chut,
chẳng qua la, trang bị của đội cung tiễn thủ đo nếu so sanh với người Ô Đin ma
noi, kho tranh khỏi co vẻ hơi "ưu tu" qua.

Bọn họ mỗi một người đều được trang bị giap kim loại nhẹ nhang ma tinh xảo,
phương thức chế tạo ro rang khong phải thứ người Ô Đin co thể co được. Cũng
khong phải noi người Ô Đin thi khong co cung tiễn thủ được trang bị ao giap,
chẳng qua Ô Đin đế quốc trước giờ về mặt ren tạo va cong nghệ kim chuc lạc hậu
xa so với Bai Chiếm Đinh đế quốc. Thong thường ma noi thi vũ khi trang bị của
chiến sĩ người Ô Đin, chỉ thien về hai đặc điểm: day, nặng.

Cong nghệ ren tạo kim loại lạc hậu khiến người Ô Đin khong co được thực lực để
trang bị ao giap ưu tu tinh xảo quy mo lớn, chỉ trong quan đoan tinh nhuệ của
họ mới co thể trang bị cho chiến sĩ ao giap kim loại chất lượng tốt, tăng
cường lực phong ngự. Con ngoai ra, đại bộ phận chiến sĩ người Ô Đin đều dung
ao giap bằng da la chinh.

Con một điều nữa chinh la vũ khi. Những địch nhan ma Hạ Á gặp phải đo, mỗi một
cung tiễn thủ đều sử dụng cung lam bằng sừng thượng đẳng, loại cung nay tren
canh cung đa phối len hoa văn hinh ốc xoay, co thể điều tiết day cung, để phụ
trợ cho canh tay cung tiễn thủ nhờ khi giới- Cong nghệ như vậy, cũng khong
phải người Ô Đin co thể co được. Tuy cũng co thể bỏ tiền ra mua về những vũ
khi trang bị nay, nhưng với tố chất binh sĩ của đội cung tiễn thủ đo, so sanh
với chiến sĩ Ô Đin ma noi cũng khong xuất chung hơn, thi khong co lý gi lại đi
bỏ ra một khoản lớn mua những trang bị hiếm co trong người Ô Đin nay về vũ
trang cho một đội ngũ tố chất binh thường a.

Trọng yếu nhất chinh la vũ khi cận chiến của những cung tiễn thủ đo. Đoản kiếm
hai lưỡi, than kiếm dai ước chừng một met, nhẹ nhang tiện lợi ma sắc ben.
Người Ô Đin lại rất it dung loại đoản kiếm nay tac chiến. Than hinh cao to ma
thể chất trời sinh xuất chung như người Ô Đin, vẫn luon thich pho diễn sự vũ
dũng của bản than, bọn họ cang thich những vũ khi tac chiến loại nặng như bua,
thiết chuy hoặc cự kiếm hai tay … hơn. Đoản kiếm như thế nay, đại bộ phận
người Ô Đin khinh thường khong muốn sử dụng.

Cuối cung chinh la thuật bắn của những cung tiễn thủ đo - phải bắn trung vao
đoan ngựa đang lao đi, khong phải tuy tiện thao luyện một hai thang la đa co
thể lam nổi! Việc huấn luyện của cung tiễn thủ so với chiến sĩ binh thường kho
khắn hơn nhiều. Ma người Ô Đin trước nay cũng chưa từng am hiểu cung tiễn…

"Hừ, xem ra la lang giềng tren biển đo." Sắc mặt A Đức Lý Khắc am trầm, vết
sẹo tren mặt phảng phất đều như đang vặn vẹo, trong nhan thần tran ngập sat
khi: "Mỗi lần chung ta giao chiến với người Ô Đin, luon co chut bong dang hải
tặc tồn tại."

"Hải tặc" ma A Đức Lý Khắc noi, Hạ Á cũng khong lạ gi - thậm chi con vừa hay
tương phản, hắn cực kỳ quen thuộc!

Tren Da Hỏa trấn, đại thẩm Tac Phi Á - người đa từng la tinh nhan trong mộng
bao năm trong suốt thời nien thiếu của Hạ Á, trượng phu của nang, ten độc nhan
mở quan rượu đo, chinh la một kẻ từ tren biển đến.

Tren biển phia Tay đại lục, co một đảo quốc, diện tich quốc thổ chẳng qua chỉ
to bằng một hai quận của Byzantine ma thoi, nhưng quốc gia đo lại nhờ vao vị
tri địa lý độc đao, thường luon co thể đứng ben ngoai cuộc chiến tranh giữa
hai đại đế quốc.

Quốc gia hải tặc, la cach hai hước ma người Byzantine gọi quốc gia nay. Tren
thực tế quốc gia nay lại khong phải hang ổ hải tặc, trinh độ văn minh của bọn
họ cũng khong kem gi Byzantine. Chỉ la, cuộc sống ở tren biển, bọn họ lại
khong am hiểu lục chiến, ma lại nổi tiếng thế giới về hải quan, họ co lực
lượng tren biển khổng lồ, những đội tau chiến thuyền nhiều vo số kể. Họ đặt
minh ben ngoai đại lục, co thể mở rộng giao dịch với hai đại đế quốc, lại
tranh được khỏi đại bộ phận những hao tổn chiến tranh nổ ra do tranh ba tren
đại lục. Buon ban tren biển cung cấp cho họ lượng lớn tai phu, đay la một chế
độ quốc gia nổi danh với tinh thần giảo hoạt va mạo hiểm.

Đương nhien… Người đại lục cũng chẳng phải ngu ngốc. Một vương quốc tren biển
như vậy, luon sắm vai co tac dụng thuc đẩy trợ giup trong chiến tranh giữa hai
đại đế quốc đại lục, co luc con đong vai ben buon lậu vũ khi trong thời kỳ
chiến tranh… lấy mau người đại lục chảy ra trong chiến tranh, để bổ sung dinh
dưỡng cho quốc gia họ.

"Hừ, trận chiến lần trước, những hải tặc nay con đứng về ben chung ta, lần
nay, lại đa trực tiếp xuất binh giup đỡ người Ô Đin rồi." A Đức Lý Khắc cau
may.

Thấy vẻ am trầm tren mặt tướng quan, Hạ Á hiểu ro vị tướng quan nay tựa hồ như
đang phiền nao vi một vấn đề quan trọng, nhưng Hạ Á du sao cũng khong phải
người Byzantine, hắn khong cach nao hiểu được những phiền nao về cuộc chiến
ngầm giữa cac nước với nhau ngoai cac trận chiến khi đứng tren vị tri của A
Đức Lý Khắc.

Qua một lat, A Đức Lý Khắc khoi phục tinh thần, hắn cười cười, "Được rồi,
ngươi lui xuống nghỉ ngơi đi. Tiểu tử, lần nay ngươi lam cực kỳ khong tồi.
Nhiệm vụ tiếp theo của ngươi chinh la dưỡng thương cho tốt. Nếu ngươi hồi phục
nhanh, noi khong chừng con co thể kịp trận chiến nay."

Hạ Á được người khac từ trong đại trướng nang trở về, hắn khong nghĩ them vấn
đề "tren biển" gi nữa. Mấy việc nay, đại khai la thứ ma chỉ cac tướng quan
phiền nao ma thoi.

Hắn cung Shaerba, con cả Tạp Thac, đa cung nhận được đai ngộ của thương binh.
Ba người bọn họ đều bị thương rất nặng, tạm thời đa mất đi năng lực tiếp tục
tac chiến. Tối hom đo, ba người bọn hắn va cả tan quan của đội số ba cung nhau
rời khỏi tiền tuyến, đi về phia Nam. Bọn hắn sẽ trở lại doanh trại gần Da Hỏa
trấn để tiến hanh tu chỉnh.

Đội trưởng Ba Đặc Lặc của đội số ba cũng vi thương thế ma cung đội xuống phia
Nam tu chỉnh. Tuy ten han tử toc bạc nay hết sức khong cam tam, nhưng dinh hai
ten trước ngực lam hắn hiện giờ đến ngựa cũng kho cưỡi nổi, dưới nghiem lệnh
của A Đức Lý Khắc, bất đắc dĩ chỉ co thể theo đội lui về.

Vi khong thể cưỡi ngựa, Ba Đặc Lặc cung nhom thương binh Hạ Á nằm trong xe
ngựa. Han tử toc bạc nay dường như vi lý do bản than bị phục binh lam tổn hại
mất hơn phan nửa số binh sĩ, ma tinh thần co vẻ hết sức sa sut.

Hạ Á thi thật ra khong sao hết - noi thực, mai cho đến hiện tại, sau thẳm
trong nội tam hắn, đối với việc thắng thua của trận chiến nay, cũng khong co
nghĩ gi nhiều lắm. Du gi thi hắn cũng chẳng phải người Byzantine, Byzantine đế
quốc va Ô Đin đế quốc. Ai thắng trận nay, đối với hắn ma noi thi tựa hồ cũng
chẳng co khac biệt gi lớn lắm. Mấy lần liều mạng trước đo, cũng chỉ thuần tuy
la bởi than ở trong tập thể của binh đoan kỵ binh số mười ba nay, khong thể
vứt bỏ đồng bạn ma bộc phat ra dũng khi.

Chuẩn xac ma noi, cho tới bay giờ, trong long Hạ Á khong co long trung thanh
gi đối với đế quốc Bai Chiem Đinh cả. Long tận trung của hắn chỉ vẻn vẹn đặt ở
tren bản than binh đoan kỵ binh số mười ba ma thoi.

Lần nay thụ thương lam Hạ Á chịu khổ rất lớn, tuy y quan trong quan đội đa cho
hắn thuốc, xử lý xong miệng vết thương, nhưng mũi ten ma hắn trung phải uy lực
thực tại qua kinh người. Đa trải qua nhiều việc như vậy rồi, thời khắc bị
trung ten, lần đấu tien Hạ Á mới phảng phất thật sự ngửi thấy mui vị của cai
chết đến gần như vậy.

Một ten đo, đa nhẹ nhang xuyen thủng long lan ma Hạ Á cho rằng khong gi pha
nổi! Uy lực như vậy, đa lưu lại trong long Hạ Á chấn động sau sắc! Hắn đề tỉnh
bản than minh, long lan cũng khong phải vạn năng!

Uy lực của một ten đo cũng khong chỉ vẻn vẹn xuyen thủng long lan, Hạ Á rất
ro, một ten nay đa lưu lại cho than thể minh thương hại nghiem trọng. Trong
qua khứ, thể chất của hắn cường han đến mức khong giống nhan loại, trước đo
hắn cũng khong phải chưa từng thụ thương, nhưng mỗi lần sau khi bị thương,
thương thế đều sẽ khep lại với tốc độ kinh người, vi dụ vết bỏng tren Da Hỏa
Nguyen trước đo, khong qua hai ngay đa hồi phục rồi.

Nhưng lần nay, vết thương bị bắn thủng trước ngực, huyết nhục nhay nhụa, vết
thương nứt toac sau một đem vẫn khong co chut gi xu thế khep miệng, chỉ co dựa
vao thuốc ap chế vết thương ac hoa, phảng phất như năng lực hồi phục biến thai
đo của Hạ Á, đa bị ap chế lại rồi vậy.

Hắn cẩn thận hồi tưởng lại từng tinh tiết trong thời khắc bị trung ten đo:
Trong nhay mắt đo, một dong han khi dường như đa hoan toan đam thủng ngực
minh, lập tức han khi đa lan rộng ra khắp ngực. Hắn thậm chi co thể cảm giac
thấy rất ro rang han khi đo đien cuồng tan pha cơ bắp của minh. Luc trở về trị
liệu, y quan bị ep dung dao cắt bỏ đi một phần huyết nhục lớn đa bị đong hỏng
khỏi ngực trước của hắn. Hơn nữa, luc đo, mau thịt chỗ thương thế đa bị hỏng
hoan toan rồi, một khối băng mau đen tren da thịt khong cach nao khu trừ được,
chỉ co thể mạnh tay cắt đi, hơn thế, luc cắt bỏ, han khi mau đen đo con mơ hồ
co xu thế lan rộng. Nếu Hạ Á quay về muộn chut nữa, hoặc trị liệu muộn hơn một
chut, thi sợ rằng hắn đa thật sự chết mất tieu rồi.

Mai đến ngay thứ ba sau khi len đường, Hạ Á mới cảm thấy than thể minh cơ năng
mơ hồ co dấu hiệu hồi phục.

Phảng phất như năng lực hồi phục cường han đo của bản than, trước đo vẫn bị
dong han khi kỳ quai đa xam nhập vao than thể đo ap chế lại, cho đến khi dong
han khi dần dần tieu tan đi, năng lực hồi phục cường han của than thể cuối
cung mới được bộc phat ra ngoai.

Một buổi tối, Hạ Á đem trắng kho ngủ, cắn răng chịu đựng cai ngứa ngay kinh
khủng do vết thương khep lại da thịt đien cuồng mọc lại đem đến, ngay hom sau
vừa tảng sang, nhan luc đồng bạn ben cạnh con chưa tỉnh ngủ, Hạ Á lặng lẽ băng
vải xem xet vết thương, mau sắc vết thương đa khoi phục lại binh thường, trinh
độ khep lại của co thịt cũng đa dần dần hồi phục.

Hắn thở phao nhẹ nhom…

Dế nhũi cũng khong phải một kẻ co long dạ quảng đại bao la. Hắn tuy khong thể
coi la loại trừng mắt tất phải bao thu, nhưng từ nhỏ giao dục của lao gia cho
hắn chinh la: Người khac bắt nạt ngươi, thi ngươi nhất định phải bắt nạt trở
lại!

Hắn đa từng gặp phải một con gấu trong nui năm mười lăm tuổi, luc đo đa bị gấu
một tat chụp nat cả một nửa bả vai, dế nhũi trẻ tuổi đa dựa vao thể chất cường
han một mạch chạy thoat. Sau đo hắn dưỡng thương khỏi được vai ngay, đa khổ
luyện phủ kỹ suốt nửa năm, vao mua đong năm đo, chạy vao trong nui, tốn mất
thời gian hai ngay ẩn nup tại nơi gấu xuất hiện, cuối cung đa tự tay chặt đứt
được đầu gấu!

Tiền ban gan gấu kiếm được đo, con cho phụ tử hai người uống rượu suốt một
thang.

[Bất luận ten đo la ai, đa bắn ta một ten nay, lao tử nhớ kỹ rồi!]


Cho du Hạ Á đa hết sức cố gắng, nhưng vao ngay thứ sau, hắn đa co thể dậy hanh
động rồi, hắn cũng khong thể chịu đựng nổi sự buồn tẻ của việc nằm tren xe
ngựa, mỗi ngay đều nằm trong chỗ be tẹo như vậy, nghe tiếng banh xe lăn lộn
lọc cọc lọc cọc, tuy rất cung với Shaerba va Tạp Thac hay tan phet ben cạnh
cũng rất vui, song dế nhũi cũng cảm thấy bản than bị bức đến sắp rỉ set ra
rồi.

Ngay thứ sau, hắn đa kien tri đoi xuống khỏi xe ngựa.

Thuận tiện noi một chut, bởi quang vinh đẩy lui nhị tuyến ma bị thương của dế
nhũi, ma phap sư Tatara tuy tung của hắn, cũng nhờ đo ma may mắn co được cơ
hồi rời tiền tuyến - vốn than la ma phap sư tuy tung trong long con rất lo
lắng một chuyện, ma phap sư thong minh hiểu rất ro, với bản lanh của minh, len
chiến trường nhất định la vật hy sinh. Hắn đa thấy qua lực chiến đấu khủng
khiếp của chiến sĩ người Ô Đin, hắn cũng khong cho rằng cai than thể yếu nhược
nay của minh co thể vật lộn với loại địch nhan đo.

[Huống hồ, ta chinh la ma phap sư cao quý a, ma phap sư cao quý trước giờ đều
khong thạo vật lộn cận chiến.]

Hiện tại chủ nhan dế nhũi bị thương, than la tuy tung, Tatara tự nhien cũng co
cớ để theo cung rời hỏi chiến trường: Hắn la tuy tung, tuy tung thi nhất thiết
phải ở ben chiếu cố cho chủ nhan ma.

[Ách, than linh phu hộ, hy vọng sau nay dế nhũi nay thường xuyen bị thương a…]

Tatara ngồi tren ngựa voc dang tiều tụy, cầu nguyện.


"Tatara!"

Thừa dịp luc đoan xe dừng lại nghỉ ngơi, Hạ Á xuống xe ngựa, miễn cưỡng đi mấy
bước. Tuy vết thương vẫn con đau nhức như cũ, nhưng đi lại thong thả đa khong
ngại gi nữa, hắn lập tức triệu gọi tuy tung "trung thanh" của minh đến.

Tren gương mặt đang khinh của Tatara lập tức nhường lại vẻ tươi cười cung kinh
khiem nhường, "Dạ, chủ nhan của toi."

Hạ Á liếc mắt nhin ten nay: "Ngươi luon noi ngươi la ma phap sư, ta co một vấn
đề cần người giup ta giải đap…"

Tatara lập tức ưỡn thẳng ngực, "Đương nhien rồi, mỗi một ma phap sư đều la bac
học đa tai!"

Hạ Á hit sau một hơi, bam vao lưng ngựa đứng cho vững, đem qua trinh trung ten
của minh noi lại tỉ mỉ một lượt, sau đo hạ thấp giọng noi: "Ngươi cũng gặp qua
con rồng đo! Độ cứng chắc của long lan ngươi hẳn biết, nhưng cai ten bắn cung
đanh len ta đo, một kich đa bắn xuyen thủng long lan rồi! Khiến người ta tức
nhất la, ta khong nhin thấy bất kỳ mũi ten nao! Ta cần co người giải thich cho
ta một chut tinh hinh nay, chẳng lẽ đay la một loại ma phap sao?"

Tatara nhay mắt mấy cai, suy tư một hồi, chinh vao luc Hạ Á lộ ra biểu tinh
mất kien nhẫn, ma phap sư vội vang tim kiếm ra một it kiến thức về phương diện
nay từ trong đầu.

"Ừm, chủ nhan ton quý, dựa theo những gi ngai kể ra, toi nghĩ ten khốn kiếp đa
đanh len ngai đo, co thể la một vo sĩ cao cấp. Toi nghe noi co một số vo sĩ
thực lực cao cường, sau khi năng lực đạt đến tầng cao, thi co thể đem đấu khi
ngưng đọng thanh thực thể tạo thanh thương tổn cho địch nhan. Đay cũng khong
phải truyền thuyết, nhưng thật la kỳ lạ. Thuộc hạ trước đay ở Aosiji Liya đa
tận mắt nhin thấy cao thủ như vậy. Ách… chỉ la, co thể đem đấu khi thực thể
hoa, trừ phi đa đạt đến cấp bậc vo sĩ cấp tam mới co thể lam nổi. Song…"

"Song cai gi?" Hạ Á nhiu may.

Ma phap sư nuốt nước bọt, sắc mặt co chut kho coi, "Song, cho du la vo sĩ cấp
tam, co thể đem đấu khi ngưng kết thanh thực thế đả thương người khac, nhưng
cũng co hạn chế về cự ly. Thuộc hạ ở Aosiji Liya thấy qua co vo sĩ cao cấp
cung người khac quyết đấu, co thể đem đấu khi thực thể hoa, hoa thanh quang
kiếm thuần đấu khi, nhưng một khi rời khỏi tay, noi cach khac, nếu nem mạnh
hoặc phương thức khac cong kich xa, vậy thi nhiều nhất co thể đạt đến cự ly
mười mấy bước chan, xa hơn nữa thi đấu khi sẽ tieu tan mất…"

Hạ Á xoa xoa cằm, sắc mặt tựa hồ khong co biến hoa gi nhiều, nhưng trong mắt
lại loe qua một tia quang mang kỳ dị, "Mười mấy bước sao… Ngươi noi, ten đo
khong phải ten thực sự, ma la dung đấu khi ngưng kết ra? Nhưng nơi ma ten đo
bắn ra, cự ly khẳng định khong chỉ mười mấy bước… Chẳng lẽ ten bắn ta đo, thực
lực con cao hơn nữa?"

Tren mặt Tatara lộ ra biểu tinh nghiem tuc kho co được, lắc đầu đap: "Đay lại
khong chắc, du sao thi, cao thủ hệ vo sĩ, thanh thạo nhẫt vẫn la cận chiến.
Đừng noi la vo sĩ cấp tam, cho du la vo sĩ cấp chin, cũng rất kho thực thể hoa
được đấu khi, đả thương người khac ngoai mười met, cũng co thể la lam được, du
sao thi thuộc hạ cũng chưa thấy qua vo sĩ cấp chin xuất thủ. Nhưng nghĩ đến,
cho du vo sĩ cấp chin co thể đem đấu khi đả thương người khac ngoai mười met,
nhưng khống chế đấu khi đa thoat ly khỏi cơ thể, đến ngoai mười met nhất định
sẽ khuyếch tan suy yếu, uy lực giảm bớt, trinh độ như vậy, cũng khong thể nao
xuyen thủng được long lan."

Ma phap sư nghĩ cẩn thận một chut, thấp giọng noi: "Tren đại lục, co lẽ chỉ co
loại vo giả thanh cấp một người địch vạn người trong truyền thuyết mới co thể
đạt đến trinh độ nay a."

"Thanh cấp?" Dế nhũi hiển nhien la mu tịt đối với kiến thức phương diện nay,
"Lẽ nao ten khốn kiếp đanh len ta nay la Thanh cấp?"

Tatara trong long rất khinh thường: Nếu đối thủ la vo giả Thanh cấp, giết
ngươi như giết con ga con vậy, con cần phải đanh len sao?" Song lời noi thế
nay Tatara tuyệt đối khong dam noi ra trước mặt, biểu tinh tren mặt lại cang
ngay cang cung kinh: "Cường giả Thanh cấp tren đại lục đếm tren đầu ngon tay,
nghĩ lại thi ten khốn kiếp ngai gặp phải đo khong thể la Thanh cấp được. Hơn
nữa, mỗi một vo giả Thanh cấp đều la người cự kỳ kieu ngọa, đại khai… Ừm, đại
khai la…"

"Đại khai sẽ khong lam thứ việc như đanh len đau." Hạ Á ha ha cười, vỗ vỗ vai
Tatara, "Ngươi co lời gi thi noi thẳng ra được rồi."

Sau đo hắn nhiu may, "Nhưng theo như ngươi noi, vậy thi giải thich lam sao ten
đanh len ta đay?"

"Điều nay…" Tatara vội vang giải thich noi: "Toi noi la cường giả hệ vo sĩ, du
sao hệ vo sĩ thạo cận chiến, cho nen co thể một tiễn bắn xuyen long lan ở
ngoai mười met, trinh độ như vậy xem ra, người đanh len ngai đại khai khong
phải một kẻ thuần hệ vo sĩ. Toi nghĩ đi nghĩ lại, đa phần la một cao thủ ma
phap."

"Ma phap sư va vo sĩ bất đồng, ma phap sư sở trường nhất la cong kich tầm xa,
dung đấu khi ngưng kết thanh ten bắn ra khoảng mười met đối với vo sĩ ma noi
la rất kho, nhưng đối với ma phap sư ma noi, co thể dung ma phap lam được điểm
nay. Ừm, căn cứ vao những gi ngai noi, thương hại ma người chịu, đem theo một
loại hiệu quả đong băng kỳ quai, toi co thể khẳng định đối phương la một ma
phap sư, bởi vi hiệu quả đong băng của loại cong kich phụ gia nay, ro rang la
một loại thuộc tinh ma phap."

"Nhưng… ma phap sư co thể bắn xuyen thủng long lan của ta ở ngoai mười met, ha
chẳng phải la ma phap sư mạnh hơn vo sĩ rất nhiều?"

Tatara tự nhien la muốn gật đầu, hắn vẫn luon kieu ngạo với than phận ma phap
sư của minh, trong long hắn, tự nhien tham căn cố đế cho rằng ma phap sư con
mạnh hơn xa vời so với vo sĩ - it nhất tren mức độ cao quý của than phận thi
la như vậy.

Song đang muốn gật đầu, bỗng nhien lại nhin thấy biểu cảm như cười như khong
của dế nhũi, ma phap sư lập tức trong long chợt động: Vị chủ nhan nay lại la
một vo sĩ tieu chuẩn! Bản than nếu dam đap lại, ha khong phải ngang với noi
ten thị tung như minh con cao quý hơn chủ nhan? Nếu bản than thật dam noi như
vậy, chỉ sợ sau khi noi xong sẽ phải chịu khổ rồi.

Hắn vội vang lắc đầu, suy tư một luc, cười khổ đap: "Cai nay, cũng khong phải
noi như vậy. Năng lực phong ngự của bản than long lan của ngai, co lẽ kha đơn
nhất, tuy rất cứng rắn, nhưng đay chỉ cho thấy phong ngự vật lý của no rất
mạnh, đao kiếm chem khong thủng, nhưng tren phương diện phong ngự ma phap thi
rất binh thường. Nếu la một con rồng con sống, thế thi long lan tren than rồng
tự nhien sẽ mang theo tinh khang ma phap. Nhưng long lan lột ra nay, cũng chỉ
con lại sự cứng rắn của bản than no ma thoi, chứ khong con tinh khang ma phap
nữa rồi. Du sao thi, ngai cũng khong phải la một con rồng… Co lẽ đấu khi binh
thường khong chem xuyen được long lan của ngai, nhưng rất co khả năng một ma
phap sư trung cấp la đa co thể dung ma phap trực tiếp xuyen thủng no rồi, bởi
vi no hiện tại khong con bao nhieu năng lực phong ngự ma phap nữa."

"Noi cach khac, ngươi cho rằng đả thương ta la một ma phap sư Ô Đin?" Hạ Á
vuốt vuốt cằm.

"À… Ở Ô Đin đế quốc khong gọi la ma phap sư, la gọi la tế tự…" Tatara thở dai.

Hạ Á nghĩ một luc, nhan thần nhin lại Tatara ngược lại đa hoa ai hơn nhiều.

[Ờ, xem ra ten nay con co chut chỗ dung được, khong phải một phế vật ăn khong
ngồi rồi a.]


Buổi chiều ngay thứ bảy, cuối cung đa về đến doanh trại phia Bắc Da Hỏa trấn,
luc nay doanh trại tren cơ bản đa trống khong, chỉ lưu lại một it phụ binh hộ
vệ doanh va đội vận chuyển hậu cần.

Bộ đội chủ chiến của binh đoan số mười ba đa xuất phat len hướng Bắc bốn ngay
trước, trong đo bao gồm cả đội số hai với lực chiến đấu mạnh nhất trong binh
đoan kỵ binh số mười ba - đo la hai ngan kỵ binh trọng giap.

Đương nhien, con co một nhan vật quan trọng ở lại tru địa với danh nghĩa trấn
thủ đại doanh - vị quan sat đặc sứ đến từ Aosiji Liya đo, tước sĩ Bang Phất
Loi Đặc xinh đẹp.

Nghe noi vị quan sat đặc sứ nay vao trước ngay bộ đội chủ chiến xuất phat len
phia Bắc bỗng nhien bị mắc bệnh cấp tinh, tự nhien việc sau đo sẽ la lưu lại
đảm nhiệm cong việc trấn thủ.

Song lại nghe noi, vao ngay thứ hai bộ đội phia Bắc xuất phat, vị tước sĩ tien
sinh nay đa hung hung hổ hổ dẫn thị vệ từ đế đo đến ra ngoai săn bắn ở khu vực
rừng nui xung quanh …

Đương nhien, những việc nay tạm thời khong co quan hệ gi lớn lắm với Hạ Á. Sau
khi trở doanh trại việc duy nhất của hắn chinh la tĩnh tam tu dưỡng, tiền
tuyến cach nơi nay cũng hơn trăm dặm, tạm thời xem ra, chiến tranh cach dế
nhũi rất xa rất xa…

Ten đầu trọc khong quay lại, một minh Hạ Á ở trong lều trại. Trải qua một lần
khảo nghiệm sinh tử như dế nhũi, bắt đầu vắt oc tinh toan.

Vấn đề cần giải quyết đầu tien trong đầu hắn, chinh la "Phi hồng sat khi" uy
lực cường han đo!

Bất kể thế nao, hai lần đanh nhầm hai lần đụng nhầm đa sử dụng ra sat khi đong
ửng, uy lực kinh người, lam Hạ Á trong long rung động khong ngừng! Tuyệt chieu
mạnh như vậy, nếu co thể lĩnh hội khống chế đầy đủ, thế thi thực lực của bản
than ha khong phải…

Lần sau gặp phải ten ma phap sư đa đanh len minh, sẽ trực tiếp cắt ten khốn
kiếp đo ra lam hai mảnh!

Một minh ngồi trong lều trướng, Hạ Á cầm khối tinh thạch, rơi vao trong trầm
tư…

Khong thể khong noi, dế nhũi của chung ta cũng khong phải một kẻ ngốc, tuy hắn
khong biết lam thế nao để sử dụng chinh xac khối ma phap tinh thạch nay, nhưng
it nhất, hắn… từng nghe qua rất nhiều cau chuyện.

Trong quan rượu ở Da Hỏa trấn khong thiếu được việc thường xuyen co một vai
người lang thang qua đường ngam thơ linh tinh, những kẻ nay trong như chẳng co
bản lĩnh cho gi, nhưng lại luon biết noi mấy cau chuyện truyền kỳ lam người ta
bay bổng, nhờ đo để lừa gạt một it rượu uống.

Trong những cau chuyện đo, mấy nhan vật anh hung truyền kỳ đo cũng sẽ đạt được
một vai bảo vật kỳ quai trong luc vo ý, cai gi như trang bị ma phap thần khi
a, thanh kiếm a, ma phap bảo thạch a.

Chưa ăn qua thịt heo, con chưa nhin thấy heo chạy hay sao?

Ít nhất, những trải nghiệm của anh hung truyền kỳ trong mấy cau chuyện đo, đa
cho Hạ Á rất nhiều rất nhiều điều tham khảo gia trị.

Trừng mắt ngo khối đa bam đầy tro bụi nay, vận khi cả nửa ngay trời, trong
long Hạ Á sinh ra một ý niệm…

Lẽ nao… muốn ta ăn cai thứ đồ nay vao?

Mẹ kiếp! Co khi nao sẽ bị tieu hoa khong được hoặc trực tiếp bị nghẹn chết
khong ta?

Nắm vien đa do dự cả nửa ngay, Hạ Á vẫn la chọn từ bỏ cai chủ ý qua mức nguy
hiểm nay.

"Ách… Lẽ nao cần giọt mau, để huyết dịch dung hợp?" Hạ Á khong chut do dự đam
một lỗ tren ngon tay minh, cho mau tương rơi len tren khối đa…

Một chốc qua đi…
Lại một lat nữa qua đi…
Một luc nữa lại troi qua…
Hạ Á bi phẫn nắm chặt ngon tay lại…

[Mẹ no, truyền thuyết đều la gạt người! Cứ tiếp tục như vậy, lao tử mất mau
qua độ ma chết rồi!]


Hạ Á trợn tron mắt nhin khối đa, trừng đến luc mắt đa bắt đầu đau nhức, hắn
rut hỏa xoa ra.

[Thật sự la khong được, cắt may ra xem xem?]

Chinh vao luc nay, bỗng nhien, trong đầu hết sức đột ngột vang len một thanh
am khong chut tinh cảm.

"Ngu xuẩn!"


Liệp Quốc - Chương #76