30:quần Chiến, Phó Bản Mộng Huyễn


Người đăng: Trần Hoàng Lâm

Khi hai bước vào sảnh thì Takuto thấy ở đây đang có vẻ đang xảy ra vấn đề gì
đó đang được thảo luận ở đây. Tổng cộng có khoảng hơn 10 người thực lực ở
khoảng Bán Bộ và Nhân Cảnh sơ kỳ, nhưng có một người khiến Takuto tương đối
lưu ý là người đàn ông bề ngoài chỉ có vẻ 40 tuổi, thậm chí còn trẻ hơn lão
Monach nữa nhưng lại có thực lực mạnh hơn nhiều so với với lão có vẻ đây chính
là thành chủ của nơi đây.

Lão Monach đi vào diện kiến thành chủ và đứng trước những người ở đây cúi chào


  • Xin chào các vị! Ta là tổng quản của phủ thành chủ rất lấy làm vin dự được
    tiếp đón các vị.

Thấy thế mọi người cũng đáp lại cho phải phép rồi quay sang nhìn người thiếu
niên đứng đằng sau và một người hỏi


  • Thế vị thanh niên này là…

Monach chưa kịp trả lời thì thành chủ đã nói


  • Cậu ta là cháu họ của ta mới từ trên đế đô tới đây. Thôi chúng ta tiếp tục
    bàn về vấn đề hình thức và phần thưởng cho cuộc thi đấu mấy ngày tới đi.

Khi Takuto thấy thành chủ chém gió trắng trợn, cậu cũng không để ý vì từ lời
nói của lão Monach thì chỉ có những người có quan hệ gia đình mới được phép
tham dự giải đấu này thôi nên cậu cũng diễn theo cậu cười vấn an thành chủ như
một người cháu đích thực.

Và bây giờ cậu đang cùng với mấy người ở đây bàn chuyện thể thức và phần
thưởng cuộc thi, một người lên tiếng:


  • Tôi đại diện Xuất Vân gia tộc sẽ góp hai kiện pháp khí ngưng hình trung
    phẩm là Huyền Trọng Thước và Phá Khí Châm vào phần thưởng lần này.

Cái giá đưa ra khiến mọi người ở đây trầm trồ, cái giá đó tuyệt đối không nhỏ,
và thật sự khiến cho mọi người ở đây lo lắng vì ai lại đặt cược lớn khi không
chắc mình sẽ thắng chứ, nhưng nếu đặt quá ít thì sẽ bị người ta coi thường nên
mọi người cũng có vẻ phân vân, điều này dường như trong tầm tính toán của Xuất
Vân gia tộc nên ông ta sau khi ra giá cũng thể hiện khuôn mặt rất tự tin.
Thành chủ nhìn Takuto một cái và cậu cũng gật đầu và ông ta cũng đứng dậy dõng
dạc tuyên bố:


  • Phủ thành chủ cũng góp 3 khỏa đơn dược có thể cho dưới Nhân cảnh trên lục
    cấp lập tức tiến lên một giai mà không hề có tác dụng phụ gì cả. Và thêm một
    khỏa đan dược thập cấp nữa có tác dụng giúp Nhân cảnh thực lực tiến thêm một
    bậc

Nếu ngẫm lại thì phần thưởng của phủ thành chủ cũng rất thích hợp từ 10 – 25
tuổi nếu thiên phú tốt thì tu vi phần lớn ở khoảng cấp 6 – 8 còn yêu nghiệt
hơn thì chỉ có khoảng cấp 8 đỉnh hoặc 9 sơ kỳ thôi mà những yêu nghiệt như thế
thì chỉ có học viện đế đô mới có thôi. Còn về đan dược thập cấp thì coi như để
trong tương lại hoặc người trong gia tộc sử dụng.

Lạp Khắc gia tộc sau một hồi suy nghĩ thấu đáo cũng đưa ra một cái giá


  • Chúng tôi đại diện Lạp Khắc gia tộc xin góp một thân pháp bí kỹ trung phẩm,
    một pháp khí ngưng hình Phá Thạch Cung, 10 khỏa đan dược trị thương cấp cao
    cho dù Nhân Cảnh có kiệt sức cũng co thể hồi phục trong chốc lát

Và cuối cùng là Lạc Ly gia tộc đưa ra cái giá là 2 pháp bảo phòng ngự. Tất cả
phần thưởng đã được xác định, Takuto bên cạnh cũng thấy đây không phải là một
giải thưởng nhỏ, cậu suy nghĩ ngoại trừ mình ra thì chắc dưới Nhân cảnh sẽ
không một ai có thể cưỡng lại sức hút của các bảo bối này cả và chưa kể trong
những thứ này cũng có một vài thứ cho dù Nhân Cảnh cũng phải động tâm.

Thành chủ sau khi thống nhất phần thưởng quay qua Takuto hỏi


  • Cháu có muốn tham gia thi đấu vài ngay tới không?

Takuto làm bộ tỏ ra miễn cưỡng lắc đầu


  • Thực lực cháu kém lắm mới cấp 7 sơ kỳ trong học viện đế đô còn không lọt
    nổi vào top 100 sao có thể tham gia bêu xấu được

Đúng bây giờ Takuto chỉ để cấp độ mình ở khoảng cấp 7 thôi, vì nếu để quá cao
thì các gia tộc khác sẽ khó chấp nhận được và kế hoạch của thành chủ sẽ không
thành công. Các gia tộc có đánh giá cậu một chút, cũng không có vẻ gì phản
đối, họ cũng không nghĩ là cậu sẽ la vật cản. Tất cả những anh tài của các gia
tộc tham gia năm nay thấp nhất cũng là cấp 7 hậu kỳ rồi cấp 8 đỉnh cao cũng có
1,2 người. Thành chủ vẫn tỏ vẻ trầm tư nhưng trong lòng lại cười đểu thầm nghĩ
“Không biết khuôn mặt các ngươi ra sao khi thấy chênh lệch của hai bên nhỉ.”
Ông nói với Takuto


  • Không sao, giao lưu học hỏi là chính thôi mà, cháu cư tham gia vào cho
    biết, cứ ở học viện đế đô hoài, ngày nào cũng tiếp xúc với bọn thiên tài đó có
    thể làm ta nhụt chí lắm, lâu lâu cũng nên tham gia sự kiện bên ngoài để lấy
    lại tinh thần mới có ích cho lâu dài.

Thấy vậy Takuto cũng không từ chối nữa, thành chủ tiếp tục lên tiếng:


  • Thế chúng ta tiếp tục thảo luận về hình thức thi đấu, năm ngoái chúng ta đã
    tổ chức đấu và chọn người có thành tích tốt nhất, nhưng tôi cảm thấy nếu trong
    khi thi đấu nếu có trận chúng ta bị thương quá nặng không kịp hồi phục thì rất
    không công bằng chi bằng năm nay chúng ta thay hình thức khác đi.

Các gia tộc khác cũng thấy có lý, vì năm ngoái quả thật có trận hai hắc mã đấu
với nhau quá sớm nên cả hai đều bị thương nặng, không thể hiện tốt trong những
trận tiếp theo vì tất cả các thí sinh khi tham gia đếu không được quyền sử
dụng giúp đỡ từ gia tộc, đan dược mang đi cũng rất hạn chế nên năm nay họ
quyết định chọn phương thức công bằng hơn.


  • Này thành chủ đại nhân, ông có Phó Bản Mộng Huyễn đúng không. Tại sao không
    dùng nó làm nơi thí luyện lần này.

Mọi người nghe vậy đều tỏ vẻ đồng ý, Phó Bản Mộng Huyễn chính là thiên đường
thật sự cho việc tu luyện dưới Nhân cảnh, đó vốn là không gian pháp bảo. Năng
lực của nó có thể tạo ra môi trường tập luyện ao ảnh. Nếu ngươi muốn tập trong
hoàn cảnh nào thì chỉ cần đưa ý tưởng vào nó sẽ hiện thực hóa cho ngươi nhưng
nó chỉ dung nạp người có tu vi dưới Nhân Cảnh mà thôi với lại khi sử dụng cần
tốn rất nhiều năng lượng ít nhất cũng phải là Nhân Cảnh đưa sức mạnh vào duy
trì mới được. Quản Lý nghe vậy cũng nói với Takuto:


  • Xem ra tên thành chủ này không đơn giản, pháp bảo như thế này cũng không
    phải hàng dễ kiếm, trong cái đại lục này chỉ có cường giả Thiên Cấp tinh thông
    Thượng Cổ Thần Văn mới có thể thiết lập pháp tắc cho món pháp bảo này thôi,
    giống như Giới Luật Chi Tỏa mà tên đội trưởng James sử dụng vậy


  • Giới Luật Chi Tỏa của đội trưởng James do cường giả Thiên Cấp tạo ra ư


  • Ừ, nhưng có vẻ nó sử dụng một lần phải tốn thời gian cooldown khá lâu đó
    nhưng với cấp độ của cậu thì không thể chống lại nó nếu bị trúng chiêu đâu.
    Pháp bảo ẩn chứa pháp tắc không dễ chơi đâu, Futsuno Mitama của cậu cũng vậy
    đó cho nên ta mới nói trong mớ pháp bảo của ông cậu nó mạnh nhất đó. Tuy nhiên
    với thực lực của cậu thì chưa đủ kích hoạt nó toàn bộ đâu.


Takuto cũng không phản bác gì, cậu cũng cảm nhận được mình chưa khám phá ra
một góc của thanh kiếm đó. Bây giờ thành chủ cũng có vẻ tán đồng với ý kiến
của Lạc Ly gia tộc, một người của Xuất Vân gia tộc tiếp tục bổ sung


  • Thế chúng ta phát cho mỗi người một cái pháp bảo lưu giữ điểm và cách gia
    tăng số điểm chính là hạ gục người của đội khác và ai điểm cao nhất là thắng,
    các vị thấy thế nào.

Lần này cũng không ai phản bác gì, bọn họ bàn bạc thêm vài vấn đề phụ nữa rồi
cuộc thảo luận kết thúc.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Takuto, đi gặp riêng thành chủ để bàn về việc xử lý
con Liệt Diễm Sư Thú. Dù sao đây cũng là mục đích chính của cậu


  • Ông nói, ông và tổng quản không thể hạ được nó sao.

Thành chủ và người tổng quản cũng lộ vẻ bất đắc dĩ.


  • Nếu chiến hết sức thì lưỡng bại câu thương với lại ở lãnh địa của nó, trong
    một rừng hỏa thiên tinh như thế thì cho dù bị thương năng thế nào nó cũng gần
    như bất tử mà lại còn hồi sức rất nhanh nữa cho nên ta mới cần tới sự trợ giúp
    của cậu.

Takuto sau khi nghe thuật lại cũng nhận thấy rõ ràng sự khủng bố của con yêu
thú này, mới ở Địa Cảnh sơ kỳ mà có thể chống lại luyện dược sư Địa Cảnh trung
kỳ liên thủ với một Nhân cảnh trung kỳ, cho dù có địa lợi đi chăng nữa cũng
không thể phủ nhận được sức mạnh khiêu chiến vượt cấp đáng sợ của nó.


  • Đó là vì con yêu thú đó có dị hỏa trong cơ thể

Quản Lý lên tiếng với Takuto khiến cậu kinh ngạc


  • Dị hỏa?


  • Đúng! Ta đã kiểm tra ký ức họ và xác định được con yêu thú đó đã thôn phệ
    một loại dị hỏa là Hồng Liên Thanh Tâm Hỏa, một loại dị hỏa ngưng hình bông
    sen hồng phấn nhưng bên trong phần nhụy thì lại xanh biếc như ngọc bích vậy.
    Đó là một loại dị hỏa cực kỳ lợi hại lúc đó con yêu thú đó chỉ dùng Hồng Liên
    thôi nên họ lầm tưởng đó là thực lực của nó, nhưng thật ra sự khủng khiếp nằm
    ở sức mạnh của Thanh Tâm kìa, ngọn lửa màu xanh có sức mạnh hủy diệt vô cùng
    lớn ngay cả Thiên Cảnh cũng phải lánh nạn đó, nhưng trong trường hợp này có vẻ
    con yêu thú cũng chưa thể điều khiển được hoàn toàn nên cậu may mắn đó. Nhưng
    cũng nên cẩn thận hơn.


Takuto quay sang thành chủ hỏi


  • Ngoài hỏa thiên tinh ra ngài có phát hiện thứ gì bất thường khác không?


  • Không! Ngoài việc hỏa thiên tinh ở đó chất lượng rất cao, ta không có phát
    hiện gì khác!


Thành chủ trả lời sau thấy vẻ phân vân của Takuto ông hỏi


  • Cậu muốn nói là ý gì

Takuto cũng không nói vòng vo cậu vào thẳng, tuy cậu cũng không muốn thành chủ
nghi ngờ gì mình nhưng đối với cậu, nếu ông ta cứ dựa vào thông tin sai lệch
thế này thì có thể lần tới khi đánh với con yêu thú sẽ là tử cục. Cậu cũng
giống như ông của cậu không muốn thấy người khác bị chết vì không hiểu rõ sự
việc mình đang đối mặt


  • Dị Hỏa

Nghe đến hai từ đó bất kỳ hỏa pháp sư hay luyện dược sư nào cũng đều tỏ ra
kinh hỉ cùng sợ hãi:


  • Ý cậu là…


  • Ông có nghe qua Hồng Liên Thanh Tâm Hỏa chưa?


  • Ý cậu là ngọn lửa có hình sen và bên trong có thêm một ngọn lửa màu xang
    biếc ư? Trời ơi đó chính là dung hợp của Hồng Liên Địa Hỏa và Thanh Liên Địa
    hỏa.


Takuto tuy không hiểu nhiều về dị hỏa nhưng theo thái độ của thành chủ thì đó
không phải là hỏa diễm tầm thường, thành chủ nói tiếp


  • Hai dị hỏa này thường ở nơi sâu thẳm trong lòng đất, sinh ra cùng một lúc
    và sau hơn 10.000 năm thì bắt đầu dung hợp lại để tiến hóa thành Hồng Liên
    Thanh Tâm Hỏa, quá trình tiến hóa này cũng mất thêm hơn vài chục ngàn năm nữa,
    khi dung hợp xong có uy lực hủy thiên diệt địa cho dù là Thiên cảnh cũng phải
    kiên kỵ mấy phần, và nó cũng là tồn tại thứ 4 trên Dị Hỏa Bảng trong 32 loại
    dị hỏa đã tìm thấy. Ủa mà sao cậu lại biết rõ việc này thế?

Thành chủ và người tổng quản cũng tỏ vẻ thắc mắc như vậy nhưng khi hỏi xong
thấy Takuto không trả lời cũng chỉ còn cách chôn thắc mắc xuống mà thôi.


  • Vậy ý cậu là cậu nghi ngờ con yêu thú đó có dị hỏa nên nó mới mạnh như vậy
    ư. Quả thật nếu như vậy thì phần thắng của chúng ta rất thấp đó.

Nói đến đây, thành chủ cũng lộ vẻ bất đắc dĩ, thực lực kẻ nắm giữ dị hỏa không
phải là thứ mà cường giả thông thường có thể so sánh, kẻ đó hoàn toàn có thể
chiến đấu vượt cấp tùy theo sức mạnh của dị hỏa trong người. Chưa nói đến đây
còn là yêu thú rất cường đại, cho nên dù là luyện dược sư tinh thông hỏa hệ
nhưng thành chủ cũng không thể chiếm thượng phong trước nó cho dù một chút
ngay cả với sự giúp đỡ của vị tổng quản này đây.


  • Như vậy, nếu chúng ta không có lợi nếu chiến đấu lâu dài với nó rồi, chưa
    kể yêu thú Địa cảnh thông minh không kém con người bao nhiêu nên chưa chắc có
    thể dụ nó ra khỏi nơi đó được đâu, như thế chỉ còn cách cố gắng tốc chiến tốc
    thắng thôi.

Thành chủ cũng nhận ra tình hình như vậy, nhưng nếu tốc chiến tốc chiến tốc
thắng thì cũng phe mình cũng phải đủ thực lực cơ chứ cho dù có thêm Takuto
giúp sức. Takuto suy nghĩ một lát rồi nảy ra một ý, cậu liên lạc với Quản Lý
trong chiếc nhẫn rồi quay sang thành chủ rồi nói tự tin


  • Ông đừng lo tôi đã có cách, ngài là luyện dược sư có thể che dấu chính mình
    mà đúng không thế thì khi đó sau khi tôi cho nó một bất ngờ thì chúng ta liên
    thủ giết nó nhanh nhất có thể.

Nois xong cậu đưa cái gì đó cho thành chủ rồi thì thầm cái gì đó cho thành chủ
và tổng quản kế hoạch của mình và mọi người đã thống nhất với kế hoạch của
Takuto.

Bỗng nhiên một người có vẻ là người hầu ở đây chạy hốt hoảng vào lớn tiếng nói


  • Thưa đại nhân tiểu thư ra ngoài chơi bị tập kích, trúng độc rất nguy kịch,
    sống chết không rõ, hiện đã được đưa về phủ.

Thành chủ và tổng quản nghe được tin mặt lập tức tái đi, rồi phẫn nộ, lao
nhanh ra khỏi phòng và đến ngay chỗ con gái của mình, trên đường ông ta nói
không giấu được phẫn nộ


  • Có tra được ai làm không, còn hộ vệ tiểu thư như thế nào rồi

Người hầu thấy sự phẫn nộ của thành chủ nên cũng có rúm lại báo cáo


  • Thưa! Theo lời của hộ vệ thì tên đó tấn công bằng độc tiễn khi tiểu thư đi
    chơi trong thành mặc dù đã dùng thân chắn cho tiểu thư nhưng mũi tên có thể xé
    rách tay của hộ vệ và trúng vào ngực tiểu thư nếu không có pháp bảo phòng ngự
    của ngài thì bây giờ tiểu thư đã…

Thành chủ sầm mặt, hộ vệ mà ông cử đi bảo vệ con gái của mình cũng là cường
gia Bán bộ Nhân cảnh mà lại không thể đỡ một tiễn do kẻ thù bắn ra chứng tỏ kẻ
này không thể dưới Nhân Cảnh. Takuto đi theo sau cũng cảm thấy được sự phẫn nộ
của thành chủ và cậu cũng không được thoải mái gì cho cam, một cao thủ mà lại
đi ám sát một bé gái chưa đầy 10 tuổi như thế, cậu không thể cho qua được. Tất
cả mọi người đều được dẫn vào một căn phòng, trên giường có một cô bé đang nằm
ở đó, cơ thể cô bé bốc ra độc khí khiến cho những người gia đinh không dám lại
gần, khi thấy thành chủ đi vào mọi người đều dạt ra một bên.

Thành chủ nhanh như chớp lao đến vận toàn lực để áp chế chất độc, cho cô bé,
quả không hổ là luyện dược sư cấp cap ông rất hiểu rõ việc mình đang làm nhưng
có vẻ không thể phá được căn nguyên độc tính cho nên Takuto đoán chất độc này
sẽ còn phát tán nếu không được liên tục áp chế chất độc. Takuto tự hỏi ai lại
có thể làm điều tàn ác này với một cô bé mới 9 tuổi như thế, cậu đang nắm chặt
tay lại định ra tay thì giọng Quản Lý đã vang lên


  • Với sức của cậu thì vẫn không đủ đâu, cái này là Độc Ấn Trớ Chú của Vạn Độc
    Tông, ít nhất Địa Cảnh cấp cao mới may ra giải nổi nhưng cũng phải mất nửa
    mạng, còn có thể thụt lùi tu vi.


  • Nhưng tại sao Vạn Độc Tông lại nhúng tay vào việc này, không phải họ là thế
    lực của nước khác sao. Chưa kể thứ độc này là loại độc tác dụng lâu dài có thể
    hành hạ đối phương sống dở chết dở, ai có thể rat ay độc ác như vậy với một cô
    bé như thế.


Quản Lý cười lạnh với một vẻ phẫn nộ không giấu đi được


  • Mục tiêu của chúng là gì ta không biết và cũng không quan tâm để điều tra,
    nhưng ta đang rất phẫn nộ đó, như ta đã nói tâm cảnh ta không hề có nên tình
    tình vô cùng thất thường, nếu không phải ta đang cố gắng kềm chế thì ta đã cho
    bọn chúng biết thế nào là đau khổ rồi.

Ngay cả ở ngoài mà Takuto cũng thấy một sức mạnh kinh khủng tỏa ra, nhưng mọi
người ở đây lại hoàn toàn không hề cảm thấy gì cả ngay cả thành chủ. Một lúc
sau, thành chủ đã cố gắng hết sức nhưng chỉ có thể chữa trị tạm thời không thể
nào trừ tận gốc được. Ông thở dài chán nản


  • Độc tố lợi hại quá, thêm cả trớ chú này thì ta không thể làm gì khác ngoại
    trừ liên tục áp chế độc tính cho con gái ta thôi.

Takuto tiến đến đặt tay lên cô bé đang nằm đó, cậu vận Dung Kỹ nhằm cố gắng
chữa trị cho cô bé thì một luồn độc tố kinh khủng mà ngay cả độc của Song Đầu
Mãng cũng không thể so sánh được. Mặt cậu tím ngắt đi, nhưng vẫn cố gắng bài
trừ sức mạnh của trớ chú càng nhiều càng tốt, cậu đang cố gắng trong điên
cuồng, bên trong chiếc nhẫn Quản Lý thoáng thấy hình ảnh của ông nội Takuto
ngày xưa khi cố gắng tìm hiểu các báu vật huyền bí nhằm bảo vệ những người
không may bị chúng hại. Nhưng quả thật với sức của Takuto thì chỉ có thể kiên
trì trong ít phút rồi cậu đổ gục xuống không biết trời đất gì nữa.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #31