Cuộc Họp Ở Xaos


Người đăng: Khatttj

Nhưng ánh nhìn đầy sức mạnh của “con nhóc” lại làm hắn nghẹt thở trong giây
lát.
“Đó là lý do tại sao chúng ta sẽ không toàn lực chiến đấu! Tiến hành chiến
tranh chỉ là chuyện ngu xuẩn!”
“Hừm, nhưng thưa bệ hạ, các tộc khác đã lờ đi bức thư mong muốn hiệp ước hòa
bình của người.”
Shublars nói đúng. Eveam đã gửi rất nhiều bức thư để hòa giải. Nhưng không một
lần được hồi đáp.
“Thì đó là những đòi hỏi quá vô lí mà. Trong triều đại trước, nhưng cuộc tàn
sát mở ra liên tục và tiên đế đã đâm lén các tộc khác bằng những bức thư như
thế. Không quá khi nói rằng chúng ta đã tạo ra bức rào hận thù khó có thể vượt
qua. Nên chằng có gì lạ nếu họ coi hiệp ước hoà bình từ phía ta chỉ là một trò
đùa.”
Với tiếng thở dài, Grayald như tự nói với chính bản thân.
“Gabranth hay Humas sẽ không bao giờ tha thứ cho hành động bạo ngược của anh
trai ta. Ta thông cảm điều đó. Tuy vậy, trừ khi có ai đó phá vỡ xiềng xích thù
hận này không thì sự đau khổ cứ mãi chồng chất.”
“Ý người là chúng ta có thể trở thành con dao sắc để chém đứt cái xiềng xích
đó sao?”
Marione nói với nụ cười chế nhạo.
“Đúng vậy.”
“Không thể nào. Chúng ta cũng thiệt hại về người. Người không thể mong bọn
chúng đột ngột chấp nhận đề nghị đó. Chúng thần phải bình chân như vại đợi hòa
bình đến sao? Khi nào chứ? Khi chúng ta bị suy tàn sao?”
“Không bao giờ có chuyện đó! Ta sẽ bảo vệ Evila!”
“Đừng có chọc cười thần. Mọi thứ người nói về lâu về dài chỉ gây nguy hại tới
chúng ta mà thôi!”
Eveam bồn chồn trước những lời của Marione.
“Dù có thế… ta sẽ…”
“Lũ Humas sẽ sớm huấn luyện xong đám Anh hùng của chúng và tấn công chúng ta.
Bọn Gabranth cũng chỉ đợi thời cơ đó. Và lúc đó, chúng ta chỉ còn lựa chọn
chém giết lẫn nhau cho đến khi một bên bị tuyệt diệt. Người hãy nên rút lại
lệnh ngừng chiến đi!”
Đúng vậy, việc Evila không tấn công các tộc khác là do lệnh ngừng chiến của
Eveam với tư cách là Quỷ vương.
Mệnh lệnh của Quỷ vương là tuyệt đối. Tự cổ chí kim, kẻ chống đối chỉ có nước
chết.
“Hãy để chúng thần loại bỏ lũ cản đường trước khi quá muộn, thưa bệ hạ!”
Nghe những lời khẩn cầu, Eveam lặng thinh hồi lâu. Cô quay sang phía Marione.
Nhưng sắc thái của cô không có dấu hiệu quở trách, Marione cau mày.
“Ta sẽ không rút lại lệnh ngừng chiến!”
“Bệ hạ!”
“Sao ngài không bình tĩnh lại chút đi, ngài Marione?”
“Im mồm, tên súc vật nhà ngươi!”
Marione quắc mắt nhìn Ornoth, người nói chen vào, như thể ăn tươi nuốt sống
ông ta vậy.
“Mà sao một như nhà ngươi lại có thể ch-”
“Im lặng!”
“!?”
Một tiếng quát vang lên.
Không khí trong phòng như đặc quánh trước lời Eveam. Cô trừng mắt nhìn
Marione.
“Ngươi muốn chống lại mệnh lệnh của một quỷ vương sao?”
“Gư…ư”
Hắn khịt mũi rời khỏi phòng.
“Người không ngăn hắn lại sao, bệ hạ?”
Cô gặng cười đáp trả câu hỏi của Shublars.
“K-không cần,… niềm tin của ta sẽ không bị dao động.”
Aquinas cất tiếng phá vỡ sự yên lặng.
“Hắn là một kẻ nóng tính nhưng cũng chỉ là lo lắng cho tương lai của Evila
chúng ta mà thôi.”
Dĩ nhiên là anh ta đang nói tới Marione.
“Ta biết.”
“Vợ và con hắn bị giết dưới tay Gabranth.”
Ornoth lặng thinh nhắm nghiền con mắt.
Eveam ghì chặt tay nản lòng nhín Marione khuất dạng.
Cô biết sự cố đó đã gây cho hắn mối ác cảm đến vậy.
Dù vậy, cô vẫn tin rằng đàn áp chỉ sinh ra hận thù.

“Cuộc họp tới đây thôi.”
Trái với phong thái lúc trước, cô rời đi như kẻ vô hồn với tâm trạng đầy thống
khổ, cùng với Kiria.
Những người khác cũng từng người một rời đi, chỉ còn Aquinas và Ornoth ở lại.
“Đừng để tâm, như tôi đã nói, Marione chỉ hơi nóng tính thôi.”
Ornoth cười đáp lại lời an ủi của Aquinas.
“Không, ta lo lắng cho điện hạ hơn.”
“…?”
“Cậu nghĩ gì về lý tưởng của cô ấy?”
“…Tôi nghĩ nó quá ngây thơ. Quá khờ khạo.”
“…”
“Dù thế nào chăng nữa,…”
“Hừm?”
“…nếu chỉ có một bên cố gắng không thôi thì tất cả công sức đều là vô nghĩa.”
“Cậu nói phải.”
“… Có ai đó.”
“Hử?”
“Một ai đó, kẻ không thiên vị cho một chủng tộc nào cả, đứng lên như người hòa
giải…”
“Không phải điện hạ đó sao?”
“Công chúa không thể là người đó được… cô ấy là người của phe chúng ta, là đại
diện của Evila.”
“Đúng thật. Ta cần ai đó không thuộc về Humas, Gabranth cũng như Pheom hay
Evila. Một kẻ có thể trở thành người hòa giải.”
“Nó quả là điều không tưởng.”
“Nhưng cậu vẫn ở bên phe điện hạ chứ, phải không?”
“Phải.”
“Vậy ta hứa sẽ hỗ trợ cậu từ phía sau.”
“…Đúng là trung quân có khác.”
Trao nhau nụ cười nhạt, họ rời khỏi ghế. Aquinas ngẫm:
(Một người hòa giải… Đó thật sự là điều không tưởng.)


Konjiki no Word Master - Chương #24