Người đăng: HeiwaGaIchiban
Hirume nhìn thấy chiếc thìa của đối thủ lạ mặt đưa mình đang rung lên và chỉ
về một phía thì cô cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Đối thủ có thể thần không
biết, quỷ không hay nhét một chiếc thìa vào túi áo ngực của mình thì hắn hoàn
toàn có thể giết mình trong chớp mắt, nhưng hắn lại không làm vậy chứng tỏ ít
ra hắn không có ác ý gì, và khi nãy trong lúc chiến đấu Hirume có cảm giác tên
kia chỉ kiểm tra cô chứ chưa bao giờ tung đòn thật sự. Cô nhếch mép cười và
mặt nổi lên thập tự.
Nói xong, Hirume phóng nhanh về hướng chỉ của chiếc thìa, cô phóng từ tòa nhà
này qua nhà khác, xung quanh cô vận một kết giới vô hình có thể chắn lại những
thiết bị quay chụp thông thường. Tất nhiên rồi, nếu như ai đó hay chiếc camera
nào tình cờ thu được bóng hình cô nhảy từ tòa nhà này sang tòa nhà khác thì
bảo đảm ngày hôm sau báo chí sẽ đăng trang nhất liền. Và càng đi thì cô cảm
thấy chiếc thìa rung lên càng mạnh và sau một lúc khi cô đã đi khá xa và nơi
này là một công viên gần với khu ngoại ô thành phố và ngay khi đó chiếc thìa
tắt hẳn cái trạng thái đang rung như điện thoại đời cũ của nó như nói với cô
“Tự biên tự diễn tiếp đê nha cô bé.”.
Hirume cảnh giác chầm chậm bước vào công viên, cô nhìn quanh, không có bóng
người nào quanh đây. “Rốt cuộc cái thìa này đang tính dẫn mình đến đây làm gì
vậy.” Cô đưa cái thìa đang im lặng để dò xét và rồi sau một hồi cô thở dài
thất vọng.
“Thôi đã tới đây thì nghỉ ngơi một lúc rồi về báo cáo mọi việc sau vậy.”
Nghĩ như thế Hirume thả người xuống một chiếc ghế trong công viên và bắt đầu
điều tức thư giãn. Một lúc sau…
“Hử!!!” Tiếng bước chân gần đó vang lên khiến Hirume mở mắt ra cô cảnh giác,
nhảy ra đằng sau nơi có một bụi cây và quan sát và….
Xèo!!!!! Xèo!!!! Đầu Hirume bốc khói và mặt cô gái đỏ lừ khi thấy cảnh trước mắt cô là một cặp trai gái dắt tay và đang cởi quần áo cho nhau giữa bãi cỏ công viên.
“Cái éo gì thế này!!!” Hirume lôi chiếc thìa ra và nghiến răng nghiến lợi trèo
trẹo. “Bộ ông hết chuyện rồi hay sao mà dám cho một thiếu nữ như tui thấy cái
cảnh vô liêm sỉ đó hả.”
Hirume cảm thấy tức giận và xấu hổ hơn bao giờ hết, tuy khi còn thời học sinh
cô cũng là một trong những top idol của trường nhưng vì tính năng động mạnh mẽ
nên hầu hết fan của cô là con gái còn con trai thì hầu hết đều coi cô là đối
thủ cạnh tranh trên con đường tìm bạn gái của mình. Tất nhiên rồi, làm sao họ
không coi Hirume là đối thủ khi mà các cô gái mà họ thích đều mang Hirume ra
so sánh “Cậu giỏi thể thao như Hirume Mikoto sama không.” Và Bla…. Bla… Bla….
Thế nên ở cấp 1 và cấp hai Hirume end up với tình trạng không ai dám rước và
cũng không có một mối tình tiềm năng nào vắt vai cả.
Và sau khi một lần tình cờ khi cô nàng mới vô cấp 3 thì người của tổng bộ
Shinmeryuu thấy được Hirume Mikoto có khả năng làm chủ được 3 món thần khí thì
tìm cách chiêu mộ cô. Với tính cách một cô gái năng động ham mê thử thách thì
Hirume gần như nhận lời không chút do dự. Và sau đó chỉ mấy năm ngắn ngủi
Hirume đã có thể làm chủ và sử dụng được tam đại thần khí và đã lập rất nhiều
công lao trong việc hạ gục Hắc Động Yêu Thú bảo vệ Nhật Bản. Thế nên Dị Năng
Tổ đã tuyển cô vào ứng cử viên cho vị trí Thất Tọa một trong Thập Kiệt của Dị
Năng Tổ. Và chưa hết cho dù là vào Dị Năng Tổ thì những người cô tiếp xúc chỉ
có hai cô gái được coi là bạn thân và hai người này cũng thuộc loại mù đặc
trong chuyện tình cảm.
Thế nên, chúng ta có thể kết luận rằng tuy đã đến cái tuổi 20-21 nhưng Hirume
vẫn là một cô gái ngây thơ nai tơ trong những việc liên quan đến quan hệ nam
nữ. Và hiện tại cô đang muốn lôi cái tên khi nãy ra đập cho một trận nhưng do
không có hắn ở đây nên tất cả những gì cô có thể làm là trút giận lên cái thìa
mà hắn đưa cô bằng cách vừa nghiến răng trèo trẹo vừa cố gắng bẻ nó bằng hết
sức bình sinh.
Dường như cảm thấy thần khí chiếc thìa của mình đang bị ngược đãi, Quản Lý rít
lên truyền âm cho Hirume, qua lời nói ta có thể đoán được Quản Lý cũng đang
nổi mấy dấu thập tự trên trán và cũng đang nghiến răng trèo trẹo. Hirume cũng
đáp trả.
Nghe vậy, Quản Lý thở dài một cách vô vọng và nói như dâng gợi ý đến tậng
miệng cho cô gái không biết sự đời đang chìm trong nộ hỏa kia.
“Này cô bé! Ta không nghĩ tuổi trẻ hiện giờ có cái gu đang âu yếm với nhau thì
chàng trai lại nhe một bộ răng nanh nhọn hoắc chuẩn bị cắn cổ cô gái đâu đấy.”
“Cái gì!!!!” Hirume nghe vậy giật thót mình và quay lại quan sát cặp đôi đó
thì quả nhiên tên con trai đang há lớn mồm với những chiếc răng nanh dài ít
nhất cũng phải trên dưới 10cm đang chuẩn bị cắm vào chiếc cổ nhỏ nhắn của cô
bạn tình của mình.
Hirume quát lớn, một quả cầu lửa từ hòn đá hình dấu phẩy bắn mạnh về phía cặp
đôi đó.
“Hừ!!! Khốn khiếp!!!” Tên con trai đang định cắn cô gái và thưởng thức bữa tối
của mình thì đột nhiên một tiếng quát vang lên sau đó là một quả cầu lửa nhắm
về hướng hắn lao tới. Không còn kịp né tránh tên kia vung tay đánh bật quả cầu
lửa.
Bùm Quả cầu lửa bị đánh về phía một chiếc bóng đèn trong công viên. Tuy đánh bật được đòn đánh đối phương nhưng tay hắn cũng xuất hiện nhiều vết cháy đen bốc khói, phải khó khăn lắm hắn với kiềm được việc thể hiện nét đau đớn trên khuôn mặt.
“Cô là ai. Sao tấn công chúng tôi, chẳng lẽ siêu năng lực giả Nhật Bản lại có
truyền thống tấn công khi người ta đang ân ái nhằm phá bĩnh hay sao.”
Tên đó nhếch mép đặt câu hỏi chấp vấn Hirume với thái độ giễu cợt. Và thấy
điều đó Hirume nhăn mặt, trán nổ ra thập tự.
“Tên khốn vampire kia. Ta sẽ giết ngươi. Thay mặt các cô gái mà ngươi đã làm
hại, ta sẽ giết ngươi.” Nói rồi Hirume mở bàn tay mình ra “Kusanagi no
Tsurugi…” Một thanh cự kiếm tỏa ra ánh lửa đỏ rực xuất hiện trong tay Hirume.
Hirume nhấc kiếm và vào thế thủ chiến đấu, khí thế bỏng rát của cô lan tỏa
trong không gian nếu là người thường thì đã tỏ ra vô cùng sợ hãi ngay cả trốn
cũng không có can đảm mà làm. Nhưng…
Tên kia làm một bộ mặt vô cùng khó đỡ khi nghe lời tuyên chiến của Hirume. Và
điều này hoàn toàn không nằm trong phán đoán của của cô gái.
Hirume quát lớn và dường như sự phẫn nộ của cô càng tăng cao khi thấy đối
phương chối cãi một điều vô cùng rõ ràng.
Một tiếng hét vang lên và nó xuất phát từ cô gái đang ngồi dưới đất.
“Cái gì là role play….” Đầu Hirume nổ ra một dấu hỏi to chà bá
“Cả hai người đều lắc đầu một cách vô vọng và cô gái nói “Là diễn theo vai đó,
răng nanh của anh ấy là đồ giả, chúng tôi là vậy để tăng khoái cảm khi quan hệ
với nhau.”
Và sau đó như xác nhận lời nói bạn tình của mình, chàng trai đưa tay lên miệng
tháo bộ răng nanh ra. “Thế nào!!! Tin rồi chứ.”
Giờ khỏi nói cũng biết, bộ mặt bây giờ của cô nàng Thất Tọa Dị Năng Tổ trông
ngu người ngơ ngác đến không tưởng. Nhìn thấy vẻ mặt đó, hai người kia nhìn
nhau chỉ trong nháy mắt và sau đó cô gái đưa ngón tay lên môi làm một dáng vẻ
gợi tình nói một cách kích thích
Nói rồi, cô gái bắt đầu phô diễn vài động tác không thích hợp với trẻ em dưới
18 tuổi. và vài giây ngay sau đó….
Đầu Hirume bốc khói đỏ như gấc cô lấy tay che mắt lại la lớn như một cô thiếu
nữ thấy một tên biến thái đang khỏa thân vậy. Khi nãy do toàn bộ sự tập trung
của Hirume đang dồn trong tình trạng chiến đấu nên cô không để ý tới hai kẻ
này đang khỏa thân trước mặt mình nhưng giờ thì não cô đã trở lại bình thường
nên phản ứng của thiếu nữ cũng đã quay lại nên Hirume không thể chịu nổi hai
kẻ trước mắt. Và…
Keng!!!! Tiếng kim loại đột nhiên vang lên. “Cái gì!!!!.”
Tiếng rên đó kéo Hirume trở về hiện thực và khi cô mở mắt cái cô thấy chính là
tên con trai đang trước mặt cô và trên tay hắn đang cầm một chiếc răng nanh
nhọn hoắc chỉ cách cổ cô vài cm. Sở dĩ có cái vài cm đó là độ dài chiếc thìa
mà Hirume đang nắm trên tay nãy giờ không buông.
“Sao có thể.” Tên kia thấy đòn đánh của mình thất bại hắn vội nhảy lùi ra sau
vẻ mặt ngạc nhiên cùng kinh hãi khó giấu.
“Cơ thể mình tự cử động...!!!!”Sự việc tuy xảy ra trong khoảnh khắc nhưng
Hirume lập tức nhận ra mình bị tập kích. Và khi cô nhìn trên tay thì chiếc
thìa đang lập lòe phát sáng.
“Xem ra chiếc thìa này đã cứu mình một mạng.” Hirume nuốt nước bọt thầm kinh
hãi. Nếu không phải vì chiếc thìa này thì bây giờ mình đã trở thành con mồi sa
lưới rồi. Hirume đưa một cái nhìn lạnh lẽo đầy sát khí cho tên vừa mới tập
kích mình.
“Cuối cùng cũng lộ bộ mặt dơi ra rồi nhỉ, xem ra cô gái kia cũng là đ…”
“Sai rồi cô bé!... Cô gái đó cũng chỉ là nạn nhân thôi.” Ngay khi Hirume định
nói từ “là đồng bọn của mi.” thì giọng Quản Lý đã vang lên cắt ngang lời cô.
Nghe vậy Hirume vô cùng ngạc nhiên và Quản Lý nói tiếp
Nghe như vậy, Hirume lập tức nhận ra mình đã quá bất cẩn khi không nhận ra
điều đó. Quản Lý nói tiếp
Nghe vậy, Hirume vào thế thủ, khí thế của cô một lần nữa bốc lên.
“Cho dù hắn giỏi đóng kịch thế nào thì tôi chỉ việc hạ hắn xong đem hắn về tổ
chức là được đúng không.”
“Không đâu. Nếu chiến đấu thì cô sẽ lành ít dữ nhiều đó, với lại cho dù cô hạ
được hắn cũng không thể hạ kẻ đằng sau hắn được đâu.” Quản Lý không ngần ngại
dội cho Hirume một chậu nước lạnh.
“Khoan!!! Khoan đã, tôi không hiểu ý ông lắm… Ông nói kẻ đằng sau có phải
nghĩa là…”
“Có nghĩa là tên này chỉ là vampire cấp thấp dưới quyền của một True Ancestor
cỡ 75% huyết thống thôi, cho dù cô có hạ được tên này thì liệu cô có đánh lại
tên kia không, mà ta chắc chắn tên này có liên kết giác quan với tên True
Ancestor đó, nên hắn mới quyết định ra tay với cô khi cô tiết lộ thân phận
mình khi nãy… Và chưa kể tên True Ancestor kia mới là sự đền bù của ta cho
việc thả u linh đi quậy phá khi nãy.!!!”
Nghe tới đây Hirume nghiến răng trèo trẹo
“Yeah…Thì ra đây là sự đền bù á, đền bù cho tôi một tên có đẳng cấp sức mạnh
không kém gì Ngũ Tọa hay thậm chí là Tứ Tọa trong Thập Kiệt rồi, quả là một
món quà khiến người ta run rẩy a.”
Nói rồi Hirume chĩa thanh cự kiếm hướng tới thẳng tên vampire cấp thấp kia lên
tiếng.
Vừa nói đến đây, khuôn mặt của tên kia lập tức biến đổi sau đó hắn phát ra một
tràng cười kì dị nhưng cái đáng nói là nơi phát ra tiếng cười không phải từ
hắn mà là từ chiếc bóng dưới chân hắn
Khi nói câu đó từ chiếc bóng của tên vampire cấp thấp trồi lên một vũng bùn
đen dày đặc và dần dần hình thành một tên đàn ông cao lớn lực lưỡng đầy cơ bắp
mặc một chiếc áo khoác đen phủ kín người. nếu chỉ có như vậy thì hắn không
khác gì con người cho lắm nhưng nếu ai nhìn lên khuôn mặt thì sẽ phát hiện hai
đôi mắt hắn có hai màu khác nhau một là màu xám đen thường thấy, và con mắt
còn lại thì chỉ có một màu đỏ như máu không hề có chút nào gọi là đồng tử trừ
một chấm trắng rất nhỏ chỉ to hơn đầu kim một chút.
“Sức mạnh này… Thứ bóng tối này…!” Hirume nhăn mặt lại khi đánh giá đối thủ
trước mắt mình.
“Huh! Xem ra Giáo Điện cung cấp cho các ngươi đầy đủ tin tức về bọn ta quá
nhỉ. Ta rất tò mò muốn biết bon chúng hiểu chúng ta đến mức độ nào đấy.”
“Nếu ngươi muốn biết như vậy thì ta sẽ chiều.” Hirume lạnh lùng lên tiếng
“Ngươi đã tồn tại từ cái thời phục hưng Châu Âu khoảng ở thế kỉ 17, khi đó
ngươi cũng chỉ là một tên vampire hạ cấp chỉ khoảng 40% huyết thống, nhưng sau
đó không biết từ đâu ra ngươi tìm thấy một nghi thức tà đạo hiến tế người sống
để dần dần cải tạo huyết mạch của mình nên chỉ trăm năm sau đó ngươi đã bước
vào hàng ngũ True Ancestor.”
Nói tới đây Hirume quát lớn phẫn nộ. “Ngươi rốt cuộc đã tế sống bao nhiêu mạng
người để đạt được thứ sức mạnh bây giờ.”
Đối diện với sự phẫn nộ của Hirume Darkness Chaos vẫn cười như chuyện đó đối
với hắn không là gì cả, sau đó hắn lắc đầu
“Ha!!! Ha!!! Đâu chỉ là mạng người, Giáo Điện không hề biết là tất cả những
người ta hiến tế chính là 666 đứa trẻ sơ sinh chưa đầy 6 tháng tuổi.”
Nói tới đây Darkness Chaos lộ ra mộ nụ cười đây vẻ cuồng sát cùng thỏa mãn.
“Trong nghi thức đó nói rất rõ, nếu hiến tế người trưởng thành thì phải mất
tới 9999 mạng mới được. Nhưng với trẻ sơ sinh thì chỉ cần có 666 mạng là đủ và
độ hiệu quả thì tuyệt đối khiến người ta thỏa mãn. Khặc!!! Khặc!!! Khặc!!!
Thuần khiết như trẻ sơ sinh tuyệt đối là món ngon để dâng hiến cho hắc ám vô
tận. Chứ người lớn thì chưa đủ để cho hắc ám thỏa mãn. Khặc!!! Khặc!!!
Khặc!!!. Thế nên những đứa trẻ đó đã có vinh dự được hiến cho hắc ám sau đó
trở thành thứ chất bổ khiến ta mạnh hơn. Được hiến thân như vậy chắc hẳn chúng
cũng nên cảm thấy tự hào…”
Toàn thân Hirume run lên vì phẫn nộ, máu huyết cô sôi sục tưởng chừng như muốn
bạo liệt, cô gầm lên.
“Ta thật không ngờ!!!!!! Thật không ngờ!!!!!! Trên đời này lại có thứ tồn tại
đáng kinh tởm như nhà ngươi.”
Hirume nhấc thanh kiếm của mình lên khí thế bốc lên kinh hồn thậm chí còn kinh
khủng hơn khi đấu với Quản Lý nữa
“Ta, Hirume Mikoto! Ta sẽ tru diệt ngươi, không dựa trên danh nghĩa ai cùng tổ
chức nào, mà là chính bản thân ta, sẽ tru diệt ngươi ngay tại đây và ngay bây
giờ.”
Vừa dứt lời Hirume vận toàn sức mạnh của mình lao tới đối thủ.
“Ya!!!!! Chết đi!!!!!” Bằng tất cả sức lực Hirume vung thanh kiếm xuống đầu
đối thủ.
“Hừ!!!” Đối diện với đòn đánh khủng khiếp đó, Darkness Chaos cũng không tỏ vẻ
gì hoảng sợ, hắn giơ tay lên, một con rắn đen thui phóng ra từ bàn tay hắn lao
tới chặn thanh kiếm của Hirume.
Xoẹt!!!! Như không hề có gì cản đường, thanh kiếm Kusanagi no Tsurugi dễ dàng cắt con rắn làm hai và chuẩn bị chẻ đôi bàn tay của đối thủ.
“Yah!!!!!.” Bàn tay của Darkness Chaos đã bị chẻ làm đôi, một chất lỏng nhầy
nhụa màu đen thăm thẳm từ cánh tay bị đang bị cắt bắn về tứ phía. Ngay lúc đó,
Hirume đột nhiên thấy lạnh người, cô nhảy vọt về phía sau tuy nhiên cô cũng
không hoàn toàn tránh được thứ chất lỏng đó, một vài giọt đã bắn lên tay cô.
“Ah!!!!!!!” Hirume la lên vì đau đớn, chỉ một vài giọt trên tay nhưng chỉ
trong chốc lát nó đã mọc rễ cắm sâu vào da cô xâm thực cơ thể cô nhanh đến mức
kinh sợ.
“Yasakani No Magatama! Nội Hỏa Kháng Tà.”
Hirume vận toàn bộ sức quát lên, hòn đá hình dấu phẩy xuất hiện và dần dần
chìm vào lồng ngực Hirume và ngay sau đó, cả cơ thể cô gái được bọc trong hỏa
diễm hỏa điễm hừng hực khiến cho chất lỏng đang mọc rễ trong cơ thể Hirume dần
dần bị đẩy lùi nhưng chỉ có vậy, cho dù đã cố gắng thu mớ chất lỏng đáng sợ đó
lại một diện tích chỉ bằng ngón tay cái nhưng cho dù Hirume có cố gắng đến thế
nào cũng không thể tống khứ nó ra được.
“Khừ!!! Khừ!!!! Khừ!!!! Để ta xem cô có thể cố gắng đến như thế nào nữa đây.”
Darkness Chaos cười lạnh, cánh tay bị chẻ làm đôi của hắn bắt đầu tuôn ra một
đám chất nhầy đen thăm thẳm kia nhưng như vậy vẫn chưa hết, đám nhầy đó từ từ
tụ thành những con hắc lang, hắc xà, hắc báo vô cùng sống động cùng dữ dằn.
“Lên!!!.” Bằng một tiếng quát cùng một cái phất tay, Darkness Chaos đã ra lệnh
cho bầy hung thú lao lên tấn công Hirume một cách điên cuồng.
“Ya!!!! Xem đây.!!!!!” Vút!!!! Vút!!! Vút!!! Vút!!!!
Bằng những cú chém thật lực, thanh cự kiếm đi đến đâu hung thú bị tiêu diệt
đến đấy. Những chất lỏng đen kịt bắn ra như mưa liên tục dội xuống thân thể
Hirume. Sự đáng sợ của thứ chất lỏng này Hirume đã được nếm trải nên cô đã
toàn lực vận sức mạng của Nội Hỏa Kháng Tà để đốt trụi chất nhầy trước khi nó
kịp cắm rễ trong cơ thể cô. Nhưng không thể phủ nhận rằng điều này khiến cô vô
cùng tốn sức.
“Ya!!!!!.” Dường như cảm thấy được mình không còn sức để chiến đấu lâu được
nữa, Hirume la lên vân hết toàn lực một trảm.
*Xoẹt!!!!” Một trảm diệt hàng chục hung thú, Hirume lao tới trước mặt đối thủ. “Đây là kết thúc.!!!!Ya!!!!!”
Một trảm ngang được tung ra, nửa cái đầu của Darkness Chaos bị chém xoay mòng
mòng trên không trung. Hirume đã thắng hay ít nhất là cô bé nghĩ mình đã
thắng.
“Hừ! Cho dù ngươi là True Ancestor đi chăng nữa mà bị chém đầu thì cũng chết
thôi.!!!”
“Khặc!!! Khặc!!! Khặc!!!! Ngây thơ quá.” Một giọng cười vang ra từ cái cơ thể
đã mất nửa cái đầu, ngay lập tức nơi cái đầu bị chặt đứt chui ra một con rắn
khổng lồ há miệng rộng đủ nuốt một chiếc xe hơi nhanh như chớp lao tới Hirume.
“Cái gì!!!!” Hirume kinh hoàng khi thấy đối phương không hề hấn gì sau khi bị
chặt đầu mà lại có thể phản công, cô đưa thanh cự kiếm che lấy cơ thể nghênh
đón lấy đòn tấn công của con rắn khổng lồ kia.
“Uh!!!!!” Hirrume bị đẩy trên đất cả trăm mét, dường như man lực con rắn này
không bao giờ cạn, trực tiếp đỡ đó cô cảm thấy mình như bị con voi khổng lồ
đâm vào chứ không phải là một con rắn.
“Đủ rồi đấy con súc sinh khốn khiếp.” Hirume dậm mạnh chân xuống đất lấy thanh
kiếm làm điểm tựa như một vận động viên nhảy sào lao thẳng lên không xoay mấy
vòng rồi tung một cú bổ gót cực mạnh.
“Đỡ đi này.!!!!!” Rầm!!!!!! Cú bổ gót đã đánh trúng đầu con rắn, mặt đất bị
lún xuống phải 20-30cm, con rắn ré lên một tiếng vì đau đớn và ngay lập tức nó
hất chiếc đuôi khổng lồ của nó vào Hirume.
“Hừ!!!!.” Hirume thấy chiếc đuôi con rắn đang đánh tới cũng không hoảng, cô hừ
lạnh, đưa tay phía đằng sau, thanh cự kiếm Kusaragi No Tsurugi đang cắm trên
đất rung lên lao vào tay của chủ nhân của mình.
“Chết đi, con súc sinh khốn khiếp.!!!!” Tiếp được thanh kiếm, Hirume vung mạnh
vào chiếc đuôi khổng lồ kia và dễ dàng chém một đường dài lên tới tận đầu con
rắn.
*Réc!!!!!!.” Con rắn la lên đau đớn, toàn thân nó phụt ra chất lỏng đen thui nhầy nhụa kia rồi rồi từ từ biến mất.
“Hộc!!!! Hộc!!!!.” Tuy đã hạ được con rắn nhưng Hirume bây giờ cũng không ổn
cho lắm, chiến đấu với Quản Lý đã khiến cô khá tiêu hao sức mạnh, bây giờ còn
phải khổ chiến với một cao thủ như vậy nữa, cô gái bây giờ cũng gần như kiệt
sức.
“Khặc!!! Khặc!!! Khặc!!!” Thấy dáng vẻ chật vật của cô gái Darkness Chaos cười
khinh thường như đang tận hưởng sự giẫy dụa con mồi đang nằm trong lưới vậy.
“Chắc cô đang ngạc nhiên tại sao ta bị chặt đôi đầu mà không chết đúng không,
để ta cho cô biết nhé và cô nên tranh thủ hồi phục trong khi ta kể để lát nữa
giãy dụa mua vui cho ta trước khi ta biến cô thành hấp huyết nô nhé.”
“Ngươi!!!!!” Hirume khi nghe những lời như vậy cô cực kỳ phẫn nộ, định xông
lên nhưng cô cố gắng kiềm chế. Đối phương coi thường cô cho cô cơ hội thì cô
cũng không mất bình tĩnh liều mạng làm gì cô ngồi xuống điều tức nhưng cũng
không quên nhìn chằm chằm vào đối thủ cảnh giác.
“Được rồi! Câu chuyện hơi dài đó, nên chú ý nghe rõ nhé.” Darkness thấy hành
động của Hirume thì hắn cũng bắt đầu vào câu chuyện của mình.
Hơn 300 năm trước, Darkness Chaos xuất thân ở một gia đình True Ancestor danh
tiếng, cha có 80% huyết thống, mẹ có 75%, thì theo lẽ thường hắn là con cả sẽ
là niềm tự hào của gia tộc với độ thuần khiết huyết thống ít nhất phải 80% trở
lên, nhưng không ai ngờ được sự việc không tưởng đã xảy ra, hắn khi sinh ra
chỉ có 50% huyết thống, khi đó không ai có thể giải thích được tại sao lại có
việc như vậy. Nhưng cho dù có giải thích được hay không thì việc đó đâu có
quan trọng, ít nhất với gia tộc Vampire, Darkness Chaos bị gán cho cái danh
“Đồ phế vật.” và bị đuổi khỏi gia tộc khi mới 6 tuổi.
Sau đó, suốt 10 năm ròng rã hắn lang thang sống như một con chó, săn người một
cách lén lút, bị truy sát chết lên chết xuống bởi Giáo Điện. Những ngày như
vậy đã khiến cho hắn càng ngày càng căm hận cái gia tộc mà mình đã sinh ra và
hắn thề sẽ có ngày hắn đích thân xóa sổ nó.
Và cái gì đến cũng đã đến, năm 40 tuổi, trên đường chạy trốn sự truy sát hắn
đã tìm được một nghi thức cổ xưa tên Tà Hồn Huyết Tế ở một tiệm sách cũ kỹ ở
một nơi khỉ ho cò gáy ở nước Nga. Khi có được nó hắn như bắt được vàng, ám
nguyên tố nồng đậm trong mảnh giấy da cũ kỹ kia như mời gọi hắn đến với định
mệnh của mình. Sau đó, để bắt đầu nghi thức hắn đã ở nơi đó sống, chờ thời cơ
bắt cóc đứa trẻ mới sinh trong làng và hiến tế mạng sống đầu tiên.
“Khặc!!! Khặc!!!! Khặc!!!!! Ngươi biết không cô bé Thất Tọa!!! Cái cảm giác
được tẩy rửa huyết mạch trong nghi thức khiến ta sướng muốn điên lên, nó hơn
cả cái cảm giác đi trong sa mạc được tặng nước, hoặc là đưa than sưởi ấm ngày
tuyết rơi. Nó hơn những thứ tầm thường đó nhiều. Ha!!! Ha!!!! Bóng tối, bóng
tối chân chính, không có thứ gì tuyệt vời mĩ diệu hơn nó cả, lần đầu tiên đó
ta đã thật sự thấy được cái gì là chân lý thế giới. Máu huyết ta, cốt nhục ta,
linh hồn ta được tẩy rửa bởi bóng tối. Độ thuần huyết của ta tăng tới 5%, một
tỉ lệ tăng chưa từng xuất hiện.
“Thế là sau đó ngươi chìm đắm trong cái cảm giác khoái trá đó và tiếp tục làm
hại những đứa trẻ sơ sinh để đạt được mục đích thay đổi bản thân của mình ư.”
Hirume lạnh lùng lên tiếng, trong giọng nói của cô đã chất đầy sự phẫn nộ tựa
như núi lửa chực chờ phun trào.
“Làm hại?!!!” Darkness Chaos lắc đầu phủ nhận sau đó cười sằng sặc nói
“Cô nói sai rồi cô bé, bọn chúng chỉ trở thành năng lượng bóng tối và hòa làm
một với ta thôi, những con rắn, hổ báo mà bé chém khi nãy chính là hiện thân
của bọn chúng đó. Có khi bọn chúng lấy hình dạng con người như cái tên khi
nãy, có khi là dạng linh thú của ta, nói chung từ khi hòa hợp với ta sinh mạng
bọn chúng đã trở nên bất tử. Khặc!!! Khặc!!! Như vậy không tốt sao, chưa kể
chúng có thể diện kiến chúa tể bóng tối trị vì Ám Giới Mephisto vĩ đại thì
phúc đức ba đời chúng rồi.!!!”
“Mephisto?!!! Chúa tể Ám Giới??” Hirume nghe thấy cái tên đó thì lập tức cảm
thấy nó không phải thứ gì tốt lành.
“Mikoto, cô hỏi hắn xem có phải hắn mới đưa ma pháp trận của Tà Hồn Huyết Tế
cho một cô bé cấp 3 Nhật Bản không?” Giọng Quản Lý vang lên và Mikoto gật đầu
quay sang Darkness Chaos hỏi mặc dù cô đoán chắc kết quả sẽ đúng như mình nghĩ
“Nhà ngươi chính là kẻ đưa cho cô bé cấp 3 kia ma pháp trận của Tà Hồn Huyết
Tế ngày xưa ngươi sử dụng để thay đổi huyết mạch đúng không.? Tên khốn ngươi
có mục đích gì khi đưa thứ như vậy cho cô bé ấy.”
Không ngoài những gì Hirume dự đoán, sau khi nghe câu hỏi đó, Darkness Chaos
mắt lộ ra sát khí ngập tràn khiến Hirume vô cùng kinh hãi, nó khủng khiếp cũng
1 chín 1 mười so với tà khí cấp bậc Đại Yêu Quái vậy.
Khi hắn nói câu đó thì Darkness Chaos đã bắt đầu thủ thế, điều mà hắn từ nãy
đến giờ vẫn không làm cho dù đối đầu với hắn là cao thủ như Hirume Mikoto đi
chăng nữa.
Quỳ xuống!!!! Nói cho ta biết!!!! Ta ra lệnh cho ngươi
Darkness Chaos hường về Hirume quát lớn, mắt hắn lóe sáng đỏ rực, sức mạnh của
một True Ancestor lan tỏa trong không gian hướng về cô gái đang đứng đó
Uh!!!!
Hirume kêu lên một tiếng, cô cảm thấy cơ thể không nghe theo lời mình nữa, đầu
gối cô đang từ từ hạ xuống theo lời của tên kia nói. Không!!!! Mình không
thể!!!!! Mình phải chống lại!!!!! Nếu không thì!!!!
Tâm trí Hirume gào thét dùng toàn bộ ý chí để chống lại nhưng bất chấp cô
chống lại ra sao thì đầu gối cô vẫn từ từ hạ xuống.
5cm, 3cm, 2cm, 1cm và…
“Hirume Mikoto, hãy dồn toàn bộ ý chí mà cô có, và nói cho hắn biết là
Mephisto đã bị giết.” Giọng Quản Lý vang lên và Hirume như người chết đuối
kiếm được phao cứu sinh vậy. Cô quát lớn khí thế hoàn toàn không giống như cô
gái đang tuyệt vọng chống cự khi nãy
“Darkness Chaos! Ngươi đừng đắc ý!!! Cái tên Mephisto gì đó của ngươi đã bị
người nào đó giết chết rồi, chắc ngươi không biết điều này đâu nhỉ.”
Câu nói đó chỉ bằng nó, đã triệt để thay đổi tình hình hiện tại, Darkness
Chaos quả nhiên khi nghe câu nói đó hắn sững người, mặt lộ ra một vẻ khó tin
cùng một dự cảm bất an xuất hiện trong tâm thức hắn.
“Ngươi nói láo! Làm sao chúa tể Mephisto vĩ đại có thể chết được.!!!”
Thấy được biểu cảm của Darkness Chaos, Hirume nhếch mép cười lạnh
“Sao ngươi không liên hệ với hắn, dù sao ngươi nói ngươi là tín đồ của hắn mấy
trăm năm cơ mà.”
“Hừ!!!! Được lắm! ta xem mày có thể giở trò gì.” Darkness Chaos gằn giọng,
xung quanh hắn tỏa ra chất nhầy đậm đặc hơn bao giờ hết và từ đó xuất hiện một
quân đoàn hung thú mấy trăm con lăm lăm vào Hirume.
“Bọn bay bảo vệ ta! Để ta liên lạc với chúa tể rồi sau đó giết chết con bé đó,
và đưa linh hồn nó cho chúa tể xét xử.” Darkness Chaos ra lệnh cho bọn hung
thú cảnh giới từng động tác của đối thủ sau đó hắn quỳ hai chân chắp tay niệm
xướng.
“Lord Of Darkness Rule The Void, Listen To Me, And Answer My Call. As A Loyal
Worshiper, My Soul And My Body Is Yours To Rule.”
Một ma pháp trận mang năng lượng hắc ám khủng khiếp nhất mà Hirume từ thấy
xuất hiện trên mặt đất. Darkness Chaos thấy thế lộ rõ vẻ mừng kêu lớn.
‘Chúa tể của ta! Ngài…..” Darkness Chaos chưa kịp nói ra những câu tung hô của
mình thì một cánh tay hình thành từ hắc khí xuất hiện từ phía kia ma pháp trận
nện mạnh lên ngực của Darkness Chaos
‘Ah!!!!!!!.” Tên True Ancestor đau đớn và sững sờ trước sự việc xảy và Hirume
cũng không thể tin được những gì mình đang thấy.
“Thưa Chúa tể! Tôi đã làm gì sai ạ…” Darkness Chaos bị cú đánh bất ngờ khiến
hắn thật sự trọng thương máu đen từ miệng hắn hộc ra cả bát, và từ bên kia ma
pháp trận một tiếng rú đầy căm phẫn cùng cuồng nộ vang lên
“Đồ phế vật!!!! Con bé mà ngươi định hiến tế cho ta hôm nay, lại kéo theo một
tên sát thần, diệt quỷ, chính hắn đã khiến ta ra nông nỗi này. Nếu không phải
là ngươi chọn mục tiêu một cách ngu ngốc thì ta vẫn còn là chúa tể hắc ám rồi,
Đồ phế vật, giao ước chúng ta đến đây chấm dứt.”
“Ah!!!!!!!!!” Mephisto nói xong câu đó Darkness Chaos la lên đau đớn, toàn
thân hắn tỏa ra hắc khí và mớ hắc khí đó theo bàn tay của tên bên kia ma pháp
trận kéo về bên kia thế giới.
“Không!!!! Ngài không thể!!!! Sức mạnh của ta!!!! Quyền năng của ta.”
Tên True Ancestor la lên đau đớn, hắn bay giờ đã mất gần như toàn bộ những gì
hắn cố gắng đạt được trong mấy trăm năm nay.
“Câm mồm! Ngươi nên cảm thấy may mắn là không lấy toàn bộ những gì thuộc về ta
đó.”
Nói xong câu đó, cánh tay hắc khí đó chìm hẳn xuống ma pháp trận và biến mất.
“Uh!!!! Ngươi!!!!! Khốn khiếp!!!!! Ngươi giăng bẫy ta.” Darkness Chaos hướng
qua Hirume một cách cực kỳ oán độc nhưng ngay lập tức một ý nghĩ chạy qua não
hắn khiến hắn lạnh người. Cho dù là Dị Năng Tổ biết về chúa tể Mephisto của
hắn đi chăng nữa thì tuyệt đối không thể ra tay với ngài ấy bởi vì Ám Giới
thuộc về dị không gian nếu không phải bằng bí pháp đặc thù thì tuyệt đối không
liên hệ được, chưa kể là với thực lực của chúa tể thì cho dù tứ đại cao thủ
của bốn thế lực đỉnh phong Dị Năng Tổ, Giáo Điện, Long Tổ và Thần Khu hợp sức
cũng không là đối thủ của chúa tể chớ nói đến việc đánh trọng thương, dù sao
thì ngài ấy cũng là thần cấp lâu năm hàng thật giá thật mà.
Một kẻ như vậy mà lại bị trọng thương thì chỉ có một khả năng là đối thủ còn
vượt qua cả thần cấp. Mà con bé Thất Tọa này lại biết điều đó để giăng bẫy hắn
thì 9 phần mười có liên quan đến kẻ đáng sợ kia và khả năng có thể xảy ra nhất
là hắn đang gần đây vì sự việc hắn lừa con bé cấp 3 kia chỉ mới xảy ra sáng
nay thôi. Hắn hướng Hirume đang đứng đó lên tiếng với một vẻ đầy kiên kỵ
“Vị cao nhân chỉ điểm của ngươi đâu sao lại lén lút trong bóng tối không ra
vậy, đâu phải phong thái của bậc cao thủ đỉnh cấp.”
Nghe thái độ sợ hãi cùng kiên kị của Darkness Chaos, Hirume cảm thấy không cần
thiết phải giấu diếm nữa mà cô nở một nụ cười lạnh chế giễu nói
“Một tên mà ngay cả can đảm tự mình đi hút máu cũng không có, phải nhờ đến
linh thú hút máu dùm còn mình trốn trong bóng tối cũng có tư cách nói câu nói
đó sao.”
Dừng một chút, Hirume đưa thanh kiếm chỉ thẳng vào Darkness Chaos
“Không cần chú ý đến những người khác đâu tên vampire kia! Ta mới là người sẽ
giết ngươi, không ai khác là chính ta, Hirume Mikoto này.”
“Hừ! Chỉ bằng ngươi sao con nhãi.” Darkness Chaos quát lên phẫn nộ, trong lòng
hắn thật sự hối hận, nếu hắn dốc toàn lực nghiền nát con kiến này ngay từ đầu
thì chuyện này đâu có xảy ra. Hắn vận sức mạnh cả không gian rung lên trước
sức mạnh của hắn.
“Đáng lẽ ta chỉ tính biến ngươi thành hấp huyết nô nhưng bây giờ thì ta đã đổi
ý, linh hồn ngươi thân xác ngươi ta sẽ cho chúng tuyệt diệt khỏi tồn tại trên
đời này… Bloodline Transform.”
Sấm sét vang đầy trời, một cỗ long uy khủng khiếp phát ra từ cơ thể đang lập
lòe từng ánh hắc lôi kia. Cả không gian như muốn nứt ra trước khí thế sát thần
đó.
“Hirume đừng để hắn biến hình hoàn tất nếu không cô sẽ chết đó. Đây là trạng
thái cuối cùng cũng như là trạng thái mạnh nhất của hắn, ở trạng thái này thậm
chí một True Ancestor 85% huyết thống cũng đã thảm bại và chết rồi đó, dứt
điểm đi trước khi hắn hoàn tất. Đừng ỷ vào ta, đây là lời khuyên cuối cùng đó.
”
Nghe vậy Hirume nở một nụ cười mãn nguyện trên môi
“Cám ơn! Những gì ông đã làm cho ta cũng đã quá đủ rồi, nếu dựa vào ông nữa
thì ta, Hirume Mikoto này khác gì kẻ ăn bám.”
Nói rồi cô quay sang Darkness Chaos lớn tiếng kiên định
“Ta là Hirume Mikoto! Thất Tọa Dị Năng Tổ. Darkness Chaos! Tới chiến với ta
bằng toàn bộ sức mạnh của ngươi đi, và ta sẽ đánh bại cùng chấm dứt chuỗi ngày
sống trên thế giới này của ngươi. True Ancestor.!”
“Khặc!!! Khặc!!! Khặc!!!! Can đảm thật!!!!Quả là nghe con không sợ cọp! Dám để
cho ta thời gian hoàn thành biến hình của mình! Ngươi là kẻ đầu tiên đó, vậy
thì hãy nếm thử đi.Trạng thái mạnh nhất của ta khi ta ăn tươi uống máu Ám Long
Hắc Động.
Hắc lôi đã biến mất, xuất hiện trước mặt Hirume là một thân thể lực lưỡng gấp
đôi khi nãy với nước da ngăm đen và đầy vảy cùng sừng nhọn thêm nữa là với đôi
tay có hai chiếc sừng đang nắm lại không khác gì hai cái đầu rồng dữ dằn. Và
cái khiến người ta chú ý hơn cả là đôi cánh rồng đầy uy mãnh đang khép lại
trên lưng Darkness Chaos. Đây là hình dạng hắn đạt được sau khi liều lĩnh mở
hắc động và tuyên chiến với quái thú Ám Long trong đó. Khỏi cần phải nói cũng
biết sinh vật thế giới này mà tự tiện tiến vào Hắc Động thì 10 phần sẽ bị
chết, ngoại trừ những lúc Hắc Động Triều khi không khí trong Hắc Động trở nên
ôn hòa bớt thì mới có thể vào được.
“Thấy sao hả! Ta gọi đây là trạng thái Siêu Ma Rồng Bóng Tối. Được chiêm
ngưỡng nó thì ngươi chết không có gì phải ân hận đâu.”
“Để xem ai phải chết cho biết.” Hirume chủ động tấn công, cô lao đến đối thủ
với tốc độ cực nhanh và tung mấy trảm liên tục
Vút!!! Vút!!! Vút!!! Bốp!!! Bốp!!!! Bốp!!!! Bốp!!!! Darkness Chaos nhìn thấy đòn đánh hắn cười lạnh lộ ra một vẻ không coi ra gì và dùng chính đôi tay của mình đỡ trực tiếp mấy chém của Hirume.
Pặp!!!! sau khi đỡ được kiếm của Hirume, Darkness Chaos bóp chặt lấy tay cầm kiếm của cô gái. “Nhàm chán! Tay chân luyện võ gì mà mềm như bún vậy Thất Tọa.”
“Uh!!!!!! Ahhhhh!!!!” Hirume kêu lên vì đau đớn khi thấy từng cái xương tay
của mình đang kêu răng rắc.
“Đánh như vậy chỉ tổ gãi ngứa cho ta thôi.” Darkness Chaos nắm chặt bàn tay.
“Đã đánh phải đánh như vậy nè. Ya!!!!!!
Ầm!!!!!! “Ah!!!!!!!!” Một cú đấm ngàn cân thụi thẳng vào ngực Hirume khiến cô bé la lên đau đớn và bị đánh bay đi hơn trăm mét, lăn lộn mấy vòng, ngã trên đất.
“Uh!!!!” Hirume kêu lên đau đớn, đòn đánh vừa rồi là đòn đánh mạnh nhất mà cô
từng gặp phải cho đến thời điểm hiện tại. Chỉ qua đòn đánh đó cô đã quá rõ
khoảng cách sức mạnh của đối phương, nó không phải đẳng cấp mà cô có thể
thắng. Nhưng cô không thể chịu thua ở đây được nó không phải là sự lựa chọn
cho cô.
“Đòn đánh ngươi nhẹ như bông đến nỗi ta cho ngươi đánh cũng chỉ khiến ta bay
nhiêu đó thôi á.!” Hirume cuồng ngạo lớn tiếng khí thế hơn bao giờ hết, cô
đang tập trung toàn bộ năng lượng sinh mệnh của mình vào nhằm đột phá giới hạn
bản thân lao vào quần thảo với con quái vật cô thề phải tru diệt kia.
“Ya!!!!!” Xem đây!!!.”
Bốp!!!! Chát!!!! Rầm!!!!! Hự!!!!! Yah!!!!! Với sức mạnh của sự quyết tâm hơn bao giờ hết Hirume đang quyết một trận thư hùng với đối thủ, đòn đánh cô càng ngày càng mạnh. Nó để lại những chiếc lỗ lún sâu hoắm trên người Darkness Chaos.
“Khà!!! Khà!!!! Khà!!!!! Khá lắm!!!! Vui lắm đấy!!!!! Hãy tiếp tục mua vui cho
ta đi nào.”
Tuy đối đầu với một đối thủ có thể đánh mình như vậy nhưng Darkness Chaos lại
không hề tỏ ra yếu thế, hắn cũng tung những đòn mạnh như búa bổ vào cơ thể của
cô gái đang liều cả tính mạng đấu với hắn. Cà hai người quần thảo kịch liệt
nhưng càng ngày Hirume càng trúng đòn nhiều hơn còn tên kia thì không có vẻ gì
như mệt mỏi
“Hộc!!! Hộc!!! Hộc!!! Không ổn rồi. Mình sắp…!!!!”
Hirume vừa đánh vừa thở dốc tình trạng bây giờ của cô rất không ổn. Tuy cô
đang chiến đấu rất kiên cường, nhưng cũng không còn gắng gượng được nữa và sắp
đi đến giới hạn của mình, nên cô quyết tâm liều mạng.
“Darkness Chaos!!! Xem tuyệt chiêu của ta!!!! Hỏa Long Bạo Phá!!”
Hirume gầm vang, cô dùng toàn bộ sinh mệnh lực của mình quán chú vào thanh
Kusanagi No Tsurugi, một con hỏa long mang khí thế khủng khiếp nhất mà cô chưa
từng phát huy ra được xuất hiện. Thấy bóng dáng khủng bố của con rồng!!
Darkness Chaos cũng phải nhăn mặt, hắn nhếch mép nhưng giọng nói không còn
mang sự khinh thị trước đây nữa.
“Được lắm!!! Vậy thì hãy để trận chiến chúng ta kết thúc bằng đòn này vậy.”
Nói xong hắn làm một thế chưởng tương tự như Hamehameha trong Dragon Ball và
quát lạnh.
“Ám Long Sát Thần Chưởng.”
Sau khi quát lên tên chiêu thức, cả cơ thể Darkness Chaos được bao bọc trong
một luồn năng lượng hắc ám khổng lồ hình rồng cao ít nhất 10 m. Sau khi con
rồng đã thành hình nó há chiếc miệng bên trong là hắc ám thuần khiết nhất và
bắn ra một luồn hắc quang hủy thiên diệt địa ngạo nghễ nghênh tiếp với hỏa
long đang đánh tới.
Xoẹt!!!!! Ầm!!!!!!!! Ầm!!!!!!! Không gian như bạo liệt trước sức mạnh hai đòn đánh đang giằng co với nhau, một luồn sóng năng lượng hủy thiên diệt địa đang lan rộng và hủy hoại toàn bộ những công trình trong viên.
“Hự!!!! Khá lắm!!!” Darkness Chaos nghiến răng, cơ bắp tay chân run rẩy trước
uy lực đòn đánh của Hirume, hắn quả là không thể tin được là mình trong trạng
thái này mà còn bị đẩy lùi gần chục bước khi tiếp con hỏa long đó. Nhưng chỉ
có vậy. Darkness Chaos vận sức.
“Tự hào đi con nhãi, hãy mang niềm tự hào này mà qua bên kia thế giới nhé.
Yah!!!!.”
Darkness Chaos quát lớn và bằng một sức mạnh không tưởng hắn tung chưởng, thế
giằng co giữa ám long và hỏa long đã đi đến phần kết thúc. Ám long đã đánh hỏa
long Hirume thành những bụi năng lượng li ti và lao thẳng vào cô gái đang dần
dần nhắm mắt lại chuẩn bị đón nhận cái chết.
Hirume nhắm mắt lại, trong tâm trí của cô xoẹt qua bao nhiêu hình ảnh những
người những sự việc mà cô đã trải qua với mọi người khi còn ở Dị Năng Tổ, ở võ
phái Shinmeryuu.
“Xin lỗi…. Mọi người…. Nagisa chan!!! Xin lỗi…. Rina chan… Xin lỗi! Mình thất
bại rồi. Vĩnh…… Biệt.!!!!!!”
Thịch!!!!
“Như … Thế… Này!!!!”
Thịch!!!!! Thịch!!!!
“Như … Thế… Này…. Sao???!!!!.... Không”
Thịch!!!!! Thịch!!!! Thịch!!!!!!!!!
“Không….. Không phải vì mọi người… Không phải vì bảo vệ những người yêu thương
mà mình phải chiến đấu sao…..”
Thịch!!!!! Thịch!!!! Thịch!!!!!!!!! Thịch!!!!!!!!!!!!!
“Làm sao…. Mình có thể chấp nhận một cái kết như vậy được…. Thế nên, tuyệt đối
không thể để cho điều này khiến mình phản bội lại những niềm tin mà mình và
mọi người đã thề phải giữ vững bằng mọi giá.”
“MÌNH…… TUYỆT….. ĐỐI….. KHÔNG….. CHỊU…. THUA…!!!!!!
Xoẹt!!!!!!! Ánh sáng tỏa khắp công viên, cơ thể dường dư đang sắp lụi tàn của Hirume bỗng dưng được tiếp sức, Ám long đang bao quanh cơ thể cô bỗng dưng gào rú lên một cách đau đớn rồi biến mất.
“Cái gì?!!!!!”
Câu nói này không chỉ có Darkness Chaos mà còn xuất phát từ Quản Lý đang bàng
quang theo dõi sự việc. Ông thở dài nhưng khuôn mặt lại tỏ ra thư giãn
“Đây là quyết định của ngươi ư Thìa Định Mệnh!!!!, nếu vậy thì ta không còn gì
để nói, cứ làm theo ý mình đi nhé.”
Nói xong Quản Lý biến mất để lại hai kẻ đang chuẩn bị bước vào trận chiến thật
sự.
….
“Sao có thể!!!!! Ngươi sao có thể hóa giải được chiêu thức đó.”
Darkness Chaos sau khi chứng kiến sự việc trước mắt hắn vô cùng kinh hãi không
thể không lên tiếng. Nhưng câu hỏi của hắn dường như không đến được tai
Hirume, bản thân cô bé cũng vô cùng kinh ngạc trước sự việc đó. Chỉ một giây
trước đó cô đang phải đối diện với cái chết đã không còn gì chắc chắn hơn thì
khi cô củng cố niềm tin thét lên quyết tâm sâu trong linh hồn thì tất cả những
cô thấy chỉ là ánh sáng, thứ ánh sáng mang lại sinh cơ, thứ ánh sáng mang lại
hi vọng và khi Hirume mở mắt…
“Đây là!!!! Thì ra là….” Trước mắt Hirume là chiếc thìa đang phát sáng.
“Cám ơn!!! Ngươi lại giúp ta nữa rồi.” Hirume nhẹ nhàng chạm vào chiếc thìa.
Thịch!!!!!! Nhịp đập của chiếc thìa như nói với Hirume điều gì đó
“Uh!!!! Ta hiểu rồi. Cám ơn nhé!!!.” Hirume gật đầu, nở một nụ cười dịu dàng
kèm theo sự tự tin hướng về chiêc thìa và sau đó nhìn thẳng vào Darkness Chaos
Đối diện với sự kiện khó tin khi nãy khiến Darkness Chaos trở nên có chút
hoang mang nhưng ngay sau đó hắn nghĩ đến chênh lệch lực lượng cảu hai người
hắn gằn giọng
“Vậy thì nhìn đây đi hẵng nói.” Mikoto quát lạnh rồi cô nhắm mắt tập trung.
“Kusanagi No Tsurugi - Yasakani No Magatama - Yata No Kagami!”
Sau khi được xướng tên, ba đại thần khí xuất hiện trôi nổi vây quanh Hirume và
cô gái nắm chặt chiếc thìa giơ trước mặt.
“Tam Đại Thần Khí! Nghe Lệnh Ta!!! Hợp Nhất!!!!!”
Hirrume quát lớn và cô kéo chiếc nơ trắng đang buộc quanh chiếc thìa.
Xoẹt! Ầm!!!!!!!
Một luồn sáng đỏ rực phát ra từ cơ thể Hirume, được tắm trong luồn sáng ấy,
tam đại thần khí xoay quanh cô gái tạo thành một cơn lốc lửa và dần dần dung
hòa với nhau ở trên không.
Choeng!!!!!
Một ánh sáng đỏ chói lòa phát ra trên đầu Hirume, những luồng khí nóng rực bắn
về tứ phía ngay cả Darkness cũng phải run lên bần bật khi cảm nhận luồn khí
nóng đó đập lên cơ thể mình. Một cỗ bất an mãnh liệt xuất hiện sau thẳm trong
linh hồn hắn và khi ánh sáng mờ dần thì thứ xuất hiện trên đầu Hirume là một
thanh cự kiếm mạnh tỏa ra khí thế bốt cháy đất trời.
“Mạnh nhất cơ à! Như vậy không tuyệt sao!!!! Đập ta cái mạnh nhất đó ra thì
khi đó sự tuyệt vọng của ngươi sẽ trở nên vô cùng ngon lành và sẽ là một bữa
tối tuyệt đỉnh đó. Khặc!!! Khặc.”
“Hừ!!!!” Đối diện với khiêu khích cảu Darkness Chaos Hirume hừ lạnh và…
‘Cái gì!!!!!” Chỉ trong khoảng khắc Hirume đã biến khỏi tầm nhìn của Darkness
Chaos và đột nhiên hắn cảm thấy lạnh người ngay lập tức bật sang bên cạnh
Rầm!!!!! Một tiếng động lớn vang lên, mặt đất đã bị Hirume đập lún sâu một lỗ lớn, nếu không phải là Darkness Chaos có kinh nghiệm chiến đấu nhiều thì hắn cũng bị cú chém đó chém làm hai nửa rồi. Hắn không thể tin nổi là Hirume sau khi dung hợp tam đại thần khí lại trở nên nhanh và mạnh đến mực kinh hãi thế tục như vậy. Nhưng hắn không có thời gian để kinh hãi…
“Ya!!!!!!!!!!!!!!!” Xoẹt Hirume sau khi tung một đòn không trúng thì nhanh
như chớp cô đạp mạnh chân xuống đất bật tới đối thủ và tung thêm một cú chém
ngang.
“Yah!!!!!!” Thấy cú đánh của Hirume, Darkness Chaos không dám coi thường hắn
vận hắc khí vào nắm đấm của mình nghênh tiếp với cú đánh
Bốp!!!!!! Quyền và kiếm chạm nhau, cả hai đều không chịu thua dù chỉ một chút.
“Hự!!!!! Hự!!!!!!” Cả Hirume và Darkness Chaos đều nghiến răng vận sức nhằm
nghiền nát đối phương.
“Yah!!!!!!” cả hai cùng quát lớn vận hết sức mạnh và
Ầm!!!!! Ầm!!!!! Ầm!!!!! Sóng năng lượng bộc phát khiến Hirume và Darkness Chaos văng đi gần trăm mét.
“Hộc!!! Hộc!!!!” Cả hai đều thở dốc đứng dậy nhìn gằm gằm vào nhau
Phụt!!!!!! Máu đen phun lên đầy trời và sau đó là một tiếng hét phẫn nộ.
“Khốn khiếp!!!! Ngươi dám làm ta bị thương đến thế này.”
Darkness Chaos gầm rú lên đau đớn, trong lần đọ sức này hắn đã thua. Hirume
không hề bị thương sau đòn đánh nhưng hắn thì khác hỏa năng lượng từ thanh
kiếm đó đang tung hoành và khiến hắn vô cùng khó chịu và đau đớn.
“Con nhãi!!!! Mày phải chết!!!!!”
Hắn nói xong, hắc khí bốc lên nồng nặc dầy đặc bao trùm trong không gian, một
con ám long xuất hiện gào thét điêm loạn như muốn phá nát linh hồn cùng cốt
nhục những thứ xung quanh vậy. Darkness Chaos chập hai tay lại và phát chưởng
“Ám Long Sát Thần Chưởng. Toàn Lực! Ám Long Thôn Giới!!!!!”
Vẫn từ miệng con rồng như lần này là một hắc cầu khổng lồ với những hoa văn
kinh dị và tràn đầy những khuôn mặt đủ loại thống khổ như một tác phẩm nghệ
thuật quái dị khiến người ta buồn nôn và kinh tởm được ngưng tụ lại.
“Chết đi.!!!!” Darkness Chaos quát lạnh và tung quả cầu kinh dị đó vào Hirume.
Đối diện với chiêu thức thậm chí còn khủng khiếp hơn cả chiêu suýt giết mình
hồi nãy, Hirume vẫn bình tĩnh, cô mỉm cười.
“Mọi người!!!! Nagisa chan!!!!! Rina chan!!!! MÌNH SẼ THẮNG!!!!!
Hirume nhẹ nhàng củng cố quyết tâm của mình sau đó mở mắt dồn toàn bộ sức
mạnh.
‘Hỏa Long Bạo Phá.”
Một con hỏa long sáng rực như ánh mặt trời xua tan màn đên khắp trong công
viên này. Và khi tiếp xúc với thứ ánh sáng đó, bề mặt của Hắc Cầu kinh dị kia
trở nên sôi sục và bốc hơi dần. Thấy vậy Darkness Chaos không thể thấy kinh
hãi hơn, hắn điên cuồng vận năng lượng vào quả cầu và chuẩn bị nghênh tiếp với
con rồng đáng sợ kia.
xoẹt!!!!! Hai khối năng lượng tiếp xúc nhau, thật lạ là không hề có một chút âm thanh hay năng lượng nào được phóng ra, nhưng cả Hirume và Darkness Chaos đều biết hai sức mạnh này đang giao tranh kịch liệt như thế nào..
“Uh!!!! Uh!!!! Uh!!!!.” Cả hai thở dốc và vận hết sức mình và đột nhiên
Darkness Chaos bỗng cảm thấy một điềm báo chết chóc sắp ập đến mình và…
Rắc!!!!! Rắc!!!! “Không thể nào!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Darkness rú lên đau đớn khi thấy tuyệt chiêu mạnh nhất của mình bị phá hủy.
“Kore de….. Owari Daaaaaaaaaaaa!!!!!!!” (Dịch: Đến Đây là kết thúc)
Hirume hét lớn, Hỏa long phá xong Hắc Cầu lao thẳng đến Darkness Chaos như
chốn không người và há miệng rộng nuốt chửng tên True Ancestor và thiêu cháy
hắn trong ngọn lửa hung tàn nhất.
Darkness Chaos kêu rên thảm thiết trong đau đớn vì hắn đã mất đi sự bảo hộ của
Mephisto nên quyền năng bất tử của hắn cũng yếu hơn nhiều và trước sự hung
hăng của Hỏa Long, sinh mệnh tinh hoa mà hắn thu thập mấy trăm năm dần dần bị
tiêu sạch và bây giờ xuất hiện trước Hirume chỉ là một đống tro tàn.
Choeng!!!!! Bịch!!!!!! Thanh kiếm Hirume rơi xuống đất và cô bé cũng ngã gục dưới ánh mặt trời bình minh đang ló dạng
….
Một ngọn núi cao ở trong khu rừng, nơi một địa danh không được ghi trong bản
đồ Nhật Bản có một tòa nhà khá lớn nhưng trang trí đơn giản kiểu truyền thống
Nhật Bản. Đây là nơi cư ngụ của người tên Tenjo Genryuusai Lão Đại tối cao của
Dị Năng Nhật Bản. Ngồi bên cạnh ông là một người phụ nữ khá trẻ trông chỉ mới
gần 30 tuổi.
Giọng một cô gái trong bếp vang lên, hôm nay là tới lượt Yukina làm cơm sáng.
Mẹ Yukina nhẹ nhàng lên tiếng nói trong khi Yukina không hề nghe tiếng chuông
cửa hay có cảm giác là có người đứng ngoài.
Yukina từ trong bếp nói vọng ra và nhanh chóng bước tới cửa và mở ra.
Rầm!!!! “Yo!!!! Lâu quá không gặp cô bé!!!! Con dâm nữ Athena đó có khỏe không.”
“Á!!!!!!!” Quá giật mình vì một người từ trên trời rớt xuống Yukina hét lên và
sau khi định thần lại nhìn thấy kẻ trước mắt thì cô bé khuôn mặt cô bé bắt đầu
nhăn lại vì người này chính là người mà cô và cha cô đã đụng độ khi xâm nhập
tâm trí Athena lúc trước
Nói vậy và Yukina chợt chú ý đến người đang được người đàn ông này bồng trên
tay và sau đó cô kinh hãi chiến khí tỏa ra nhàn nhạt.
“Không phải hắn ta làm đâu Yukina!” Một giọng nói vang lên và chủ nhân nó là
lão đại Dị Năng Tổ và sau đó…
“Yu chan!!! Sao lại không mời khách vào nhà, đừng bất lịch sự như vậy chứ.”
Lại thêm một giọng nói dịu dàng trong trẻo vang lên và chủ nhân nó là mẹ
Yukina.
“Vâng!! Tôi xin lỗi vì đã bất lịch sự!!! Mời ngài vào nhà chơi ạ.” Tuy không
hiểu cha mẹ mình tại sao nói vậy nhưng Yunina vẫn lịch sự mời khách vào nhà và
Quản Lý gật đầu
“Cám ơn! Xin thất lễ.” Sau khi đáp lại một cách lịch sự, Quản Lý tháo giầy,
xếp ngay ngắn và bước vào nhà Yukina.
Đây là một phòng khách khá rộng được bố trí trang nhã truyền thống, ở giữa
phòng có một chiếc bàn gỗ dài màu đen có bốn chiếc ghế dựa không chân và đã có
một người đứng bên cạnh đó là lão đại Tenjo Genryuusai.
Genryuusai đưa tay mời nhưng ngay sau đó…
“Vù!!! Vù!!! Vù!!!” Hai chiếc ghế dựa đột nhiên bay lên trời ngang với tầm mắt
hai người.
“Này…. Hai người…”
Yukina thấy cảnh tưởng trước mắt mà vô cùng kinh hãi. Khỏi nói cũng biết hai
người này đang tỉ thí với nhau, cả hai người đều cố gắng hai công việc cùng
một lúc đó là kéo chiếc ghế của mình xuống và an tọa lên đó và thứ hai là giữ
cố định chiếc ghế đối phương không cho người đó kéo chiếc ghế xuống và ngồi
lên một cách dễ dàng.
Tenjo Genryuusai lên tiếng, áp lực chỗ cái ghế Quản Lý mạnh lên qua từng giây
phút và nó dần dần được nâng cao hơn
Quản Lý đáp lại lời và chiếc ghế của lão đại Dị Năng Tổ cũng được đưa cao
không khác gì so với Quản Lý là bao nhiêu.
Lần này thì chiếc ghế của lão đại đã hạ xuống gần chạm đất
- Đâu có gì khó lắm đâu, Darkness Chaos ở trạng thái biến hình thôi mà.
Quản Lý cũng không chịu kém đưa chiếc ghế mình kéo ngay xuống sát đất.
“Ha!!! Ha!!!! Ha!!!! Ha!!!! Nói được câu đó chắc chỉ có ta với ngươi thôi
quá.” Cả hai người đều đồng thanh và….
Rầm!!!!! Cả hai chiếc ghế đều chạm đất cùng một lúc và sàn nhà xuất hiện một vết lún sâu hoắm.
“Trà tới rồi đây.” Một giọng nói vang lên và mẹ Hirume bưng một bộ ấm trà tới
mời khách.
‘Ara Ara!!!! Sàn lại hỏng rồi. Để em sửa lại nhé kẻo không thì thất lễ lắm.”
‘Ừ nhờ em nhé Tsukihi chan yêu quý của anh.” Lão đại lên tiếng với vẻ trìu mến
khác hắn với vẻ nghiêm túc thi thố hồi nãy với Quản Lý.
“Hey!!!!” Người vợ nhẹ nhàng cúi xuống đưa tay tới vết lõm và một ánh sáng
xanh lan tỏa, ngay lập tức vết lõm biến mất không một dấu vết.
“Root of Origin à!! Năng lực tuyệt quá nhỉ.” Quản Lý nhìn thấy cũng gật đầu
ngồi xuống.
“Thế ngoại trừ đưa con bé đó đến đây ngươi còn mục đích gì khác không.” Lão
đại ngay lập tức đi vào vấn đề
“Không hẳn! Ta đến đây chỉ có vậy thôi chứ nếu đến tổng bộ Shinmeryuu thì gặp
rắc rối không cần thiết, dù sao chỉ có ông từng gặp ta chứ mấy. Thế nên ta sẽ
uống với ông mấy chén trà rồi đi ngay.
“Thế à!” Lão đại gật đầu và đưa chén trà lên miệng uống một ngụm nhỏ rồi nói
tiếp “Dù sao cũng cám ơn vì đã đem con bé đến đây. Ta sẽ chăm sóc cho nó đến
khi hồi phục.”
“Ừ! Ông nên làm vậy, dù sao con bé là người duy nhất hợp được Ama-no-Murakumo-
no-Tsurugi mà. Nó rất mạnh mẽ. Đã đến lúc ông để thế hệ trẻ thể hiện trong
giải Hắc Động Triều lần tới rồi đấy.”
Nghe Quản Lý nói, một vẻ khá ngạc nhiên xuất hiện trên mặt lão đại avf sau đó
ông gật đầu.
“Ta sẽ suy nghĩ về chuyện đó.”
Quản Lý gật đầu và sau khi nói chuyện một lúc thì Quản Lý đứng dậy tạm biệt và
biến mất sau khi ra cửa