Con Mồi.


Người đăng: Boss

Bien: A La

Ngon tay kẻ đang thương nắm chặt, cắn chặt răng: "Ta, ta noi cai gi?"

Hạ Á nghĩ nghĩ: "Ngươi noi 'Ngả Đức Lam sợ, đừng bỏ lại Ngả Đức Lam' ... Hắc
hắc. Uy, Ngả Đức Lam rốt cuộc la ai? Ngươi nằm mơ cũng ho ten nang, nhất định
la nữ nhan của ngươi hả?"

Tim kẻ đang thương thiếu chut nữa nhảy ra khỏi lồng ngực, nghe vậy nhất thời
thở dai ra một hơi, mặt đỏ len trừng mắt nhin dế nhũi một cai.

Tối hom qua đung la nang nằm mơ, ma giấc mơ lam cho sau khi nang tỉnh mộng
cũng đỏ mặt tia tai: trong mộng, dế nhũi nay nhẫn tam đem nang để lại một minh
giữa canh đồng bat ngat, chung quanh đều la thực thi quai, ma minh thật xấu hổ
khi tum lấy dế nhũi nay cầu xin "Đừng bỏ lại Ngả Đức Lam, Ngả Đức Lam sợ ..."
.

Khong cần phải noi, Ngả Đức Lam đương nhien la ten đầy đủ của kẻ đang thương.

"Di? Mặt ngươi đỏ tựa mong khỉ rồi! Chẳng lẽ ta noi đung? Nga Đức Lam nay thật
sự la nữ nhan của ngươi?" Hạ Á nhất thời bất man keu len: "Thật khong cong
bằng! Một người quai dị như ngươi cũng co nữ nhan! Hạ Á đại gia ta trời sinh
oai hung bất pham, bay giờ lại con la một xử nam a!"

Kẻ đang thương... Phải noi la Ngả Đức Lam, nghe thấy từ "xử nam", tren mặt ửng
đỏ vốn đa biến mất nhất thời trở lại.

Hạ Á vẻ mặt ta ac cười nhin lại, lấy canh tay huých huých nang: "Uy, noi với
ta đi, ngươi co phải la xử nam khong? Ta đoan ngươi nhất định la khong phải!
Hừ, nằm mơ đều ho hao than thiết như vậy! Uy, ngươi rốt cuộc khong phải la xử
nam a?"

Ngả Đức Lam bị hắn day dưa đến khong co biện phap gi, tức giận trừng mắt nhin
hắn một cai, căm giận noi: "Khong phải!"

"Thật khong phải?" Hạ Á trợn tron con mắt, thần tinh lộ ham mộ.

Kẻ đang thương lại suýt nữa tức giận đến hộc mau ...

Dế nhũi đang thương! Dế nhũi ngu xuẩn! Người ta đương nhien khong phải xử nam
! Người ta la xử nữ mới đung...

"Được rồi, đừng hỏi nữa!"

Kẻ đang thương rốt cục khong thể nhịn được nữa.

Sau buổi sang, trong khi đi đường, Hạ Á giống như một con khỉ cứ vo đầu bứt
tai, luon đi sat vao nang, vẻ mặt len lut, hi hi ha ha hỏi tới hỏi lui, cuối
cung lộ ro muốn cung nang thảo luận chuyện nam nữ.

"Uy, kẻ đang thương, rốt cuộc chuyện giữa nam nhan nữ nhan la thế nao?" Hạ Á
noi với vẻ mặt chờ mong, lam cho kẻ đang thương trong long vừa tức vừa buồn
cười.

"Được rồi!" Kẻ đang thương (Ngả Đức Lam) thở dai, suy nghĩ một chut: "Ngươi
nghĩ sai rồi, tối hom qua ta nằm mộng thấy muội muội của ta, Ngả Đức Lam la
một biểu muội ba con xa của ta. Con nữa, cũng khong phải la ... nữ nhan … nữ
nhan của ta."

Nang vừa noi như thế, Hạ Á nhất thời thất vọng, nhưng rất nhanh trong long hắn
liền can bằng lại, ha ha cười: "Đung a! Kẻ đang thương, binh thường ngươi kho
coi như vậy, ta nghĩ cũng sẽ khong co co nương nao coi trọng ngươi! Ha ha, bất
qua đừng lo, lao gia hỏa đa dạy ta, la nam nhan quan trọng nhất la bản lĩnh,
diện mạo la trời sinh, bổn sự hiện tại của ngươi tuy cũng yếu kem một chut,
bất qua co thể từ từ luyện tập."

Ma một lat sau, Hạ Á lại nhịn khong được to mo: "Biểu muội kia của ngươi... n,
chinh la Ngả Đức Lam, co phải rất đẹp khong? Uy, noi gi thi noi chung ta cũng
ở chung vai ngay, ta cũng co ơn cứu mạng ngươi, ngươi xem Hạ Á đại gia ta vo
cong nhất đẳng, co khi..."

Noi tới đay, Hạ Á dung hai mắt cẩn thận đanh gia kẻ đang thương, lại lắc đầu
thở dai: "Ách... Hay la thoi đi, xem tướng mạo của ngươi, biểu muội của ngươi
chỉ sợ bộ dang cũng khong tốt hơn la bao. Ai, lại noi, Ngả Đức Lam, ten nay
that sự co chut kho nghe."

Kẻ đang thương mặc kệ!

"Ngươi noi bậy bạ gi đo! Ngả Đức Lam la quý tộc cổ ngữ của Byzantine đế quốc!
La ý chỉ sự cao quý xinh đẹp! Dế nhũi ngươi khong hiểu cũng đừng noi lung
tung!"

Nang rất giận!

Ro rang chinh minh xinh đẹp động long người, lại bị người nay biến thanh người
quai dị đa đủ nghẹn khuất! Hiện tại ngay cả ten của minh cũng bị hắn hạ thấp
đi!!

...

Ách, bất qua co dế nhũi nay nhiều lời, nguyen bản sự lo lắng đặt trong long kẻ
đang thương nhưng thật ra it đi rất nhiều.

Hơn nữa hom nay hanh tẩu rất thuận lợi, cũng khong co gặp được nguy hiểm gi.
"Nhom người kia" ma kẻ đang thương vẫn lo lắng bắt gặp cũng khong xuất hiện.

Chỉ la tới luc chạng vạng, bọn họ gặp một vấn đề lớn.

Khong co thức ăn.

Nguyen bản thức ăn ma Hạ Á mang theo chinh la một it thịt cắt ra từ đầu Thị
Huyết Cuồng Lang bị giết kia. Ma bởi vi phải đi đường, hắn khong co khả năng
đem theo cả con lang tren lưng, chỉ cắt mấy khối thịt lớn bỏ vao trong bao
quần ao, cũng đủ cho hai người ăn vai ngay.

Ma hiện tại thi... Trong đội ngũ them mười mấy địa tinh, chỉ một it thức ăn
như vậy thực sự khong đủ phan ra.

Hạ Á cũng khong phải nhan từ, chẳng qua khong cho đam địa tinh nay ăn no,
chung no thực sự khong co khi lực đi đường. Đi đến luc chiều, một vai địa tinh
đa bước khong nổi, mặc cho Vương phi tien sinh mắng chửi đến mức nao cũng
khong nen chuyện, tren thực tế, Vương phi tien sinh cũng đoi bụng đến hoa cả
mắt.

"Xem ra con tim một it thức ăn, nghĩ biện phap tim một con mồi thoi." Hạ Á mắt
anh mắt nhin tới nhin lui ở tren người đam địa tinh kia, anh mắt như thế, lam
cho kẻ đang thương nhịn khong được vi vai ten địa tinh đang thương nay ma cầu
nguyện... Dế nhũi nay nhin tho bỉ như vậy, nhưng lam việc quả thật la đủ ta
ac, đủ ti tiện. Nếu bị hắn co chủ ý, đam địa tinh nay chỉ sợ khong co kết cục
hay ho gi.

Quả nhien...
Biện phap của Hạ Á la: săn thu!

Nơi nay mặc du la canh đồng bat ngat, nhưng tren canh đồng bat ngat cũng khong
phải khong co thực vật!

Đầu tien hắn loi một ten địa tinh chiến sĩ ra, cũng khong để ý đến tiếng thet
choi tay của no, cầm cay bua lại, tạo ra vai cai lỗ tren canh tay cung đui.

Lập tức mau tươi chảy ra, ten địa tinh nay thấy tren người minh đổ mau, sợ đến
mức oa oa keu len.

"Keu la cai gi! Bắt được con mồi, ngươi co thể được them một miếng thịt!" Hạ Á
đanh một bạt tai lam đống răng của địa tinh nay vơi đi một nửa.

Sau đo hắn lấy ra day thừng đem ten kia troi lại tren mặt đất, con minh cầm
một đầu day, cung với đoan người con lại lui ra mấy chục thước... trốn ở phia
sau một khối nham thạch lớn.

Con địa tinh đổ mau đang thương kia keu thảm thiết, tiếng keu truyền đi thật
xa.

Ngoai hắn ra, đam địa tinh con lại khong hề thương hại, nấp ở sau nham thạch
nhin con cao hứng phấn chấn, hiển nhien... Địa tinh chứng kiến thấy đồng bọn
khong hay ho liền cao hứng...

Ước chừng qua thời gian một bữa cơm, ten địa tinh như trẻ nhỏ kia dần dần ngay
cả khi lực để keu la cũng khong co, chung quanh thi ngay cả một cai long soi
cũng khong thấy.

"Thần linh phu hộ, hy vọng hương vị mau của no co khả năng hấp dẫn mấy đầu
lang qua đay." Hạ Á ra vẻ thanh tam cầu nguyện.

"Ten hỗn đản nha ngươi, thần linh sẽ khong phu hộ chuyện tan nhẫn hoang đường
như vậy!" Kẻ đang thương khong quen nhin chuyện tan bạo thế nay.

Hạ Á trừng mắt nhin kẻ đang thương một cai, lạnh lung noi: "Tốt nhất ngươi nen
cầu nguyện một chut, bởi vi nếu ten địa tinh nay khong hấp dẫn được mấy đầu
lang tới, noi khong chừng bởi vi ghet bỏ mau địa tinh rất thối... Noi vậy, ta
cũng chỉ co thể..."

Noi xong, anh mắt đảo qua người kẻ đang thương, nhất thời lam kẻ đang thương
sợ tới trắng bệch mặt mũi.

"Ngươi, ngươi nếu dam đem ta ra ben ngoai lam mồi, ta liền cung với ngươi liều
mạng!" Kẻ đang thương tuyệt vọng thet choi tai, nhịn khong được lui về phia
sau.

"..." Hạ Á nhin nang một cai, bỗng nhien vui vẻ: "Yen tam, ngươi la mồi ta lưu
trữ để chuẩn bị đối pho với rồng, ta sẽ khong để ngươi chết đau."

Dừng một chut, ngữ khi Hạ Á trở nen bất đắc dĩ: "Ý của ta la, nếu khong hấp
dẫn được con mồi nao tới... Như vậy chung ta cũng khong thể đoi chết được a.
Nếu khong săn được lang... Ta cũng chỉ co thể đem đam địa tinh nay nướng ăn
luon. Uy, ngươi nhất định chưa ăn qua thịt địa tinh nướng a, ta cũng khong co
nếm qua, Hắc Hắc!"

Noi xong, Hạ Á thực ac ý nhin nhin kẻ đang thương.

"... ..."

Kẻ đang thương bị dọa tới sợ rồi! Sắc mặt nang đại biến, tay chan bủn rủn,
xoay người liền ha miệng non mửa ra, nhớ tới luc sang, đam địa tinh ở trong
dong song tắm rửa, o thủy gian giụa, non ra cang nhiều hơn.

"Ha ha!" Hạ Á cười to hai tiếng, đỡ nang len, khinh thường nhin nang: "Ngươi
thật sự tin sao? Uy, thịt địa tinh ngươi cũng dam ăn? Ta thi khong dam đau!"

Hắn đem kẻ đang thương đặt ngồi dưới đất, đang muốn noi gi, bỗng nhien sắc mặt
Hạ Á đột nhien biến đổi!

Hắn lập tức nằm sấp xuống mặt đất, đem cai lỗ tai dinh sat vao tren mặt đất,
hip mắt lắng nghe trong chốc lat, luc ngẩng đầu len, sắc mặt hắn ngưng trọng
chưa từng co, trong tay nhanh chong nhấc chiến phủ len, tay kia cầm thuẫn!

"Co tiếng vo ngựa, từ hai phương hướng, số lượng rất nhiều! Co thể la những
ten kia!"

Hạ Á vừa noi xong, sắc mặt kẻ đang thương nhất thời trắng như tờ giấy, sợ tới
mức moi cũng run run.


Liệp Quốc - Chương #26