Phát Đạt


Người đăng: Boss

Bien: A La

Luc Hạ Á đi ra khỏi huyệt động, tren lưng con vac một cai bao lớn gấp mấy lần
so với người binh thường. Hắn ro rang đa lột tới phan nửa da rồng, đem toan bộ
đống răng rồng, cơ rồng, gan rồng đựng hết vao trong một bao da rồng.

Nặng như vậy cũng chỉ co loại sở hữu quai lực như hắn mới co thể vac tren lưng
nổi.

Thấy Hạ Á cứ như một con ốc sen bước ra, kẻ đang thương luc nay mới yen tam,
nhưng thật ra Tatara ben cạnh hai chan lại như bị ret run len, trừng mắt nhin
Hạ Á, trong long can nhắc, ta nen chao hỏi thế nao đối với ten tiểu tặc nay
đay?

Tiếp tục cứng đầu ư?

Điều đo đương nhien la khong thể được! Tiểu tặc nay cung điện hạ quan hệ tựa
hồ cũng khong tệ. Khong noi đến điều nay thi với khi lực khủng bố kia của hắn,
chỉ sợ bung ngon tay một cai cũng đủ bop chết minh rồi.

Huống hồ, vừa rồi chinh minh con bop cổ kẻ da man nay, vạn nhất ten da man nay
tim minh tinh sổ thi lam sao bay giờ? Mấy cai dẻ xương của minh chỉ sợ con
chưa đủ cho hắn đấm một quyền...

Mối thu bị cướp tren Da Hỏa Trấn chỉ sợ la bao thu vo vọng rồi.

Nghĩ đến đay, Tatara rất la ưu thương thở dai.

Hạ Á tuy rằng khi lực lớn, lưng mang cai bao lớn như vậy đi ra, cơ hồ phải đến
non nửa con rồng đong goi ben trong, cất bước cũng co chut nặng nề, đang muốn
mở miệng chao hỏi cung kẻ đang thương, lại đột nhien nhin thấy một than ảnh
vọt tới, bổ nhao đến trước mặt minh, om cổ chan minh.

Hả?
La cai ten ảo thuật gia!

Tatara om lấy đui Hạ Á, nước mắt nước mũi dan dụa. Thai độ lại cung kinh than
thiết tới cực điểm: "Anh hung a! Đa tạ ngươi từ dưới hang rồng đem ta cứu ra!
Ơn tai tạo khong cach nao bao đap. Xin ngươi hay nhận lấy sự cảm kich của ta!"

Noi xong, con thuận tiện lau luon nước mũi vao quần Hạ Á.

Hạ Á cảm thấy co chut mờ mịt. Đại gia ta cứu mạng của ngươi khi nao? Vừa rồi
khong phải la chinh ngươi một mạch chạy như đien xuống nui bổ nhao đến trước
mặt ta hả?

Chẳng qua... Co người đưa len cửa sao...

Hạ Á nhin chằm chằm vao hai mắt Tatara: "Ngươi thực sự xac định muốn bao an?"

"Đương nhien!" Tatara mắt thấy Hạ Á thần sắc hiền lanh, trong long nhẹ nhang
thở ra, duỗi tay khong đanh khuon mặt kẻ đang tươi cười, ta cung kinh như vậy,
ngươi chẳng lẽ lại con khong vứt bỏ ý nghĩ muốn tim ta tinh sổ đi sao.

"Tốt lắm! Một khi ta đa cứu ngươi, theo quy củ tại Da Hỏa Nguyen, ngươi sẽ la
tu binh của ta! Trước khi ngươi chuộc được than, ngươi sẽ la người hầu của
ta." Noi xong, Hạ Á nhếch miệng cười, trở tay đem cai bao khổng lồ kia chia
tới: "Xach bao hộ lao gia đi!"

"Ta..." Tatara chỉ cảm thấy một toa nui nhỏ đe xuống dưới, trước mắt tối sầm:
"Cứu mạng..."

Tatara đang thương trực tiếp bị đe dưới cai bao đến nghẹt thở, Hạ Á lại chạy
tới trước mặt kẻ đang thương, cười tủm tỉm nhin đối phương.

Kẻ đang thương vừa nhin thấy Hạ Á, đa nghĩ đến cảnh vừa rồi chinh minh tại
miệng huyệt động, trong thấy ten hỗn đản nay trong bộ dạng trần truồng... Con
co thứ hung khi dọa người kia nữa... Nghĩ đến đay, kẻ đang thương tren mặt
nong bừng len, trong long kinh hoang, chỉ cảm thấy kho thở, khong dam nhin vao
mắt Hạ Á.

"Ta co thứ tốt cho ngươi." Hạ Á noi xong từ ben hong giải xuống một cai tui da
(cũng la lam từ da rồng), sau đo xoay người qua keo ống quần của kẻ đang
thương.

Kẻ đang thương het len một tiếng, liều mạng lui lại phia sau: "Ngươi! Ngươi
định lam gi!!"

Kẻ đang thương thet len, kinh động tới Tatara đang bị đe dưới cai bao nặng,
Tatara vừa thấy, nhất thời trước mắt biến thanh mau đen!

Xong đời xong đời! Ten da man nay muốn phi lễ điện hạ! Thần ơi! Ta nen lam như
thế nao a!!

Hoang thất điện hạ ở trước mặt ta bị người phi lễ, ta nen tiến len lấy danh
nghĩa chinh nghĩa ngăn lại loại hanh vi phạm tội nay! Nhưng ma... Nhưng ma ta
nao dam a? Ten tiểu tặc nay duỗi tay cũng co thể đanh cho ta tan phế rồi.

Nếu hắn thật sự muốn lam gi ma noi, noi khong chừng sau đo sẽ giết ta diệt
khẩu a!

Khong nen khong nen... Chi bằng, ta tiếp tục giup hắn một tay? Hắn muốn … điện
hạ, Tatara ta đi giup hắn một tay?

Phi phi phi!!!! Ta la ma phap sư a, sao co thể lam cai việc đầy tội ac ti tiện
như thế... Qua ta ac! Qua đe tiện!!

Nhưng ma, ngồi xem khong quản ư? Như vậy cũng la tội lớn a!!

Nhất thời, cọc thieu sống, gia treo cổ, đoạn đầu đai... Một loạt cai ten đang
sợ lại un un keo đến trong đầu.

Vị ma phap sư đang thương trong long nhan thần giao chiến, run rẩy khong thoi.

"Lộn xộn cai gi!" Hạ Á một tay tum lấy kẻ đang thương ấn xuống đất, cả giận
noi: "Đừng lộn xộn, để ta xem vết thương ở chan ngươi!"

Noi xong, hắn lập tức xe mở ống quần của kẻ đang thương.

(May ma chỉ la ống quần.) Kẻ đang thương xac định Hạ Á khong co những hanh
động khac, trong long thoang an tam một chut, nhưng tim vẫn đập,trống ngực gia
tốc y như cũ, chỉ cảm thấy hai chan bị ten dế nhũi nay nắm ở trong tay, nhất
thời một cỗ cảm giac hơi te te theo ban chan nhỏ truyền đến, xong thẳng vao
trong long, than hinh nang mềm nhũn rồi, lập tức long cũng nhũn ra...

Hạ Á lấy ra một tấm da lớn, từ ben trong quệt quệt một it chất lỏng mau hồng
lục, lau ở tren miệng vết thương của kẻ đang thương.

"Đay la long huyết!" Hắn hắc hắc cười cười: "Ta vừa mới phat hiện no hoa ra co
thể trị thương! Ngươi xem, cac chỗ bỏng tren người ta cũng đa lanh rồi, chinh
la hiệu quả từ việc mới vừa rồi ta lau long huyết! Ha! Ngươi lau len một chut,
miệng vết thương rất nhanh sẽ khep lại, hơn nữa nếu quệt vao cac chỗ khac, về
sau... con co thể cứng rắn như sắt a!"

Noi xong, tren mặt hắn nở nụ cười quỷ dị: "Tất cả mọi người đều la nam nhan,
muốn ta dạy cho ngươi dung như thế nao hay khong a? Hắc hắc!"

Kẻ đang thương du sao vốn cũng đơn thuần, những lời nay nghe cũng khong hiểu,
co chut mờ mịt nhin Hạ Á, hồn nhien khong ro ý tứ trong lời noi của hắn.

Hạ Á mắt thấy đối phương khong tiếp nhận, trong long khong khỏi thất vọng,
nghĩ thầm cai ten suc sinh nay qua mức ngu xuẩn, hơn nữa hắn thường ngay xấu
xi như vậy, hơn phan nửa la khong co nữ nhan coi trọng hắn, cho hắn dung...
cứng rắn như sắt, lại khong đem ra sử dụng cũng thật la lang phi.

Nghĩ nghĩ, sau khi quệt long huyết vao chan kẻ đang thương xong, lại thu hồi
cai bao lớn.

Hắn thu tay về, lại phat hiện kẻ đang thương đang chết lặng nhin minh, chan
van con chon chặt tại chỗ, song mắt co chut cổ quai, anh mắt khac thường kia
khiến Hạ Á trong long cũng khong khỏi co chut cảm giac dị thường, sửng sốt một
hồi, lau len mặt: "Tren mặt ta co cai gi sao?"

(Đồ con heo ngu ngốc...)

Kẻ đang thương lập tức bừng tỉnh lại, mặt đỏ len rut chan về, om đầu gối ngồi
ở yen, khong dam nhin vao mắt Hạ Á, trong long lung tung cực kỳ, cũng khong
biết la mờ mịt hay ngượng ngung, hoặc cũng co thể la co vai phần ngầm bực minh
vi sự ngay thơ của cai te dế nhũi nay.

Nhưng rất nhanh, nang đa cảm giac được tại vết thương ở hai chan thương bỗng
te te, cui đầu nhin lại, lại thấy miệng vết thương bao ngay qua chưa hề lanh
quả nhien đang cấp tốc khep lại, da thịt chậm rai sinh trưởng, huyết nhục mơ
hồ, lớp mau tụ cũng tan ra...

Kẻ đang thương rốt cuộc cũng co phản ứng.

"Long, long huyết? Thứ ngươi cho ta dung la la long huyết?" Nang co chut kich
động: "Long huyết, thứ quý gia như vậy ma ngươi cư nhien lại cho ta dung?"

Hạ Á hắc hắc cười cười, trong long lại nghĩ, lao tử toan than cũng đa tắm sạch
tới mấy lần rồi, trong goi to vẫn con khong it, con lại dư thừa cho ngươi một
chut, co gi la to tat đau?

Phia sau truyền đến tiếng ren rỉ của Tatara.

"Cai kia... Đại nhan ton kinh, nếu ngai khong phiền, xin, xin hay nhấc cai thứ
tren người ta ra đi... Ta, ta sắp bị đe chết rồi..."

Hạ Á nhiu may, rồi bước tới một tay nhấc cai bao khổng lồ kia ra, nhin ga ma
phap sư bị đe chỉ con lại co nửa cai mạng: "Thật vo dụng, ngươi so với người
hầu trước đay của ta con phế vật hơn."

Tatara trong long giận dữ, tren mặt lại cang ngay cang kinh cẩn nghe theo:
"Ngai, người hầu trước đay của ngai la..."

"À, hắn ten la Áo Khắc Tư, la một địa tinh."

Ta...
Tatara suýt oi mau.

Ta la ma phap sư cao quý a! Cư nhien khong bằng một ten địa tinh?!

Hắn đứng dậy, ngo phải trai xung quanh một lượt, đột nhien nhan tinh sang
len!!

Kia rốt cuộc la một ma phap sư bị A Đạt giết chết, thi thể ở cach đo khong xa!

Tatara lập tức chạy như bay tới, hai tay sờ soạng tren ngực ma phap sư một
lượt, đầu tien la thật cẩn thận đem miếng huy chương kim loại kia thu về, sau
đo gỡ Phong hệ ma phap giới chỉ tren tay ma phap sư kia xuống, cuối cung lại
lục ra một cai bao da de nho nhỏ, ben trong la một số chai chai lọ lọ vụn vặt.

Tatara hoan ho một tiếng, hắn bổn sự tuy rằng kem, nhưng ma du sao thi ma phap
sư nhan giới vẫn phải co, liếc mắt đa nhin ra, mấy cai nay đều la trang bị cực
kỳ kho kiếm đối với ma phap sư!

Chỉ rieng cai Phong hệ ma phap giới chỉ nay gia trị it nhất cũng phải một vạn
kim tệ!! Ma đống chai chai lọ lọ trong cai tui da de nay hơn phan nửa la một
it ma phap vật liệu tốt nhất, con co ma phap quyển trục!

Cuối cung hắn thậm chi con lục ra được hai quả ma hạch.

Đang han hoan cực độ, lại thấy tren mặt đất co một cai bong thật lớn bao phủ
len chinh minh, vừa quay đầu lại, đa nhin thấy Hạ Á đứng ở sau người, cười tủm
tỉm nhin minh.

"Tim được thứ tốt sao? Ngươi hiện tại la người hầu của ta, tất cả phat hiện
cũng thuộc về ta hết. A!" Hạ Á cười vo cung hoa ai: "Thấy ngươi vẫn con chưa
co kinh nghiệm, ai... Đừng quen quần ao tren người hắn, ben dưới con co đoi
giay kia cũng khong tệ."

Tatara: "... ..."

Ngồi ở tren đỉnh nui nghỉ ngơi tới luc chạng vạng, Hạ Á chờ vết thương ở chan
kẻ đang thương hoan toan khỏi hẳn mới vỗ vỗ mong đứng len, song chưởng rung
len, hưng phấn het to: "Tốt rồi! Lần nay mạo hiểm thanh cong vien man, về nha
thoi!!"

Ừm, Hạ Á đại gia ta hom nay coi như la phat tai, lao gia hỏa từng noi, nam
nhan ngoai co tiền ra con phải co nữ nhan mới phu hợp với than phận của đại
gia.

Tren Da Hỏa trấn... Tac Phi Á đại thẩm tuy rằng xinh đẹp, nhưng du sao tuổi
tac cũng đa lớn, đung rồi, chau gai nang co bộ dạng rất giống Tac Phi Á đại
thẩm, cũng tay tho chan to, ngực to mong lớn...

Đại gia ta hom nay phat tai, trở về sẽ tới cửa cầu hon! Hừ hừ!!

Lao gia hỏa con co một cau noi rất đung a.

"Xử nam chưa chắc đa khong co tiền, nhưng nam nhan co tiền thi thường khong
phải la xử nam."


Liệp Quốc - Chương #46