Đến Đóng Phạt.


Người đăng: ☬ Ηʋฑǥɾƴ ❦ Ǥнσsτ ☬

- A a a a, tên khốn nạn, bệnh hoạn, thần kinh.

Trình Ngọc Như tức giận khuôn mặt trắng nhợt, tay phải vội chụp lấy ba-ton
đuổi theo Trương Tam, tốc độ như gió, nếu như đi thi Marathon chắc chắn sẽ
được hạng nhất.

Khi chạy ra tới cửa, tới gần hành lang tay trái chống tường nhúng nhẹ một
phát.

" Bịch "

Hai chân chạm đất nhẹ nhàng, với tư thế tuyệt đẹp, phải nói Trình Ngọc Như đã
xinh đẹp, lại làm pha nhảy qua hành lang như những nữ điệp viên truy kích tội
phạm này, đúng là hút hồn hầu hết CSGT.

- Ngươi đứng lại đó cho ta, tên khốn kiếp !.

Thiếu Úy Trần Hoàng Duy mồm chữ O mắt chữ A ngỡ ngàng nhìn Trình Ngọc Như động
tác mây trôi nước chảy liền một mạch, khi hắn biết Trình Ngọc Như tới nay chưa
nghe nói cô ấy có nghề a, đúng là ém sâu quá.

- Động tác thiệt đẹp, Đồng Chí Như đẹp người đẹp nết, không biết có người yêu
chưa ?.

- Đồng Chí ấy con em Liệt Sĩ, muốn cưa cô ấy hơi bị khó !.

- Mặc dù tôi xấu trai, nhưng sâu trái tim thì không ai bằng.

- Oẹ.( đồng thanh ).

- Các đồng chí nói gái gú, tôi sẽ phê duyệt từ nay chỉ gái gú thôi.

Trần Hoàng Duy liếc nhìn mấy thanh niên đang nói chuyện phiếm nói.

- Không gái gú, thưa Thủ Trưởng.

- Tốt, vậy làm việc, sau giờ hành chính các cậu có làm gì thì cũng không nằm
trong quyền quản lý của tôi.

Khi Trần Hoàng Duy đi vào phòng, máy thanh niên tiếp tục nói mấy câu, sau đó
làm việc tiếp, hết cách làm cấp dưới người như Thiếu Úy Trần Hoàng Duy, thật
đau khổ gặp mấy em xinh tươi không thể tán tỉnh a, chỉ sao giờ hành chính.

Chim trời cá nước thằng nào bắt được thằng đó ăn, không biết đâu mà lần, Dù
Trần Hoàng Duy khó tính nhưng tổ của họ luôn đứng Top đầu thi đua a.

Trương Tam gặp mặt Nguyễn Văn Thành nhăn nhó chạy ra, không khỏi mỉm cười nói.

- Đặc Công tinh nhuệ mà sợ tiếng hét, haha.

- Cút, điều tại ngươi cái tên tai họa.

Nguyễn Văn Thành bất đắc dĩ, đi theo tên này có ngày chết lúc nào không biết.

- Thôi lên xe, đi bệnh viện thăm nuôi a, không biết cô cảnh sát ấy có đó
không a.

Trương Tam mỉm cười bỉ ổi nói, cô cảnh sát ấy cũng rất đẹp ấy chứ, mà phải
công nhận Việt Nam gái đẹp đúng thật là nhiều à.

Nguyễn Văn Thành đánh cái rùng mình, thật hắn chẳng muốn tới đó, nếu gặp cô
cảnh sát ấy, không biết còn xảy ra chuyện gì, chỉ có cười khổ lên xe.

Trương Tam vừa một chân lên xe thì nghe có tiếng chạy lại dồn dập, quay đầu
lại thì thấy Trình Ngọc Như cầm ba-ton chạy đến ánh mắt đầy sát khí a.

- Biến thái, ăn bà một gậy.

" Vù "

Một cây gậy đen trắng lao đến mặt, Trương Tam thật không biết nói gì với cô
gái nhỏ này, mới có chút xíu mà đã động tay động chân a, Trương Tam đầu hụt
xuống, tay trái cầm nã thủ chụp cổ tay Trình Ngọc Như, tay phải ôm eo nhảy
sang phải 1m.

Lúc này Trình Ngọc Như nằm trọn trong lòng Trương Tam, hai người như đang âu
yếm chứ nào có kiểu đánh nhau như lúc nãy.

Trình Ngọc Như vốn dĩ nghĩ một gậy này, đánh Trương Tam xíu vai hàm, ai ngờ
chỉ trong nháy mắt mình bị chế trụ, muốn nhúc nhích cũng khó, giãy giụa thế
nào cũng không được.

- Tên biến thái, mau thả bà ra, nếu không bà không tha con nhá.

Trình Ngọc Như đành uy hiếp Trương Tam hết cách, lúc trước học võ từ nhỏ, mỗi
lần đánh những tên dê xồm điều đắc thủ, hôm nay không thành ngược lại bị bắt.

Trương Tam muốn chọc ghẹo Trình Ngọc Như, lại nghe tiếng bước chân đi vào,
Trương Tam cười bỉ ổi nói.

- Vk yêu, Ck biết lỗi rồi a, cho ck xin lỗi vì công tác nên ck không thể liên
lạc được Vk yêu, hôm nay mới về tới đã đến đây đền bù cho Vk, mong vk tha lỗi.

Trương Tam không đợi Trình Ngọc Như nói gì vội khóa môi, tay phải vội đưa
xuống mông xoa xoa a, thấy Trình Ngọc Như không chống cự tay trái đổi tay phải
ôm eo nhỏ thật chặt.

Trình Ngọc Như trừng to mắt khi nghe tên biến thái gọi mình là Vk, muốn nói gì
đó thì chỉ nhìn bờ môi tên biến thái khoá môi mình, lại không thể tránh được
hắn ra tay quá nhanh.

Tên khốn kiếp đây là nụ hôn đầu đời của mình, đã vậy tay phải của hắn lại xoa
mông mình, tay trái hắn lại ôm eo mình, thật sự không thể được, Trình Ngọc Như
rất muốn phản kháng nhưng không có lực đâu mà chống cự, đây là lần đầu gặp
phải tình huống này.

- Aii, tụi nhỏ bây giờ thật phóng khoáng, không như thời trẻ tụi mình, hôn
một cái phải kiếm chỗ kín đáo.

- Đúng, xem ra chúng ta đến đóng phạt không đúng lúc a.


Khoa Kỹ Khũng Bố Hệ Thống - Chương #26