Chạm Trán Ma Đạo.


Người đăng: PhongLoiBaVu

Thiếu niên lao người ra khỏi làng, ánh trăng sáng đêm rằm soi đường cho hắn
cấp tốc đuổi theo. Hắn không chọn theo lộ, mà phóng người qua những cồn cát,
như vậy sẽ đi tắt đón đầu được đám người ở phía rừng phi lao. Qua những vết
thương của dân làng, hắn biết được trong đám người phía trước có cao thủ. Sau
chừng nửa tiếng, hắn rốt cục nghe thấy tiếng xe ngựa ở phía trước không xa.
Hắn tăng tốc hướng về đoàn xe đuổi tới. Đi cuối cùng bọc hậu là xe của đám
lính hầu, kế tiếp là xe bắt cóc những thiếu nữ, xe đi đầu sang trọng nhất là
của đám thủ lĩnh Tây dương. Thiếu niên cảm thấy có khí tức kì lạ, mạnh mẽ
nhưng đầy phiêu miễu, u ám, khác hẳn khí tức hắn cảm thấy ở giáo sĩ John. Hắn
đoán đám cao thủ đả thương dân làng chính ở trong đó. Nhưng không phải là lúc
suy nghĩ nhiều, dù có gặp phải bất cứ kẻ nào, hắn cũng nhất định giải cứu bằng
được.

Thiếu niên gầm nhẹ 1 tiếng, vận lực vào bàn chân giẫm mạnh người vọt lên
không. Hai tay hắn hợp lại phía trên đầu, hơi nước từ 4 phương 8 hướng nhanh
chóng tụ họp thành 1 thủy cầu cực lớn. Hắn nhắm thẳng vào xe đi cuối cùng ném
mạnh.


  • Ầm.

Chiếc xe ngựa bị vỡ tan tành, sức va đập khủng bố hất tung những tên lính văng
ra 4 phía không rõ sống chết. Tiếng nổ mạnh cũng làm 2 xe phía trước chao đảo.
Thiếu niên hạ thân xuống đất, không chút chần chờ, hắn lao về xe thứ 2 chứa
các cô gái đang la hét thất thanh. Tay của hắn khẽ vận lực, lập tức mọc ra 1
cây thủy đao, nhanh như chớp vung lên hạ gục tất cả những tên lính đang thảng
thốt không hiểu chuyện gì xảy ra.


  • Xoẹt, xoẹt.

Thủy đao sắc bén nhẹ nhàng chém mở khóa xe, Thiếu niên nhìn vào các cô gái
đang la khóc quát lên:


  • Xuống xe, mau mau trở về làng.

Những thiếu nữ mặc dù đang hoảng sợ nhưng cũng còn nhận biết gương mặt của
Thiếu niên. Các nàng hấp tấp nhảy xuống đất, dắt diu nhau vội vã bỏ chạy trở
lại theo đường cũ, miệng lắp bắp cảm tạ. Nhưng Thiếu niên không có thời gian
để ý, lúc này sự tập trung của hắn dồn vào chiếc xe đầu tiên đã chậm rãi dừng
lại. Hắn cảm thấy 1 thứ áp lực nguy hiểm đang chực chờ bùng nổ. Cửa xe mở ra,
tên đầu lĩnh bước xuống cùng 4 tên phía sau. Hắn không vội nhìn về phía Thiếu
niên mà quay qua tên đánh xe rút súng ra bắn gục.


  • Hừ, ngu ngốc. Đánh xe vội vàng làm kinh động ta. Đáng chết.

Rồi hắn từ tốn quay lại, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía thiếu niên đánh giá.


  • Thật ngạc nhiên, ở nơi xó xỉnh ven biển này lại gặp được 1 thức tỉnh giả.
    Không ngờ còn đạt đến luyện khí trung kì, chưởng khống thủy hệ. Quả thật là
    may mắn bất ngờ, ha ha. Những tưởng ta cần phí chút thời gian bắt thêm đám
    thiếu nữ lấy tinh huyết, mà giờ, nếu có thể hút được máu của ngươi, công pháp
    của ta chắc chắn lập tức tiến triển.

"Ngươi cũng là tu sĩ?” Thiếu niên trầm giọng.” Là ma đạo sĩ?"

"Đúng vậy, hắc hắc. Tu sĩ khởi nguyên tam trọng: Đoán thể kì, Luyện khí kì, Tụ
nguyên. Ngươi đã là đạt nhị trọng, không tệ, súng ống chắc vô dụng với ngươi
rồi.” Tên đầu lĩnh vứt khẩu súng ra sau rồi phất tay .”Lên, bắt giữ nó lại cho
ta."

"Grừ". 4 tên phía sau lập tức lao người tới. Cũng giống như lúc trong làng, 2
mắt chúng bỗng chốc trở nên đỏ lừ đầy khát máu, cơ bắp nảy nở, móng vuốt dài
ra đen kịt. Thiếu niên thấy thế cũng không dám chậm trễ, 2 tay nhanh chóng mọc
ra thủy đao xông tới.

"Phập, phập." Chỉ nghe những tiếng trầm đục vang lên liên tục. Thủy đao sắc
bén là thế, mà khi rơi vào trên da thịt của 4 tên chỉ để lại những lằn dấu,
tuy gây đau đớn nhưng không thể tiến thêm hạ sát chúng được. Thiếu niên kinh
ngạc nhưng không mất bình tĩnh. Hắn đảo người né tránh, không để thủ trảo sắc
bén chạm tới cơ thể mình. Có điều không dễ để thoát ra được vòng vây, 4 tên
cuồng nhân mỗi tên 1 hướng, với sự cuồng bạo không sợ chết, liều lĩnh đeo bám
dai dẳng.

Vì tên đầu lĩnh muốn bắt sống thiếu niên, nên thủy chung chiêu thức của chúng
không hướng về tử huyệt, mà chỉ vờn quanh tìm cơ hội khóa lại. Thiếu niên sớm
nhận ra điều đó, hắn hướng về 1 phía, bỏ trống toàn thân, lộ ra sơ hở, liều
lĩnh áp sát tới. Tên cuồng nhân bất ngờ, sợ thủ trảo bén nhọn đánh trúng yếu
huyệt Thiếu niên, không có cách nào khác đành chuyển hướng đánh chếch ra, dự
định vòng lại biến thành thế kẹp.

Nhưng ngay lập tức, Thiếu niên xoay người, phía lưng dồn sức tạo thành 1 thủy
thuẫn bảo hộ hậu tâm. 2 tay hắn duỗi thẳng, 2 thanh thủy đao vươn thẳng trở
thành 2 thanh trường kiếm sắc nhọn đâm thẳng vào mắt tên cuồng nhân.


  • Sột, sột.

Tiếng thủy kiếm đâm thấu qua mắt xuyên vào não vang lên. Tên cuồng nhân gào
thét đau đớn. Thiếu niên dùng sức hất mạnh hắn về phía ba tên còn lạ, chỉ thấy
hắn giãy nhẹ vài cái rồi tuyệt khí bỏ mình.


  • Khốn kiếp.

Tên Thủ lĩnh thét lên.


  • Người dám sát hại Tử Bộc của ta. Ngươi phải trả giá. Ta sẽ không chỉ uống
    máu huyết của ngươi đơn giản như vậy, mà sẽ đem ngươi rút hồn luyện thành Tử
    Bộc mới bù vào.

Vừa dứt lời, thân hình hắn loang loáng phóng tới. Hai tay hắn hiện lên hắc sắc
đen kịt, nguyên khí tỏa ra 1 sự nguy hiểm chết chóc, đó chính là biểu hiện đặc
trưng của cao thủ Tụ nguyên. Linh khí được áp súc mạnh mẽ thành nguyên lực,
sức phá hoại trở nên khôn lường. Nhanh, quả thật quá nhanh. Thiếu niên chỉ vừa
kịp dồn sức tạo thành thủy thuẫn bảo vệ, đã thấy cả người bị 1 lực chấn khủng
bố hất tung lên. Một quyền. Thủy thuẫn vỡ vụn, máu tươi vọt ra từ miệng thiếu
niên. Cả người hắn văng về phía rừng phi lao sau lưng, đập gãy mấy thân cây
mới dừng lại được.

Thiếu niên gắng gượng chống người ngồi dậy, mồm ói ra vài búng máu, sắc mặt
nhợt nhạt hẳn đi. Một quyền vừa rồi quả thật có uy lực rất mạnh, nếu không có
thủy thuẫn ngắn đỡ thì thương thế đã nặng nề hơn rất nhiều. Tụ nguyên cảnh uy
lực không phải ăn chay, mạnh mẽ hơn luyện khí cảnh rất nhiều.

"Hừ, khá lắm. Chịu 1 quyền của ta mà vẫn còn có thể ngồi dậy được.” Tên Thủ
lĩnh hơi chút bất ngờ.” hủy thuẫn vừa rồi không giống như công pháp, mà do bản
năng thần thông huyết mạch mới có thể thi triển ra nhanh như vậy. Xem ra ngươi
có chút gốc gác. Nhưng dù thế nào thì hôm nay cũng không tránh khỏi vận mệnh
huyết nhục rơi vào bụng ta, ha ha."

Thiếu niên ánh mắt lạnh lùng quăng lại. Hắn gồng người đứng thẳng lên, 2 tay
nắm chặt:


  • Muốn nuốt ta? Để xem răng của các ngươi sắc hay xương của ta cứng.


  • Còn dám mạnh miệng à! Ta sẽ bẻ từng khúc xương của ngươi ra và thưởng thức
    chung với máu huyết làm rượu uống, ha ha ha.


Tên Thủ lĩnh cười man rợ, 3 tên Tử Bộc đồng thời áp sát về phía Thiếu niên,
miệng chúng khẽ gầm gừ. Rõ ràng việc thiếu niên hạ sát 1 tên trong bọn đã làm
chúng vô cùng phẫn nộ. Răng nanh của chúng vươn dài ra, nước dãi chảy tràn
trông thật ghê rợn. Thiếu niên ánh mắt đầy tập trung, hắn biết đây là trận
chiến sinh tử, thất bại không chỉ chết mà kết cục còn thảm liệt hơn nhiều. Hắn
dồn hết sức, 2 tay nắm chặt, hơi nước 4 phía lấy hắn làm trung tâm nhanh chóng
tụ lại. Thậm chí nơi bờ biển cũng bị hắn ảnh hưởng, sóng gào dữ dội như trong
1 cơn bão lớn, nước cũng bốc lên bay tới như nghe lời triệu hoán của hắn. Cảnh
tượng này làm tên Thủ lĩnh khẽ trợn mắt kinh ngạc:


  • Tiến lên. Đừng để nó tập trung đủ lực.


  • Grao, grao.


3 tên Tử Bộc điên cuồng gào lên lao tới, tên đầu lĩnh chậm lại nửa nhịp, hắn
áp trận phía sau. Thiếu niên trừng mắt, quát lớn:


  • Tới đây.

Hai tay hắn hợp lại trước ngực, toàn bộ lượng nước theo hắn điều khiển bị nén
ép lại thành 1 tiểu cầu, xoay tròn giữa không trung. Lực áp súc so với thủy
cầu khi hắn tấn công xe chở đám lính lúc đầu còn lớn hơn hàng trăm lần. Chỉ
thấy quả cầu tỏa ra áp lực mạnh mẽ, mơ hồ phát ra quang thải, tựa như màu sắc
Nguyên lực của chiêu thức mà tên Thủ lĩnh đã thi triển, có điều nhạt hơn một
ít. Kẻ địch áp sát quá nhanh, Thiếu niên không có nhiều thì giờ, hắn gầm lên,
vung mạnh quả cầu trong tay.

"Nguy hiểm! Mau tránh!” Tên đầu lĩnh quát lớn tung mình lên không. Hắn là cao
thủ Tụ nguyên cảnh, phản ứng đương nhiên thần tốc nhưng 3 tên Tử Bộc thì không
được như vậy. Quả thủy cầu thế như lôi đình phóng tới trước mặt, bất đắc dĩ
chúng chỉ theo bản năng điên cuồng gào thét đón lấy.


  • Ầm, ầm, ầm.

Tiếng nổ kinh hoàng vang lên, áp lực cực mạnh trong quả cầu được giải phóng
bung ra càn quét 4 phía. 3 tên Tử Bộc đứng mũi chịu sào lập tức bị hất văng, 2
tên trực tiếp bị xé nát đôi người, tên còn lại cũng đứt gãy dập nát tay chân
văng ra xa, cực kì thảm liệt.

Thiếu niên cũng bị ảnh hưởng bởi phong bạo, dù gián tiếp, nhưng sau khi thi
triển chiêu thức cực mạnh, cơ thể hắn không khỏi bị phản phệ. Chỉ thấy hắn
phun ra 1 búng máu lớn, cả người lần nữa văng ngược lại rừng phi lao phía sau.
Duy nhất 1 kẻ không hứng chịu đến thương tổn nghiêm trọng _ đó là tên Thủ
lĩnh. Tuy nhiên, hắn dù tránh được trực tiếp cũng không thoát khỏi dư ba, quần
áo hắn bị những tia nước xé nát trông cực kì chật vật. Có điều bản thân hắn là
cao thủ Tụ nguyên, phản ứng cực kì nhanh nhẹn, khẽ đảo người nương theo sóng
dư chấn bay lùi lại. Hắn nghiến răng tức giận.


  • Khốn kiếp. Không ngờ chiêu vừa rồi lại có uy lực vượt cấp đạt đến Tụ
    Nguyên. Cũng may là nó chưa tụ lại đủ lực. Không thể kéo dài thêm nữa, động
    tĩnh cũng quá lớn rồi.

Hắn xé toang mớ áo rách rưới trên người, để lộ cơ thể lông lá đang rỉ máu bởi
những tia nước sắc bén cắt xé. Hắn phóng lại phía Thiếu niên lúc này vẫn đang
nằm bất động. Sau khi thi triển chiêu thức vượt sức, Thiếu niên rơi vào suy
yếu kì, dù ý chí đang cố gắng thúc giục nhưng cơ thể vẫn run rẩy không gượng
đứng lên được.


  • "Xoạt." Bàn tay lông lá của tên đầu lĩnh gạt bay những thân cây cản trở,
    hắn cúi người chộp vào cổ họng Thiếu niên nhấc bổng hắn lên khỏi mặt đất.

"Hắc hắc." Tên Thủ lĩnh cười ma quái, ánh mắt đảo trên người Thiếu niên.“Thức
tỉnh giả chỉ bằng bản năng lại có thể đạt đến mức này, quả thật hiếm thấy.
Nhất là lại không có hộ đạo giả bên người. Ta cũng thật may mắn, haha, lần này
có hy vọng đột phá lớn rồi."


  • Ngươi chắc chắn chứ?

Thiếu niên giọng nói mệt mỏi nhưng vẫn không hề e sợ.


  • Thằng nhãi, ngoan ngoãn làm đồ ăn trong bụng ta thôi, ha ha ha.

Tên Thủ Lĩnh cuồng ngạo ngửa đầu cười lớn, hắn không để ý trong áo Thiếu niên
lúc này có 1 vật nhỏ đột ngột nhấp nháy, hiển nhiên Thiếu niên còn hậu chiêu
chưa sử dụng, chỉ chờ thời điểm then chốt.

Lúc này, tên Thủ lĩnh bỗng ngoác cái miệng ra, gương mặt hắn biến đổi, xương
hàm mở lớn, khuôn miệng nứt toác ra, phía trong 1 màu đỏ lòm đáng sợ với những
chiếc răng vươn dài trắng ở. Trông hắn lúc này không khác gì 1 con ác quỷ từ
địa ngục thoát ra. Hắn muốn nuốt Thiếu niên nhưng không biết cơ hội Thiếu niên
chực chờ để phản công lại hắn chính là đây. Cơ thể Thiếu niên đang mềm rũ vô
lực bỗng nhiên mạnh mẽ trở lại, hắn thò tay chạm vào đồ vật. Bỗng, dị biến nổi
lên, chỉ nghe 1 tiếng gào vang vọng:


  • Hú ú ú ú.

1 bóng xám cực cao lớn đột ngột từ cánh rừng lao tới. Đó là 1 quái vật đầu sói
hình người, lớp lông xám trên thân cực dầy, thân cao chừng 5, 6 mét, hàm răng
sắc bén với khí thế cực kì hung bạo.


  • Thú Lang Nhân.

"Grao, grao.” Quái vật như cuồng phong cuốn thẳng tới. Tên Thủ lĩnh bất ngờ,
hắn chỉ kịp hất thiếu niên sang 1 bên, vươn hai tay chặn hàm răng sói đang
điên cuồng hướng về mình. Bất quá sức mạnh của Lang nhân quá kinh khủng, hắn
bị đẩy trượt dài về phía sau, đất cát dưới chân bị xới tung lên. Thú Lang Nhân
dường như muốn cứu Thiếu niên, nhưng vô tình đã phá đi cơ hội phản công của
hắn, cũng là cứu tên Thủ Lĩnh.


  • Grao, grao, xoạt, xoạt.

Lang nhân cuồng bạo hống, hàm răng bị chặn lại nhưng thủ trảo như tia chớp
vung lên. Rắn như thép, sắc hơn dao, móng vuốt xé mở lồng ngực tên Thủ lĩnh,
đồng thời hất hắn văng ngược lại phía xa. Không chần chờ, Thú lang nhân lao
người về tên Tử bộc còn đang thoi thóp sót lại. Thú trảo hạ xuống, lập tức
xuyên thấu vào lồng ngực. Da thịt tên Cuồng nhân cứng rắn bền bỉ là thế, mà
lúc này tựa như giấy rách, loáng cái trái tim đã bị móc ra.


  • Hú hú hú hú.

Thú Lang Nhân ngẩng đầu, hướng về ánh trăng ngửa cổ hú dài. Chỉ nghe “Xèo,
xèo” vài tiếng, trái tim trở lên xám xịt, hóa thành cát đen chảy xuống đất.
Hắn quay người nhìn về phía Thiếu niên đang gắng gượng ngồi dậy nhưng trong
mắt không hề có địch ý.
Thiếu niên dường như cảm nhận thấy, khẽ ngẩng mặt lên ngạc nhiên. Hai mắt hắn
mở lớn nhìn về Lang Nhân. Hắn nhận ra có điểm quen thuộc:


  • Giáo sĩ.

Ngày hôm trước, Giáo sĩ có nói với hắn về điều bất ngờ khi gặp lại, quả thật
là lớn hơn tưởng tượng. Thú Lang Nhân nhìn thiếu niên gật đầu, bộ dáng bên
ngoài tuy hung dữ nhưng ánh mắt có thần, vẫn đầy lí trí


Lạc Tiên Ký - Chương #5