Chuối Đây Rồi


Người đăng: ngocdeptrai22041998

"Ấy ấy, chú đi đâu đấy, xịt tóp, xịt tóp liền. Đúng, đứng lại đó, phim chưa
hết mà đi đâu vậy?"

Sau lưng Hạ Thiên Từ, từ đâu xuất hiện hai gã một lùn một cao đi tới.

Trên người mặc một bộ đồ đen thui như chó mực, đầu tóc để tua tủa như mào gà,
Hạ Thiên Từ liền liên tưởng đến nhóm nhạc "cắt nhuộm sấy":" HKT, HKT em, quá
xì líp, à nhầm, xì tai"

"Hai chú từ đâu xuất hiện đột ngột thế?" Hạ Thiên Từ thắc mắc.

"Con tác đưa zô chứ đâu bé, hỏi ngu" hai thằng đồng thanh trả lời.

Hạ Thiên Từ trong lòng phiền muộn, bực bội chửi thầm:" Đậu phộng thằng tác
giả, tới đoạn ngon ăn thì lại đưa mấy thằng pháo hôi vào, phắc".

Thầm hô không xong, lúc nãy hắn sử dụng chiêu thức" Xuyên thiên" đã gây ra
động tĩnh quá lớn để hai con hàng này phát hiện rồi.

Rõ ràng là bọn chúng tới đây xem thế nào để nhân lúc cháy nhà mà hôi của đây
mà.

Nhìn trước mặt một lùn một cao, Hạ Thiên Từ không hoang mang, ánh mắt sắc bén
thản nhiên đánh giá một miếng.

Bên phải, gã này cao khoảng mét tám, khuôn mặt heo hóp, hai con mắt hãm sâu
vào trong, người thì ốm nhôm ốm nhách giống như thằng đói ăn, thầm nghĩ tên
này cần được "Vinamilk tài trợ" rồi.

Bên trái là một tên lùn, lùn khoảng mét tư, nhưng mà nó không có mập các bác
ạ, cũng không khác méo gì thằng cao. Khuôn mặt hốc hác, hai mắt thì thâm như
dái chó. Khi nói lộ ra hàm răng vàng như đất sét, chúc mừng anh"Pê Ét xin hân
hạnh tài trợ chương trình này" luôn.

Thầm nghĩ chắc do hai gã này không chuyên tâm tu luyện, suốt ngày chỉ lo dung
tục quá độ đây mà.

Nhìn thấy hai gã này, Hạ Thiên Từ cũng biết bọn chúng cũng không có ý tốt gì
rồi.

Nhìn xuống đất Bích Hoa xà nằm đó, hai anh em bọn chúng nhất thời kinh ngạc.
Từng trải qua chém giết không ít, kiến thức cũng có chút ít nhiều, liền nhận
ra đây là Bích Hoa xà nha, thực lực luyện tạng kỳ sơ kỳ, tốc độ cực nhanh,
đánh lén thì thôi rồi.

Muốn giết nó mà không bị cắn chết thì ít nhất thực lực cũng phải luyện tạng
trung kỳ đỉnh phong trở lên, nhưng cũng phải cẩn thận.

Nhưng nhìn Hạ Thiên Từ trước mặt, thực lực cũng chỉ là luyện cốt kỳ trung kỳ
đỉnh phong mà thôi.

"Bất phàm"

Hai từ liền xuất hiện trong đầu bọn chúng, từng gặp qua nhiều loại người.
Nhưng mà bọn chúng chưa thấy ai có thể vượt cấp mà chém giết Bích Hoa xà cả,
chưa nói lông tóc còn nguyên, quần áo chỉ hơi xốc xếch mà thôi.

Thầm hỏi gia tộc nào lại đưa con cháu thiên tài như vậy vào Đại Hồ sâm lâm như
vậy đây.

Trong lòng xuất hiện một tia kiêng kị, gia tộc bồi dưỡng được loại yêu nghiệt
này chắc cũng không tầm thường rồi.

Nhưng khi nhìn vào xác của Bích Hoa xà, lòng tham lại nổi lên, gia tộc cái méo
gì, ở đây cho dù có chết thì cũng tưởng do yêu thú làm mà thôi.

Ai đâu mà kiểm tra làm cái gì.

"Úi giời ơi, Tử linh quả, là Tử linh quả, lão tam ơi, chuối đây chứ đâu, vận
của chúng ta tới rồi, không nghĩ kẹt bao lâu không đột phá được luyện huyết kỳ
rồi, bây giờ lại gặp Tử linh quả, cảm ơn chúa dê xu, amen" tên cao gầy run run
nói với gã mập được gọi là lão tam.

Trong mắt không hề che dấu được sự sung sướng.

"Đúng vậy lão nhị, không nghĩ bị bắt mang đi thám thính cái khu rừng này một
hồi đã gặp được bảo vật rồi, đúng là vận khí cứt chó mà". Lão tam đáp lời tên
cao xưng là lão nhị.

Không che dấu thần sắc kích động, ánh mắt xuất hiện tia tham lam.

Nhìn Hạ Thiên Từ trước mặt, bọn chúng nghĩ quả này nhất định cướp rồi.

Quan sát hai con hàng trước mặt nói chuyện, Hạ Thiên Từ cười khổ:" Hai vị đạo
tặc huynh, ở đây ta mới là nhân vật chính có được không, bọn ngươi coi ta là
cục cứt bên sông sao".

Biết chúng không có ý buông tha cú này, Hạ Thiên Từ thử dùng danh tiếng gia
tộc xem có hiệu quả không này.

" Hai vị huynh đệ, tại hạ là tộc nhân của Hạ gia Ngưu thủy trấn cách đây không
xa, không biết hai vị tới đây có ý gì, ta có thể giúp được gì sao?" Hạ Thiên
Từ trấn định, bình tỉnh hỏi thử.

Thấy Ha Thiên Từ mặt không đổi sắc, thản nhiên như không hỏi.

Bọn chúng không khỏi thầm khen, tâm tính rất cứng cỏi, nếu như là bọn ta thì
chắc vãi đái ra quần rồi.

Tên lão nhị dường như không xoi Hạ gia ra gì, ánh mắt không che dấu khinh
thường, miệng quát nhẹ nói ra:" Hạ gia tộc sao, không biết ở nơi

nào trên thế giới này, hai chúng ta là thành viên của Hắc phượng bang đây, cả
Ngưu thủy trấn chúng ta là chủ đây, người bạn nhỏ, nếu không muốn chết thì để
lại bảo vật rồi té đi, mang trên người bảo vật là không tốt cho ngươi đâu, để
hai vị đại ca giữ hộ cho ngươi, đừng để lòng tốt của hai ta thực hiện không
thành. Bằng không thì đừng trách bọn ta hai thằng đẹp trai hốt một thằng xấu
hoắc nha con, ahihi đồ chó.".

Trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, sát khí bộc lộ ra ngoài, bởi vì từng thực hiện
giết người cướp của qua rồi, nhìn trong rừng hẻo lánh này, nếu giết gồi quăng
cho yêu thú ăn thịt thì ai biết đây nè. Nếu Hạ Thiên Từ không thức thời rời đi
thì bọn chúng không ngại chơi hắn luôn.

" Vậy ý hai ngươi là tính cướp sao? Nghe Hắc phượng bang gì đó chắc cũng không
tầm thường nên hai ngươi chẳng có vẻ kiêng kị gì Hạ gia cả, hai bọn ngươi nghĩ
kĩ chứ? Nói cho các ngươi biết, ta là đàn em của hót boy xăm trổ đây, con mẹ
hai ngươi dám cướp ta alo đạo ca hốt bọn bay". Không sợ hãi Hạ Thiên Từ quát
Lớn.

"Tốt, nếu ngươi không biết đièu thì để ta tiễn ngươi một vé về vi đội bán muối
cùng chuối xanh luôn., xem chiêu".Tên lão nhị hét một tiéng rồi rút kiếm chém
tới Hạ Thiên Từ.

"Lăng diệp trảm".

Một kiếm hướng tới đầu, Hạ Thiên Từ sát khí nổi lên, kiếm này là muốn lấy
mạng ta đây mà.

Cầm trong tay Ma long toái thiên thủ, Hạ Thiên Từ vận hết sức mạnh quát lớn"
Xuyên thiên". Lưỡi dao gầm thét xoáy như mũi khoan xuyên tới.

Nhìn lưỡi dao rỉ sét xoáy thẳng tới, lão nhị khinh thường hừ nói:" Hừ, chỉ là
món đồ chơi rỉ sét mà cũng đòi đem ra đấu với Tinh cương kiếm bảo khí hạ phẩm
của ta sao, chết đi".

Nhưng lúc này, lưỡi dao đã xuyên thẳng tới, va chạm vào lưỡi kiếm.

"Keng"

Không như lão nhị nghĩ, không phải kiếm của hắn chém đứt cái món đồ chơi này
mà là thanh kiếm của mình bị đánh nát, bây giờ hắn hối hận rồi, đây méo phải
là cái gì rỉ sét cả, bảo khí hạ phẩm bị nó cắt như bánh vậy trời ạ.

Nhưng giờ hối hận thì được gì, hắn cũng không quay ngược lại thời gian được
nữa rồi. Mũi khoan xoáy nát thanh kiếm rồi xuyên qua ngực hắn.

Mặc dù trong người có mặc áo giáp nhưng không ngăn cản được nó.

" Phập".

Ở ngực lão nhị xuất hiện một lỗ to bằng cổ chân, nội tạng bên trong đều bị phá
nát rồi.

Hắn chết không kịp nhắm măt, mà cũng không tin được là chết trong tay một kẻ
luyện cốt kỳ trung kỳ đỉnh phong như Hạ Thiên Từ. Ý niệm cuối cùng trong đầu
hắn bây giờ đó là" Gặp quái vật rồi mẹ ơi".

"Khôngggg!!!"

"Cmn Không thể nào"

"Lão nhịiiiii"

Lão tam nhìn thấy một màn như vậy, hắn không tin vào mắt mình. Cho dù Hạ Thiên
Từ có mạnh mẽ yêu nghiệt tới đâu thì cũng chỉ là đánh ngang tay với lão nhị mà
thôi, nào có khái niệm thế méo nào trong một chiêu liền xiên lão nhị như một
con heo vậy.

•~~~~~~~•

Hết chương 15.

Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Cảm ơn mn đã ủng hộ.


Lạc Thần - Chương #15