Bích Lãng Công Mạnh Mẽ.


Người đăng: PhongLoiBaVu

Rời Hình Đường, Lạc Quân nhanh chóng mang Bích Lãng công trở về phòng của
mình. Hắn không vội tu luyện mà bình tĩnh ổn định tâm thần rồi mới bắt đầu tìm
hiểu. Bích Lãng công là 1 công pháp hoàn chỉnh, nên có thể tu luyện liền mạch
không phải đổi công pháp khi cảnh giới cao hơn.

Mấu chốt của công pháp này là thu nạp thủy linh khí, dồn nén chúng lại tựa như
biển lớn rút sóng lúc thủy triều. Khi cảnh giới đề thăng đến viên mãn để trùng
kích cảnh giới cao hơn, những linh khí này sẽ được điều động bung ra tầng tầng
lớp lớp, liên miên đánh vào môn khẩu tựa như sóng triều vỗ bờ. Khi chiến đấu
cũng tương tự như vậy, nhờ sự dồn nén áp súc rồi bật ra như sóng thần, lực
công kích nhất thời bạo phát tăng lên nhiều lần, uy lực không cần phải nghĩ.

Dĩ nhiên, tu luyện lợi hại công pháp cũng cần đòi hỏi không nhỏ. Điều này cần
1 sự kiểm soát nghiêm ngặt linh khí mà không phải ai cũng làm được. Thứ nữa,
cần lực lượng thủy linh khí tinh thuần, nếu không, cho dù áp súc lại nhiều
cũng không thể mang tới hiệu quả mong muốn. Không chỉ riêng Bích Lãng công đòi
hỏi yếu tố này mà hầu hết công pháp đều là như vậy. Người chọn công pháp, tự
nhiên công pháp cũng chọn người. Nếu có thể cho tu sĩ không nhìn linh căn tu
luyện ngang nhau thì công pháp đó không còn của phàm nhân sáng tạo ra nữa rồi.
Lạc Quân nghiên cứu thêm 1 hồi, khi chắc chắn nắm vững trong lòng hắn mới thở
ra 1 hơi trọc khí bắt đầu tu luyện. Ngồi xếp bằng trên giường, 2 mắt khẽ nhắm,
ngũ tâm hướng thiên, trong đầu Lạc Quân duy nhất ý niệm điều khiển linh căn
trong cơ thể theo Bích Lãng công hấp thu linh khí xung quanh. Không hổ là thủy
linh căn tinh thuần hoàn mỹ, phối hợp cùng công pháp liền thể hiện ưu thế. Mặc
dù thiên địa hiện tại suy thoái nhưng dưới sự thôi thúc của hắn, linh khí từ 4
phía xung quanh ào ào tràn vào trong phòng, gần như ngay lập tức hình thành
xoáy ngược quay xung quanh Lạc Quân. Nếu có người ngoài trông thấy hắn lúc
này, hiển nhiên sẽ kinh hãi ghen tị đỏ mắt không thôi.

Lạc Quân bây giờ không còn quan tâm ngoại giới, tâm thần hắn chỉ tập trung vào
dẫn đường linh khí trong cơ thể đi đúng lộ trình công pháp. Từ khắp toàn bộ
mọi lỗ chân lông, linh khí nhập thể hội tụ về tại Bách hội huyệt rồi tỏa đến
thập nhị chính kinh, thập ngũ mạch lạc, kì kinh bát mạch rồi tụ về đan điền.
Lúc này Lạc Quân mới cẩn thận từ từ áp súc lại, hoàn thành 1 vòng chu thiên.
Hắn khẽ cảm nhận cơ thể, quả nhiên khác biệt. Toàn thân trở nên nhẹ nhàng, cảm
giác đến 1 loại thư sướng, lục phủ ngũ tạng như được gột rửa, huyết mạch thông
suốt, thoải mái nói không nên lời. Hắn nén vui mừng trong lòng, tiếp tục tập
trung vận hành công pháp. Đến xế chiều, khi tiếng kẻng từ Diễn Võ Đường từ xa
vọng lại, báo hiệu kết thúc 1 ngày tập luyện, hắn mới xả công, nhẹ nhàng kết
thúc.

– Bích Lãng công không hổ là cao cấp công pháp, chỉ thoáng chốc tu luyện có
thể khiến linh khí ngưng tụ, gột rửa toàn thân. Với tốc độ này, nhanh thì 1, 2
tháng, chậm thì nhiều nhất nửa năm là ta có thể đột phá Luyện khí hậu kì. Hiện
tại cũng nên thử 1 chút uy lực chiêu thức khi phối hợp công pháp.

Lạc Quân đứng dậy bước ra khỏi phòng, nơi đây quá không thích hợp để thi triển
cái gì thử nghiệm cả. Tiến ra phía trước hồ nước lớn gần Túc xá, Lạc Quân nhẹ
nhàng tụ linh khí vào 2 tay.

– Vù, vù, ào ào.

Nước trong hồ đồng loạt dao động dưới sự dẫn dắt của hắn. Không ồn ào cuồng
loạn như trước đây, mà theo từng đợt từng đợt, vẫn mãnh liệt mà có quy tắc.

– Lên.

Lạc Quân khẽ kêu 1 tiếng, 2 tay kéo nhẹ.

– Ầm, ào ào.

Nước trong hồ nhất loạt bay lên trên không ngưng tụ thành 1 thủy cầu khổng lồ,
phía dưới đáy lập tức hiện ra trơ trọi đất đá bùn lầy cùng 1 chút cá tôm mắc
lại.

– Dễ dàng hơn trước nhiều.

Lạc Quân nhìn thủy cầu, lòng vui mừng thầm đánh giá.

– Hơn nữa độ ngưng tụ còn cao hơn. Nếu nén ép lại, thời gian không những giảm,
mà uy lực còn tăng không chỉ 1, 2 lần. Bất quá, nếu bây giờ thi triển hẳn là
sẽ gây ra động tĩnh lớn không cần thiết, vẫn là không nên thì hơn.

Hắn khẽ xoay tay lại.

– Ầm, ầm.

Thủy cầu được chia tách thành từng luồng nước nhỏ, rơi trở lại trong hồ. Tuy
Lạc Quân đã tiết chế nhưng những luồng nước va chạm vào nhau vẫn tạo ra sóng
lớn vỗ vào bờ hồi lâu không ngừng lại.

– Woa, thật là cảnh tượng khó gặp. Lạc Quân huynh đệ, cậu đã làm gì mà hồ nước
có thể sôi sục nên như vậy?

Người đến là Adam, hắn hồ hởi lên tiếng từ xa. Có lẽ là vừa trở về sau buổi
tập luyện từ Diễn Võ đường nên trên người hắn còn vương đầy mồ hôi.

– Adam huynh.

Lạc Quân quay người lại khẽ mỉm cười.

– Chỉ là ta vừa rồi diễn luyện 1 loại năng lực khống thủy mà thôi.

– Là thần thông truyền thừa huyết mạch, giống như khả năng hóa hình của ta .
Bất quá, của huynh đệ là điều khiển nguyên tố thiên địa theo hệ linh căn, còn
của ta là cường hóa thể chất. Tới đây Lạc Quân huynh đệ, chúng ta thử sức 1
chút, ha ha.

Adam 1 dạng cuồng chiến đề nghị.

– Được.

Lạc Quân gật đầu. Hắn cũng đang muốn thể nghiệm khả năng cận chiến hiện tại
của mình ra sao khi phối hợp với Bích Lãng công. Đề nghị của Adam thật không
có gì thích hợp hơn lúc này. Vì Adam còn ở Đoán Thể kì, Lạc Quân cũng không tụ
linh khí. Năm ngón tay hắn chỉ khẽ chụm lại, nhanh chóng tạo thành Thủy đao
sắc bén.

– Tốt.

Adam hào hứng bật thốt lên. Hắn cũng không chần chờ, ngửa đầu gào lớn 1 tiếng,
thân hình cấp tốc hóa thành quái vật Orc khổng lồ.

– Grao.

Adam như 1 cỗ thiết giáp ầm ầm lao tới. Lạc Quân không đối cứng, hắn nhẹ nhàng
tung mình lên không né tránh, đồng thời hắn lộn người, 2 chân giáng cước xuống
lưng Adam.

– Bịch, bịch.

Âm thanh trầm đục vang lên. Mặc dù không gây thương tích nhưng thân hình to
lớn của Adam lập tức chuyển hướng lao thẳng vào gốc cây đại thụ ven hồ.

– Ruỳnh.

Thân cây lập tức gãy ngang đổ xuống, đất cát văng tung tóe. Lạc Quân dừng tay,
hơi mỉm cười lên tiếng:

– Adam huynh, ngươi vẫn chưa rút ra bài học sáng nay rồi.

– Grao, vừa rồi mới là khởi động thôi. Tiếp theo, ta sẽ sử dụng môn quyền pháp
ta mới lựa chọn được từ Võ Kĩ các sáng nay. Tới, tiếp Bát Cực Hoang Quyền.

Adam hét lớn, lại tung người lao tới. Tuy nhiên lần này hắn không còn chỉ dùng
sức trâu, dễ dàng lộ ra sơ hở nữa. Bộ quyền pháp này vừa thi triển liền hiện
ra khí thế đại khai đại hợp, che đi khoảng trống, quyền ảnh bay lượn công tới
thân hình Lạc Quân.

– Hay.

Lạc Quân hứng khởi lập tức vung Thủy đao xông lại. 2 người liền chiến thành 1
đoàn, chiêu chiêu nối tiếp. Adam thì cuồng bạo mạnh mẽ, quyền ảnh nặng nề, Lạc
Quân lại nhẹ nhàng như phi yến lượn lờ, Thủy đao trong tay vung múa như tia
chớp.

Không thể không nói, Adam chọn được 1 bộ quyền pháp hết sức phù hợp, thực lực
của hắn được đề thăng 1 mảng lớn. Mặc dù chưa thuần thục, còn lộ ra nhiều sơ
hở nhưng hắn có lớp da dày rắn chắc bảo vệ những nơi yếu hại, đòn đánh thông
thường vào trên thân hắn cơ bản là không đáng kể. Nếu lại để cho hắn lúc này
giao chiến với Mã Thái Hoa, chắc chắn hắn có thể giành chiến thắng 1 cách
nhanh chóng.

Tấ nhiên nguyên nhân Thủy đao của Lạc Quân không xuyên phá vào cơ thể Adam là
bởi hắn không vận dụng linh khí, chỉ đơn giản là sử dụng như 1 vũ khí bình
thường nơi phàm giới. Hắn muốn thử luyện chính mình. Lớp giáp da loài Orc tuy
cứng cáp nhưng chỉ lợi hại với tu sĩ cùng giai Đoán Thể kì mà thôi. Nếu đổi
lại 1 Luyện khí sĩ khác, linh khí được gia trì lên vũ khí hoặc thần thông
phóng ra có thể dễ dàng xé rách, phá vỡ vào trong mà trọng thương Adam.

– Rầm.

Hai bóng người tách ra. Lạc Quân áo bay phần phật nhưng mặt không đổi sắc, hơi
thở điều hòa. Adam thì ngược lại, hắn có vẻ đã thấm mệt, hơi thở khô nóng. Tuy
nhiên, trên mặt hắn hiện rõ nụ cười vui vẻ dù khá khó coi:

– Grao, phu phu, ha ha, Lạc huynh đệ, nếm đủ lợi hại bộ quyền pháp mới của ta
chứ? Muốn hay không chúng ta lại làm cái trăm hiệp, ngàn hiệp nữa, ha ha.

– Thật không?

Lạc Quân mỉm cười. Adam khi hóa hình tính cách sẽ có chút thay đổi, hắn trở
nên cuồng bạo nhưng không ngờ còn khá khoác lác thế này. Bất quá bản tính hắn
không xấu, Lạc Quân thậm chí thích vẻ khờ khạo này ở hắn.

– Adam huynh, ta còn 1 thức chưa sử dụng, bởi giống như huynh mới sáng nay có
được. Có điều áp dụng sợ gây nguy hiểm…

– Vẫn còn sao? Khinh thường giáp da của ta không ngăn nổi sao, hừ hừ.

Adam cắt lời 1 vẻ bực bội.

– Tới đi Lạc huynh đệ, không thi triển nó ra là không xong với ta.

– Được.

Lạc Quân gật đầu. Yếu quyết của Bích Lãng công là tụ tập sức mạnh về 1 nơi như
đại hải rút sóng, rồi sau đó bung ra tựa sóng thần cập bờ, tàn phá mạnh mẽ
thương sinh. Lạc Quân không vận dụng linh khí, hắn chỉ tụ nội lực bản thân duy
trì trong cảnh giới Đoán Thể để thi triển chiêu thức. Dẫu vậy, ngay khi hắn
vừa triển khai, quanh thân không khí tức thì xao động thành từng đợt như triều
dâng dập dờn sóng gợn.

– Vù, vù.

Tiếng kình phong tỏa ra theo quỹ tích kì lạ khiến Adam thận trọng hẳn lên,
không dám chậm trễ, hắn thu tay thủ thế nghiêm mật vững vàng. Lạc Quân khẽ
nhướng mắt:

– Adam huynh, cẩn thận.

Hắn tung người lao lên không, Thủy đao trong tay rung động liên hồi với tần
suất cao, rít lên những tiếng chói tai từ trên cao chém xuống.

– Grao.

Adam gào lớn 1 tiếng lấy khí thế, hắn giẫm mạnh chân xuống đất tung người lên
nhắm thẳng vào Thủy Đao . Tuy nhiên, hắn phạm phải sai lầm lớn, bởi uy lực của
đường đao mạnh hơn vô số lần so với hắn dự đoán. Chỉ vừa tiếp xúc phong mang,
lực ép mạnh mẽ của đao chiêu tỏa ra cùng khí thế sắc bén đè xuống khiến hắn
cảm giác trở lên vô lực, cơ thể bỗng chốc hít thở không thông, không thể vung
nổi quyền lên ngăn chặn.

– Mau mau hóa lại nhân hình.

Lạc Quân vội vàng quát lớn khi nhận ra phản ứng của Adam. Đồng thời, hắn gấp
chuyển hướng đường đao nhanh chóng chếch đi.

– Xoẹt… xoẹt…

– Grao…

Cơ thể Adam vừa co rút lại thì lưỡi đao cũng sít sao lướt ngang qua. Mặc dù
thế, giáp da của loài Orc cũng không ngăn nổi đao phong, trên thân hình của
hắn lập tức bị vạch phá không ít vết thương. May mắn cho Adam là hắn kịp bừng
tỉnh theo lời Lạc Quân, nếu không chỉ sợ lúc này không chỉ là nhẹ nhàng như
vậy. Bởi, dù Lạc Quân có cố gắng chuyển hướng nhưng đao thế mạnh mẽ lần đầu
thi triển khiến hắn chưa thể hoàn toàn kiểm soát. Nếu Adam không thu nhỏ, rất
có khả năng sẽ bị trảm bay 1 phần cơ thể.

Sau khi lách qua Adam, đường đao vạch phá 1 dải sâu trên nền đất, chạy dài
theo thế đi của đao chiêu, trảm đứt những đại thụ ven hồ rồi cắt thẳng xuống
làn nước tạo thành 1 rãnh dài thấy đáy. Adam lúc này hóa lại nhân hình vẫn
chưa hết vẻ sững sờ, hắn nhìn rãnh đao khẽ nuốt nước bọt. Nếu không kịp tránh
thì giờ này hắn cũng có kết quả tương tự như vậy.

Lạc Quân hạ thân xuống đất, Thủy đao từ từ biến mất, 2 tay hắn khẽ co duỗi để
giảm bớt tê nhức. Chiêu thức phối hợp với Bích Lãng công tuy uy lực mạnh quá
mong đợi nhưng phản chấn khá lớn, còn mất không ít thời gian để tụ lực ban
đầu. Hơn nữa, hắn chỉ có thể xuất ra 1 chiêu như vừa rồi, những thức khác
không phù hợp với lối vận hành linh khí của Bích Lãng công. Về cơ bản hiện tại
hắn khó có thể áp dụng trong chiến đấu sinh tử. Có lẽ đã đến lúc hắn tìm thêm
1 thứ võ kỹ phù hợp hơn.


Lạc Tiên Ký - Chương #14