Huyền Diệp Vô Không


Người đăng: Thannam2

Convert : Thiên Ảnh Linh Hồ, Hàn Môn Tứ Thiếu
Chương 2:Huyền Diệp Vô Không
Hết thảy so với trong suy tính của Chu Sóc còn thuận lợi, Chu Sóc dùng ba mươi
miếng thủy tinh đổi được ba mươi tiểu kim bánh bột ngô, còn đồng thời lấy từ
Vạn An một ít thứ tốt, mặc dù Vạn An vỗ ngực đảm bảo Đạo Kinh, Vũ Kinh là
mình cất giấu, nhưng trên thực tế Vũ Kinh cùng Đạo Kinh trông giống mới sao
lại còn một quyển Quyền Phổ “Tiểu Chu Thiên Luyện Lực Quyền”, còn một quyển là
“Tật Phong Đao Thuật” đều giống mới sao lại.
Mặc dù bị xỏ qua một lần, nhưng có so với không có dĩ nhiên tốt., Chu Sóc cũng
không nhiều lời, giao xong hàng rồi kiếm người môi giới mua một căn nhà, hắn
mua một ít sách rồi quay về hiện thực bắt đầu cuộc sống mới, bất quá hắn không
đi làm thuê mà chuyên tâm nghiên cứu Võ Công cùng Đạo Thuật.
Mặc dù Chu Sóc có tính toán khác, nhưng mê người điều kiện trước mặt không lý
do gì không nắm, Hoa Hạ nhân xưa nay đối với Võ Hiệp xuất phát từ nội tâm
hướng tới đặc biệt cao cấp công pháp thì không cần nói nhiều.
Trên thực tế Dương Thần thế giới Đạo Thuật cùng Võ Công cũng không phải trong
tiểu thuyết đều nói rõ ràng, giống như trong tiểu thuyết mặc dù Hồng Dịch là
một thư sinh trói gà không chặt, nhưng hắn trở thành Dịch Tử quá trình thì lại
không đề cập đến, mà Chu Sóc lại ngoại lệ dùng tấm kia đại môn xuyên đến thế
giới này giống nhau.
Trên thế giới này nhiều truyện quả thật nói không rõ, mà hắn cũng không muốn
nói ra ngoài, về đến nhà hắn cẩn thận lật Vũ Kinh cùng Đạo Kinh lật xem mấy
lần, rồi cắn răng tu luyện.
Tựa như Dương Thần là một thế giới hoàn toàn chân thực, Chu Sóc tu luyện nên
“Tiểu Thiên Luyện Lực Quyền” sau cảm giác thấy hết sức thống khổ, cũng thay
đổi thói quen ngồi trước vi tính cả cơ thể tinh thần tràn đầy.
Trừ luyện quyền ngoài hắn còn đi Dương Thần thế giới mua thêm cung tên luyện
“Xạ Kinh” ở Ngọc Kinh Thành mua thêm gia viện mua thêm vài đầu hắc mã luyện kỵ
nghệ, ở Đại Kiền Quốc không thể mua đao, hắn lại ở hiện thực qua mạng thuận
tiện đặt hàng, nói chung hắn đang không ngừng ma luyện chính bản thân mình
thiếu tiền lại lấy thủy tinh đi bán dù sao không làm là kẻ ngốc.
Không ra ba tháng, Chu Sóc đối với thân thể đã có trình độ nhất định nắm giữ,
có thể lăng không lật người hay một tay hít đất,yêu cầu cao thể lực động tác,
dựa theo Quyền Phổ đây là Võ Đạo luyện gân,luyện da,luyện nhục, chỉ bất quá
thời gian có chút mau.
Tốc độ tu luyện khiến Chu Sóc hoàn toàn mộng ép, nhưng rất nhanh hắn cũng phát
hiện nguyên nhân, cụ thể thế giới này cùng Dương Thần thế giới hoàn toàn bất
đồng thời không, hoặc ở địa cầu Linh Khí thưa thớt còn ở Dương Thần thì nhiều
hơn, mà cuộc sống ở Dương Thần thế giới chiến loạn liên miên nên thể trạng của
Chu Sóc tốt hơn bọn họ là nguyên nhân thời gian tu luyện nhanh chóng.
“đoạt”. Mũi tên cắm ngay hồng tâm thượng run nhè nhẹ, Chu Sóc vẫn duy trì tư
thế nhìn mũi tên hơi run run nghĩ lại so với bản thân tiến bộ võ nghệ thì Đạo
Thuật vẫn dậm chân tại chỗ, mặc dù vẫn có thể dựa vào Đạo Thuật để nâng cao
cảm giác của bản thân năm giác quan nhưng vẫn không thể thần hồn lột xác.
Chu Sóc một lần nữa hít vào một hơi thật xâu, đem hết tạp niệm ném ra ngoài
mắt nhìn hồng tâm tay một lần nữa dây cung sử dụng Liên Châu Tiễn Pháp, hắn
đem toàn bộ tạp niệm ký thác vào tiễn, mắt nhìn liên tiễn đều vào hồng tâm mà
lòng Chu Sóc lại dâng lên tạp niệm.
“làm thế nào mới tìm thấy Công Pháp đây..?”. Chu Sóc nhìn trong tay trường
cung, khom lưng để vào trong túi đựng tên, tiến đến gỡ xuống tiễn trên hồng
tâm, lòng chợt phiền muộn mấy phần.
Khởi đầu thuận lợi thật khiến nhân không biết phải làm sao, Chu Sóc bây giờ
thật rầu rĩ không thôi, “Tiểu Chu Thiên Luyện Lực Quyền” luyện nhục, luyện da,
luyện gân đều chỉ là gân gà của Đại Kiền Quốc binh sĩ luyện tập, hắn nếu muốn
đột phá cao hơn trọng yếu vẫn là Công Pháp.
Chu Sóc tu luyện đã hơn ba tháng, Ngọc Kinh Thành chỗ nào cũng đi rồi trừ
hoàng thành, bất quá Đạo Pháp quả thật không có lấy một quyển kể cả thư điếm
cũng vậy, hơn nữa Ngọc Kinh Thành là Đại Kiền Quốc thủ đô quản chế phi thường
nghiêm ngặt cho dù là người tu hành đầy đường đối với Đạo Pháp quản khống so
với Địa Cầu thương giới không hề kém.
Muốn tu luyện thượng thừa Võ Công cùng Đạo Pháp, Chu Sóc cẩn thận suy nghĩ
chỉ còn hai biện pháp, biện pháp chính là bái nhập tu tiên phái, nhưng những
môn phái kia thu đồ đệ đều cần gia cảnh trong sạch, lí lịch không rõ như hắn
cho nên điểm này e gạt bỏ, biện pháp thứ hai là gia nhập Đại Kiền quân ngũ, đi
phía bắc cùng Vân Mông, Nguyên Đột người triển khai chém giết, nhưng đồng dạng
tòng quân đều làm nô tài cho người khác.
“ không được hôm nay ta vẫn phải tìm tìm xem sao.”, Chu Sóc đem cung cất đi,
sửa lại chút quần áo, hắn cũng đem tóc dưỡng dài thân mặc trường xam hông đeo
ngọc bội cùng Đại Kiền nhân đều không khác là bao.
Chu Sóc chuẩn bị xong một thân mặc Lam Bạch trường xam, hông đeo Lưu Tô, thả
tóc dài ra sau gáy, thản nhiên đi ra khỏi nhà, Ngọc Kinh Thành có ba chỗ
tương đối náo nhiệt, đầu tiên là Thiên Kiều, thứ nhì là Văn Miếu, thứ ba là
Thương Nhân Khu, Thiên Kiều là nơi tụ tập tầng chót đáy của xã hội, Văn Miếu
là nơi dành cho sĩ phu đương thời, còn Thương Nhân Khu là nơi để thử vận khí.

Nghĩ tới đi Thương Nhân Khu thử chút vận khí Chu Sóc vui vẻ tiến nhanh bộ
cước, nhà của hắn ở một khu dãy hơn nữa nơi này là dưới chân thiên tử, thường
có Nha Sai tuần tra nên hắn thả lỏng cảnh giác, nhưng đang muốn tiến thêm mấy
bước đột nhiên hai đạo bóng người xuất hiện cản lại hắn.
“hai vị đây là.?”. Chu Sóc nhìn thấy bọn họ theo bản năng lui về phía sau cảnh
giác hơn, hai người này là hai cái đạo sĩ, trông cũng không có vẻ tiên phong
đạo cốt, một giữ lại râu mép, một khuôn mặt hẹp dài, đầu lấy Ngọc Bích Trâm
búi lại thân mặc hắc sa y trông có vẻ không đáng tin cậy cho lắm.
“Vô sinh phụ mẫu, chân không quê quán, thí chủ hữu lễ..~”. Giữ lại râu mép đạo
nhân đánh một tiếng chào hỏi.
“khách khí, nếu không có chuyện gì khác ta xin đi trước..~~”. Chu Sóc nghe
xong tám chữ “vô sinh phụ mẫu, chân không quê quán” cảm giác da đầu có chút tê
dại, lập tức xoay người muốn chạy, nhưng vẫn mạnh mẽ ngừng lại thân thể, nên
biết hai tên đạo sĩ kia đánh lén cũng không phải đùa giỡn.
“ở đây xinh thí chủ dừng bước đương nhiên là có chuyện..~~!”. Khuôn mặt hẹp
dài đạo sĩ cười cợt nói.
“tại hạ không cảm thấy cùng hai vị có việc gì đáng nói, ta là người tin Phật
không tin Đạo..”. Chu Sóc nhìn hai người bọn họ không do dự một ngụm từ chối,
Vô Sinh Đạo cùng Chân Không Đạo ở Đại Kiền là hai Tà Giáo, hắn nên ít tiếp xúc
thì tốt hơn.
“có thế chứ, Phật vốn là Đạo, thí chủ nhìn bọn ta mặc Đạo Trang, nhưng chúng
ta phụng sự cho Chân Không Chi Thần, Chân Không Chi Thần là thế giới ngọn
nguồn, còn Vô Sinh lão mẫu thì sáng thế lão tổ, Đạo Tôn cũng được Phật Đà cũng
được khi gặp họ đều phải cúi đầu, bần đạo giới thiệu bần đạo là Huyền Diệp..”.
Hẹp dài khuôn mặt đạo sĩ cười cợt ,lạnh nhạt nói.
“bần đạo ,Vô Không..”. Để hàng ria mép đạo nhân mặt không chút thay đổi lạnh
nhạt nói.
“Phật Đà cùng Đạo Tôn đều muốn cúi đầu, vậy Chân Không Chi Thần đến cảnh giới
kia rồi..”. Chu Sóc khóe miệng hơi giật giật, liền cố ý nói lớn, có đôi khi
hắn nghĩ Tà Giáo là đám tâm thần nặng, như thế này có phải trắng trợn đề cao
mình, như thế này mặt dày, liệu ai có thể tin.
“Chân Không Chi Thần là thế giới ngọn nguồn cần gì nói tới cảnh giới kia, thí
chủ ngươi cùng đừng phí sức đề cao thanh âm, nơi này dân chúng đều đã ngủ
thiếp đi..”. Huyền Diệp thủy chung mang theo một cỗ lạnh nhạt cười nhìn Chu
Sóc nói.
“hôm nay chúng ta sư huynh đệ đến là đại biểu Chân Không Chi Thần mời ngươi
nhập giáo..” Vô Không nghiêm túc nhìn Chu Sóc nói.
Đối mặt với hai hắc y đạo sĩ, Chu Sóc mãnh liệt cảm giác được nguy hiểm, thấy
một người phân thần Chu Sóc không nói hai lời, song quyền mạnh mẽ hướng đầu
hai người cấp tốc lao đến, nhưng quả đấm còn chưa đến hắn liền cảm thấy một
trận âm phong đánh thẳng vào mặt, ý thức không chịu được hoảng hốt, nắm đấm
cũng không tự chủ được dừng lại.
“Đạo Thuật..”. Chu Sóc cảm thấy thân thể bị khống chế, không do dự cắn lấy đầu
lưỡi đau đớn lan tỏa toàn thân huyết đầy trong miệng hắn, Chu Sóc mới lấy lại
ý thức, nhưng bụng đột nhiên đau, cả người như diều bay đứt dây ra ngoài.
“thí chủ ngươi ba tháng qua từ không biết chút võ công giờ mới vào Luyện Da Võ
Sĩ chúng ta quả thật không cần thiết phải như thế.”. Huyền Diệp thu hồi chân
phải, cười nhạt nói.
“các ngươi giám thị ta..??”. Chu Sóc không tự chủ được có vài phần hoảng hốt,
đem huyết mạnh mẽ nuốt xuống, hắn có chút kinh hoảng Xuyên Không Chi Môn cũng
có người biết rồi sao.
“nếu ngươi không biết chút nền tảng, chúng ta hai người sao dám đến kéo thí
chủ nhập giáo..”. Huyền Diệp cười híp mắt nói.
Chu Sóc nhìn Huyền Diệp giơ lên tay phải, Chu Sóc có chút hoảng hốt, hắn tự
nghĩ ngàn vạn lần không thể thúc thủ chịu trói, phải phản sát... Là duy nhất ý
niệm lúc này mà hắn nghĩ, Đạo Thuật khi không thể ngự vật dưới thì không thể
tiến hành công kính vật lý thương tổn, hắn luyện Tiểu Chu Thiên Luyện Lực
Quyền cùng Tật Phong Đao Pháp hắn phải phản sát bọn họ.

Convert : Thiên Ảnh Linh Hồ.

fb yêu cầu chương hoặc convert truyện khác " Hàn Gia Tứ Thiếu".

chúc mng đọc truyện vui vẻ, tại hạ tay nghề đảm bảo ko có sạn hay lỗi yên tâm
cất tủ.


Khai Cục Nhất Phiến Môn - Chương #2