Ta Là Công Chúa Mi Định Thách Thức Ta A ?


Người đăng: angellost

Roẹt roẹt hưu hưu một tiếng hư không liền xé nát ra

" Đây chính là một cái giới khác a " Nguyệt Phương lặng nhìn theo

" hẳn là như vậy a " Huyền Tử nhàn nhạt đạo một tiếng rồi từ từ đặt nàng xuống

" Như vậy liền không ổn a, Chủ Nhân " âm thanh già nua này truyền đến tự
nhiên là của Lão Thiên

" có điều gì a ? " Huyền Tử ngơ ngác truyền âm đến

Lão Thiên lắc đầu vằng vặc " Ngài vừa đến nơi này thế giới Linh lực của thế
giới này tất sẽ cảm ứng được ngài thế nào cường đại tự nhiên sẽ run sợ gây nên
biến động linh lực làm Khí, Linh và Tiên thậm chí cả Thần Lực xáo trộn nhanh
chóng chạy loạn a "

" Hẳn là như vậy a " Huyền Tử liền minh bạch

" Pháp Tắc Tùy Chỉnh " Huyền Tử tùy tiện chỉnh lại hắn liền thấy một luồng Lực
đang tỏa uy luồng lực lượng này tất là của Vô Cực Chi Lực

" Thu " lập tức các luồng khí khác liền ổn định một dạng

Huyền Tử từ từ hạ xuống nhìn liếc sang xung quanh

Huyền Tử không khỏi lắc đầu " Hẳn nồng đậm Linh Lực này do ta gây ra đi "

không nói nhiều Huyền tử liền bảo nàng ở đây luyện công còn hắn đi ra ngoài
khám phá chút dù sao đối với nàng nồng đậm linh lực như thế này có thế khiến
nàng tu luyện có thể gấp trăm thậm chí gấp ngàn lần

Nguyệt Phương thăm dò tu vi liền thấy hắn tựa như là một Phàm Nhân liền từ
chối

" Ta a, nàng lo ta chỉ là Phàm Nhân a, vậy thế này thì sao " Huyền Tử liền
minh bạch nàng Tu Vi của hắn đã rất là cao thâm rồi

Nguyệt Phương liền vội che miệng giật mình, nàng giật mình không phải vì Tu
Vi hắn cao hơn mà hắn tựa như có thể đọc được nàng suy nghĩ, lúc hắn đi nàng
liền vận công tu luyện

" Thật không thể tin được nơi này có như vậy nồng đậm Linh Lực " Nội Tâm nàng
khẽ động

trước lúc đi Huyền Tử đã gom góp thêm một chút Linh Lực điều này đối với hắn
mà nói tựa như hắn thở ra cũng không bằng cho dù là Cửu Long Đại Lục này cũng
được, Tiên Vực cũng không sao coi như là cũng khó mà đỡ nổi hắn một hơi thở
bình thường và tất nhiên hắn không có thở

bỗng có âm thanh gia nua lần nữa truyền đến âm thanh này tất nhiên là của Lão
Thiên vì chỉ có Lão mới gọi là già nua được " Có điều Lão nô liền không minh
bạch, ngài ở đây làm cái gì a "

Huyền Tử không khỏi cảm thán liền đạo lại " Ta bình sinh đã thích du ngoạn dù
hẳn bây giờ thực lực vô hạn nhưng ta vẫn muốn có chút giải trí mong là không
quá đà một chút, Nguyên Lam đại lục sẽ không biết vài ngàn năm nữa sẽ ra sao
a, bây giờ ta sẽ đi khám phá nơi này địa phương một chút mong sẽ tìm được kẻ
có thể cùng ta địch a "

Lão Thiên giọng khàn khàn truyền đến " e rằng có thế nào đi nữa ngài cũng
không tìm được a, kể cả bọn Thập Giới chủ bá đạo vô Địch Thập Giới có cộng
lại nhân lên bao nhiêu lần cũng không làm nổi ngài rụng một cái lông chân dạng
này "

Huyền Tử híp mắt lại đàm đạo " ta hẳn là không có lông chân cho bọn hắn làm
rụng a "

dạng này tiếu hài khiến Lão Thiên câm lặng và không nói thành lời

tiếng khẩn trương thất thanh từ một ngôi nhà tranh loáng thoáng đi đến tai
Huyền Tử

" không xong rồi, kì này là sinh khó a " tiếng nói của người đàn ông niên kỉ
không nhỏ loáng thoáng

Huyền Tử đi đến lại gần ngôi nhà liền lắc đầu cười

bước đều bước tiếng kêu của người đàn bà càng kêu to hòa trong sự lo sợ của
người đàn ông

bỗng người đàn ông nhìn thấy Huyền Tử liền ngăn lại

" Ngươi ... ngươi là ai, có có phải .....là..... là đến giết nhà ta không ? "
người đàn ông lắp bắp nói

Huyền Tử lần nữa lắc đầu cười đàm đạo " Ta kêu Huyền Tử, thấy các ngươi sinh
khó thời điểm, niệm chút duyên để lại một đoạn nhân quả "

Huyền Tử bước đến một luồng chi khí man mát khiến các đại gia ngốc tuệ tựa như
được trở về với chính hắn cội nguồn

bỗng tiếng đứa bé chào đời, bà mụ nói từ trong phòng cảm thán " ôi kỳ tích a
, đứa bé tự nhiên chui ra a "

người đàn ông lúc này sắc mặt có chút bớt nhạt liền lộ rõ là một đàn ông trung
niên sắc giọng bớt chút trầm mặc hơn " a, đưa đây ta xem nào ? "

Mụ bà bế đứa bé ra lộ rõ một cái tiểu hài tử

" là một cái đầy đặn hài tử a " các đại gia cùng nhau vui mừng hân hoan

lúc này người đàn ông nhìn về phía Huyền Tử khom người cúi lạy giọng run run "
đa tạ công tử "

" Hư danh thôi, ngươi kêu là gì a " Huyền Tử lắc đầu cười

" tại hạ kêu Tạ Minh, nay sinh ra một tiểu hài tử không biết nên gọi như nào
danh, chi bằng để Huyền Tử Công tử nghĩ chút một cái tên ý nghĩa a " Tạ Minh
cung kính hỏi

" Đúng a "

" Đúng a "

các đại gia liền cảm thán trong niềm vui

Huyền Tử lắc đầu cười đàm đạo " Ngươi hài tử liền mang dương cương chi khí
tiềm tàng ắt là một cái Nam Tử hy vọng là một cái Hiếu Nam Tử, vậy kêu hắn là
Tạ Hiếu đi "

Tạ Minh liền cười lớn " Hay, đa tạ công tử, gọi hắn liền là Tạ Hiếu đi " Tạ
Minh liền bế đứa bé đến cho Huyền Tử xem

" hẳn là một Ngoan ngoãn hài tử a, Ta có chút quà đây sau có duyên ắt gặp ta
a " Huyền Tử liền đưa ra một chiếc vòng sâu một cái cổ phù

Huyền Tử đưa lại đứa bé cho Tạ Minh một mạch đi lên không Trung

đại gia ngốc tuệ

" Là một cường giả a "

Tất nhiên Cửu Long Đại Lục cũng được, Tiên Vực cũng không sao, tất phải đạt
đến Thiên Nguyên Cảnh mới có thể ngự không mà đi

Huyền Tử nhìn xuống dưới liền đạo " cáo từ sau này có duyên ắt sẽ gặp lại "

nhanh như chớp Huyền Tử liền xé rách hắn một mảnh không gian hướng về Trung
Tâm Cửu Long Đại Lục mà đi

" hư không cũng liền tiện tay xé nát a một cái đỉnh tiêm cường giả a "

Các đại gia không khỏi cảm thán

Tạ Minh lúc này ngốc tuệ " hẳn là Lão Thiên đưa người tới giúp chúng ta a "

Tạ Minh phỏng đoán liền sai Huyền Tử hắn bản chất cũng chả phải Lão Thiên phái
tới mà cho dù là Lão Thiên có muốn cũng chẳng dám xin hắn một câu chứ đừng nói
là đưa hắn tới cứu với chả giúp hắn làm thế vì hắn biết rằng đứa trẻ này sau
sẽ trở thành một cái Đỉnh Tiêm Cường giả mà tự tay chính hắn bồi dưỡng

" Đúng là Trung Tâm lúc nào cũng đông đúc a " Huyền Tử lộ mặt trong bóng tối
liền không khỏi cảm thán

" một chút thưởng ngoạn đi chơi cũng tính là dạo chơi a " Huyền Tử trong lòng
lộ một tia âm mang

hắn đi hết tới cửa hàng này đến cửa hàng kia hắn dùng hết tiền thì lại biến ra
tiền chả mấy chốc hắn đã ăn hết mọi thể loại thức ăn nơi này địa phương bỗng
một chiếc xe đi tới hối hả

" cái này liền là vật chi cản đường ta " Tên Phu Xe quát mắng Huyền Tử

Huyền Tử hắn nghe liền là không lọt tai liền tạo ra một hố trước xe ngựa

RẦM một cái

xe ngựa đâm sầm một cái vào chính cái hố mà Huyền Tử tạo ra, trước mắt Huyền
Tử lúc này liền là một đống hỗ độn, hắn cũng không quản chi cho mệt chỉ lẳng
lặng mà đi

một tiếng nữ tử quát tháo từ phía sau kèm theo một chút sát khí " Đứng Lại "

vô biên Sát Khí liền chạy đến Huyền Tử nhục thân

" Sát Chi Ý Cảnh Sơ Nhập a, có chút tiến bộ với bậc này niên kỷ bất quá liền
không là cái thức gì " Huyền Tử chỉ cười khe khẽ vẫn tiếp tục bước đi, Sát
Chi Ý Cảnh vừa đến Huyền Tử nhục thân liền quay lại trực tiếp thụ thương chính
nó chủ nhân

" Không ..... có .. có .... khả ........ năng a " Âm vang rên rỉ này tất nhiên
là của Nữ Nhân trong chiếc xe bất quá giọng có chút run run thụ thương

Đừng nói đến Sát Chi Ý Cảnh Sơ Nhập có là cái gì đó Ý Cảnh hay cái gì Đạo cũng
không có thể đem Huyền Tử một cái để ý đến mà cho dù hắn đang có đối chiến với
chân chính Khởi Nguyên Cảnh Đỉnh Phong hắn liền cũng chả thèm để mắt tới làm
gì cho mệt

" có điều gì không có khả năng, Ta là main chính mọi thứ đều nghiêng về ta ,
vạn vật theo main chính tiếp diễn " Huyền Tử cười khe khẽ đạo

" Còn lâu ta mới là nhân vật chính " một nữ tử đi ra

Huyền Tử nhìn thấy nữ tử này liền không biết lúc nào tiến lại gần xoa đầu một
cái thì thầm vào tai " Về Nhà mà uống sữa mẹ đi tiểu nhi "

Nữ Tử giật mình liền hoảng sợ mặt nàng là một cái 16 17 Linh Cốt mà so với
nàng 200 Linh cốt còn nhỏ mà dám xưng với nàng một cái lớn vế hơn

" Ngươi mới về nhà uống ...... " Nữ Tử chưa kịp thốt lên liền bị Huyền Tử đánh
gãy

" ta nay tâm tình không tệ liền tha cho ngươi, ngươi vẫn nên là về nhà đi a "

nói xong huyền tử cứ như thế rời đi liền có tiếng quát đằng sau

tiếng quát này tất nhiên là của cái kia nữ tử " Đứng lại cho ta, Ngươi kêu là
cái gì ? "

Huyền Tử không khỏi lắc đầu cười chân vẫn bước đều " Ta kêu Huyền Tử "

Nàng trực tiếp bộc lộ một cái Vương Nguyên Bát Trọng Cảnh cùng với Vương Uy
trực tiếp lao đến Huyền Tử đàm đạo nói " Ta Là Long My, Ta khiêu chiến ngươi
"

Huyền Tử trước cảnh này không khỏi cười khổ " Ta thành toàn ngươi "

Huyền Tử đưa tay ra phía sau xách nàng như xách con nít một dạng cầm đem đi
theo

" Ta là công chúa Mi định thách thức ta a ? " Long My không khỏi khóc lóc như
trẻ con

" Chỉ là một tiểu nhi thôi, căn bản không đủ để ta thách thức " Huyền Tử lắc
đầu cười khổ

hắn cười khổ cũng là vì để hắn thách thức trên thế gian này liệu còn có ai ,
trong khi Thập Giới Chủ cũng không đỡ nổi hắn một cái hắt hơi

Các đại gia liền ngốc tuệ

đây liền là bọn hắn công chúa, Long Tộc thiên kiêu với 200 năm tu luyện liền
đạt đến Vương Nguyên Bát Trọng Cảnh còn Cảm Ngộ Sát Chi Ý Cảnh vậy mà bị một
cái 16 17 tuổi thanh niên xách như xách con nít

trước cảnh này bọn hắn không khỏi cảm thán

" Đi Theo ta a, ta cho ngươi ăn kẹo " Huyền Tử cười lộ một tia âm mang

" KHÔNG A, KHÔNG A " tiếng thất thanh này liền là tự vị này công chúa nhưng
bọn hắn cũng chỉ có bất lực một dạng vì làm gì có ai đủ thực lực mà ngăn cản
Huyền Tử

tiếng thất thanh này cứ kêu mãi kêu mãi càng lúc càng xa và dần biến mất trong
khi bọn hắn còn đang ngốc tuệ

-------------------------------------------------------------

Cứ hiểu lầm đi để rồi vỡ mộng kakaka

Dương Nguyên


Lâm Thiên Đại Đế - Chương #18