Người đăng: ༺イà ༒ イんʉầղ ༒ イúƴ ༻
Mùa hè năm 2013
-Ta nói tụi bây quậy đủ chưa. Trong này có gì đâu mà còn đòi chui vào. Tối thui à.
-Sợ cái gì. Có đèn led còn lo ko thấy đường sao. Đi xem đoạn này thông tới đâu. Mày nhát thế sau này lấy vợ về, trị thế quái nào được.
-Ừm.
-Ừm à cái gì. Chả liên quan gì với vợ con ở đây cả. Tao nói chứ, nơi này ngày xưa hồi chống mĩ, ngta đào hầm xuyên núi thôi. Bỏ hoang lâu như vậy rồi. Nhìn như cái rãnh nước nông ấy. Ngoài kia treo biển cẩn thận có rắn độc. Nhìn qua là đk. Chui vào gặp rắn nó tạp cho thì tha hồ mà sung sướng.
-Nó có tạp thì cũng tạp mày đầu tiên. Tao còn lâu mới dính. Mày chạy sao nhanh bằng tau được.
Nhìn thấy kiệm lời lại gật đầu. Làm Quý á khẩu. Không nói được lời nào.
-Đừng càm ràm nữa. Đi được nửa đường rồi. Có quay lại cũng thế. Đi tiếp đi. Sáng ta bói r. Hôm nay vận khí bạo rạp. Chắc chắn hôm nay có thu hoạch. Không chừng vận khí ở trong này, lỡ sờ được đồ cổ. Chúng ta phát tài a. Bị rắn cắn ta cũng đi.
-Aaaaaaaa..... Co… co… con rắn chân tau.
-Aaaaaaaaaa….
15 phút sau:
-Hú hồn a !. Ta…ta... thở không được.
-Cùng..ý...
-Ta… ( vẻ mặt muốn nói ko nói được. Đang bận thở mà ^^)
-Có.. đánh chết. Ta.. cũng.. không tin lời mi nữa…
-….
Phú mặt đen lại. Nhưng ko ai để ý. Vì trước giờ hắn bói trúng thì ít mà sai
thì nhiều. Đoán được đoạn đầu nhưng ko ra kết quả. Tỷ như lần trước, bói cho
thằng Nguyễn Toán đang ngồi trên tảng đá, tay chống ra sau, ngửa đầu thôn khí
đằng kia. Rằng thì là đường tình nở hoa. Tuần này gặp may mắn với các cô gái.
Cu cậu ko nói một lời, múa bút quất ra 1 tràng thơ tình lãng mạng. Đóng gói
cho người thầm mến bấy lâu. Cuối cùng vận may phụ thể, được em liếc tới. Mời
đi hát với đám bạn thân.
Nhưng do tính tình chầm mặc ít nói nên sập toàn tập. Đón được năm ba câu là
lại tịt ngòi. Mặc cho đàn em xâu xé. Cuối cùng thương tiếc báo tin, tình yêu
đến nhanh nhưng chóng tàn.
Lần trước nữa, bói cho tên Quý còm đang ôm cây thở phì phò bên cạnh. Bói ra
tuần này hắn vận may vô số. Nhất là giữa tuần vận khí bạo rạp, con hàng này
được người thân bên mỹ gửi cho cái ô tô 4 bánh. Tha hồ vi vu.
Cuối cùng khi Quý ca nhà ta tý tửng ra sân bay đón ông bác, nhận được cái
lambo mô hình hàng hiếm cùng với vé đi nghỉ hè tại khách sạn Điện Lực Sầm Sơn
thì nó sụp. Sụp triệt để luôn.
Cơ mà ai chả biết tên nhát cáy có vận may kỳ dị. Cái chủng loại đi trên đường
cũng nhặt được tiền ko biết của ai. Lần 50, lúc 100 ngàn. Cá biệt có đợt đạp
phải cứt chó, lặt được cái hột xoàn to bằng nửa quả trứng cút. Vì thế nên cả
bọn mới kéo hắn lại rủ đi chơi nhà thằng Bảo.
Hôm nay Thần côn lại phán vận khí bạo rạp. Tuy không tin lắm nhưng ngắm gái
trên biển mãi chán rồi. Cả bọn mới rục rịch tổ chức tầm bảo trên núi Trường
Lệ. 5 thằng nhét bữa trưa mua ở quán ăn ven đường vào balo. loay hoay tìm mãi
mới thấy cái thông đạo bỏ hoang có biển cảnh báo bên cạnh. Long nhảy vào đi
đầu. Đã dặn thần côn đừng nói nhiều, tránh xui xẻo. Ai ngờ mới thở ra rắn cắn
đã thấy rắn lùa.
Sau khi cả bọn hoàn hồn lại. Cảm giác như thiêu thiếu cái gì đó.
-2 đứa kia đâu?
Toán nghi ngờ hỏi.
-Chịu a! Không phải rắn cắn nằm luôn rồi chứ.
-Vào lại xem sao.
Thần côn đề nghị.
-Ta sợ lại gặp rắn lắm.
-Sợ thì ở lại. Ta vào trước.
-Ừm.
-Đợi ta với…
Dưới hang sâu nằm trong lòng núi, Bảo ngửa đầu dựa vào tảng đá. Đang xuýt xoa
cái mông bất hạnh. Dùng con mắt nổ đom đóm vì cái trán đụng phải thành hang
lúc trượt xuống, nhìn dưới chân còn đang bị Long ôm cứng ko buông. Lòng thật
lạnh a.
-Bảo bảo, ta biết sai rồi. Lần sau ta sẽ không thế nữa.
Nghe giọng nhu mì của lực sĩ, cặp mắt tròn vo vẻ vô tội. Bảo cảm thấy, lòng
càng lạnh a.
-Lần sau ta sẽ ôm chặt ngươi lại làm tấm đệm cho ta. 1 thằng đau hơn 2 thằng. Đúng không.
Quả là thế. Bảo quay đầu. Ko dám nhìn con hàng này nữa, cái mặt đáng ăn đòn.
Lật mặt còn nhanh hơn lật sách. Ai mà chịu nổi.
Khi 2 người dần hồi lại tâm thần và trong đầu đang tính toán sau này làm sao
hố lại Thần côn. Bảo và Long đưa mắt nhìn khắp thành hang. Tuy hang động không
có chút ánh sáng nào, nhưng khi ánh đèn led trên chiếc điện thoại rơi xuống
lúc đầu đã thắp sáng 1 đoạn hang, phản chiếu qua các tấm đồng cổ vứt tứ tung
bên ngoài như bị ai đó cắt nát, trông còn nguyên như mới. Tuy không sáng lắm
nhưng cũng đủ để Bảo tìm thấy ngọn bấc chiếc đèn cổ trên cái vòng được xây như
1 chiếc tế đàn thu nhỏ. Ra hiệu cho lực sĩ vứt cái bật lửa lại đây. Bảo đốt
đèn lên.
Đèn cháy, dây đèn nhóm lửa, lan sang các cây khác, nhìn như các cơ quan thời
cổ mà mấy bộ phim trung quốc hay chiếu. Ngọn lửa lan dần, đốt sáng lên cả tế
đàn lớn. Thì ra, các tế đàn nhỏ này như là 1 cái mắt trận. Dựng thành 1 tế đàn
lớn. khung cảnh hùng vĩ khiến 2 người kinh ngạc, cằm không khép lại được.
Trong tế đàn, hình ảnh bộ xương cuộn mình lại như 1 con rắn khổng lồ gối đầu
trên đỉnh cao nhất của tế đàn được tạo dựng từ các thanh xương sườn gắn trên
bộ xương sống lượn quanh bên ngoài. Trên đầu nó mang một cặp sừng to, dài,
chĩa ra sau như nhánh cây được thợ mộc tước vỏ, cắt tỉa còn 2 chạc bám trên
cành chính rủ ra sau. 4 cái xương chân co lại. Móng cắm sâu vào tế đàn Còn lại
lông lá vỏ vảy tán loạn xoay quanh và bên dưới bộ xương, hắt lên ánh sáng đèn
cày phản chiếu như làm đệm cho nó.
-Ha. Ha..ha.. ha… Phát tài rồi. Ha.. ha…ha….
Long cười lớn, nhảy cẫng lên, ôm cổ Bảo. Còn hắn thì đã chết lặng đến không
kịp phản ứng. Bình thường, hắn sẽ không ngần ngại đạp bay con hàng này ngay
lập tức. Nhưng giờ, đầu óc hắn đang cố gắng tiếp thụ mọi khung cảnh trước mắt.
Đến nỗi không kịp làm gì tránh né thằng bạn đang có những biểu hiện bệnh hoạn
bên cạnh. 2 thằng ngã nhào ngay lập tức. Đến lúc này, Bảo mới nhận ra mình
không phải đang mơ. Hắn cứ nằm đó cười lớn, đầu óc loạn lên vì những hình ảnh
sau này. Khi công bố bí mật to lớn này cho cả thế giới biết. Rồng có thật. Ta
đã tìm ra nó. Chúng ta đã thấy nó. Ha ha ha.
Cả 2 nằm đó cười lớn như chưa bao giờ được cười. Không để ý đến cả tế đàn đang
bắt đầu phát sáng. Ánh sáng xanh dịu nhẹ. Lúc đầu còn le lói, rồi dần dần sáng
lên. Đến khi hoàn hồn, Bảo nhận ra có gì đó không ổn. Hang động ko sâu nhưng
sao lại có gió. Bất giác, hắn liếc mắt sang tế đàn, miệng lại há to ra. Chưa
kịp hiểu được chuyện gì xảy ra, gió bỗng nhiên mạnh lên. Hút đi những gì còn
rải rác trên đất. Những phiến vảy tung bay, lấp lóe ánh sáng bảy màu. Hắn quay
sang nhìn lực sĩ. Lực sĩ cũng nhìn lại hắn. Trong đầu 2 đứa đều nhảy lên 1
câu. Không ổn, chạy.
Nhưng chưa kịp quay đầu chạy. Lực lượng vô hình của cơn gió đã kéo cả 2 lại.
Bảo người nhẹ hơn, bay đầu tiên. Tay quơ loạn, Bảo vồ được 1 ụ đá nhô lên ở
thành hang. Lực sĩ khỏe hơn nhưng nói thật, trứng dùng. Chạy được 2 bước đã bị
viên đá từ đâu bay lại, lao thẳng vào háng. Tuy không gãy cơ mà đau há mồn
không ra tiếng ( Chậc chậc..Vận khí bạo rạp a). Cuối cùng cũng tung bay theo
gió.
P/s: Đang theo mạch truyện. Đạo hữu nào thắc mắc, tại sao đi thám hiểm ‘’cái
rãnh nước nông’’ lại rơi vào hang rồng thì đến mấy chương sau, ta sẽ khai quật
câu hỏi bí ẩn này.
Tuy đã có câu trả lời tạm thời giấu lại. Cơ mà có ai não bổ tình tiết li kỳ
hơn, thông báo ta, ta thấy hay sẽ sửa lại và công bố đáp án của riêng mình vào
đoạn cuối chương.
Phần quà là viên Hỏa Tinh Châu ta vừa quay được không lâu. ( Nghèo r, có thế
thôi. Cắt thịt nhịn đau ms mang ra đấy. ai ko vừa ý, đợi ta tấn cấp, khí vận
nghịch thiên lại phát phúc lơi khác :)) )