Cuộc Chiến Không Thể Ngăn Chặn


Người đăng: anvaan0

"Ngạc nhiên chưa? Mặc dù sư phụ trông như thế này, bà ấy ở rank SSS đấy. Ế,
khoan đã cái đấy từ lâu lắm rồi nhỉ..?." (Arnold)

“BỤP”

Và Arnold lại thêm 1 hit đo sàn nữa...

"Ai là bà ?Thật tức cười! Ngay cả khi đã một thời gian dài kể từ khi ta ẩn cư,
một tên nhóc như mi cũng chẵng làm ta ấm người lên được." (Rarashik)

Rarashik nói như cười. Hiiro cảm thấy thất vọng. Tuy nhiên, cậu không thể nói
bất cứ điều gì. Trên thực tế, cậu còn không thể chạm một ngón tay vào cô ta.
Và đấy là cô ta còn chưa sử dụng hết toàn bộ sức mạnh của mình.

(Đúng là quái vật ... vậy là có những loại người như thế này đứng trong top
rank à.)

Với thể loại rank SSS thế này, có thật những người thuộc rank đó là con người
không vậy?, Như thể đọc được suy nghĩ của Hiiro, Arnold bắt đầu giải thích.

"Họ rất mạnh. Nhưng sự khác biệt giữa người thường với rank SS và với một rank
SSS như một trời một vực vậy. Thành thật mà nói, những người thuộc rank SSS
đều là những kẻ quái dị." (Arnold)

“Ngươi vừa gọi ai là quái dị đấy?” (Rarashik)

“BỤP!”

Lờ đi Arnold đang lún đầu xuống đất, Hiiro quay lại nhìn Rarashik.

(Mình có nên dùng từ [Pry] không nhỉ...?)

Nếu cậu dùng từ [Pry] cậu có thể xem được trạng thái của mục tiêu. Chỉ số sức
mạnh và tốc độ của Rarashik là thứ Hiiro rất muốn biết. Nhưng để sử dụng kĩ
năng này, cậu cần phải viết chữ. Nếu phép thuật của cậu bị phát hiện ... không
được, Hiiro tự thuyết phục mình rằng cậu sẽ bị phát hiện trước khi cậu có thể
sử dụng kĩ năng.

Cậu thực sự muốn nhìn thấy khả năng của cô ta, tuy nhiên, nếu cậu hành động kì
lạ sẽ thu hút sự chú ý của cô ta và điều đó sẽ dồn cậu đến chân tường, đó sẽ
là dấu chấm hết. Vì vậy, cậu quyết định rằng sẽ kiềm lòng mình lại. Hiiro chắc
chắn sẽ có cơ hội sau này. Chắc chắn rằng đây là lần đầu tiên mà Hiiro để lộ
ra sự yếu đuối.

"Được rồi. Tôi muốn cuộc nói chuyện tiếp diễn vì vậy ... Hiiro, không làm bất
cứ điều gì không cần thiết, được không?" (Arnold)

Hiiro vẫn im lặng. Nhìn thấy cảnh tượng hiếm hoi này, Arnold mở to mắt ra.

(Có thể làm cho thằng nhóc này im lặng, sư phụ vẫn ấn tượng như xưa.)

Suy nghĩ như vậy, Arnold quay sang nhìn về phía Rarashik.

"Thật sự thì, sư phụ, con muốn hỏi người một vài thứ về cuộc chiến." (Arnold)

Nghe thấy điều này, Rarashik ngay lập tức tỏ thái độ tức giận. Cô nhìn chằm
chằm vào Arnold với đôi mắt hình viên đạn khiến anh ta thực sự hoảng hốt.

"Ta không muốn tin nhưng, có phải các người muốn tham gia vào cuộc chiến?
(Rarashik)

"Ế? À, không, đó không phải là những gì mà con muốn nói ... nhưng khi mà sư
phụ nói như thế thì có vẻ chúng ta nghĩ giống nhau. Chiến tranh đã bắt đầu
rồi, phải không ạ?" (Arnold)

"Câu hỏi đặt ra ở đây không phải là có chiến tranh hay không, lực lượng của
chúng ta ngay bây giờ đã đến sát biên giới rồii ." (Rarashik)

"Ôi trời, giờ thì cái lục địa này sẽ đi về đâu ?!”(Arnold)

"Ai mà biết?" (Rarashik)

Sdf

"Sư phụ!? Sao người lại nói "Ai mà biết!?" (Arnold)

"Nếu chiến tranh đã bắt đầu rồi thì chúng ta có thể làm gì chứ ? Trừ khi,
Arnold, ngươi muốn thử thuyết phục nhà vua rút lui?" (Rarashik)

"Cái đó thì..." (Arnold)

Không có cách nào để cho một nhóm thám hiểm có thể gặp nhà vua. Tuy nhiên cái
cảm giác bất lực không thể làm gì, phải đứng ngoài cuộc thật chẳng dễ dàng
gì.

"Dù diễn biến có như thế nào thì chiến tranh sẽ chỉ kết thúc khi một bên nhận
thua. Nhưng ta nghĩ chẳng bao giờ Evila hay Gabranth chịu đầu hàng."
(Rarashik)

"Đúng như người nói, nhưng chúng ta đang nói về chiến tranh. Vậy sau chiến
tranh thế giới này sẽ thành cái gì?" (Arnold)

"À thì với cái cách chúng ta lao vào, chúng ta sẽ không bao giờ biết khi nào
mà nó kết thúc. Những ngày chiến đấu khó chịu hàng ngày có thể kéo dài mãi
mãi" (Rarashik)

"Trước đó, tôi khá chắc chắn rằng họ đã ở biên giới..." (Arnold)

Arnold lấy bản đồ ra khỏi túi của của ông khi ông kiểm tra vị trí của các châu
lục.

Lục địa Gabranth được kết nối với lục địa Evila bằng một cây cầu. Nó rất giống
với cây cầu kết nối giữa lục địa Humas và lục địa Gabranth. Tuy nhiên, cấu
trúc và vật liệu của cây cầu hoàn toàn khác nhau.

Cây cầu kết nối giữa lục địa Humas và Gabranth dài 10km và rộng 10m.

Tuy nhiên, cây cầu kết nối giữa lục địa Gabranth với lục địa Evila dài 30km và
rộng 30m. Hơn nữa, nó được xây bằng loại khoáng thạch đặc biệt "Xrude Ore"
được biết đến với độ dẻo cao và vô cùng chắc chắn.

Thậm chí có tin đồn rằng một mạo hiểm gia hạng SSS đã dùng loại khoáng thạch
đó để tạo ra một thanh kiếm giết vô số quái vật. Kể từ khi tin đồn đó được xác
nhận, độ hữu ích của Xrude Ore đã được chứng minh và không thể chối cãi.

Lý do đằng sau có sự khác biệt đáng kể giữa cấu trúc và vật liệu của cây cầu
khá là dài. Đã có một thời gian Humas và Gabranth đã từng làm việc với nhau để
tạo ra cây cầu dài và rộng như cây cầu Gabranth-Evila. Tuy nhiên, rất nhiều
quái vật biển mạnh mẽ tấn công cây cầu. Mọi người cố gắng chống lại quái vật
được một thời gian nhưng cuối cùng cũng sụp đổ vì bị tấn công không ngừng.

Xây dựng một cây cầu mạnh mẽ hơn được thực hiện với những tiến bộ trong những
năm qua. Kể từ khi hoàn thành, nó vẫn tiếp tục chịu được sự tấn công của quái
vật biển, còn lại chắc chắn và đáng tin cậy vì nó cung cấp lối đi an toàn đến
một lục địa khác.

"Cầu Gedult, hừm... nếu họ vượt qua được, sau đó thì nó sẽ biến thành một cuộc
chiến tranh toàn diện..." (Arnold)

"Đúng vậy, và trông như điều đó sẽ xảy ra sớm.." (Rarashik)

Nghe những lời của Rarashik, mặt của Muir cho thấy biểu hiện buồn chán.

"Tại sao... tại sao họ phải bắt đầu cuộc chiến?" (Muir)

"Muir..." (Arnold)

Arnold nhẹ nhàng xoa đầu Muir. Khi nhìn thấy Arnold hành động như vậy,Rarashik
bắt đầu trêu chọc Arnold. "Hou ~ Nếu ngươi làm gì đó như thế, nó trông như là
cô nhóc đó thực sự là con của ngươi." (Rarashik)

"Tất nhiên rồi. Muir thực sự là con gái của tôi." (Arnold)

"...he~" (Rarashik) (TL: cái này không biết dịch sao nên để nguyên)

Trên thực tế, Rarashik mong đợi rằng Arnold trưởng thành bối rối với sự trêu
chọc của cô, và thực sự ấn tượng với Arnold khi ông bình tĩnh tuyên bố điều
đó.

"Có vẻ như ngươi đã trưởng thành một chút rồi đấy, có phải không? Arnold-Boya"
(Rarashik)

"Dĩ nhiên, tôi năm nay đã 37 tuổi rồi." (Arnold)

"Hahaha! Đúng, đúng, vậy là cuối cùng ngươi đã ở cái tuổi đó?" (Rarashik)

Rarashik vừa nói vừa cười khanh khách, Arnold nheo mắt nhìn cô và hỏi.

"Quan trọng hơn, tại sao sư phụ lại không tham gia chiến tranh? Hay là sư phụ
không được mời?" (Arnold)

"Hở? Dĩ nhiên là ta được mời rồi?" (Rarashik)

339

"Vậy thì? Tại sao người không đi?" (Arnold)

"Ta không có hứng thú với việc chiến đấu trong một trận chiến đã biết rõ là sẽ
thất bại." (Rarashik)

"Một trận chiến thất bại?! Nhưng cuộc chiến giờ còn chưa bắt đầu mà....
"(Arnold)

"Ngươi nghĩ ta là ai hả?" (Rarashik)

"Nhưng, đức vua của chúng ta không ngu ngốc đến mức bắt đầu trận chiến mà
không có cơ hội chiến thắng, phải không?" (Arnold)

"Đúng vậy, có vẻ như đức vua có một quân bài tẩy. Bên cạnh đó, có vẻ như gã
anh trai chết tiệt của ta đã đi với ông ta." (Rarashik)

"Anh trai của người đã làm ư?" (Arnold)

"Aa, tại vì anh trai chết tiệt của ta ở đó, họ có khả năng để tiến hành cuộc
chiến." (Rarashik)

"Đúng rồi, anh trai của sư phụ đứng đằng sau việc tạo ra kỹ năng ."

Muir và Hiiro không hiểu hai người kia đang nói gì, nghiêng đầu sang một bên
với vẻ lúng túng. Nhận ra sự bối rối của 2 người, Arnold ôn tồn giải thích.

"Là lỗi của ta. Anh trai của sư phụ là một nhà nghiên cứu của vương quốc này.
Anh ta là người chịu trách nhiệm cho việc tạo ra các phương pháp sử dụng kỹ
năng " (Arnold)

"Đó là phương pháp liên quan đến mấy cái vòng tay này... nhưng" (Rarashik)

Rarashik cho 3 người kia thấy cái vòng tay gắn trên cổ tay cô. Nó giống như
chiếc vòng tay mà Arnold và Miur đang đeo. Có vẻ như người đã tạo ra chiếc
vòng tay này là anh trai của Rarashik.

"Tôi dám chắc nó được gọi là ... (vòng tay vô danh), phải không?" (Hiiro)

"Aa, mặc dù nếu chủ sở hữu chiếc vòng tay này thiết lập khế ước với tinh linh,
những chiếc vòng tay sẽ được ban cho một cái tên." (Rarashik)

Arnold lập khế ước với tinh linh gió vì vậy vòng tay của anh ta đổi tên thành
(Vòng Phong thần) Muir lập khế ước với tinh linh sấm sét vì vậy vòng tay của
cô trở thành (Vòng Lôi thần)

"Vòng tay này cho phép một kỹ năng được xài ra trong chiến đấu. Bằng cách này,
người nghĩ ra và hoàn thiện các kỹ năng là sư phụ." (Arnold)

Nghe được điều này, Hiiro thực sự ngạc nhiên. Cậu không thể tin rằng người đã
làm cho tộc Gabranth có khả năng chiến đấu với ma thuật là người đang đứng
trước mặt cậu.

(Nếu nhìn vào cách di chuyển của cô ta trước đó thì cũng không sai...)

Thấy Rarashik đặt tay lên hông của mình và ưỡn ngực tự hào, Hiiro cảm thấy cảm
giác thua cuộc trước đó lại quay lại.

"Oa, vậy là chú là đệ tử của một người xuất sắc như thế sao!"

Muir hoàn toàn ấn tượng với những gì Rarashik đã làm được,

"Nahahaha! Hãy tiếp tục khen ngợi ta đi quý cô nhỏ xíu này!." (Rarashik)

Nhìn thấy sư phụ của mình cười say sưa với một tâm trạng thoải mái, Arnold trở
nên hơi xấu hổ,

"... haha, vậy thì, sư phụ việc chúng ta đang nói, điều gì khiến người nghĩ
quân đội của chúng ta sẽ thua? Không phải họ có kỹ năng mà người đã phát
triển? Ngay cả với điều đó, người không thể nói rằng họ sẽ thắng hay
thua.":(Arnold)

"Ngươi có phải là tên ngốc không vậy?!" (Rarakshik)

"Tên ngốc!?" (Arnold)

Do bị mắng đột ngột, Arnold vô tình lặp lại lời nói của cô.

"Đối với các Gabranth người không thể sử dụng ma thuật, có thể sử dụng kỹ năng
chắc chắn sẽ là một cái gì đó mà các Evila không thể xem thường dễ dàng như
vậy." (Rarashik)

"Vậy thì!?" (Arnold)

"Mặc dù vậy, khả năng và lịch sử của phép thuật là hai thứ hoàn toàn khác
nhau." (Rarashik)

"Lịch sử phép thuật?" (Arnold)

"Tôi nghĩ rằng tôi hiểu được rồi. Vậy thì để tóm tắt...." (Hiiro)

Trước khi Hiiro có thể kết luận tóm tắt của mình, đôi mắt Rarashik sáng lên
với sự tò mò lấp lánh.

"…cô là một con thỏ lùn." (Hiiro)

"Cái kết luận kiểu quái gì thế này!?" (Arnold)

"Nahahaha! Đó chắc chắn là một tóm tắt tuyệt vời, nhóc mắt kính! "

Như hiểu được ý chính của cái kết luận của Hiiro, Rarashik ôm bụng cười lăn
lộn (Editore : ROFL ). Hiiro nhướn lông mày như có ý hỏi "Có vấn đề gì à?", cả
Muir và Arnold chỉ có thể nghiêng đầu trong sự ngạc nhiên.

"Nahaha! Cậu đúng là một người thú vị, phải không! Được rồi, cậu được tự do
gọi ta là gì cậu muốn. Miễn là không phải là 'cô bé', ta sẽ chỉ cho cậu một
ngoại lệ thôi." (Rarashik)

"Ho-oh, Ông già, sư phụ của ông là một người khó đoán đấy, huh." (Hiiro)

"Hể! Thế là sao!? "(Arnold)

"Tất nhiên rồi! Đừng so sánh ta với một kẻ như “ông già” Arnold,!"(Rarashik)

"Chờ đã, sư phụ!?" (Arnold)

'Người rõ ràng là người lớn tuổi nhất ở đây mà, sư phụ!' đó là những gì mà
Arnold muốn nói, tuy nhiên, rõ ràng là anh ta không thể nói điều đó kể cả khi
lưỡi của mình bị kéo ra. Nếu anh ta làm điều đó, chắc chắn anh ta sẽ lại cắm
đầu xuống mặt đất lần nữa.

"Vậy thì? Cậu đang nói điều gì đó phải không? "(Rarashik)

Lờ đi Arnold, Rarashik hỏi Hiiro.

"Hừm, phép thuật có một lịch sử lâu dài. Nghiên cứu từ các khu vực khác nhau
và các đối tượng đã được tiến hành trên ma thuật nhằm cải thiện sức mạnh và
hiệu quả. So với kỹ năng mới được tạo ra khá gần đây, phải không?" (Hiiro)

Rarashik nói rằng cô đã nghĩ đến các kỹ năng, tuy nhiên, bản thân cô, người đã
chỉ sống được hơn 200 năm, không nghĩ rằng lịch sử của dài. Điều đó nói rằng,
lịch sử của phép thuật chỉ có thể vào khoảng 100-150 là dài nhất...

"Nếu kinh nghiệm là một chỉ số mà có thể dùng để xác định khả năng chiến đấu,
sự khác biệt giữa ma thuật truyền thống và kỹ năng của chúng ta chắc chắn là
bị áp đảo. So với ma thuật đã hoàn thiện từ lâu, chỉ mới bước vào giai đoạn
phát triển." (Hiiro)…

Lắng nghe Hiiro đáp lại, Arnold nín thở chuyển ánh mắt về phía Rarashik.

"Cậu khá là thông minh đấy, phải không nào. Tên cậu là gì?" (Rarashik)

"... Hiiro, Okamura" (Hiiro)

"Okamura? Đó là một cái tên lạ. Nhìn có vẻ cậu là anh trai của cô bé con kia,
hay ít nhất cũng là người thân, nhưng...?" (Rarashik)


  • ..Ực * Arnold bắt đầu nuốt nước bọt và run rẩy. Rõ ràng là Rarashik nhận ra tóc của Muir nhô ra khỏi mũ len của cô bé và tóc của Hiiro có màu tương tự nhau. Rarashik cho rằng có sự tương đồng này là do Muir và Hiiro là anh em.

Trong lúc Arnord chưa biết cách trả lời như thế nào, Hiiro lên tiếng.

"Chúng tôi cùng một chủng tộc, nhưng không phải là anh em gì cả." (Hiiro)

"Vui đấy, cùng một chủng tộc, huh" (Rarashik)

Rarashik so sánh hai người bọn họ như thể đang tìm một cái gì đó.

(Để coi nào... mái tóc xanh bạc này và những đôi tai đó... không, không thể
nào được. Nếu trong trường hợp đó, vậy thì hình dáng của những đôi tai đó phải
khác đi một chút...)

Ngay sau khi xác định rằng không có sự khác biệt nào nữa, Rarashik bỏ qua vấn
đề đó. Ngay sau đó, cô cười khúc khích một mình trước khi quay lại nhìn Hiiro.

"Được rồi, sao cũng được. Nó giống như những gì cậu nói đấy nhóc. Ngươi đã
hiểu được chưa, Arnold?" (Rarashik)

"Um, kỹ năng có một lịch sử ngắn, không thể thắng được phép thuật?" (Arnold)

"Đó là một khía cạnh. Các Evila có thể sử dụng phép thuật mà người sử dụng
không thể dùng được. So sánh với họ thì phép thuật của chúng ta vẫn còn thấp.
(Rarashik)

"Nhưng mà khả năng dùng của người rất cao mà, đúng không?" (Arnold)

"Đúng, dù gì thì ta cũng là người nghĩ ra mà. Xếp sau ta chắc chỉ có đức
vua."(Rarashik)

"Đợi một lát! Thế còn về "Three Beast Saints" (Tam thánh thú)?" (Arnold)

(Nn? "Three Beast Saints"?)

Nghe thấy một từ thú vị xuất hiện, Hiiro nhướn lông mày lên.

"Không phải đã rõ ràng rồi sao? Tất cả bọn chúng chỉ là những đứa nhóc cáu
gắt, tọc mạch và phá phách ." (Rarashik)

"Gắt gỏng tọc mạch... thầy biết đó là những người có ảnh hưởng đến vương quốc
này mà..."

“Hô..” Hiiro cảm thấy cậu đã hiểu được những lời mà Arnold nói ra.

(Ngay cả trong những Gabranth, có những người mà được xếp đứng đầu à...
huh?Tam thánh thú? Nếu chỉ có 3 người thì số lượng lại quá ít ỏi)

Có vẻ như, theo Arnold, ba vị thánh thú được xếp ngay sau nhà vua về khả năng
chiến đấu và tầm ảnh hưởng. Tuy nhiên, trong mắt của Rarashik, cô chỉ coi họ
là lũ nhóc 'cáu gắt, tọc mạch và phá phách'.

"Nếu không tính lũ nhóc đó thì số người có thể phát huy đúng sức mạnh của kỹ
năng bên cạnh ta chỉ có 1. Tất nhiên người đó cũng sắp tham gia vào cuộc
chiến. Ngươi có thực sự nghĩ rằng những kẻ được dẫn dắt bởi một kẻ nghiệp dư
sẽ có cơ hội đánh lại Evila à?" (Rarashik)

Arnold không thể chối lại những từ đó. Từ kinh nghiệm anh ta công nhận sức
mạnh của kỹ năng . Tuy nhiên, Arnold cũng biết rằng anh ta cũng không thể ngộ
ra được sức mạnh thật sự của kỹ năng. Nếu xem xét tình trạng của Arnold và lời
giải thích của Rarashik, kết luận rút ra rõ ràng là các beastmen không thể nào
sử dụng một cách tối đa.

Những người Gabranth với hàng tá thiếu sót trong chính kỹ năng mà họ đang quá
tự tin sẽ đánh nhau với Evila, những người đã nghiên cứu và phát triển ma
thuật của họ đến mức có thể sử dụng phép thuật như thể chân tay của mình. Kết
luận dễ dàng : Gabranth sẽ không có cơ hội chống lại Evila.

"Vẫn còn quá sớm để gây sự với Evila." (Arnold)

Đút tay vào túi áo blu trắng, Rarashik bực tức.

"Vậy sao người không ngăn họ lại, sư phụ?" (Arnold)

"Nếu ta mà nói điều đó cho mọi người nghe thì có thể ta đã có thể thuyết phục
được họ ... Chỉ là tất cả mọi người đều quá phấn khích khi nghe về việc có thể
sử dụng ma thuật với kỹ năng . Nhưng núi cao ắt có núi cao hơn, sẽ luôn có một
người nào đó mạnh hơn chúng ta." (Rarashik)

"Vậy là những lời của sư phụ cũng không thể ngăn được họ..." (Arnold)

"Đúng vậy, với họ, ta chỉ là một võ sư. Ta từ đầu đã không có quyền gì rồi.
Nếu ta có được những thành tựu giống như ông già chết tiệt của ta, ít nhất họ
cũng sẽ chịu nghe theo lời cảnh báo của ta."

"Ra là vậy...? Không, đệ tử nghĩ rằng những gì mà sư phụ đã làm được cho đến
nay chắc chắn phải đáng được tôn trọng." (Arnold)

Riêng việc giúp Gabranth tìm ra được sức mạnh tiềm ẩn bằng kỹ năng đã là một
kỳ tích. Tuy nhiên, trong con mắt của Rarashik, đó chưa đến mức để được trọng
vọng.

"Dù sao thì đây cũng là một cuộc chiến tranh. Thật tốt nếu họ trở về mà không
có thảm họa nào xảy ra...” (Rarashik)

Người Gabranth gây ra cuộc chiến này vì họ muổn thử sức mạnh của Evlia, để tìm
ra điểm yếu của mình và học được những gì từ nó. Có cơ hội cao rằng họ sẽ phải
gánh chịu tổn thất lớn cho đến khi rút lui được đến nơi an toàn.

"Đáng buồn thay, người Gabranth quá đơn giản và ngây thơ. Không khó để tượng
tượng họ sẽ bị xóa sổ." (Rarashik)

"Không thể nào..." (Muir)

Nếu quân đội của Gabranth bị tiêu diệt, có khả năng cao rằng kết thúc của toàn
bộ tộc Gabranth sẽ đến gần. Thậm chí nếu Evila rút lui, đó sẽ là cơ hội cho
Humas xâm lược.

Khi Humas xâm lược, chắc chắn người Gabranth sẽ biến thành nô lệ cho Humas.
Nhận ra điều này, cả Muir và Arnold đều cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống
lưng.

Arnold và Muir biết quá rõ sự kinh dị thực sự của Humas không phải là sức mạnh
hay ma thuật mạnh mẽ của họ, mà ở sự thèm khát quyền lực và sự tham lam. Bởi
vì điều này mà họ phải ngăn chặn tương lai này bằng mọi giá.

"Không có điều gì mà chúng ta có thể làm ư?" (Muir)

"Không phải ta đã nói nãy rồi sao? Tất cả chúng ta có thể làm bây giờ là để
cho họ tự nhận ra bài học." (Rarashik)

"Đúng vậy, nhưng mà ..." (Muir)

"Hay là cái gì? Nhóc có kế hoạch tham gia vào nỗ lực để ngăn chặn chiến tranh?
Với cánh tay bé nhỏ kia?" (Rarashik)

Mặc dù lời nói của Rarashik khắc nghiệt nhưng đó là sự thật. Bây giờ dù có làm
cách nào thì cũng không thể thay đổi được tình hình. Tham gia vào chiến tranh
sẽ chỉ gây ra nhiều cái chết cho lính của Evila. Trường hợp xấu nhất, nó sẽ
chỉ làm tăng số người chết của Gabranth.

Thấy Arnold nghiến răng, Rarashik chỉ có thể thở dài.

“Dù sao thì chúng ta không thể ngăn chặn hoàn toàn cuộc chiến, nhưng về lý
thuyết, chúng ta vẫn có thể trì hoãn cuộc chiến này”(Rarashik)

"Thật không!?" (Arnold)

Arnold cố gắng nghĩ ra điều gì đó để có thể hoãn lại cuộc chiến, nhưng anh ta
không thể nghĩ ra điều gì. Arnord bỏ cuộc và không nghĩ rằng sẽ không có cách
nào để làm một việc như thế.

"Kiểu như.. nếu nó thành công, cả hai phe sẽ buộc phải dừng lại." (Rarashik)

"Cách nào ạ?" (Muir)

"Không phải ta đã nói sao? Đây chỉ là lý thuyết?" (Rarashik)

"Eh?" (Muir)

"Dường như không bên nào có thể hưởng lợi từ nó. Và thậm chí sau đó, chúng ta
cần phải tìm một ai đó có khả năng làm việc đó..." (Rarashik)

Arnold chống tay vào cằm, anh ta nghiêng đầu khi bắt đầu nhìn chằm chằm vào
Rarashik.

"Thế phương pháp chính xác này là gì?" (Arnold)

"... Hmm? Ta nghĩ rằng nhóc đeo kính đằng kia đã biết rồi, phải không?"
(Rarashik)

Nói điều này, ánh mắt của Rarashik chuyển về hướng Hiiro. Cậu khoanh trước
ngực như không quan tâm, tuy nhiên, sau khi được nói đến, Hiiro quay sang nhìn
về phía Rarashik. Đối mặt với cô, cậu nói.

"Hà, đúng vậy đấy…." (Hiiro)

Nghe thấy biểu hiện khẳng định của Hiiro, Arnold và Muir há hốc mồm kinh ngạc.

"Hô ~" (Rarashik)

Rarashik cười khoái trá.

"Oi Hiiro? Cậu nghiêm túc chứ?" (Arnold)

"Đúng vậy, mặc dù tôi đang bắt đầu tự hỏi rằng ông đã hiểu được bao nhiêu rồi.
Hay là ông ngủ gật từ nãy đến giờ, ông già? "(Hiiro)

"Nahahahaha! Bị đối xử như vậy bởi một ai đó trẻ hơn ngươi, ngươi nên tự xấu
hổ đi, Arnold!" (Rarashik)

"Gừ, chậc, sao cũng được! Ta không quan tâm nữa! Hãy nói cho ta biết đi!"
(Arnold)

Cũng như Hiiro nhận thấy sự tò mò trong đôi mắt lấp lánh của Muir đang nhìn
chằm chằm vào cậu, như thể cầu xin cậu nói cho cô bé những gì mà cậu đã nhận
ra, ‘Haizz' Hiiro chỉ có thể thở dài.

"Tại sao cậu không nói đi nhóc mắt kính? Ta muốn biết nếu cậu có ý tưởng
đúng."(Rarashik)

Nhìn thấy nụ cười vui tươi của Rarashik cậu cảm thấy như cô ta đang thử cậu,
Hiiro cảm thấy bực mình. Tuy nhiên, ngay cả khi cậu vẫn im lặng, ánh mắt hai
người kia trở nên phiền toái. Vì vậy, Hiiro miễn cưỡng trả lời.

"... haizzz ~ Lắng nghe cho kỹ, được chứ. Phương pháp đó là...." (Hiiro)


Konjiki no Moji Tsukai - Chương #39