Người đăng: khanhanhhuynhnguyen@
“Đây là ... kịch tình chuẩn bị bắt đầu sao?” – Lôi Vân thầm nghĩ.
Kịch tình đúng là diễn ra. Thanh Thành tứ thú hai người vẫn truy đuổi Đông
Phương Bất Bại, Lệnh Hồ Xung đám người vẫn la theo sau. Khác có chính là Lôi
Vân cường đại tồn tại.
Đông Phương Bất Bại “bị” nhị thú nhân tổ dừng ở đường nhỏ. Lệnh Hồ Xung vẫn là
dùng Bình Sa Lạc Nhạn – Mông hướng về sau cùng Thanh Thành tứ thú hai câu sỉ
nhục này chọc giận 2 người tổ. Bạo tạc đạn được thả ra. Lôi Vân trực tiếp dùng
Bạch Sắc Dịch Cân Kinh khí trường bảo vệ Lục Hầu Nhi cùng Lệnh Hồ Xung. Riêng
hắn liền phát động Lôi Thần Tật hướng phía Đông Phương Bất Bại.
Ôm được Đông Phương Bất Bại trong lòng, Lôi Vân không khỏi ngạc nhiên.
“Đây lả.... nữ” – Lôi Vân thầm nghĩ. “Yết hầu không có nam nhân đặc điểm, đây
là Vu Chính tiếu ngạo bản nha.”
Bạo tạc đi qua, nhị thú tổ đều nhận ra Lôi Vân thân phận. Đương nhiên là bỏ
chạy. Bạch Sắc nội lực khắp tiếu ngạo chĩ có Lôi Vân dùng.
“Ngươi là... thơm quá. Đây là mùi gì?” – Đông Phương Bất Bại từ trong ngực Lôi
Vân ngửi được thoang thoảng múi thơm.
“A. Đông Phương tỷ tỷ không sao chứ? Ta tên Lôi Vân, gặp qua ngươi ở tửu viện”
– Lôi Vân trả lời.
“Ta nhớ rõ.” – Đông Phương Bất Bại hít một hơi lại nói. “Ngươi có thể... buông
ta ra sao?”
“A... thật không ý tứ, vừa nãy hơi gấp” – Lôi Vân vừa cười vừa đỡ Đông Phương
Bất Bại đứng dậy.
Các ngươi hỏi mùi gì từ Lôi Vân người, đương nhiên là Liên quốc hiện đại xà
phòng. Làm người xuyên việt vệ sinh cá nhân cũng rất quan trọng nha, cũng may
Lôi Vân có hệ thống.
“Vân đệ, nguy hiểm đã xong, ngươi muốn cùng chúng ta về sao?” – Lệnh Hồ Xung
từ xa hỏi Lôi Vân. Bọn hắn còn phải tìm Nhạc Linh San, không có Lôi Vân thời
gian cùng thực lực.
“Các ngươi về trước. Hướng sư phó nói ta có chút việc cần thanh toán.” – Lôi
Vân trả lời.
Lệnh Hồ Xung đám người rời đi. Đường nhỏ còn lại Lôi Vân cùng Đông Phương Bất
Bại. Lôi Vân quay đầu nhìn hắn “Đông Phương tỷ tỷ” cười:
“Đông Phương tỷ tỷ vẫn còn thắc mắc ta trên người mùi sao?”
“Ngươi sẽ không phải là nữ nhân đi?” – Đông Phương Bất Bại trả lời.
“CHính xác, ta dùng chính là...., NANI? Không phải,không phải, ta là một cái
chính thống nam nhân nha” – Lôi Vân cười ra nước mắt – “Ta dùng chính là thanh
này”.
Lôi Vân hướng Đông Phương Bất Bại chìa tay. Tay hắn cầm chính là hiện đại xà
phòng thỏi. Ngào ngạt nam tính hương thơm toả ra từ tay hắn.
“Thơm quá ah...” – Đông Phương Bất Bại ngửi lấy ngửi để - “Ta có thể...?”
“Ta có nữ tính hơn mùi hương, Đông Phương tỷ tỷ chờ một lát .” – Lôi Vân lấy
ra nữ tính xà phòng hướng Đông Phương Bất Bại tay thả vào.
Hướng dẫn xong Đông Phương Bất Bại xà phòng cách dùng, Lôi Vân cùng nàng chào
tạm biệt. Hắn vừa hồi sơn không được bao lâu, còn rât nhiều việc phải “báo
cáo” cho hắn sư phó.
“Đông Phương tỷ tỷ, dùng hết lên Hoa Sơn đỉnh tìm ta, ta còn rất nhiều không
tiện đem theo. Gặp lại.” – Lôi Vân hướng Đông Phuong Bất Bại chào tạm biệt.
“A. Gặp lại.” – Đông Phương Bất Bại từ trong thất thố tỉnh lại.
“Vừa gặp liền gọi ta thân mật như vậy. Kỳ quái nội lực cùng cực tốc khinh
công, còn có... ah thơm quá” – Đông Phương Bất Bại mỉm cười ngửi lấy Lôi Vân
cho nàng xà phòng. Lôi Vân không biết, hắn vô tình chuyển đổi tiết tấu của
Xung- Bạch bộ đôi. Hiện đại xà phòng đối thời đại này nữ nhân sức hấp dẫn quá
lớn.
[Nữ chính đã xác định là Trần Kiều Ân Đông Phương Bạch nha các bạn, quyển này
đơn nữ chính]