Năm Nhà Tề Tụ (1).


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Bên ngoài bàn đá, Nhật Thanh nhắm mắt ngẫm nghĩ một hồi cũng rời đi quay về
phòng. Vậy ra là hắn có một cái thử thách 7 ngày phải hoàn thành, nếu không
cuộc đời hắn chỉ đến đây.

“Tu luyện, cua gái, thả thính,… thật khó hiểu, nhưng mà đối với một tên đẹp
trai như ta, nó hoàn toàn không khó, 7 ngày đã quá dư sức để thực hiện” Nhật
Thanh tự tin với bản thân. Đây cũng không phải hắn ảo tưởng sức mạnh mà là khi
Vũ Phong nói cảm nhận linh khí gì đó, hắn liền sựt nhớ đến mấy cái tình tiết
trong truyện, gì mà ngộ đạo, cảm nhận nhân sinh, pháp tắc,… hắn đoán việc giao
tiếp với linh khí cũng như thế, nó sẽ tựa như là đưa bản thân hòa hợp với
thiên nhiên mà thôi.

Từ khi qua thế giới này, hắn bị kiến thức hiện hữu cùi bắp làm mờ nhạt đi
chính bản thân, khiến hắn chỉ biết cắm đầu mà tu luyện dựa theo lý thuyết
người khác, ngày ngày cứ thả lỏng chờ đợi linh khí. Trong khi chờ linh khí
nhập thể, lâu lâu hắn có cảm giác bản thân rất lạ, như là đang bay bổng nhưng
chỉ 1 giây sau là hết, cảm giác này hắn không để ý. Hiện giờ nghe lão quái vật
chỉ bảo, lại nhớ đến truyện, hắn đã có thể khẳng định, cảm giác đó chính là sự
hòa nhập với thiên địa. Hắn cần tìm lại cảm giác đó để hoàn thành thử thách.

Đêm nay là một đêm mà hắn đã trải qua nhiều cảm xúc nhất trong đời, và nó cũng
là đêm giúp hắn lựa chọn ra một con đường đi sáng suốt dẫn đến tính cách hắn
thay đổi như lần hắn bỏ học Đại học để đi theo con đường ca hát dù cho cha mẹ
đã cấm đoán ở kiếp trước.

Nếu đã làm ra quyết định và bước lên con đường bản thân lựa chọn, vậy thì
những thứ không cần thiết hoặc gây cản trở như dè dặt, nhút nhát, sợ hãi,… bỏ
lại đi, vì nếu không làm vậy, ngươi sẽ chết.

Đối với việc Vũ Phong tự dưng giúp hắn, trở thành huynh đệ của hắn, hiện tại
chưa có gì bất thường thì hắn không quan tâm, sau này mà có hắn sẽ tính toán
sau. Hắn không phải kẻ ngu.

Về phần Vũ Phong, hắn tự dưng giúp đỡ Nhật Thanh đơn giản là vì ba thứ, niềm
vui, đốt thời gian và tuân thủ luật lệ của một vị đã từng là bằng hữu, trao
cho Nhật Thanh một cách thức tu luyện hoàn mỹ để đạt đến thứ sức mạnh bản
nguyên có thể chống đỡ được những kẻ mang theo Bàn tay vàng hay thậm chí là
những kẻ có thể tu luyện hai hoặc ba loại sức mạnh khác biệt.

Chính xác ra thì hắn chỉ hướng dẫn những bước cơ bản mà thôi, còn muốn phát
triển về sau hay suy diễn ra rộng rãi, Nhật Thanh phải tự lực minh ngộ.

Lên voi hay xuống chó là do chính bản thân Nhật Thanh quyết định.

………….

Sáng hôm sau, tại phòng Đại sảnh có diện tích rộng lớn của Vũ gia.


  • Vũ Long, lâu rồi chúng ta mới gặp lại nhỉ?

Một vị trung niên trông bộ dạng khoảng 50 tuổi, tay dắt theo một tiểu nữ tử
phấn nộn vừa đáng yêu vừa xinh đẹp đi vào phòng đại sảnh, lão hơi hướng đến
một vị trung niên tầm 46 tuổi đang ngồi trên ghế chính diện đối chiều với cửa
ra vào nói, sau đó bản thân cũng tìm một vị trí ghế trống ngồi xuống.


  • Nào tiểu Vũ, cháu mau tham kiến Vũ Long gia chủ đi.

Lão trung niên hướng đến tiểu nữ tử phấn nộn đáng yêu thỏ thẻ.


  • Vâng thưa gia gia.


  • Tiểu Vũ Vũ tham kiến Vũ Long gia chủ và các vị bá bá.


Tiểu nữ gật nhẹ đầu với trung niên, sau đó quay người hành lễ với trung niên
46 tuổi được gọi là Vũ Long và ba vị trưởng lão của Vũ gia.


  • Ừm. Không ngờ sau ba năm, tiểu Vũ lại trở nên xinh đẹp như vậy, ài tiếc là…
    Gật đầu đầy tiếc nuối với cái hành lễ của tiểu nữ tên Hồng Vũ Vũ, Vũ Long nhìn
    đến trung niên khoảng 50 tuổi bên cạnh nàng.


  • Cũng đã gần 3 năm kể khi ta đến Hồng gia cầu thân. Không ngờ hôm nay gặp
    lại, ta và Hồng Thiên ngươi lại phải chuẩn bị xé đi cái hôm ước đã được đặt,
    ài.


  • Ha hả, Long huynh vì sao lại thở dài, cháu huynh phế vật như thế thì hủy
    hôn ước là chuyện bình thường thôi.


Vừa thở dài ra một hơi, phía bên ngoài đột ngột vang lên đến một cái tràn cười
rõ ràng là mang theo phần chế giễu không che giấu, tiếp đó một vị trung niên
gần 50 tuổi khác mang theo một bé trai có khuôn mặt anh tuấn khoảng 7 tuổi
tiến vào trong phòng đại sảnh trước sự bất ngờ của phía người Vũ gia.

Xem ra hai người này là đến một cách không biết trước, người Vũ gia bên ngoài
lại cũng chưa thông báo kịp nên gia chủ và các trưởng lão Vũ gia bất ngờ là
chuyện thường tình.


  • Chào Hồng huynh, Long huynh, chào các vị trưởng lão Vũ gia đây.

Trung niên tuy nói lời chào nhưng vẻ mặt lại không hề có ý như thế, nhất là
đối với người Vũ gia, vả lại trong cách chào cũng đã nói lên điều gì đó, đây
rõ là Vũ gia vậy tại sao trung niên lại chào Hồng Thiên trước?


  • Hài…

Hồng Thiên lắc đầu nhẹ thở dài.


  • Lang Nhất Hải, ngươi vì sao lại tự dưng đến Vũ gia ta, không lẽ là muốn đến
    kiếm chuyện?

Nhíu mày nặng, Vũ Long sắc mặt khó coi hỏi đến trung niên. Tên này là gia chủ
Lang gia, mà Lang gia và Vũ gia hắn có lại xích mích không nhỏ, giờ tự dưng
xuất hiện hẳn là muốn gây chuyện, nhất là cái cách hắn chào hỏi cũng đã lộ ra
ý khiêu khích.

Bên phía ba vị trưởng lão Vũ gia cũng là nhìn Lang Nhất Hải với ánh mắt không
tốt.


  • Hồng Thiên huynh, huynh vẫn chưa nói gì với Long huynh đây sao?

Lang Nhất Hải nhìn như giả bộ kinh ngạc quay sang Hồng Thiên hỏi lên khiến
người Vũ gia ai cũng nghi hoặc liếc quá.


  • Nói cái gì, ta không hiểu?

Hơi giật khóe mắt, Hồng Thiên sắc mặt dần chuyển không tốt.


  • Thì chuyện giữa giữa tiểu Vũ Vũ và Tân nhi nhà ta đấy.


  • Dẹp đi.


Lang Nhất Hải vừa nói thế, Hông Thiên liền gắt lên một tiếng ngăn chặn, khi
chưa xong việc xé bỏ hôn ước thì vẫn chưa đến lúc để nói.


  • Ngươi tốt nhất là đừng gây nên chuyện bậy bạ ở đây, nếu không đừng trách ta
    trở mặt.

Hồng Thiên một bên ôm tiểu Vũ phấn nộn ngơ ngác trong lòng, một bên là cả giận
với Lang Nhất Hải, trong câu còn có phần uy hiếp rõ ràng.

Tên Lang Hải này hẳn là có ý đồ muốn mượn cơ hội này mà chọc tức Vũ gia đi.


  • Hồng Thiên, hai người là đang bàn chuyện gì? Nơi này là Vũ gia, nếu có
    riêng tư thì xin mời về cho.

Vũ Long nheo mắt hổ lườm lườm, từ đối thoại mập mờ giữa hai người, hắn có thể
đoán ra được cái gì đó không tốt, đặc biệt là Lang Nhất Hải đột ngột ở nơi này
cũng đã là một cái chắn chắn không tốt sự tình.


  • À, cũng không có gì quan trọng đâu Vũ huynh, chỉ là bàn chút chuyện về hôn
    ước giữa Lang Tân và tiểu Vũ Vũ vừa lập ba ngày trước mà thôi.

Lang Nhất Hải cười đểu một cái mà thản nhiên nói ra trước mặt mọi người nơi
đây.


  • Lang Nhất Hải!

Nhất Hải vừa dứt lời, Hồng Thiên liền nhăn mặt tức giận, khí thế của một Luyện
khí tầng 12 toàn bộ phát tán ra ngoài khiến bàn ghế, chén trà, bình trà trong
phạm vi 5m gần hắn hầu như là rung động mãnh liệt, từng vết nứt không ngừng
hiện ra.

Chuyện hôn ước của Lang Vân và tiểu Vũ Vũ, Hồng Thiên là đã nói với Lang Nhất
Hải rằng chắc chắn sẽ lập nhưng mà trước hết phải để sự tình giải trừ hôn ước
với Vũ gia được xong xuôi. Vậy mà tên khốn này lại mượn cơ hội để trả thù
riêng, cố ý lấy sự tình làm nhục Vũ gia ngày hôm nay, đúng là tên chó chết.

Giải trừ hôn ước có hai dạng khác biệt, một là bên nam chủ động giải trừ hôn
ước, bên nữ bị thiệt về mặt mũi, hai là bên nữ chủ động giải trừ và bên nam sẽ
chịu sự xấu hổ.
Vũ gia hiện tại là đang bị bên nữ chủ động giải trừ hôn ước, điều này đối với
Vũ gia vốn đã rất mất mặt, thế nhưng ngay lúc này Lang Nhất Hải lại nói tiểu
Vũ, người sẽ giải trừ hôn ước với Vũ Phong đã lập hôn ước với Lang Tân, cháu
ruột Lang Nhất Hải, cái này nó lại càng khiến cho Vũ gia thêm nhục nhã mà tức
giận.

Ngươi nếu chưa ly dị vợ mà vợ đã đám cưới lình đình với thằng khác, ngươi làm
sao không giận sôi máu đây? Vũ gia đúng là đang trong tình thế này.

Rầm!

Đồng loạt là bốn tiếng nổ lớn vang lên, bốn chiếc bàn ngay kế bên của ba vị
trưởng lão Vũ gia và Vũ Long đều bị đánh ra chia năm sẻ bảy, mảnh nhỏ rơi rụng
khắp nơi.


  • Hồng Thiên, ngươi đây là có ý gì?

Bốn vị cao tầng nhất của Vũ gia đồng loạt đứng lên, gia chủ Vũ Long là lên
tiếng gầm gừ như một con hổ mạnh mẽ. Hắn chỉ hỏi Hồng Thiên vì đơn giản, nếu
Hồng Thiên không đồng ý thì sao hôn ước lại thành, Hồng Thiên rõ là đang chơi
Vũ gia bọn hắn.

Bị khí thế bốn người chèn ép, Hồng Thiên thân ôm tiểu Vũ mới 5 tuổi không hiểu
chuyện, hắn nhìn gương mặt đểu cái trung niên của Lang Nhất Hải một cái thật
sâu, thật nghiềm, cuối cùng hắn thở ra một hơi, bất đắc dĩ quay sang nhóm
người Vũ gia.


  • Hài, chuyện vốn dĩ sẽ không có gì to tát, ta lại không ngờ tên khốn Lang
    Nhất Hải lại đến phá rối. Nếu vậy, ta đành phải kể ra sự tình khiến ta buộc
    phải làm việc có lỗi với Vũ gia ngươi.

Rời khỏi cái ghế đang ngồi, cái ghế liền biến thành bột phấn rơi xuống đất,
Hồng Thiên mang theo vài phần hổ thẹn cùng thở dài kể ra sự tình con hắn trúng
độc phải cần Huyết ty thảo cực kì quý hiếm và khó gặp cứu chữa, may sao Lang
gia vừa có một cây thế là sự tình nối tiếp…, Lang Nhất Hải buộc hắn phải lập
tức thành lập hôn ước cho tiểu Vũ và Lang Tân mới chịu giao Huyết ty thảo….


  • Để đền đáp ơn cứu mạng con ta, ta chỉ đành chấp nhận yêu cầu của Lang Nhất
    Hải là lập hôn ước cho tiểu Vũ với tiểu Tân nhà hắn.


  • Gia gia, tiểu Vũ hôn ước?


Không nhịn nổi tò mò nãy giờ, tiểu nữ phấn nộn cất lời non nớt thanh thúy hỏi
Hồng Thiên, nàng còn quá nhỏ để hiểu chuyện.


  • Không có gì đâu Vũ Vũ, cháu đừng để ý.

Hồng Thiên vút đầu nàng bảo.


Không Gian Vạn Vật - Chương #11