Chết Ngất Rồi!


Người đăng: NHT

Liễu Yến Yến năm này đã 8 tuổi rồi. Với một nơi linh khí sung túc như Thiên
Luân thì sự phát triển của trẻ nhỏ sẽ nhanh hơn nhiều so với Địa Cầu. Nên tâm
sinh lý của Liễu Yến Yến có thể so với các thiếu nữ 15 – 16 tuổi ở Địa Cầu
rồi. Hơn nữa cô bé là thiên sinh lệ chất, mới 8 tuổi mà đã lộ ra nét đẹp mê
người rồi.
Nhưng trước tiểu mỹ nhân, Trần Quốc Giáp toàn thân run rẩy, với những chuyện ở
kiếp trước, hắn hoàn toàn không muốn gặp con “cọp cái” này.
- Nhãi con, người có biết...A... dám chạy, đứng lại cho lão nương!
- Đứng cái đầu cô! – Quốc Giáp lợi dụng lúc cô nàng không để ý liền tung chân
bỏ chạy, nếu bạn ở gần cọp bạn có dám nghe nó gầm hết hơi không? Tức nhiên anh
bạn Giáp của chúng ta cũng không ngốc rồi.
Vụt. Hắn nhanh chóng né đi, nhưng mũi tên bay sượt má, để lại một vết cắt nhỏ.
– “Um, với linh khí sung túc, mau lành thôi, ồ có mùi nồng nồng, Tế Cổ, Cao
Sa, Lão Hoàng, Xà Quả,... con mẹ nó, có độc.” - Quốc Giáp hoảng hổn, là người
của Ngọc Tuyền Sơn Trang sao lại không có chút bản lĩnh đan đạo chứ, nghe mùi
biết thuốc, toàn là thuốc độc, chẳng ảnh hưởng tính mạng, nhưng kiếp này mặt
hắn xem như có sẹo rồi.
- Mẹ c... À không, bà nội cô, mới có 8 tuổi sao chơi ác thế? – Hắn gầm lên,
sau khi xuyên qua Thiên Luân, ngoài có gia đình ra, điều hắn vui nhất là từ
một con vịt của Địa Cầu hắn hoá thành Soái ca. Nay mặt lưu sẹo, không tức mới
là lạ. Nhưng không chửi mẹ nàng, chửi mẹ nàng sẽ bị cha đánh.
- Tức à? Tức thì đứng lại đánh với lão nương, con mẹ ngươi, ngươi không biết
ngươi hát khó nghe lắm không?
- Bà nội cô, ta hát chuyện ta, ai kêu cô nghe, ... Á, lại bắn tên, cô muốn
giết ta à?
- Hừ, mẹ ta dặn nam nhân Ngọc Tuyền Sơn Trang đến một tên, lão nương phải
giết một tên!
- Đồ khùng, mới tí tuổi xưng lão nương! Mau cút đi! – Mạnh miệng, nhưng hắn
tăng tốc chạy trốn, bà điên kia sắp dùng Tước Bình Xạ Tiễn rồi, đúng là điên
mà.
- Hừ, xem ta giế..... Á!
- Dám giết con ta?
- A. Mẹ... “Bốp”
- Vô dụng, bị đánh chỉ biết chạy, còn là bị gái đánh, hơn nữa là con gái hồ
ly tinh, làm mẹ mất mặt.
“Thật xui xẻo mà.” – Bị tán cho một phát, chỉ biết cắn răng thôi. Vừa rồi mẹ
hắn muốn gọi hắn về ăn sáng, ai ngờ thấy cảnh con mình bị đuổi giết liền ra
tay. Sau khi dùng Khống Phong Cầm Hạt mới hay là Liễu Yến Yến. – “Hay rồi, có
thể biến mẹ vốn hiền hậu thành ác ma chỉ có một nguời thôi, ba lại sắp quỳ gối
rồi.” – Thầm lo lắng cho cha hắn, ngoài cầu nguyện chả biết làm gì.
...
- Haha, Minh ca, hôm nay huynh lại đem bánh bao của Mị nhi cho đệ thật là hay
quá. – Chưa biết đại nạn đã đến, Trần Hữu Quốc đang chén tạc chén thù cùng
Liễu Tư Minh và đại ca hắn là Trần Hữu Hạo.
- À, không phải ta đem? – Cười cười, Liễu Tư Minh nói.
- Hả? Vậy là,... – Cảm giác không ổn, Hữu Quốc bắt đầu lạnh sống lưng.
- Nàng cùng Yến nhi đang ở hồ Ngọc Tuyền bắt Ngọc Tuyền Lý (cá chép), chuẩn
bị làm món canh cá chép cho đệ đấy.
- Haha, nhị đệ, đệ thật là có phúc. – Trần Hữu Hạo cười trẹo quai hàm rồi.
- Ba..ba,...b.....a. Mẹ đi hồ Ngọc Tuyền kiếm Giáp đệ rồi. – Quốc Kiếm run
run nói, Hạo Nam cứ cắm đầu uống rượu, có rượu là được, ai nói gì không quan
tâm.
- Mau theo ba đ... – Hữu Quốc hô lớn
- Tướng công muốn đi đâu!
Hai giọng nói thánh thót ngân vang, âm thanh cực kỳ nhỏ nhẹ lại còn pha chút
tình tứ. Nhưng hai cha con Hữu Quốc ướt hết áo rồi, thiếu són ra quần thôi.
Quay lại nhìn, thấy Quốc Giáp bị nắm cổ như gà con, Hữu Quốc biết rằng hoạ này
khó thoát, trừng trừng nhìn Liễu Tư Minh, nhẹ giọng nói.
- À, ta tính cùng Khiêm nhi đi đón các nàng. – Người lúc sợ hay nói ngu, ai
cũng thế.
- Chàng thật có lòng!
- Sao?
Liễu Mị nhẹ nhàng đưa tình với Hữu Quốc, còn Dương Thanh Vũ sắp bạo nộ rồi.
Một câu lỡ lời làm Hữu Quốc đứng tim
- A, Vũ nhi là đi đón nàng.
- Thiếp biết tướng công biết nặng nhẹ mà. – Thanh Vũ cười cười.
- Chàng là kẻ vô tình!
Liễu Mị chực khóc, nhưng Hữu Quốc biết đó là tín hiệu sắp ăn quả đắng, cọp mẹ
biết khóc? Ai tin hả trời? Liếc mắt cầu cứu hai vị hảo huynh đệ, mới thấy Hữu
Hạo cùng Tư Minh ngồi ngay ngắn vừa nhai đậu phộng vừa uống Thanh Hoa Tửu, chị
dâu Dương Thanh Như đang dặn Hạo Nam uống ít thôi, chú ý xem bên này một tí. -
“Chả khác gì đi xem phim.” – Quốc Giáp nghĩ.
- Hừ! – Thanh Vũ hừ một tiếng rồi bỏ đi.
- Tướng công với hai vị ca ca tiếp tục đi, muội đi làm vài món cho mọi người.
– Liễu Mị cười cười, trước khi đi còn nháy mắt với Hữu Quốc.
- Ơ, đây là,... – Không giống mọi lần đánh tới sập nhà, ba cha con phải quỳ
gối ngồi xem, làm cả ba thấy sai sai gì đó.
- Hữu Quốc, ta rất hâm mộ đệ, nhìn xem, đây là thư của Lão Thái Y. Lão nhân
gia nhắn đệ chăm sóc tốt cho hai mẹ con nàng.
- A,...
- Hê, ta từng này tuổi vẫn còn độc thân, thật là hâm mộ đệ. – Vỗ vỗ vai Hữu
Quốc, Liễu Tư Minh chân thành phát ngôn.
- À, Hữu Hạo, lão nhân gia nói, nếu huynh đạt được Hôi Luân Sư thì được rước
Yên Phi về.
- Thật sao? – Hữu Hạo mừng húm.
- Tướng! Công! – Thanh Như dằn từng tiếng.
- Aaaaaaaaaaaaaaa...! – Hữu Hạo cùng Hạo Nam xui lây rồi.
Còn kẻ gây hoạ Liễu Tư Minh cười haha bay khỏi Ngọc Tuyền Sơn Trang. Trông vô
cùng khí thế, cứ như hắn vừa chém đầu Kỳ chủ của Tử Bạch Kỳ, An Kinh quốc vậy.
Còn Ngọc Tuyền Sơn Trang thì bắt đầu chuỗi ngày khổ ải của các nam nhân.
...
- Giáp! Đợi ta! – Hạo Nam phì phò kêu.
- Huynh nhanh lên, về trễ là bị phạt đó! – Khiêm, Giáp hô to.
Từ ngày Liễu Mị về Ngọc Tuyền Sơn Trang, sau đó là Nguyễn Yên Phi. Ba thằng
nhóc bắt đầu chuỗi ngày đau khổ, cha bọn chúng bị mấy bà vợ hành đành cắn răng
nhịn, nhưng cha chịu khổ con cũng phải phân ưu chứ? Vậy là cường độ huấn luyện
tăng gấp 10, lại thêm Hữu Quốc bảo tuổi nhỏ cần uẩn dưỡng, nên chế ra một đống
thuốc tắm, đa phần tắm vào phải hét đến ngất, cả ba có suy nghĩ lão đem bọn
chúng thử nghiệm thuốc thì đúng hơn.
“Lẽ nào ta trùng sinh làm nảy sinh biến ảo?” – Quốc Giáp thầm nghĩ, kiếp trước
cha hắn lúc này chưa đột phá lên thất phẩm luyện đan sư, đại bá cũng chỉ dừng
lại ở Hồng Luân Sư, cũng không có chuyện hai người được ông nội Trần Thanh Hữu
cho phép rước bồ nhí về nhà, điều kỳ dị là mẹ hắn lại mang bầu rồi, cả Yên Phi
thẩm cũng vậy luôn. Cái quái gì vậy nhỉ?
- Cả ba vượt quá thời gian quy định phạt đánh 100 roi!
“Lại thêm tên mặt sắt này nữa chứ, con mẹ nó, từ đâu chui ra vậy?” – Quốc Giáp
thầm rủa, chẳng biết từ đâu xuất hiện “thân binh” của “tam thúc”, má nó, kiếp
trước làm gì có tam thúc với cái tay mặt sắt Trịnh Kim Diện này, cái tên này
thật là ác mà, đánh chả bao giờ nương tay, ỷ Ngọc Tuyền Sơn Trang có Phục Cốt
Đan nên cứ đánh ba anh em đến gãy xương. Còn nói cái gì hai vị “biểu ca” trên
trời ở quân doanh của tam thúc chịu khổ còn nhiều hơn.
- Diện thúc, thúc tha cho mấy vị huynh trưởng đi!
“Cứu tinh đến rồi!” – Ba anh em cám ơn trời, là Vũ Hân, em gái nhỏ của bọn
hắn. Trong nhà được cưng nhất là tiểu công chúa này rồi, ngay cả tam thúc trên
trời rớt ra cũng hay gửi quà về cho nàng mà.
- Hân muội, ba tên này đang đến tuổi cần gãy xương, phải cho chúng gãy xương
mới tốt.
- A, thật sao?
- Thật, Yến Yến nói đúng đó!
- Vậy, Diện thúc đánh gãy xương nhiều hơn nhé!
Mỗi lần bị đánh, cả ba đều bị gọ mỗm tránh hét quá to mà cắn trúng lưỡi, Nên
không phản bác được hai ác bà nương Liễu Yến Yến cùng Trần Phi Phụng đang dụ
dỗ bé ngoan. Mà lại nói, Trần Phi Phụng này là con của Yên Phi, cũng là trên
trời rớt ra.
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!
Bắt chấp bị gọ mỗm, ba anh em hét đứt luôn cái gọ. Tên Kim Diện này quả nhiên
cưng Vũ Hân hết mực, nghe đánh gãy nhiễu xương hơn liền đánh mạnh tay hơn.
- Hình như mấy huynh ấy đau lắm? – Vũ Hân ngây thơ thương xót mấy vị huynh
trưởng.
- Đâu, là bọn chúng hưng phấn đó.
- Đúng, chúng còn mong được đánh thành 200 roi cơ.
- A, vậy thì Diện thúc đánh đúng 300 roi luôn đi, mấy huynh ấy thích mà. –
Tiểu công chúa ngây thơ cười cười nói, lại còn vỗ tay nữa chứ.
- Đúng, đúng, 300 roi, Hân nhi, cũng muộn rồi theo hai tỷ tỷ đi luyện công
nhé. – Nhịn cười cực khổ, Yến Yến ác độc nói.
- Dạ, mấy huynh ở lại nhé, muội đi trước, con cháu Diện thúc. – Lễ phép
khoanh tay chào Kim Diện, Vũ Hân bị lừa đi chỗ khác.
“Nói dối!!!!!!!!!” – Ba đứa thầm gào thét, nhưng sau đòn roi đầu tiên quá đau
nên hét hết nổi rồi.
...
- Hừ. Mới vậy đã chịu không nổi thật là mất mặt chúng ta. Kim Diện đánh tiếp
cho ta! – Về mách mẹ, còn bị đòn hơn nữa. Vì sao ư? Hai đứa Yến Yến với Phi
Phụng đều là Nhập Khí kỳ rồi, nghe nói mấy đứa nhà tam thúc còn là Kết Tinh
luôn rồi. Vậy mà ba thằng chết tiệt này chỉ mới Cường Thể, phải nghiêm khắc
hơn nữa.
Vậy là lại bị đánh. Không xong, Quốc Giáp chết ngất rồi.


Khai Phóng - Chương #4