Đồ Con Hoang.


Người đăng: ☬ Ηʋฑǥɾƴ ❦ Ǥнσsτ ☬

Một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn nói với ánh mắt đầy sao nhỏ.

- Đây hậu duệ mặt trời phiên bản Việt Nam.

- Cút, đồ mê trai.

- Ặc, video clip đâu, sao ko thấy, ta mới vừa đăng facebook làm sao ko thấy
?.

Rất nhiều người điều tình huống như trên, chỉ có một số hình ảnh chụp còn lưu
lại, người ngoài quốc thì lấy tốc độ nhanh nhất gửi hình ảnh đến đại sứ quán
của họ.

Dù sao kỹ thuật Việt Nam lạc hậu vậy còn có chiếc trực thăng kia, còn nước
mình đâu, chẳng lẽ không có.

Một số phóng viên biết được tin đã chạy lại, thu thập tin tức, một số hình ảnh
ngày mai sẽ ra đầu tin tức a.

Trương Tam đến khi lên trực thăng bay đi, mới thở phào nhẹ nhõm, người Việt
quá bát quái cũng quá nhiệt tình đi, hắn cũng hiểu tại sao người Việt có thể
chiến thắng mọi Cuộc chiến chống lại giặc ngoài, họ yêu gia đình họ, họ yêu
cuộc sống của họ, họ yêu đất nước này, họ cũng có thể trả giá tất cả chống lại
những mối đe dọa với gia đình và đất nước thân yêu này.

Trương Tam suy nghĩ tại sao phải có chiến tranh, hảo hảo sống yên ổn không tốt
à, hây chỉ gì lợi ích không ngại xua quân nước khác, chỉ có thể quy cho những
nước lớn quá tham lam muốn mở rộng lãnh thổ, lại không để ý đến sinh mạng, mà
người Việt lại hứng chịu mấy chục năm chiến tranh, vẫn không từ bỏ, thật khâm
phục họ ý chí chiến đấu mạnh đến vậy.

Đến gần sân bay quân khu, cái nhìn Trương Tam đầu tiên san bay có hơn 20 chiếc
tank T-90MS, hàng chục xe tank T-54 và xe bọc thép, quân đội vây chặc như nêm
cối, cái này tình huống gì.

- Chủ Nhân, có người mắng chửi ngài là thằng con hoang.

Trương Tam ánh mắt lạnh lùng tay kích hoạt, hệ thống vũ khí, chỉ thấy bụng máy
bay mở ra 8 trái tên lửa trên giá treo, hắn chỉ cần ấn nút Quân Khu bị sang
bằng thành bãi đổ xe.

- Ngươi làm gì, Ông nội ngươi đang ở dưới?.

Nguyễn Văn Thành quát lớn nói, đang tốt đẹp sau thành ra thế này, tiểu đội đặc
công cũng nắm chặt điều khiển kíp nỗ, chỉ cần Trương Tam động tay nhẹ máy bay
chia năm xẻ bảy.

Trương Tam lạnh lùng quay đầu nhìn Nguyễn Văn Thành không nói, sau đó bình
tĩnh lại nói.

- Tiểu Lang, chiếu hình ảnh 3-D tên kia mới chửi ta, cho dưới sân bay, sau
lưng những người này xem.

- Vâng, Chủ Nhân.

Vốn Quân Khu vui mừng vì Thủ Trưởng miền nam có cháu trai nắm giữ nhiều công
nghệ cao như vậy, mặc dù không biết có thật hây không, nhưng dù sao người ta
tuân thủ tốt không làm loạn, cho dù không phải nếu như hợp tác quân sự, Việt
Nam sức mạnh quân sự tăng mạnh.

Các viên chỉ huy con ngươi co rút, chỉ thấy thân máy bay mở ra, ló ra 8 trái
tên lửa, máy bay cũng nhừng hạ cánh, vốn muốn tiêu diệt máy bay này, chỉ thấy
thân máy bay chiếu ra hình ảnh 3D một tên nam nhân, đang hấp tấp mắng chửi,
người nam nhân này không ai xa lạ lại là cháu Thủ Trưởng Trương.

- Đồ tên con hoang, không biết có phải cháu ông nội không, không ở Trung Quốc
về đây làm gì.

Đến đây mọi người đều biết chuyện gì xảy ra, đồng loạt quay đầu nhìn về nam
nhân kia với ánh mắt lạnh lẽo, hèn gì người ta không muốn sống động vũ lực,
cái tên ngu ngốc này, mặc dù vậy cũng không thể mắng chửi người à.

Các Thủ Trưởng anh mắt lạnh lùng nhìn thanh niên nhân kia như muốn chứng thật,
thanh niên nhân như ngẩn ra, người trong hình là hắn mắng chửi cũng là hắn,
hắn mắng chửi ở khu tập thể, ngoài hắn ra chẳng có ai làm sao có hình ảnh này,
thanh niên nhân hoảng loạn hai chân run rẩy, bước ra nói.

- Ta, ta...ta.

- Nói có thật hay không ?.

Lão giả quát lớn, chỉ thấy lão giả mặc dù tuổi tác cao nhưng vẫn sinh long
hoạt hổ, thân mang quân phục với đầy Huy Chương, đủ để biết những năm chiến
tranh ấy đã lập xuống bao nhiêu chiến công.

Trương Thủ Trưởng thật tức chết cái tên ăn chơi xa đoạ này, mặc dù ăn chơi
trác táng, cũng không làm xằng làm bậy, chỉ mỗi cái tật, đi chơi đêm hay mắng
chửi người, Trương Thủ Trưởng mới ném vào Quân Đội rèn luyện.

Chỉ thấy hình ảnh phía trước đổi thành người thanh niên nhân, đội nón kết đen,
đang tháo xuống khăn bịt mặt, lộ ra khuôn mặt thật đẹp trai, rất giống với
Trương Thủ Trưởng khi xưa, có điều ánh mắt băng lãnh nói.

- Mặc dù, cha mẹ ta đã chết, cũng ko phải ai cũng muốn chửi là chửi được, ta
đưa máu của ta cho đội trưởng đội đặc công, sau này ta không đến đây một lần
nào nửa.

Chỉ thấy máy bay cắt đi vũ khí, thả xuống tiểu đội đặc công, lấy tốc độ phá dở
hàng rào âm thanh biến mất.

Các Thủ Trưởng muốn một súng bắn chết tên này, vốn nghe danh ăn chơi hây mắng
chửi người cũng thôi đi, lại đi mắng chửi lúc này.

- Trương Thủ Trưởng, ngươi tự lo liệu cho tốt.

Các Thủ Trưởng trước khi quay đi cũng không quên nhìn tên thanh niên kia thêm
vài lần, ra lệnh giải tán.

- Ngươi sau này nếu không sửa đổi được cái tánh, hây mắng chửi người thì đừng
nói ta là Ông nội ngươi, Hừ.

Trương Thủ Trưởng, quay người nhìn Tiểu đội trưởng đặc công, đưa tay tiếp lấy
giọt máu, tay lấy quân đao cắt đứt tay mình, phân phó cảnh vệ.

- Lấy tốc độ nhanh nhất xét nghiệm ADN, nếu thật là cháu ruột ta, lấy tốc độ
nhanh nhất tìm hắn.

- Báo Cáo Thủ Trưởng, Trương Tam hắn muốn yên tĩnh một chút, hắn vẫn còn ở Hà
Nội, ta có phương thức liên lạc của hắn.

Nguyễn Văn Thành thông qua lấy máu khi nải biết được tên thật Trương Tam.

- Tốt, làm tốt lắm, đồng chí ngày mai đi tìm hắn.

Chỉ thấy Cảnh Vệ chạy về với tốc độ cực nhanh đem theo tài liệu đưa cho Thủ
Trưởng.

- Báo Cáo Thủ Trưởng, đây là kết quả kiểm tra.

Trương Thủ Trưởng vui mừng vì tìm được đứa cháu mình, cũng thở dài vì đứng ở
cương vị của hắn không thể phái người đến Trung Quốc tìm người được, hơn 20
năm lại để cho cháu minh tự sinh tự diệt.

- Xem ra hắn sinh sống đến nai cũng không dễ a.

...


Khoa Kỹ Khũng Bố Hệ Thống - Chương #11