Hạ Á Cùng Kẻ Đáng Thương


Người đăng: Boss

Bien: A La

Chiến phủ rơi tren mặt đất, nện len tren chan của Nghe Cổ Nhĩ, chỉ la đầu oc
hắn giờ như ba đậu, đang trợn mắt ha mồm nhin chằm chằm kẻ "hại dan hại nước"
trước mặt nay, ước chừng qua một hồi lau, mới cảm giac được đau đớn tren chan,
một tiếng "ngao" rống len từ cổ họng, om lấy một chan "biểu diễn" nhảy lo co.

Hạ Á tren mặt co một tia cười ac ý, hai tay om than cay, đem than cay từ trong
long nem qua: "Người khổng lồ, tiếp lấy!"

"Oa! Khong cần..."

Đang thương cho Nghe Cổ Nhĩ chỉ kịp keu len một tiếng, đa bị than cay đại thụ
to lớn đặt hắn ở ben dưới, may mắn la hắn cũng khong bị va vao đầu, thương cảm
cho hắn đang cố dung song chưởng om lấy than cay, nỗ lực chống đỡ, bị đe lun
xuống mặt đất, vẻ mặt nhất thời hồng len tựa như mau mong khỉ, thở dốc hồng
hộc, keu la đến te tam liệt phế: "Cứu mạng a!!! Mau gỡ cai cay chết tiệt nay
ra... Khụ khụ..."

"Tất Đạt Nhĩ Đa, mau dung ma phap!" Cat Lý vẫn đang "biểu diễn" trần truồng
rốt cục cũng co phản ứng, het len với ten phap sư đồng bọn đứng ben cạnh minh
một tiếng. Vị Tất Đạt Nhĩ Đa phap sư kia lập tức co động tac! Động tac nhanh
nhẹn nhảy về sau vai bước, từ trong tay ao lấy ra một cai tiểu mộc con (con
gỗ) so với sai con dai hơn khong bao nhieu, nắm ở trong tay đung đưa vai cai,
từ trong ao choang nhanh chong truyền đến vai tiếng niệm cổ quai.

Luc nay, ngay cả Hạ Á cũng nhịn khong được, trong long kieng kị một chut -
thật la ma phap sư? !

Hắn từ nhỏ sinh hoạt tại Da Hỏa nguyen, đối với vũ lực của bản than con co
chut tự tin, da thu ma thu cũng đanh rồi, ở trong Da Hỏa trấn cũng khong phải
chưa từng đanh nhau. Sau khi nhin thấu mấy tay "Cao thủ" nay, thật sự khong co
để bọn họ ở trong long. Ma... ten kia cư nhien la một ten ma phap sư?

Minh con chưa từng đanh nhau với một ma phap sư bao giờ a.

Đung luc trong long co chut khong yen, bỗng thấy mộc con trong tay ten Tất Đạt
Nhĩ Đa huyễn hoa ra một cỗ hao quang, đem chinh hắn bao trum ben trong, sau đo
"phanh" một tiếng, một mảng sương khoi phun ra, ở ben trong đam sương khoi,
liền thấy được vị ma phap sư đa biến thanh một con thỏ, hưu một tiếng, liền
chui vao trong bụi cỏ, hướng phia nam chạy trốn.

"... Đay chinh la ma phap của hắn?"

Hạ Á suýt nữa bật cười, nhin chằm chằm con thỏ đang xong vao bụi cỏ kia, một
tay nhanh chong rut hỏa trạc xien nem qua.

Phốc!

Cai hỏa trạc xien kia hoa thanh một luồng hắc quang, chuẩn xac lao trung cai
đuoi con thỏ, nhất thời đem con thỏ ghim tren mặt đất. Một đoan huyết quang
bay len, Tất Đạt Nhĩ Đa phap sư keu thảm một tiếng, hiện ra hinh người, quỳ
rạp tren mặt đất keu ren, tren mong cắm cai hỏa trạc xien, miệng vết thương
con đang rỉ mau.

"Ha ha ha ha..." Hạ Á bước nhanh vai bước đuổi tới, một cước dẫm nat mong phap
sư, đem hỏa trạc xien rut ra, hanh động nay lam cho Tất Đạt Nhĩ Đa keu thảm
thiết len vai tiếng, nằm xấp xuống ở đang xa khong ngừng mua may, nắm tay đập
xuống đất lien hồi.

Hạ Á xoay người lại, hiện tại chỉ con lại một đối thủ cuối cung - vị nữ thần
xạ thủ Ma Sa kia.

Đừng noi nang chỉ la một giả "Ám Nguyệt nữ thần" - cho du la Ám Nguyệt nữ thần
thật sự, trong tay khong co cung tiễn, trong con mắt của Hạ Á bất qua cũng chỉ
la một cai bia ngắm để tập quyền ma thoi.

"n... Lao gia hỏa co noi qua, nam nhan tốt nhất khong nen đanh nữ nhan, cho
nen ngươi..." Hạ Á do dư một chut, hắn đang muốn noi "Cho nen ngươi tự đầu
hang đi".

Co thể vị tiểu thư Ma Sa xinh đẹp đại khai la hiểu nhầm ten "hại dan hại nước"
hung ac nay, đối với ba đồng bọn của nang xử sự cường đạo, nang sợ tới mức hoa
dung thất sắc, hai chan nhỏ rung loạn len, bỗng nhien ha miệng, oa khoc.

"Oa... Ngươi ngươi... Ngươi giật tiền thi được rồi, nhưng khong cho cướp
sắc..."

Hạ Á: "... ..."

Hắn trừng hai con mắt nhin nhin Ma Sa, bỗng nhien keu len: "Cướp sắc? Ngươi
quả thực quai dị? Ngươi tưởng minh đẹp lắm sao!"

Hạ Á thực sự phẫn nộ, hắn cảm thấy được chinh minh bị vũ nhục! Cướp sắc? Chỉ
bằng cai ten xấu xi nha ngươi?

Hừ, cho du lao tử phải cướp sắc, cũng muốn đến nữ nhan chan chinh như Tac Phi
Á đại thẩm tren Da Hỏa trấn mới được a.

(Lao gia hỏa mỉm cười dưới cửu tuyền...)

Hạ Á đi tới, đem vị Bạch Ngan Kiếm Thanh Cat Lý một cước đa bay, đứng ở trước
mặt Ma Sa, một tay lấy cai thiết cung của nang đoạt lấy. Ma Sa lam gi con dam
phản khang, tựa hồ la chủ động đem cung dang len cho Hạ Á, sau đo ngoan ngoan
ngồi chồm hổm xuống.

"Di?"

Cung vừa vao tay, Hạ Á liền phat hiện ra khong đung.

Nếu thật sự la thiết cung, thi trọng lượng tự nhien la cực ki nặng, ma cay
"Thiết cung" trong tay nay, chỉ nhẹ mấy lượng, cay cung đen si kia, nhin kỹ la
biết được ngam trong nước sơn đen, bung bung tay,am thanh thanh thuy bang bang
bang vang len.

"Hắc! Ta tưởng la cung tốt gi, nguyen lai la đồ tich thiết. Kho trach phan
lượng lại nhẹ như vậy." Hạ Á phi thường khinh thường.

Đồ lam bằng tich thiết vừa nhẹ lại gion, đều dung để lam trang sức. Trong Da
Hỏa trấn, con co một vai hai tử dung tich thiết lam kiếm dung như một mon đồ
chơi, cai nhau ầm ĩ...

Kho trach vừa rồi chinh mắt minh thấy nữ nhan nay cầm một thanh thiết cung, cư
nhien lại co thể keo thanh hinh trăng lưỡi liềm, ma tới luc bắn ra thi lại
xien xien vẹo vẹo.

Hạ Á suy nghĩ một chut, cung nay mặc du la giả, nhưng sợi ngan tuyến dung lam
day cung lại la thật. Hắn một tay lấy cung bẻ gay, đem ngan tuyến bop thanh
một cục, nhet toan bộ vao lồng ngực, chep chep miệng: "Cac ngươi con co thứ gi
tốt, đừng đợi ta soat người, tự minh giao ra đay a."

Cat Lý quỳ rạp tren mặt đất, sợ hai nhin nhin vị đại gia nay: "Ta, tren người
chung ta con co một chut tiền, ở tren day lưng của ta..."

Cai tui da vừa rồi hắn mang đa bị Hạ Á một bua phach chặt đứt, Hạ Á quả nhien
nhặt được một goi tiền to, chỉ la mở ra, lại chỉ co mười mấy đồng bạc, ngay cả
một đồng vang cũng khong co.

Tuy rằng thu hoạch nay cũng coi như khong nhỏ, nhưng la Hạ Á vẫn con co chut
buồn bực.

Mấy ten tự xưng cao thủ nay, tiền mang tren người lại con khong nhiều bằng kẻ
đang thương kia

Kế tiếp, biểu hiện của Hạ Á, mới lam cho Vương thanh tứ tu cảm nhận thật sau
cai gi gọi la "Cung hung cực ac" - người nay quả thực la quỷ chết đoi đầu
thai!

Hắn trước hết đem cai chiến phủ của Nghe Cổ Nhĩ thu lấy, thanh chiến phủ nay
thật ra la thứ tốt, hang thật gia thật, so với phach sai phủ ba đồng bạc của
minh trước kia thi phải cao hơn vai cấp bậc a. Con co Ma Sa, tuy rằng sợ tới
mức toan than phat run, nhưng dưới sự cưỡng bức của Hạ Á, vẫn phải đem kiện bi
giap da te giac trắng kia cởi ra cống hiến.

Để cho Ma Sa tiểu thư xấu hổ va giận dữ muốn chết chinh la, sau khi chinh minh
bỏ bi giap ra, ben trong quần ao liền đơn bạc, nang sợ hai tay om ở trước mặt,
sợ rằng cảnh xuan trước mặt lam kẻ đạo tặc nay nổi len thu tinh.

Nhưng ten đạo tặc hung ac nay cư nhien khong them liếc mắt nhin lấy một cai,
con mang theo vẻ thương hại, miệng thở dai: "Ai, nữ nhan trưởng thanh như
ngươi, cũng thật sư la đang thương, ai... Kỳ thật bộ dạng xấu cũng khong phải
lỗi của ngươi, về sau it đi ra ngoai la được."

Ma Sa trừng mắt xem chết: "... ..."

Kiện ao giap bị Hạ Á chem thanh hai nửa của Cat Lý kia cũng bị Ha Á toan bộ
lấy đi (Đay đều la thượng đẳng tinh cương a, cầm đến Da Hỏa trấn con co thể
ban lấy tiền đay)

Con co Nghe Cổ Nhĩ, rốt cục được Hạ Á cứu ra từ dưới tang cay ra, cũng bị tịch
thu bi giap tren người, cai cự thuẫn kia lam cho Hạ Á nhin đến hai mắt tỏa
sang.

Một tay chiến phủ, một tay cự thuẫn... Ha ha, cai nay thật sự co chut bộ dang
hoan mỹ của một thợ săn a!

Gặp may mắn nhất chinh la vị Tất Đạt Nhĩ Đa ma phap sư, nguyen bản Hạ Á nhin
trung kiện ao choang da tren người hắn, nhưng lại phat hiện tren ao choang da
đa bị hỏa trạc xien của minh đam thủng một lỗ, tran đầy mau tươi, Hạ Á rốt cục
mới buong tha cho ý tưởng lột đồ của vị ma phap sư nay.

"Ngươi thật sự la ma phap sư sao?" Hạ Á đối với ten kia thật ra la co khach
khi một it: "Vừa rồi, ngươi biến thanh một con thỏ, cai đo thật sự la ma phap
sao?"

Tất Đạt Nhĩ Đa đau đến tren tran đầy mồ hoi lạnh, nhưng khong thể khong trả
lời: "Đương nhien la ma phap..."

"Ai, nguyen lại bổn sự của ma phap sư đều yếu như vậy sao?" Hạ Á co chut ngạc
nhien.

Tất Đạt Nhĩ nhanh chong lắc đầu: "Đương nhien khong phải, ta tu luyện la biến
hinh thuật, chỉ tiếc la biến hinh thuật của ta mới luyện được một it, nếu phap
lực của ta cao tham them một chut, co thể biến thanh một it manh thu lợi hại,
tỷ như gấu hoặc la sư tử linh tinh. Phap sư biến hinh thuật cao tham con co
thể biến thanh ma thu cao đẳng lợi hại..."

Khong thể tưởng được cư nhien thật la một ma phap sư?

Hạ Á nghiem nghị co một chut kinh ý!

Sau đo hắn cũng rất khong khach khi lấy tay với vao trong lồng ngực Tất Đạt
Nhĩ Đa, tim kiếm...

Theo truyền thuyết, ma phap sư đều la rất co tiền a. Cai gi ma phap bảo thạch
nay, ma hạch nay, rồi ma phap thủy tinh nay... Mỗi một dạng đồ vật nay đều đại
biểu cho anh kim tệ vang rực rỡ a!

Chỉ la Hạ Á thất vọng rồi.

Tui tiền vị Tất Đạt Nhĩ Đa nay, quả thực so với minh hai ngay trước con sạch
sẽ hơn! Đừng noi bảo thạch gi gi, ngay cả một cai tiền đồng cũng khong co!

"Ngươi như thế nao lại la ma phap sư? !" Hạ Á co chut tức khi: "Ma phap bảo
thạch đau? Thủy tinh đau? Ma hạch đau? Kim tệ đau?"

Tất Đạt Nhĩ Đa ha miệng thở dốc một hồi, nghĩ thầm, ta ma co mấy cai loại đồ
vật đo, đa sớm thăng cấp, lam sao con co thể bị loại cường đạo như ngươi khi
dễ.

Chỉ la khong co thu hoạch, lam cho vị cường đạo đại gia nay kho chịu, chỉ sợ
chinh minh cũng sẽ con kho chịu hơn...

"Cai nay... Ta co thể noi cho ngai một bi mật." Tất Đạt Nhĩ Đa gắng gượng noi:
"Một cai bi mật phat tai."

Mắt thấy Hạ Á co vẻ khong tin, ma phap sư lại gắng gượng, noi nhanh: "Ta noi
tuyệt đối la sự thật!!"

Noi xong, biểu tinh ma phap sư co chut phức tạp, nhin Vương thanh tứ tu ba
người con lại, anh mắt co chut chần chờ..

Hạ Á cũng khong phải đứa ngốc, lập tức nhin thấu anh mắt cổ quai của ten kia,
sờ sờ cằm, xach ten phap sư nay, tựa như xach một con ga, đi tới vai bước vao
trong rừng, nem xuống đất: "Được rồi, noi đi!"

Tất Đạt Nhĩ Đa bị rơi tới choang vang, chỉ la luc nay hắn nao dam ho đau? Giay
dụa ngồi dậy, con co chut bất an nhin nhin ba đồng bạn ở phia xa xa kia, xac
định khoảng cach xa như vậy, bọn họ đại khai la nghe khong được lời của minh,
mới cười khổ noi: "Kỳ thật, mục đich ta đi vao Da Hỏa nguyen cung bọn họ bất
đồng, ta co nguyen nhan đặc thu, ta la vi... Ta la vi một cai bảo tang ma đến!
!"

Người nay biểu tinh thần bi hề hề .


Liệp Quốc - Chương #15