Luyện Kim Thuật


Người đăng: Boss

Bien: A La

Ben kia đầm lầy la một rừng cay, địa thế dưới chan cao dần len, cứ đi theo
triền nui sẽ thấy được đỉnh nui nơi rồng ẩn than.

Trước khi đi, A Đạt bỗng nhien dừng bước, nhin trai nhin phải, rất nhanh chong
quay đầu về nhin về một gốc đại thụ, thai độ kinh ngạc xuất thần.

Hạ Á cũng đi tới, quay đầu nhin theo phương hướng A Đạt đang nhin, chỉ thấy
tren mặt đất, khong ngờ lại co một cỗ thi thể!!

Hinh dang cỗ thi thể nay thực sự co đến bảy tam phần tương tự với Hạ Á, cũng
la toan than chay đen, bị lửa đốt chay đến mức khong thấy ro được khuon mặt
nữa.

Nhin hinh dang người nay, chắc la cung xuyen qua mảnh đầm lầy nay bị hỏa
thieu, đến nơi nay vi thương thế qua nặng ma chết.

Thần sắc A Đạt tựa hồ co chut quai dị, Hạ Á nhin vao mắt hắn hỏi: "Ngươi nhận
ra hắn?"

"La một trong những ga phap sư ta mới gặp." A Đạt khong ngờ lại thở dai, anh
mắt co chut tham sau: "Chinh hắn la người đề nghị đem chon ta."

Hạ Á lập tức cảm thấy vo cung kinh ngạc: "Bị đốt đến mức nay ma ngươi vẫn co
thể nhận ra được?!"

A Đạt hừ một tiếng, co chut khinh thường liếc mắt nhin Hạ Á một cai, sau đo
chỉ vao cỗ thi thể: "Thứ nhất, quần ao tuy rằng bị chay hơn nửa, nhưng từ
những phần con sot lại co thế miễn cưỡng phan biệt được tinh chất của no. Chỉ
co ma phap sư mới co thể mặc loại ao da nay. Thứ hai, tay thi thế giữ một cai
mộc trượng bị đốt trọi, ta co thể nhận ra đay la gỗ hồ đao, chuyen dung đế chế
tạo ma trượng của ma phap sư. Thứ ba, tay phải của hắn chỉ co bốn ngon, đay la
đặc điếm cực kỳ dễ nhớ."

Dừng một chut, A Đạt bỗng nở nụ cười, trong nhay mắt, nhin hắn cười giống như
mang theo một chut cảm giac ma quai, dung một loại khẩu khi chậm rai noi: "Thứ
tư, bất kể ten nao khong tốt với ta, cho du hoa thanh tro, ta cũng nhận ra
đươc."

Khi hắn noi cau nay, anh mắt của hắn khiến cho Hạ Á khong khỏi co chut thầm sợ
hai, rung minh một cai, chỉ thấy anh mắt A Đạt nhin hắn co chut quỷ dị, ben ra
vẻ hung hăng trừng mắt nhin ngược lại.

A Đạt lại khong them quan tam, cười cười nghieng đầu đi tới, ngồi xổm xuống
tho tay sờ soạng khắp cổ thi thể.

Hạ Á vừa thấy hanh động của A Đạt, lập tức hai mắt trở nen rực sang!

Đung rồi! Ma phap sư đều la những người giau co. Noi khong chừng tren người
ten quỷ nay co đồ tốt gi đay, vừa định chạy đến, quả nhien thấy A Đạt từ moc
ra một cai bọc da de từ trong long ngực cỗ thi thể nay ra.

Bọc da de nay vốn dấu ở ben trong, cho nen, tuy rằng ten kia bị đốt trụi,
nhưng du sao quần ao ở ngực bụng cũng chưa hoan toan bị đốt sạch. Bề ngoai bọc
da de cũng co vai chỗ bị chay lẹm, nhưng sau khi mở từng lớp từng lớp ra, đồ
vật ben trong hoan toan khong bị tồn hao chut nao.

A Đạt mới mở ra hai lớp da, Hạ Á đa chộp lấy, trừng mắt hung hăng ac ý nhin A
Đạt: "Uy! Hiện tại ngươi la tac tac của ta, tất cả những gi ngươi phat hiện
đều thuộc về ta!"

A Đạt cũng khong them tranh nhau với hắn, thoang cười cười, khoanh tay đứng
dẹp sang một ben.

Sau khi toan bộ bọc da de được mở ra, ben trong la một quyến sach nhỏ đa ố
vang, ước chừng khoảng mấy chục trang bia được bọc bằng da. Ngoai ra con co
một vien hinh cầu trong suốt, khong biết co phải thủy tinh hay khong.

Hạ Á trước tien mở quyến sach ra, chỉ thấy tren mặt giấy ua vang nay viết
khong it văn tự lớn nhỏ một cach lung tung, co một vai văn tự khong ngờ được
đanh dấu - Hạ Á trợn tron mắt, bởi vi loại văn tự nay một chữ hắn cũng khong
biết.

A Đạt đứng ben cạnh nhin thấy bộ dang quẫn bach của Hạ Á, anh mắt lướt qua
quyến sach tren tay Hạ Á, cười khinh khỉnh: "Đay la Ma cat khắc ngữ, la ngon
ngữ chuyen dụng của ma phap sư Byzantine đế quốc, chỉ co người trong giao hội
mới co thể học được loại ngon ngữ nay, được gọi la thần ngữ. Noi cach khac,
ghi chep của ma phap sư, chu ngữ của ma phap sư, cung với rất nhiều giao li cổ
điển tran quý của giao hội, đều la dung ngon ngữ nay ghi chep lại. Người binh
thường khong thể học được loại ngon ngữ nay."

Hạ Á mặt hơi đỏ, co chut nghi ngờ trừng mắt liếc A Đạt: "Ngươi đọc được?"

"Hừm." A Đạt thần bi hừ một tiếng, từ chối đưa ra cau trả lời.

Ten kia quả thật đọc được... Hạ Á trong long co chut căm tức thầm nghĩ, nhưng
luc nay lại khong thể mặt day đi thỉnh giao đối phương, ben khinh khỉnh noi:
"Đọc được thi sao, lao gia ta chẳng qua chưa học ma thoi. Nếu ta học, cũng sẽ
đọc được, co gi ki quai đau."

Đung luc nay, kẻ đang thương ở ben cạnh cũng binh tĩnh trở lại, nghe thấy cuộc
noi chuyện của hai ten kia, ben xen mồm vao: "Cai đo ... Ma cat khắc ngữ, ta
đại khai co thể đọc được một it"

"A." Hạ Á hai mắt bừng sang, vui vẻ lộ ro tren mặt, tiến đến vỗ vỗ vai kẻ đang
thương: "Ha ha, tốt, tốt, tốt, quả nhien khong hố la chiến lợi phẩm đầu tien
của Hạ Á đại gia ta."

Kẻ đang thương do dự một chut, ngượng ngung noi: "Ta chỉ co thể đọc được một
it, ta chưa từng xem cac cuốn sach về phương diện ma phap, chỉ nhin qua một
vai cuốn kinh của giao hội, nen co biết qua một chut ma thoi."

Hạ Á trực tiếp nhet cuốn sach vao tay kẻ đang thương, vo cung rộng lượng noi:
"Khong quan trọng, trước tien xem cuốn nay viết về cai gi."

Kẻ đang thương cui đầu nhin nhin ten cuốn sach, do dự một chut: "n, tren mặt
bia co viết Ma phap tai liệu từ ... từ ..." Noi tới đay, tren mặt kẻ đang
thương co chut đỏ bừng, hiến nhien đọc co vẻ khong nổi.

"Ma phap tai liệu từ lục -- tai liệu chuyen dụng luyện kim thuật tập ba." Một
ben A Đạt khoanh tay từ từ noi.

"Luyện kim thuật la cai gi?" Hạ Á vẻ mặt hưng phấn hai mắt rực sang: "Co phải
la một loại ma phap luyện chế ra vang khong?"

Ro rang, ten dễ nhũi nay đối với tri thức ma phap qua mức ngheo nan...

Kẻ đang thương khong noi gi, A Đạt đứng ben cạnh khong nhịn được cười nhạo:
"Vang? Ha ha! Ngươi nếu để một ma phap sư luyện kim thuật nghe thấy mấy lời
nay, chắc chắn hắn sẽ vi phẫn nộ ma giết chết ngươi thoi."

Dừng một chut, A Đạt thở dai, nhin Hạ Á với anh mắt co chut thương hại:

"Luyện kim thuật la một loại ma phap, kim ở đay khong phải la vang, ma la tất
cả nhưng tai liệu bằng kim loại co ma phap. Noi cach khac, kim loại binh
thường đối với nguyen tố ma phap đều co tinh bai xich, cho nen, chỉ co trải
qua luyện chế một cach đặc thu mới co thể đem ma phap dung nhập vao kim loại.
Ma luyện kim thuật, theo một nghĩa nao đo, chinh la luyện chế cac ma phap đạo
cụ hữu dụng, vi dụ như dung phương phap đặc biệt gia cố ma phap vao kim loại,
tạo thanh vu khi, đồ phong hộ hoặc trang bị co hiệu quả ma phap.

Ma ý nghĩa hơn, hiện nay khai niệm luyện kim thuật đa được mỡ rộng, tất cả
những phương phap chế tạo đạo cụ ma phap, đều được gọi la luyện kim thuật, vi
dụ như chế tạo một cai ao choang ma phap, một cai nhẫn ma phap, thậm chi la
chế tạo quyền trục ma phap, những cong nghệ nay đề được gọi la Luyện kim
thuật. Hai trăm năm trước, thậm chi ngay cả Ma dược học cũng bị nhet vao trong
phạm tru luyện kim thuật. Trong truyền thuyết, nếu đạt tới cấp bậc cao nhất
của Luyện kim thuật, trở thanh Đại ma đạo sư Luyện kim thuật, luc đo, thậm chi
co thể tạo ra trang bị ma phap cấp thần khi co uy lực vo cung cường đại. Chỉ
co điều, thật đang tiếc, nghe noi tren đại lục, rất lau rồi chưa xuất hiện
được một vị ma phap sư luyện kim thuật nao lợi hại đến như vậy.

Luyện kim thuật la một loại hệ thống ma phap kho học nhất trong tất ca cac
loại. Phải tu luyện luyện kim thuật, phải co được rất nhiều lý luận tri thức
ma phap cơ bản, đối với tất cả cac hệ ma phap khac phải cực kỳ tinh thong, bản
lĩnh ma phap cao, mới co thể chế tạo ra cac loại tai liệu hay đạo cụ ma phap
khac nhau. Tren một khia cạnh nao đo, một ma phap sư co đủ tư cach luyện kim
thuật, tức la phải vo cung tinh thong về mặt lý luận đối với vai hệ ma phap,
it nhất đối với tac dụng va đặc tinh của tai liệu ma phap đều phải nắm chắc.
Cho nen mon ma phap nay phi thường kho học, cho tới nay, nghe noi tren đại
lục, luyện kim thuật ma phap sư cang ngay cang it.

Quan trọng la, ma phap sư luyện kim thuật, toan bộ tinh lực đều dung vao việc
nghien cứu tai luyện ma phap cac hệ, bản than lại khong co kỹ năng chiến đấu
cường đại, hơn nữa, khong luyện đến cấp bậc cao tham, thi cũng khong thể chế
tạo trang bị ma phap co uy lực cường đại được. Chưa kể muốn học thong thạo lý
luận ma phap cac hệ, đa phải tieu phi hầu như toan bộ tinh lực một đời của một
ga ma phap sư, chưa kể từ lý luận đến thực tiễn con vo cung kho khăn, trừ phi
co thien phu kinh người, nếu khong, tuyệt đối khong thể tu luyện đến cảnh giới
cao tham.

Ma quan trọng hơn nữa la, cho du ngươi chịu được tịch mịch, cố gắng nghien cứu
luyện kim thuật, trừ khi ngươi tu luyện đến cấp bậc cao cấp, nếu khong gia trị
luyện kim thuật của ngươi căn bản khong thể co tac dụng gi. Một luyện kim
thuật sư khong tạo ra được vũ khi hoặc đạo cụ ma phap uy lực cường đại, cung
lắm co thể coi như la một nha thong thai về mặt lý luận ma thoi.

Hiện tại tren đại lục, luyện kim thuật sư ngay cang it, bởi vi mon ma phap nay
khong hữu dụng, đầu tư nhiều thời gian, nhưng thanh quả thu được lại qua it.
Nghe noi, hiện tại chỉ co ở tống bộ giao hội ở Vương thanh co một vai ma phap
học đạo sư, cũng co mấy người la phap sư luyện kim thuật, chẳng qua khong co
sức chiến đấu cường đại, chỉ co thể ở lại tổng bộ giảng dạy bồi dưỡng ma phap
học đồ đệ tử ma thoi.

Trước mắt ma noi, tren đại lục rất it luyện kim thuật ma phap sư, nhiều người
chỉ co thể gia cố một chut ma phap binh thường len vũ khi, chế tạo một it vũ
khi hoặc trang bị ma phap thuộc tinh cấp thấp, hoặc chế tạo một vai quyến trục
linh tinh gi đo co uy lực nhỏ be, nhưng mấy thứ nay đối với ma phap sư chan
chinh, thực tế gia trị sử dụng khong lớn. Hơn nữa, vũ khi hay trang bị ma phap
thường thường lại co gia kinh người, trừ phi la người co tiền, vo sĩ binh
thường phần lớn khong thể mua nổi."

Hạ Á khong khỏi ngay người, nghe như nuốt từng lời của A Đạt, theo bản năng
lại hỏi: "Như vậy, luyện kim thuật ma phap sư, chẳng phải la khong co tiền đồ
gi sao? Vẫn con co người tinh nguyện học sao?"

A Đạt dung một loại anh mắt "ngu ngốc" trừng mắt nhin Hạ Á: "Tiền đồ nhất định
la co, luyện kim thuật phap sư nếu như co thể luyện đến cấp bậc đại sư chan
chinh, co thể tạo ra vũ khi ma phap cường đại, uy lực khủng bố, nhưng ... điều
nay chỉ la hoa trong gương, trăng trong nước, thật giống như ... thật giống
như xử nữ, mọi người đều biết co tồn tại, nhưng lại rất it người co thể chan
chinh gặp ..."

Những lời nay lam cho kẻ đang thương đứng ben cạnh mặt đỏ bừng.


Liệp Quốc - Chương #35