Lựa Chọn Công Pháp.


Người đăng: PhongLoiBaVu

Nơi này có lẽ được thiết kế theo 1 trận đồ. Phía trong có những thạch trụ to
lớn được dựng lên theo 1 quy luật kì lạ, cảm giác trông như 1 mê cung. Bên
trên những thạch trụ loáng thoáng 1 bệ đá có lăng kính úp lại, công pháp có lẽ
được đặt ở bên trong để bảo quản. Số thạch trụ khá nhiều và tương đồng hình
dáng. Nếu 1 kẻ có ý định trộm cắp, dù lọt vào được nơi này cũng rất khó có thể
biết vị trí công pháp mình muốn tìm ở đâu. Hồ trưởng lão quay người vuốt râu
nhìn Lạc Quân, giọng tự hào:

– Đây chính là căn cơ của Chiến đường. Công pháp được các thế hệ thành viên
truy tìm và cất giữ hàng ngàn năm nay. Vòng ngoài này là dành cho tu sĩ Đoán
Thể kì. Phía trong còn có công pháp cho luyện khí kì và Tụ Nguyên kì.

– Hồ trưởng lão, công pháp phải chia theo từng giai đoạn tu luyện sao?

– Ừ. Phải và cũng không phải. Nếu là ở thời kì trước khi linh khí suy thoái
thì không cần. Khi đó loại công pháp tu luyện thẳng đến Tụ Nguyên có rất
nhiều. Thậm chí đến cảnh giới cao hơn cũng không phải quá quý hiếm. Nhưng bây
giờ thì khác. Không nói việc công pháp cao cấp hiếm thấy, mà bản thân tu sĩ
cũng ít người tu luyện được loại công pháp đó. Ngươi nên biết, trước đây thật
ra không có Đoán thể kì.

– Tại sao lại như vậy?

Lạc Quân nhíu mày thắc mắc.

– Vào hàng ngàn năm trước, khi linh khí còn sung túc. Nếu tu sĩ có linh căn,
dù là hạ phẩm tạp linh căn, chỉ cần có thể thức tỉnh thì cơ thể sẽ tự hành tẩy
tủy. Sau đó tiến hành hấp nạp linh khí vào nội thể là thành Luyện khí sĩ. Còn
hiện tại, linh khí quá loãng, uế khí lại nhiều. Không chỉ khó cảm nhận, mà cơ
thể tu sĩ còn cần được biến đổi trước mới có thể chứa đựng được linh khí. Bởi
vậy, với những trung hạ phẩm tạp linh căn, nếu chưa qua Đoán Thể kì mà liều
lĩnh hấp nạp khi không có người hộ đạo, chắc chắn sẽ bạo thể.

– Thật sự nguy hiểm như vậy?

– Đương nhiên là nguy hiểm. Nếu không thì giáo hội đã không vất vả đưa người
tìm kiếm kẻ có linh căn khắp nơi, nguyên nhân chính vì muốn hộ đạo cho họ an
toàn. Tất nhiên, 1 số trường hợp đặc biệt như ngươi, có thượng phẩm linh căn.
Hơn nữa, hẳn là có truyền thừa huyết mạch cao quý nên không xảy ra vấn đề gì,
dù không có người hướng dẫn.

– Vậy thưa trưởng lão, Ngài có biết linh khí vì sao lại suy thoái như vậy
khiến tu chân giới rơi vào tình cảnh này không?

Hồ trưởng lão khẽ thở dài.

– Cái này cũng là bí ẩn bấy lâu nay chưa có đáp án. Có lẽ có, nhưng chỉ 1 số
rất ít những cấp cao cổ lão tu sĩ, hoặc gia tộc truyền thừa sâu xa rõ mà thôi.
Nhưng vẫn có 1 thuyết được biết rộng rãi đó là đã có 1 cuộc Đại Kinh Biến.

– Đại Kinh Biến! Là 1 cuộc chiến ư?

– Không hẳn là như vậy, có thể là 1 cuộc đại di cư. Vì không 1 ai biết chính
xác đó là cái gì. Chỉ biết rằng những đại năng tu sĩ, đại phái, đại tộc tu
tiên đều biến mất dần. Phương đông chúng ta có Tiên Đạo Tam giáo lớn: Nho
giáo, Phật giáo, Đạo giáo. Những tu sĩ đại năng được chúng sinh phong thánh
nhân, thần tiên của những giáo phái này đều biến mất. Những chủng tộc phong
thần, phong quỷ từ phương tây như Titan, loài Tiên, loài Orc, Atula… cũng
không còn tung tích. Có chăng chỉ còn truyền thừa chút giáo đồ, đạo thống hoặc
dòng máu lai như Adam hay chính bản thân ngươi lưu lại mà thôi.

Lạc Quân trầm ngâm. Vì nguyên nhân gì đe dọa mà có thể khiến vô số tu sĩ chủng
tộc phải rời đi như vậy. Hắn cũng có truyền thừa huyết mạch trong người, hơn
nữa còn là 1 dòng máu cao quý. Hắn bỗng cảm thấy trong người sôi trào khao
khát truy tìm nguồn gốc những chuyện này.

– Ha ha, rất là tò mò muốn khám phá đúng không?

Tiếng Hồ trưởng lão cười lớn.

– Lần đầu tiên ta biết chuyện này cũng có suy nghĩ và biểu hiện y như ngươi.
Có điều, tiểu tử, chuyện trước mắt là phải tăng cao thực lực. Chỉ khi càng ở
trên cao mới càng biết được nhiều, càng khám phá được nhiều.

– Đa tạ trưởng lão chỉ bảo.

Lạc Quân ôm quyền thi lễ. Hồ lão gật đầu hài lòng.

– Tới đây nào. Đây là nơi cất chứa công pháp cho những trọng tâm như ngươi.

Lệnh bài trong tay Hồ lão lần nữa được sử dụng. Ánh sáng của nó phát ra được
Hồ lão hướng đến bệ đá nào thì thạch trụ nơi đó lập tức thụt dần xuống. Một
vòng đảo quanh, có hơn chục thạch trụ được lựa chọn.

– Đây là những công pháp cao cấp có thể tu luyện thông suốt cảnh giới vượt Tụ
Nguyên đến Khai môn cảnh mà không cần thay đổi, là trân phẩm của nơi đây.
Ngươi chỉ cần tới chạm tay vào lăng kính bên ngoài là có thể tự mình xem qua 1
chút.

– Vâng.

Lạc Quân gật đầu tiến lại. Lần đầu tiên hắn được tận mắt thấy công pháp, không
chỉ số lượng hơn chục bộ mà chất lượng còn là cao cấp. Hắn khẽ đặt tay lên
lăng kính bệ đá gần nhất.

– Luyện Hỏa Quyết. Công pháp cao cấp, cần hỏa linh căn tu sĩ tu luyện. Dùng
hỏa làm bản nguyên, uy lực vô cùng. Có thể trợ giúp tu sĩ luyện ra linh hỏa,
dùng chế khí hoặc luyện đan dược mang lại lợi ích to lớn.

Lạc Quân buông tay ra hít vào 1 hơi. Lợi hại! Công pháp này không những cường
đại còn có phụ trợ vô cùng. Đáng tiếc hắn là tinh thuần thủy linh căn, vô pháp
tu luyện. Rời ánh mắt tiếc nuối, hắn chuyển qua bệ đá tiếp theo.

– Thiết Thạch Thần công, hấp thu khí hậu thổ, hóa linh giáp, luyện cơ nhục.
Đại thành cảnh giới có thể xuyên sơn độn thổ, điều động đại địa chi lực.

– Thanh Mộc Quyết hóa linh khí điều khiển vạn thảo mộc. Tu sĩ tu luyện tăng
cường sinh mệnh, có rất lớn công dụng trong điều chế dược tài…

– Hóa Kim Thuật…

– Thiên Thủy Quyết…

– Huyền Nguyên công…

Lạc Quân xem 1 vòng, đều là công pháp cao cấp tu hành quý hiếm. Có đủ hệ ngũ
hành đối xứng với linh căn cho tu sĩ tu luyện. Với thủy linh căn như hắn, có 4
bản có thể tu luyện được.

– Thiên Thủy Quyết, chuyên tu thủy hệ tu sĩ. Hấp thụ thủy khí hình thành khí
hải, có cực lớn tác dụng. Tu sĩ tu luyện có được nội khí thâm hậu, sau này Tụ
Nguyên sẽ dễ dàng hơn.

– Bích Lãng công, khí như hải lãng, tầng tầng lớp lớp mạnh mẽ. Tu luyện công
pháp này linh khí và nguyên khí sẽ có 1 màu bích lục như đại hải sóng lớn,
trong đấu pháp lợi hại vô cùng. Còn hỗ trợ rất lớn khi đột phá cảnh giới.

– Huyền nguyên công, công pháp này tu luyện cho tất cả các hệ linh căn, là
công pháp vô cùng hiếm thấy. Đây là công pháp đạo gia mà rất nhiều trưởng lão
giáo hội cao tầng sở tu. Hơn nữa, không cần phải là đơn linh căn cũng đều có
thể tu luyện.

– Thủy Hàn Quyêt, công pháp tu luyện cần băng hàn chi địa, hàn thủy linh khí.
Tu luyện khó khăn và có hung hiểm nguy cơ nhưng hiệu quả tương xứng trong
chiến đấu, có thể đóng băng vạn vật.

Lạc Quân hơi cau mày cân nhắc lựa chọn. Với Thủy Hàn Quyết hơi hướng về băng
linh căn nhiều hơn. Hơn nữa, tu luyện còn cần điều kiện hà khắc mà thời kì này
khó đáp ứng. Hắn đầu tiên loại bỏ. Huyền Nguyên công trung tính, thiên về
trung dung theo tư tưởng đạo gia, cũng không phù hợp với hắn. Loại bỏ. Chỉ còn
Thiên Thủy quyết và Bích Lãng công khiến hắn hứng thú nhiều nhất. Cuối cùng,
hắn chọn Bích Lãng công. Bởi linh căn hoàn mỹ, hắn tùy thời có thể hấp thụ
thủy linh khí trong không gian. Đây lại là điểm lợi hại chính của Thiên Thủy
quyết mang lại, hắn không cần thiết lựa chọn thứ mà hắn đã sẵn có. Vì thế,
Bích Lãng công sẽ giúp hắn ngưng tụ nâng cao phẩm chất linh khí, chiến đấu
mạnh mẽ và trùng kích cảnh giới dễ dàng hơn.

Hồ lão vuốt râu rồi rít 1 hơi thuốc gật gù:

– Lựa chọn rất tốt. Bích Lãng công tu luyện tốt có thể công, có thể thủ, hơn
nữa trợ lực to lớn. Có điều công pháp này độ khó cũng không ít, trước giờ
Chiến đường cũng không mấy người tu luyện đại thành. Nhớ đừng lười biếng, cần
chuyên tâm tu hành.

– Đa tạ trưởng lão.

Lạc Quân vui mừng cầm lấy công pháp.

– Ha ha, không cần cảm tạ ta. Đó là do tinh anh trọng tâm các ngươi được giáo
hội ưu đãi. Chỉ cần các ngươi chăm chỉ tu luyện, trợ giúp giáo ta phát triển,
chấn hung tu chân giới thì đều xứng đáng.

– Vâng.

– Tốt, việc hôm nay nơi này đã xong. Ngươi có thể về Túc xá tu luyện, nhớ rằng
không được truyền thụ cho bất cứ ai khác. Nếu có bất kì khó khăn nào có thể
trực tiếp tìm ta hoặc các lão sư khác hỏi đáp. Khi có thời gian, hãy tìm hiểu
thêm Võ kĩ các hoặc tới Luyện Khí đường tìm vũ khí thích hợp. Ta đã thông tri,
ngươi không cần cống hiến đều có thể tới lựa chọn lần đầu. Ha ha, nhớ chỉ là
lần đầu mà thôi.

Đó đã là đặc biệt ưu đãi rồi, cống hiến điểm cũng không phải là dễ dàng tới
tay, nhất là trong giai đoạn đào tạo mới này. Dù chỉ 1 lần nhưng như thế đã
hơn cả Lạc Quân mong đợi nhiều. Cảm tạ Hồ trưởng lão lần nữa, Lạc Quân bình
tĩnh rời khỏi Hình Đường trở về Túc xá.

Cánh cổng từ từ khép lại, Hồ trưởng lão lại tiến ra bậc thềm quen thuộc ngồi
xuống hút thuốc. Bỗng phía sau lão đột ngột hiện lên thân ảnh 1 phụ nhân, là
Bành Nhị Nương.

– Lão bà ngươi, không phải A Nhất và A Nhị đưa đám Mã Thái Hoa đến điều trị
sao? Không ở Dược đường đến đây làm gì?

Hồ lão cằn nhằn.

– Ta đã cứu trị cho chúng. Không đến mức tàn phế nhưng cần ít nhất cả tháng
mới xuống giường được. Ta tới chỉ là muốn xem kẻ hạ thủ là ai?

– Nga, có gì đặc biệt mà ta không biết sao?

– Không có gì quan trọng. Bất quá, thủ pháp kẻ này có điểm quen thuộc. Võ kĩ
gây ra xem thì bình thường nhưng lực phá hoại kinh người, trông nhẹ nhàng bên
ngoài nhưng có thể khiến huyết mạch toàn thân kẻ địch phá toái từ bên trong.
Hiển nhiên phải là 1 loại chưởng khống thủy hệ vô cùng tinh thuần.

– Ý lão bà ngươi là giống…

– Ta chưa chắc chắn. Bởi nếu cùng 1 mạch thì không có chuyện để 1 tiểu tử như
thế này ở phàm giới lang bạt đến mức gia nhập giáo hội chúng ta. Chỉ là cảm
giác mà thôi.

Bảnh Nhị nương nhíu mày khiến vết sẹo trên mặt rung lên. Bà ta khẽ vuốt nhẹ
lên nó như xoa dịu rồi tiếp tục:

– Hừ, còn lão hồ ly nhà ngươi. Rốt cục nhìn trúng tiểu tử này điểm nào mà mới
1 ngày đã mở Tàng Công pháp trân phẩm cho hắn lựa chọn. Dù có là trọng tâm
cũng không phải sớm như vậy chứ.

– Ha ha, ta chưa biết đó chính xác là cái gì. Cũng chỉ là 1 cảm giác mà thôi.
Tiểu tử này thiên phú tốt, không kiêu ngạo, không xiểm nịnh. Hơn nữa ở tuổi
này lại rất có quyết đoán, tàn nhẫn với địch thủ. Cùng với khả năng quan sát
suy tính, là 1 cái nhân tài. Bởi vậy, ta muốn sớm gieo thiện duyên. Biết đâu
tương lai sẽ có hồi báo tốt, ha ha.

– Hừ, lão hồ ly ngươi miệng lưỡi luôn luôn là dạng con buôn. Thật chán ghét.

Bành Nhị Nương buông lại 1 câu rồi quay người biến mất. Hồ trưởng lão thì
dường như coi đó là 1 lời khen, lão híp mắt lại rít vào 1 hơi thuốc sảng
khoái.


Lạc Tiên Ký - Chương #13