Thiên Địa Dị Tượng (1).


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Vũ Phong chợt dừng bước, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời vốn trong xanh nhưng
lúc này chợt nhuộm sắc đỏ đầy huyễn lệ.

Hoa mẫu đơn từng đóa, từng đóa xoay tròn đẹp đẽ từ từ rơi xuống. Bầu trời Linh
Ngân tinh cầu, không, bầu trời của tất cả các thế giới dù là Tiểu thế giới,
Thần giới hay Tiên giới, tất cả đều đồng thời xuất hiện những đóa hoa mẫu đơn
tươi đẹp, diễm lệ lơ lửng.


  • Waaa, là hoa mẫu đơn, thật nhiều hoa mẫu đơn.


  • Nó, nó thật là đẹp.


  • A, sao không chạm vào được, kì lạ thật.


Giơ tay hứng lấy những đóa hoa phiêu phù rơi xuống nhưng không thế nắm giữ
được, Tuyết Nhi tròn mắt kinh ngạc khó hiểu nhìn từng đóa hoa tựa như hư ảnh
xuyên qua vật chất chìm vào lòng đất biến mất.


  • Waaa, hoa mẫu đơn lại mọc đầy trên đất, kì quái, kì quái.

Hoa mẫu đơn chỉ vừa chìm vào lòng đất hai giây, từng cây, từng cây mẫu đơn lại
từ lòng đất đâm chồi vươn qua mặt đất hiện hữu trên thế gian khiến Tuyết Nhi
giật mình nhảy cẩn lên, gương mặt không kiềm nổi một dấu chấm hỏi to lớn.


  • A, lại chạm vào không được.

Tuyết Nhi lần nữa vươn tay sờ lên những đóa hoa mẫu đơn đầy sắc đỏ nở rộ đẹp
đẽ nhưng vẫn như cũ, tay nàng căn bản là không thể xuyên thẳng qua các đóa hoa
mẫu đơn, đóa hoa chỉ giống như một hư ảnh cực kì chân thật tồn tại không ai có
thể nắm giữ.


  • Ha, ta không tin, ta không tin mừ.

Phồng má, tru môi, Tuyết Nhi cứ thế giận dữ rượt đuổi theo những bông hoa mẫu
đơn đang dần mọc lên, nở rộ ở khắp nơi mà bỏ qua khung cảnh quái dị của Vũ
Phong ngay sát bên cạnh nàng.

Nhật Thanh cũng đứng ở phía xa hai người, hắn có kinh ngạc cực kì nhưng không
như Tuyết Nhi đùa nghịch, khen chê, hắn chỉ là đứng ngây người ra rồi đưa hai
tay hứng lấy những đóa hoa mẫu đơn dù cho không thể chạm vào chúng. Mày kiếm
có chút giản ra mĩm cười hiếm thấy.

Hoa mẫu đơn cứ thế xuất hiện lan tràn. Hoa mẫu đơn rơi từ trên trời, hoa mẫu
đơn mọc từ đất, hoa mẫu đơn mọc từ gỗ, từ sắt, từ nhà,… hoa mẫu đơn mọc trên
cơ thể mỗi người, lung linh đung đưa rạng ngời sắc đỏ.


  • Đây là hoa mẫu đơn?


  • Đẹp quá!


  • Chuyện gì xảy ra vậy, ta không thể chạm vào là sao?


  • Quái sự gì đây, hoa mẫu đơn sao lại mọc được trên gạch, trên nhà, khỉ gió,
    lại còn mọc được trên sắc thiết?


  • Á Á Á, hoa mọc trên người ta, á á, ai gỡ nó xuống, gỡ nó xuống, ta chết
    mấttttt.


  • Im lặng đi, đây có lẽ chỉ là hư ảnh mà thôi, chạm vào không được là chuyện
    đơn nhiên.


  • …..


Mọi người cùng tất cả các công việc đang thi hành tại Vũ gia đều đồng lúc dừng
lại chỉ để sửng sờ trong quan cảnh tràn ngập sự huyễn lệ của hoa mẫu đơn đỏ
thắm.

Và không chỉ riêng Vũ gia mà còn trên khắp Ô Long trấn, Vân Diệu huyện, Hắc
Thanh thành, Loạn Thanh quốc, Tiêu châu, Thiên Long Nhất triều, Đông đại lục,
Ngân Linh tinh cầu, Thái Dương Vực, Vô Ngân vũ trụ, Hà Hoàng tiểu thế giới,
Thần giới, Tiên giới, tất cả đều dừng lại mọi hành động chỉ để ngẩn người nhìn
lấy hư ảnh hoa mẫu đơn tràn ngập thiên địa, không nơi nào không có.


  • Đây là?

Một nam tử uy nghiêm đầy khí thế quân vương nơi phàm giới đứng tại cung điện
lấp lánh, nguy nga nhìn xung quanh chỉ toàn hoa mẫu đơn, thậm chí là tồn tại
mọc trên người hắn khiến hắn nghi hoặc vạn phần.

Bên dưới lòng đất một tinh cầu nào đó.


  • Ha ha, vừa mới tỉnh dậy thì đã gặp ngay dị tượng kẻ bất phàm, xem ra lần
    này lại khó khăn rồi.


  • Con mẹ nó, thật xui.


Một thiếu niên không rõ mặt mũi vì không gian xung quanh quá tối tăm bò ra
khỏi cỗ quan tài cổ xưa trong một cung điện được ẩn sâu dưới lòng đất cảm khái
trong sự méo mó mặt mũi.

Bên ngoài tinh không, nơi chỉ dành cho những kẻ có sức mạnh đủ để hủy diệt đi
một tinh cầu trở lên.


  • Vật bất phàm giáng thế, còn lại là không thể đoán.


  • Theo một cuốn sách cổ ta từng nghiên cứu thì hình như là có Thần thể dị
    loại xuất thế.


  • Không, ta nghĩ là không phải Thần thể, nó có thể còn cao hơn, hẳn là Tiên
    thể.


Một nhóm người gồm 9 người có to, có nhỏ tụ tập tại một cung điên hoàng tráng
lơ lửng trên không trung nhìn từng đóa hoa mẫu đơn tràn ngập mà bàn tán cùng
nhau không biết đúng sai.

Tại một góc nhỏ rừng rậm trong tinh cầu không biết.


  • Tiên thể truyền thuyết xuất thế, không thể tin được Diêm La Vương ta lại có
    cơ hội chiêm ngưỡng cảnh sắc huyền diệu này.

Một thiếu niên tay cầm hắc kiếm nhuộm đỏ máu của hơn 100 xác người nằm la liệt
xung quanh hắn nhưng bị hư ảnh hoa mẫu đơn che lấp, hắn lộ gương mặt tà ác
nhìn khắp nơi hoa mẫu đơn mỉm cười kinh thán.

Tại Thần giới nhiều nơi chứng kiến dị tượng liền trở nên hỗn loạn, nhất là
những Tông, Môn hay các thế lực to lớn.

Tại Tiên giới, một nơi kì lạ nào đó mà hoa mẫu đơn không mọc lan đến được.


  • Sự phụ, Tiên thể xuất hiện, người có cần thu thêm đồ đệ?

Tại một cái quầy bói tói nằm bên lề đường, kế cạnh dòng sông xanh mát bên
trong một thành trì bình thường chỉ toàn phàm dân sinh sống mà không có bất kì
tu luyện giả nào tồn tại, một tên thanh niên ăn mặc bình đạm tầm 20 tuổi có
mắt sáng, mày la hán thì thầm bên tại lão giả đầu tóc nửa bạc nửa đen đang xem
chỉ tay cho một vị thiếu phụ gần 30 tuổi.


  • Đợi bần đạo một chút.

Vuốt chòm râu đen ngắn, lão giả cười nhẹ hiền hòa với vị thiếu phụ sau đó quay
sang cầm bút gõ nhẹ vào đầu thanh niên.


  • Ngốc, ngươi muốn ta bị lão Luân Hồi cào rách nhà à?


  • Ý sư phụ là cái tiên thể đó…


Đầu hơi xoay triển, thanh niên chớp mắt liền hiểu ra vấn đề.


  • Ài, ngươi sau này ra đường cẩn thận, coi chừng lão bắt ngươi về hầm canh gà
    thì khổ.

Tựa thở dài một câu hù vỡ mật thanh niên, lão lại quay về với bàn tay trắng
nõn của thiếu phụ mà xem xét đường chỉ tay.

Tại Tiên giới, Luân Hồi giới.


  • … vì vậy, mọi vật sinh ra vốn đều có căn nguyên và ý nghĩa tồn tại của nó…

Luân Hồi Đạo Tiên hiện đang ngồi giảng đạo cho ba tiểu nữ tử mỹ lệ đến sao
trên trời phải ảm đạm thì khóe miệng chợt giật giật.


  • Ta có ác vậy sao Vĩnh Sinh lão tặc?

Thì thào một hơi, lão lại tiếp tục giảng


  • …cỏ cây sinh ra không phải chỉ để làm cảnh, tô điểm cho tự nhiên mà còn…
    ………

Tiểu thế giới, Vũ gia.


  • Mẫu Đơn Đạo Thể.

Nhìn cảnh tượng đâu đâu cũng là hoa mẫu đơn, Vũ Phong trên tay cầm lấy một đóa
hoa mẫu đơn rực rỡ vừa hứng được mà thì thào mờ nhạt với khung trời mưa hoa
mẫu đơn, nhìn chúng, hắn lại như nhớ về một kí ức đã từng thân quen ngày nào
giữa hắn và một nữ tử đã qua từ lâu, đó hẳn là một giai thoại.

“Ngốc, huynh sau này sẽ chỉ thuộc về ta mà thôi”

“Hi hi, huynh xem ta mặc bộ này thế nào, có đẹp không?”

“Hứ, ai thèm huynh quan tâm chứ”

“Ngốc, đến đây đến đây”

“Ngốc, Ngốc, ta thấy nóng quá, huynh… huynh qua đây giúp ta giải nhiệt nhé, hi
hi”

“…”

Đưa tay có hoa mẫu đơn lên ngửi nhẹ thoáng một phát, Vũ Phong tựa mỉm cười khó
coi lại xen chút buồn cười.

“Hồn ta chưa khôi phục nhiều dẫn đến năng lực của ta còn hạn chế nhưng mùi vị
này ta vẫn sẽ không quên được”

“Không ngờ nàng lại luân hồi đến đúng thời điểm ta sống lại, đây có phải là sự
trùng hợp?”


  • Ô, sao kì vậy, sao ca ca không có mọc ra hoa? Ý, ca ca còn có thể cầm được
    chúng?

Đang lúc ủ rủ vì không có cách nào chạm vào hoa mẫu đơn bay bên ngoài, mọc
dưới đất, mọc trên người, Tuyết Nhi quay người lại liền trợn tròn mắt khi bắt
gặp khung cảnh Vũ Phong không hề bị hoa mọc khắp cơ thể, không những thế mà
trên đầu còn bị đọng lại hai bông hoa mẫu đơn cùng với việc hắn trên tay cầm
bông hoa mẫu đơn khác ngửi ngửi, nàng kinh ngạc kêu lên, bản thân cũng chạy
thật nhanh lại phía hắn.

Đang mãi mê ngắm nhìn những bông hoa huyền lệ thì bị tiếng kêu kinh của Tuyết
Nhi phá vỡ, Nhật Thanh cũng đồng thời nhìn qua hướng hai người, khi thấy khung
cảnh của Vũ Phong hắn hơi sửng người nhưng chẳng mấy chốc liền khôi phục, lão
quái vật làm được điều mà người bình thường không làm được chính là điều đơn
nhiên, không gì phải kinh ngạc.


  • A, tại sao lại có nguyên một cái cây mẫu đơn mọc ngay dưới chân ca ca kìa?

Vừa chạy được hai bước, Tuyết Nhi tiếp tục bị kinh ngạc ngẩn người bởi dưới
chân Vũ Phong đột ngột dựng lấy một cây mẫu đơn khá nhỏ với nhiều bông hoa đủ
màu trên các nhánh cây đang xòe ra rồi đung đưa qua lại dưới chân hắn như là
biểu hiện sự âu yếm hoặc hí hửng, vui mừng.


  • Woaaaa! Thật nhiều màu sắc hoa mẫu đơn, thật kì lạ xinh đẹp.

Chạy đến cạnh Vũ Phong chợt thấy cây mẫu đơn nở ra nhiều đóa hoa khác màu
,Tuyết Nhi lập tức ngôi xuống đưa tay sờ vào nhưng vẫn không thể chạm đến
khiến nàng như muốn khóc, nàng vội đứng dậy lung lay Vũ Phong đang dần nhắm
mắt tưởng nhớ điều gì đó uất ức kêu lên


  • Nè, nè ca ca, ca ca…


  • Tuyết Nhi muội, ê ê, Tuyết Nhi muội.


Bất quá khi nàng chỉ vừa lung lay hai ba cái thì Nhật Thanh dần tiến nhanh đến
hô gọi nàng, ngăn trở hành động phá rối sự tưởng niệm của Vũ Phong.


  • …?

Tuyết Nhi nghi hoặc quay sang chưa kịp hỏi thì chợt thấy Nhật Thanh lộ vẻ
nghiêm túc lắc đầu ám chỉ đừng quấy nhiễu Vũ Phong lúc này.

Nhận thấy sự nghiêm túc thường ngày của Nhật Thanh, nàng liếc ca ca một chút
rồi thoáng suy tư vài giây sau đó cũng biết ý rời đi đến chỗ Nhật Thanh xì xào
mấy cái thắc mắc vì sao hoa mẫu đơn giữa hai người và Vũ Phong lại có sự khác
biệt.

Đúng lúc này, bầu trời lại diễn hóa thêm dị tượng.


Không Gian Vạn Vật - Chương #20