Người đăng: Trần Hoàng Lâm
Chuông reo báo một ngày học kết thúc vang lên. Kazuma nhanh chóng đứng lên
quay qua bọn Takuto nói
Takuto gật đầu, cậu có nghe Quản Lý nói qua về sự cố gắng tập luyện trong công
viên của Kazuma từ đêm này qua đêm khác. Tuy trước giờ Kazuma luôn tập ở đó
nhưng bây giờ cường độ tập của cậu còn nặng hơn lúc trước nữa.
Nói xong cậu quay sang Suzuno và chuẩn bị cùng về nhưng cô bé lại làm bộ mặt
bí xị nói
“Có chuyện gì à! Sao tự nhiên lại thi đấu giao hữu bất ngờ vậy.”
Takuto thắc mắc hỏi
“Tại vì Senpai trong câu lạc bộ có bạn thân ở câu lạc bộ trường khác nên họ có
thể coi là bạn lại là đối thủ và cô bạn đó có một đứa em gái nước ngoài mới về
cũng thích bóng chày lắm nên muốn cùng chị mình thi đấu với những đội trong
khu vực và thế là đội trưởng hai bên gặp nhau và định ngày thi đấu nhưng không
biết sao mà Senpai đội mình lại quên mất thông báo cho các đội viên trước đó
nên trong đội ai cũng bất ngờ may là bọn họ không có kế hoạch gì nên mới có
thể tham dự đấy.”
“Yare Yare! Quả là một Senpai đãng trí đấy.” Takuto nghe được mà cười khổ, cậu
vốn định tranh thủ ngày đầu tiên học kỳ được về sớm nên tính rủ bạn gái mình
ăn kem và lòng vòng nhưng ai ngờ đâu cô ấy lại có kế hoạch mất rồi. Nhưng
Takuto không phải là người dễ bỏ cuộc
“Thế thì mình sẽ theo cổ vũ và đưa cậu về! Dù sao thì trường của họ cũng hơi
xa cho nên về tối mình không yên tâm lắm.”
Suzuno nghe vậy tau chống hông hất mặt lên vô cùng tự tin nói
Quả thật với khả năng của Suzuno thì mấy tên biến thái thông thường không phải
là đối thủ nhưng qua vụ xô xát với Giáo Điện cậu nhận ra được hiện tại ở khu
này cũng không ít cao thủ nước ngoài lẫn cả các tổ chức thần bí khác nên cậu
cũng không yên tâm được! Cậu cứng rắn
Suzuno thấy ánh mắt nghiêm túc và lúc nào cũng suy nghĩ cho mình thì cô bất
giác đỏ mặt gật nhẹ đầu ngoan ngoãn đồng ý. Và Takuto như nghĩ tới gì đó giơ
tay lém lỉnh nói
Và ngay lập tức, Takuto thấy một luồn khí thế mãnh liệt tỏa ra từ cô bạn của
mình.
Nhìn thấy khí thế của cô bạn gái của mình, Takuto bắt đầu đổ mồ hột và để cứu
đội kia cậu nhanh chóng sửa sai bằng cách giả bộ trầm tư suy nghĩ một chút rồi
nói
Thấy được Takuto nói cũng không sai, cô bé cũng gật đầu vui vẻ nói
“Vậy cậu đến tập họp với đội đi mình sẽ đến đó trước.” Takuto nói và sau đó
quay bước đi ra cổng trường. Đi được một lúc tới một con đường vắng vẻ Takuto
lên tiếng mặc dù không có ai ở đó
Sau khi cậu dứt lời, một làn sương mờ lạnh ngắt lan tỏa trong không khí và mặt
đất cũng dần dần bị đóng một màng băng mỏng, thân ảnh một cô gái mặc kimono
đen với cách họa tiết cánh hoa diễm lệ cùng với mái tóc đen dài bay theo những
làn gió lạnh buốt cùng những chiếc trâm cài hoa tuyết trắng tinh khiến cô càng
mang vẻ lạnh lẽo nhưng mang khí chất vô cùng riêng tựa như một cô công chúa
băng giá vậy. Takuto cũng không tránh khỏi có chút thất thần khi thấy cảnh
tượng trước mắt.
“Cám ơn lời khen! Vậy chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện một chút chứ.”
Cô gái cười nhạt, và ngay lập tức một miếng băng hình vuông xuất hiện lơ lửng
trên không trung như một mặt ghế vậy và có ghế thì có bàn lại một tấm băng
hình vuông khoảng 1,5m được hình thành cũng trôi nổi trên không. Cô gái nhẹ
nhàng làm động tác mời và Takuto cũng gồi xuống mặc dù cậu thừa biết cô gái
này đang thử cậu, những miếng băng này có ẩn chứa hàn khí này sẽ thâm nhập vào
cơ thể người chạm vào nó gây nên sự tắc nghẽn khi vận hành năng lượng tuy chỉ
trong chốc lát nhưng nó có thể khiến người ta vô cùng hoảng hốt nếu không có
kinh nghiệm. Nhưng Takuto là ai, cậu nhẹ nhàng ngồi lên và vận sức hóa giải
hàn khí đang xâm lấn cơ thể mà vẻ mặt không tỏ ra chút khó chịu nào. Điều này
khiến cô gái trước mặt cậu cười nhẹ thêm một chút thưởng thức. Và rất nhanh
sau đó trên bàn lại xuất hiện hai cái ly cũng bằng băng và sau đó hơi nước
trong không khí ngưng tụ thành nước làm đầy cái ly, rồi cũng với động tác mời
cô gái đưa tay cầm lấy một chiếc và uống sạch. Takuto cũng dứt khoát không kém
cậu cũng uống trong một hơi
Khỏi nói cũng biết li nước đó cũng là một bước thử của cô gái đối với Takuto,
nếu chiếc ghế là hàn khí từ ngoài lén đưa vào thì ly nước này mang hàn khí
thậm chí còn mạnh hơn nhưng người được mời không thể từ chối vì mới bắt đầu
cuộc nói chuyện mà ngay cả một ly nước người khác mời mà không dám uống thì
còn ra thể thống gì. Nhưng nếu uống li nước đó vào mà không có phương pháp đối
phó thì sẽ bị rơi vào thế hạ phong và cơ thể sẽ không vận năng lượng trong ít
nhất mười ngày nửa tháng. Cô gái thấy Takuto không chút phản ứng gì là khó
chịu sau khi uống li nước đó cũng hơi kinh ngạc
“Quả không hổ là người có thể tự tin tuyên bố có thực lực ngang với Thập Kiệt
đây. Cậu quả thật rất mạnh!”
Nói xong cô gái giơ ngón tay viết lên trên không một hàng chữ bằng băng ghi
“Tân Giới Giáo.” Sau khi những ký tự này được hình thành thì cô gái hất ngón
tay, những ký tự ngay lập tức phóng tới Takuto với tốc độ chóng mặt và Takuto
cũng mỉm cười thả lỏng để những đoạn ký tự thâm nhập vào cơ thể mình, sau đó
một đoạn ký ức không thuộc về cậu hiện ra như đang coi phim trong rạp chiếu 4D
vậy.
Một quảng trường rộng lớn, u tối đầy dẫy những thân ảnh trùm kín và đều hướng
về trung tâm quảng trường nơi có một bức tượng khổng lồ hình bộ xương kỳ dị
đầy ma quái tỏa ra hắc khí. Ngay cả Takuto, người quan sát cảnh này qua ký ức
của người khác mà cơ thể cũng run nhẹ thì không biết những người trực tiếp
chịu cảnh này sẽ ra sao. Nhưng trái với sự khó chịu của Takuto thì những người
ở đây lại tỏ ra rất dễ chịu khoan khoái và cực kỳ hưng phấn như giáo đồ được
gặp thần linh vậy. Và đột nhiên bức tượng phát ra từng tia sáng tím và những
ánh sáng đó cuốn lại với nhau dầy đặc và hình thành lỗ đen như cánh cửa muốn
mời gọi tất cả mọi mọi người tiến vào và quả thật khi thấy nó không khí ở nơi
đây như bùng nổ. Hàng ngàn tiếng “Chân Thần Muôn Năm.” Hay “Chân Thần Vạn
Tuế.” Hoặc “Chân Thần Vĩ Đại.” vang lên không dứt sau đó một nam tử ăn mặc như
tế tự tay cầm quyền trượng xuất hiện từ cánh cửa.
Nói xong nam tử vung cây quyền trượng trong tay mình, hàng chùm tia sáng bắn
vào mọi người ở đây và tất cả đều như chìm vào giấc mộng đẹp. Vẻ thỏa mãn hiện
ra trên khuôn mặt của họ. Sau một lúc thì tất cả đều tỉnh lại. Và…
“Xin Chân Thần hãy ban cho chúng con quyền tới Tân Thế Giới.”
Chỉ một câu nói do hàng ngàn người ở đây phát ra cùng một lúc mang theo một
khí thế to lớn thậm chí còn hơn cả cổ động viên reo hò khi đội bóng của mình
thắng nữa. Nghe thấy điều đó nam tử nở nụ cười bí hiểm pha chút khinh miệt đối
với những người đang đứng phía dưới lớn tiếng
Đối với những tín đồ nơi đây thì tin này còn hạnh phúc hơn cả trúng số hay đào
được vàng nữa. Mấy ngàn người ở đây đồng loạt quỳ xuống cúi đầu thầm mong mình
được chiếu cố. Và ngay lập tức hàng trăm ánh chùm sáng bắn ra từ mắt của bức
tượng bộ xương kỳ dị chiếu vào hàng trăm người và thân thể những người đó dần
dần trôi nổi trên không vẻ mặt đầy hạnh phúc và thỏa mãn. Tất cả những người
đó dần dần được hút vào lỗ đen và biến mất.
“Tân Giới Giáo Muôn Năm.” “Tân Giới Giáo Từ Bi.” “Tân Giới Giáo Luôn Là Con
Đường Chân Lý Hướng Mọi Người Tới An Lành.”
Những câu khẩu ngữ cứ vang lên và Takuto cũng bắt đầu giận run người khi thấy
cảnh trước mắt. Hơn trăm người nam có nữ có già có trẻ có bị trói chặt bịt mắt
cơ thể chằng chịt vết thương đang rên đau đớn được buộc chặt vào những cọc gỗ
nhưng đó là vẫn chưa phải là điều khiến Takuto phẫn nộ, cái cậu thật sự cảm
thấy không chịu nổi chính là ánh mắt khinh miệt lẫn sợ hãi của những tín đồ.
Takuto thấy được rõ ràng là những người này không hề coi những người đứng trên
đây là con người mà chỉ như là súc vật hoang dã không được thuần hóa và đầy
nguy hiểm vậy.
Khi nghe tới đây Takuto quả thật muốn nôn, những vết thương tàn ác như vậy
chắc chắn do con người hay chính xác là bọn khốn này gây ra thế mà bọn chúng
còn nói là dọ bọn họ tự gây cho chính mình, và cậu cũng lắc đầu khi chứng kiến
sự ngu dân của những tín đồ ở đây, một lời nói dối trắng trợn thế mà cũng tin
được.
Tiếp theo lại là những chùm sáng chiếu tới sau đó thân thể của những người bị
trói ở đây cũng bị hút vào lỗ đen. Tuy chỉ chứng kiến sự việc qua kí ức của
người khác nhưng Takuto cũng cảm giác được rất rõ sự không ổn xảy đến cho
những người bị đưa đi vào lỗ đen đó.
“Giết chết chúng. Giết cả nhà.” “Thiêu sống chúng.” “Lăng trì chúng.”
Hàng trăm những hình phạt tàn nhẫn được đưa ra từ những tín đồ ở đây giống như
là họ đang bàn về cách xử lý hung thủ giết cha, mẹ hoặc người thân của họ vậy
mặc dù trên thực tế họ có quen biết hay tiếp xúc với nhau không thì còn phải
xem lại.
Và rất nhanh sau đó, hai tội nhân được đưa ra, trông họ còn thê thảm hơn cả
những người trước gấp chục lần và Takuto khi thấy hai người đó thì tay cậu bất
giác nắm chặt lại một cảm giác phẫn nộ bắt đầu bùng lên. Hai người đó là hai
người mà cậu từng giao chiến sau khi chiến đấu với con chuột khổng lồ trong
công viên dạo trước.
Takuto nghiến răng! Đối với hai người này, cậu vẫn thầm mang ơn. Dù không giết
con chuột nhưng họ đã từng ngăn cản con chuột tấn công Kotori, em gái của cậu
và mấy người bạn của bé ấy trước đây. Thế nên, Takuto định sau khi đàm phán
xong với Siêu Năng Tổ sẽ giúp hai người ấy nâng cao thực lực một chút nhưng
không ngờ rằng họ lại bị bọn này bắt.
Sau khi tên tế tự kể tới đây thì tín đồ bắt đầu phẫn nộ la lối và kêu lên
những hình phạt khốc liệt nhất nhưng tuyệt không một ai hỏi về cô gái ấy là ai
cũng như xác cô ấy thế nào rồi. Và tên tế tự tiếp tục
Nghe được điều đó, các tín đồ lộ vẻ ước ao và tên tế tự chỉ vào hai người bị
bắt lên tiếng
“Chân Thần Từ Bi, Chân Thần Là Vị Thần Mọi Người Tuyệt Đối Tin Tưởng Và Mãi
Mãi Trung Thành.”
Những câu khẩu ngữ cứ vang lên khiến sự chán ghét của Takuto lên tới đỉnh
điểm. Hai người đó bị tai nạn khi leo núi, bớt giỡn đi, một kẻ với năng lực
phong hệ, một người với năng lực telekinesis mà có thể bị thương bằng tai nạn
khi đi leo núi chắc. Chuyện đó có cho vàng Takuto cũng không muốn tin tưởng vì
cậu đã từng đấu với họ nên biết độ phối hợp ăn ý của hai người đó ra sao.
Nói xong hắn quay qua thuộc hạ
Thên thuộc hạ gật đầu làm theo và Takuto chuẩn bị chờ một tràng chửi bới
nguyền rủa của hai người họ nhưng cái đó không hề xảy ra. Hai người họ vẫn im
lặng mặc dù thanh tỉnh. Sau đó tên tế tự dứng trước mặt họ hỏi
Và…
Nghe tới đây, những tin đồ lại hô lên những khẩu ngữ và cảm thấy đầy thỏa mãn
nhưng Takuto thì trở nên khó coi hơn bao giờ hết
Takuto quát lớn đầy sự phẫn nộ. Tuy hai người đó ngoài miệng thì nói vậy nhưng
Takuto cảm nhận rất rõ sự phẫn uất từ sâu bên trong linh hồn hai người ấy. Bọn
chúng dám sử dụng ân nhân của em gái cậu cho những hành vi tuyên giáo đầy dối
trá và khốn khiếp tới mức đó. Từ sau khi nhận được sức mạnh của Quản Lý,
Takuto đã tự đưa ra cho mình lối sống Có Ơn Trả Ơn, còn về việc có oán trả oán
không thì còn tùy vào mức độ. Cái nào bản thân cậu thấy cho qua được thì qua
còn không thì kẻ nào gây ra phải chịu hậu quả. Và rất rõ ràng, nếu ân nhân cứu
mạng của em gái cậu rơi vào hoàn cảnh như thế này mà cậu có thể cho qua được
thì Takuto đã không còn là Takuto nữa rồi.
Sau khi hai người tội nhân đã nói xong tên tế tự gật đầu làm một vẻ mặt đầy
khoan dung và nói lớn
Nói xong hắn giơ quyền trượng trước mặt người đó và một ma pháp trận xuất hiện
rồi hàng loạt tia sáng bắn vào hai người tội nhân.
Hai tội nhân kêu lớn sau đó cơ thể họ phát sáng rồi tan biến thành những bụi
ánh sáng như đom đóm sau vụt tắt và khung cảnh trở nên tối sầm rồi thực tại
lại xuất hiện trước mặt Takuto một lần nữa.
Sau khi chứng kiến mọi việc liên quan tới cái gọi là tân giới giáo Takuto bình
tĩnh lên tiếng nhưng sự phẫn nộ cùng tiếc thương cho hai người của siêu năng
tổ đều không dấu được
Cô gái lắc đầu
“Vậy giờ tôi là tay sai của Siêu Năng Tổ à! Các cô đưa cho tôi thông tin không
rõ ràng và muốn tôi làm những việc bẩn thỉu cho tổ chức à.” Takuto vẫn bình
tĩnh nói nhưng ngữ khí cậu pha thêm chút mỉa mai châm biếm và không gian xung
quanh cô gái bắt đầu xuất hiện những vết nứt đang lan đến cơ thể cô và chỉ
trong giây lát thì cơ thể cô sẽ bị xé nát như Takuto đang dồn sự phẫn nộ của
mình nãy giờ vào cô gái này vậy. Nhưng cô lại không có vẻ gì là sợ hãi mà bình
tĩnh nói kiên quyết.
Cô gái nói với vẻ nghiêm túc không thể lầm lẫn nhất là cái nhìn từ ánh mắt cô
khiến cho người khác không thể không tin tưởng. Khi thấy được anh mắt ấy và
bằng trực giác của mình Takuto cười
Dứt lời thì không gian đã trở nên bình thường, tuy quả thật Takuto rất bực về
cả chuyện khi mới coi và cách Siêu Năng Tổ sử dụng cậu nhưng cậu cũng không
phải là kẻ máu lạnh giết người không liên quan mà chỉ trả lại một chút sự kiểm
tra của cô dành cho cậu khi lúc mới gặp mặt thôi
Takuto nheo mắt “Tôi nghe đây.”
Cô gái đưa một ngón tay lên “Đầu tiên cách biệt sức mạnh giữa chúng ta quá
lớn. Anh mạnh hơn tôi nhiều, và anh cũng nhận ra điều đó. Một cường giả thông
thường sao để cho người yếu hơn mình kiểm tra được. Điều đó là sỉ nhục với họ.
Nhưng anh lại cho tôi kiểm tra không chỉ một lần mà tới hai lần, sau đó chỉ
kiểm tra lại tôi một lần mà không tiến hành giết hay giáo huấn tôi. Cho nên đó
là cái lạ thứ nhất.”
Nghe được điều đó Takuto nhún vai
Nói xong câu đó bỗng xụ mặt xuống như thằng tự kỉ rồi nói với
giọng điệu cũng không khác gì thằng tự kỷ
Thấy được cảnh tượng một cường giả cấp bậc như Takuto mà cũng còn phải than
khóc tự kỷ như vậy, cô gái cũng không khỏi thắc mắc là hai người nào có thể
làm được điều này, nhưng khi quay qua Takuto thì cậu đã lấy lại vẻ nghiêm túc
nói
Takuto suy nghĩ một chút rồi đột nhiên tỏ vẻ thấu hiểu
“Hả!!!!!!!” Nghe suy đoán của Takuto cô gái hả một tiếng rõ to rồi cười nắc nẻ
Takuto nghe được điều đó ngầm kinh ngạc. Ai trong Siêu Năng Tổ mà lại biết về
mình như vậy. Quả thật, nếu Siêu Năng Tổ dùng thái độ khách khí đối đãi, cậu
chưa chắc đã tin tưởng và hợp tác với họ. Nhưng sau khi trải qua bài kiểm tra
của cô bé và thấy được sự chân thành trong ánh mắt cô khi cậu kiểm tra cho nên
Takuto lựa chọn theo trực giác mình là cô gái mày có thể tin được. Cậu có thể
cam đoan ánh mắt khi nãy không phải là ánh mắt giả bộ cho dù cô có biết trước
sự việc đi chăng nữa. Điều đó cũng đã thể hiện trong khi cậu hợp tác với thành
chủ ở dị thế vì khi đó ông ấy biết cậu gặp rắc rối với thế lực ngoại vi của
Phần Thiên Môn nhưng vẫn chọn hợp tác với cậu chứng tỏ ông ấy coi trọng tính
cách của cậu chứ không chỉ vì thực lực. Và mặc dù rất thắc mắc người nào trong
Siêu Năng Tổ mách nước cho cô gái này nhưng Takuo cũng biết được sẽ là thất lễ
nếu mình gặn hỏi nên cậu chỉ chấp nhận kết quả hiện tại.
“Oh. Vậy xem ra, việc tôi quan tâm đến vấn đề lịch sự lại đi trúng ngay tính
toán của người đó à xem ra tôi nên hỏi mới được, hoặc đó là những gì tôi muốn
nói nhưng tôi tuy rất tò mò nhưng vẫn không hỏi đâu. Nhưng cám ơn nhé, ít nhất
tôi cũng biết đó là một cô gái” Nói xong Takuto quan sát cô gái trước mặt mình
và cô đưa cho Takuto một nụ cười bí hiểm nói
Cô gái và Takuto bắt tay. Sau đó hai người nói với nhau thêm một vài vấn đề
giữa hai bên, Takuto và Siêu Năng Tổ sẽ trao đổi thông tin về các tổ chức tội
phạm mà cảnh sát thông thường không thể dụng tới sau đó thì xóa sổ bọn chúng.
Và tổ chức sẽ cử cô gái này tức Nayuki Mikako một trong 5 người mạnh nhất Siêu
Năng Tổ sở hữu băng dị năng cấp 8 hay nói chính xác đã một chân bước vào cấp 9
thuộc hàng cao thủ đỉnh phong của thế giới đi theo hỗ trợ cậu. Và về phần công
lao thì trừ những gì Siêu Năng Tổ hứa trước nhiệm vụ thì Takuto còn có thể giữ
30% sản lượng chiến lợi phẩm thu được khi triệt hạ mục tiêu và hơn nữa cậu
được phép chọn trước mà không cần phải mang về căn cứ báo cáo.
Về bản thân Takuto mà nói, cái gọi là chiến lợi phẩm thì cậu không quan tâm
lắm, cậu không tin với quan hệ của mình ở dị thế mà không kiếm được hàng tốt
quý báu hơn ở trái đất cho nên khi thấy cô gái có vẻ ngập ngừng khi nói cái
giá 30% thì Takuto cũng hiểu cô gái này đang lo cậu từ chối và đòi cao hơn thì
không báo cáo với cấp trên được nên cậu cũng thống khoái đáp ứng. Takuto không
cần tài nguyên nhưng có một điều khoản trong đó mà cậu thấy hài lòng chính là
Siêu Năng Tổ sẽ đảm bảo an toàn cho người trong gia đình cậu và cả Suzuno
nhưng họ sẽ không quấy rầy mục tiêu bảo vệ quá mức có thể và họ cũng sẽ báo
lại cho cậu nếu phát hiện ra dị thường gì.
Có thể nói, Takuto cảm thấy rất vui vẻ và thỏa mãn vì lực lượng Siêu Năng Tổ
gửi đến bảo vệ cho gia đình cậu và gia đình Suzuno khá hùng hậu 4 dị năng cấp
8, 10 dị năng cấp 7 và còn 50 người võ giả cao thủ nữa chứng tỏ Siêu Năng Tổ
cũng muốn chứng tỏ thiện ý của mình trong giao dịch với cậu.
Nói xong, Takuto hất tay lấy từ không khí ra một cái hộp và quăng tới cho
Nayuki. Cô bé khi thấy thủ đoạn của Takuto hơi ngạc nhiên nhưng là người của
thế giới ngầm nên mấy chuyện như vậy không khiến cô thất thố và khi cầm lấy
cái hộp cô nói làm một điệu bộ dễ thương như cô gái nhận quà từ bạn trai vậy
Thấy được điệu bộ của cô, Takuto cười nhưng nghiêm túc nói
Nghe cậu đó, cô gái lè lưỡi mỉm cười
Và rồi cô mở hộp ra, bên trong lại có 5 cái hộp nhỏ. Nayuki đoán, của cô một
hộp và còn lại thì cho bốn người kia.
Cầm trên tay, Nayuki chậm rãi mở hộp ra và ngay lập tức một luồn sức mạnh
thanh khiết đến tận cùng tỏa ra khiến Nayuki không tự chủ mà lui lại một bước.
Bên trong là một viên đan dược xanh bóng năng lượng ngập tràn
Nayuki nói với vẻ kinh ngạc thất thố hơn bao giờ hết, là một thành viên cấp
cao của Siêu Năng Tổ thì báu vật cỡ nào cô chưa được thấy. Nhưng hôm nay sau
khi thấy viên đan dược này thì cô tuyệt đối tin tưởng mọi thế lực trên thế
giới sẽ đánh nhau sức đầu mẻ trán chỉ vì một viên đan dược này mà ở đây cô lại
có đến 5 viên. Việc này cô bắt buộc phải báo cáo với cấp trên vì nó quá nghiêm
trọng.
Nayuki nghe được câu nói Takuto thì suýt lớn tiếng “Cái này mà nhỏ hả. Anh có
biết anh đang giữ những thứ đủ gây chiến tranh thế giới ngầm không hả.” Nhưng
sau cùng thì cô bé kiềm chế được, cô nghĩ với thực lực Takuto thì cậu hoàn
toàn có thể biết rõ tính nghiêm trọng của sự việc mà còn dám đưa ra thì chắc
cũng có đảm bảo nên cô cũng không nói gì thêm mà chỉ cảm kích nói
“Cám ơn! Lòng tốt của cô tôi sẽ ghi nhận! Và một lần nữa rất vui được làm việc
với cô. Chào!”
Nói xong, Takuto quay bước đến ngôi trường của Suzuno đang thi đấu.