Đầu Tường Biến Hóa Đại Vương Kì


Người đăng: Boss

Bien: A La

Kẻ đang thương trước khi đi thi chợt nhớ tới, nếu minh đi thi lưu lại ben
người dế nhũi chỉ co ten Tatara hen mọn, bỉ ổi, nếu vậy đến hơn nửa la hắn sẽ
tiết lộ than phận minh cho dế nhũi mất.

Vi vậy, kẻ đang thương đề xuất muốn dẫn Tatara đi theo khiến thần tinh Tatara
vừa kinh hỉ xen lẫn sợ hai! Ít nhất nếu đi theo vị điện hạ xinh đẹp nay thi
minh sẽ khong khổ sở như đi theo ten tiểu tặc động chut la đanh chửi nay.

Kết quả, dế nhũi tham tiền quyết định ban vị ma phap sư nay lấy một kim tệ,
đem ga ngườ hầu ma phap sư nay ban rẻ cho kẻ đang thương.

Bỏ qua một ben than phận lam người hầu khong nhắc đến ra, một kim tệ, chỉ sợ
tren đại lục ngan vạn năm qua cũng chẳng co ma phap sư nao co gia trị thấp đến
vậy.

Trong luc vo tinh sang tạo lịch sử, Hạ Á cũng khong muốn suy nghĩ qua nhiều.

Bởi vi đồ đạc, quần ao ben người Hạ Á qua nhiều, cho nen trước khi rời đi, Kỳ
Phổ đa đem toan bộ số ngựa của đam Ám Dạ ngự lam kỵ sĩ cho hắn. Sau khi kẻ
đang thương cung nhom kỵ sĩ rời đi, hắn mang theo chiến lợi phẩm của minh, len
đường trở về.

"À đung rồi Ki Phổ thuc thuc, tại sao ngươi lại tim được chung ta vậy?"

Ngả Đức Lam ngồi ở tren ngựa co chut to mo hỏi.

Sắc mặt Ki Phổ co chut buồn cười: "Lại noi tiếp, chung ta ngay hom trước gặp
được một ten địa tinh, ten địa tinh đo kia khong ngờ lại biết noi một chut
ngon ngữ của nhan loại, hơn nữa no tự xưng la địa tinh quý tộc cai gi đo, ta
mo tả một chut tướng mạo của ngươi, thi no noi cho ta biết la no đa gặp qua
ngươi, noi ngươi cung với người khac đồng thời ở ngọn nui phic Bắc, chỉ cần đi
dọc theo đường song hướng về phương Bắc la co thể tim được. Kết quả, chung ta
lam theo lời hắn thi gặp được cac ngươi ở đo."

"Địa tinh?" Ngả Đức Lam co chut ngạc nhien:"Cai ten địa tinh kia đau? Sao thuc
bắt được no vậy?"

"Thật vất vả mới tim được một ten gia hỏa như vậy. Cho nen ta hạ lệnh bắt no
lại rồi mang theo, vừa rồi khi

tim thấy người thi ta mới hạ lệnh cho thuộc hạ đuổi no đi."

Hạ Á cưỡi ở tren lưng ngựa, miệng nhẹ cất một điệu hat dan gian. Thỉnh thoảng
hắn xoay người lại một cai, hơn hai mươi con ngựa xếp thanh hanh thật dai chạy
theo, điều nay la do những chiến ma nay đa được huấn luyện nghiem mật ma ra.
Hắn dung day thừng buộc chung lại với nhau nen sẽ khong xảy ra chuyện chạy
loạn. Hạ Á đại gia dẫn theo đoan ngựa thồ, nhin mỗi một thớt chiến ma lại chất
theo khong it đồ đạc được bọc vao trong bao…. trong long hắn cảm thấy vui
sướng vo cung.

Nghĩ lại thời điểm khi minh vừa đi đến Da Hỏa, toan than chẳng co gi, ma hiện
tại, tren người co hai trăm kim tệ, than mặc long lan giap, cầm trong tay thần
khi hỏa xoa, con co hơn hai mươi thớt chiến ma, thật sự minh kiếm được lợi
nhuận kha lớn......

Nếu mỗi lần đi ra mạo hiểm đều co thu hoạch lớn như vậy thi Hạ Á đại gia ta
chỉ cần đi lam vai chuyến thi đủ để về hưu dưỡng lao rồi.....

Điều duy nhất khong được hoan mỹ chinh la ... luc nay hắn khong con được tiền
ho hậu ủng như luc trước. Co luc nhiều nhất hắn dẫn theo những mười mấy địa
tinh, con co kẻ đang thương, A Đạt, Tatara rồi ten gia hỏa thu vị Áo Khắc Tư,
tuy ý la co thể đấu vo mồm, noi chuyện phiếm.

Luc nay hắn chỉ co đơn độc tren canh đồng bat ngat nen co chut nham chan......

Đang nghĩ ngợi, đột nhien hắn chợt nghe thấy xa xa phia trước truyền đến một
tiếng soi tru, mơ hồ con co tiếng keu thảm thiết, the lương.

Trong long Hạ Á vừa động, hinh như am thanh keu thảm thiết kia dường như co
chut quen tai thi phải.

Hắn phong ngựa nhanh hơn, một luc sau đa bắt gặp một than ảnh nhỏ be đang từ
giữa canh đồng bat ngat vội vang chạy đến, lan da xanh biếc, khuon mặt xấu xi
đung la đặc điểm của một ten địa tinh!

Ma nhin kỹ một chut, chẳng phải la vị Vương phi tien sinh đang trốn tranh kia
sao!

Vương phi tien sinh chạy trốn thở hồng hộc, ngay phia sau hắn la những anh mắt
them thuồng phat ra từ đam cho soi.

Hạ Á vừa nhin thấy Áo Khắc Tư, nhất thời ham răng cũng co chut ngứa ngay, nhớ
tới việc ten gia hỏa nay khong ngờ dam phản bội minh ma chạy trốn, bất qua
nghĩ lại thi độ tin cậy, trung thanh của lũ địa tinh thật sự la thấp đến đang
thương ngược lại nhin Vương phi tien sinh bị đam cho soi đang đoi đuổi theo
trong cực kỳ the thảm, khiến hắn khong khỏi mỉm cười.

Áo Khắc Tư chạy như đa muốn tắt thở, cai mong của no đa bị cho soi cắn mất một
miếng thịt, mau tươi đầm đia, đau đến keu thảm thiết khong thoi, từ xa xa nhin
thấy đoan ngựa thồ, rồi nhin kỹ thấy người ngồi phia trước chinh la vị Hạ Á
đại gia kia, no như thấy được cứu tinh, lập tức chạy vội tới, liều mạng ho
het.

"Chủ nhan! Áo khắc! Áo khắc! Chủ nhan! Cai mong của Khắc Tư! Chủ nhan, cứu
mạng!"

Hạ Á vai bước nhảy tới, một cước đa bay con soi đang "thơm" mong Áo Khắc Tư,
dưới cu đa của hắn, con soi bị đa bay tit, đồng thời đầu no cũng vỡ ra, hai
con soi con lại thấy Hạ Á hung ac như thế, keu thảm thiết một tiếng rồi quay
đầu bỏ chạy thật nhanh.

Hạ Á đứng ở trước mặt Áo Khắc Tư, sờ cằm cười hắc hắc. Áo Khắc Tư thở phao nhẹ
nhom, nhưng khi thấy anh mắt nay của Hạ Á, hắn lập tức nhớ tới chuyện minh
trốn đi trước kia, khuon mặt khong khỏi đen si.

"Tốt lắm, tac tac của ta, đay la lần thứ hai ngươi lọt vao tay ta." Hạ Á nhẹ
nhang một cước đa Áo Khắc Tư nga lăn, chỉ vao con soi chết phia xa xa kia:"Con
thất thần ở đo lam gi? Đo sẽ bữa tối của chung ta đấy, mau khieng no đi theo
đi."

Địa tinh giảo hoạt nay như được đại xa, thở phao nhẹ nhom, hắn biết rằng vị
chủ nhan nay coi như bỏ qua cho minh. Tren mặt no vẫn cố ý tỏ vẻ sợ hai như
trước, chạy tới khieng con soi chết kia len rồi gia nhập vao đoan ngựa thồ của
Hạ Á.

Nha của Hạ Á kỳ thật chinh la cach Da Hỏa trấn ước chừng bảy tam dặm, phia
tren một ngọn nui. Bởi vi khoảng cach nơi đo tới Da Hỏa trấn thật sự qua gần
nen tren nui chẳng co ma thu gi hết, tất cả chung đa bị đam thợ săn ở xung
quanh giết chết cả rồi. Thậm chi cả mấy năm gần đay ngay cả cho soi hay da thu
cũng rất it khi được nhin thấy.

Luc Hạ Á về đến nha, hai căn phong rach rưới trước kia vẫn như cũ, khong hề bị
hỏng gi hơn, luc trước rời đi hắn tiện tay lam một cai dấu tren cửa nay cũng
khong bị người khac mở ra, cai địa phương quỷ quai nay chỉ sợ du co mở sẵn cửa
thi bọn đạo tặc cũng khong them thăm.

Hạ Á mang theo đồng chiến lợi phẩm khổng lồ cung đoan ngựa thồ về tới nơi thi
một cảm giac tieu điều xuất hiện trong long. Hắn phi than xuống ngựa, một hơi
chạy tới phia sau nui, tim được mộ phần của lao gia hỏa ngay trước, mộ phần
vẫn hoan hảo khong tổn hao gi, luc trước minh lấy miếng gỗ lam bia mộ, tren đo
co chut chữ viết nhưng đa rất mơ hồ rồi, thật sự thi sau thời gian lau dai bị
gio mưa ảnh hưởng đa khiến bia mộ bằng gỗ nay bị mục ra.

Hạ Á thở dai, sờ sờ bia mộ: "Chờ them hai ngay nữa, ta sẽ tim một khối đa tốt
để lam bia mộ thật tốt cho lao."

Nhin nhin lại mấy chữ do minh tự viết len bia mộ: "Lao gia hỏa chi mộ", Hạ Á
trầm tư một lat, thấp giọng than thở noi: "Ôi, lao gia nay, khong biết rốt
cuộc ngươi la ai đay"

Về nha sắp xếp một chut, sau đo chuyện đầu tien Hạ Á lam chinh la đến cai sơn
cốc nhỏ, chặt đổ mấy cay đại thụ ở hai đầu sơn cốc, hắn đuổi hơn hai mươi con
ngựa thồ vao trong, biến nơi đay trở thanh một chuồng ngựa thien nhien.

Hạ Á nắm lấy người Áo Khắc Tư rồi noi: "Chăm soc ngựa ta để ngươi lam, nếu
thiếu một con, ta liền chặt một ban tay ngươi! Thiếu bốn con thi ngươi sẽ bị
chem cả tứ chi, con thiếu năm con… hắc hắc......"

Noi tới đay, Hạ Á khong hảo ý nhin nhin hạ bộ của địa tinh một cai, Áo Khắc Tư
nhất thời cũng cảm giac được cai kia của minh chợt lạnh lẽo cả len, nhanh
chong ưỡn ngực cam đoan.

Địa tinh đa quyết định sẽ khong chạy trốn, nếu hắn chạy về canh đồng mau đỏ
bat ngat đo thi bất qua cũng chỉ la một địa tinh lang thang ma thoi, bất cứ
luc nao cũng co thể bị giết hoặc la chết đoi. Ở lại đay, đi theo chủ nhan
cường đại nay thi con co thể ăn uống no đủ...... Chỉ cần nghe lời để khong bị
đanh la được rồi.

Hạ Á đem địa tinh nem vao khu nuoi ngựa phia sau nui, con minh thi quay lại
phong, tim toi nửa ngay, một hơi kiểm tra lại toan bộ đồ vật ma khi con sống
lao gia đa dung qua nhằm tim ra chut it dấu vết.

Hắn cẩn thận lục soat khắp nơi, nhưng trong căn phong nay cũng chẳng co nhiều
đồ vật cho lắm, mất một ngay, hắn cũng chẳng co thu hoạch gi.

Lao gia hỏa nay co mấy quyển sach vang ố thi đa sớm bị minh đọc trộm hết rồi,
nếu thật sự co manh mối gi thi từ xưa minh đa phat hiện ra rồi chứ chẳng cần
phải chờ tới tận bay giờ.

Về phần di vật của lao gia hỏa nay thi lại cang khong co. Luc hắn chết cũng
chỉ co cai giường cũ, một cai chăn mỏng tới bạc hết cả mầu, bộ quần ao tren
người thi chỉ mới được may hai năm trước đo.

Trước kia nghĩ rằng lao gia hỏa nay la kẻ noi khoac, nhưng sau nhiều kinh
nghiệm thực tế, hắn cang ngay cang khẳng định lao nhất định la một kỳ nhan ẩn
sỹ!

Nếu khong, day chuyền tren cổ minh, Hỏa Xoa, con co Pha Sat Thien Can kia nữa,
điều nay thật sự kho giả thich.

Lao gia hỏa nay nếu thật sự la một cường giả vo thuật thi tại sao lại khong
dạy minh cho cẩn thận? Ta lại chinh la đứa con nuoi duy nhất của lao a. Lao
như vậy chẳng phải một than bản lanh đều đem chon xuống đất, trở thanh lang
phi cả hay sao?

Về phần lao từng noi qua rằng lao từng la tướng quan...... Hạ Á cũng khong dam
hoai nghi. Từ nhỏ đọc qua đống sach vở của lao Hạ Á đa co chut nghi ngờ.

Nhin đống đồ vật trước mặt nay đa qua cũ nat, hơn nữa phần lớn la khong co thu
hoạch gi, hắn khong khỏi om đầu thở dai.

Ngay hom sau, Hạ Á bắt đầu lu bu cong việc, hắn đem tất cả chiến lợi phẩm rồi
cả long lan vao trong một cai hầm vừa được đao tại trong phong.

Bộ long lan trước bị hắn cắt thanh vai khối lớn, sau khi hắn dung bột đa cha
sat qua, sau đo bắt đầu phơi no ben ngoai nắng, con co bộ xương rồng, chung
đều la nhữung thứ cực kỳ cứng rắn, nghe noi la tai liệu ma phap tốt nhất cũng
được hắn giấu kin trong hầm. Ngoai ra, một chiếc răng rồng ben nhọn được hắn
để trong tay nhin cẩn thận hồi lau.

Chiếc răng nay thật lớn va cứng rắn, no lớn chừng bắp tay của hắn, tren đo con
co răng cưa, Hạ Á thử dung no chem qua chiếc ao giap của kỵ sĩ Ám Dạ Ngự Lam,
thi quả nhien chiếc răng rồng nay so với kiếm con cứng rắn hơn. Xem ra nếu
thật sự co thể ren no thanh vũ khi thi thật tốt, nhưng ma theo lời A Đạt noi,
chỉ co ải nhan mới co cong nghệ ren vũ khi loại nay thoi.

Hạ Á thở dai rồi cũng thuận tay nem no vao hầm.

Tổng cộng mất vai ngay thời gian, Hạ Á rốt cục cũng đem toan bộ chiến lợi phẩm
phan loại ra, cuối cung hắn phat hiện thứ duy nhất ma minh co thể sử dụng được
chỉ la tấm da rồng ma thoi, nghĩ tới nghĩ lui thi kiểu gi hắn cũng phải ghe
qua Da Hỏa trấn để tim người may hộ mới được.

Thế nhưng tren Da Hỏa trấn đều la những thứ người ra sao! Điều nay Hạ Á cực kỳ
ro rang, noi khong chừng ngay cả một ten bồi ban cũng co thể la tội phạm truy
na hang đầu của đế quốc! Ngay cả trong cac tiệm may cũng co thể la nơi ẩn trốn
của những ten đạo tặc, vi vậy hắn cũng chẳng yen tam chut nao khi đưa bộ da
rồng nay giao cho họ.

Nghĩ tới nghĩ lui, Hạ Á khong nhịn được phải thở dai: "Trong nha nếu co một nữ
nhan co phải la tốt khong."

Bỗng nhien luc nay hắn chợt nhớ ra một việc.

Noi đến nữ nhan...... Hạ Á chợt nhớ tới, hiện giờ chinh minh cũng được coi như
la người giau co, mấy trăm kim tệ co gia trị cực lớn, tuyệt đối xem như một
tiểu phu rồi.

Tren Da Hỏa trấn khong co người tốt! Vi thế tại đo co thể mua được bất cứ thứ
gi tren phố chợ đem!

Đồng thời...... Tren Da Hỏa trấn cũng co một con phố "son phấn"! Nghe noi chỗ
đo la thien đường cho cac nam nhan. Trước đay minh đa được nghe noi nhiều về
nơi đo, bay giờ ......

Ben hong tiền đầy tui cũng khiến nam nhan phải lo lắng.

Con co...... chau gai của Tac Phi Á đại thẩm nữa......

Nam nhan co tiền liền trở nen đồi bại, những lời nay thật đung la chi lý!

Hạ Á động tam ! Trong luc nhất thời, cai gi ma ao choang da rồng, rồi mọi
chuyện linh tinh khac đều vứt một so, sau đo hắn vỗ vỗ đầu, trở về phong lấy
một it kim tệ nhet vao lồng ngực, rồi đem hỏa xoa đeo tren lưng, tắt đen, đong
cửa phong rồi hướng Da Hỏa trấn ma đi.

Trong ao co tiền, Dế nhũi chỉ cảm thấy lo lắng mười phần, dưới chan lại cang
đi như bay, thần thanh khi sảng.

Hạ Á cũng khong phải thật sự biến hoa, chẳng qua pham la nam nhan đang ngheo
đoi bỗng nhien phat đạt, ma trung hợp la ten nam nhan nay lại con la một xử
nam nữa, cho nen tinh huống như vậy thi bất cứ kẻ nao đều co tam tư đo.

Chỉ la long tran đầy kich động, Hạ Á một đường chạy vội tới Da Hỏa trấn, cach
thật xa đa thấy canh cửa thanh mở rộng, mấy ten vo sĩ dong binh đoan gac cửa
trước đay cũng khong thấy, thay vao đo chinh la đam bộ binh trong tay kiếm,
thuẫn đầy đủ, theo trang phục ben ngoai thi hiển nhien bọn họ khong phải đam
dong binh đoan mới chieu mộ.

Bất qua rất nhanh, hắn thấy ro cờ treo phia tren tường thanh.

Tren cai cờ đo theu huy chương: Hai thanh trường kiếm giao nhau kem theo những
hoa văn trang tri, tạo thanh một chữ thập, tren chữ thập đo co đứng một con
hung ưng trong uy phong lẫm liệt.

Hạ Á mặc du chưa thấy qua nhiều thứ tren thế gian nay, nhưng vừa nhin thấy thi
hắn liền nhận ra, đay chinh la Ưng kỳ chinh thống của Byzantine đế quốc!

"Chẳng lẽ ta xuất mon mấy ngay nay, Da Hỏa trấn đa lại đổi chủ sao?" Hạ Á co
chut buồn bực.


Liệp Quốc - Chương #52