Vấn Đề Nghiêm Trọng Ngoài Ý Muốn.


Người đăng: VoDanhTieuBoi

Trở về lại hang động do mình đào, tôi thấy Vân Vận đã tỉnh nhưng do phong ấn
của Tử Tinh Dực Sư nên không thể di chuyển nên mà nằm yên trên giường nhắm mắt
hoá giải phong ấn. Tôi giải tiềm ẩn thuật, trở về nhị tinh Đấu Giả ngay lúc đó
Vân Vận mở mắt ra liếc qua tôi.

-“Đa tạ tiền bối đã cứu mạng. Hiện tại thân thể không thể di chuyển nên đành thất lễ.”-Vân Vận hướng tôi nói.

-“Không sao. Mà ta năm nay chưa được 20 nữa, cô nương gọi ta tiền bối tổn thọ ta quá. Còn về việc cứu cô nương, ta tiêu hao khá nhiều bảo vật con bài ẩn của mình.”-Tôi than thở nói-“Cô làm gì mà đi trêu chọc con sư tử đó vậy, dù sao nó cũng là vua của vùng này, dù cô đánh bại nó thì muốn thoát khỏi ma thú sơn mạch là chuyện không thể."

-“Ta có việc cần giao dịch với nó nên mới vào đây, vật đó ta phải quyết có được."

-“Không hiểu sao cô nương lại luyện được tới cấp bậc cao thế này, chắc sau lưng có bối cảnh to lớn. Chứ nếu không ngốc như cô nương đã sớm chết rồi.”-Tôi thở dài ngao ngán nói, đúng là có một tông môn lớn bảo kê phát triển trong yên bình nên ngốc về sự đời quá.

-“Ta ngốc?”-Vân Vận có phần không thể tin nổi tôi mắng cô nàng.

-“Không phải ngốc mà là quá ngốc. Hừ, gặp ta là cô nương ta mang theo mấy cái Đấu Vương núp ở gần đó, sau đó ta kéo con Tử Tinh Dực Sư ra xa thế là họ vào hang nó cần gì thì cứ lấy thôi, lấy xong thì chạy, chẳng có gì nguy hiểm cả.”-Nếu gặp nhỏ em của tôi là tôi cho một cái cú đầu tội ngốc rồi.

-“....... Đúng là thế....”-Vân Vận nghĩ một hồi mới bừng tỉnh nói.

-“Thông suốt là tốt rồi. Cô nương nói đi cô cần vật gì từ Tử Tinh Dực Sư?”-Tôi biết nhưng vẫn giả vờ hỏi.

-“Ta cần Tử Tinh Nguyên của nó. Thứ đó rất quan trọng với ta."

-“Chỉ là Tử Tinh Nguyên thôi mà mạo hiểm thế... Haizzzz.... Ở đây ta có một khối, dùng để trao đổi với cô nương đi dù sao ta cũng không có việc gì cần dùng.”-Tôi từ giới chỉ lấy ra một khối Tử Tinh Nguyên cũng khá to trong đống tôi cuỗm được trong hang động của Tử Tinh Dực Sư.

-“Ta muốn đổi bằng..."

-“Khoan đã, đổi cái gì hữu dụng một chút, ta giờ chưa có đấu kĩ nào ngon cả, một cái cũng chưa nếu có chỉ cần một món cấp huyền giai liền giao dịch...”-Tôi ngăn cô nàng nói tiếp mà ra giá.

-“Ngươi thật sự chỉ cần có thế?”-Vân Vận ngạc nhiên mở to mắt nhìn tôi.

-“Vậy là đủ rồi, ta cũng chẳng cần gì nhiều.”-Tôi nhún vai nói rồi đặt khối Tử Tinh Nguyên lên bàn kèm theo một chiếc chuông nhỏ-“Ta muốn cô chắc chắn rằng sẽ không ra ngoài khi chưa hồi phục sức mạnh, nếu cô ra ngoài hang động đồng nghĩa vớ việc kéo ma thú tới đây... Cần gì chỉ cần rung nhẹ chiếc chuông nhỏ này, ta ở ngay phòng bên cạnh thôi sẽ qua.”-Tôi dặn dò kĩ, chứ cô nàng mà ra ngoài đồng nghĩa với việc tôi phải bộc lộ sức mạnh mà giữ cái mạng nhỏ này, tôi không muốn điều đó.

-“Khoan đã, ngươi tên gì?"

-“Không nên biết thì hơn, gọi ta một tiếng Hoả là được rồi.”-Tôi không nói tên thật ra càng làm cho thân phận trở nên thần bí.

-“Được. Vậy ta không làm phiền anh nữa.”-Vân Vận không truy hỏi mà nhắm mắt lại tập chung hoá giải phong ấn. Tôi đi ra tới ngoài liền chợt nhớ ra một chuyện liền quay lại thay thế ngọn nến lay lắt bằng một viên quang thạch có trong huyết sắc giới chỉ, khẽ liếc nhìn Vân Vận trên giường đất tôi thở dài, sư phụ không rành sự đời thế này thì Nạp Lan Yên Nhiên lấy đâu ra mà rành được.

Tôi tới một căn phòng khác kế bên mà bắt đầu nghiên cứu thuật luyện dược,
luyện khí. Với người mới nhập môn như tôi thì luyện khí đối với tôi là một vấn
đề khó khăn nhưng với luyện dược thì có vẻ dễ dàng với tôi. Vì theo phong cách
luyện dược của Hỏa tỷ thì giống với các thí nghiệm hóa học kiếp trước, chỉ cần
ghi nhớ chính xác tuần tự, nhiệt độ, xúc tác mà thôi chỉ có điều là phải dùng
lực lượng linh hòn mà căn chỉnh chính xác chứ chẳng có máy móc gì để dùng, còn
luyện khí thì những vật liệu để luyện hàng ngon thì không phải kim loại nên
chẳng thể áp dụng tính chất kim loại tôi nhớ kiếp trước vào được nên đối với
tôi thì khó.







Bảy ngày sống trong hang động cứ bình thản mà trôi qua, tôi đã dần thân hơn
với Vân Vận vì cứ mỗi khi gặp vấn đề nhức óc tôi lại qua trêu chọc cô nàng để
giải stress sống với người đẹp có phần ngây thơ thật là thoải mái nha… Hôm nay
phong ấn đã hoàn toàn giải nên Vân Vận cũng chuẩn bị lên đường và nếu không có
một vấn đề phát sinh thì có lẽ chúng tôi như hai đường thẳng cắt nhau chỉ giao
nhau một lần rồi lại như hai người xa lạ, nhưng giờ đây tôi không biết nên làm
cái nồi gì giờ.

Nửa ngày trước…

-“Ngươi cũng nắm sơ vấn đề của luyện khí rồi đó, giờ thử quan sát thanh Hỏa Nhật thương mà học hỏi cách đoán tạo đi.”-Hỏa tỷ lơ lửng nhìn tôi nhận xét. Mấy ngày trước tôi thử lấy thanh Hỏa Nhật thương ra làm ví dụ mà nghiên ứu nhưng bị ngăn lại cho đến tận hôm nay.

-“Yes madam…”-Tôi như đứa trẻ thấy món đồ chơi mới liền lấy Hỏa Nhật thương ra, nắm chặt trên tay tôi không thể đợi được nữa mà dùng thần thức đưa vào quan sát cấu tạo chi tiết… Hỏa Nhật thương dù đã qua bao nhiêu năm tháng không được sử dụng nhưng đấu khí hỏa hệ bên trong vẫn chưa tiêu tán thì đủ biết nó bá đạo thế nào rồi đó, bình thường chỉ cần khoảng 100 năm không tiêu tán là hàng xịn rồi còn cái này cả vạn năm à nha.

-“Này sao mặt ngươi đỏ lên vậy?”-Hỏa tỷ bỗng lên tiếng gọi tôi.

-“Đỏ lên???”-(Mình tu luyện Chí Dương công phát mà sao mặt đỏ lên do chút lửa thế được??? Mà sao hôm nay bỗng thấy Hỏa tỷ đã xinh nay còn xinh hơn mọi ngày nữa ta???)-Tôi ngạc nhiên suy nghĩ rồi một suy nghĩ bỗng hiện lên trong đầu tôi ngay lúc tôi thấy Hỏa tỷ-“Tỷ…tỷ…tỷ từng sử dụng Hỏa Nhật thương???”-Tôi nhận ra vấn đề gì lắp bắp hỏi.

-“Hử không sử dụng sao giết tên kia, ngươi bị ngốc à.”

-“Tỷ từng sử dụng một loại dị hỏa???”

-“Chứ ngươi nghĩ danh xưng Hỏa đế đâu ra hả?”

-“Tỷ hại chết ta rồi.”-Tôi muốn khóc không ra nước mắt, trong phần lưu ý của Chí Dương công pháp có ghi không được hấp thụ hai loại dị hỏa một lần còn về lý do thì ngọn lủa Chí Dương đang vây lấy ngọn lửa để trong lòng từ từ tiêu hóa nhưng ngay khi một ngọn lửa khác loại bị nuốt vào thì Chí Dương hỏa như nhận mệnh lệnh liền bao trùm mà nuốt luôn đồng nghĩa với việc hai ngọn lửa khác nhau ở cũng một chỗ dẫn đến việc bùng nổ tràn năng lượng nguyên dương ra ngoài và..và..và ở đây nó sẽ biến đổi thành lửa dục vọng ham muốn, theo như công pháp nghi chép thì không thể kiềm chế trừ khi phế tu vi luyện lại nhưng tỉ lệ sống chỉ có một phần. Ngoài ra còn một cách nữa là dùng công pháp Song Tu, có lẽ vị kia biết trước nên trao cho tôi công pháp đó luôn…

-“Sao…ngươi bị sao?”-Hỏa tỷ lo lắng hỏi.

-“Tỷ biết khi hai nhọn lửa khác nhau ở một chỗ nó thế nào chứ?”

-“………”-Cô nàng biết sẽ xảy ra vấn đề gì liền không thốt nên lời.

-“Ta chưa tiêu hóa hết đã nuốt ngọn lửa của tỷ trong Hỏa Nhật thương vào giờ nó bùng nổ... Tuy không nổ banh xác nhưng nhờ công pháp nên nó chuyển thành tà hỏa.."-Tôi vò đầu bứt tóc nói.

-“Có một cô gái ở đây với ngươi mà lo gì.”-Hỏa tỷ thở phào.

-"Tỷ à, cô ta là Đấu Hoàng còn ta là gì nào?"-Tôi ngán ngẩm lắc đầu, với lại một điều là tôi tự làm tự chịu thôi, số tôi may mắn biết đâu lại sống sót và còn tu luyện bá đạo hơn nữa thì sao... Giờ phải nhanh chóng chuẩn bị đã, trước khi bị ta hỏa chiếm lĩnh tâm trí.


Kẻ Phán Quyết Lưu Manh - Chương #9