Công Lớn


Người đăng: Boss

Bien: A La

Xa xa Khải Văn cung Ba Đặc Lặc ở sơn cốc phia nam đa bay tốt trận hinh phong
ngự, chuẩn bị cố thủ. Bỗng nhien hạ nhan hội bao co người từ trong sơn cốc vọt
ra, Khải Văn lập tức chạy tới trước, từ xa đa nhin thấy ba người Hạ Á chật vật
từ ngoai sơn cốc chạy như đien đến, phia sau con co một đam người Ô Đin gao
thet đuổi đến tận sơn cốc.

Khải Văn khong chut do dự, phi than len ngựa lao đến, may mắn la người Ô Đin
khong đuổi theo, đến sơn cốc khẩu la het một chut rồi rut lui về.

Hạ Á ba người được cứu, rốt cục toan than hết khi lực xụi lơ nằm lăn tren mặt
đất, được nhom kỵ binh Byzantine mang trở về.

Vao đến ben trong đội ngũ ben minh, Hạ Á bỗng nhien cười đien cuồng. Sợ hai va
khẩn trương, lại con ap lực sống sot sau tai nạn nhất thời toan bộ phat tiết
ra, hoa thanh cuồng tiếu. Hắn cười đến ngả tới ngả lui, tuy rằng vết thương
tren người bị chạm phải, nhưng hắn khong quan tam. Chỉ la ben trong tiếng cười
đien dại của hắn con hỗn tạp một it thanh am thảm thiết, khong khỏi lam người
khac co chut cổ quai.

"Ha ha ha ha! Lao tử cư nhien khong chết! Khong ngờ lao tử lại co thể thoat
được! Ha ha ha!!!"

Tạp Thac cung Shaerba cũng đang băng bo miệng vết thương, thương thế Tạp Thac
thi khong sao, Shaerba thi thảm. Mũi ten cuối cung của Kha Kha Lan bắn đến Hạ
Á, luc rơi xuống đất lại nảy len Shaerba, trực tiếp đam gay vai cai xương, may
mắn đoạn xương cốt đo khong đam vao nội tạng, nếu khong, khong co mục sư ở
đấy, hắn nhất định phải chết.

Khải Văn cung với Ba Đặc Lặc vay quanh ben cạnh ba người Hạ Á, đến luc nghe Hạ
Á noi luc trốn đi, ẩn vao sơn cốc trong rừng ở triền nui, gặp tế tự Ô Đin…

"Cai gi?!"

Ba Đặc Lặc đột nhien het to một tiếng: "Ngươi noi! Cac ngươi giết chết một ten
tế tự!! Một ten tế tự Ô Đin?!!"

Ngay lập tức sự meo mo thảm nao tren mặt han tử nay được thay thế bằng thần
tinh kich động va hưng phần. Khải Văn cũng trợn tron con mắt, gắt gao nhin
chằm chằm Hạ Á, ha to miệng, khong noi nen lời.

"Ách… Chuẩn xac ma noi, khong phải ta giết, ma la bị chinh người của đối
phương bắn chết. Đại khai la…." m thanh Hạ Á co chut mơ hồ khong chắc chắn.

"Mặc kệ noi gi thi noi, tế tự la cac ngươi bắt được, đấy la sự thật." Khải Văn
bỗng nhien hung hăng nện một quyền len ngực Hạ Á, đau đến nỗi Hạ Á nhất thời
keu thảm một tiếng. Hắn ho khan lien tục, trong miệng lại sặc ra mấy khẩu
huyết bọt.

Khải Văn nhanh thu tay về, khẩn trương nhin Hạ Á một cai.

"Ten trọc đầu kia, ngươi muốn giết ta sao!" Hạ Á ren rỉ một tiếng, hắn co thể
cảm giac được, lần bị thương nay la nghiem trọng nhất trong từ trước đến giờ
của minh.

Khải Văn co chut ngượng ngung sờ sờ cai đầu trọc, Shaerba va Tạp Thac ben cạnh
đa hồi chut khi lực, noi: "Bắt lấy tế tự la Hạ Á, chung ta chỉ la được hắn cứu
ra thoi, cong lao nay, chung ta tuyệt đối khong cướp đoạt với Hạ Á. Ha ha…."

Khải Văn kich động nhin chằm chằm Hạ Á: "Cai ten ngu ngốc nha ngươi, chẳng lẽ
ngươi khong biết, ở trong quan đội Ô Đin, mỗi một quan đoan đều co một ga đại
tế tự, ma địa vị đại tế tự, cơ hồ ngang với quan đoan trưởng!! Từ cach ăn mặc
của ten tế tự kia theo cac ngươi noi, nhất định khong phải la tế tự binh
thường, ma la đại tế tự của một quan đoan!! Hạ Á, ngươi khong biết giết chết
một đại tế tự Ô Đin la cong lao lớn thế nao sao!?"

"Lớn chừng nao?" Hạ Á mở to hai mắt nhin, co chut mơ hồ - hắn cũng khong phải
người Byzantine, nao co biết phap luật Byzantine chứ?

Khải Văn nuốt một chut nước miếng, vẻ mặt hưng phấn đỏ bừng: "Phần cong lao
nay, đủ để cho ngươi đạt được một cai danh hiệu quý tộc, con co một mảnh đất
được phong! Sau nay ngươi chinh la một quý tộc lao gia! Về phần tước vị, it
nhất la một tước Sĩ! Nếu gặp luc bệ hạ cao hứng, noi khong chừng sẽ đặc biệt
phong cho ngươi thanh Nam Tước đo - ai, chỉ co điều tước vị nay khong được
tinh thừa kế, chỉ la tước vị một đời ma thoi."

"Tước Sĩ? Nam Tước? Đất phong co thể nhiều đến mức nao?". Ha Á ngay ngốc mở
miệng hỏi.

"Theo tinh hinh chung, một Tước Sĩ sẽ được cấp một mảnh đất nho nhỏ, cũng đủ
cho ngươi lập một cai trang viện của minh. Ma Nam Tước, noi khong chừng co thể
đạt được một cai thon trấn a, ở lanh địa của ngươi, ngươi co quyền định ra
phap lệnh va thu thuế, thậm chi co thể co được hộ vệ đội của rieng minh - chỉ
cần ngươi co thể ganh được chi phi."

"Một cai thon trấn… Co thể lớn như Da Hỏa trấn khong?" Ánh mắt Hạ Á co chut
sang len.

"Lớn như Da Hỏa trấn… Khong thể nao." Khải Văn lắc đầu: "Da Hỏa trấn cũng xem
như một cai thanh thị nhỏ rồi. Thon trấn binh thường ước chừng lớn khoảng một
phần tư Da Hỏa trấn."

"Mẹ no…" Hạ Á bỗng nhien hứng thu ngồi dậy, tuy rằng đau đến meo miệng, nhịn
khong được keu len: "Một phần tư, cũng co được nơi lớn như Hắc Phố vậy! Hắc
hắc! Đay co phải giống như trưởng trấn khong? Lanh địa ta co thể lam chủ? Hắc
hắc! Ta muốn lam gi thi lam nấy? Nhin cai gi thich, lập tức vet sạch! Xem co
gai nao thuận mắt, lập tức cướp đoạt về? Ha ha ha…."

Khải Văn cung Sa Nhĩ Ba, Tạp Thac sắc mặt nhất thời cứng lại.

Ten Chim non nay… Ten dế nhũi nay! Con tưởng rằng hắn la người tốt! Nếu hắn
thanh quý tộc, nhất định la cai loại thổ ba vương ac ba ac on đay!!

Nhin bộ dạng đien cuồng của dế nhũi, mi mắt Tạp Thac bỗng nhien chớp chớp:
"Con co một việc đay! Thời điểm chung ta bị bắt, người Ô Đin thẩm vấn chung
ta, mieu tả lại một người, dung vũ khi chinh la cai hỏa xoa đen xi của ten
tiểu tử nay, con co tướng mạo, ăn mặc, cũng chẳng khac gi tiểu tử nay… Ngay
luc chung ta tren đường gặp phục kich ở sườn nui kia, hắn giết chết rất nhiều
cung thủ… Nghe noi, con co một Ô Đin tuần lộc kỵ binh đầu lĩnh cũng bị giết."

Hạ Á sửng sốt một chut, tuy ý gật đầu: "n, luc ấy đung la ta chem bay khong
it…"

Tạp Thac hit vao một hơi thật sau: "La một ten bị ngươi chem thanh hai nửa?
Hơn nữa la chặt ngang chem đứt?"

"Ách… Đung vậy…"

"Vậy thi đung rồi." Tạp Thac cười giảo hoạt: "Sau nay, xem ra chung ta phải
gọi hắn la quý tộc lao gia rồi! Lần nay it nhất la một cai Nam Tước, hơn nữa
la thừa kế!"

Nhin anh mắt nghi hoặc của Khải Văn va Shaerba, Tạp Thac cười khổ: "Ta hiểu
được một it tiếng Ô Đin, ta nghe mấy ten Ô Đin noi, trong đam tuần lộc kỵ binh
bị Hạ Á giết chết, co một ten "điện hạ" a!"

Điện, điện hạ?!

Khải Văn cung Shaerba hoan toan rung động.

Qua một luc lau…

Ba Đặc Lặc khan khan cổ họng, gắt gao nhin chằm chằm Hạ Á: "Một đại tế tự, rồi
con một "điện hạ"! Chết tiệt! Tiểu tử nha ngươi, lần nay ngươi du khong muốn
lam quý tộc cũng khong được!!"

Noi xong, Shaerba vỗ vai Hạ Á, cười to noi: "Ngươi phat tai rồi! Trước tien
đem tiền thắng cược của ta nhổ ra đi đa, ha ha ha ha!!"

Hạ Á bỗng nhien bị niềm hạnh phuc nay lam cho me muội - Quý tộc lao gia? Nam
tước? Thừa kế? Dế nhũi hạnh phuc bắt đầu khat khao kiếp sống địa chủ ac ba
tuyệt vời.

……….

Đến buổi chiều, A Đức Lý Khắc tướng quan dẫn binh linh đội số một đến. Kỵ ma
bộ binh đội số một vừa đến, khiến cho tan quan Ba Đặc Lặc cung Khải Văn co
được sự trợ lực rất lớn, lo lắng của mọi người nhất thời vơi đi rất nhiều.

Đội số một nay la kỵ ma bộ binh, rất nhanh thiết lập doanh trại ở phia nam sơn
cốc, doanh địa thiết lập tại trung ương co địa thế bằng phẳng, ……..

Hạ Á đang cung Tạp Thac va Shaerba ở trong lều trại dưỡng thương, lần nay hắn
bị thương rất nặng, mũi ten cuối cung kia ham chứa lực lượng đong băng vo cung
manh liệt, cơ hồ lam cho mau tươi va vết thương của hắn đong băng lại - ma
trong luc trị liệu, hắn phat hiện vết thương cư nhien trong nhay mắt bị tổn
thương do đong cứng, hơn nữa trong phổi cũng bị một it nội thương, luc ho hấp
luon co chut khong thuận, luc ho khan cũng bị nhổ ra it mau pha lẫn với nước
bọt - lần bị thương nay, ngay cả than thể cường han của minh, chỉ e vai ngay
la khong thể phục hồi như cũ a.

Trong luc đang cung với Shaerba loạn đam, Khải Văn mang theo hai than binh từ
ben ngoai đi vao, sắc mặt thực nghiem tuc: "Tướng quan muốn gặp ngươi!"

"Ồ? La chuyện phong thưởng sao?" Hạ Á nhất thời vui len.

"Ngu ngốc, phong thưởng thi phải sau khi kết thuc trận chiến." Khải Văn dở
khoc dở cười: "Tướng quan co chuyện muốn hỏi ngươi."

Hai ten than binh trực tiếp đem giường Hạ Á nang đến đại trướng của A Đức Lý
Khắc tướng quan, vị mặt thẹo tướng quan nay cẩn thận nhin chằm chằm Hạ Á vai
lần, mới mỉm cười: "Lam khong tệ, tiểu tử."

Noi xong, hắn đi đến ben cạnh Hạ Á, nhin nhin thương thế của hắn, tướng quan
nhin chằm chằm dế nhũi: "Sợ sao?"

Hạ Á gai gai đầu: "Luc ấy la rất sợ, bất qua khi thật sự xảy ra rồi, lại quen
mất."

"…." A Đức Lý Khắc sửng sốt một chut, lập tức cười ha hả: "Hắc! Hảo tiểu tử!
Bao nhieu kẻ trước mặt ta toan ra vẻ, chỉ co ngươi la noi thật, noi ngươi sợ -
cai nay đung! Người lam sao khong hề sợ chết? Nếu co thể sống, ai muốn chết?
Chinh la… Co rất nhiều luc, mọi người bị buộc phải đi về phia trước, lam sao
co người từ nhỏ đa khong sợ chết. Hừ, ngươi tốt lắm, rất thanh thực."

Hạ Á trong long khong noi gi - dung từ thanh thực để hinh dung minh, chỉ sợ vị
tướng quan nay thật sự nhin lầm…

[Tatara oan niệm…]

A Đức Lý Khắc mỉm cười, trong anh mắt hiện len một tia tinh quang: "Cong lao
của ngươi, chờ chiến hậu rồi noi đến phần thưởng a." Noi xong, hắn từ trong
giay minh rut ra thanh chủy thủ hắn thường xuyen thưởng thức, đặt trong tay Hạ
Á: "Cai nay tặng cho ngươi!"

Cai chuoi chủy thủ nay la vật yeu quý của tướng quan, Hạ Á vừa cầm vao tay,
cảm nhận được mũi nhọn lạnh lẽo ma sắc ben, quả nhien la một thanh lợi khi kho
tim! Đương nhien, lam cho dế nhũi vui vẻ nhất chinh la, chuoi đao nay khong
ngờ lại la vang rong…

Trong luc hắn đang nhếch miệng cười thưởng thức chủy thủ, A Đức Lý Khắc tướng
quan sắc mặt nghiem lại: "Tren đường ngươi cung với cung thủ trực tiếp giao
thủ qua, noi cho ta biết bộ dang những ten kia cung với trang bị va sức chiến
đấu của họ thế nao!"

"?" Hạ Á sửng sốt, bỗng nhien linh cơ trong long vừa động: "Tướng quan…. Ý tứ
của ngai…"

"Hừ." Trong anh mắt A Đức Lý Khắc hiện len một tia tan nhẫn: "Người Ô Đin từ
bao giờ cũng co cung thủ hoan mỹ như vậy? Cung thủ ngăn trở cac ngươi, tuyệt
đối khong phải quan đội Ô Đin!"

"Khong phải người Ô Đin…. Cung thủ trang bị hoan mỹ… Chẳng lẽ la tren biển…."
Hạ Á thốt ra.


Liệp Quốc - Chương #75