Bá Đạo Tạ Lỗi


Người đăng: khanhanhhuynhnguyen@

Chịu Lôi Vân bạo nộ một cước toàn lực, Dư Thương Hải tỉnh lại sau khi ít nhất
cũng phải nằm mấy tháng.

“Nguy, xương sườn phải toàn gãy Vân sư đệ, ngươi lại tiến bộ. Đến giúp ta một
chút, lần sau nhờ ngươi hạ thủ nhẹ một chút. Chưởng môn lại bị ngươi bạo đạp
đến mức này, thông thường đệ tử đã sớm chết” – Lệnh Hồ Xung xem xét Dư Thương
Hải thương thế lại nói.

“Hắn chọc giận ta, chúng ta thành ý đền xin lỗi. Hắn cố tình làm khó” – Lôi
Vân bực tức nói.

Lôi Vân bạo tạc dễ nổ tính tình đã định hình từ trước, cộng thêm huyết mạch 1%
thức tỉnh lại để hắn bạo càng bạo. Bình thường vui cười cùng trẻ con tính cách
khi nổi giận thay đổi thành cái khác thái cực, cực đoan bạo lực. Phần lớn truy
nã tặc đều là bị giết khi Lôi Vân tức giận.

“Ngươi... là ai?” – Dư Thương Hải sau khi tỉnh lại liền bị Lôi Vân doạ sợ. Hắn
nhớ lại mấy giờ trước chỉ muốn thị uy xuất kiếm doạ Lôi Vân, ai ngờ bị này
thiếu niên một cước đạp bay.

“Hoa Sơn, Lôi Vân cùng Lệnh Hồ Xung” – Lôi Vân cơn giận vẫn còn chưa giảm –
“Chúng ta là đến tạ lỗi lần trước cùng ngươi phái xung đột. Ngươi lại dám mách
sư phó cùng Nhạc thúc, ta lại đến tạ lỗi thêm một lần. Cam đoan mỗi lần lại
cho ngươi nằm giường một năm.”

“Vân sư đệ” – Lệnh Hồ Xung sợ hãi Lôi Vân lại bạo nộ.

“Ngươi...” – Dư Thương Hải trực tiếp bị doạ sợ cùng tức giận. Hắn có thể làm
gì? Bây giờ hắn thở còn khó khăn.

Đây nào có trong lịch sử tạ lỗi, đây là đe doạ cùng bắt nạt. Cùng hài đồng bắt
nạt một dạng, ngươi về nói cha mẹ, ta trước mặt tạ lỗi. Về sau gặp ngươi một
lần lại bắt nạt một lần.

“Hai vị sư diệt khách khí, các ngươi không cần tạ lỗi. Là ta giáo đồ không
nghiêm, tuyệt đối không có lần sau.” – Dư Thương Hải cắn răng cắn lợi nói. Đối
phương thực lực siêu việt hắn, tính tình cũng không theo lẽ thường võ lâm
người nên có. Lưu lại núi xanh lo gì củi đốt.

“Tốt. Lần sau gặp bọn hắn ức hiếp thường dân, ta trực tiếp hạ thủ. Xung ca, ta
về” - Lôi Vân răng trắng lộ ra, trẻ con tính cách lại trở về. Dư Thương Hải bị
Lôi Vân không theo quy củ trả lời tức ói ra máu, trực tiếp ngất đi.

“Này có không theo quy củ, người ta cùng ngươi nói khách khí, ngươi nên khách
khí một điểm” – Lệnh Hồ Xung hướng Lôi Vân nói nhỏ. – “Dư Quán chủ, cáo từ”

“Đây không phải ta có thể kiểm soát” – Lôi Vân tự nhủ.

Khởi động Lôi Thần Tật, Lôi Vân đem Lệnh Hồ Xung về lại Hoa Sơn.

[ Dòng ngăn cách]

Hoa Sơn chính đường.
Lôi Vân cùng Lệnh Hồ Xung đang hướng phu phụ Nhạc Bất Quần báo cáo.
“Cho hắn bài học không sai, Hoa Sơn ta không phải dễ ức hiếp” – Nhạc Bất Quần
đạo mạo nói. Hoa Sơn đã xưa không bằng nay, 2 cái nhất lưu cao thủ, một cái
trấn phái tuyệt đỉnh cao thủ, hắn không cần lo lắng Hoa Sơn tương lai.

“Tốt, Xung nhi, Vân nhi, đi đường mệt mỏi, sớm chút nghỉ ngơi” – Ninh Trung
Tắc mỉm cười hướng hai người nói. – “Mấy ngày nữa chúng ta phải đến dự các
ngươi Lưu sư thúc chậu vàng rửa tay.”

“Sư phó, lại phải đi sao? Chúng ta mới hồi sơn. Ta ở lại trông nhà cho các
ngươi đi không được sao?” – Lôi Vân buồn bực nói, gần đây hắn rất khó kiểm
soát cơn giận, trước đây hắn cũng bạo nộ một lần. Nhưng lần trước, hắn chỉ có
Hồng cấp Dịch Cân Kinh, Nhạc Bất Quần dễ dàng áp chế. Bây giờ hắn thân mang
kinh thế Bạch cấp Dịch Cân Kinh cùng Bá cước đệ thất thức, chỉ có đương đại đệ
nhất cao thủ như Đông Phương Bất Bại, Phương Chính các loại mới có thể áp chế
hắn.

“Vân nhi, ngoan, đi cùng sư phó dẫn ngươi ăn hàng” – Ninh Trung Tắc dùng tay
vỗ đầu Lôi Vân.

“A, vậy ta liền đi” – Lôi Vân hai mắt toả sáng. Là một cái tham ăn hàng, Trung
Quốc chợ đêm luôn đối với hắn rất hấp dẫn.


Khác Biệt Vị Diện Hệ Thống - Chương #12