Lòng Của Xử Nam


Người đăng: Boss

Bien: A La
Bum! !

Bọt nước tung toe, ba người một ngựa rơi vao trong long song, may mắn đay la
thượng du, mặc du trời kho rao it nước, nhưng mực nước ở thượng du cũng khong
qua thấp. Nếu khong, từ tren kia te xuống, hẳn sẽ trực tiếp bị ep thanh banh
thịt.

Mới vừa rơi xuống nước, lực rơi mạnh mẽ liền trực tiếp đem bọn họ tum vao đay
song, Hạ Á ra sức giay dụa, lại cảm giac được hai chan vướng tren yen ngựa,
đạp mạnh hai cai, khong những khong thoat được, ngược lại cang chặt hơn, trong
long nhất thời sốt ruột, theo bản năng ha miệng hit một hơi, nhất thời một
ngụm nước tiến vao, suýt nữa chết tại chỗ.

Hạ Á chỉ cảm thấy cang ngay cang nhiều nước vao miệng, than minh cũng vo lực,
ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. Khi lực giay dụa của hắn ngay cang nhỏ.

Đung luc đo, một ban tay tho tới, rut hỏa trạc xien ben hong Hạ Á ra, dung sức
cắt đứt ban đạp, sau đo từ phia sau nang Hạ Á len, loi Hạ Á len tren...

Mới vừa lộ ra khỏi mặt nước, Hạ Á nhất thời cảm giac được một mảng sang choi
mắt, hắn bị tha len bờ song, đặt tren một tảng đa.

Kẻ đang thương toc ướt sũng, ra sức lật ngược Hạ Á lại, sau đo một quyền đanh
vao bụng Hạ Á.

"Oa! !"

Hạ Á ha mồm liền phun ra từng ngụm từng ngụm nước song, ho sặc sụa một lat,
rồi mới dần ổn định lại.

Kẻ đang thương lo lắng nhin Hạ Á: "Uy, ngươi sao rồi ?"

"No rồi..." Hạ Á cố gắng hết nửa ngay mới trả lời được một cau.

Thở hổn hển trong chốc lat, Hạ Á ngẩng đầu len, thấy kẻ đang thương va Áo Khắc
Tư đều ở ben cạnh - ba người hiện tại đang ở tren mặt đất ngay dưới khe sau.
Ben cạnh la nước song, ma ba người lại đang ở tren một tảng đa lộ ra ở một chỗ
nước cạn. Phiến nham thạch nay lớn tầm hai cai ban ăn, chung quanh đều la nước
song.

Ở eo cốc đối diện truyền đến am thanh người ho ngựa hý. Từ xa nhin lại, ở phia
tren cai khe sau nay đa bị truy binh đuổi tới, kỵ ma chạy tới chạy lui vai
vong ở tren vach nui, tựa hồ rất khong cam long, nhưng đứng từ tren nhin xuống
thấy đen thẫm, vach nui hiểm trở, lại được nước song hang năm gọt dũa, vach đa
tren long song trơn nhẵn khong thể bam vao được. Nếu muốn leo xuống dưới, trừ
phi đam truy binh nay đều biến thanh vượn va khỉ thi may ra.

Rốt cục, đam người kia chạy quanh một hồi, cuối cung cũng khong cam long rời
đi. Đại khai la quay đầu về hạ du, tim kiếm nơi co địa thế bằng phẳng để qua
song. Hạ Á nhớ rất ro, một đường tới đay, địa thế long song đều hiểm trở dị
thường, nếu muốn tim đến nơi co thể qua song, trừ phi la chỗ hom qua minh cắm
trại. Cho du la kỵ ma, muốn đến được đo cũng mất vai canh giờ.

Truy binh đi rồi, tạm thời an toan, Hạ Á co vai phần buong lỏng, xoay người ho
khu khụ một lat, mới ngẩng đầu nhin kẻ đang thương một cai, ngữ khi co chut cổ
quai: "Vừa rồi la ngươi đem ta từ trong nước ra?"

Kẻ đang thương liếc dế nhũi một cai, nang cũng toan than ướt đẫm, toc dinh lại
một chỗ, đang nghieng đầu qua giũ toc, nghe vậy cả giận noi: "Ngươi con dam
noi nữa! Ngươi, ro rang khong biết bơi, rớt xuống nước quả thật giống như quả
tạ vậy! Ngươi như vậy ma con dam phong ngựa nhảy cầu?"

Hạ Á tap tap miệng, hắc hắc cười gượng hai tiếng: "Cai nay... Ta nghe rất
nhiều chuyện xưa, nhan vật chinh cũng bị người đuổi tới vach nui, phong ngựa
nhảy qua, cho du vach nui co rộng một chut, cũng co thể như co thần linh phu
trợ ma nhảy qua, sao chung ta lại khong được a? Chỉ tại ngươi qua nặng!"

Kẻ đang thương nghe thấy cau cuối cung khong khỏi co chut buồn bực. Pham la nữ
nhan, mặc kệ la gia trẻ đẹp xấu, đối với vấn đề thể trọng của minh luon vo
cung mẫn cảm.

Bất qua đối mặt với dế nhũi nay, kẻ đang thương nếu con đấu vo mồm với hắn,
xem như tự coi thường bản than rồi.

Hạ Á khong phải đứa ngốc, hắn thoang tưởng tượng, liền hiểu được tinh thế vừa
rồi.

Chinh minh thuc ngựa nhảy vực, luc rơi xuống nước, vi kẻ đang thương va Vương
phi địa tinh cũng ngồi tren ngựa, luc rơi vao trong nước cũng rất nhanh tach
ra, ma bản than lại dinh vao bộ yen ngựa, sức nặng của ngựa lại lớn, liền trực
tiếp trầm xuống tận đay. Hắn vốn lớn len ở tren nui, một chut kỹ năng bơi lội
cũng khong co, nếu như khong co kẻ đang thương cứu giup, hom nay hắn đa phải
bỏ mệnh tại đay.

"Những ten kia chỉ sợ sẽ đuổi theo rất nhanh, chung ta phải nghĩ biện phap rời
khỏi đay mới được." Hạ Á thử đứng len, lập tức đau đến nhiu may, tren vai hắn
con cắm một mũi ten, vừa rồi liều mạng con co thể nen đau, hiện tại đa an toan
rồi, nhất thời nhịn khong được. Một tay cầm đuoi ten, thở hắt ra, thấp giọng
mắng một cau.

Kẻ đang thương mắt thấy bộ dang Hạ Á, một bụng tức cũng đa sớm tan, than thiết
quan tam: "Thương thế của ngươi cũng khong nhẹ, phải đem ten rut ra mới được."

Nang thoang trầm ngam một chut, nhấc cai hỏa trạc xien kia len, đem ao Hạ Á
cởi bỏ, nguyen bản bộ bi giap mặc tren người Hạ Á lột được từ tren người Vương
thanh tứ tu Nghe Cổ Nhi đa bị kẻ đang thương dung hỏa trạc xien rọc ra, bi
giap kia lập tức bị cắt ra, hỏa trạc xien nay nhin như đồ cun rỉ khong ngờ lại
sắc ben đến vậy.

Mũi ten đam rất sau vao trong da thịt, may mắn con chưa bắn thủng Hạ Á. Kẻ
đang thương nhin thấy vết thương huyết nhục mơ hồ, trong long cũng phat run,
cố gắng chịu đựng cảm giac ghe tởm: "Ngươi, chịu đau một chut." Liền dung hỏa
trạc xien cắt đi da thịt tren miệng vết thương.

Hỏa trạc xien mới đụng vao da thịt, chợt nghe Hạ Á đột nhien phat ra tiếng
rống kinh thien động địa, kẻ đang thương khong bị mau huyết dọa, lại suýt nữa
bị tiếng het thảm nay dọa nga, trừng mắt nhin Hạ Á cả giận noi: "Ngươi la gi?"

"Noi nhảm! Ngươi để ta đanh ngươi một chut, xem ngươi co đau khong!" Hạ Á noi
hợp tinh hợp lý.

"Nhin ngươi luc cung người khac liều mạng, bộ dạng khong cần mạng đều lam cho
người ta sợ hai. Sao luc nay cũng khong giả lam anh hung đi?" Kẻ đang thương
co chut buồn cười.

Hạ Á trở minh cai xem thường: "Noi nhảm, ai noi anh hung thi khong sợ đau?
Liều mạng la liều mạng, bị dao chem tiễn đam, khong đau mới la lạ! Lao tử cũng
khong phải la anh hung gi, khong cần gắng gượng giả vờ a." Noi xong lại run
run một chut.

"Việc nay... Ngươi chịu đau một chut đi." Kẻ đang thương con muốn đua cợt một
hai cau, lại nghĩ dế nhũi vi cứu minh mới bị thương, những lời cười nhạo trong
long lại khong nhẫn tam noi ra, ngữ khi ngược lại co vai phần on nhu, lại gần
them một chut, nắm hỏa trạc xien thật cẩn thận cắt tiếp vao phần ở miệng vết
thương.

Hạ Á ha mồm vừa muốn keu thảm thiết, chỉ la luc nay, tiếng keu tới cổ họng lại
ngừng lại.

Vi sao?

Luc kẻ đang thương cui xuống, đầu cơ hồ dan vao mặt Hạ Á, cảm giac được ho hấp
của kẻ đang thương nhẹ nhang phả vao mặt minh, trong ho hấp kia mơ hồ mang
theo một cỗ cảm giac kho hiểu thơm thơm ngọt ngọt. Hạ Á một than xử nam, trai
tim theo bản năng nhất thời nhảy vai cai, một loại cảm giac te te dại dại dang
len trong long hắn.

Trong đầu hắn tỉnh tỉnh me me, lại sinh ra một ý niệm hoang đường trong đầu:
"Người nay vai ngay khong co đanh răng, sao miệng hắn một chut cũng khong thối
a..."

Loại chuyện nay khong thể giải thich, đo la thien tinh của nhan loại, hormone
giống đực gặp hormone giống cai tự nhien sẽ rung động.

Hạ Á bị cảm giac nay dọa, theo bản năng hit sau một chut, khong ngờ rằng,
ngược lại lại đem hương vị kia tren người kẻ đang thương hit vao cang nhiều,
trong long lại cang trở nen khẩn trương. Đung luc nay, kẻ đang thương cảm giac
được than thể Hạ Á hơi hơi nhuc nhich, theo bản năng nghieng đầu qua bất man
noi: "Ngươi đừng lộn xộn, ta...!!

Đầu mới nghieng đi qua, moi đưa len, vừa luc Hạ Á mở lớn miệng quay sang ...

Trong nhay mắt, hai người đều ngay ngốc.

Kỳ thật vừa rồi bất qua chỉ la trong nhay mắt chạm vao, moi kẻ đang thương bất
qua chỉ thoang đảo qua miệng Hạ Á, giống như chạm ma khong chạm, giống như
đụng phải, nhưng lại thiếu một chut khoảng cach, nhưng hai người co thể ro
rang cảm giac được một loại cảm xuc kỳ lạ.

Trong nhay mắt, Hạ Á trong long co chut mờ mịt: Kho trach ten nay noi chuyện
nhỏ giọng như vậy, nguyen lai la do moi thật mềm...

Một giay đồng hồ sau, hai người đồng thời keu to, lập tức văng ra hai ben, Hạ
Á ha to miệng, trợn tron mắt nhin chằm chằm kẻ đang thương, kẻ đang thương mặt
đỏ len, hung hăng chui miệng minh.

Kẻ đang thương trong long muốn hộc mau: Xong rồi, nụ hon đầu tien của ta lại
cho một ten dế nhũi...

Hạ Á lại trong long cũng hộc mau: Mẹ no! Lần trước la om ten kia ma cương len,
lần nay lại bị hắn hon! Lao tử lại bị một nam nhan hon!!!

Hạ Á ha miệng như muốn gầm len, vừa định mở miệng, bỗng nhien cảm giac được bả
vai co chut khong ổn, cui đầu nhin. Hoa ra vừa rồi tay kẻ đang thương vẫn nắm
mũi ten tren vai của hắn, luc hai người vội vang tach ra, kẻ đang thương theo
bản năng đem mũi ten kia mạnh mẽ rut ra!

Hạ Á trừng mắt, lập tức phat ra một tiếng het thảm kinh thien động địa!

Tren vai, một vai đạo mau tươi đang bắn ra...


Liệp Quốc - Chương #29