Đặc Sứ Giám Sát Quân


Người đăng: Boss

Bien: A La

Vi nghenh đon đệ lục binh đoan Lỗ Nhĩ tướng quan đa đến, A Đức Lý Khắc tướng
quan đich than đi ra lều lớn đon. Nhin ở trước mặt, được than binh nang hạ mới
từ tren lưng ngựa trở minh xuống dưới, vị nổi tiếng nhất đế quốc- "Thỏ tử
tướng quan", A Đức Lý Khắc cũng cảm giac đay long run rẩy.

Quả thực la gặp quỷ! Quan khu chỉ huy tac chiến người quả thực đều la kẻ đien!
Sao co thể phai tới một ten như vậy cung với chung ta thập tam binh đoan hợp
tac? Đem một con thỏ cung với một con sư tử an bai cung một chỗ? Người nghĩ ra
kế hoạch nay quả thực nen bị treo cổ!

Bất kể như thế nao, đệ lục binh đoan đa đến đay. Cho du A Đức Lý Khắc trong
long khong tinh nguyện, biểu tinh tren mặt cũng khong lộ vẻ bất man.

Vị Lỗ Nhĩ tướng quan nay lại tỏ vẻ rất nhiệt tinh, sau khi xuống ngựa, thoang
sửa sang lại một chut dung nhan, liền tiến nhanh về phia A Đức Lý Khắc rồi om
chặt lấy. Hắn cao lớn mập mạp, một cai om như vậy lại co vai phần khi thế, lập
tức Lỗ Nhĩ cười ha ha: "Co thể cung đội quan thep, quan đoan nổi tiếng nhất đế
quốc kề vai chiến đấu, lần nay đệ lục binh đoan từ tren xuống dưới đều cảm
giac cực kỳ vinh hạnh! Chung ta mặc du quen biết nhiều năm, nhưng kề vai chiến
đấu giết địch thật sự la lần đầu a! Co thập tam binh đoan ở đay, noi vậy nhất
định co thể lam cho những ten quan sĩ Ô Đin nghe tin đa sợ mất mật!"

Hắn chẳng những than hinh cao lớn, ma ngay cả noi tiếng noi cũng rất lớn, ngữ
khi dũng cảm cực kỳ. Nếu khong biết than phận của hắn, bất cứ ai nhin thấy
phần diễn xuất nay của hắn thi nhất định sẽ nghĩ đến hắn la một han tử hao
hung, sao co thể đoan được đay cư nhien la vị nổi tiếng đế quốc, "Thỏ tử tướng
quan"?

A Đức Lý Khắc cười cũng khong được, khong cười cũng khong được, chỉ co thể ho
khan một tiếng, nhẹ nhang giay khỏi cai om của Lỗ Nhĩ. hắn dung anh mắt sắc
ben nhin chằm chằm Lỗ Nhĩ, tiếng noi trầm thấp chậm rai noi: "Lỗ Nhĩ tướng
quan, nếu lần nay quan khu lệnh chung ta tạo thanh một đội quan, như vậy ta tự
nhien sẽ phục tong mệnh lệnh. Chỉ la...khi ở tren chiến trường, hy vọng đệ lục
binh đoan co thể hoan thanh bổn phận của chiến hữu. Thập tam binh đoan chung
ta tự nhien sẽ lấy cứng đối cứng. Chỉ hy vọng thời điểm khi chung ta đem sau
lưng giao cho chiến hữu, chiến hữu đừng lam cho chung ta phải thất vọng!"

Sắc mặt Lỗ Nhĩ khong co nửa điểm xấu hổ -- Lấy người như hắn, loại lời noi
khong tin nhiệm nay, qua nhiều năm như vậy cũng khong biết nghe bao nhieu lần,
da mặt sớm đa luyện đến mức so với tường thanh con day hơn. Hắn nghe vậy, chỉ
cười ha hả: "Yen tam yen tam! Đệ lục binh đoan chung ta mặc du khong phải quan
vương bai, nhưng tuyệt đối sẽ khong trốn tranh ở phia sau thập tam binh đoan!"

( ngươi đương nhien sẽ khong trốn tranh ở phia sau, một khi gặp nguy hiểm
ngươi đa sớm chạy mất... ) A Đức Lý Khắc khoe mắt run rẩy.

Lỗ Nhĩ lập tức cười to ba tiếng: "Được rồi, A Đức Lý Khắc tướng quan, để cho
ta tới giới thiệu một chut quan khu phai tới đặc sứ tien sinh. Bang Phất Loi
Đặc tước sĩ, đến từ đế quốc. Hai ngay trước, hắn phụng mệnh đi vao quan đội
của ta, mang theo mệnh lệnh của Áo Tư Cat Lợt Á Đai Lai(ta khong ro ten rieng
hay la ten chung, lao bien sửa gium), ra lệnh cho quan bộ chung ta, lần nay
hắn phụng mệnh lam tiền tuyến quan sat vien, ha ha ha ha."

Vừa nghe đến cai ten "Bang Phất Loi Đặc", A Đức Lý Khắc nguyen bản con miễn
cưỡng bảo tri binh tĩnh, sắc mặt nhất thời liền biến đổi!

Lỗ Nhĩ chuyển than một cai, phia sau than thể khổng lồ như gấu của hắn liền lộ
ra một bong người.

Vị Bang Phất Loi Đặc tước sĩ nay vẫn luon đứng ở phia sau Lỗ Nhĩ. Chẳng qua
than thể Lỗ Nhĩ thật sự rất khổng lồ, cho tới giờ khắc nay A Đức Lý Khắc tướng
quan mới nhin thấy vị tiền tuyến quan sat đặc sứ tien sinh nay...

(quả thực la hoang đường! Quan bộ sao lại phai tới một ten hỗn đản như vậy?!)
Sắc mặt A Đức Lý Khắc nhất thời khong chut nao che dấu, trở nen am trầm!

Ở phia sau Lỗ Nhĩ, vị Bang Phất Loi Đặc tước sĩ nay, dang người trung binh,
hinh thể thon dai, mặc một bộ tinh mỹ ao giap mau bạc, đung la vật lưu hanh
nhiều nhất trong năm nay ở Vương thanh Áo Tư Cat Lợi, ao giap kiểu dang cổ
phục Thần thanh kỵ sĩ. Loại ao giap nay co hai cai đặc điểm nổi bật nhất: Thứ
nhất, la hoa lệ! Toan bộ than giap đều bao trum một tầng ngan phiến, chớp chớp
sang len, nghiem chỉnh tấm hung giap bay biện ra mặt ngoai hinh dạng, mặt tren
đieu khắc hoa văn tinh mỹ. Thậm chi ở tren hoa văn con dung mau đỏ va hoa để
trang tri, chỗ giap tiếp ở xung quanh dung chỉ bạc, kim tuyến để may. Ma ở
phia trong ap giap la một tầng da cao cấp, ở cổ ao giap lộ ra một lớp long cừu
dầy, để khiến cổ người mặc ao giap khong bị giap trụ cứng rắn lam bị thương.

Miếng lot vai cung với bảo vệ tay đều mai rất sang bong, kiểu dang lại co vẻ
trong rất oai hung -- Nhưng dung anh mắt chuyen nghiệp của chiến sĩ để xem,
chỉ cần dung kiếm sắt nhẹ nhang đam một phat la co thể đam thủng.

Cho nen, đặc điểm thứ hai của loại ao giap nay chinh la: yếu ớt.

Một bộ đồ như vậy, cung với noi la ao giap, chi bằng noi la một bộ hoa phục
hoa lệ của quý tộc.

Vị Bang Phất Loi Đặc tước sĩ nay trong cũng anh tuấn bất pham. Hắn năm nay tầm
ba mươi ba tuổi, da mặt lại trắng non, ngũ quan tinh xảo như con gai, ma sắc
mặt lại mang theo một loại tai nhợt như bị bệnh. Đoi mắt của hắn vừa dai vừa
nhỏ, khoe mắt thoang hướng len tren, Thien Sinh liền mang theo một thai độ
quyến rũ.

Hắn đứng ở trước mặt A Đức Lý Khắc tướng quan, mặc du mặc bộ ao giap hoa lệ
nay, lại ngược lại phụ trợ ra vai phần khi chất am nhu, cũng co một tia hương
vị đơn bạc yếu ớt. Hắn he miệng cười, trong nụ cười ham chứa ba phần ngượng
ngung, đưa tay tới, nhẹ nhang bịt mũi, tay được bao phủ một cai bao tay mau
tuyết trắng khong nhiễm một hạt bụi. Để cho người ta phat lạnh chinh la, ngon
ut của hắn cư nhien con hơi hơi kễnh len(đại khai như thai giam vậy-DG)...

Hắn đi đến trước mặt A Đức Lý Khắc tướng quan. Nhin bộ dang di chuyển của hắn,
đay tựa như khong phải ở quan doanh, ngược lại cang giống như la những bước đi
nhẹ nhang, chậm chạp ở vũ hội.

Nhin thấy một vị tước sĩ tien sinh như vậy, sắc mặt A Đức Lý Khắc nhất thời
cang them kho coi!

Bởi vi, vị chạy trốn tướng quan Lỗ Nhĩ mặc du khong tốt, nhưng it ra hắn con
miễn cưỡng co thể tinh la một quan nhan, it nhất cũng từng ở tren chiến trường
-- Nhưng vị Bang Phất Loi Đặc tước sĩ nay...

Được rồi, nếu noi Lỗ Nhĩ co ngoại hiệu la "Con thỏ", vậy vị Bang Phất Loi Đặc
tien sinh nay chinh la một "Con thỏ" chan chinh!!!

Vị tước sĩ xinh đẹp nay ở đế đo khong ai la khong biết đại danh của hắn.

Hắn ba mươi ba tuổi, sinh ra trong một quý tộc nha giau co của đế quốc, chỉ
tiếc khong phải con cả, cũng khong thể kế thừa tước vị. Nhưng bởi vi tướng mạo
của hắn anh tuấn xinh đẹp bất pham, từ thời thiếu nien được xem la đệ nhất mỹ
nam tử nổi tiếng của đế đo. Nhưng trọng yếu nhất chinh la, hắn co một người
tinh nổi tiếng!

Vị tinh nhan nay chinh la đương kim thai tử của đế quốc, Hoang Trữ điện hạ!!

Truyền thuyết, vị Hoang Trữ điện hạ nay khong thich nữ sắc, yeu thich nam
phong. Ma vị Bang Phất Loi Đặc tước sĩ nay chinh la người được Hoang Trữ điện
hạ sủng ai nhất! Ma những năm gần đay bởi vi được Hoang Trữ điện hạ sủng ai,
địa vị của vị Bang Phất Loi Đặc tước sĩ nay ở đế đo Áo Tư Cat Lợi liền bay len
như diều gặp gio, quyền thế hiển hach, mỗi người đều phải ngước nhin. Quý tộc
ở đế đo, khong người nao la khong biết vị tước sĩ dựa vao chuyện nay ma chiếm
được một than vinh hoa phu quý!

Một người như vậy, cư nhien phai đến quan đội của minh? Quan bộ rốt cuộc muốn
lam gi?!!

A Đức Lý Khắc sắc mặt xanh met. Nhin thoang qua vị tước sĩ nay, hắn hừ nhẹ một
tiếng, miễn cưỡng nen lửa giận gật gật đầu, xem như tiếp đon, sau đo liền quay
đầu đi vao trong đại trướng.

"Hừ." Bang Phất Loi Đặc tước sĩ cũng khong khỏi hừ một tiếng. Lỗ Nhĩ ở ben
cạnh cười noi: "Bang Phất Loi Đặc tước sĩ, đi đường mệt nhọc, ngai hay la về
trước lều trại nghỉ ngơi a."

Tren mặt vị mỹ nam tử nay lộ ra sự bất man, lại che mũi, giọng mang theo sự
tinh tế, ben nhọn, noi: "Ta phụng mệnh đảm nhiệm quan sat sử, quan lệnh trong
người, sao co thể nghỉ ngơi?" Hắn nhiu may: "Hương vị nơi nay cũng thật kho
chịu, chẳng lẽ quan doanh đều la mui hoi tận trời như vậy sao?"

"Cap, mời ngai dung trước lều trại của ta a. Lần sao nhất định la lam rất sạch
sẽ, chờ thời điểm quan doanh nghị luận, ta sẽ phai người đi mời người."

Lỗ Nhĩ lễ phep noi, sau đo phai vai ten người hầu đem vị tước sĩ đại nhan nay
đưa vao . Thỏ tử tướng quan xoa xoa cai đầu, luc nay mới đi vao trong đại
trướng.

Tiến vao lều lớn, hắn liền thấy anh mắt phẫn nộ của A Đức Lý Khắc, Lỗ Nhĩ mở
hai tay ra, lớn tiếng noi: "Đừng nhin ta như vậy, dẫn hắn tới cũng khong phải
quyết định của ta. Phia tren truyền xuống quan lệnh, ta chỉ co thể mang theo
hắn cung len đường."

A Đức Lý Khắc ngồi ở đằng kia, chủy thủ trong tay chuyển động qua lại, cười
lạnh: "Đem một vị tước sĩ như vậy phai đến tiền tuyến, chẳng lẽ Hoang Trữ điện
hạ khong lo lắng tinh cảm chan thanh của hắn chết ở tiền tuyến sao!?"

Lỗ Nhĩ mặc du tim vị tri ngồi xuống, nhin vị tri lều trại của than binh ở ben
ngoai, đe thấp thanh am, cười ha ha: "Ta xem người kia lại tới đay, co hắn thi
sao, chưa chắc la chuyện xấu a, A Đức Lý Khắc tướng quan!"

"Cai gi?" A Đức Lý Khắc nhiu may, vết sẹo tren mặt vặn vẹo: "Phai một ten như
vậy đi vao quan đội của ta, ta quả thực rất lo lắng!"

"Thứ nhất... Noi khong chừng phai hắn tới nơi nay khong phải ý tứ của Hoang
Trữ điện hạ, ma la ý tứ của bệ hạ! Những năm gần đay, Hoang Trữ điện hạ cung
với vị tước sĩ nay đa qua than thiết. Hơn nữa, bệ hạ hiện tại than thể một
ngay khong bằng một ngay, Hoang Trữ chinh la người kế vị, ben người lại lại
tồn tại một nam sủng như vậy lam cho bệ hạ bất an. Hắn rất lo lắng tương lai
Hoang Trữ vẫn cưng chiều vị tước sĩ nay ma khong gần nữ sắc -- Vị tước sĩ nay
cho du anh tuấn, nhưng nam nhan cũng khong thể sinh ra đứa nhỏ a... Ha ha ha
ha! Như vậy, hoang thất chỉ sợ cũng khong co người nối nghiệp! Cho nen, noi
khong chừng hắn cố ý hạ lệnh đưa vị tước sĩ nay ra tiền tuyến, hy vọng hắn
chết ở tren tiền tuyến, chấm dứt ý niệm trong đầu Hoang Trữ!"

A Đức Lý Khắc đem chủy thủ đặt len ban, nhiu chặt may.

"Điều thứ hai co thể xảy ra... Chinh la phia tren đa co được tin tinh bao, nơi
nay cũng khong phải phương hướng chủ cong của người Ô Đin, cho nen yen tam đem
người kia đưa đến nơi nay... Hắc hắc, noi khong chừng la ý tứ của Hoang Trữ
điện hạ tinh toan đề thăng vị tước sĩ nay, cho nen cho hắn than phận một vị
quan sat sử, tới nơi nay để dạo chơi, mạ vang thoi."

A Đức Lý Khắc hừ một tiếng, nhưng trong long lại nghĩ: Noi khong chừng la biết
Lỗ Nhĩ ngươi co bổn sự chạy trối chết nen đem ten ghe tởm ten nhet vao ben
cạnh ngươi. Cho du co nguy hiểm, co chuyen gia chạy trối chết như ngươi bảo
hộ, cũng co thể bảo vệ an toan của hắn.

Hai vị tướng quan liếc nhin nhau, trong long đều hoai tam sự. Lỗ Nhĩ trầm ngam
một chut, nghiem mặt noi: "Quan đội của ta ở phia sau, sang mai sẽ tới nơi
nay, một chi khinh bộ kỳ đoan, hai chi trọng giap bộ kỳ đoan. Vận chuyển đồ
quan nhu ta đều khong mang theo ở phia sau. Ben tren thuc giục rất gấp, ta vi
chạy đi, liền mang theo đoan ngựa thồ lệ thuộc của ta trực tiếp chạy đến
trước."

A Đức Lý Khắc thở dai, đứng len, lấy bản đồ tren vach tường xuống, chỉ vao bản
đồ nghiem mặt noi: " Chuyện khac tạm bỏ qua, quan tien phong của Ô Đin đa xuất
hiện ở A Nhĩ Ba Khắc. Thời gian gần đay tham bao trinh sat một lần phat hiện
được, ở địa phương ước chừng một trăm năm mươi dặm về phia Bắc thấy xuất hiện
bong dang băng nguyen thu liệp giả đảm đương tham bao của đối phương. Ngươi
hẳn la biết, co thể trang bị băng nguyen thu liệp giả đảm đương tham bao, đều
la bộ đội tinh nhuệ của Ô Đin."

Noi xong, hắn tựa như la cố ý, ac ý cười cười: "Co lẽ, lần nay chung ta hội
ngộ đến lao bằng hữu của ngươi, Heisiting a!"

Khuon mặt mập mạp của Lỗ Nhĩ nhất thời run run, lập tức lắc lắc đầu, ngẩng đầu
noi: "Cho du gặp được Heisiting, chung ta cũng bất qua la liều chết thoi!
Huống hồ co ngươi, vị hung sư Thống soai thập tam binh đoan của đế quốc,
Heisiting đến đay thi cũng khong sợ hắn!"

Hắn noi mặc du nghe co vẻ rất tốt, nhưng A Đức Lý Khắc lại cười lạnh lung, lập
tức nghiem nghị noi: "Lỗ Nhĩ tướng quan, nếu chung ta hợp tac, như vậy ta xin
noi trước! Cứng đối cứng thập tam binh đoan chung ta một minh ganh chịu! Nhưng
chung ta chung quy la kỵ binh, thời điểm hai quan giao chiến, đệ lục binh đoan
phải chặt chẽ bảo vệ cho trung quan! Kỵ binh của ta phụ trach hai canh vừa
tiến vừa lui, ngươi chỉ cần bảo vệ cho trung quan, khong lui sau từng bước la
đến nơi!"

Lỗ Nhĩ cười ha ha: "Xem ra quý quan con la co chut kieng kị quan đội của ta
a." Vị thỏ tử tướng quan nay đứng len, đi tới bản đồ, om cằm nhin trong chốc
lat, sau đo chỉ vao một vị tri: "Nơi nay a, địa hinh nơi nay thich hợp nhất để
quyết chiến. Chung ta ở chỗ nay chờ quan Ô Đin đến, một trận chiến đem bọn họ
đanh đuổi. Ta thật ra cảm thấy được, A Nhĩ Ba Khắc Đặc chưa chắc la phương
hướng chủ cong của bọn họ."

Dừng một chut, mập mạp hit vao một hơi, cấp bach nhin chằm chằm A Đức Lý Khắc
tướng quan, anh mắt lộ vẻ quyết tam: "Ta cũng noi thẳng a! Người của ta la bộ
binh, cho nen một khi khong ổn, thời điểm cần lui lại, nhiệm vụ cản phia sau
chỉ co thể giao cho cac ngươi đi lam! Bốn chan, so với hai cai đui thi chạy
trốn mau hơn a."

Ánh mắt A Đức Lý Khắc chớp động, đem chủy thủ cắm xuống tren tren bản đồ: "Một
lời đa định!"

Thời điểm khi Hạ Á tuần tra trở về, sắc trời đa hoan toan tối đen. Đem nay hắn
khong thay phien những người khac tuần tra, mới vừa trở lại lều trại, liền
thấy Khải Văn đang sửa sang lại trang bị, đầu trọc lộ vẻ hưng phấn cha lau
lăng chuy, trong anh mắt chớp động như meo.

"Lam sao vậy?" Hạ Á nhin đầu trọc cư nhien đang mặc giay đi ủng.

"Đem nay đừng ngủ, hừng đong chung ta sẽ xuất phat!" Đầu trọc ha ha cười, đập
Hạ Á một chut: "Chuẩn bị một chut a! Dựa theo truyền thống của chung ta, tướng
quan đich than xuất trận, đội than vệ chung ta tự nhien la đi theo tướng quan
."


Liệp Quốc - Chương #67