Những Bước Đi Đầu Tiên.


Người đăng: thitchuotquangboom

Mục tiêu của Vòng Lặp này được định ra Trần Phong nhanh chóng bắt tay vào suy
nghĩ kế hoạc kĩ lưỡng cho con đường Vinh Quang của mình.

Bởi vì sinh ra trong một gia đình bình thường tại thị xã tỉnh lẽ đều kiện vào
năm 1994 vô cùng hạn hẹp, ba hắn làm giáo viên mẹ buôn bán sữa đậu nành cùng
các loại rau quả hằng ngày tiền bạc tồn trữ rất ít.

Mọi chuyện phải bắc đầu từ khi hắn vào ba tuổi với khả năng trí nhớ hoàn toàn
được lưu trữ từ nguồn lặp, mọi kiến thức hắn từng xem qua cũng như đọc được
đều có thể quan sát như một khung cảnh video chiếu chậm trong đầu nên dễ dàng
sử thuyết phục lão ba.

Hôm đó Trần Phong phải trốn một góc sau nhà khóc thật nhiều vì vui sướng sau
buổi nói chuyện hắn cho là định mệnh nhất của đời của mình.

( Câu trong dấu [ ] là câu hồi tưởng ).

[ -“Bà nó ơi ra đây, tôi nói cho mình nghe chuyện này, con trai chúng ta có
thể sử dụng cả máy tính đánh chữ đấy.”

Từ trong buồng, một thiếu phụ khẽ kéo tắm ghiềm ra đi đến bế một bé trai kháo
khỉnh đang ôm chân Trần Thanh dậy rồi mới trắng mắt mắng yêu chồng mình:

-“Anh bị hoang tưởng à, con chúng ta mới có ba tuổi đấy.”

Nhưng chưa kịp thốt nên lời, câu nói của Trần Thanh đã bị một giọng nói non
nớt cắt ngang:

-“Ba nói đứng đấy ạ! mẹ đặc con xuống ghế đi.”

Ngay sau đó Trần Phong bắc đầu kể lại tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối cho ba
mẹ nghe, ý định này đã bị hắn đấu tranh trong lòng hơn cả hai năm nay, ước
muốn được lớn lên bình thường, sợ bị bố mẹ xa lánh là quái vật như trong phim
truyền hình hay chiếu, sợ mất đi tình thương yêu nhưng rồi hắn càng phải sợ
hãi hơn cảm giác vô lực trong tuyệt vọng khi nghe tin bố mẹ mất vì tai nạn
giao thông tại kiếp trước.

Thú thật hắn vẫn ước ao sẽ cả đời sống một kiếp bình thường làm nông nuôi cá
bên ba mẹ, nhưng cái cảm giác khác cầu vinh quang để chứng thực sự hiện diện
này của mình là có ý nghĩa thôi thúc hắn tiến lên.

Với lại nguyên nhân cuối cùng, phát triển sự nghiệp cũng không bị ảnh hưởng
với gia đình mà càng sẽ được niềm vui từ hai người kính yêu này.

Vì thế hôm nay trong lúc lơ đễnh sự chú ý của lão ba khi dẫn hắn ra chợ chơi
đã bỏ trốn lẽn vào Bưu điện cạnh đó mà làm nên sự chú ý đầu tiên trên máy
tính.

Lợi dụng nó thứ nhất làm cho lão ba có một chút gì đó chuẩn bị tâm lý, thứ hai
nhầm nhấn mạnh cuộc đời tiếp theo của mình sẽ gắn liền với chiếc PC như thế
nào.

Tuy nhiên, mọi sự chuẩn bị tâm lý đều thành công cóc, mẹ hắn chỉ khóc thật
nhiều thật nhiều trước một quá khứ đau đớn của hắn, lão ba thì ra một bộ dáng
mạnh mẽ nhất của người trụ cột gia đình quả thật suốt ba kiếp sống đây là lần
đầu tiên hắn thấy được gương mặt đầy bản lĩnh như thế bởi vì bình thường nó
luôn là một dáng hiền lành dễ gần, dù trong hốc mắt vẫn đỏ và Trần Phong đánh
giá cho một cụm từ-sắp chảy nước mắt rồi- cố gắng giọng nói:

-“Yên tâm đi, ba sẽ không thất bại như những lần trước nữa đâu.”

Trần Phong vẫn trầm mặt cuối đầu như che dấu cái gì đó rồi mới đưa hay bàn tay
bé nhỏ lên tóm lấy cổ hai người nói:

-“Không, ba là người tuyệt nhất rồi, đã bảo vệ con đủ lâu rồi, từ hôm nay hãy để bầu trời kia lại cho con.”

Nói xong hắn phóng nhanh, dặm đôi chân tí hon lao ra vườn òa khóc. ]

[Công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra ]

Từ ngày ấy, hắn nhờ lão ba ứng tiền vay vốn trợ cấp giáo viên mà mua một dàn
máy tính mới nhất kết nối internet.

Phải nói bởi vì lí do khi còn nhỏ ở Nguồn Lắp hắn tiếp xúc quá ít với thế giới
bên ngoài nên việc kiếm tiền vào năm 1997 quá khó khăn.

Kiếp sống sinh viên tốt của hắn bây giờ cũng trở thành một trở ngại vô cùng
lớn khi quan sát kí ức phải đến năm 2001 Trần Phong mới lần đầu cầm lên tờ
giấy dò vé còn là xem hộ cho người khác nữa.

Ước mơ trúng độc đắc cứ thế đi tông, hắn đành phải quay trở về với hiện thực.
Đầu tiên là học tiếng anh, cùng cũng cố kiến thức, là một sinh viên đại học
tốt nghiệp hắn khá nhanh bắt nhịp.

Ngay sau đó dần lợi dụng mạng lưới inter thâu gom tin tức, đồng thời cùng lúc
xem lại cặn kẽ nhất Vòng Lặp, tại đây hắn thú vị nhớ ra một kiến thức vào năm
2012, [ bài tập tổng hợp về những giải nobel năm 2000 đến hiện tại ] - trong
mẫu báo cáo tuy ngắn gọn nhưng phần việc tìm tài liệu rất mai Trần Phong xem
rất kĩ.

Đây rồi, cơ hội đầu tiên của hắn đã mở ra.

Mất một tuần lễ đễ học xong tin học căn bản hiện tại hắn dần nhận ra một điều,
toàn bộ thao tác tay cũng như não bộ xử lý nhanh một cách kì lạ, nó không đơn
giản là tăng tốc, bởi lúc đầu còn khó thích ứng mức độ này luôn mà, cứ như một
thân thể hoàn toàn mới vậy.

Nhưng suy nghĩ một chút hắn quyết định mặt kệ, trước hết phải kiếm tiền cái
đã.

Dựa vào thông tin ghi nhận tại báo cáo nobel 2000 - 2012 rất nhanh hắn nhắm
được các mục tiêu béo bỡ có thể xuất thương phẩm. Ttrước tiên gửi những tập
tin mail với các tiêu điều công thức toán học vượt thời đại gây chú ý, đồng ra
yêu cầu trao đổi các gút mắt khó khăn cuối cùng trong công trình nghiên cứu
của họ với tiền thực.

Nghe thì đơn giản đấy nhưng phải mất hơn một tháng khoản tiền thu nhập đầu
tiên hắn mới có thể nhận lấy, ban đầu chính là 500 ngàn đô la tiếp theo khi
nhận được giải nobel sẽ đưa tiếp 5 triệu đô la nếu mặt hàng đó ra thương phẩm.

Phải biết không phải hắn muốn tiện nghi cho người ngoài nhưng thú thật cho dù
có trao tặng cả công trình nghiên cứu cho tổ chức nước mình cũng chưa chắc có
thể kịp tiến độ chứng minh thực tiễn với các phòng nghiên cứu nước ngoài.

Cứ thế trong vòng ba tháng đầu tổng giá trị tài sản hắn lên tới hơn hai triệu
đô la, xiết chặc nắm tay, đây cũng chắc là cách thức của mình ở Vòng Lặp thứ
nhất sao? thế tại sao kết quả cuối cùng nếu theo con đường kinh doanh chính là
thất bại.

Lắc đầu bỏ qua, trước hết phải nhờ lão ba đi rút tiền từ tài khoản chuyển về
Việt Nam cái đã, lần này hắn cũng cố gắng làm chuẩn bị tâm lý cho họ thật lâu
mới dám nói nhưng kết quả quá dễ đoán là những tiếng hết kinh hãi:

-“Chúng ta trở thành tỷ phú rồi. Không phải đang nằm mơ chứ.”

P/s: Viết đô thị đúng là khó quá nên hơi chậm…

P/s 2: Mạch chuyện chính là Liên Minh huyền thoại và con đường đi lên của
esport nên mấy thứ kiếm tiền mình sẽ làm lướt hơi nhanh dù đã suy nghĩ thật kĩ
quá trình nhưng viết chỉ là đoạn cắt gọn ngắn nhất rồi, các bạn đừng chê sau
mình treo đầu dê bán thịt chó nhé.


Liên Minh Tối Cường Vinh Quang - Chương #2