Bí Mật Hỏa Xoa


Người đăng: Boss

Bien: A La

Hạ Á la một thợ săn sinh ra tại miền nui, sau khi săn được con mồi thi lột da
roc xương, loại việc nay đương nhien lam thanh thạo vo cung. Co điều la du sao
thi cũng chưa từng đi săn một con rồng, cho nen đứng trước con quai vật to lớn
ngay trước mặt, Hạ Á cũng phải khoa tay mua chan nửa ngay, suy tinh xong
phương an mới dam xuống tay.

Đầu tien dung hỏa xoa cắt lấy hơn mười miếng vảy tren than rồng, kich thước
long lan khong hề nhỏ, it nhất một miếng cũng phải lớn bằng cai chậu rửa mặt,
Hạ Á ước chừng cắt lấy hơn ba mươi miếng mới dừng tay, vậy ma nhin qua con
rồng nay cũng chẳng qua la mới chỉ cắt được một mảng nhỏ ma thoi.

Ngẩn người một luc lau, bỗng nhien trong đầu nảy ra một ý niệm kỳ quai!

Long lan giap... Khong phải la mai long lan ra rồi đinh cung một chỗ cho thanh
một khối hay sao? Tuy rằng lao tử khong co loại cong nghệ nay, nhưng cũng co
những biện phap khac!

Đung!

Ta lập tức cắt lấy một khối da to của nang ra! Tren da rồng co phủ vảy, sau đo
toan bộ mặc ở tren người.

Đay chẳng phải chinh la ao khoac da rồng được trang bị them long lan giap hay
sao?

Co biện phap nay rồi con cần tim ải nhan lam gi nữa?!

Hạ Á nghĩ thế ben động thủ, hỏa xoa sắc ben trong tay, đang thương cho con
rồng nhất thời bị hắn cắt loạn xị ngậu cả len.

Cắt đến luc đầu ướt đẫm mồ hoi thi rốt cuộc cũng cắt ra được một tảng lớn da
thịt từ vị tri bụng rồng. Mặt tren bao phủ một tầng long lan, co điều mau tươi
đầm đia khiến cho bộ dạng co chut tan nhẫn. Bất qua Hạ Á đại gia hắn đến mau
rồng cũng đa lau khắp người rồi, con ngại ngần đam huyết tinh ấy sao?

Cười tủm tỉm nhin khắp người minh một lượt, lại xoay xoay người mấy vong, đột
nhien nhớ ra trong huyệt động con co rất nhiều đa pha le trong suốt. Hắn chạy
thật nhanh vao, tim vai khối lớn rồi đứng * * ngắm nghia...

Than thể hắn cao lớn, lại mặc một lớp toan la lan phiến ở tren người.

"Hả... Sao cang nhin cang thấy giống một con ca me hoa thế nhỉ? Xem nay! Ca
chẳng phải toan than đều la vảy sao..."

Thế nay cũng thật qua kho coi. Hạ Á lập tức ngồi xuống, động thủ đem khối da
nay cắt ra. Rất nhanh liền lam thanh một miếng bối tam nhỏ trước ngực. Tuy
rằng tạo hinh cực kỳ tho lậu nhưng nếu mặc ở ben trong ao khoac thi từ ben
ngoai cũng khong thể nhin thấy được.

"Ha ha! Ai noi lao tử la dế nhũi! Khong cần tim ải nhan cũng co thể lam ra một
bộ long lan nội giap rồi!"

Hạ Á hoa chan mua tay vui sướng.

Hắn khoai chi qua, quệt tay một cai trung phải hỏa xoa đang cắm ở tren mặt
đất, bộp một tiếng, nện ngay trung chan hắn, dế nhũi vui qua hoa buồn, keu
thảm một tiếng, om chan nhảy vai bước, sau khi ngồi xuống, lại ý thức được co
điều khong ổn, ben loi hỏa xoa ra xem.

"Ủa? Sao cang ngay cang nặng thế nhỉ?"

Hạ Á vắt oc suy nghĩ.

Hỏa xoa nay vốn trọng lượng cực kỳ nhẹ, du sao cũng la dung để cời lo, trọng
lượng cũng khong nặng. Trước đo, dựa vao một than quai lực của Hạ Á, cầm ở
trong tay chẳng khac gi nắm một que tăm, tuy rằng sắc ben nhưng du sao cũng
qua nhẹ, khong thuận tay.

Nhưng hiện tại, cầm trong tay lại co chut cảm giac thỏa man đắc ý!

Phải biết rằng, Hạ Á vốn co thoi quen dung bua mấy chục can!

Ý thức được hỏa xoa co biến hoa cổ quai, Hạ Á bản than khong tim ra nguyen
nhan, hắn om đầu suy nghĩ trong chốc lat, đoạn vac theo hỏa xoa tiến lại ben
cạnh thay rồng, liếc mắt nhin len than rồng định cắt lấy vai khối huyết nhục,
tức thi khong khỏi ngay dại!!

Mấy khối huyết nhục nay mới rồi đều la dung hỏa xoa cắt lấy, nhưng hiện tại
vừa nhin thi...

Toan bộ đều biến thanh thịt kho!! Tựa như phơi nắng phơi gio vai thang vậy,
một ti hơi nước cũng khong co, lam kho quắt lại va bết thanh khối!

"Khong co mau?!" Hạ Á lập tức trong long sang len, ý thức ra được vấn đề!

Hắn lập tức đam một lỗ tren người con rồng, nhin thấy long huyết chảy ra, đem
hỏa xoa thấm vao...

Quả nhien! Long huyết kia khi vừa chạm vao hỏa xoa đa bị hut đi mất! Tren
thanh hỏa xoa đến một vết mau cũng chẳng lưu lại! Cứ như la hỏa xoa đa biến
thanh một khối bọt biển vo hạn, mau vừa dinh len lập tức đa thẩm thấu vao ben
trong!!

"Gặp quỷ!"

Hạ Á kinh ho một tiếng, theo bản năng cầm hỏa xoa len nhẹ nhang phong đi...

Coong!!!

Một tiếng coong hung hậu am vang trong huyệt động, thanh am nay lam cho Hạ Á
hoảng sợ!

Tiếng coong của hỏa xoa ro rang la co vai phần giống với tiếng hống của Đoa
Lạp luc trước từng nghe thấy!

Rồng ngam?!!

Hắn cho du khong biết, nhưng cũng ý thức được vật trong tay nay tuyệt đối la
một thanh bảo bối, trong long vui sướng kho tả, khong khỏi ngửa mặt len trời
cười to ba tiếng!

"Trở lại Da Hỏa trấn tim một tay thợ ren, bắt y ren lại, đanh thanh một thanh
bua!!! Hiện tại bộ dạng nay cũng qua sức kho coi! Lam gi co tuyệt đỉnh cao thủ
nao lại vac theo một thanh hỏa xoa đi luận vo với người ta cơ chứ? Sẽ bị người
ta cười đến rụng răng mất! Chế thanh một thanh chiến phủ hoa lệ thi mới phu
hợp với than phận đại gia của ta!"

Hạ Á trong long nghĩ tren người minh mặc Long lan giap, tay cầm chiến phủ, tạo
hinh uy phong lẫm lẫm ma khong khỏi chảy nước miếng.

Hạ Á ở trong huyệt động đa qua lau, ben ngoai kẻ đang thương cung Tatara cũng
khong thể kien nhẫn them được nữa.

Mới vừa rồi lại thấy A Đạt một minh đi ra, cũng khong chao hỏi hai người, chỉ
gật gật đầu, cứ thế ma đi mất.

Kẻ đang thương co chut lo lắng, định tiến vao trong huyệt động, nhưng Tatara
ben cạnh thi nao dam?

Tatara vừa nhin thấy cai đuoi kia tho ra ngoai huyệt động thi đa sợ đến nỗi
muốn đai ra quần rồi, đoi chan du co đanh chết cũng khong chịu bước len phia
trước.

Kẻ đang thương một minh chạy tới động khẩu, lại nghe thấy ben trong một tiếng
rồng ngam, nhất thời sợ tới mức chan mềm nhũn ra, đa co chut lo lắng, nhịn
khong được khẽ gọi một tiếng: "Hạ Á! Hạ Á, ngươi vẫn ổn chứ?"

Sau đo lại nghe thấy tiếng cười đien dại của dế nhũi.

Nang thấy hoa mắt, bỗng thấy dế nhũi lao vọt ra. Kẻ đang thương anh mắt đảo
qua nhin Hạ Á, nhất thời het len một tiếng, mặt đỏ bừng len, mau chong xoay
người sang chỗ khac, chạy như bay ma ra, chạy được vai bước, bộp một tiếng lại
nga tren mặt đất.

Nguyen lai Hạ Á đại gia mới vừa rồi mặc da rồng cảm thấy kho chịu, ben sửa no
thanh một kiện bối tam, sau khi thay quần ao xong, cũng khong cầm quần ao mặc
lại. Đai lưng quần cũng quen thắt len, xoay người lại, bước tới, dưới quần của
quý đon gio đong đưa...

Kẻ đang thương nao đa từng gặp qua loại chuyện nay? Nhất thời sợ tới mức hoa
dung thất sắc, quay mặt bỏ chạy.

Ben ngoai Tatara chạy nhanh đuổi theo nang, vẻ mặt a dua biểu tinh: "Điện hạ,
ngai..."

Kẻ đang thương thần sắc biến đổi, khẩn trương nhin ten suc sinh nay: "Ngươi!
Ngươi quả nhien nhận ra ta?!"

Tatara tren mặt nụ cười nở rộ như hoa cuc: "Điện hạ, ta la một ma phap sư, luc
con ở Aosiji Liya, ta từng ở ben trong đại giao đường, từ rất xa đưa mắt nhin
ngai, luc ấy ngai đang cung Hoang Trữ điện hạ rời đi... Tuy rằng chỉ nhin thấy
từ xa, nhưng dung nhan xinh đẹp của điện hạ ngai ta lam sao co thể quen được
chứ..."

Kẻ đang thương nghe thấy tiếng cười của Hạ Á trong huyệt động, thần sắc biến
đổi, gắt gao bưng kin miệng Tatara, thấp giọng vội vang noi: "Cam miệng! Đừng
noi nữa!"

Nang co chut lo lắng nhin về phia huyệt động, miệng thở hổn hển, cắn răng khẽ
noi: "Ngươi, ngươi ten gi?"

"Tatara! Ta ten la Tatara! La Thổ hệ phap sư cấp một, nguyện ý vi ngai cống
hiến sức lực, thưa điện hạ!" Tatara trong long mừng như đien.

"Tốt lắm! Tatara." Kẻ đang thương nheo anh mắt lại, nang giờ phut nay tren mặt
lam sao con co nửa phần bộ dạng ủy khuất đang thương thường thấy trước mặt Hạ
Á nữa, con ngươi tự nhien hiện len một tia uy nghiem bản năng: "Ngươi hay nghe
cho kỹ, Tatara phap sư cac hạ, về than phận của ta, khong cho ngươi nhắc tới
trước mặt ten suc sinh kia! Một chữ cũng khong cho noi! Con nữa, hắn, hắn lau
nay vốn cho rằng ta la một nam nhan, cho nen ngươi... Ngươi hiểu chưa!"

Tatara đầu co rụt lại, nghĩ thầm: Thần của ta ơi! Nghĩ nang la nam nhan ư? Mắt
với mũi kiểu gi vậy? ! Chẳng lẽ cai ten tiểu tặc nay thực sự la một kẻ ngu
ngốc sao?

Nhưng lại nghĩ đến việc bản than minh cư nhien bị một ten ngu ngốc cướp boc,
trong long vo luận như thế nao cũng nghĩ khong thong được.

"Ngươi co nghe thấy khong!" Kẻ đang thương co chut lo lắng.

"Vang vang vang! Ta nhất định khong noi!" Tatara lập tức trong long tự giac
tim ra một cai lý do: Nhất định la vị điện hạ nay lo lắng ten tiểu tặc kia sẽ
mơ ước sắc đẹp của nang, cho nen mới giả dạng lam nam nhan! Ôi khong xong! Ta
cũng khong thể tiết lộ bi mật được! Nếu khong ma noi, cai ten tiểu tặc kia nảy
long tham, vạn nhất điện hạ co điều gi... Ta chẳng phải la sẽ trở thanh tội
nhan hay sao!

Nghĩ đến việc một khi vị hoang thất điện hạ nay phải chịu nhục, chinh minh sẽ
bị truy cứu trach nhiệm tiết lộ than phận...

Trước cọc thieu tại Giao đường, đao phủ nang đao len chặt xuống...

Tatara run lẩy bẩy: "Ta nhất định khong noi! Nhất định khong noi!!"

"Tốt lắm! Nếu ngươi dam noi ra, ta nhất định sẽ bảo ca ca ta giết ngươi! Cho
đầu ngươi rơi xuống đất!" Kẻ đang thương con lo lắng, bổ sung them một cau uy
hiếp.

"Ách... Nếu la ngai tự minh khong cẩn thận tiết lộ thi sao?"

"Ta... Ta cũng tương tự cho đầu ngươi rơi xuống đất!"

"..." Tatara chớp anh mắt, thầm thở dai trong long: "Điện hạ quả nhien cong
chinh nghiem minh, khiến người ta tam phục khẩu phục!"


Liệp Quốc - Chương #45