Vương Thành Tứ Tú


Người đăng: Boss

Dịch Giả: A La
Bien: A La

Một hồi im lặng tẻ nhạt… "Ha ha ha ha ha ha!!" Bốn vị cao thủ đồng thời cười
ha ha một cach ầm ĩ. Ga trang han cười đến mức người gật len gật xuống, ma
ngay cả vị nữ thần xạ thủ cũng cười run rẩy hết cả người, chỉ co ten đa phap
sư tien sinh được keu la Tất Đạt Nhĩ, mặt vẫn giấu trong ao choang, đứng khong
nhuc nhich, giống như nhin chằm chằm vao Hạ Á Loi Minh vậy.

Cuối cung, kiếm sĩ toc vang Cat Lý tiến đến vai bước, ngẩng đầu ưỡn ngực, nụ
cười mang theo vẻ khinh thường: "Ten tiểu nhan hại dan hại nước! Dam cướp bốn
chung ta, ngươi thật la đi tim đường chết! Hừ, ngươi co biết bốn chung ta la
ai khong?"

Vị nữ thần xạ thủ Ma Sa đứng ben cạnh cười một cach "thiện ý" noi: "Cat Lý,
đừng dọa tiểu tử đo nữa, loại tiểu nhan hại dan hại nước ở nơi địa phương hẻo
lanh nay, chắc chưa từng được nghe qua đại danh của chung ta đau."

Ga thanh nien cao lớn trừng mắt nhin Hạ Á một cai: "Tiểu tử, chung ta la cao
thủ nổi danh, khong muốn chấp nhặt so đo với ngươi. Ngươi nem vũ khi đi, quỳ
xuống vai bọn ta vai cai, sau đo tự cut đi a, đừng để ta phải lam o uế đến cai
bua của ta. Dưới bua của ta, khong thu nhận những linh hồn vo danh." Noi xong,
nhẹ nhang vuốt ve len chiếc bua, thở dai, vẻ mặt rất giống phong thai của cao
thủ tịch mịch.

Hạ Á giận dữ quen cả cười: "Cac ngươi? Cac ngươi la ai? Rất co danh tiếng ư?"

Kiếm sĩ toc vang Cat Lý cung với trang han Nghe Cổ Nhĩ liếc mắt nhin nhau, ý
tứ kiểu như "ngươi noi hay ta noi?", sau đo trang han Nghe Cổ Nghĩ gật gật
đầu, bước len vai bước, kieu căng nhin Hạ Á: "Tiểu tử, hom nay để cho ngươi
kiến thức một chut a. Hừ … nghe cẩn thận, chan đứng thẳng, đừng sợ đến mức bo
xuống! Bốn người chung ta chinh la Vương thanh tứ tu nổi danh ở vương đo!"
Vương thanh tứ tu?

Hạ Á mờ mịt lắc đầu. "Vị nay la Bạch ngan kiếm thanh Cat Lý đại nhan, từng khổ
tu ở những nơi tran ngập chem giết, lợi kiếm trong tay hắn, từng chem rụng rất
nhiều đầu ac ma! Nữ nhan xinh đẹp nay xưng la "Tan Ám Nguyệt nữ thần" Ma Sa
tiểu thư, kỹ thuật bắn ten thần kỳ cung với vẻ đẹp của nang đều vo cung nổi
tiếng! Ma vị nay chinh la Tất Đại Nhĩ đa phap sư, ma phap của hắn sang rực rỡ.
choi mắt như thai dướng. Khi ngươi nhin thấy anh sang ma phap, chinh la khi
sinh mệnh của ngươi biến mất!" Dừng lại một chut, Nghe Cổ Nhĩ vỗ vỗ ngực, co
chut rụt re: "Về phần ta, ta gọi la Nghe Cổ Nhĩ, ngoại hiệu "Thu hồn Cuồng
chiến sĩ", bởi vi tất cả mọi người đều cho rằng, lực lượng của ta giống như
một thu hồn chiến sĩ thời viễn cổ! Hắc hắc, lat nữa ta bop nat xương cốt của
ngươi, ngươi cũng chớ nen keu đau nha."

Hắn dung một loại anh mắt bề tren đối với kẻ dưới liếc Hạ Á một cai: "Ta Nghe
Cổ Nhĩ, Ma Sa xinh đẹp, Bạch Ngan kiếm thanh Cat Lý, con co phap sư Tất Đạt
Nhĩ, bốn người chung ta, chinh la 'Vương thanh tứ tu, Nghe Ma Cat Tất" trong
truyền thuyết!!!" Noi xong, vẻ mặt của hắn say me, giống như đang đợi ten tiểu
nhan hại dan hại nước trước mặt sau khi nghe xong, kinh hai vứt bỏ vũ khi, quỳ
xuống bo tới hon len chan hắn.

"…" Vương thanh tứ tu, Nghe … Ma … Cat … Tất? Hạ Á trong long thầm đọc hai lần
… sau đo, hắn thực sự nổi giận!

"Chết tiệt! Ngươi dam mắng ta!!!" Hạ Á nổi trận loi đinh: "Đừng coi ta la nong
dan nghe ma khong hiểu!!!"

Mắt thấy ten tiểu nhan hại dan hại nước trước mặt chết đến nơi con khong biết
hối cải, vị Bạch Ngan Kiếm Thanh Cat Lý tieu sai hừ một tiếng, ngạo nghễ lắc
minh đi tới: "Thoi, để ta tiễn ngươi đi a."

Vị nữ thần tiễn thủ xinh đẹp đứng ben cạnh nhẹ cười noi: "Cat Lý, chớ day dưa
với hắn, giup hắn chết thật sung sướng a."

"Ài … Ma Sa thật la thiện lương." Cat Lý cố ý thở dai, nang thanh thập tự kiếm
sang choi lọi len: "Ten tiểu nhan hại dan hại nước, chịu chết đi, kiếm của ta
rất nhanh, ngươi sẽ khong cảm hề co cảm giac đau đớn."

Bằng vao mấy lời noi, khi thế như vậy, nếu đối thủ la Kiếm Thanh nổi tiếng
tren đại lục, hay cho du la tuy tiện keo ra một ga dong binh kinh qua trăm
ngan trận chiến, khong chừng Hạ Á thật sự la bị hu chết. Nhưng luc nay, hắn
cười lạnh một tiếng, khong them noi điều vo nghĩa với mấy ten nam nữ trước mặt
nữa, trực tiếp cầm bua bổ một nhat!

Cat Lý phat ra một tiếng thở dai, thập tự kiếm bằng bạc đa giơ len. Hắn ra tay
vo cung đẹp mắt, từ thanh thập tự kiếm bằng bạc tỏa ra quang mang mau bạc choi
lọi, ma khi than kiếm xoay, chuoi kiếm khảm vien bảo thạch mau đỏ tạo nen một
mảnh rực đỏ nằm giữa quang mang mau bạc! Một kiếm nay hắn ra tay giống như một
vũ cong mua may hoa lệ, ma ngay cả động tac vươn vai, tất cả đều khiến cho
người khac cảm thấy đẹp mắt vo cung. Dưới bong kiếm, một mảng anh sang bạc,
giống như bay len cao, vo thanh vo tức …

Ngược lại với động tac mua kiếm hoa lệ của Cat Lý, động tac của Hạ Á Loi Minh
cực kỳ đơn giản, hắn so với binh thường cũng khong co gi lạ, nhằm đầu bổ
xuống!!! Chỉ co điều, khi lưỡi bua chem xuống, mơ hồ co ẩn chứa cả tiếng gio
ầm ầm như sấm động! Một bổ đơn giản nay của Hạ Á, cũng khong biết đa trải qua
bao nhieu ngay hạ ngay đong khổ luyện, an, điểm nay tuyệt đối co thể chứng
minh, trong nui, nơi hắn ở, một mảng rừng xung quanh đa bị hắn chặt sạch,
chinh vi thế cho nen mỗi lần muốn đi kiếm củi đều phải đi xa hơn mười dặm
đường nui. Đinh! Một am thanh thanh thuy vang len.

Than ảnh hai người lần lượt thay đổi, chợt tach ra, Cat Lý vẫn bảo tri tư thế
giơ kiếm, chậm rai xoay người, lạnh lẽo cười nhin Hạ Á. Hạ Á đứng ở phia đối
diện, sắc mặt co chut mờ mịt, tren thanh bua rỉ sắt trong tay hắn, ro rang co
một vết mẻ thật lớn mau trắng. Vết mẻ lớn đến mức, cơ hồ đem toan bộ lưỡi bua
to chia lam hai phần, ma ngay cả tren lưỡi bua, cũng co them 1 cai khe cỡ bai
tay. Bua ba tiền đồng, quả nhien chất lượng cũng tương ứng.

Cat Lý đắc ý noi: "Tiểu tử, ngươi dung loại bua mục nat nay ma cũng dam đi lam
đạo tặc?" Hắn con muốn noi hai cau tự khen nữa, thi bỗng nhien, leng keng, một
am thanh thanh thuy vang len …

Thanh thập tự kiếm bằng bạc hoa lệ trong tay Cat Lý, lưỡi kiếm gay lam ba đoạn
nhỏ!!! Luc nay, trong tay Cat Lý chỉ con lại một cai chuoi kiếm! Cat Lý ngay
dại, chưa noi đến vo cong của hắn đang sợ như thế nao, thanh thập tự kiếm bằng
bạc nay la hang thật gia thật a! Lưỡi kiếm chinh la dung sắt tinh thuần chế
tạo ra, tuy chưa đến mức chem sắt như chem bun, nhưng tuyệt đối co thể coi la
một thanh lợi khi! Hắn con chưa kịp kinh ho, chợt nghe từ tren người truyền
đến vai tiếng "Xuy xuy" rồi "Rầm" một tiếng…

Nguyen bản bộ khải giap xinh đẹp, tinh xảo, từ trước ngực bị phan thanh hai
mảnh, tach ra rơi xuống hai ben than người! Một vết rach xuất phat từ tren
ngực hắn keo thẳng xuống hong … Giap trụ một bộ phan thanh mảnh, chưa hết,
quần dai Cat Lý mặc ben trong, day lưng ben hong cũng đột nhien đứt, quần bỗng
bị tụt đến tận đầu gối! Cat Lý lập tức cảm giac phần eo co chut lạnh lẽo, bị
gio thổi vao, nhất thời rung minh một cai. Sau khi ai khố rơi xuống, mọi thứ
ben dưới bại lộ hoan toan ra trước mắt mọi người …

Một lat sau, Cat Lý mới giống như một tiểu co nương vừa bị cha đạp, thet len
một tiếng the lương choi tai, xoay người sang chỗ khac, hai tay giữ chặt đũng
quần. Hạ Á Loi Minh cười ha ha, tiến len một bước, đa vao mong Cat Lý, khiến
hắn quỳ rạp xuống mặt đất: "Kiếm Thanh cai cho ma gi, nếu ngươi la Kiếm Thanh,
lao tử chinh la Đại lục Kiếm Thần!"

Cat Lý bo dậy chạy lại chỗ đồng bọn, ba vị cao thủ đồng thời thất thanh, sắc
mặt cổ quai nhin chằm chằm vao ga "tiểu nhan hại dan hại nước". Cat Lý nhanh
chong keo quần len, quay mặt lại, giọng noi co phần hoảng sợ: "Phi! Tiểu tặc!
Ngươi đừng kieu ngạo, bổn thiếu gia sang nay ăn khong sạch sẽ, co chut mệt mỏi
nen mới bị bại dưới tay ngươi!"

Hắn keo ga trang han đứng ben cạnh: "Nghe Cổ Nhĩ, len giao huấn hắn đi, đừng
lam hổ danh Vương thanh tứ tu chung ta!"

Nghe Cổ Nhĩ do dự một chut, bất qua thấy lưỡi bua trong tay Hạ Á đa hoan toan
bị nat, lập tức co them tự tin, cố lấy dũng khi đi tới, rống lớn noi: "Tiểu
tử! Vừa rồi khong tinh, do đồng đội ta chủ quan. Ta đến thu cai mạng nhỏ của
ngươi đay!"

Hắn vừa nhe răng cười vừa đi tới: "Ngươi bay giờ khong co vũ khi, để xem,
ngươi lam sao co thể kieu ngạo tiếp đay!" Noi xong, giơ bua len quơ quơ: "Khai
Sơn chiến phủ của ta, nặng bốn mươi can! Bổ xuống một bua, ngươi sẽ biến thanh
…"

Hạ Á khinh thường liếc mắt một cai, muốn đanh thi đanh đi, noi nhiều lời vo
nghĩa lam gi, ngươi nen đổi nghề đi lam kẻ ngam thơ rong, chuyen đi kể chuyện
xưa đi. Hắn nhin xung quanh, cũng khong noi gi, trực tiếp đi đến ben cạnh một
gốc cay đại thụ một người om, hai tay vong om lấy cay, trọng tam thấp xuống,
sau đo vươn vai, thở hắt ra một hơi… Ca ca ca ca … m thanh lien tiếp mạnh mẽ
vang len, sau đo, cay đại thụ bị Hạ Á bứt cả gốc rễ len, bun đất bam tren rễ
cay rơi xuống đất keu lộp độp. Hạ Á đem một gốc đại thụ to lớn om vao trong
long, mặt khong đỏ, ho hấp khong đổi, cười lạnh nhin ten Nghe Cổ Nhĩ kia. Nghe
Cổ Nhĩ miệng ha to, cằm như chảy tận xuống đất. "Ê, người khổng lồ, ngươi vừa
noi bua của ngươi nặng bao nhieu can?"

Rầm. Tay Nghe Cổ Nhĩ mềm nhũn, chiến phủ rơi thẳng xuống mặt đất.


Liệp Quốc - Chương #14