Đột Tiến


Người đăng: Boss

Bien: A La

Ngay hom sau khi trời con chưa sang, binh đoan kỵ binh số mười ba quả nhien
xuất phat, đich than A Đức Lý Khắc tướng quan suất lĩnh nhan ma đội số một đi
phia trước.

Trước đo đội số ba do ga han tử toc bạc Ba Đặc Lặc xuất lĩnh lam quan tien
phong đi trinh sat đa quay truyền tin bao cao về, ở bắc bộ binh nguyen A Nhĩ
Ba Khắc đa hai lần giao chiến quy mo nhỏ với người Ô Đin, ước chừng trăm
người, song phương mỗi ben thắng một lần.

Ma địa điểm giao chiến nay cach canh rừng nhỏ ma đội tham bao của Hạ Á mới bị
tập kich cach đay khong lau khoảng chừng mười dặm về phia nam.

Rất hiển nhien, quan đội Ô Đin từng bước một hướng về phia nam, vươn cai voi
của minh vao thật sau ben trong binh nguyen A Nhĩ Ba Khắc.

Hạ Á lam một than vệ, mặc bộ giap kỵ binh, cung xuất phat với đại quan.

Điều duy nhất lam cho Hạ Á co chut thất vọng la, hắn khong co được bộ "trang
bị kỵ binh" trong truyền thuyết như lời Tạp Thac kia: Trường mau dai bốn
thước, cự thuẫn cao chừng nửa người, thậm chi con co giap cho ngựa...

Hắn chỉ được một bộ trang bị khinh kỵ binh binh thường như lần trước tiến hanh
tham bao, kiếm hai lưỡi, con co một tấm khien, cung với một thanh vũ khi dai
dung để tac chiến ngay luc đầu - Hạ Á vẫn chọn phủ thương.

Tren đường hanh quan, Hạ Á đem nghi hoặc trong long hỏi chiến hữu ben cạnh,
rất nhanh hắn được giải thich. Người giải thich chinh la kẻ "đa từng" mạnh
nhất của đội than vệ - đại lực sĩ Shaerba - đương nhien, từ sau khi bị Hạ Á đả
bại, hắn đa phải lui xuống vị tri thứ hai.

Đại han vạm vỡ nay cười to: "Ngươi bị ten Tạp Thac kia chơi xỏ rồi. Trang bị
ma con chuột Tạp Thac kia noi đến, chinh la trọng kỵ binh, hừ, toan than mang
khải giap nặng nề của kỵ binh, kỵ thương bốn thước, lại con kỵ thuẫn cao nửa
người, ma giap cho ngựa,... Ngươi nghĩ lại đi, một kỵ binh như thế, trang bị
toan than nặng bao nhieu? Binh linh binh thường lam sao co thể mang một đống
đồ nặng như thế? Chỉ co tỉ mỉ tuyển trong quan đội ra những binh sĩ tinh nhuệ
mới co thể vac nặng như thế ma tac chiến, người binh thường, vi dụ như con
chuột Tạp Thac kia, hẳn sớm đa bị gục xuống rồi."

Dừng một chut, han tử tho lỗ nay hạ thấp am thanh: "Con nữa, ngươi nghĩ thử
đi, một bộ trang bị hạng nặng như vậy, phải hao phi bao nhieu sắt mới được?
Con co trọng kỵ chiến ma cũng phải la loại hảo ma. Co khả năng lam được điều
nay, trong binh đoan số mười ba nay cũng chỉ co duy nhất đội số bốn ma thoi.
Nếu ngươi muốn lam trọng kỵ binh, chờ cơ hội hướng đến tướng quan ma cầu tinh,
thỉnh ngai trao cho ngươi chuyển sang đội số bốn la được."

Hạ Á lập tức cảm thấy thoải mai trở lại - loại binh chủng trọng kỵ binh như
vậy, đich xac khong co khả năng trang bị quy mo lớn, bản than minh luc trước
nghĩ con chưa thực sự thấu đao a.

Kỳ thật, nghiem khắc ma noi, đội số một ma Hạ Á đang ở nay, cũng khong phải kỵ
binh chan chinh. Trong binh đoan kỵ binh số mười ba, đội số một kỳ thật chỉ la
một đội binh chủng kỵ ma bộ binh. Kỵ ma bộ binh, ý nghĩa như ten, dựa tren ý
nghĩa nghiem khắc ma noi, xem như la binh chủng bộ binh, chẳng qua vi muốn
tăng tinh cơ động, những bộ binh nay đều dung ngựa để hanh quan, luc tac chiến
phải xuống ngựa xếp thanh đội ngũ bộ binh.

Du sao, binh chủng kỵ binh tuy cường đại, nhưng binh chủng kỵ binh khong co
khả năng một minh tac chiến tren những trận đanh quy mo lớn, vẫn cần co bộ
binh phối hợp. Noi chung la kỵ binh khong thể nao độc lập tac chiến lao thẳng
trực diện vao quan địch [ngoại trừ trường hợp đanh bất ngờ]. Hang ngan hang
vạn kỵ binh xung phong vao chinh diện, trực tiếp đanh sau vao hang ngũ bộ binh
địch nhan, loại chuyện như thế nay thật vo cung hiếm thấy. Để co thể phat huy
được uy lực chan chinh của kỵ binh, phải để kỵ binh ở hai canh, rồi đanh moc,
cong kich hai canh địch nhan, giống như cạo vỏ khoai tay vậy, từng lớp từng
lớp một xuyen thấu qua.

Binh đoan kỵ binh số mười ba la một binh đoan độc lập, trang bị như binh chủng
bộ binh. Bất qua vi bảo tri lực cơ động của binh đoan, nen thăng cấp thanh kỵ
ma bộ binh, bảo tri lực di động nhanh chong. Hơn nữa, luc cong thanh chiến, kỵ
binh thuần tuy khong phat huy được tac dụng, chỉ co thể dựa vao bộ binh.

Nhan ma của đội số một xuất phat, chinh la để tiếp ứng đội số ba tien phong
trinh sat phia bắc vai ngay trước.

Hạ Á hanh quan ở trong đội than vệ, dọc theo đường đi nghe đồng bọn ben cạnh
giảng giải một it phương thức tac chiến của binh đoan số mười ba, tuy những
than binh nay chưa chắc đa biết được nhiều, nhưng du sao cũng la than binh,
binh thường vẫn đi theo tướng quan, co thể nghe thấy một it quan bao quan sự,
mưa dần thấm đất, so với kiến thức của binh linh binh thường hẳn cao hơn một
it.


Trong ngay xuất phat, lần đầu tien Hạ Á hanh quan với một đại binh đoan tren
ngan người, trước giờ đa nghe những truyền kỳ về trận chiến tranh trong qua
khứ co thien quan vạn ma, luc nay tuy chỉ la một chi kỳ binh quy mo hai ngan
người, nhưng nhin đoan người đong kịt ở tren binh nguyen keo thanh một vệt
dai, binh đoan kỵ binh số mười ba quan kỷ nghiem cẩn, trong luc hanh quan đội
ngũ chỉnh tề, mọi thứ đều im lặng, lại tỏa ra một cỗ cảm giac đằng đằng sat
khi, lam cho Hạ Á nhin ma thở dai khong thoi.

Đay mới chỉ la một một đội nhan ma ma thoi, nếu tập trung một binh đoan, thậm
chi la vai binh đoan, luc đo khong biết sẽ khiến cho người ta cảm thấy thế nao
nữa?

Đem xuống, đội ngũ cũng khong nghỉ ngơi, cac chiến sĩ binh đoan số mười ba đa
quen với việc hanh quan như vậy, binh sĩ co thể ăn uống tren ngựa, thậm chi
nghỉ ngơi tren đo. Hừng đong ngay hom sau, A Đức Lý Khắc tướng quan mới hạ
lệnh cho phep toan quan dừng lại nghỉ ngơi một lat.

Đội than vệ xem như co chut đặc thu, bởi vi đội than vệ nay mới la một chi kỵ
binh chan chinh trong đội quan kỵ ma bộ binh nay, mỗi người đều co một con dự
bị. Hạ Á vừa chăm soc ngựa xong đa bị gọi đến gặp A Đức Lý Khắc tướng quan.

Hắn cung với Khải Văn va mười mấy than binh hinh thanh một đội hộ vệ ở ben
cạnh A Đức Lý Khắc tướng quan. A Đức Lý Khắc tướng quan vẫn mặc một bộ da bao
mau đen, lồng may nhiu nhiu vao, anh mắt thỉnh thoảng toe ra những tia nhin
sắc nhọn khiến người khắc phat lạnh, tựa như một đầu hung sư vậy.

"Chim non."

Ngay luc Hạ Á lặng lẽ đanh gia A Đức Lý Khắc, vị tướng quan nay bỗng nhien
nghieng đầu nhin Hạ Á cười nhẹ.

"Ách?" Hạ Á lập tức đứng thẳng len.

"Sắp phải đanh lớn rồi, co khẩn trương khong?" A Đức Lý Khắc khoe miệng co một
tia cười cổ quai.

Than binh ben cạnh đều nhin Hạ Á, dường như co chut to mo đối với cau hỏi của
tướng quan danh cho ga chim non nay.

Hạ Á suy nghĩ một chut, lắc đầu: "Cũng khong khẩn trương lắm."

"Ồ?" Ánh mắt A Đức Lý Khắc co chut vừa long: "Vi sao?"

"Giết da thu cũng la giết, giết người cũng la giết, bọn họ muốn giết chung ta,
tự nhien chung ta cũng muốn giết họ, cũng khong co gi khac nhau." Hạ Á khong
chut nghĩ ngợi trả lời.

"Ha ha! Noi rất co ý tứ." A Đức Lý Khắc nhin chằm chằm hai mắt Hạ Á, bỗng
nhien lắc đầu noi: "Ngươi la một ten tiểu tử khong tệ, cung với một kẻ ma ngay
xưa ta biết co vai phần tương tự, chỉ co điều ngươi khong co lợi hại như hắn.
Hay cố gắng nhe, than thủ của ngươi rất tốt, lần đại chiến nay nếu ngươi co
thể lập cong, sau khi trở về ta co thể cho ngươi lam kỵ trưởng."

Mấy ten than binh ben cạnh nhất thời lộ ra biểu tinh ham mộ, A Đức Lý Khắc lại
nhin nhin ga nam tử trọc đầu ben cạnh: "Ngươi cũng thế, Khải Văn, lần nay nếu
ngươi co thể con sống trở về, ngươi co thể chỉ huy một doanh đội."

Nam tử trọc đầu lập tức hưng phấn gầm nhẹ một tiếng, sắc mặt đỏ bừng, ngay cả
cai đầu trụi lủi dưới anh mặt trời cũng co chut loe loe sang.

A Đức Lý Khắc tam tinh tựa hồ rất tốt, phất phất tay, hạ lệnh thời gian nghỉ
ngơi chấm dứt, đang muốn phi than len ngựa, bỗng nhien anh mắt liền biến đổi,
đột nhien ngẩng đầu hướng về khoảng khong nhin lại.

Phia tren bầu trời xanh, ở những tầng may trắng, một cai bong tựa như đang
dang đoi canh của minh ma xoay quanh, tựa như một con chim ưng vậy. Bất qua
nhin kĩ thi thấy nhỏ hơn một chut so với chim ưng binh thường, động tac xoay
quanh tựa hồ cũng co chut cổ quai, ở phia tren đầu đội số một xoay vai vong
xong, lại xoay người vỗ canh một chut.

Nhất thời sắc mặt A Đức Lý Khắc trầm xuống, Khải Văn ben cạnh hip hai mắt lại,
biến sắc noi: "Tướng quan, la người Ô Đin ..."

"n, la lieu ưng!" A Đức Lý Khắc trong anh mắt hiện len một tia sang: "Lieu ưng
ở đay, quan đội Ô Đin nhất định cach đay khong xa!" Bỗng nhien hắn quay đầu
sang hỏi một vị tướng ở ben cạnh: "Ba Đặc Lặc bọn hắn đa bao lau khong co tin
tức rồi ?"

"Chạng vạng hom qua co ba ten linh lien lạc cuối cung trở về, sau đo khong co
tin tức." Quan quan trả lời.

A Đức Lý Khắc sắc mặt trầm xuống: "Bản đồ! !"

Sĩ quan phụ ta ben cạnh lập tức lấy bản đồ từ tren lưng xuống trải ra, A Đức
Lý Khắc nhin một luc sau, chỉ vao một điểm ở tren đo: "Nơi nay cach chung ta
con xa lắm khong?"

Nơi hắn chỉ la một mảnh đất hẹp dai, địa thế co vai chỗ trũng, ở giữa binh
nguyen, hai ben la rừng cay, phần con lại ở giữa la một mảnh đất trũng.

"Khong qua xa."

Người trả lời chinh la Hạ Á, hắn khong chut suy tư liền lớn tiếng noi: "Nơi
kia ta biết, từ chỗ chung ta, nếu lấy tốc độ ma lực nhanh nhất ma đi, nhiều
nhất khoảng hai giờ la co thể tới!"

"Ngươi chắc chắn?!" A Đức Lý Khắc nhin chằm chằm Hạ Á, trong nhay mắt, con
ngươi vị tướng quan nay khong ngờ thật dọa người, anh mắt chớp động khiếp
người. Hạ Á kien tri đon nhận anh mắt đo, cắn răng noi: "Ta xac định! Địa
phương kia ta đa đi qua hai lần. Địa hinh xung quanh nơi đo ta đều quen
thuộc."

"Đa xảy ra chuyện!" A Đức Lý Khắc trong anh mắt chớp động quang mang nguy
hiểm: "Lieu ưng của người Ô Đin nhất định la cảnh giới chung ta! Ba Đặc Lặc
bọn họ ở phia trước nhất định đa xảy ra chuyện! Nếu khong lieu ưng sẽ khong
bay về phia nam ma trinh sat, hơn nữa, Ba Đặc Lặc bọn họ đa một đem khong phai
linh lien lạc!"

Tướng quan suy tư một chut, nhin nhin vai ten pho tướng ben cạnh, cuối cung
anh mắt dừng tren người nam tử đầu trọc: "Khải Văn!"

"Co!" Nam từ đầu trọc giống như được tự tay cắt tiết ga, hưng phấn ho to.

"Ta đem toan bộ đội than vệ giao cho ngươi! Con co tham bao đội trực thuộc đội
số ba! Tổng cộng co thể lấy ra hai trăm kỵ binh! Ngươi mang theo đội ngũ nay,
lập tức dung tốc độ nhanh nhất thoat ly toan quan chạy về phia bắc!! Cai ten
Ba Đặc Lặc kia nhất định gặp phiền toai! Nhiệm vụ của ngươi la tiếp ứng bọn
họ, tren đường cac ngươi sẽ gặp ngăn trở, ngươi co biết nen lam như thế nao
khong?"

Khải Văn lập tức đem lăng chuy giơ len, hưng phấn quat: "Xe nat bọn chung!"

"Ngu xuẩn!" A Đức Lý Khắc mắng một cau: "Gặp kẻ nao ngăn cản khong được ham
chiến, trực tiếp đột pha, nhiệm vụ của ngươi la tim đến nơi quan của Ba Đặc
Lặc đang bị vay ham, sau đo trợ giup tiếp ứng bọn họ! Ta sẽ mang theo đại đội
đuổi theo sau!"

Dừng một chut, hắn nhin thoang qua Hạ Á: "Hạ Á quen thuộc địa hinh, để ten
Chim non nay dẫn đường cho!"

Noi xong, hắn ngẩng đầu nhin bong dang lieu ưng đang bay lượn tren trời kia,
bỗng nhien trong long co chut kich động, với sang yen ngựa của một chiến sĩ
ben cạnh lấy ra một cay cung, giương cung cai ten ngắm len bầu trời...

Ông!

Day cung rung len, một đạo anh sang mau trắng phong thẳng len, chỉ la, du sao
chuoi cung nay la loại binh thường, ngay cả đa keo căng hết cỡ, ten cũng chỉ
bay trong chốc lat, cach bong dang lieu ưng một đoạn đa hết lực ma rơi xuống.
A Đức Lý Khắc giận dữ, lại keo một cung khac, lần nay cang dung sức nhiều hơn,
một tiếng rắc vang len, cung trực tiếp bị hắn keo gay.

"Hỗn trướng!" A Đức Lý Khắc giận dữ: "Nếu Duy Á ma ở đay thi..."

Hắn trừng mắt nhin Khải Văn một cai: "Con thất thần lam gi! Lập tức chấp hanh
mệnh lệnh đi!"

Khải Văn nhanh chong ứng tiếng, vội vang thuc giục ngựa chạy ra ngoai, một lat
sau, đem đội than ve tụ tập lại, hơn nữa kết hợp cung với tất cả kỵ binh tham
bao, tạo thanh một tiểu đội chừng ba trăm kỵ binh: "Mọi người khong mang theo
ngựa dự bị! Khong mang theo lương kho! Những gi khong cần thiết đều nem đi!
Lập tức xuất phat!"

Binh đoan kỵ binh số mười ba quả thật tinh nhuệ, một lat sau, ba trăm kỵ binh
đa chuẩn bị xuất phat, Khải Văn cũng co vai phần ra dang lanh đạo, hắn rất nhẹ
nhang đa co thể đem đội ngũ xếp thanh hang ngũ, dẫn ba trăm kỵ binh lao đi.

Hạ Á đi đầu cung với Khải Văn, hắn phụ trach dẫn đường, dọc theo đường đi ước
chừng thời gian một bữa cơm, mắt thấy địa hinh bằng phẳng dần dần xuất hiện
đồi nui, ben trai co một mảnh rừng cay thưa thớt, Hạ Á lập tức lớn tiếng noi:
"Nhanh! Chạy thẳng một đường qua bai đất phia trước!"

Hắn vừa noi xong, liền thấy tren bai đất kia co một đam người keo đến, mỗi
người đều la một than bi giap, than hinh cao lớn khoi ngo, đầu toc rối bời,
cầm trong tay riu ngắn, hoặc la đại kiếm, tay kia cầm thuẫn tron, khoảng chừng
tren dưới trăm người, nhanh chong từ trong rừng vọt ra, nghenh đon kỵ binh!

Bọn người kia khong co kỵ ma, nhưng bọn hắn lại cưỡi một loại tọa kỵ cổ quai,
tọa kỳ nay thể trạng so với ngựa khong khac biệt lắm, nhin lại hung trang hơn
một chut, toan than da long mau vằn đen, tren đầu con co hai cai sừng dai.

Hạ Á nhin thấy trong long đa thấy quai dị, lại nghe Khải Văn lo lắng rống len:
"La tuần lộc kỵ binh của người Ô Đin! ! Tiến len! !"

Hai đội nhan ma rất nhanh chinh diện chạm vao nhau, đến gần một chut, Hạ Á
chợt nghe thấy ten Ô Đin đối diện nay phat ra một trận gầm ru o o oa oa, tọa
kỵ tuần lộc lại lớn tiếng rit gao, tốc độ so với ngựa con muốn nhanh hơn!

Cuồng phong đập vao mặt, tiếng động ầm ầm vang len, kỵ binh hai ben liền hung
hăng chinh diện lao vao nhau!

Hạ Á cung với Khải Văn dẫn đầu, nhanh chong vọt vao giữa đội ngũ người Ô Đin!

Thực đang xấu hổ la, du sao thuật cỡi ngựa của hắn con chưa đủ thuần thục, vừa
mới lao vao đa bị một tuần lộc cường trang trực tiếp đanh tới, nhanh chong hạ
gục chiến ma của hắn, Hạ Á nhất thời nga lăn khỏi ngựa!


Liệp Quốc - Chương #68