Hồi Tông Báo Danh


Người đăng: tieubaihoai

Rời khỏi Hành Vân sâm lâm, Hạo Ngọc mất một ngày thời gian chạy về Lăng Kiếm
tông.

"- Hai vị sư huynh, làm phiền rồi".

Trước cửa lớn Lăng Kiếm tông, Hạo Ngọc lấy lệnh bài thân phận đưa cho hai đệ
tử trông cửa.

"- Được rồi, vào đi".

Quan sát một hồi Hạo Ngọc, hai người trả lại lệnh bài nói với Hạo Ngọc.

"- Cảm ơn."

Hạo Ngọc mỉm cười gật đầu, nhận lấy lệnh bài rồi rời đi.

"- Quái, sao ta thấy tên phế vật này có gì đó khác khác nhỉ?"

Một tên gãi gãi đầu thì thầm với người còn lại.

Trải qua ba tháng rèn luyện lịch lãm, mọi phương diện từ tu vi, ngoại hình,
khí chất,..đều thay đổi, tên đệ tử kia thấy khác thường cũng phải thôi.

"- Khác cái gì mà khác, ngươi tào lao quá đó, tên phế thải này thì làm được
trò trống gì, nếu không phải là do Trần trưởng lão nhặt về e là bị đuổi khỏi
Lăng Kiếm tông lâu rồi."

Tên kia khẽ hừ một tiếng khinh thường nói, Hạo Ngọc cũng không xa lạ gì đối
với đệ tử ngoại môn, lúc vị Trần trưởng lão còn sống thì bọn hắn không dám
khinh ra mặt, nhưng giờ thì khác Hạo Ngọc trong mắt bọn chúng cũng chỉ là một
tên phế vật mà thôi.

Có lẽ là trận chiến giữa Hạo Ngọc với Trần Phương vẫn chưa lộ tẩy ra ngoài,
nếu không hai tên này có còn giở giọng khinh thường hắn được nữa không đây.

Hạo Ngọc lúc này đã trở về phòng của mình, tắm rửa ăn uống kĩ lưỡng rồi nghỉ
ngơi chờ chuẩn bị báo danh khảo thí, trải qua ba tháng này kinh nghiệm cũng
tích lũy khá nhiều, trong lúc chờ báo danh Hạo Ngọc cần kiểm nghiệm chắt lọc
lại thu hoạch của mình sau khoảng thời gian này.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, sáng ngày hôm nay chính là ngày báo danh khảo
thí nội môn, Hạo Ngọc cũng thức dậy sớm rửa mặt ăn nhẹ một cái rồi đi đến chỗ
báo danh.

Trên đường Hạo Ngọc bắt gặp khá nhiều đồng môn huynh đệ cũng đang đi báo danh,
mặt ai nấy đều tỏ vẻ hưng phấn, khí thế bừng bừng nói cười khá vui vẻ, có lẽ
khảo thí nội môn cũng không mấy làm bọn họ lo sợ.

Đến nơi báo danh, Hạo Ngọc thấy mọi người đến trước khá đông, tất cả đều xếp
hàng ngay ngắn, là người có văn hóa Hạo Ngọc cũng nhanh chóng xếp hàng vào
sau.

"- Các ngươi biết không, huynh trưởng của ta ở trong nội môn cho biết, khảo
thí năm nay của Lăng Kiếm tông rất khắt khe đấy."

Bên cạnh gần đó là một ngoại môn đệ tử đang nói chuyện với đám đệ tử gần đó.

Thấy thú vị, Hạo Ngọc im lặng gióng tai nghe thử.

"- Thật vậy sao? Ngươi có thể nói kĩ hơn một chút có được không?"

Cả đám nghe xong ai nấy đều ồ lên kinh ngạc, sau đó có người vẻ mặt lo lắng
hỏi.

"- Được thôi, đại ca ta ở nội môn có nghe nói năm nay khảo thí gồm có ba phần
cơ, phần thứ nhất là căn cốt trắc thí, phần thứ hai đó là tâm cảnh trắc thí,
phần thứ ba mới là tỉ thí giữa các đệ tử với nhau."

Tên đệ tử có đại ca bên trong nội môn vẻ mặt đắc ý ngạo nghễ trả lời, dường
như hắn khá tự hào khi có đại ca ở nội môn, nhìn thấy vẻ mặt mọi người chăm
chú nghe mình nói thật sung sướng làm sao.

"- Cái gì? Còn có căn cốt trắc thí cùng tâm cảnh trắc thí nữa sao? Thế này thì
có mấy người vào được nội môn cơ chứ."

Cả đám nghe hắn nói vậy liền trở nên kinh hãi, quả thật đệ tử nào nghe nói đến
căn cốt trắc thí cùng tâm cảnh trắc thí đều là bộ mặt khó coi như vậy, căn cốt
trắc thí còn đỡ từ khi cha sinh mẹ đẻ đã có nên không thay đổi được, nhưng còn
tâm cảnh thì khác, vào đó người tham gia phải chịu những ảo giác được sinh ra
từ sâu thẳm trái tim của người đó, nếu không vượt qua được coi như là thất
bại.

"- Căn cốt? Tâm cảnh? Còn có cái này sao? Thật không nghĩ tới à nha, căn cốt
thì thôi đành chịu, còn tâm cảnh..có lẽ sẽ ổn".

Nói tới đây Hạo Ngọc mỉm cười bí hiểm, hắn biết phần căn cốt trắc thí mình
chắc chắn không thể đạt điểm cao, nhưng hai phần còn lại Hạo Ngọc tự tin sẽ
không thua bất cứ kẻ nào.

Nghĩ xong Hạo Ngọc lại tiếp tục lắng nghe, đây cũng là một số thông tin hữu
ích đáng nghe.

"- Hừ, khảo thí gắt như vậy nhưng bù lại được cái phần thưởng rất cao, các
ngươi biết không? Trong kì khảo hạch này nếu giành được thành tích tốt sẽ được
ban thưởng rất chi là hậu hĩnh, các ngươi không thể tưởng tượng được đâu, đại
ca ta còn hận vì sinh ra sớm kia kìa."

"- Phần thưởng nhiều lắm sao? Có thể nói cho chúng ta mở rộng tầm mắt được
không?"

Cả bọn đang lúc thần sắc ảm đạm nhất thì chợt một đoàn ánh sáng lóe lên cho
bọn chúng động lực, ai nấy đều tò mò không biết Lăng Kiến tông ban thưởng như
thế nào.

Bên này Hạo Ngọc cũng khá hiếu kì, phần thưởng cũng là một phần rất quan trọng
trong kì khảo thí, vì nó sẽ tăng động lực cho các đệ tử cố gắng hết sức, thầm
nghĩ Lăng Kiếm tông dù sao cũng là một trong bốn tông môn lớn của Trường Ưng
quốc, phần thưởng chắc chắn không hề nhỏ rồi.

Tên có đại ca nội môn phất tay ra hiệu đám người im lặng, sau đó bộ mặt cũng
trở nên nghiêm trọng hẳn lên kể:

"- Im nào, ta nghe đại ca ta nói nội môn đệ tử năm nay chỉ chọn ra có hai mươi
người trong cả ngàn người chúng ta mà thôi, nếu ai lọt được vào top hai mươi
thì sẽ được ban thưởng năm nghìn điểm cống hiến cộng thêm một bộ võ kỹ Huyền
cấp hạ phẩm võ kỹ, nếu thắng vào trong top mười sẽ được ban cho bảy nghìn điểm
cống hiến cùng với một bộ huyền cấp trung phẩm võ kỹ, còn nếu vào top ba, khà
khà, sẽ được một vạn điểm cống hiến cùng một bộ huyền cấp thượng phẩm võ kỹ."

"- Trời ơi, huyền cấp thượng phẩm võ kỹ! Thật không thể tin nổi, quả thật phần
thưởng quá lớn rồi, thế còn hạng nhất thì sao?"

Nghe dứt câu đám đệ tử ngoại môn liềm chấn động, mặt đứa nào đứa nấy đều xuýt
xoa, hô hấp dồn dập, đó đều là hấp dẫn chí mạng đối với bọn chúng, lập tức bọn
chúng liền nhao nhao hỏi tiếp vị trí thứ nhất.

"- Vị trí thứ nhất sao? Cũng được, nhưng các ngươi đừng có giật mình khi nghe
ta nói xong đó, bởi phần thưởng của vị trí thứ nhất ta nghe xong còn không kìm
nén được xúc động đây này."

Tên có đại ca nội môn nhăn trán tặc lưỡi nói.

"- Nói mau đi mà, bọn ta sắp điên đến nơi rồi đây này."

Đám đệ tử ngoại môn lúc này bộ dáng hấp tấp, hối thúc tên kia nói phần thưởng
là gì, bọn chúng cũng nóng nảy sốt ruột quá rồi.

Hạo Ngọc nghe xong phần thưởng cũng phải thầm than, Lăng Kiếm tông quả là rất
chịu chi, không biết là vì lý do gì lại tự nhiên trao thưởng lớn như vậy.

Tên có đại ca nội môn thấy vậy trong lòng càng vui vẻ, được làm tâm điểm được
mọi người chú ý làm hắn rất có cảm giác hư vinh, không để mọi người chờ lâu
hắn liền nói:

"- Vị trí thứ nhất, theo ta biết thì nếu ai đoạt quán quân kì khảo thí thì sẽ
được ban một vạn năm nghìn điểm cống hiến cùng với đỉnh cấp Huyền cấp võ kỹ."

"- Đỉnh cấp Huyền cấp võ kỹ? Trời ạ, là đỉnh cấp đó."

Đám đông lập tức hô hấp đình trệ, tròng mắt mở to không tin vào tai mình.

Phần thưởng của top ba đã làm bọn chúng thấy quá sức tưởng tượng rồi, nhưng
khi nghe phần thưởng vị trí thứ nhất bọn chúng thấy quá không thật đi.

"- Chưa hết đâu, đây mới là món chính, ngoài phần thưởng ta đã nói thì quán
quân kì khảo thí sẽ được ban thêm một quả Tấn Lực đan còn có thể được tông chủ
nhận làm đệ tử thân truyền nữa."

Đám đông chưa kịp hết bàng hoàng thì lại bị chấn kinh sau câu nói của tên kia.

"- Ồ, còn có chuyện tốt như vậy?"

Hạo Ngọc nãy giờ vẫn còn giữ được bình tĩnh thì bây giờ cũng bị chấn kinh
theo.

Tấn Lực đan là gì thì hắn biết là gì, đó là đan dược dành cho võ giả có tu vi
võ đồ sử dụng, sau khi phục dụng liền tấn cấp võ sư không để lại di chứng,
giúp võ giả tiết kiệm mấy tháng khổ sở, đây quả là bảo vật đối với Hạo Ngọc
lúc này.

Nếu thuận lợi đột phá võ sư cảnh giới, Bá khí quyết cũng thuận lợi đột phá
tầng hai, huyền khí sẽ được chuyển hóa hoàn toàn thành dạng sợi, quan trọng
nữa là Hạo Ngọc cũng đủ điều kiện tu luyện Ngũ Phong Tuyệt kiếm thức thứ nhất
rồi.

Lúc đó thực lực của Hạo Ngọc sẽ bạo tăng một mảng lớn.

Còn có được tông chủ nhận làm đệ tử thì Hạo Ngọc không dám chắc, dù sao cả
nghìn đệ tử cũng không ít thiên tài, top hai mươi thì còn nắm chắc nhưng đứng
đầu có vẻ hơi ăn không tiêu.

"- Thật vậy sao, ôi trời, vậy dù có liều cái mạng nhỏ này ta cũng phải giết
đến top mười, không, vị trí thứ nhất chắc chắn là của ta."

"- Ngươi mơ đi, vị trí thứ nhất chắc chắn là của ta."

"Của ta mới đúng."

Đám đông đệ tử bỗng trở nên ồn ào, ai cũng muốn mình đạt vị trí thứ nhất không
ai nhường ai.

Hạo Ngọc cũng cười nhạt không nói gì, nói dễ hơn làm, đâu phải mật ngọt đâu mà
nhào vô húp.

"- Các ngươi trật tự đi, đừng ảo tưởng nữa, cỡ bọn ngươi cũng đòi giành quán
quân? Nói cho các ngươi biết, năm nay thiên tài ngoại môn nổi lên rất nhiều,
ta nghe nói Kiến Lâm cháu của Đại trưởng lão mấy ngày trước đã lĩnh ngộ ý
cảnh, kiếm pháp siêu quần, các ngươi nghĩ thắng nổi không? Còn Trương Như Mộng
con gái tông chủ nữa, nghe đâu cũng lĩnh ngộ ý cảnh, kiếm pháp cũng cao siêu
không kém, các ngươi thắng nổi không? Ta còn nghe đâu có đệ tử có thể chất đặc
dị vô cùng mạnh mẽ, các ngươi tốt nhất dẹp bỏ ý định đó đi."

Đám đệ tử lúc hưng phấn tranh phong giành giật thì tên kia bỗng cười lạnh nói.

Hạo Ngọc lúc này cũng thoáng kinh ngạc, hắn không biết ngoài hắn ra vẫn còn đệ
tử khác lĩnh ngộ được ý cảnh, điều này làm Hạo Ngọc cảm thấy có chút áp lực
rồi.

"- Chà chà, cứ tưởng chỉ có mỗi mình là biến thái ngộ tính chứ, cháu đại
trưởng lão, con gái tông chủ? Toàn nhân vật không bình thường cả chứ không
vừa."

Hít sâu một hơi, Hạo Ngọc cũng nghe nói mấy người này nhưng hắn cũng chưa gặp
mặt bao giờ, đa số thời gian lúc trước "Hạo Ngọc" đều dành thời gian vào tu
luyện, cũng không quan tâm việc bên ngoài cho lắm.

Những thứ cần nghe đều đã nghe, lúc này cũng vừa tới lượt Hạo Ngọc lên báo
danh.

Một lát sau......

"- Mai là ngày khảo thí căn cốt cùng tâm cảnh, có lẽ nên đi tìm hiểu một chút
quá trình như thế nào."

Báo danh xong, Hạo Ngọc được biết ngày mai mình sẽ tiến hành khảo nghiệm căn
cốt cùng tâm cảnh, trong lòng cũng có chút sốt sắng, tính đi tàng thư các tìm
hiểu một chút.


Kiếm Vũ Lăng Thiên - Chương #13