Kẻ Này , Khiến Tâm Ta Bất Ổn A


Người đăng: angellost

-------------------------------------------------------

Tại một tửu lâu giữa trung tâm có một vị bạch y nam tử mái tóc theo làn gió
tung bay phất phảng có phản phác quy chân đâu đó, chỉ tiếc phong cảnh hữu
tình mà có đứa nhóc cứ kêu la thảm thiết làm cảnh tượng đổ vỡ đứa nhóc con này
không ai khác là vị công chúa long tộc còn vị bạch y nam tử cũng không phải ai
khác xa lạ chính là Lý Huyền Tử, Lâm Thiên Đại Đế, hắn mặc kệ cho nha đầu
kia có kêu thế nào hắn cũng chỉ có ngước lên trời tỏ vẻ nhàn nhạt, đúng vậy
một dạng tùy ý này khiến cho các vị đại gia đỏ cả con mắt

" Kia dẫu gì cũng là công chúa Long Tộc, Long My a " Các vị đại gia trong
lòng thầm than

về phần nha đầu kia cũng không được gọi là nữ tử khuynh nước khuynh thành
nhưng ít ra cũng là một nữ tử phẩm vị không sai chỉ có điều toát ra sát khí
cực độ khiến người dân chung quanh không dám lại gần.
trong tiếng lặng yên chung quanh của các đại gia, và tiếng kêu la long ngâm
của nha đầu bỗng một tiếng từ Huyền Tử thoát ra làm tất cả lặng im không chính
xác hơn là một chữ, đúng một chữ " nín "

xung quanh không gian âm thanh như giao động không có thể cãi mặc cho nha đầu
kia có hò hét thế nào cũng không thể phát ra tiếng kêu nữa

lúc này Huyền Tử mới đứng dậy từ từ đi thẳng tới chiếc giường hắn bắt đầu lim
dim khiến cho các đại gia cảm tưởng thiên địa bắt đầu ngủ say nhật minh buông
xuống U minh giáng lâm không gian tĩnh lặng hắn bắt đầu ngủ, hắn ngủ không
phải vì hắn muốn ngủ, mà hắn ngủ chỉ là để tìm kiếm thứ gì đó giết thời gian
, đúng vậy rất tùy ý

các đại gia cũng tản dần ra không gian yên tĩnh này khiến họ cảm giác rất là
bình thường

Long Myhầm than " thế cuối cùng có thả ta ra không a "

than thì than nhưng cũng chỉ có thầm trong lòng nàng biết rằng mình có muốn
nói cũng chẳng được nhưng nàng đâu ngờ rằng lúc này vạn vật ý nghĩ đầu được vị
nam tử bạch y kia rõ như lòng bàn tay có thể nói vạn vật quy hắn

một đêm cứ thể lặng lẽ trôi qua

mới sáng tinh mơ Lão Thiên đã thúc Huyền Tử dậy mặc dù là thúc giục nhưng hăn
cũng không giám hẳn là vậy hắn chỉ khe khẽ ru ru tiếng " Chủ nhân, nhật minh
phải lên "

Huyền Tử hắn làm sao mà không biết hắn nhận ra Lão Thiên hẳn có chuyện muốn
thưa nên hắn cũng chỉ truyền âm chữ " Nói "

Lão Thiên cũng không xa lạ chi quyền năng của Huyền Tử cũng không khách khí
đạo " chủ nhân thức tỉnh, sự hiện diện của ngài hẳn sẽ kinh động đến thập
giới chủ bọn hắn, tuy bọn hắn không dám làm loạn nhưng thời gian triệu vạn
năm cũng để bọn hắn dư dả hẳn một thời gian dài, lão nô không biết ngày có
hay không ra mắt xem bọn họ như thế nào thay đổi "

Huyền Tử cũng minh bạch Lão Thiên ý tứ, từ trước tới giờ thập giới chủ bọn
hắn kiềm chế lẫn nhau tạo lên sự cân bằng quyền lực giữa bọn hắn nhưng sự xuất
hiện này của hắn làm sự cân bằng đó là không cần thiết vì quyền lực đã vật quy
nguyên chủ về tay chính hắn, bọn chúng có kiềm chế nhau cũng được, hòa thuận
cũng chẳng sao vì trên bọn hắn giờ đã có người 1 tay liền tự kiếm chế bọn hắn
, chính xác hơn quyền lực đã không còn cho bọn chúng tranh giành, chỉ có điều
sự cân bằng này không phải bọn họ minh bạch nên hiện tại bọn hắn chỉ cho rằng
sức mạnh của Huyền Tử chỉ kiến bọn hắn thuộc về dạng kiêng kị, vì chúng đâu
biết được cường đại của Vô Cực Khởi Nguyên Cảnh nói chính ra cả Huyền Tử người
sở hữu sức mạnh đó cũng không biết, hắn chỉ biết hắn là main chính, những kẻ
truyện khác muốn xuyên việt sang truyện của hắn chỉ cần hắn đồng ý là thân tử
đạo tiêu mà hắn cũng lười sang truyện khác chơi, tóm lại hắn là bá chủ, vạn
vật quy hắn, Dương Nguyên cũng yêu thương hắn, trong truyện của hắn, hắn là
vô địch.
Huyền Tử trầm ngâm chút rồi truyền âm " ta minh bạch ngươi ý tứ, nhưng hiện
tại là không cần thiết, hắn kiêng kỵ ta cũng được sợ hãi ta cũng được chỉ cần
hắn không động việc của ta hắn một trong thập giới chủ hoặc thập giới chủ sẽ
vẫn còn, một khi cản trở ta qua tam lần thì thập giới chủ có vẻ không cần rồi
"

Lão Thiên nghe được chỉ có âm thầm cảm thán " mong sao lũ kia không làm loạn
nếu chúng làm loạn chắc ta phải ra tay ngăn bọn hắn lại, lúc trước không có
vạn vật chi chủ xuất hiện ta cũng không dám lên tiếng quản thúc với bọn họ ,
giờ vạn vật có chủ ta không cần phải thế nữa rồi "

thấy Lão Thiên trầm ngâm Huyền Tử đạo " ngươi quản thúc được bọn hắn mà bọn
hắn là Khởi Nguyên Cảnh Đỉnh Phong, ngươi lấy cái gì quản thúc ? "

Huyền Tử hắn thông hiểu vạn vật cũng biết hắn giờ là Vạn vật chi chủ, Lão
Thiên cũng chỉ là một trong vạn vật, bất quá bất đồng là Lão Thiên này là
trong nhiều Lão Thiên có tiếng nhất và cũng chính là tối cao Lão Thiên quản
thúc Thập đại Lão Thiên, có thể nói hắn đại biểu Thiên trong Vạn vật, đại
biểu Thiên cũng chính là đại biểu thứ tối cao nhất trong Vạn vật dưới Thiên
Tất nhiên là Địa, sinh giới hay tử giới đều sẽ có Thiên tất có địa, không có
thiên địa thì liền không gọi là giới chỉ gọi đó là khoảng không gian, bất quá
Huyền Tử cũng không muốn quản nhiều hắn giờ đây muốn thức dậy là để đi chơi ,
ngắm nhìn Thiên Địa và uống rượu, hắn cho mình là một cái tục nhân cũng được
, thánh nhân cũng không sai, giờ hắn chỉ muốn giải trí sống qua ngày

thấy Huyền Tử mở mắt khiến cho Công Chúa Long Tộc cũng giật mình tỉnh dậy mọi
thức yên tĩnh đã biến mất tựa như thiên địa tỉnh dậy nhật minh cũng đã xuất
hiện

Huyền Tử nhàn nhạt cầm cây kẹo hồ lô ném vào miệng Công Chúa Long Tộc rồi nhàn
nhạt truyền âm " đi thôi Tiểu Long "

thực tế hắn không phải là truyền âm mà là nói nhưng mà hắn nói cũng không cần
thiết mở miệng, mà cũng không muốn không gian bị vỡ thậm chí cả Cửu Long Đại
Lục nên hắn cũng không muốn mở miệng

bởi vì thực tế lúc trước ở Nguyên Lam Đại Lục hắn có thể mở miệng vì hắn tạo
ra xung quanh hắn một cái không gian riêng đủ cường đại chống lại âm uy nhàn
nhạt của hắn, điều này hắn rất khó chịu vì một không gian khác khiến hắn cảm
giác gò bó.
( đạo hữu nào đã Song Tu cùng Đạo Lữ thì cũng biết không xài BCS thì thích hơn
ý kiến riêng của ta thôi mong các đạo hữu chấp nhận a )

Tiểu Long mặt đỏ lên đạo " lão nương không phải tiểu long, lão nương đã là
đại long rồi "

dường như Huyền Tử cũng chả để ý đến nàng tạo cho nàng 1 lớp bóng trôi nổi
cuốn lấy cả người nàng, nàng không ra được dù vận hết khí lực rồi cũng đành
chịu thua

nàng bị giam trong bong bóng nước lơ lửng trên không trung Huyền Tử đi tới đâu
thì bong bóng theo đến đấy

cảnh người đông đúc khiến cho Huyền Tử nhớ lại thời niên thiếu ở Nguyên Lam
Đại Lục, hắn vốn là cô nhi trải qua 2 kiếp hắn thành tựu như bây giờ, hắn
cũng từng hỏi Lão Thiên là Hắn có hay không phụ mẫu, Lão Thiên nhìn lại Huyền
Tử một chút rồi nói " Ngài bẩm sinh bất đồng, không có phụ mẫu, nên ngài
kiếp này hay kiếp trước cũng là cô nhi, thực tế lý do khiến chỉ mình ngài là
Vạn Vật chi chủ cũng bởi vì Ngài bẩm sinh là sinh ra trong thiên địa, ngài
sinh ra sau đó mới đến thiên địa, sinh ra từ hư không, theo lý có thể nói Hư
không cũng chính là Phụ mẫu "

điều này khiến Huyền Tử ao ước có phụ mẫu nhưng mà hắn luân hồi trăm vạn năm ,
luân hồi vô số lần nhưng mà lần nào cũng chỉ là thiên là địa hắn bỗng dưng
xuất hiện, đạt đến bây giờ cảnh giới hắn cũng không thể luân hồi, mà trách
cũng chỉ trách hắn sinh ra từ hư không, và hắn thuần túy cũng không phải Nhân
Tộc, không phải Qủy không phải Ma cũng không phải Tiên hắn, thuần túy là một
dạng không phải sinh linh cũng không phải tử linh hắn có lẽ thuộc về Hư Không

hắn nhìn chằm chằm vào những đứa bé, liệu rằng hắn có thể cảm nhận cái thức
cảm xúc đó của bất cứ loài tộc nào không, hắn cũng phát hiện từ khi thức tỉnh
tới giờ hắn hầu như cảm xúc đã dần phai mờ nói là ghen tỵ nhưng cũng không
phải ghen tỵ, hắn giờ dần dần trở nên vô cảm, mà cũng đúng hắn sinh ra từ hư
không mà hư không là thứ khuyết thiếu mọi thứ nhưng từ những thứ không có gì
đó hắn đã thành công tạo nên muôn màu muôn vẻ, điều này khiến hắn cũng muốn
nhìn xem những thứ mình tạo ra, cảnh giới đối với hắn giờ đây chỉ là một thứ
tùy tiện Vô Cực giải thích cũng là Vô là không Cực tức là giới hạn, hắn là
một thứ mà người ta muốn chạm đến nhưng mãi mãi không chạm đến, tất nhiên Vô
Cực chỉ ám chỉ một thứ không chạm đến thôi còn chữ Khởi Nguyên đã thuộc về một
thứ không giới hạn diễn tiếp, bọn hắn cứ tu luyên đến Khởi Nguyên thì chỉ có
thể tiếp diễn mãi, mãi không bao giờ kết thúc, Khởi Nguyên Cảnh Đỉnh Phong
cũng chỉ là một cách gọi thôi chứ chân chính là Thập Đại Khởi Nguyên Cảnh tức
mười kẻ mạnh nhất trong Khởi Nguyên Cảnh mà Hắn Huyền Tử hay Lâm Thiên Đại Đế
đã siêu thoát cảnh giới, siêu thoát ra khỏi vạn đạo, cơ thể hắn trường tồn ,
quyền năng của hắn vô hạn

bỗng tiếng xe lạch cạch lại lao tới đến trước mặt Huyền Tử có thể thấy chiếc
xe này được kéo bởi chín con Viêm Hổ hiển nhiên là thuộc về Hoàng Tộc, một
lão già bước ra cung kính ôm quyền hướng về Huyền Tử gọi hai chữ tiền bối

Huyền Tử nhàn nhạt âm ru ru truyền ra " Ta Họ Lý, tên Huyền Tử, đạo hiệu Lâm
Thiên "

lúc này trong xe có âm uy truyền đến " Nguyên lai là Lý đạo hữu, không biết
nghịch nữ đã mạo phạm phải đạo hữu, đạo hữu có hay không cho ta một chút mặt
mũi hướng về đạo hữu bồi tội "

Huyền Tử cũng vẻ tùy ý truyền âm nhàn nhạt " Có thể "

quét thần thức qua Huyền Tử một chút Khiến cho vị trong xe kia ngốc tuệ, càng
tỏ ra kiêng kỵ

về phần hắn kiêng kỵ cũng không sai, Huyền Tử giờ hiện trang như một phàm
nhân một dạng mà có thể xách một vị Vương Nguyên cao thủ như xách con nít một
dạng

hắn cũng nhanh tay truyền âm cho Long My nhưng chỉ tiếc Long My không thể nhận
được hắn truyền âm nên hắn cũng hoài nghi xem bong bóng kia là một loại Pháp
Khí

nhưng nghi ngờ của hắn liền vỡ tan thành mây khỏi khi Huyền Tử đưa Bong bóng
vào đi vào trong chiếc xe rồi bong bóng vỡ tan trước mắt hắn không còn cái gì
pháp bảo mà là cô công chúa

Huyền Tử đang phất áo quay đi người trong xe lại phát tiếng " không biết Lý
đạo hữu có hay không hứng thú hồi cung để cho tại hạ hảo hảo bồi tội a "

Huyền Tử dừng lại trầm ngâm, lúc này thanh âm lại lên tiếng " Tại hạ có chút
rượu ngon, muốn cùng đạo hữu hảo hảo uống a "

Huyền Tử không biết từ lúc nào đã trong xe rồi ru ru truyền âm hai chữ " Làm
Phiền "

chiếc xe đi xa các đại gia cũng bắt đầu bàn luận xem thì thầm to nhỏ như bao
truyện thường khác bất đồng ở đây có sẵn một lão ăn mày nhìn chằm chằm thầm
than " Kẻ này bất phàm, thấy được kẻ này tâm ta bất ổn, dù sao kế hoạch cũng
hoàn mỹ, hắn có lẽ chỉ là một biến số hy vọng không có ảnh hưởng ta kế hoạch
"

lúc này lão ăn mày biến mất không để lại dấu vết

Tại một vùng núi hoang sơ cách đó không xa có một vị lão già xuất hiện, lão
già này chính là lão ăn mày, lão xuất hiện kèm theo mấy thân ảnh cung kính
theo sau

Lão già mở miệng nhàn nhạt " Kế Hoạch như thế nào "

mấy thân ảnh tỏ vẻ khó xử, một tên mạnh dạn đạo " nếu ả công chúa hôm qua
không gặp tên kia thì mọi chuyện đã trót lọt a "

mấy tên còn lại cũng đồng tình, lão già cũng đồng tình nhưng cũng không đồng
lòng nhìn về phía mấy thân ảnh, " ta biết các ngươi kiêng kỵ hắn ta cũng đồng
dạng nhưng đáng lẽ trước khi hắn ra tay các ngươi phải nhanh hơn hắn "

một tên trong đó khe khẽ run "ta nào biết hắn bỗng dưng xuất hiện a "

Lão già trên trán cũng xuất hiện chữ xuyên trên trán dò hỏi " Hắn bỗng dưng
xuất hiện, chẳng nhẽ là không gian chi đạo ? "

mấy tên đồng loạt cam đoan nhưng về không gian chi đạo hay không thì bọn hắn
không biết

lão già lúc này mặt xám lại nhàn nhạt đạo " kẻ này chắc chắn là biến số ,
không sao thêm hắn cũng chỉ là thêm một người chết, đi điều tra xem hắn có
lai lịch gì, để xem có phải hay không chúng ta chuyển biến kế hoạch, về kế
hoạch thì tạm thời những địa phương nào có hắn thì không nên động, nếu lỡ
động thì phải dừng ngay, đợi điều tra rõ rồi quyết định "

mấy thân ảnh ôm quyền " Là, giáo chủ "

mấy thân ảnh đồng loạt biến mất lão già mặt nhăn lại cảm thán " Là phúc hay là
họa đây, biến số này quả thật khó lường "

lúc này Huyền Tử trong xe đang nằm mở mắt một cái " Ai dô, ta có làm gì mà để
Thánh Nguyên thầm thương trộm nhớ thế a "

hắn thực chất đùa cợt xíu chứ hắn có thứ gì không biết chỉ cần hắn nguyện ý
lão già kia lập tức đứng trước mặt hắn mà quỳ chỉ là hắn cũng chả có rảnh mà
ba cái chuyện vặt vãnh này

lúc này tiếng nói từ người trung niên đang vuốt ve cái đầu của Long My " Tại
hạ gọi là Long Hiên, là thúc thúc của nha đầu này, không biết Lý Đạo Hữu có
hay không hứng thú nhận nha đầu này làm đệ tử a "

Long My lúc này khẽ khẽ run nhắc nhở " Thúc Thúc "

Huyền Tử cũng không để ý truyền âm " Không hứng thú " rồi nhắm mắt lại

Long Hiên cũng không dám làm phiền thở dài " tại hạ vị huynh trưởng ra đi chỉ
để lại nha đầu này, nay không dấu giếm gì đạo hữu ta là muốn nhờ đạo hữu dẫn
nha đầu này qua thế giới khác tránh kiếp nạn hoàng tộc a "

Huyền Tử tùy ý một dạng truyền âm " Không tệ, xác thức ta không thuộc thế
giới này, bất quá ta đang không có ý tứ rời đi "

Long Hiên cũng biết là Huyền Tử chắc chắn là vị cao nhân nào đó mới có thể tùy
ý rời đi thế giới hoặc lợi dụng một pháp bảo nào đó, nhưng chắc chắn Long My
tiểu nha đầu này nếu theo Huyền Tử chắc chắn có thể thoát kiếp nạn này

Long Hiên lúc này quỳ xuống bỏ hết tôn nghiêm cung kính " kính xin Lý đạo hữu
có thể cho Long My con đường sống qua kiếp nạn này, kiếp này do Long Tộc gieo
gió gặt bão ,nhưng nàng không thể chết "

Huyền Tử thấy cảnh này cũng không có dư hơi liền đáp ứng " Có thể, bất quá
..... "

chữ bất quá này khiến cho Long Hiên có đôi chút thấp thỏm nhưng còn may là
Huyền Tử đáp ứng

" chỉ là không biết phải như thế nào mới đáp ứng a " Long Hiên mừng rỡ nhưng
không quên cung kính

Huyền Tử nhàn nhạt truyền âm " ta cứu nàng một kiếp này nhưng nàng sẽ phải xa
hoàng tộc người, mà tộc ngươi ta đoán không lầm thì nàng thuộc về Vương Huyết
có thể chưởng khống Long Thần 1 tia Thần Thức nếu nàng rời xa các ngươi tương
đương với các ngươi mất đi Long Thần bảo hộ "

Long Hiên giật mình, hắn giật mình không phải vì Huyền Tử đòi hỏi bảo vật gì
mà là Huyền Tử biết về Bí mật của Long Tộc

hắn cắn răng đáp " cho dù hy sinh cả tộc ta cũng phải đổi được mạng sống của
nàng "

lúc này hắn nhìn lại thấy Long My đã lâm vào giấc ngủ rồi hắn nhìn chằm chắm
lấy Huyền Tử hỏi " đây là "

Huyền Tử nhàn nhạt truyền âm " có những chuyện ngươi cũng không muốn cho nàng
biết đúng không "

từ sâu trong nội tâm hắn có dòng nước ấm đổ lên cung kính nói " đa tạ "

bóng xe đang dần tiến về chốn hoàng cung nguy nga đầy ánh đèn bất đồng là có
vài đạo bóng đen nhảy tới nhảy lui

bỗng có một tiếng cảnh báo cho mấy đạo bóng đen " Hắn là cấm Kỵ "

-----------------------------------------------------------------------------

haizz đa tạ các đạo hữu xem truyện của ta, ta rất tùy ý, ta viết truyện
không theo lịch, cũng không tuân theo lẽ thường, ta chỉ theo ta

Dương Nguyên


Lâm Thiên Đại Đế - Chương #19