Giáp Lá Cà


Người đăng: Boss

Dịch Giả: A Du
Bien: A Du

Tren canh đồng bat ngat, một đoan kỵ ma đang từ phia Đong Nam chạy nhanh tới,
ước chừng co khoảng bảy, tam kỵ sĩ. Luc chạy đến gần, bụi đất phia sau tan
bớt, từ xa nhin lại, chỉ co ba con ngựa đầu tien la co người ngồi, những con
ngựa con lại chỉ la ngựa chuẩn bị ma thoi.

Hinh dạng đội ngũ tren đường bay ra, phia trước co một con dẫn đầu, những con
phia sau lam ra hinh dạng hinh tam giac.

Khi đoan kỵ ma kia từ xa xuất hiện, đam địa tinh kia đa trở nen nhộn nhạo hẳn
len. Nguyen đam Địa Tinh cứ au khắc au khắc ỏm tỏi. Vương phi tien sinh liền
rất nhanh thưởng cho mỗi ten vai sống đao. Nhưng ma ngay bản than no cũng rất
sợ hai, bất an nhin Hạ Á.

Hạ Á nới lỏng day lưng, đem Kẻ đang thương ấn vao sau một tảng đa lớn, trầm
giọng noi: "Ta khong keu ngươi, ngươi cũng đừng bước ra."

Quay đầu lại, hắn cũng trừng mắt về phia Vương phi tien sinh: "Ngươi cũng
vậy!"

"Nhưng ma…" Kẻ đang thương ro rang vo cung lo lắng: "Những người đo sẽ giết
ngươi!"

"Cũng khong hẳn." Ánh mắt Hạ Á khẽ chớp: "Co lẽ chỉ la một đội mạo hiểm qua
đường ma thoi."

"Co thể…" Kẻ đang thương cắn chặt răng: "Bọn họ nhất định la đam người đến bắt
người tại bộ lạc Địa Tinh kia, ngươi biết ro rang điểm đo ma."

"Tin ta đi, chưa chắc đa khong co đường sống đau!" Hạ Á nhiu mắt lại, trong
anh mắt hiện len một tia hung quang giống như la da thu vậy.

Ga Địa Tinh bị bắt đảm nhận vai tro con mồi phia trước kia vẫn tiếp tục giay
dụa. No đa khong con khi lực nữa rồi, qua mức sợ hai cộng them mất mau qua
nhiều, lam cho hắn dường như la muốn ngất đi vậy. Nhưng ma ngay khi hắn nghe
thấy tiếng vo ngựa đang ro rang truyền đến, ga Địa Tinh lập tức thanh tỉnh
lại, liều mạng het len choi tai.

Mục tieu của đoan kỵ ma kia hết sức ro rang, hiển nhien la đang chạy thẳng đến
nơi nay.

Đội ngũ kỵ ma kia rất nhanh đa vọt qua khoảng hơn trăm thước, nhưng cũng khong
co dừng lại, cũng khong co vội đến gần, ma chỉ đột nhien quay đầu ngựa lại,
giảm bớt tốc độ. Đoan kỵ ma chậm rai chạy vong quanh con Địa Tinh đang chạy
trốn. Rất hiển nhien, bọn người kia đều co sự cảnh giac rất cao cung với kinh
nghiệm day dặn. Bọn họ cũng khong dễ dang xuống ngựa, chỉ chạy vong xung quanh
ma thoi. Bọn hắn vừa duy tri tốc độ, vừa co thể biết ro tinh huống trước mắt
cung với bảo tri khoảng cach với mục tieu.

Kỹ thuật điều khiển ngựa của mấy kỵ sĩ nay hết sức thanh thạo, vừa cưỡi ngựa
vừa chuyển hướng hết sức dễ dang, khống chế ngựa hết sức thong thả. Sau khi
chạy vong quanh con Địa Tinh đang thương kia vai vong, bọn họ mới giảm tốc độ
lại, dừng lại ở khoảng cach xa xa.

Ten kỵ sĩ chạy đầu tien, cưỡi một con hắc ma. Con ngựa kia rất cao lớn, hung
trang, cho du la trong Da Hỏa Trấn cũng hiếm khi nhin thấy những con tuấn ma
thượng phẩm như vậy. Tất cả cac trang bị của con ngựa đều kha tốt, mang theo
tui lương thực, tui nước, con co một bộ cung ten nữa. Tren mấy con ngựa chuẩn
bị phia sau con ganh theo một số dụng cụ sinh tồn ngoai da ngoại nữa. Hiển
nhien la bọn họ đa co chuẩn bị tốt ma đến.

Kỵ sĩ chạy đầu tien nay co một đầu toc ngắn cắt kha cao, toc uốn khuc. Gương
mặt mang bộ dang của người Byzantine điển hinh. Than hinh cao lớn, khi ngồi
tren lưng ngựa, song lưng ngồi thẳng, trong tay cầm một thanh đại đao kha dai.
Ánh mắt phat ra quang mang như đao phong. Hắn hung hăng nhin chằm chằm một
chut vao trong con Địa Tinh. Tren người hắn mặc một ao giap da kỵ sĩ thượng
đẳng. Bộ ao giap da nay thuộc về trang bị của khinh kỵ binh. Sau lưng mang
theo một bộ cung ten quan dụng, hai mũi ten đuoi nhạn dắt ben hong lưng ngựa.
Canh tay của hắn hoan toan lỏa lồ ben ngoai. Những phần cơ thể hở ra, da thịt
co chut tho rap, ngăm đen. Khớp xương tay tho to, toan than đều tran ngập khi
chất tho bạo.

"Một Địa Tinh a? Hừ…" Khoe miệng ten kỵ sĩ nay nhếch len, nhe răng ra cười.

"Đội trưởng, phia sau tảng đa kia co gi đo, ta ở thật xa đa co thể ngửi thấy
mui rồi, ha ha!" Sau đo ten kỵ sĩ kia cười lớn, thanh am của hắn tran đầy sự
tho bỉ. Một ten kỵ sĩ khac đa lấy cung ra, rut một mũi ten cầm len tren tay,
thần sắc đề phong.

Gan kỵ sĩ phia trước cười lạnh một tiếng, nhẹ nhang đa vao bụng ngựa một chut.
Con ngựa chậm rai tiến về phia trước, đến gần một chut, anh mắt của hắn cũng
khong co dừng tren ten Địa Tinh đa sợ hai đến mức chang vang, ma la nhin chằm
chằm vao khối đa ma bọn Hạ Á đang ẩn nấp, nắm chặt thanh đại đao trong tay:
"Đi ra mau!"

Than ảnh Hạ Á từ phia sau tảng đa vong ra, bước len từng bước, khi khoảng cach
con khoảng năm mươi thước thi ngừng lại. Luc nay, ten địa tinh la con mồi kia
vừa luc đứng ngay chinh giữa hai người.

"Kẻ mạo hiểm? Hay la đạo tặc?" Kỵ sĩ nhin nhin Hạ Á, nhin thấy dang người cao
lớn của Hạ Á, hơn nữa, ngoai ý muốn của hắn, la một cai cự thuẫn cung với
thanh chiến phủ trong tay Hạ Á. Theo như hắn đanh gia, hai kiện vũ khi nay mặc
du co hoa mỹ, nhưng chỉ toan la thứ dung để loe người ma thoi. Những chiến sĩ
co kinh nghiệm, chắc chắn la sẽ khong sử dụng những thứ vũ khi khoa trương như
thế nay, cho du la những chiến sĩ thanh danh nhờ sức mạnh đi nữa, cũng sẽ
khong lựa chọn sử dụng những loại vũ khi lớn đến như thế. Vũ khi cang lớn,
cang nặng tuy rằng co thể lam tăng lực sat thương, nhưng ma khi sử dụng động
tac sẽ khong nhanh nhẹn, hơn nữa những loại vũ khi qua nặng nề, sẽ bất lợi nếu
chiến đấu lau dai.

Chỉ co những ten ngu xuẩn thich khoa trương mới lựa dung những loại vũ khi
nặng nề nay.

"Ta la một Liệp Ma Nhan." Hạ Á lớn tiếng trả lời, hắn phat hiện đối phương
đanh nhin chằm chằm vao vũ khi của minh, vo ý thức nang cự thuẫn len cao một
chut.

"Liệp Ma Nhan?" Ten kỵ sĩ bật cười, bất qua vẻ tươi cười của hắn vẫn tran ngập
sat khi: "Một ten Liệp Ma Nhan đi vao canh đồng mau đỏ bat ngat nay để lam gi?
Nơi nay chỉ co Địa Tinh cung với cac loại quai vật ăn xac chết ma thoi."

"Đo la chuyện của ta." Biểu hiện của Hạ Á co chut cường ngạnh - Ở tren Da Hỏa
Nguyen, nếu như ngươi tỏ vẻ yếu đuối, như vậy sẽ cang lam cho địch nhan cho
rằng ngươi dễ khi dễ: "Cac ngươi la ai?"

Ten kỵ sĩ cũng khong trả lời, thu hồi anh mắt lại, nhin nhin lại con Địa Tinh,
hắn tự nhien chỉ liếc mắt một cai đa nhin ra dụng ý của Hạ Á: "À, ngươi đa
dung no lam con mồi a? Đang tiếc, mau của Địa Tinh rất hoi, chỉ sợ rất kho co
thể hấp dẫn con mồi được.

Hơn nữa, miệng vết thương qua nhỏ, khong đủ mau tươi."

Miệng của hắn nhếch mep, nhe răng cười: "Để ta giup ngươi một chut,…"

Noi xong, hắn rất nhanh thao một thanh mau ngắn từ tren yen ngựa của minh. Khi
thanh mau vừa đến tay, toan than ga kỵ sĩ nhất thời phat ra một cỗ sat khi sắc
ben, loại sat khi nay hiển nhien la đa trải qua toi luyện trong khong biết bao
nhieu tinh huống đẫm mau mới thanh bản năng. Hắn ở tren yen ngựa mạnh mẽ cong
lưng len, lam ra một tư thế đam mau tới tuyệt đẹp, lưu loat ma mạnh mẽ.

Tiếng pha gio kịch liệt vang len, thanh tiểu mau nay đa hoa thanh một đạo bạch
quang, bay thẳng về phia ga Địa Tinh.

Hạ Á vừa nhin thấy động tac của đối phương, anh mắt đang trợn tron bỗng nhien
hip lại, phong nhanh về phia trước một bước, canh tay trai vung len, phong cai
cự thuẫn thẳng tới…

Phanh!!!

Mũi của thanh tiểu mau kia đập len tấm thuẫn, lam phat ra một chuỗi đốm lửa
choi mắt, cho du la đang ban ngay, nhưng chuỗi đốm lửa kia cũng co thể nhin
thấy hết sức ro rang.

Con Địa Tinh kia khi nhin thấy một đạo bạch quang bắn về phia minh, đa sợ đến
mức cứng người, đến khi nghe thấy một tiếng vang thật lớn, nhin thấy Hạ Á đa
dung tấm thuẫn chặn lại mũi mau, nhất thời het rầm len.

"Ý?" Ánh mắt ga kỵ sĩ kia phat ra một tia quang mang, người kia chỉ phong ra
cự thuẫn đa co thể chặn mũi mau của minh rồi sao?

Hạ Á đa rất nhanh phong tới, chạy đến trước mặt ga Địa Tinh, một mặt cảnh giac
nhin chằm chằm vao ten kỵ sĩ, vừa nhanh tay nhặt cự thuẫn len.

Tren cự thuẫn chỗ bị mũi mau đam vao đa troc đi một miếng, để lại một lỗ hom
nhỏ mau bạc. Điều nay lam cho Hạ Á một trận đau xot - đay la thứ vũ khi tốt
nhất ma minh từng dung qua a!

"Liệp Ma Nhan, than thủ khong tệ đo." Giọng no ga kỵ sĩ mang theo một tia am
trầm, hắn nắm thật chặt thanh đại đao trong tay: "Thế nhưng ngươi lại từ chối
hảo ý của ta."

"Cho du chỉ la một ga Địa Tinh, nhưng cũng la tac tac của ta." Hạ Á ngẩng đầu:
"Nếu ngay cả chiến lợi phẩm của minh ma cũng khong thể bảo vệ, sẽ khong xứng
lăn lộn tren Da Hỏa Nguyen."

"Hỏi ngươi một vấn đề." Ga kỵ sĩ giục ngựa chạy một vong: "Ngươi đang đi về
phia Nam hả? Tren đường đi co gặp người nao nữa khong?"

Hạ Á lắc đầu: "Chỉ nhin thấy cac ngươi thoi."

"Hừ." Ga kỵ sĩ cười lạnh một tiếng: "Thật khong?"

Hạ Á cũng khong noi lời nao, lạnh lung nhin đối phương.

"Được rồi." Kỵ sĩ than nhẹ một cau, bong nhien anh mắt hắn hiện len một tia
cuồng bạo: "Giết hắn."

Lời noi vừa ra khỏi miệng hắn, phia sau đa co một ten kỵ sĩ giục ngựa chạy
len! Vo ngựa vừa mới phong ra hai bước, ten kỵ sĩ cũng đa giơ thanh đao của
hắn len. Vo ngựa phong len, lập tức người kia đa rất nhanh cui rạp người
xuống, nhan ma hợp nhất, thanh đao trong tay phong ra, tren lưỡi đao con loang
lỗ vết mau lưu lại. Dưới anh mặt trời chiếu rọi, phat ra một cỗ han khi lạnh
người.

Ho một tiếng, người tới, ngựa tới, đao cũng tới!!!

Ga kỵ sĩ nay đa rất nhanh vọt tới trước mặt Hạ Á, thanh đao giơ len, liền bổ
xuống!

Kẻ đang thương trốn ở phia sau tảng đa đa sợ đến mức hai chan đều mềm nhũng!

Ngay khi đối phương xong tới, đoi mắt Hạ Á cũng đa hip lại thanh hai cai khe
nhỏ, trong khe mắt han quang chớp động, hai chan hắn nhanh chong lui về phia
sau một bước, vẫn bảo tri than thể như cũ đứng nhin thẳng về phia con tuấn ma,
cố ý hơi nghieng người xuống một chut, đem trọng tam hạ thấp…

Phanh!!!

Một tiếng nổ nặng nề vang len, nhan ma lần lượt thay đổi, đa thấy bản than Hạ
Á đang chuẩn bị đo nhận han khi manh liệt của thanh đao, đột nhien trong nhay
mắt, hắn đa giơ tấm cự thuẫn len che trước đầu minh.

Bản than than thể ga kỵ sĩ đa cường han, hơn nữa cộng them lực chạy của con
ngựa, sức mạnh nhan ma hợp nhất đang sợ đến mức nao. Liền thấy tấm cự thuẫn
trong tay Hạ Á đa bị hất bay ra, tấm cự thuẫn trong khong trung cũng đa nứt
thanh hai mảnh!

Than minh Hạ Á run len kịch liệt, bị một con tuấn ma như vậy đụng phải, hắn
cũng co chut chịu khong nổi, chỉ thấy lồng ngực cứng lại, ho hấp ngừng trệ,
canh tay giơ tấm cự thuẫn kia đau nhức, toan than chấn động, trước mắt co chut
hoa len.

Nhưng ma, động tac của hắn vẫn giống như cũ.

Hắn mạnh mẽ lam ra một động tac nghieng người, đem than thể xoay chuyển, sau
đo dung lưng dan sat vao ben cạnh con ngựa va ga kỵ sĩ đang phong qua. Hắn
thậm chi con cảm giac được got chan cung với yen ngựa của ga kỵ sĩ ma sat qua
lưng hắn nữa.

Sau đo Hạ Á đột nhien het lớn một tiếng, toan than dung sức hất mạnh một cai.

Một tiếng hi dai vang len, lập tức ga kỵ sĩ nhất thời cũng cảm giac con ngựa
minh cũng lảo đảo một chut, rồi ầm ầm đổ xuống.

Lực va chạm của Hạ Á, co thể lam cho một con tuấn ma đang phong như bay phải
nga xuống, chinh hắn cũng tuyệt khong dễ chịu gi. Khi lực toan than tieu mất,
nhất thời co chut hụt hơi. Chinh la hiện tại hắn cũng khong thể thư gian, xoay
người nhảy len, thanh bua cầm trong tay lập tức đanh ra.

Ga kỵ sĩ vừa mới nga ngựa kia, mới xoay người đứng len, đa thấy tren đỉnh đầu
một mảnh ngan quang, cau bua của Hạ Á đa đập xuống.

Ga kỵ sĩ vội vang giơ cao thanh đao len, phanh một tiếng, lưỡi đao đa đỡ được
cai bua. Nhưng la lực chem xuống cực mạnh, lập tức lam cho hai chan ga kỵ sĩ
mềm nhũng ra, hắn rốt cuộc cũng khong thể đứng len được nữa, một chan quỵ
xuống đất, chỉ co thể vội vang lăn người sang một ben.

Hạ Á đắc thế cũng khong co ngừng lại, đuổi theo chem lien tiếp hai bua.

Hai am thanh va chạm vang len, rốt cuộc thanh đao trong tay ga kỵ sĩ cũng đa
gay đoi, ban tay hắn tran đầy mau tươi, nhướng mắt kinh ngạc nhin Hạ Á.

Hạ Á lại một lần nữa nang bua len, chuẩn bị bổ xuống, bỗng phia sau co tiếng
vo ngựa truyền đến, hắn lập tức quay lại, liền thấy một đoan hắc quang đa vọt
đến trước mặt.

Ten kỵ sĩ thủ lĩnh kia, trong tay cầm theo thanh đại đao, vẻ mặt dữ tợn, đa
phong đến trước mặt Hạ Á. Thanh đao giơ cao, đa chem tới đỉnh đầu Hạ Á rồi.

Hạ Á liều mạng giơ bua len cản lại, oanh một tiếng, toan than hắn giống như la
bị điện giật vậy. Lưỡi đao của đối phương bổ vao thanh bua lam bằng tinh
cương, trong nhay mắt, thanh đại đao chấn động, đột nhien tren lưỡi đao xuất
hiện một vết nứt mau xam.

Vết nứt tren lưỡi đao kia, hiển nhien la do chem vao lưỡi bua lam bằng tinh
thiết gay ra.

Than thể Hạ Á bị cỗ lực lượng cường đại nay hất văng len, văng ra xa hơn mấy
thước. Miệng hắn đầy bụi đất, toan than đau nhức, luc đứng len, mạnh mẽ oi ra
mấy ngụm bụi đất, nước miếng trộn lẫn với mau. Cảm giac tren tay nhẹ hẫng,
liếc mắt nhin lại, đa thấy thanh tinh cương chiến phủ tren tay minh đa bị cắt
mất một nửa!!!

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh ngồi ở tren ngựa, vẻ mặt hắn cũng khong co đắc ý, co chut
ngoai ý muốn nhin xuống thanh đại đao tren tay minh. Tren lưỡi thanh đại đao
xuất hiện một vết mẻ rộng khoảng nửa ngon tay. Phat hiện nay lam cho ga thủ
lĩnh kỵ sĩ co chut ngạc nhien, hắn biết ro thực lực của minh. Chinh minh vừa
rồi đa sử dụng đến đấu khi, vốn đa nghĩ rằng chỉ cần một đao nay đa co thể đem
ten kia bổ đoi ra, thế nhưng khong nghĩ la đa bị đối phương đon đỡ được-- hơn
nữa khi nay minh con mượn sức ngựa chạy nữa.

"Năng lực khong tệ, Liệp Ma Nhan." Ga kỵ sĩ thủ lĩnh đem thanh đại đao giắt
một ben lưng ngựa, lạnh lung nhin thoang qua ga kỵ sĩ nga ngựa kia: "Đứng len
đi, phế vật! Ngươi lam chung ta mất mặt rồi!"

ơng 27: Thanh Hỏa Xoa của Hạ Á
Dịch Giả: A Du
Bien: A Sai

Ga kỵ sĩ thủ lanh lớn tiếng mắng chửi đồng bọn của hắn, sắc mặt của ga đồng
bọn bị quat kia nhất thời đỏ bừng len, nhưng tựa hồ như cực kỳ kieng kỵ ten
thủ lĩnh, khong dam noi lại nửa lời, chỉ một mực quỳ tren mặt đất, cũng khong
co cố gắng đứng len, cả người cứ lảo đảo như muốn nga sang một ben.

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh kia nhin thấy hắn như vậy, sắc mặt nhất thời kho coi hơn vai
phần, giục ngựa tiến len vai bước, vẻ mặt như suy nghĩ gi đo, cẩn thận quan
xac tinh huống đồng bọn minh, mới thở dai một hơi: "Thoi được rồi, hoa ra
ngươi đa bị thương, cố gắng đứng len đi!"

Hoa ra người kia luc bị Hạ Á huc vao con ngựa đang cưỡi đa tế bị thương. Con
ngựa kia đang phi nhanh tới, lực đạo mạnh đến mức nao, chỉ ngay cả Hạ Á, như
con quai vật mạnh mẽ lớn len trong sơn da, cũng khong dam khinh suất.

Ma luc con ngựa bị hất nga xuống, ga kỵ sĩ cũng văng ra khỏi ngựa, nhưng một
chan hắn vẫn con mắc kẹt lại trong ban đạp. Kỹ thuật cưỡi ngựa của hắn vốn
cũng rất tốt, vội vang nhảy ra ngoai, nhưng một chan của hắn vẫn bị đe nat.

Ma mấy bua Hạ Á bổ vao hắn, lực đạo hiển nhien rất mạnh, đanh cho hắn đến mức
khong đứng dậy được, nhưng một phần cũng la do chan hắn bị gay, khong thể
chống đỡ nổi.

Hơn nữa, trong luc nga ngựa, bả vai ga kỵ sĩ nay cũng đập mạnh xuống mặt đất,
khiến cho một mảng da lớn tren vai hắn bị troc ra - vết thương nay cũng khong
nặng lắm, may mắn la hắn mặc một bộ nhuyễn giap kha mềm dẻo, nếu hắn mặc một
bộ giap sắt, chỉ sợ hiện tại xương cốt hắn cũng đa bị chấn gay rồi.

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh nay thấy đồng bọn minh đa bị thương, liền khong để ý đến bộ
dang chật vật của hắn khi bị Hạ Á đập mấy bua nữa. Du sao những người đi cung
với hắn chuyến nay, luận về than phận đều la những chiến sĩ xuất sắc. Bị đanh
bại như vậy bởi một ten lạp ma nhan sơn da như vậy, noi thế nao cũng la một
chuyện hết sức mất mặt.

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh ngẩng đầu nhin về phia Hạ Á: "Co thể đỡ được một đao của ta,
sức mạnh của ngươi cũng khong tệ lắm." Hắn tự phụ than phận, thấy chỉ mới tấn
cong một cai đa bị ten tiểu tử hoang da kia lam mẻ đi thanh đại đao trong tay,
quả la rất mất mặt, liền đem thanh đao cai len yen ngựa. Nhin lại than hinh
cao lớn, trang kiện của Hạ Á, anh mắt vẫn con toat ra vai phần khi thế cứng
cỏi, sat khi trong mắt hắn cũng khong khỏi giảm bớt vai phần. Tuổi con nhỏ như
vậy đa mạnh mẽ đến thế, nếu co thể thu nhận về dạy dỗ cẩn thận một chut, chỉ
sợ khong cần đến ba năm, hắn sẽ la một tay sai đắc lực của minh.

Chỉ la, ý niệm nay chỉ mới xuất hiện một chut trong đầu hắn đa sớm bị đanh
tan. Lần nay hắn đi đa nhận một mệnh lệnh, tren đường đi cho du la co gặp bất
cứ ai, cũng khong tha cho kẻ đo sống sot. Luc trước cũng vi vậy ma hắn đa đồ
sat cả một bộ lạc Địa Tinh, huống chi chỉ la một ten tiểu tử hoang da như thế
nay?

Sat khi trong mắt hắn lại một lần nữa loe len rồi chợt tắt, hung quang lập tức
bộc lộ ra: "Đang tiếc, chỉ trach số mạng ngươi khong tốt ma thoi."

Hạ Á nhin chằm chằm vao nửa thanh bua con lại trong tay hắn, trong long quặn
đau. Hắn vốn la một kẻ ngheo kiết xac, luyện bua hơn mười năm nay cũng chưa
từng sử dụng qua thứ vũ khi nao tốt như cai nay. Từ khi chiếm được thanh chiến
phủ nay, khong khỏi mừng rỡ như đien, ngay cả khi đi ngủ cũng om sat một ben
khong rời. Giờ phut nay bỗng nhien lại bị chặt lam đoi, khong khac nao một ga
ngheo kiết xac bỗng nhien đao được mỏ vang, nhưng chỉ xa hoa được co ba ngay
đa lập tức bị pha sản. Sự tiếc nuối dang len trong long, manh liệt đến mức
khong thể nao noi ra thanh lời được.

Những lời ma ga kỵ sĩ thủ lĩnh kia noi, tuy ngoai mặt cũng co thể xem như la
khen ngợi Hạ Á lợi hại, nhưng khi Hạ Á nghe được, chẳng khac nao giống như hắn
tat minh hai cai vao mặt, lại con khen một tiếng: "Da mặt ngươi day thật đo.".

Sự sỉ nhục như vậy, Hạ Á lam sao co thể chịu nổi chứ?

Tinh tinh của hắn, hơn một nửa la sự hao sảng thuần phac của người miền nui,
nhưng hắn lại sinh trưởng tại Da Hỏa Nguyen, sống trong Da Hỏa Trấn, lại bị
lay nhiễm vai phần gian xảo cung với tinh lưu manh của đam người ở đo. Tất cả
những tinh chất đo hợp lại một chỗ, mới hinh thanh nen bộ dang như hiện tại
của Hạ Á, nhin qua thi thanh thật, chất phac, nhưng thật ra lại co vai phần
gian xảo, hơn nữa, khi bị chọc giận thi lại bộc phat ra tinh cach tan nhẫn.

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh thao tren yen ngựa ra một loại vũ khi khac, la một thanh
lang nha bổng ngắn. Thanh lang nha bổng nay co chuoi bằng gỗ, một đầu lớn, một
đầu nhọn, bề mặt của đầu lớn kia được bọc sắt, hơn nữa con gắn vo số đinh sắt
nhọn hoắt tren đo. Đay chinh la thứ vũ khi tiện dụng nhất của kỵ sĩ khi tac
chiến. Loại vũ khi nay khong sợ vướng viu, lực sat thương lại mạnh, nen thich
hợp cho kỵ binh sử dụng.

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh thuc ngựa chạy vai vong, het len một tiếng, đa phong ngựa
thẳng về phia Hạ Á. Khi hắn phong tới, đa lập tức nằm rạp xuống tren lưng
ngựa, thanh lang nha bổng trong tay giơ len cao. Đến sat cạnh Hạ Á, lập tức
đập thật mạnh xuống đầu hắn. Nếu bị thanh lang nha bổng nay đập trung, cho du
la Hạ Á co mặc ao giap đi chăng nữa, chỉ sợ cũng bị đập cho nat người.

Nhin thấy đối phương vọt tới, hai đồng tử của Hạ Á rất nhanh co rut lại, bỗng
nhien nga người về phia sau, co chan lien tục lui về sau, ho hấp nhất thời
cũng ngừng trệ lại, một hơi lui liền ba bốn bước. Mắt thấy đối phương đa phong
ngựa tới trước mặt, thanh lang nha bổng trong tay đập xuống, Hạ Á đột nhien
giậm chan nhảy mạnh len cao.

Động tac nhảy nay của hắn, vo cung mạnh mẽ lưu loat, giống như thời khắc nay
hắn đa hoa thanh một con thỏ vậy, nhảy cao lại rất nhanh, than hinh nhin co
chut giống như ca heo nhảy tren mặt biển, than người con ở khong trung, đa lam
ra một động tac ngửa người cực kỳ xinh đẹp.

Chợt nghe một tiếng thet nhỏ, thanh lang nha bổng đa lướt qua đầu của Hạ Á,
luồng cuồng phong ma no phat ra, tạo thanh ba đường tơ mau tren go ma Hạ Á. Ma
than thể Hạ Á con ở trong khong trung, nhanh như chớp đa rut thanh hỏa xoa đeo
ben hong hắn ra, nhất thời đam ra một nhat!!!

Phản ứng trong đường tơ kẻ toc, tuy rằng Hạ Á đa tranh được thanh lang nha
bổng kia, nhưng ma vẫn bị đầu con tuấn ma huc cho một cai, chinh la thanh hỏa
xoa ma hắn đam ra, đa mạnh mẽ chui vao cổ của con tuấn ma.

Phốc một tiếng, con ngựa nhất thời ren rỉ len một trận, Hạ Á cũng đa cung với
tiếng ren rỉ nay ma bị đanh bay ra. Chỉ la lần nay khi hắn rơi xuống đất, đa
sớm co chuẩn bị trước, chan dẫm mạnh len mặt đất, lảo đảo lui về sau mấy bước,
thanh hỏa xoa keo thanh một đường lom sau tren mặt đất, luc nay mới miễn cưỡng
đứng lại. Trong miệng phun ra một ngụm mau nhỏ, một tay om lấy trước ngực,
ngay vị tri bị đầu ngựa huc vao, mạnh mẽ thở dốc.

Cổ con ngựa của kỵ sĩ thủ lĩnh bị mũi của thanh hỏa xoa trực tiếp đam thủng,
chạy về phia trước vai bước nữa đa nga lăn ra mặt đất. May mắn la kỵ thuật của
ga thủ lĩnh nay kha cao, vội vang đạp mạnh chan vao hai cai ban đạp, lực chan
cũng của hắn quả thật khong nhỏ, chỉ đạp một cai đa đạp nat hai cai ban đạp,
cả người rốt cuộc cũng nhảy ra ngoai, cuối cung cũng khong bị con ngựa đe
phải. Chỉ la tư thế rơi xuống của hắn hơi cho chut kho coi, cả người lăn tren
mặt đất vai vong mới đứng dậy được.

Than thể hắn mới tạm ổn định lại, Hạ Á cũng đa đanh tới, thanh hỏa xoa trong
tay hắn giống như một con độc xa, mổ thẳng về phia cổ của hắn. Ga kỵ sĩ thủ
lĩnh nay bản than đa kinh qua bach chiến, lam nguy khong kinh hoảng, rất nhanh
rut từ ben hong ra một thanh đoản kiếm chặn lại.

Thanh đoản kiếm nay vo cung sắc ben, mũi kiếm loe len, tren than kiếm phat ra
một đoan quang mang mau xam nhạt. Thanh đoản kiếm va chạm với thanh hỏa xoa
một cai, một tiếng đinh thanh thuy phat ra…

Hạ Á nhất thời cảm giac được canh tay hắn rung mạnh, đa thấy nửa thanh kim
loại văng len bầu trời, soạt một tiếng, đa cắm xuống đất. Ma sắc mặt vốn hết
sức binh tĩnh của ga kỵ sĩ thủ lĩnh kia nhất thời biến đổi, một đạo hắc quang
nhất thời đam chếch qua cổ hắn một chut, mau tươi nhất thời bắn ra tung toe.

Cảm giac đau nhoi truyền len, khiến hắn rất nhanh lach người về phia sau, cơ
thể toan than căng thẳng, nhất thời đa sử dụng ra toan bộ khi lực cả đời để
nga mạnh về phia sau. Sự đau đớn tren cổ truyền đến lam cho cảnh vật trước mắt
tối sầm lại. Đưa tay len cổ sờ qua một chut, may mắn phat hiện vết thương cũng
khong sau lắm… Chẳng qua, thanh đoản kiếm sắc ben đang cầm trong tay kia, luc
nay chỉ con lại co cai chuoi kiếm, lưỡi kiếm đa cắm tren mặt đất xa xa. Thế ma
thanh hỏa xoa đen đủi khong chut quang mang nằm trong tay ten tiểu tử trước
mặt kia lại hoan hảo khong hề co một chut tổn hao gi.

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh ngay dại cả người!

Ma bản than Hạ Á cũng đa ngay dại!

Một kich hắn đam ra, lại la lấy cứng chọi cứng với đấu khi của đối phương,
canh tay đa sớm te dại, co chut khong cầm nổi thanh hỏa xoa nữa rồi, rất nhanh
chuyển thanh hỏa xoa sang tay trai. Chỉ la hắn khong thể nao ngờ nổi, thanh
hỏa xoa xấu xi của minh, khong ngờ lại co thể lam gay đoi thanh đoản kiếm sắc
ben của địch nhan!!!

"Đang chết!", luc nay ga kỵ sĩ thủ lĩnh đa thật sự nổi giận. Nguyen bản vừa
rồi hắn co vai phần khinh địch. Lấy than phận của hắn, khong ngờ lại lien tiếp
hai ba lần chịu thiệt thoi dưới tay ten tiểu tử hoang da nay, hơn nữa con để
cổ minh bị thương nữa. Nếu khong phải minh phản ứng nhanh một chut, chỉ sợ luc
nay tinh mạng minh cũng đa mất dưới tay tiểu tử kia!

"Thủ lĩnh, đon kiếm!"

Ten kỵ sĩ nga ngựa luc nay het len một tiếng, đem thanh bội kiếm của minh nem
qua. Ga kỵ sĩ thủ lĩnh giơ tay chụp được, trong long vừa xấu hổ vừa tức giận,
gầm len một tiếng, giống như một con manh hổ phong tới. Hạ Á tựa hồ cũng chưa
hồi phục lại tinh thần, nửa than tren hắn vẫn con bị ngựa huc đau nhức am ỉ.
Ngay cả than hinh cường han da man như quai thu của hắn, cũng co chut khong
chịu nổi.

Giờ phut nay thanh kiếm trong tay ga kỹ sĩ thủ lĩnh đa phong tới trước mặt,
một kiếm chem xuống, đấu khi tren lưới kiếm phat ra, quang mang mau xam đa
phong đến trước mặt, Hạ Á nhất thời hồi phục lại tinh thần, nang thanh hỏa xoa
len cản lại.

Đinh!

Kiếm phap của ga kỵ sĩ thủ lĩnh nay cực kỳ tan nhẫn, một kiếm bị cản, cũng
khong co nổi giận, thanh kiếm trong tay hắn, nhất thời hoa thanh vo số kiếm
quang phong ra, đam chem bao trum than thể Hạ Á. Thanh kiếm trong tay hắn tung
hoanh, cơ hồ giống như la mưa giật gio rền vậy!

Dưới lan kiếm phap sắc ben hung ac như thế, Hạ Á nhất thời liền giống như biến
thanh một cọc gỗ tập đanh vậy. Vũ kỹ của hắn quả thật la một con ga mờ, luc
nay đối phương lại thi triển ra loại kiếm phap tinh diệu như vậy, chỉ sợ bản
than hắn cũng giống như một tấm bia tập chem ma thoi.

Nhưng ma, chuyện cổ quai luc nay đa xảy ra!

Đinh! Leng keng! Leng keng......

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh giống như la phat đien vậy, cong kich manh liệt. Luc mới bắt
đầu, Hạ Á con co chut ứng pho loạn xạ, vai lần suýt khong ngăn cản được, suýt
chut nữa bị đam cho vai nhat kiếm. Nhưng ma, sau ba bốn chieu, sắc mặt Hạ Á
cang ngay cang trở nen cổ quai hơn. Sắc mặt đối thủ cực kỳ dữ tợn, nhưng ma bộ
kiếm phap ma hắn đang thi triển, Hạ Á chỉ cần tuy ý đưa tay, thanh coi lo
trong tay hắn co chut nhẹ nhang thong thả giơ len, lại co thể dễ dang đem
những đường kiếm cong kich tan nhẫn của đối phương xảo diệu hoan toan pha giải
hết!

Mặc cho ga kỵ sĩ thủ lĩnh kia cong kich đien cuồng đến thế nao, kiếm khi như
may troi nước chảy, day đặc như nước, những cũng thủy chung khong cach nao
vượt qua được thanh hỏa xoa nhẹ nhang chậm chạp trong tay Hạ Á!

Trong long Hạ Á cũng cảm thấy quai dị, bắt đầu cảm thấy co chut khong đung.

Kẻ nay… kẻ nay… hắn rốt cuộc la đang đua giỡn với ta hay sao chứ? Tại sao vũ
kỹ của hắn lại mua loạn xạ len thế kia?

Ý? Một kiếm đam ra của hắn như thế, khong phải chinh la thủ phap cời than ma
lao gia hỏa đa dạy ta hay sao?

A? Một cu bổ vừa rồi của hắn, khong phải la thủ phap bổ củi lao gia hỏa đa dạy
ta sao?

Ặc? Một cu chặt nay nữa, chinh la thủ phap chặt thịt ma lao gia hỏa đa dạy ta
ma!

Ủa? Một cu chem nghieng nay nữa, động tac cắt long cừu ma lao gia hỏa thường
ngay vẫn dạy ta khong phải chinh la như vậy hay sao…

Hạ Á muốn te xỉu!

Hắn phat hiện, mỗi một kiếm ma đối thủ đanh tới, toan bộ đều la những động tac
hết sức quen thuộc ma chinh minh đa từng lam hang ngan lần trước đay, cời than
trong lo, bổ củi, chặt thịt, cắt long cừu… Những tư thế đo, cho du la minh
đang ngủ gật cũng co thể tiện tay thi triển ra! Mỗi một chieu cong kich của
người kia, quả thật rất giống với những động tac trước đay Hạ Á vẫn thường hay
lam. Thậm chi cho du Hạ Á khong phản ứng nhanh bằng đối phương, nhưng hắn chỉ
cần liếc mắt nhin qua một cai, đa lập tức đoan được chinh xac hướng đi của
thanh kiếm đối phương. Thanh hỏa xoa chỉ tuy tiện giơ ra, đa co thể dễ dang
đem kiếm phap sắc ben của đối phương đanh tan!

Ma ten kỵ sĩ thủ lĩnh kia, trong long cũng đa sớm kinh hai…

Kiếm thế tung hoanh manh liệt, kiếm khi đa được ga kỹ sĩ thủ lĩnh phat huy ra
đến cực điểm, nhưng ma hắn cang đanh thi trong long cang them kinh hai hơn…

Trong long hắn co chut cảm giac mất mặt, phần lớn lại la cuồng nộ. Nhất thời
đem tất cả cac loại kiếm phap lợi hại, hung ac nhất ma minh đa khổ luyện nhiều
năm nay toan bộ thi triển cả ra, chỉ hận khong thể đem ten tiểu tử kia chem
thanh vai chục mảnh vụn! Bộ kiếm phap nay la luc hắn con trẻ, đa được một vị
cao thủ lợi hại trong quan ngũ truyền thụ cho. Nhiều năm qua, chinh la nhờ vao
bộ kiếm phap lợi hại nay đa giup hắn chiến thắng khong biết bao nhieu trường
quyết đấu sinh tử thảm khốc, từng khong it lần nhờ vao bộ kiếm phap nay ma
tieu diệt những địch nhan vo cung lợi hại.

Nhưng ma, khi đối mặt với ten tiểu tử nay, quả thực, quả thực… quả thực kỳ lạ!

Bất luận la chieu thức của minh sắc ben đến thế nao đi nữa, đối phương lại co
thể tuy tiện thong thả đỡ hết. Hơn nữa, cang đanh động tac của ten tiểu tử nay
cang thoải mai hơn. Co mấy lần, kiếm của minh con chưa kịp đưa ra, ten kia đa
đem thanh hỏa xoa của hắn chờ sẵn ở phương hướng ma minh sắp đam tới.

Rốt cuộc, ga kỵ sĩ thủ lĩnh cũng khong thể kềm chế được sự sợ hai trong long,
het to len một tiếng, cũng khong sử dụng bất cứ chieu thức gi nữa, chỉ la
phong xuất ra khi lực cả đời hắn, hay tay cầm thanh kiếm bổ thẳng xuống.

Khanh!!

Lưỡi kiếm đanh mạnh vao tren thanh hỏa xoa, than minh hai người đều run len
một chut, gắt gao đứng yen tại chỗ.

Luc nay hai người đều đa thở hồng hộc, chỉ la sắc mặt của Hạ Á đa đỏ ửng len,
ma sắc mặt của ga kỵ sĩ thủ lĩnh đa hoan toan xanh met. Hai thanh vũ khi vừa
chạm nhau, ngay luc đo, một am thanh thanh thuy chợt vang len, thanh trường
kiếm sắc ben trong tay hắn, nhất thời gay thanh mười mấy đoạn!!! Ma thanh hỏa
xoa trong tay của Hạ Á, vẫn đen đủi như trước, vẫn la hoan hảo khong bị hao
tổn gi cả!!!!

Hai người trừng mắt nhin chằm chằm lẫn nhau một chut, Hạ Á bỗng nhien nhịn
khong được chớp chớp mắt, hạ giọng noi một cau:

"Nay, lao huynh, co phải khi ở nha ngươi cũng thường hay cời than, chặt thịt
lắm phải khong? Mấy động tac đo cũng thuần thục, mau lẹ qua chứ…"

Ga kỵ sĩ thủ lĩnh nghe được, nhất thời biến sắc, khi huyết trong long ngực
dang len, than thể lảo đảo lui về phia sau mấy bước, đột nhien phun ra một
ngụm mau tươi.

Thấy đối thủ đa hộc mau, mặc du trong đầu hắn vẫn hết sức mờ mịt, nhưng thấy
trong tay đối phương cũng khong co vũ khi, hắn cũng khong do dự them nữa,
thanh hỏa xoa trong tay liền đam tới.

Nao ngờ, đối thủ hắn luc nay giống như đa hoan toan ngay ngốc vậy, nhin chằm
chằm vao Hạ Á, giống như la đa quen mất la phải tranh ne, vẫn như trước nhin
chằm chằm vao Hạ Á, một chữ cũng khong noi nen lời.

Mắt thấy thanh hỏa xoa đa sắp đam trung người hắn, chợt từ phia sau lưng hắn
vang len một am thanh day cung chấn động.

Vut!

m thanh xe gio vang len, Hạ Á la len một tiếng, nhảy người len tranh, nhưng ma
một đạo hắc quang cũng đa bắn trung người hắn! Một thanh Nhạn Linh Tiễn đa cắm
tren bả vai của hắn, đuoi mũi ten vẫn con run len nhe nhẹ!

Từ xa phia sau, ga kỵ sĩ thứ ba sắc mặt lạnh lung vẫn con con giương cung về
phia Hạ Á, tren day cung con co hai mũi ten chưa bắn ra, đầu mũi ten chỉ thẳng
vao người Hạ Á!

"Tiểu tử, bỏ vũ khi xuống, từ từ lui lại, động tac chậm một chut!"

Hạ Á cắn răng, một tay cầm đuoi mũi ten, long mi hắn khẽ nhiu lại, lộ ra một
tia hung han, đang định tiến len, chợt nghe vut một tiếng, một mũi ten đa
phong tới, ghim ngay trước đầu mũi chan của hắn, khong sai một ly!!!

"Ta chỉ noi một lần, lập tức lui lại!" Ga kỵ sĩ thứ ba từ xa lạnh lung nhin
chằm chằm Hạ Á. Cặp mắt hắn, toat ra quang mang lạnh lung.

Vừa luc đo, từ phia bờ tay của con song, truyền đến tiếng vo ngựa!


Liệp Quốc - Chương #27