Cự Linh Hổ


Người đăng: ngocdeptrai22041998

Lúc này, bên trong một hang đá nhỏ ở gần trung tâm Đại Hồ sâm lâm.

"Haiz, vẫn chưa được, tuy dược liệu trong mật Ô vân hùng rất tốt, nhưng vẫn
không cách nào giúp ta đột phá Bá Vương long thân tầng hai được." Thở dài, đây
là Hạ Thiên Từ sau khi cướp được hàng nóng từ tay đám người Hắc phượng bang
liền đem ra sử dụng.

Nhưng hắn vẫn không cách nào đột phá công pháp, tuy vậy trong mắt hắn vẫn là
một mảng rạng rỡ tươi sáng. Vì dược hiệu không làm đột phá nhưng cũng đã tới
cực hạn rồi, tin tưởng không bao lâu nữa hắn sẽ qua được một bước này mà thôi.

"Không được cũng tốt, từ từ vậy, nếu không nhanh quá anh em đọc giả lại bảo
mình bug thì bỏ mẹ" Tâm tư hắn liền suy nghĩ đến các anh em đọc giả.

Dứt lời, Hạ Thiên Từ lập tức thi triển Du long bộ pháp rời khỏi hang đá, vút
nhanh vào trung tâm Đại Hồ sâm lâm.

Trong rừng, Hạ Thiên Từ là lướt uyển chuyển, nhẹ nhàng, thuận lợi vượt qua
những địa hình hiểm hóc, được ba cây số, bây giờ khoảng cách tới đó cũng không
xa.

Nhìn xung quanh một chút, Hạ Thiên Từ xuất hiện nghi vấn" Quái lạ, thế đíu nào
đi nãy giờ không thấy một con ma nào, không lẽ là tại vì ta quá 'anh minh thần
võ, hành hiệp trượng nghĩa' nên yêu thú biết mà né?"

Không lâu sau đó, hắn liền nge thấy những tiếng "xoạt xoạt" cùng tiếng
gầm"Grào"

"Rống"

Đúng như dự đoán, từ xa, một con thú dài khoảng hai mét rưỡi, đang đuổi nhanh
tới.

"Âu sệt, là Cự linh hổ, thì ra đây là địa bàn hoạt động của nó, bảo sao chỗ
này vắng teo như thế" thầm hô đen đủi, Hạ Thiên Từ liền giải mã nghi hoặc.

Vì đây là Cự linh hổ, yêu thú cấp sáu, quan sát bề ngoài của nó, Hạ Thiên Từ
liền đoán ra con hàng này có thực lực luyện tủy trung kỳ rồi.

"Grào"

Cự linh hổ không giảm tốc độ, giơ vuốt chộp tới Hạ Thiên Từ.

"Hừ, chỉ là một con Cự linh hổ cũng dám tới trước mặt ta múa máy, rõ là đã
chán mái rồi đây mà. Không dạy nó thế nào là lẽ phép thì nó chưa sợ" hừ lạnh
một nhát, đem Ma long toái thiên thủ đeo vào tay, Hạ Thiên Từ muốn sống mái
một trận với nó.

Đôi mắt sắc bén như dao cùn, trong lòng một vẻ tự tin, Hạ Thiên Từ quát lớn
một tiếng:" Bá Vương long thân mở, "Xuyên thiên".

Toái thiên nương theo điều khiển của Hạ Thiên Từ liền xoáy tít, hóa thành mũi
khoan gào thét mà tới.

"Bùm"

Chỉ thấy Cự linh hổ một vuốt đem toái thiên đánh văng ra. Một tảng đá vì trúng
đòn mà nổ tung mông lung. Nhìn lại cái vuốt cự linh hổ chỉ hơi ngấn dấu, Hạ
Thiên Từ thầm hô không ổn.

" Bỏ mợ rồi, méo phải đối thủ của nó rồi, đem ra tuyệt chiêu cuối cùng cũng
không ăn thua" Sau màn đọ chiêu thức, hắn liền nhận ra nãy giờ chỉ là mình
cuồng râm sinh hoang tưởng mà thôi.

Không có chuyện vượt cấp chém giết phát sinh ở đây, mà rõ ràng là như kiến và
voi.

Là một kẻ thức thời, Hạ Thiên Từ liền lựa chọn món võ "bảy nhỏ" nhà nghề.
Trong bụng khinh bỉ nghĩ" không oánh lại thì phắn thôi, làm gì nhau".

Thu lại toái thiên, vận Du long bộ pháp, Hạ Thiên Từ cong đít, xách xì-líp bỏ
chạy.

"Rống"

Thấy Hạ Thiên Từ mới lâm trận liền bỏ chạy, Cự linh hổ rống một tiếng rồi đuổi
theo.

Tuy hơn về mặt tu vi, nhưng Cự linh hổ chỉ theo sau Hạ Thiên Từ mà thôi, bởi
vì hắn tu luyện Hỗn nguyên long công cơ thể được đoán luyện rất hoàn hảo, kèm
thêm luyện thể công pháp bá đạo nên khi vận Du long bộ pháp thì tốc độ hơn hẳn
Cự linh hổ.

Sau hai canh giờ chơi rượt bắt, lúc này, Hạ Thiên Từ đã ở bên một bờ hồ, nhìn
làn nước trong xanh như nước biển, hắn không khỏi cười khổ than:" Ôi đệch mịa
nó cùng đường dồi, đây là trời tuyệt đường người mà, làm sao lại không có một
con thuyền ở đây chứ, tại saooo?"

"Gào"

"Sao vậy bé, ô kìa bé, ồ sao bé không lắc, chạy nữa đi con, ahihi đồ chó" Cự
linh hổ lúc này đuổi tới, trong bụng cười đắc chí gào to một tiếng.

"Hừ, lắc lắc cái đít cong mịn màng, đường nào cũng chết, vậy thì ta chết thì
ngươi cũng què, liều mạng, nếu ta sống qua hôm nay, lần sau mà gặp lại thì ông
nội mi sống lại cũng không cứu nổi mi đâu, đồ lấy mạnh hiếp yếu" Hạ Thiên Từ
hét lớn, tâm lý liều mạng đã sẵn sàng.

Không nghe Hạ Thiên Từ nói nhảm, Cự linh hổ gầm lên, giơ bộ móng vuốt sắc bén
vồ tới, với nó, Hạ Thiên Từ chẳng khác gì miếng thịt đã ở trên thớt cả. Chống
cự chỉ tổ bụng bự mà thôi.

"Bá Vương long thân mở, Tiềm long xuất hải"

Thi triển Bá Vương long thân đến cực hạn, Long quyền thức thứ nhất Tiềm long
xuất hải mãnh liệt gào thét mà tới.

"Bùm"

Sau một chiêu toàn lực, Cự linh hổ đứng im tại chỗ, còn hắn thì lui lại năm
bước, lúc này Hạ Thiên Từ đã đứng sát mặt nước rồi. Chỉ một bước lùi về sau
hắn sẽ ngã vào hồ nước mà thôi.

"Một chiêu cuồi cùng, dù biết không thắng được nhưng vẫn diễn cho tròn vai
luôn nhé ae, " Xuyên thiên". Dưới ánh nắng cháy da cháy thịt, làn gió mát đung
đưa những chùm tóc đen nhánh, khuôn mặt đẹp trai không chút sợ hãi, Hạ Thiên
Từ ngạo nghễ thi triển sát chiêu cuối cùng.

"Gào"

Hết thời gian cho phép, Cự linh hổ lại lần nữa giơ vuốt phóng tới.

"Leng keng" toái thiên lại bị đánh bật ra.

"Xuyên thiênnnnnn!"

Vận toàn bộ sức lực còn lại, lần thứ ba "xuyên thiên" tiếp tục được đánh ra.

"Leng keng"

Vâng, vẫn không có biến anh em ạ, méo ăn thua gì.

Toái thiên vẫn bị Cự linh hổ đánh văng ra, nhân cơ hội Cự linh hổ liền gồng
người cào tới ngực Hạ Thiên Từ.

"Roạt"

Xuyên qua lớp giáp mỏng manh làm từ da Bích Hoa xà, năm đường rãnh sâu khoảng
một xăng-ti-met kéo dài từ vai xuống ngực.

Hạ Thiên Từ văng lên không trung, nhào lộn một vòng parabol tuyệt đẹp.

Thời khắc đang được bay, Hạ Thiên Từ thầm nghĩ:" Mịa, ta đường nào cũng là
người xuyên việt, đâu thể chết dưới tay một con Cự linh hổ được, tuy vết
thương không đủ sâu nhưng bơi lên cũng chỉ có chết, vậy thì có chết ta cũng
chết oanh oanh liệt liệt, thôi thì mẹ nó chết đuối vậy, haiz, ta thật là anh
dũng quá đi mà". Thở dài cảm khái sự hào hùng của mình, Hạ Thiên Từ quyết chọn
chết đuối, một cái chết có vẻ hơi củ chuối.

"Bủm"

Rớt xuống nước, Hạ Thiên Từ chìm dần.

Vì vậy hắn cứ từ từ chìm sâu xuống, lúc gần tới đáy hồ, Hạ Thiên Từ thấy có
một tia sáng lóe ra từ một cái lỗ.

Cái lỗ đó chỉ to khoảng vừa thân người chui vào thôi.

"Á đù, ở dưới nước mà ai rọi đèn pin kì vậy, vào xem phát nào, biết đâu có của
lạ à, dù sao mà chả chết, đi" Trầm tư suy nghĩ giây lát, Hạ Thiên Từ không do
dự bơi hết tốc lực chui vào.

•~~~~~•

Hết c19.

Cầu mọi người ủng hộ.

Ủng hộ =cách vote 10* cùng cảm ơn cuối chương là được.

Nếu ai có lòng thì ném cho ta cái Kim Phiếu.

Cảm ơn mn.

Chúc mn đọc truyện vui vẻ.


Lạc Thần - Chương #19