Tiến Nhập Con Đường Võ Đạo


Người đăng: ngocdeptrai22041998

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói của mẫu thân Ngô Bích Hoa.

" Từ nhi, Từ nhi, ngươi có làm sao không, ta nghe thấy tiếng động gì đó." Ngô
Bích Hoa quan tâm hỏi han.

Giật mình, Hạ Thiên Từ thầm nghĩ lúc nãy mình gây ra động tĩnh hơi lớn nên mẫu
thân phát hiện rồi.

Nghĩ nếu như mẫu thân thấy cảnh tượng này thì hắn phải giải thích làm sao đây,
vì vậy hắn vội vàng đáp lại:" Mẹ ơi, ta không có sao đâu, chỉ là mới thông
suốt ít vấn đề nên tâm trạng hơi vui mừng chút thôi, không có việc gì đâu mẹ.
À mà mẹ chuẩn bị cho ta một ít nước tắm được không? Ta muốn tắm quá đi" viện
một cái cớ, hắn nói.

" Vậy à, thế thì chờ ta một chút ta đi chuẩn bị ngay đây" không nghi ngờ gì
hết, Ngô Bích Hoa liền đi nấu nước.

Nghe tiếng bước chân càng lúc càng xa, Hạ Thiên Từ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng
lau sơ qua cơ thể, kiếm một bộ đồ mặc vào hướng về phòng tắm đi tới.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Hạ Thiên Từ khoác một bộ đồ lam đi nhanh về phòng.

Nhìn sơ qua ta thấy được làn da của hắn rất trắng, khuôn mặt trở nên góc cạnh,
suất khí. Cặp mắt đen thâm thúy cùng khí chất khác biệt sau khi thoát thai
hoán cốt, Hạ Thiên Từ bây giờ trông soái ca hẳn ra.

Nét đẹp trai đủ làm chết mê chết mệt mấy cô gái nhỏ rồi.

Lấy cớ muốn nghĩ ngơi cho tốt, hắn dặn dò Ngô Bích Hoa đừng cho ai quấy rầy,
bởi vì lúc này hắn muốn thực hiện kế hoạnh tiếp theo của mình.

Về phòng, đóng cửa cẩn thận lại, đi lại khoanh chân ngồi xuống giường, đem
long châu từ trong Cửu long tiên đồ lấy ra.

Cầm trên tay viên long châu thần sắc đã ảm đạm một phần, hai tay xoắn xuýt
tranh thủ bắt đầu.

Hiện tạo bây giờ, trở nên mạnh mẽ mới là việc làm quan trọng nhất!!

Trong trí ức, Hạ Thiên Từ biết rằng Ám ma long tu luyện một bản công pháp có
tên là Hỗn nguyên long công. Bản công pháp được chia làm mười hai tầng, Lúc
còn sống Ám ma long chỉ mới tu luyện tới tầng 10 mà thôi.

Càng lên cao càng khó, tốn mấy nghìn năm Ám ma long mới tu luyện tới tầng
mười. Nhưng Hạ Thiên Từ đâu phải dạng thấy khó mà lui, bản công pháp này hắn
biết rất cường đại, Ám ma long luyện không tới không có nghĩa là hắn luyện
không tới, bản công pháp này hắn muốn rồi.

Đọc một lượt kĩ càng, Hạ Thiên Từ trợn mắt ngoác mồm" Chí cao hắc ám, dung nạp
hết thảy, nuốt chửng vạn vật, duy ngã độc tôn" đây là khẩu quyết tầng mười hai
bản công pháp.

Sự bá đạo của nó vượt quá sức tưởng của hắn rồi, thử hỏi sao hắn không kích
động đây.

" Cái gì thần cấp công pháp chắc cũng không hơn gì cái này đi?" Hạ Thiên Từ
suy nghĩ.

" Là lúc này rồi, bắt đầu thôi." Hai tay cầm chặt long châu, niệm khẩu quyết
câu thông long châu, từng tia long nguyên lực bắt đầu tràn vào cơ thể của Hạ
Thiên Từ.

Không chậm chạp chút nào, Hạ Thiên Từ vận khẩu quyết cả hai bản Hỗn nguyên
long công cùng với Bá vương long thân.

Theo từng dòng long nguyên lực tràn vào cơ thể, hắn cẩn thận dẫn dắt lan ra
toàn thân. Dưới sự trùng kích mãnh liệt của long nguyên lực, cảm giác chết đi
sống lại xuất hiện.

Làn da của hắn nóng rát, lớp da phồng rộp, cảm giác như là xé rách toàn bộ da
thịt vậy, đau vô cùng.

Nhưng bất đồng là Hạ Thiên Từ chẳng những kêu la thảm thiết như lúc thối thể,
đổi lại bây giờ trên mặt xuất hiện một nụ cười nhạt, ánh mắt sắc bén như dao
cạo.

Mặc dù đau đớn vô cùng, nhưng như thế thì càng làm hắn thêm kiên định.

" Tới đây, ta không có sợ đâu, Việt nam Bắc Lệ Rơi cùng nam Tùng Sơn ta còn
chịu được đây, chút xíu này thì tính là cái rắm gì" Hạ Thiên Từ hừ lạnh không
chút nhụt chí anh hùng.

Sau hai canh giờ chịu đựng, sắc mặt không chút máu, mồ hôi ướt đẫm quần áo.
Nhưng trên mặt hắn không mấy khổ sở, lộ ra một nụ cười thỏa mãn.

Nhìn xuống tay mình long châu đã võ nát thành phấn vụn, Hạ Thiên Từ cười ha
ha:" Ha ha, luyện gân kỳ đỉnh phong, Hỗn nguyên long công tiến vào tầng một,
Bá vương long thân tầng một sơ kỳ đỉnh phong, mộ cảm giác thật là dô mốt nha."
Hạ Thiên Từ đứng dậy chạy ra sau nhà.

" Bành"

Chỉ nghe một tiếng nổ cùng bụi đá bay tứ tung trên không. Một hòn đá nhỏ đã bị
hắn đấm nát, trên tay không có vết trầy xước.

Cân nhắc một hồi sức mạnh cơ thể, Hạ Thiên Từ đưa ra kết luận:" Da chắc như
đá, gân dẻo dai như giẻ rách. Luyện gân đỉnh phong, hoàn mỹ đoán luyện tăng
cho ta bốn trăm cân, hơn hẳn bình thường tu sĩ một trăm năm mươi cân, cộng với
Bá vương long thân tầng một sơ kỳ đỉnh phong đem lại hai trăm cân sức mạnh.

Tổng cộng lại ta đã có sáu trăm cân sức mạnh rồi."

Phải nhớ là luyện cốt kỳ đỉnh phong cũng chỉ là năm trăm cân thôi, nếu kết hợp
với võ kỹ thì hắn là bất bại trong luyện cốt kỳ.

Điều trọng yếu tiếp theo hắn cân phải làm là cần tập luyện võ kỹ.

Hạ Độc tên kia cũng là luyện cốt trung kì đỉnh rồi, không bao lâu sẽ đột phá
luyện cốt đỉnh phong rồi. Dù sao bởi vì tu luyện Quy nguyên công huyền cấp
trung phẩm công pháp Hạ gia, tuy xa tít tắp Hỗn nguyên Long công của Hạ

Thiên Từ nhưng cũng là luyện cốt trung kì đỉnh hàng thật giá thật đấy.

Điều này làm hắn không khỏi hưng phấn liền tìm trong trí nhớ một hồi.

" Du long bộ pháp.........."

" Tuyệt mạch trảo ......"

" Bóp vếu long trảo thủ....."

" Xoa mông thần công..."

"........................."

" Long quyền thập thức"

Sau một hồi dò xét ký ức,Hạ Thiên Từ không nhịn được chửi một tiếng:" Mịa, con
hàng này lúc còn sống cũng quá đê tiện đi, ngoài Du long bộ pháp cùng Long
quyền là thích hợp nhất để ta tu luyện ra, thì căn bản toàn skill độc hơn thịt
vịt."

Phải biết Long tộc bản tính là tham lam cùng háo sắc, đê tiện thành tính rồi.
Thấy như vậy cũng là dễ hiểu thôi mà.

Quyết định chọn Long quyền cùng Du long bộ

pháp hai bộ võ kỹ, Hạ Thiên Từ tâm tình thoải mái đứng dậy đi ra ngoài.

........................

" Cha mẹ" ở trong phòng của cha mẹ, Hạ Thiên Từ lên tiếng.

" Ừ, cơ thể ngươi cảm thấy thế nào rồi, sao không ở tron phòng nghỉ ngơi cho
khỏe đi." Hạ Phong ân cần nói.

" đúng đó, Từ nhi ngươi thân thể mới bình thường cần nghỉ ngơi nhiều hơn,
không muốn đi lung tung" Ngô Bích Hoa cũng nói theo.

" Ta biết, nhưng ta cũng cần hỏi cha mẹ vài chuyện rồi" Hạ Thiên Từ bộ mặt
nghiêm túc nói.

" Thôi được rồi, ngươi muốn biết gì thì hỏi đi, ta sẽ nói cho ngươi biết." Hạ
phong sững sờ một hồi sau đó đáp.

" Ta muốn biết muốn được tiến về Hạ gia dòng chính ở Hỏa Vân thành thì cần
phải làm sao" Hạ Thiên Từ trực tiếp hỏi.

Ngạc nhiên trước câu hỏi của Hạ Thiên Từ, tuy hơi nghi hoặc nhưng Hạ Phong vẫn
là trả lời, hướng về hắn nói ra:" Ngươi muốn biết cũng được thôi, chuyện này
cũng chẳng quan trọng gì.

Muốn tiến về Hạ gia ở Hỏa Vân thành trước hết dưới sự giám sát của sứ giả,
trong cuộc tỉ thí giữa các thành viên dưới mười sáu tuổi trong gia tộc hai
người cuối cùng sẽ được đưa về Hạ gia dòng chính bồi dưỡng."

Ngưng lại một hồi,

Hạ Phong trong mắt mang một tia xa xăm nói:" Còn muốn mang theo cha mẹ cùng
đến tại gia tộc thì người đó phải có công lớn với gia tộc, lúc đó mới có điều
kiện mang thêm hai người nhà theo."

Nghe Hạ Phong giải thích một hồi, Hạ Thiên Từ trong mắt lóe lên một tia vô
hình:" Vậy sao, vậy tỉ thí trong tộc khi nào diễn ra hả cha mẹ?

Thấy Hạ Thiên Từ hỏi vậy, Hạ Phong cùng Ngok Bích Hoa trên mặt nghi hoặc.

" Ta chỉ là muốn biết vậy thôi, không có chuyện gì đâu cha" sợ cha mẹ nghi
ngờ, Hạ Thiên Từ vội vàng nói tiếp.

Thấy thế sự nghi hoặc của Hạ Phong giảm bớt không nhanh không chậm nói:" Còn
hai tháng nữa sẽ tới lúc tỉ thí, lúc đó ngươi mặc dù không có tỉ thí nhưng
muốn cũng có thể tới xem một hồi đấy." Nhìn con trai, Hạ Phong bất đắc dĩ thở
dài

" Đúng vậy, lúc đó ta sẽ tới xem nha, thôi ta về phòng nghĩ ngơi đây chào cha
mẹ" Hạ Thiên Từ nói xong quay lưng ra ngoài, miệng hé cười khó hiểu, trong
phòng chỏ còn lại Hạ Phong cùng Ngô Bích Hoa hai người.

Về phòng mình, Hạ Thiên Từ cẩn thận suy tính. Thầm nghĩ, bây giờ long châu
không còn nữa, muốn tu vi tăng lên là không chỉ dựa vào sự cố gắng được.

" Tài nguyên, cũng là tài nguyên, con mẹ nó vết thương lòng của ta, kiếp trước
tiền tài không có tướng mạo cũng không, cũng vì tiền mà ta mất ghệ, kiếp này
anh quyết không lặp lại lịch sử nữa, phải tìm cách kiếm tài nguyên tu luyện
thôi." Nghĩ tới lúc còn làm phụ hồ ở Việt Nam, tiếng lòng Hạ Thiên Từ hò hét"
đúng đấy, mày nghĩ rất đúng, tao tin mày, cha mẹ tin mày, các ae đọc giả tin
mày đó nghe chưa" làm hắn càng thêm quyết tâm.

Nhớ tới Hạ gia lão tổ, Hạ Thiên Từ lắc đầu. Trong ký ức hắn đã không mong đợi
cái ông "nạu" này ràu, không thể trông chờ vào cái gia tộc này được. Ai biết
lúc thấy hắn tu luyện được thì ba cha con nhà Hạ Lưu sau lưng sẽ làm chuyện
gì.

Còn phía ngoại Ngô gia,trong ký ức của hắn, từ khi biết hắn trời sinh tuyệt
mạch thì đã không thèm nhận đứa cháu này rồi. Lúc đó mẹ hắn vì cầu gia tộc tìm
kiếm linh dược chữa bệnh, nhưng mà chỉ nhận lại một câu" Chỉ là một tên phế
vật mà thôi, không đáng".

Vì thế mà mẹ hắn Ngô Bích Hoa mới từ bỏ gia tộc. Nghĩ tới, hắn không khỏi cảm
thấy có chút chát.

Nghĩ rồi, trong trí nhớ tự nhiên xuất hiện cái tên quen thuộc" Đại Hồ sâm
lâm".

Cách Hạ gia ba trăm dặm về phía Tây, ở đó tồn tại một khu rừng có tên Đại Hồ
sâm lâm.

Trong đó tồn tại khá nhiều yêu thú cùng linh dược.

Phía ngoài chu vi ba trăm mét thì tồn tại các yêu thú cấp thấp, càng vào trong
yêu thú thực lực càng mạnh. Có khi xui xẻo gặp phải một số yêu thú Tụ linh
cảnh thì đành dừng cuộc chơi luôn rồi, không có cơ hội gọi điện thoại cho
người thân luôn ấy chứ.

Dĩ nhiên không có bữa cơm trưa nào miễn phí cả, có nguy hiểm đồng thời có kỳ
ngộ.

Nghe nói có nhiều tu sĩ từng ở Đại Hồ sâm lâm nhờ vận may đạt được linh dược
mà đột phá.

Cũng có bị yêu thú làm thịt không ít người.

Tất nhiên, đối với Hạ Thiên Từ bây giờ mà nói, sức hấp dẫn của Đại Hồ sâm lâm
rất lớn.

Bởi vì chưa có kinh nghiệm thực chiến, hắn cũng muốn nhân cơ hội này bồi luyện
kinh nghiệm thực chiến chuẩn bị cho tỉ thí hai tháng tới.

Nghĩ tới tỉ thí gia tộc, những hình ảnh lúc bị mọi người khi dễ cùng xem
thường lại xuất hiện trong đầu.

Nghiến răng nghiến lợi, Hạ Thiên Từ ánh mắt âm trầm nói:" Các ngươi cứ chờ đi,
hai tháng nữa ta sẽ cho các ngươi một kinh hỉ. Còn hót hơn cả Ai hẹt ờ pén Ai
hẹt ờ ép bồ nha con."

Nén xúc động lại, thầm nghĩ bây giờ chưa tới thời cơ.

Hắn muốn cho cả gia tộc cùng cha mẹ một hồi bất ngờ . Hắn muốn tạo nên mộ
truyền kỳ bất hủ, hắn muốn quánh một cú lé, nên tất nhiên là phải thật hoành
tá tràng rồi. Ahaha.(khúc này tự kỉ chút hì hì)

Tác giả cầu thank và góp ý.


Lạc Thần - Chương #8