Trình Ngọc Như.


Người đăng: ☬ Ηʋฑǥɾƴ ❦ Ǥнσsτ ☬

- Keng, nhiệm vụ sơ nổi tiếng làng giải trí Việt Nam : ký chủ phải làm được
Soái Ca vạn người mê a, phải chăng tiếp nhận?.

Trương Tam chân phải vừa bước ra phòng hợp, lại nghe tiếng hệ thống vang lên,
mẹ nó cái gì Soái Ca vạn người mê a, ta chỉ thích làm nhiệm vụ, mau chống mạnh
lên đi ra vũ trụ a.

- Keng, ký chủ phải trải nghiệm cuộc sống muôn màu à, không thể tối ngày đánh
giết là được, ký chủ phải chăng tiếp nhận nhiệm vụ ?.

- Phải.

Trương Tam có thể làm khác à, mà hắn từ khi có hệ thống cuộc sống hắn khác xưa
rất nhiều, mọi thứ đều đảo lộn, lúc trước hắn đọc báo thấy luôn có vụ án giết
người, hắn tự nhủ là giết người sẽ đáng sợ hoang mang lắm, từ khi có hệ thống
tiếp nhận nhiệm vụ tới khi chính tay giết người, hắn chẳng có cảm giác gì.

Giường như giết không phải con người, mà giết là con kiến hay là một cái gì
đó, không khiến hắn có cảm giác tội lỗi, cũng không có cảm giác thương hại,
đáng đời, mà cuộc sống này đã đưa họ vào con đường tội lỗi.

Đôi lúc hắn cảm thấy mình như ác quỷ đến từ địa ngục, hay đây mới là bản chất
thật của hắn, lạnh lùng, vô tình, không có gì đã động đến hắn được, đến khi
Huỳnh Tâm Như làm hắn động lòng, cảm giác như có ánh nắng ban mai dịu nhẹ, soi
sáng tấm lòng hắn để hắn biết mình không phải một tên máu lạnh.

Hắn biết mình không phải máu lạnh, mà hắn cảm thấy con người thất tình lục dục
quá nhiều thứ chói buộc họ, đi theo con đường khác nhau của nó, đến khi chết
chưa chắc hiểu được mình cần gì ở cuộc sống này, chỉ có chạy theo cái gọi là
xu hướng, Sky ăn mặc, xe hơi, biệt thự, quyền lực, đến khi nhận ra mới biết,
mình đã mất đi thứ gì đó.

Trương Tam quay người trở lại nói với ông nội.

- Ông nội, ông làm cho cháu cái thân phận công dân Việt Nam, cháu muốn đi làm
a, không thể tối ngày, đánh đấm được a.

- Con yên tâm, vấn đề này đã làm xong rồi, Ông rất mừng vì cháu không quá
lúng sâu vào quyền lực.

Trương Thủ Trưởng mỉm cười gật đầu, từ khi chứng minh được nó là thằng cháu
trai mình, hắn đã làm một cái thân phận cho Trương Tam, cũng được sự thống
nhất của các vị Thủ Trưởng, hắn muốn Trương Tam nhận Tổ Quy Tông, ai biết hắn
nắm giữ công nghệ quân sự mạnh như vậy, từ một Tiểu Đội lên Đại Đội, cái hắn
sợ ở thằng cháu là quân số hắn đang nắm trong tay ngày một tăng, không biết có
giống Phát Xít Đức không, nay nghe được thằng cháu muốn đi làm cuối cùng hắn
buông xuống tảng đá trong lòng.

- Có vài điều ông cần nói với cháu, Quân Hàm Thiếu Tướng của cháu, chỉ có ta
cùng các vị Thủ Trưởng biết, để tránh nhiều phiền phức, ở ngoài cháu chỉ có
Quân Hàm Thiếu Tá, cháu không có ý kiến gì chứ ?.

- Dạ không ông nội, cháu đang lo Quân Hàm to không ai yêu cháu đây.

Trương Tam cười bỉ ổi nói, hắn thật không thích những người con gái ấy chỉ yêu
cái Quân Hàm to đùng trên vai hắn a.

- Được rồi nhóc con, đi qua bộ giao thông lấy biển số xe đi, Chú Đỗ con có
việc rồi, rồi đi thăm viện Đồng Chí Lê, thằng trời đánh ngươi ra tay không nhẹ
được à.

- Chú Đỗ nào ạ ?.

- Cái người cho ngươi 2 tỷ ấy.

- Rõ, Thủ Trưởng.

Khi Trương Tam đi mất, chỉ còn lại mấy người trong phòng hợp.

- Anh Trương có muốn ta giới thiệu cháu gái ta cho cháu trai ngươi không,
Trương Tam hắn đẹp trai, cháu ta đẹp gái quá xứng đôi đi.

- Anh nghĩ tôi không muốn ẩm cháu chắt hả ?, tụi trẻ bây giờ đặt đâu chúng ta
ngồi đó, chứ không phải thời tụi mình.

- Cái này anh yên tâm, tôi có cách.

- Thôi cứ để bọn trẻ nó tự quyết định, chúng ta nhúng tay vào làm gì, việc
trước mắt lo giải quyết đây này.

.....

Trương Tam đi ra sân thấy Tiểu Đoàn T-90MS đã không thấy, thầm khen tốc độ
nhanh thật, bèn ra lệnh tàng hình thu 500 người máy vào hệ thống, hắn tìm một
phòng thay đồ xong xuôi đi ra gặp ngay Nguyễn Văn Thành.

- Anh đi đâu đây ?.

- Đi theo tên điên, đang đứng ở trước mặt.

Nguyễn Văn Thành tức giận nói, hắn thật muốn bổ đầu tên này ra xem bên trong
có gì, hắn tưởng đã đi khỏi tên này ai mà biết, được Thủ Trưởng phân phó đi
theo tên này học hỏi, cái gì học hỏi chẳng lẽ học hỏi bản lãnh gây chuyện của
hắn sau.

- Ặc, vậy anh chỉ tôi đường đến bộ giao thông vận tải đi, tôi đi lấy biển số.

- Được.

Khi hai người ra đến trước cửa thì một chiếc GMC C4500 chạy đến trước mặt, màu
đen thật đẹp.

Trương Tam bước lên chiếc GMC C4500 vẩy tay với Nguyễn Văn Thành như nói.

- Lên Xe anh em.

Nguyễn Văn Thành cười khổ bước vào xe ngồi, hắn không biết có mất nợ nần gì
tên này không, người ta nhìn vào thế nào đại ca, bộ đội chạy chiếc GMC C4500
sẽ thế nào a.

" Ong "

Chiếc xe nẹt pô âm ỉ, từ từ lăn bánh trên xa lộ, còn tại sao chiếc Transformer
này ở đây thì lúc lên Tiểu Đoàn T-90MS hắn đã thả ra, được lệnh Trương Tam
tàng hình đợi ngoài cửa Quân Khu.

Cảnh vật xung quanh đi qua thật chậm rãi, ngoài phố ngồi top 5 top 3 trò
chuyện trên trời dưới đất, lại có những chú ông bác, 40-50 đang ngồi nói
chuyện phiếm.

Trương Tam muốn nghe nhạc, thay radio gì đó, đã thấy một cái tay nhanh hơn hắn
bật rồi.

-Ngày mai mọi người có thể làm việc bình thường như mọi ngày, cũng xin lỗi người dân vì đã làm hoảng sợ, kinh tế đình trệ một ngày, Chúng tôi diễn tập Quân Sự tình huống, bị tấn công Quân Sự Toàn Lực bất ngờ, và khả năng quy động Toàn Quân vào trạng thái Chiến Tranh nhanh tới mức nào, thật vui mừng vì sức cơ động của các chiến sĩ, sự ủng hộ của toàn dân, đến đây chúng tôi cảm ơn mọi người vì đã nhất trí một lòng vì Tổ Quốc sẵn sàng ra trận và tinh tưởng vào đảng và nhà nước.

Nguyễn Văn Thành thở phào, dù sao hắn cũng là Lính Tinh Nhuệ mà đất nước không
có chiến tranh mà tiến vào trạng thái này, người người thần kinh căng thẳng,
mà cái tên khốn kiếp kế bên lại là thủ phạm a, cũng mai là tình trạng này
không lâu.

Trương Tam nhìn Nguyễn Văn Thành như bỏ được gánh nặng không khỏi cười cười,
ai biết chỉ vì đùa giỡn cô cảnh sát ấy mà dẫn đến hiện trạng như vậy, chắc mấy
tên to xác kia giờ này há hốc mồm mà nghe bản tin trong nước a.

Xe ngừng lại ngây cổng bộ giao thông vận tải, Trương Tam cùng Nguyễn Văn Thành
đi vào phòng hành chính, phòng rất ngăn nắp, sạch sẽ, Trương Tam nhìn xung
quanh đánh giá căn phòng thì Nguyễn Văn Thành đã đi đến chỗ Thiếu Úy Trần
Hoàng Duy nói.

- Đồng Chí, chúng tôi đến lấy bản số xe, Thủ Trưởng Đỗ đã nói với Thủ Trưởng
các anh đi.

- Đồng Chí mời ngồi, anh đợi chúng tôi trong chút lát.

Trần Hoàng Duy mỉm cười nói, lúc nghĩ trưa anh ta được Thủ Trưởng căn giận,
nên cũng biết biển số xe nào.

- Đồng Chí Như, đồng chí giúp hai đồng chí này lấy biển số 29B1- 991.19.

- Rõ.

Đến đây Trương Tam mới để ý đến cô gái CSGT này Trung Sĩ, Trình Ngọc Như,
khuôn mặt xinh xắn, mặt trái xoan, cao 1m6, da trắng hồng, mịn màng, tiếng nói
đặc trưng người bắc nhưng ngọt ngào làm sao, tướng đi có thể nói chuẩn, Quân
Phục CSGT thật đẹp với cô ấy.

Đến 15 phút sau, Trình Ngọc Như mang theo bản số nhét vào tay Trương Tam, ánh
mắt chán ghét nói.

- Đây là biển số của các anh, nhiệm vụ tôi hoàn thành.

Trình Ngọc Như lạnh lùng quay về bàn làm việc, tiếp tục công việc không thèm
nhìn hai người đàn ông này, chỉ nhờ quan hệ con ông cháu cha làm việc, quen
biết Thủ Trưởng là hay lắm à, cô ta không quen nhìn những người như vậy.

Trương Tam cùng Nguyễn Văn Thành liếc nhìn nhau cười cười, điều hiểu cô gái
này ghét con ông cháu cha, mà họ lại không phải a, họ điều là Lính Tinh Nhuệ
a.

- Đi Thôi, có cần tôi nói Các Thủ Trưởng tác hợp cho đồng chí không.

Khi Trương Tam vừa dứt lời, như cảm nhận được gì, Trương Tam quay người lại
thì thấy, Trình Ngọc Như ánh mắt đằng đằng sát khí như muốn xé xác mình ra,
khuôn mặt tức giận đến đỏ lên nói.

- Mời Đồng Chí ăn nói cẩn thận.

Trình Ngọc Như thật không muốn nói nhiều với loại người như vậy, họ muốn đi
còn không quên chiêu ghẹo mình, thật là không biết lịch sự.

Trương Tam mỉm cười chu môi làm dấu hiệu hôn môi với Trình Ngọc Như, sau đó
làm động tác không ai ngờ đến, tay vén áo lên khoe cơ bụng 8 muối, nhút nhít
tí bụng, khi nhìn thấy khuôn mặt Trình Ngọc Như khuôn mặt trắng bệch, ngực
phập phồng.

Trương Tam lấy tốc độ ánh sáng chạy ra khỏi phòng thì nghe tiếng hét kinh
thiên động địa vang lên, toàn bộ bộ giao thông vận tải điều nghe được, thì
thấy Nguyễn Văn Thành chật vật chạy ra hai tay bịch lấy tai mình, khuôn mặt
nhăn nhó.

( ta cảm thấy như viết không được thuận lợi lắm, anh em đọc cho cái ý kiến, để
chỉnh sửa lại ).


Khoa Kỹ Khũng Bố Hệ Thống - Chương #25