Địch Tập


Người đăng: Boss

Bien: A La

Trời chạng vạng tối, Hạ Á cung với Khải Văn hộ tống một đội tham bao kị binh
nhẹ xuất phat.

Kỵ binh đoan thứ mười ba bien chế đầy đủ la một vạn hai ngan người, nhưng bộ
đội chan chinh trực tiếp tac chiến chỉ co tam ngan người, con bốn ngan người
con lại la binh chủng phụ trợ bao gồm: đồ quan nhu, hậu cần, đội hỗ trợ, hộ vệ
binh bộ chiến, thậm chi con co một nhom linh tuyển mộ ra từ đam dan phu. Du
sao thi loại binh chủng như kỵ binh mặc du la vua lục chiến, nhưng đồng thời
cũng rất xa xỉ va tốn kem.

Ngựa của kỵ binh cần phải được nuoi dưỡng va chăm nom, cần bac sỹ thu y, đồng
thời trong quan cần thợ ren cung với nhan vien quan nhu phụ trach tu sửa vũ
khi, quan nhu hậu cần phụ trach vận chuyển quan tư van van.

Tam ngan chiến binh chia thanh bốn nhom độc lập, mỗi nhom hai ngan người.
Ngoai ra con co một đội hinh khoảng tren dưới hai trăm kị binh nhẹ phụ trach
tham bao.

Nhom tham bao độc lập phụ trach việc tim kiếm trinh sat lần nay tạo thanh một
tiểu đội, gồm mười tam ga kỵ binh tham bao, cộng them Hạ Á cung với Khải Văn.

Hạ Á lần đầu tien hanh quan, trước đo chẳng qua cũng chỉ mới ở nơi tru đong co
gần nửa ngay, con chưa kịp cẩn thận quan sat nhanh quan đội nay, hiện tại nhin
nhom tham bao kị binh nhẹ ben cạnh, bất giac khong nhịn được đem so sanh những
người nay với đam chiến sĩ của dong binh đoan ma minh đa từng gặp ở Da Hỏa
trấn.

Nhom tham bao nay tuy rằng chỉ la kỵ binh nhẹ, nhưng mỗi người đều cho thấy
thuật cỡi ngựa cực kỳ hoan mỹ - Nếu khong phải la vi đang khống chế tốc độ
hanh quan, ma rơi vao trường hợp toan lực chạy trốn, co lẽ ngoảnh đi ngoảnh
lại la Hạ Á chỉ co thể ở đằng sau hit bụi. Đồng thời bọn người kia mỗi người
đều cho thấy một loại bưu han kho co thể mieu tả ... Thật giống như ... soi!

Thật vậy, bọn người kia y hệt như một đam soi, trầm mặc, hung manh, trong anh
mắt lộ ra một cỗ khi chất rắn rỏi. Tuy rằng đối với Hạ Á rất hoa nha, nhưng Hạ
Á ro rang cảm giac được, những người nay vẫn chưa hề tiếp nhận minh, cai loại
hoa nha nay chỉ la bảo tri khoản cach bề ngoai ma thoi.

Mặc du la than binh ben cạnh tướng quan, nhưng Khải Văn dọc đường đi vẫn
nghiem khắc tuan theo mệnh lệnh của đội trưởng tiểu đội tham bao nay, cũng
khong vi than phận than vệ của tướng quan ma co đai ngộ đặc biệt nao hết.

Đoan người thẳng hướng Bắc, giục ngựa xuyen qua hanh lang A Nhĩ Ba Khắc binh
nguyen, xam nhập vao khoảng cach ước chừng một trăm dặm, từ thời điểm nay,
tiến hanh ra soat tim toi lộ tuyến, tốn mất thời gian khoảng hai ngay.

Hạ Á từng bước từng bước dần quen thuộc với những người nay, ma theo thời gian
troi qua, Hạ Á tại da ngoại biểu hiện ra kinh nghiệm sinh tồn phong phu, thể
hiện tố chất ưu tu của một thợ săn, nhất la khi tim kiếm tất cả những manh mối
dấu vết lưu lại, từ đo đưa ra phan đoan một cach chinh xac, dần dần anh mắt
mọi người nhin hắn cũng nhu hoa hơn rất nhiều.

Luc nghỉ ngơi, Hạ Á cung với nhom kỵ binh ngồi cung một chỗ, cung ăn banh
nướng lạnh, cung uống nước lạnh như băng.

Hai ngay tim toi, bọn họ đa tim kiếm tren diện tich mở rộng tới một trăm dặm,
lấy quan doanh lam cơ sở nhắm hướng bắc tiến hanh ra soat tim toi, nhom kỵ
binh tuy rằng đều co chut mỏi mệt, nhưng vẻ cương nghị tren mặt lại chẳng hề
giảm chut nao, anh mắt mỗi người đều sang ngời, tran ngập nhuệ khi. Ma Hạ Á
dựa vao thể chất xuất sắc, biểu hiện cũng khiến cho Khải Văn bắt đầu sinh ra
hảo cảm thực sự đối với hắn.

Hạ Á chưa từng trải qua cuộc sống trong tập thể như thế nay bao giờ, bất qua
bề ngoai hiền lanh, chan chất cung với tinh tinh dế nhũi của hắn lại ngược lại
rất hợp khẩu vị với đam binh linh nay, hơn nữa Hạ Á cũng chưa bao giờ cho rằng
việc thỉnh giao người khac la chuyện gi mất mặt, hắn vo cung khiem tốn muốn
thỉnh giao thuật cưỡi ngựa của đam kỵ binh, bởi vi thể chất xuất sắc của hắn
... về cơ bản ma noi chinh la cậy khỏe để ap bức ngựa khuất phục -- du sao thi
hai ngay vừa qua, thuật cưỡi ngựa của hắn cũng rất tiến bộ.

Duy nhất co chut bất đắc dĩ chinh la Khải Văn, hắn nhin thấu Hạ Á chỉ cậy vao
sức khỏe để cưỡi ngựa, lấy lực lượng ap chế ngựa bắt khuất phục, nhin con ngựa
minh chuẩn bị cho tiểu tử nay biến thanh ủ rũ, Khải Văn cũng chỉ co thể thở
dai.

Tới ngay thứ ba, bọn họ đi tới một mảnh rừng, khu vực nay cũng khong tinh la
qua lớn, nhom kỵ binh chạy một vong, khong hề phat hiện thấy dấu vết khả nghi,
sau đo quyết định ở trong nay nghỉ tạm một lat, chờ nghỉ ngơi xong thi len
đường quay về.

"Ngươi co cảm thấy như vậy co chut nham chan hay khong?" Trong luc nghỉ ngơi,
ga đội trưởng tham bao cười hỏi Hạ Á. Đay la một lao binh đa phục dịch hơn bảy
năm tại binh đoan kỵ binh số mười ba, bảy năm trước được điều từ một nhanh bộ
đội khac đến binh đoan kỵ binh số mười ba rồi cứ thế ở lại đay, tại binh đoan
kỵ binh số 13 vốn toan bộ đội tinh nhuệ nay, việc len chức la vo cung kho
khăn, ma y lại la binh dan sinh ra khong hề co bối cảnh, điểm ấy ngay cả A Đức
Lý Khắc tướng quan cong chinh cũng khong thể nao hỗ trợ được - Du sao thi
chuyện len chức trong quan cũng co một hệ thống chế độ.

Với lý lịch của tay đội trưởng nay, hoan toan co thể điều đi thăng chức tại
một nhanh quan đội binh thường khac, co điều y lại mấy lần cự tuyệt điều lệnh
len chức, "đoi" ở lại nơi nay. Cang buồn cười hơn chinh la, nghe noi con trai
y cũng gia nhập vao binh đoan kỵ binh số mười ba ...

Căn cứ theo cach noi của Khải Văn, tại binh đoan kỵ binh số mười ba co rất
nhiều người cũng như vậy.

"Vi sao lại hỏi như vậy?" Hạ Á trợn mắt to mo nhin ga đội trưởng nay. Vai ngay
ở chung, hắn cảm giac được ga nay la một kẻ rất nhiệt tinh, it nhất la đối với
chiến hữu vo cung chan thanh. Hắn la một han tử trung nien cường trang, nước
da vi giai dầu nắng gio ma ma luyện ra một mau cổ đồng, khoe mắt nếp nhăn dầy
đặc, ro rang chỉ mới co bốn mươi tuổi ma nhin qua lại giống như người đa sớm
năm mươi.

"Chung ta rong ruổi đa hai ngay ma lại chẳng thu hoạch được gi. Ngươi nhất
định cảm thấy rằng nhiệm vụ lần nay thực nham chan a." Đội trưởng ha ha cười,
nhin nhin đam kỵ binh xung quanh đang nghỉ ngơi.

Hạ Á nghĩ nghĩ, hit vao một hơi, nghiem mặt noi: "Ta khong cho la như vậy,
tham bao gia trị cũng khong nằm ở chỗ nhất định phải phat hiện ra vấn đề gi."

"Ồ?" Tuy rằng chỉ la tuy ý hỏi, song khong ngờ rằng ga que mua nay lại trả lời
như vậy, đội trưởng co chut hứng thu: "Ngươi nghĩ thế nao?"

Hạ Á nhớ lại một chut, giống như những mẩu but ký đa từng đọc được ở trong
đống sach của lao gia hỏa về sử dụng tham bao trong tac chiến, suy nghĩ một
chut rồi cười noi: "Ta cũng khong hiểu lắm, chỉ la ... Phat hiện ra vấn đề thi
đương nhien la trọng yếu, nhưng nếu quả khong phat hiện ra vấn đề thi it nhất
cũng co thể cung cấp cho quan chỉ huy cac manh mối co gia trị, it nhất cũng
cho thấy một mảng khu vực nay la 'sạch sẽ'. Đay chinh la tin tinh bao co gia
trị. Cho nen khong thể vo đoan cho rằng khong phat hiện ra vấn đề gi la khong
co cong lao."

Đội trưởng nheo mắt lại, ben cạnh Khải Văn vốn luon luon bận rộn với cong tac
của minh cũng nhịn khong được to mo nhin nhin Hạ Á: "Ngươi trước kia từng học
qua mấy thứ nay ư?"

Hạ Á lắc đầu, thoang do dự một chut: "Ta đa từng đọc được một chut trong
sach..."

Đội trưởng tren mặt lộ ra một nụ cười cao hứng, đấm Hạ Á một cai, nhin nhin
Khải Văn: "Hắc! Tiểu tử đầu trọc nay, cai ten que mua nay la tan binh đung
khong? Co thể noi với tướng quan một tiếng, cho hắn theo lam thủ hạ cho ta
được khong? Hiện tại tan binh đều muốn lam kỵ binh nặng chinh diện xung phong,
chẳng mấy ten co thể kien nhẫn đi lam tham bao."

Khải Văn nhếch miệng cười:"Chuyện nay tự ngươi noi với tướng quan đi."

Hắn cui đầu tiếp tục cong chuyện của minh. Hạ Á ngồi xuống ben cạnh hắn, nhin
Khải Văn - Y đang cầm trong tay một mảnh da de, tren da de dung than chi viết
chi chit chữ, ma Khải Văn đang dung một thanh tiểu đao nhẹ nhang đem đống văn
tự tren da de đo cạo đi.

"Ngươi đang lam gi đo?"

"Viết thư." Khải Văn khong ngẩng đầu:"Chung ta tham gia quan ngũ khong co
nhiều tiền để mua giấy, hơn nữa giấy rất dễ dang hư hao. Cho nen thư từ qua
lại gửi về nha đều dung da de, ở tren mặt dung than chi viết, sau khi nhận
được xem xong rồi thi sẽ đem cạo đi, co thể tiếp tục sử dụng lại."

Ga đầu trọc ngẩng đầu len, nhin nhin Hạ Á: "Ngươi chưa từng sử dụng loại đồ
vật nay sao?"

Hạ Á bỗng nhien ngẩn ngơ, trong long trao len một cỗ cảm giac kỳ quai, ha
miệng thở dốc: "Ta... Ta khong viết thư, cũng khong co ai để thư từ qua lại."

Luc hắn noi lời nay, trong long bỗng nhien sinh ra một loại co đơn khong thể
mieu tả.

Viết thư... Co nghĩa la phải co than nhan mới co thể viết a, về phần ta...

Ừm, sau khi lao gia hỏa đa chết, chỉ con lại một minh ta.

Khong biết vi sao, luc ý niệm nay thoang qua trong đầu, trong long hắn bỗng
nhien hiện ra khuon mặt tội nghiệp của kẻ đang thương...

Hạ Á sửng sốt một chut, lập tức toan than nổi da ga, phẩy phẩy tay, xi một
tiếng khinh miệt.

Them vao, chẳng lẽ lao tử ở lau cung với cai ten Áo Khắc Tư kia, nen nhiễm
phải cai loại tinh cach lại cai nay của Địa tinh rồi?!

Khẩn trương lắc lắc đầu thật mạnh, đem cai ý niệm đang sợ trong đầu nay bỏ
qua.

Ben tai lại nghe thấy giọng Khải Văn, luc nay anh mắt y sang len, nguyen bản
tren khuon mặt co chut dữ tợn bỗng nhien lộ ra một tia nhu tinh buồn cười:
"Đay la thư nha của the tử ta, hắc hắc! Ta la người đa co vợ, ten của nang la
Vưu Lệ Á, noi cho ngươi biết, nang vốn la nữ nhan Luodeliya thuần chủng! Ha
ha! Giật minh hả? Hiện tại ở đế quốc, người Luodeliya thuần chủng la vo cung
vo cung thưa thớt. Ha ha, ta liền lấy về nha một co! Ta phục dịch ở Luodeliya
kỵ binh đoan, lao ba cũng la Luodeliya nữ nhan, toan bộ binh đoan cũng chỉ co
minh ta như thế!!"

Noi đến the tử của minh, ten đầu trọc vốn rất kiệm lời nay bỗng nhien lại trở
nen noi nhiều hẳn......

Nhin biểu tinh kieu ngạo của ga đầu trọc nay, Hạ Á thở dai......

Co lao ba, nhất định khong tệ a! Ách, thật bực minh, Hạ Á đại gia ta đến bay
giờ vẫn la......

"Ừ, lao ba của ngươi nhất định rất hấp dẫn." Than la xử nam, Hạ Á tự đay long
biểu đạt một chut long ham mộ.

"Đương nhien! Nang la nữ thần trong long ta." Đầu trọc nhếch miệng cười cười,
nhin Hạ Á cang them thuận mắt: "Nang nướng thịt rất ngon, co cơ hội mời ngươi
đến nha của ta nhấm nhap một chut tay nghề của nang! Ngươi la một ten khong
tệ, về sau chung ta co thể trở thanh bằng hữu tốt của nhau."

Ách...... Ga đầu trọc đang thương, hắn đại khai con chưa biết tieu chuẩn "xinh
đẹp" của Hạ Á la thế nao. Nếu hắn ma biết, chỉ sợ hai người mới vừa trở thanh
bằng hữu đa lập tức muốn trở mặt đứng dậy quyết đấu.


Co một điều la, rất nhiều năm sau, khi Hạ Á đa cong thanh danh toại, sự tich
quang vinh của hắn truyền khắp đại lục, cai thẩm mỹ quan buồn cười kia cũng
trở thanh cau treu chọc cửa miệng trong lời noi của mọi người.

Ma cau noi "Hạ Á vương noi lao ba (nữ nhan) của ngươi rất được" - cau danh
ngon nay đượclưu truyền rộng rai, noi như vậy sẽ bị cho la co ý mắng chửi
người …

Cau danh ngon đo sau nay lại truyền khắp đại lục, cung với một cau noi đua nổi
tiếng thế giới "…, mẹ ngươi gọi về ăn cơm" đặt song song, hai cau danh ngon ở
tren đại lục kết hợp trở thanh ...


Trong luc nhom tham bao nghỉ ngơi, tren ba cay đại thụ co tầm nhin tốt nhất ở
xung quanh đa bố tri ba ga binh sĩ được chọn lựa ra để cảnh giới, ngoai cung
ben phải la một kỵ binh tuổi con trẻ, tren người mang theo bi giap rất day,
lớp da ở đầu gối đa bị bao mon thủng ra, khiến cho tư thế ngồi xổm tren chạc
cay của tay kỵ binh nay trong thật buồn cười. Bất qua anh mắt hắn vẫn sang
ngời nguyen si - Hắn la người co tai bắn cung giỏi nhất trong tiểu đội nay,
người co tai bắn cung binh thường cũng la người co thị lực tốt nhất.

Cảnh giac nhin xa xa, đảo qua vai vị tri trọng yếu, ten linh nhẹ nhang thở ra,
anh mắt hắn vẫn nhin thẳng xa xa như cũ, đồng thời cẩn thận đem cơ thể giấu ở
trong tang cay, mở nắp tui nước đeo ở ben hong minh ra....

Trong nhay mắt khi hắn nang tui nước len uống, anh mắt của hắn rốt cuộc cũng
rời khỏi phia trước - Cũng chỉ trong một chốc lat ngẩng đầu uống nước như vậy
thoi......

Phập!! Một mũi ten nhọn giống như từ trong bong tối hư khong vo thanh vo tức
phong tới, ngay đến một tiếng xe gio cũng chẳng thấy, như độc xa hung hăng
chui vao tọt vao cổ họng của hắn!

Mũi ten xuyen qua tui nước trong tay ten linh, chui vao trong cổ họng của hắn!
Trong nhay mắt nay, ten linh anh mắt khong cam long trợn ngược len, tay buong
thong xuống, từ tren cay rơi xuống!

Đam kỵ binh tham bao dưới mặt đất nhất thời bừng tỉnh! Ma giờ khắc nay, trong
bong tối, hơn mười bong đen mơ hồ đa từ trong rừng cay phong nhanh đanh tới!

"Địch tập!!!!"


Liệp Quốc - Chương #58