Ép Buộc


Người đăng: Boss

Bien: A La

Da Hỏa trấn đổi chủ, điều nay cũng khong tinh la ngạc nhien. Chỉ co điều bị
quan chinh quy của Byzantine đế quốc chiếm thi thật sự la chuyện hiếm thấy.

Hạ Á thoang nghi hoặc một chut, cũng khong để ý nhiều nữa, du sao chuyện nay
cung minh đa khong con quan hệ qua lớn. Mặc kệ kẻ chiếm lĩnh đổi thanh la ai
đi nữa thi mong rằng Da Hỏa trấn vẫn co quy củ như trước đay.

Nhưng khi Hạ Á đi đến phia dưới tường thanh, khi thấy ro ao giap của mấy ten
thủ vệ của Byzantine đế quốc thi khong khỏi ngay ngẩn cả người.

Khong ngờ đam gia hỏa nay lại chinh la mấy ten dong binh đoan hồi trước! Trước
đo vai ngay khi lần cuối cung Hạ Á ở đay, than phận của những người nay vẫn la
chiến sĩ dong binh đoan, bởi vi Hạ Á muốn vao trấn nen một ten trong số đo đa
thu đồng tiền cuối cung của hắn, coi như la nộp thuế.

Đối với những kẻ lấy tiền từ trong tui của minh, Hạ Á đều vo cung nhớ!

Như thế nao mới chỉ co vai ngay ma bọn người kia đều co biến hoa nhanh như
vậy, khong ngờ giờ đa thanh quan quan của Byzantine đế quốc?

Chinh luc Hạ Á con đang ngay ngốc, chợt phia sau truyền đến tiếng vo ngựa.

Một tiểu đội kỵ binh của Byzantine đế quốc phi đến, xem ra đay la đội kỵ binh
tuần tra khu vực xung quanh. Hơn mười danh kỵ binh mặc nhẹ giap mũ nhẹ nhang,
tay cầm nao la kiếm, thương, ngồi tren ngựa ngẩng đầu ưỡn ngực từ cửa thanh
nối đuoi nhau ma vao, tren mặt từng người đều mang theo vẻ nghiem nghị ma chỉ
co quan đội chinh quy mới mang theo. Những điều nay tuyệt đối cac dong binh
đoan kho đạt được.

Hạ Á luc nay ăn mặc binh thường vao thanh nen cũng chẳng co kẻ nao them chu ý
tới hắn. Khi hắn đi vao Da Hỏa trấn thi mới phat hiện Da Hỏa trấn so với trước
đay co sự bất đồng.

Tren nga tư đường ro rang tieu điều hơn rất nhiều, ở gần cửa thanh co một
quảng trường rộng lớn, trước đay vốn la nơi buon ban ngựa, ngay thường thi nơi
đay la chỗ tập trung của rất nhiều thương nhan từ nam tới bắc, vậy ma hom nay
tieu điều, bong người thưa thớt.

Con tren đường khong con nhiều người tụ tập buon ban hoặc ban chuyện phiếm,
hiện giờ ai cũng co vẻ mặt lạnh lung. Ma ngay cả ven đường, khong it tửu quan,
lữ điếm đều đong cửa.

Trong trấn thỉnh thoảng lại co một tiểu đội bộ binh Byzantine tuần tra. Những
đội quan nay ăn mặc mũ giap đầy đủ, đi tren đường phat ra am thanh rầm rập, co
vẻ đằng đằng sat khi.

Hắc phố tựa hồ cũng lạnh lẽo hơn, sự nhộn nhịp chỉ bằng một phần ba ngay xưa.

Trong long Hạ Á nghi hoặc - chẳng lẽ người của Byzantine muốn hủy diệt Da Hỏa
trấn sao? Từ trước tới nay nơi nay khong phải la chưa bị cac đế quốc chiếm
đong, chỉ la chưa bao giờ trấn nay lại trở nen lụi bại như bay giờ.

Trong long Hạ Á co chut bất man. Hắn đang chuẩn bị đến đay một phen tieu sai,
nhưng nay khong ngờ lại phat hiện ra cảnh lạnh lẽo ở nơi nay thi khong khỏi
thất vọng. Thậm chi luc đi qua hắc phố, chỗ minh ký khế ước mua ma thu con nhỏ
khong ngờ lại đong chặt cửa khong buon ban.

Đi long vong qua hắc phố, Hạ Á nhanh chong đi đến phố " son phấn", liếc mắt
nhin một cai, tinh thần dế nhũi chợt cảm thấy suy sụp.

Ngay xưa phố son phấn, co thể gọi la phố hoa, tren cac căn lầu đều tran ngập
tiếng cười, mui son phấn co thể ngửi thấy khắp nơi, vậy ma bay giờ nhin lại,
tren đường phố khong co một bong người, một trận gio thổi qua khiến vai chiếc
la heo rũ bay tứ tan, ngẫu nhien nhin tren đường co thể thấy được một con cho
gầy đến nỗi da bọc xương.....

Nữ nhan? Co thể tim được một con cho cai đa la tốt lắm rồi!!!

Hạ Á nổi giận.

Một người nam nhan trong long đang tran đầy hao hứng, vậy ma gặp phải tinh
huống nay thi du la ai cũng phải thấy kho chịu. Huống chi con la một xử nam
mười mấy năm như hắn chứ???

Hạ Á đi qua hai con phố, tim được một tửu quan quen thuộc hắn vẫn thường đến,
canh cửa tửu quan con mở, khi vao tới nơi thi chỉ thấy một bầu khong khi lạnh
lẽo, chỉ co hai ba cai ban la co người ngồi.

Trước quầy chỉ co một nam nhan cao gầy chỉ con một mắt, hai ban tay kho gầy
đang cầm chen rượu lau lau, nhin Hạ Á tiến vao, gật gật đầu, dung thanh am
khan khan cười noi:"Tiểu Hạ Á đến đay? Ngươi lau rồi khong tới mua rượu nha."

Toa tửu điếm nay luc trước Hạ Á thường xuyen đến, khong chỉ vi tửu lau ban
rượu lua mạch đen rẻ nhất trong trấn, ma quan trọng nhất chinh la, nam nhan
chột mắt đứng sau quầy bar, chinh la tinh địch trong suốt ba năm - khi Hạ Á
chưa thực sự trưởng thanh.

Bởi vi … ga nam nhan chột mắt nay chinh la trượng phu của đại thẩm Tac Phi Á.

Đương nhien, ga chột nay chắc la khong biết những suy nghĩ lung tung trong đầu
hắn, hiện tại Hạ Á cũng khong om địch ý với ga nay nữa, tuy ý ngồi xuống nem
một kim tệ len tren quầy.

Ga chột cầm len nhin thoang qua, con mắt duy nhất nhin nhin Hạ Á, cầm đồng kim
tệ len dung sức cắn một cai rồi mới nhếch miệng cười, lộ ra nụ cười sang lạn:
"Nhoc thợ săn phat tai rồi hả?"

Hắn xoay người lấy một chai rượu thượng đẳng ra, mui thơm từ rượu bốc len nồng
nặc: "Ha ha, cho ngươi, la loại tốt nhất đo."

Hạ Á chưa từng uống qua loại hảo tửu nay, cắn nắp binh ra lam một hớp lớn, sau
đo thich ý thở hắt ra một hơi rồi mới thấp giọng noi: "Uy, sao trấn lại trở
nen như vậy? Tại sao đam dong binh đoan kia đều trở thanh quan quan của
Byzantine đế quốc thế?"

Ga chột cẩn thận nhin nhin cửa quan, sau đo mới cười cười: "Ngươi con khong
biết sao? Vốn đam linh đanh thue nay la người của Byzantine, luc trước họ giả
trang thanh đam dong binh đoan để tra trộn chiếm thon trấn, đo chinh la quan
đội mở đường của Byzantine đế quốc đấy. Hơn mười ngay trước, một binh đoan lớn
của Byzantine đế quốc đa tới đay, a đại khai la hai ngay sau khi ngươi rời đi,
họ đa chiếm lấy thon trấn nay, khong ngờ đam dong binh đoan kia lại la người
của họ, cho nen luc đo toan bộ đa thay đổi trang phục, sau đo tuyen bố thon
trấn thuộc về Byzantine đế quốc, a ma hiện giờ cac tường thanh vẫn con dan cao
thị đấy."

"Trước đay buon ban trong trấn co sinh ý tốt thế, khong ngờ nay lại trở nen
thảm như vậy?" Hạ Á nhiu may: "Bọn họ dam lam chuyện xằng bậy như vậy? Họ
khong sợ bị người trong trấn đuổi đi sao?"

Loại chuyện nay từ trước khong phải la chưa từng phat sinh qua. Nhiều năm
trước từng co một đoan đạo tặc khong biết trời cao đất rộng, ỷ vao thực lực
cường đại của minh nen đa lam xằng lam bậy trong trấn, lại con trưng thu thuế
rất nặng - kết quả la dan Da Hỏa trấn mặc xac.

Đối với phần lớn người tại Da Hỏa trấn, du ai chiếm lĩnh trấn, ai la kẻ quản
lý họ cũng chẳng quan tam, nhưng quan trọng nhất la chung khong được chặt đứt
đường lam ăn của minh.

Ma nếu quả thật dam lam xằng bậy thi… hừ, tren Da Hỏa trấn khong co ai la
người tốt, tuy tiện lấy ra hai người thi cũng đều la kẻ tan nhẫn, sẵn sang
ngươi sống ta chết ngay!

Kết quả la, cai đam đạo tặc kia khi bắt đầu vốn tưởng rằng đang xong vao giữa
đan de, tuy ý đi chọc giận mọi người trong trấn, sau đo chung mới chợt phat
hiện, khong phải minh chui vao giữa đan de ma la đan soi! Tren Da Hỏa trấn,
sau khong đến một ngay ma họ đa tụ tập vai trăm người, mỗi ten đều la kẻ khong
sợ chết, chỉ chốc lat cả đoan đạo tặc đa bị tieu diệt, đầu lĩnh của lũ đạo tặc
con bị bắt sống rồi treo xac ở tren một cay đại thụ cả thang trời, cuối cung
bị quạ đen ăn chỉ con lại bộ xương kho!

Từ đo về sau, ai cũng khong dam đến Da Hỏa trấn lam điều xằng bậy nữa.

Ngươi muốn chiếm Da Hỏa trấn? Co thể. Ngươi muốn quản lý Da Hỏa trấn? Cũng co
thể, nhưng chỉ la mọi người nước song khong phạm nước giếng ma thoi!

Nếu noi co kẻ nao đến ma bắt toan bộ người tại Da Hỏa trấn đi treo cổ thi đảm
bảo co người vo tội bị oan, nhưng nếu chỉ giết một nửa tha một nửa thi đảm bảo
co ca lọt lưới.

Nhan tiện noi tới ten chủ quan chột mắt nay luon, hắn cũng chẳng phải người
lương thiện gi. Tren cổ của hắn co một vết sẹo thật sau, ma đo la do hồi trước
hắn bị một đao chem phải, cổ họng bị thương tổn nen giọng hắn mới khan khan
như vậy. Hơn nữa Hạ Á nghe noi, hắn khong phải người của Ô Đin ma cũng chẳng
phải người của Byzantine.

Ten chột mắt nay khong phải người của đại lục ma la đến từ hải quốc Lan Đế Tư
vương quốc phia tay của đại lục, ma vương quốc đo con co ten gọi la "quốc gia
hải tặc", binh thường ten độc nhan nay thich trum một miếng vải len đầu, loại
vải trum đầu nay gọi la "khăn hải tặc" nay chinh la trang phục cổ truyền của
vương quốc Lan Đế Tư.

Ngươi noi, một người dan lanh thi sao co thể co một vết sẹo thật sau tren cổ
chứ?

"Biến thanh như hiện tại khiến sinh ý mất hết, mọi người trong trấn khong co
phản ứng gi sao?" Hạ Á kho hiểu hỏi lại.

"Đương nhien la co phản ứng, thế nhưng co phản ứng thi sao chứ?" Ga chột cười
lạnh: "Lần nay tới đay chinh la cả một binh đoan, ma họ lại đong quan ngay
phia nam trấn, một quan đoan chinh quy ngay ben cạnh như vậy liệu họ co dam
cứng rắn đối đầu khong. Hơn nữa, ngươi khong biết sao? Hiện tại hinh như la
Byzantine va Ô Đin đa khai chiến! Ngay đầu tien khi người của Byzantine chiếm
nơi nay, sau đo quan đội liền tuần tra tren đường phố, tuyen bố chế độ quan
nhan, rất nhiều cửa hang bởi vi bị nhận định la buon ban vật phẩm nằm trong
phạm vi quan sự nen yeu cầu tạm thời đong cửa. Bọn họ khong tịch thu những nơi
đo cho nen cũng tạm xem la tuan thủ quy củ."

"Thế ... cai phố 'son phấn' kia đau rồi"?" Hạ Á khong vui vẻ gi noi thẳng
chuyện minh muốn biết.

Độc nhan mắng một cau, cũng tỏ ra rất căm giận noi:"Phi, bọn Byzantine đến va
mang toan bộ cac co nương tại phố 'son phấn' đi, nghe noi la sung vao quan kĩ.
Dựa vao cai gi a! Đam binh linh co nhu cầu, chẳng lẽ chung ta khong co! Thật
qua đang ma!"

Trong long Hạ Á đột nhien cảm thấy căm tức ten chột nay.

Ngươi đa co mỹ nữ như Tac Phi Á đại thẩm rồi vậy ma con muốn đến phố 'son
phấn'...... Thật sự la qua vo sỉ !

Uống xong nửa binh rượu, Hạ Á đem đặt lại tren ban: "Để lần sau quay lại ta
uống nốt, ngươi đừng co ma len uống đấy!"

Ga chột cười, mắng một tiếng, doi mắt nhin Hạ Á rời đi.

Ra khỏi tửu quan, Hạ Á bỗng trở nen ngay ngốc, Byzantine cũng tốt, Ô Đin cũng
tốt, đanh tới đanh lui cũng chẳng quan hệ gi với Hạ Á đại gia ta. Hắn vốn cũng
khong tức người của Byzantine hay Ô Đin. Hiện tại xem ra, bởi vi Byzantine
chiếm Da Hỏa trấn khiến cho Hạ Á đại gia tan biến kế hoạch mua vui khiến trong
long hắn cảm thấy hảo cảm với Ô Đin đế quốc hơn chut.

Lững thững đi tới quảng trường phia bắc trấn, khi hắn chuẩn bị ra khỏi thanh
để về nha thi hắn chợt thấy tại một goc phố, một đam quan quan đang la het,
xung quanh con co cả trăm người vay quanh.

"Ba mươi đồng tiền! Một thang ba mươi đồng tiền! Ăn miễn phi!! Ăn thoải mai!!!
Việc như thế nay khong phải dễ tim đau!!" Quan quan lớn tiếng keu la: "Co muốn
lam thi bước len một bước, nhanh chan len, cơ hội kho tim được đấy!!"

Đằng sau cai ban co một đội linh của Byzantine đế quốc đang như lang, như hổ
cầm kiếm cầm thuẫn duy tri trật tự, trong đam người kia thi thỉnh thoảng co
mấy người đến bao danh.

Thế nhưng đại đa số mọi người đều chỉ lam vẻ mặt cười lạnh đứng vay quanh xem.

Nguyen lai la tuyển đam dan phu, trang đinh đi linh .... Hạ Á co chut buồn
cười.

Xem đam người bao danh, hơn một nửa la lũ trộm vặt ban tay vang hoặc bọn lừa
đảo linh tinh, nay Da Hỏa trấn ảm đạm nen khong co cơm ăn. Con người của Da
Hỏa trấn, chủ yếu la ra đi tung hoanh khắp nơi chứ ai vi một thang ba mươi
tiền đồng ma đi lam việc tốn cong sức chứ?

Ten quan quan kia ho cả nửa ngay, đầu tien thi ý định chieu mộ khoảng trăm
người nhưng nay chỉ được khoảng mười người, hơn nữa toan bọn gầy yếu, mang về
chỉ sợ cũng kho ma bao cao kết quả cong tac, trong long quýnh len, khong khỏi
sinh ra ac niệm trong đầu.

Mẹ kiếp, khong đến bao ten thi lao từ khong biết dung sức sao! Du sao nơi nay
cũng khong phải lanh thổ của Byzantine, người nơi nay cũng chẳng phải dan cư
của Byzantine đế quốc......

Hắn lam vai động tac với bộ hạ, kẻ dưới tay nhất thời hiểu ý, loại chuyện tinh
dung sức bắt dan phu bao danh nay trong quan đội chẳng ai la khong biết. Một
đam linh rut kiếm ra, như lang như hổ chạy vọt tới khiến đam ngươi ầm ĩ cả
len.

Đam người nhất thời lập tức chạy tan loạn, con mấy ten linh Byzantine thi xo
đẩy loạn len, thuận tay tum người lam cho nơi đay hỗn loạn hẳn len.

Hạ Á chỉ la đi ngang qua, nhưng ngan vạn lần khong may mắn, ten quan quan đứng
ở cai ban nhin ra xa, khi thấy Hạ Á thi liền đưa tay chỉ: "Kia kia! Ten kia
nhin co vẻ mạnh khỏe, keo hắn qua đay!! Nhanh, keo qua đay!!"


Liệp Quốc - Chương #53