Chỉ Dẫn Của Thìa Định Mệnh


Người đăng: HeiwaGaIchiban


  • Yah!!!!!

Keng!!!! Keng!!!!! Keng!!!!!

Tiếng kiếm va chạm vang lên ở sàn tập của tổng bộ Cổ võ phái Shinmeryuu và hai
cô gái đang hăng say tập luyện với nhau cho dù chỉ mới hơn 4 giờ sáng

“Cậu bình phục một cách đáng sợ luôn đấy Mikoto chan!.”

Cô gái với mái tóc đen dài buộc kiểu twin tails với một sợi vải trắng mỏng dài
hơn so với Hirume Mikoto lên tiếng và vung thanh kiếm của mình tấn công đối
thủ mình một cách nhiệt tình.

“Được phu nhân lão đại chữa thì như vậy cũng bình thường thôi mà Nagisa chan.”
Hirume trả lời khi đáp trả lại những đòn tấn công của người bạn mình cũng phấn
khích không kém

“Nhưng hôm đó không phải là cậu đã quá liều lĩnh hay sao, đối thủ thậm chí còn
mạnh hơn cả Tứ Tọa, thậm chí Tam Tọa mà cậu vẫn không chịu rút lui thì quá bất
cẩn rồi.” Nagisa lên tiếng và thái độ cô có phần trách móc người bạn của mình.

“Ha!!! He!!! He!!!! Không sao!!! Không sao!!! Nhưng không phải cuối cùng mình
đã thắng sao, mặc dù có sự giúp đỡ nhưng mình cũng cố gắng lắm chứ.” Mikoto nở
một nụ cười tự tin như thể hiện trận chiến vừa rồi không có gì đáng bận tâm
cả.

“Tự tin lên sau một trận chiến như vậy là chuyện tốt đó, chỉ như vậy mới có
thể đi trên con đường cường giả được.” Một giọng nói già nua vang lên từ phía
cửa phòng tập

“Chào buổi sáng Nhị Tọa Đại Nhân.” Hirume lễ phép lịch sự chào

“Chào buổi sáng Shisho (Dịch: Sư phụ.)” Nagisa cũng cúi đầu lễ phép tới lão
già mới vào.

“Chào buổi sáng Nagisa, Hirume kun. Thật tốt khi thấy hai đứa tập hăng hái như
vậy đấy, chứ mấy hôm trước Nagisa còn lo cho cô đến không ngủ được và thậm chí
Rina đang trên đường từ nhiệm vụ về cũng tăng tốc gần như không nghỉ một chút
khi nghe tin cô có trận khổ chiến với True Ancestor cơ đấy.”

“Ah!!!! Ha…. Ha!!!!” Hirume nở một nụ cười ngượng để khỏa lấp “À nói cho cùng
thì Nhị Tọa Đại Nhân ngài hôm nay đến đây có việc gì thế ạ.” Hirume lảng vấn
đề sang chuyện khác.

Nghe Hirume hỏi vậy Nhị tọa trở nên nghiêm túc.

“Hirume kun! Lần trước cô có đại diện tổ chức mua thông tin một cao thủ với
bên nước Nga đúng không, với cái giá là một cửa Hắc Động Triều.”

“Ẹc!!!! Có gì đó không tốt ạ.” Hirume chột dạ dò hỏi.

Nhị Tọa lắc đầu “Cái đó cũng không hẳn, dù sao quyền hạn Thất Tọa của cô có
thể làm được điều đó, nhưng vài tên thuộc phe phó thủ lĩnh Dị Năng Tổ nói một
cửa Hắc Động Triều là quá đắt cho thông tin đó.”

“Eh!!!! Một thông tin của cao thủ ngang với Thập Kiệt mà quá đắt sao. Bọn họ
coi chúng ta là gì vậy..” Nagisa bất bình lên tiếng, như vậy chẳng khác gì
nhục mạ Thập Kiệt bọn họ.

Sở dĩ có từ bọn họ ở đây là vì Nagisa tên đầy đủ là Nagisa Suzushiro là người
nắm giữ vị trí Bát Tọa của Thập Kiệt và một trong 3 gia tộc chính của Cổ võ
phái Shinmeryuu. Gia Tộc Miyamoto, gia tộc Suzushiro và gia tộc Mikoto, đó là
ba gia tộc làm nên cổ võ phái Shinmeryuu từ suốt bao nhiêu năm tháng. Mặc dù
có sự phân chia gia tộc như vậy nhưng quả là điều khó hiểu khi quan hệ giữa ba
nhà lại khá tốt mặc dù các lớp trẻ cũng hay bị cạnh tranh so sánh nhưng đó là
động lực tốt cho bọn họ, ví như giữa Hirume Mikoto Thất Tọa và Nagisa Bát Tọa
cùng với Rina Miyamoto với vị trí Cửu Tọa.

Trở lại vấn đề khi thấy sự bất mãn trên khuôn mặt của đệ tử của mình Nhị tọa
trả lời.

“Thật ra là họ nhắm tới Võ phái chúng ta chứ không phải là toàn bộ Thập Kiệt.”

“Ý ngài là sao, Nhị Tọa đại nhân.” Hirume lên tiếng thắc mắc.

“Hirume kun! Trong Thập Kiệt nếu tính ta cùng Nhất Tọa thì đến 5 người là
thuộc Võ Phái rồi và với tình trạng Lục tọa đang bị thương nặng thì một số
người nghĩ cán cân quyền lực sắp rơi vào tay chúng ta và họ không có vui vì
điều đó.”

Nghe tới đây Hirume tỏ một vẻ mặt tức giận lên tiếng.

“Dám chắc là tên phó thủ lĩnh Yanagi Hiraga chứ gì, hôm trước con trai hắn
Yuuki Hiraga ở trận đánh với cô gái tự gọi mình là Ám Vương thì hắn đã hèn
nhát bỏ mặc đồng đội bỏ trốn bằng pháp bảo thế nên đã bị Morige san thuộc Võ
phái chúng ta tố cáo trước hội đồng nên lão cha mới tỏ ra hằn học khó chịu với
Võ phái chúng ta.”

“Uh!!! Rất có thể là như vậy.” Nhị Tọa và Nagisa cùng gật đầu trước suy đoán
của Hirume.

“Nhưng cái thật sự khiến họ bây giờ mới phát tác chính là cô đấy Hirume kun.”

“Ể!!!!! Sao lại là tôi!!!!.” Đầu Hirume xuất hiện một dấu hỏi to chà bá.
“Bởi vì cô đã đi đến bước cuối của sự dung hợp ba đại thần khí thành tối
thượng thần khí đứng đầu Nhật Bản. Ama-No-Murakumo-No-Tsurugi.”Nhị Tọa nghiêm
túc trả lời và bên cạnh Nagisa cũng gật đầu lộ vẻ trầm tư.

“Con cũng đã nắm bắt được phần nào vấn đề rồi Shisho.”

“Ể!!!! Nagisa, cậu hiểu thế nào vậy nói mình nghe đi chứ.”

Nagisa thở dài “Quả là đúng với tính cách của cậu, không bao giờ nắm bắt được
những điều phức tạp trước khi hành động cả.”

Nagisa bắt đầu giải thích cho Hirume về tính nghiêm trọng của sự việc. Từ ngàn
xưa, nguồn gốc của bốn đại thần khí là do hai vị thần đứng đầu nhật bản là
Izanagi và Izanami tạo ra. Khi đó bốn thần khí chỉ là một nhưng sau này bằng
một lý do nào đó mà hai vị thần đã tách nó làm thành bốn mảnh và đó là sự xuất
hiện của bốn đại thần khí. Sau đó khi Cổ võ phái Shinmeryuu được thành lập vào
những năm đầu tiên thì họ đã cố gắng thu thập lại nó và họ đã thành công.

Sự việc đó nâng cao địa vị của họ ngang ngửa với tướng quân vào thời chiến
quốc ngày xưa. Tuy có địa vị cao siêu nhưng Cổ võ phái Shinmeryuu chưa bao giờ
có thể dung hợp lại bốn đại thần khí để nắm được cái gọi là lĩnh vực của thần
linh mặc dù họ đã trả giá rất nhiều trong nỗ lực làm việc đó.

Nhưng khi đó, một số người thuộc phe tướng quân không hề vừa mắt khi thấy
những hành động của Cổ võ phái Shinmeryuu và họ đã triệu tập một lực lượng đặc
biệt có khả năng thao túng yêu quái thậm chí là đại yêu quái để nhằm tiêu diệt
Cổ võ phái. Lực lượng được triệu tập này có tên là Gokkui với sự tham gia của
ba thành viên nòng cốt.

Và cuối cùng, cái gì đến rồi cũng đến, Gokkui với sự giúp đỡ của 8 Đại Yêu
Quái của tất cả các vùng trên Nhật Bản cùng hàng ngàn yêu quái dưới trướng đã
mở một cuộc tấn công diện rộng khủng khiếp vào tất cả các chinh nhánh tổng bộ
của Võ Phái Shinmeryuu. Tuy lúc đầu vì bất ngờ nên phái Shinmeryuu đã thất thủ
nặng nề nhưng sau đó các cao thủ với sự bá đạo của tứ đại thần khí đã khiến
cho cục diện cân bằng trở lại.

Khi 3 trong 8 Đại Yêu Quái đã bị giết hoặc phong ấn thì Gokkui mới bắt đầu dốc
toàn bộ sức mạnh của mình, họ sử dụng chú thuật của họ tăng sức mạnh và độ
điện cuồng của quân đội yêu quái và quyết định một đòn tiêu diệt sạch phái
Shinmeryuu.

Trận chiến cuối cùng giữa phái Shinmeryuu và Gokkui không hề được ghi trong
lịch sử công khai nhưng đó là một trong những trận chiến tàn khốc nhất của
Nhật Bản lúc bấy giờ. Tuy kết quả phái Shinmeryuu đã thắng hiểm nhưng tổn thất
của họ là không thể tin nổi, bốn đại thần khí thì một thất lạc, ba cái còn lại
thì thần lực bị rút gần như sạch sẽ và hoàn toàn chỉ còn có tác dụng làm cảnh.

Và tất nhiên là phái Shinmeryuu không thể chấp nhận được điều đó, họ đã dốc
toàn bộ pháp sư dùng linh lực nhằm phục hồi lại thần lực cho tam đại thần khí.
Nhưng cho dù có cố gắng đến bao nhiêu năm tháng đi nữa thì tất cả những gì họ
làm là có thể thức tỉnh phần thần lực còn lại trong tam đại thần khí khiến nó
trở nên có chút linh trí mà thôi. Và vì đã thiếu mất thanh Futsuno Mitama nên
mộng dung hợp bốn đại thần khí của họ cho đến thời hiện đại cũng chỉ là mơ
ước.

“Thì ra tứ đại thần khí có lịch sử như vậy a. Thế mà mình không biết đó chứ.”
Hirume gật gù lên tiếng.

“Thế nên, việc cậu được tam đại thần khí lựa chọn và việc cậu có thể dung hợp
ba đại thần khí lại khiến cho toàn bộ Dị Năng Tổ không thể kinh ngạc hơn và Võ
phái tự hào về cậu vô cùng. Cho nên đối với một số người chống đối chúng ta
thì đó không phải là tin tốt.”

“À mồ!!!!” Hiurme lộ một vẻ phiền phức trên mặt nói “Không phải tớ đã giải
thích cho mọi người nghe là tớ có thể dung hợp tam đại thần khí là do sự giúp
đỡ của chiếc thìa kì lạ kia sao. Chứ tớ đâu có biết làm sao để dung hợp thần
khí.”

Hirume nói đến đây thì lão Nhị tọa thở dài bất đắc dĩ lên tiếng


  • Nếu sự việc chỉ có vậy thì không đến nỗi phiền phức, nhưng Hirume kun, cô
    có để ý tới tình trạng tam đại thần khí sau khi dung hợp không.

Nghe câu hỏi Nhị Tọa, Hirume lắc đầu, cô không cảm nhận gì bất thường của tạm
đại thần khí sau ngày hôm ấy cả và cô dự đoán một cái nhìn thất vọng từ Nhị
Tọa nhưng khác với dự đoán của cô ấy Nhị Tọa lại mỉm cười gật đầu


  • Giờ ta đã hiểu tại sao thần khí lại chọn cô làm chủ rồi, quá vô tư ngay
    thẳng, có chút ngốc nữa.

“Hình như chữ thứ ba có hơi thừa đấy Nhị tọa đại nhân.” Hirume bĩu môi phản
bác.

“Ngốc và liều lĩnh nữa chứ.” Nagisa ở bên cạnh không ngần ngại bồi thêm.

“Mồ!!! Thôi đi mà hai người.!!!!!” Hirume lên tiếng phản đối một cách vô hiệu.

“Ha!!! Ha!!!! Thôi được rồi! Không đùa nữa. Theo những gì dữ liệu thu thập của
khoa kỹ tổ thì thần lực trong tam đại thần khí, thứ đáng lẽ hàng trăm năm nay
không thay đổi nhưng sau khi dung hợp lại tăng lên tới 2-3 phần.” Nhị tọa lên
tiếng giải đáp thắc mắc của hai cô gái với một tin tức động trời

“Cái gì.” Nagisa và ngay cả người vô tư như Hirume cũng há hốc mồm kinh hãi
khi nghe tin tức đó.

“Vậy điều đó có nghĩa là…” Nagisa có vẻ đã nắm bắt được sự việc và bên cạnh
Nhị Tọa cũng gật đầu

“Đúng! Chính là chiếc thìa đó, theo như dự đoán ban đầu của Khoa Kỹ tổ thì
chiếc thìa đó có mang theo thần lực rất lớn và rất có thể tương đồng với thần
khí bị thất lạc Futsuno Mitama cho nên nó mới có thể dung hợp với tam đại thần
khí và khiến thần lực bản thân từng món tăng lên nhiều như vậy. Tuy là sự dung
hợp không phải là trường kỳ nhưng việc thần khí tăng lên cũng khiến cho Khoa
Kỹ tổ điên cuồng muốn nắm lấy chiếc thìa vào trong tay nhưng khi đó cô lại từ
chối đưa nó cho họ thế nên những người vốn hay nghĩ xấu và không ưa võ phái
chúng ta thì lại có cơ hội làm khó dễ.”

Nghe tới đây thì Hirume tỏ ra hoang mang, khi Khoa Kỹ tổ đề nghị cô cho họ
nghiên cứu cái thìa thì Hirume dứt khoát từ chối, không phải là cô muốn giữ
riêng cho mình mà đối với cô, chiếc thìa đó là ân nhân cứu mạng cô tới hai
lần, một đồng sự mà cô có thể tin tưởng, trong khoảnh khắc cô cảm nhận được
nhịp đập của nó khi cô sắp bước vào cái chết và khi nó nhắn nhủ cô cách thức
để dung hợp tam đại thần khí thì Hirume có một cảm giác nó sẽ là đồng sự đáng
tin của mình. Hirume sau trận chiến đó thì vô cùng yêu quý cùng chăm sóc chiếc
thìa đó, cô luôn giữ nó bên người không phút nào rời cả. Và khi người khoa kỹ
tổ đề nghị cô đưa nó cho họ thì cô trả lời dứt khoát “Cho phép tôi từ chối yêu
cầu của các ông. Thật sự xin lỗi.”

Và bây giờ sau khi biết được sự việc, Hirume cảm thấy rất hoang mang khó xử,
vì cô mà võ phái đang phải đối diện với đả kích từ phía Dị Năng Tổ như vậy,
nhưng nếu giao nộp chiếc thìa thì không đúng với tác phong của cô chút nào cả.

“Ha!!! Ha!!! Ha!!! Hirume Kun, hoang mang, không chắc chắn là một phần không
thể thiếu trên con đường trưởng thành, thế nên đừng vội vàng hãy thật tĩnh tâm
và đưa ra câu trả lời hợp với mình nhất nhé. Chỉ cần không trái với lương tâm
tôn chỉ thì Võ phái này luôn sát cánh bên cô”

“Shisho!!!!!” “Nhị tọa đại nhân.” Cả Nagisa và Hirume đều nhìn Nhị tọa với anh
mắt đầy tôn trọng và gật đầu cảm ơn

“Nhưng Shisho à con rất nghi ngờ về cái khoản tĩnh tâm của Mikoto chan đấy.”
Nagisa lại lém lỉnh chích cho Hirume một câu công kích.

“A!!!Ha!!! Ha!!! Ha!!! Ha!!!!.” Hirume cười ngượng để khỏa lấp

“À còn một vấn đề nữa này Hirume, Nagisa.” Nhị tọa như nhớ tới vấn đề gì đó
hướng tới hai cô gái lên tiếng

“Vâng.”

“Hirume Mikoto, Nagisa Suzushiro.!!!” Giọng nói của Nhị tọa trở nên nghiêm túc
và rành rẽ

“Vâng!!!!!!” Hai cô gái thấy vậy cũng nghiêm nghị hẳn lại.


  • Nhân danh thủ lĩnh tổ chức, Tenjo Genryuusai sama! Ta tuyên bố cả hai cô đã
    được chính thức chọn vào thành viên đại diện Nhật Bản tham gia đợt đấu Lôi Đài
    Đoạt Cửa của Hắc Động Triều diễn ra vào mùa đông tới đây. Hãy chuẩn bị tinh
    thần và luyện tập đầy đủ đừng làm mất mặt Dị Năng Tổ chúng ta trên đấu trường
    cấp thế giới này. Rõ chưa.

“Vâng!!!!!!!!!!!! Đã rõ.” Hai cô gái đồng thanh nghiêm túc nói.

“Ừ!!! Khí thế nghiêm túc lắm.” Nhị Tọa gật đầu và sau đó nói tiếp “Thực ra
Rina cũng được chọn nhưng con bé hiện lại không ở đây nên khi nào nó về ta sẽ
trực tiếp thông báo cho nó.

‘Hể!!! Vậy là cả ba người tụi mình đều được chọn à. Vậy phải cố gắng luyện tập
mới được.” Hirume sau khi nghe tin mình được tham gia một đấu trường thế giới
như vậy cô vô cùng hào hứng khác hẳn với cô bé đang hoang mang khi nãy.

“Ừ!!! Xem ra ba bọn mình phải cố gắng hơn nữa mới được. Không thể làm mất mặt
võ phái được.” Nagisa gật đầu giọng nói quyết tâm hơn bao giờ

“À mà này Nagisa chan! Theo mình nhớ thì Rina chan hình như nhận được nhiệm vụ
thu hồi báu vật gì đó nhỉ không biết kết quả ra sao nhỉ.”

“Thất bại!”Một giọng nói vang lên từ phía cửa, khi thấy thân ảnh đó khuôn mặt
hai cô gái giãn ra và một nụ cười nở trên môi họ

“Không tìm được đường vào cho dù có sử dụng thiết bị dò tìm đặc biệt của tổ
chức đi chăng nữa.” Cô gái đứng phía cửa thở dài lên tiếng.

“Rina chan.” Hai cô gái thấy bạn mình trở về đều tỏ ra vui mừng chạy ra đón.

Rina Miyamoto, một cô gái tóc xám trắng nhạt buộc tóc hai bên như Nagisa nhưng
hai đuôi tóc của cô thì khá ngắn chỉ cỡ hơn gang tay một chút, nhưng phần tóc
phía trước của cô khá dài che luôn một con mắt của cô bé, trên hông cô bé là
một cặp song kiếm, cũng dễ hiểu thôi dòng họ mang danh là truyền nhân của
Musashi Miyamoto thì sử dụng song kiếm cũng không phải là chuyện hiếm gì.

“Rina chan! Mừng cậu trở về.” Hirume lao tới ôm cứng lấy Rina như lâu lắm mới
gặp.

“Cậu nặng quá đấy Mikoto, có tăng cân không thế, nghe nói cậu vừa có một trận
chiến sống chết với True Ancestor à. Thế mà bây giờ lại khỏe mạnh hăng hái như
đúng rồi vậy. Xem ra sức mạnh ngu ngốc và khả năng phục hồi là hai điểm duy
nhất đáng tự hào của cậu thôi nhỉ.”

“he!!! He!!!!. Cám ơn lời khen.”

“Đó không phải là khen. Thiệt tình!!! Vẫn liều lĩnh như vậy!” Rina thở dài
trước thái độ hăng hái của Mikoto và ngay sau đó cô nhẹ nhàng mỉm cười

“Mình về rồi đây.”

“Uh!!!! Cậu đã về” Hai cô bé gật đầu mỉm cười

“Thấy hai cậu tinh thần như vậy thì mình cũng bớt chán nản khi không thể hoàn
thành nhiệm vụ lần này.”

“Bộ cậu gặp đối thủ mạnh lắm sao. Có cần bọn mình giúp sức không.”

“Nếu mình gặp đối thủ mạnh còn đỡ nhưng cái ở đây là cho dù mình có sử dụng
thiết bị tối tân của tổ chức và lùng khắp khu rừng Aokigahara cũng không thể
tìm ra vị trí cổng vào không gian của Chân Nhãn Linh Thạch.” Rina lắc đầu thở
dài bất lực nói.

“Tưởng gì! Như vậy thì thông tin của tổ chức cùi bắp thôi chứ đâu phải do cậu
không cố gắng.” Hirume cười tươi roi rói có vẻ do khi nãy đang bực tổ chức nên
câu nói của cô không chút khách khí gì.

“Cậu đó!!!! Nói năng sốc nổi thật đấy.” Rina đưa cho Mikoto một cái lườm nhưng
có vẻ nó không mang hàm ý khó chịu mà chỉ nhắc nhở cô bạn của mình.

“Tại Rina chan không biết đó thôi, Mikoto đang khó chịu vì vài kẻ bên tổ chức
đang thù hằn cô ấy vì một số chuyện riêng đó mà.” Nagisa ở bên cạnh cười lém
lỉnh nói.

“Mikoto lại gây ra chuyện gì nữa vậy.” Rina thở dài nói.

“Này Rina chan! Đừng có tỏ thái độ mình là vua gây chuyện chứ hả.” Mikoto lớn
tiếng phản bác và Nagisa cũng tường thuật lại mọi chuyện

…..


  • À!!! Ra là thế à!!!! Mình hiểu rồi! Xem ra chỉ lần này Mikoto của chúng ta
    không phải là kẻ cư xử quá đà.

“Mồ!!! Từ “chỉ lần này” có dư quá không đây Rina chan.”

“Không.!!!!” Và lần này cả Rina cùng Nagisa đều đồng ý nhất quán.

“Uwwwaaaaa! Các cậu thiệt là!!” Mikoto trông như sắp khóc tới nơi

“Nhưng mình cũng hiểu rồi, đối với cậu, chiếc thìa đó như ân nhân và chiến hữu
đáng tin cậy nên không muốn giao tổ chức nghiên cứu nên một số người gây phiền
hà cho Võ phái chúng ta đúng không. Nhưng có một vấn đề mình không hiểu sau
khi nghe câu chuyện.”

“?????” Hirume có nguyên một dàn dấu hỏi xuất hiện trên đầu còn Nagisa như
hiểu ra cái gì đó

“Cậu đoán đúng đó Nagisa! Tại sao phía tổ chức lại quyết định cho Mikoto tham
gia Lôi Đài Đoạt Cửa Hắc Động Triều sắp tới đây chứ. Giải đấu đó không phải sẽ
khiến cho tầm ánh hưởng của Mikoto nói riêng và võ phái nói chung lên rất cao
hay sao.”

“Cái đó thì không cần lo, quyết định đó là từ bản thân Lão Đại nên ta nghĩ
chắc mấy đứa không cần phải lo lắng gì đâu.”

Nhị Tọa đang khởi động với thanh kiếm gỗ nặng nề của mình lên tiếng.

“Vậy nên mấy đứa đừng suy nghĩ nhiều mà hãy cố gắng luyện tập cho tốt đấy nhé.
À Rina này cả cô cũng được chọn đấy, đáng lẽ ta cũng nên nghiêm túc làm nghi
lễ cho cô chúc mừng cho cô nhưng để lão già tập luyện rồi bốn chúng ta đi thư
giãn một chút với nhau nhé, dù sao cô cũng mới nhiệm vụ về cần thư giãn một
chút. Ngày mai chúng ta sẽ làm nghi thức đàng hoàng cho cả ba người

‘Hayaeeee! Nhị tọa đại nhân thật tuyệt vời!!” Mikoto reo lên hứng thú.

“Vâng!! Thế cũng được ạ.”

“Vậy thì chúng ta có gắng tập xong rồi cả bốn người đi thư giãn một chút rồi
ăn mừng Mikoto ra khỏe lại cùng Rina trở về.” Nagisa gật đầu tán đồng.

“Yeayyyy! Nhậu sau khi tập là nhất!. Rina tập với mình đi lâu rồI chúng ta
không tập luyện với nhau rồi.”

“Uh!!!!!” Rina nhẹ nhàng gật đầu và cả bốn người đều tiếp tục bài luyện tập
của mình

…..

“Được rồi chúng ta đi thôi.” Hirume hào hứng lên tiếng sau khi cả bọn đã tắm
rửa sau một buổi tập tới gần 5 tiếng đồng hồ. Nhưng ngay khi đó…

“Cái gì vậy nè…”

Nghe tiếng hét đầy thảm não của Mikoto cả ba người còn lại đều kinh ngạc quay
lại và tất cả đều thấy trên nay Mikoto đang cầm một chiếc thìa.

“Chiếc thìa đó đang phát sáng.” Nagisa nhíu mày trả lời

“Không chỉ vậy, nó còn đang chỉ về nơi nào đó nữa.” Rina cũng lên tiếng

“Xem ra chúng ta phải hoãn cuộc vui chơi hôm nay lại rồi.” Nhị tọa lên tiếng
và sau một lúc cân nhắc “Do không chắc lần này chiếc thìa này có dẫn cô bé đến
một đối thủ khó lường nào không thế nên ta sẽ đi cùng.”

Nói với Hirume như vậy rồi Nhị Tọa quay sang hai cô bé kia

“Rina! Cô mới về nên nghỉ ngơi đi không nên tham gia vào vụ này còn Nagisa
chuẩn bị đi ba chúng ta lên đường.”

“Vâng Shisho!!!!” Nagisa gật đầu còn về phía Hirume thì….

‘Không!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Sao lại là lúc này chứ Thìa kun!!!!!!!!!!!!

Hirume gào lên thống thiết, ngay cả một người vui vẻ năng động như cô bé cũng
phải hét lên khi biết chuyến vui chơi với bạn bè của mình bị phá chỉ vì chỉ
dẫn của một cái thìa.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #78