Nhiệm Vụ Đầu Tiên


Người đăng: Boss

Bien: A La

Nơi dừng chan của binh đoan kỵ binh số mười ba la dưới chan một ngọn nui ở
phia tay bắc cach Da Hỏa trấn ước chừng hơn năm mươi dặm.

Đay la địa điểm bắt buộc phải đi ngang qua tren đường len phương Bắc. Tiếp tục
hướng len phia bắc la một dải binh nguyen dai va hẹp mang ten A Nhĩ Ba Khắc
Đặc, chiếm một phần tư diện tich Da Hỏa Nguyen, cũng la khối binh nguyen duy
nhất tren Da Hỏa Nguyen, nằm kề địa ban của Ải nhan va Địa tinh, địa thế bằng
phẳng, la tụ điểm ma cac thương đội của hai nước thường xuyen lui tới.

Binh đoan kỵ binh số mười ba phụng mệnh đong quan ở đay, đề phong quan đội của
Ô Đin Đế Quốc đột pha từ nơi nay. Kế hoạch tac chiến lần nay hiển nhien la đa
rạch roi, cac binh đoan chinh quy của đế quốc chia ra đồn tru tại ba hướng:
Tay Bắc, chinh Bắc va Đong Bắc của Da Hỏa trấn để phong ngừa người Ô Đin xam
nhập.

Dựa vao Da Hỏa Nguyen để quyết chiến với người Ô Đin, chống địch quan từ ngoai
bien giới, đo chinh la kế hoạch tac chiến lần nay của Byzantine đế quốc. Ma
tại phia nam Da Hỏa trấn con đồn tru 2 binh đoan chinh quy đong vai tro la đội
dự bị, một khi đa xac định được hướng tấn cong của người Ô Đin, hai binh đoan
dự bị nay sẽ lập tức bắc tiến, mặt khac, cac canh quan khac cũng sẽ gấp rut
chi viện.

Kế hoạch tac chiến nay hiện Hạ Á vẫn con chưa biết, hắn cũng chưa biết A Nhĩ
Ba Khắc sắp sửa trở thanh một vung đổ mau.

Sau khi lĩnh trang bị, Hạ Á trở lại lều của minh - Hắn cung ga đầu trọc Khải
Văn ở cung một lều. Sau khi vao lều thay xong quan phục, luc Hạ Á bước ra thi
Khải Văn đa đứng đợi ở ngoai rồi.

Ga đầu trọc nay sắc mặt vo cung nghiem tuc: "Giờ ta dẫn ngươi đi gặp tướng
quan. Ngươi nghe cho kỹ đay, ở đay sẽ khong co ai khi dễ kẻ mới tới, bởi tướng
quan rất cong bằng, co điều nếu ngươi muốn trở thanh một thanh vien của chung
ta thi phải chứng tỏ được bản lĩnh của ngươi!"

Noi xong, Khải Văn lại than thở một cau vo cung nổi tiếng tại binh đoan số
mười ba: "Hoặc la rời đi. Hoặc la trở thanh một phần của chung ta. Co điều
ngươi phải nhận được sự tan thanh của mọi người thi mới được. Khi gặp tướng
quan thi phải giữ vẻ ton trọng. Ông ấy chinh la thủ lĩnh của chung ta!"

Khi xoay người dẫn đường, Khải Văn thoang do dự một chut, rồi bổ sung một cau:
"Tư thế cưỡi ngựa của ngươi co chut cứng nhắc. Ngươi cưỡi ngựa co vấn đề, cần
phải tập luyện nhiều hơn -- Chung ta vốn la kỵ binh!"

Lời nay tuy kho nghe, nhưng it nhất thi người ta cũng khong co ac ý, hơn nữa
ngữ khi lại ngay thẳng.

Hạ Á gật gật đầu, đi theo sau hắn tới gặp A Đức Lý Khắc tướng quan.

Khi Hạ Á trong bộ chế phục theo sau Khải Văn bước vao chiếc lều lớn nhất ở
trung tam, A Đức Lý Khắc đang nhiu may nhin tin tức mới nhất quan bao vừa đưa
đến. Ben cạnh hắn la một han tử trung nien toc bạc trắng, dang uy vũ.

"A Nhĩ Ba Khắc la lộ tuyến ma địch nhan co khả năng tấn cong nhất, dựa theo
truyền thống, đem lực chiến đấu mạnh nhất của chung ta đặt ở đay, coi như la
nem cho chung ta khuc xương cứng nhất rồi - Đay cũng con mẹ no la truyền thống
của quan bộ." A Đức Lý Khắc buong mảnh quan bao xuống cười mắng một cau.

Han tử đầu bạc ở ben cạnh cũng biểu lộ thần tinh cứng cỏi: "Vốn đa la như vậy,
cai lũ binh đoan số hai, số chin ẻo lả căn bản la khong đủ tư cach tranh ăn
cung chung ta!" Tinh cach kieu ngạo, lời lẽ rắn rỏi.

"Được rồi, Ba Đặc Lặc, về chuẩn bị người của ngươi cho tốt, trước luc chạng
vạng ngay mai, ta muốn tất cả trang bị đều phải đầy đủ. Thuc giục ben quan nhu
ở phia sau một chut, nếu con chậm trễ nữa, lao tử sẽ phải vung đao giết người
đấy!"

Han tử toc bạc Ba Đặc Lặc, đội trưởng đội số ba thuộc binh đoan kỵ binh số
mười ba, lập tức ưỡn thẳng người, dụng lực đấm vao ngực, chao theo nghi thức
quan đội rồi nhanh chong xoay người rời đi, vừa ra khỏi thi gặp Khải Văn cung
Hạ Á, hắn liếc nhin Hạ Á một cai, cười to noi: "Tan binh, trong thật cường
trang, quả la một binh sỹ tốt!"

La một binh sỹ tốt…

Nhin theo bong han tử đầu bạc bước ra ngoai, Hạ Á co chut cảm giac quai dị đối
với lời nhận xet nay.

A Đức Lý Khắc tướng quan ngẩng đầu len, hai mắt nhin chằm chằm Hạ Á mặc quan
phục, vết sẹo tren mặt hắn vi tam tinh hưng phấn ma thoang đỏ len, trong co
phần dữ tợn, song anh mắt kia lại khiến Hạ Á trong long khong những khong hề e
sợ ma trai lại con co vai phần than thiết.

"Mặc quan phục vao nom bộ dạng khong tệ, ngươi quả la một binh sỹ tốt." A Đức
Lý Khắc vuốt vuốt tran, mắt ưng đảo qua Hạ Á: "Mặc bộ ao da nay vao, cảm giac
thế nao?"

Hạ Á ngẩng đầu len, khong kieu khong nịnh: "Cũng khong tệ lắm, rất co tinh
thần."

"Rất co tinh thần, ta nhin người quả khong sai. Ngươi cường trang như một con
trau nhỏ, anh mắt lại tan nhẫn như soi con, ha ha ha!"

Hạ Á khong noi gi… Đay la lời khich lệ sao?

Khong biết tại sao, đứng trước mặt vị tướng quan một than uy phong sat khi
nay, Hạ Á cảm thấy co chut khong tự nhien, cứ như thể khi thế của đối phương
đang ep chặt xuống minh vậy.

"Ngươi la người địa phương a? Lớn len tại Da Hỏa Nguyen ư?"

"Đung vậy." Hạ Á gật đầu.

"Địa hinh xung quanh ngươi nhất định la rất quen thuộc đung khong?"

Hạ Á gật đầu.

A Đức Lý Khắc đứng dậy, bước tới ben cạnh, nhấc tấm bản đồ da lớn tren vach
tường xuống, đay chinh la bản đồ địa hinh Da Hỏa Nguyen. Hắn chỉ vao bản đồ:
"Ngươi co thể chỉ ra hiện tại chung ta đang ở vị tri nao khong?"

Hạ Á khong chut di dự, chỉ chinh xac vị tri tren bản đồ.

"Ngươi biết chữ a? Biết văn tự của Byzantine?" A Đức Lý Khắc hai long cười
cười, khi hắn nhếch miệng khiến cho vết sẹo tựa như giật giật: "Noi cho ta
biết, địa hinh phương Bắc như thế nao?"

Hạ Á suy nghĩ một chut: "Vị tri của chung ta chinh la ở hanh lang đặc biệt
phia nam A Nhĩ Ba Khắc, tiến về phia bắc ma noi, băng qua A Nhĩ Ba Khắc thẳng
tiến hướng bắc co thể tới Ô Đin… Vung đồi nui cung với huyệt động nay nằm ngay
sat lanh địa của Ải nhan nen khong người nao dam tới. À… ở ngay sat ben cạnh
chinh la canh đồng đỏ của Địa tinh, nơi đo rất hoang vu, chỉ co bộ lạc Địa
tinh cung bầy soi la thường hay lui tới. Tren vai đỉnh nui xung quanh co trại
của một số đạo tặc đoan, khu vực của hắc bộ lạc, ngoai ra… Ta khong biết ngai
con muốn biết những gi nữa."

Hắn ngẩng đầu len, nhin thẳng vao vị tướng quan nay.

Cang noi chuyện, Hạ Á cang cảm thấy thoải mai dần - hừ, lao tử ngay cả rồng
cũng thấy rồi, con cai gi phải sợ nữa.

Cau trả lời của Hạ Á khiến cho A Đức Lý Khắc tướng quan rất hai long, hắn gật
đầu một cai, vươn tay lấy một cai huy chương nhỏ bằng sắt ở tren ban, đay la
một mảnh sắt hinh mong ngựa, mặt tren co hoa văn nổi.

"Đay la quan ham của ngươi, một binh nhi phổ thong, nhưng hiện tại ta chưa thể
đưa cho ngươi được." A Đức Lý Khắc nhin chằm chằm Hạ Á, anh mắt của hắn như
điện, trầm giọng noi: "Ngươi phải trải qua một lần khảo nghiệm, hoan thanh
nhiệm vụ đầu tien, trở thanh than binh của ta, luc đo ta sẽ tự tay trao cho
ngươi huy chương quan ham!"

Hạ Á ngẩng đầu len, gắt gao nhin chằm chằm vao A Đức Lý Khắc.

"Ta sẽ phai một đội kỵ binh tham bao len phương Bắc tim hiểu, ngươi quen thuộc
địa hinh nơi nay, hay đi cung với bọn họ. Tiện thể ngươi nen học hỏi them một
chut gi đo." A Đức Lý Khắc co phần do dự: "Khải Văn, ngươi đi cung với hắn,
hay dạy dỗ tiểu tử nay cho tốt."

Hạ Á con chưa kịp len tiếng, Khải Văn vốn vẫn đứng thẳng ở ben kia lập tức
ngẩng cao đầu ho: "Vang, thưa tướng quan!"

Trước luc xuất phat, vi la kỵ ma đảm đương trach nhiệm tham bao, Khải Văn dẫn
Hạ Á tới chỗ quan nhu lĩnh một bộ trang bị kỵ binh.

Luc lựa chọn vũ khi, Khải Văn lựa chọn lăng chuy nặng, con Hạ Á thi lại cự
tuyệt loại vũ khi nay, hắn cũng khong lựa chọn thương, cuối cung chọn lựa một
thanh chiến phủ.

Tựa hồ ở hắn co một sự yeu thich đặc thu đối với bua.

Bua ma kỵ binh dung la loại chiều dai ước chừng một thước rưỡi, co hai lưỡi
bua ở hai ben, đầu co mũi thương, trong khi tac chiến ngoai chặt chem ra con
co thể dung để đam, Hạ Á lựa chọn loại vũ khi co trọng lượng lớn nay, Khải Văn
cũng chẳng noi gi cả.

Co điều luc trở lại lều chỉnh trang lại cac thứ, ga đầu trọc nay do dự một
chut, liếc nhin Hạ Á một cai, khẽ noi: "Ừm… con ngựa kia của ngươi nhin qua
bắt mắt, để tranh phiền toai, trước tien chớ nen sử dụng, ta sẽ cho ngươi mượn
một con ngựa ma ta đa chuẩn bị."

Hạ Á sửng sốt, khong khỏi nhin nhin người kia, đầu hắn trọc lốc, biểu tinh rất
chan thanh.

Hoa ra hắn đa sớm nhin thấu con ngựa của minh co điều cổ quai, chỉ khong noi
ra ma thoi. Nhin anh mắt thản nhien của Khải Văn, Hạ Á cười cười, bước tới vỗ
vỗ vai hăn: "Cảm ơn!"

Hắn bắt đầu thich cai ga đầu trọc nay rồi.


Liệp Quốc - Chương #57