Lời Mời Của Thành Chủ


Người đăng: Trần Hoàng Lâm

Nhờ có sự giúp đỡ của Takuto và con Kim Hầu nên đoàn mạo hiểm giả đã về an
toàn mà không phải bị rắc rối gì trên đường. Và bây giờ họ đã có mặt tại tòa
nhà của mạo hiểm giả trả nhiệm vụ và nhận thưởng. Phần thưởng của nhiệm vụ này
là một pháp khí phòng ngự và một ít tiền. Lúc đầu anh đội trưởng định đưa nó
cho Takuto nhưng cậu từ chối chỉ giữ lấy ít vàng để sử dụng. Thấy vậy anh đội
trưởng cũng không nói gì nữa, anh ta nghĩ rằng với người có bối cảnh bí hiểm
và đầy thủ đoạn nghịch thiên như Takuto thì những thứ này không đáng là gì cả.
Takuto tách ra để đi làm nhiệm vụ khác mà lần trước cậu đã đáp ứng với mọi
người. Vài ngày sau, cậu đã gần như thu đủ hết số lượng tinh huyết cần thiết
để cường hóa cơ thể, những nhiệm vụ sau của cậu tương đối dễ dàng và chưa kể
Kim Hầu và Con Song đầu mãng đã cho cậu tinh huyết của bọn nó, tinh huyết của
yêu thú tiếp cận Địa cảnh thì độ trân quý khỏi phải bàn, có thể nói đối với
cậu đây là thu hoạch có giá trị nhất.


  • Buông tôi ra! Quân khốn khiếp!

Một tiếng hét quen thuộc, khi quay ra thì Takuto thấy cô gái tên Juile trong
đội của James vang lên phẫn nộ và đang bị khống chế, đoàn đội của James thì bị
mấy chục người vây quanh và đội trưởng James đang bị đánh ngã gục dưới đất có
vẻ anh bị một cường giả Nhân cảnh sơ kỳ đả thương, chưa kể thực lực hai bên
chênh lệch quá lớn nên phe của anh đội trưởng James đã nhanh chóng thất thủ,
còn cô bé Julie thì đã bị tên đội trưởng đội lần trước gây sự bắt giữ định kéo
về để hưởng thụ. Một tên báo cáo với đội trưởng:


  • Thưa đội trưởng! Chúng tôi không thấy tên nhóc pháp sư trị liệu đâu cả,
    chắc là nó đi với đội khác rồi.

Nghe thấy thế tên đội trưởng cũng không tiếc nuối gì mà nói:


  • Nó được nhiều đội coi trọng nên không dễ dây vào, nhưng một tên chỉ biết
    trị liệu thì chỉ có thể sống dựa trên đội khác mà thôi không thể tự chiến đấu
    đâu, một con trùng kí sinh thôi mà.

Nghe được tên đội trưởng nói mọi người ở đây đều lên tiếng cười phụ họa. Thật
vậy, trị liệu ma pháp sư do biến di ma pháp nên họ không thể có lực lượng
chiến đấu cao, họ có thể có ma lực lớn như hoặc hơn cả cùng đẳng cấp nhưng lực
sát thương thì gần như không có nên họ chỉ có thể đóng vai trò hậu cần khi
chiến đấu lâu dài thôi, tuy là thế nhưng trên thực tế không ai dám nói đội
mình không cần ma pháp sư trị thương cả vì ai biết được chữ ngờ. Nhưng rõ ràng
tên đội trưởng này dám buôn lời nhục mạ ma pháp sư trị thương nên đã khiến
James nổi khùng anh đang bị đánh trọng thương ở dưới đất la lên:


  • Mày dám nhục mạ ma pháp sư không sợ công hội ma pháp sư sao? Chưa kể bối
    cảnh cậu ta không phải là thứ mày có thể đụng vào.

Tên đội trưởng cũng buồn quay lại hắn nói khinh thường:


  • Tao cũng không có ý định đụng đến nó với lại bây giờ không phải là lúc mày
    lo lắng cho người khác đâu, mày bây giờ không bảo toàn nổi mạng mày nói chi là
    người khác, à cái pháp bảo thù lao của mày là tiền công của tiền bối Nhân Cảnh
    này đó, lấy làm vinh dự đi.

Tên đó không nói gì nữa tiếp tục bước đi dẫn theo cô gái đang chống trả trong
tyệt vọng đang gào thét:


  • Không! Ta thà chết chứ không đi theo ngươi!

Nói rồi cô gái vận công định tự bạo nhưng ngay lập tức bị tên cường giả Nhân
Cảnh đánh gục ngay lập tức. Cơn phẫn nộ như núi lửa phun trào trong ngực của
James khiến anh ta đứng lên bất chấp thương thế trên người gầm lên điên cuồng:


  • Bọn khốn khiếp tao liều mạng với mày!

Khí thế bạo phát của James khiến tên Nhân Cảnh sơ kỳ trở nên kiên kị, hắn biết
James đang thúc dục bí pháp liều mạng nâng thực lực mình lên. Hăn biết mình sẽ
gặp rắc rối nếu để kẻ này hoàn tất nên hắn cũng không nói không rằng nhanh
chóng lao lên ra đòn sát thủ nhằm dứt điểm James càng nhanh càng tốt.

Đang vận bí pháp nên James không có cách nào dừng lại đối phó, anh cũng không
ngờ tên này lại dứt khoát như vậy. Anh chỉ có thể chờ đòn đánh chết chóc đó
đánh lên cơ thể mình và tất cả đều chấm dứt. Trước khi chết anh bỗng nghe thấy
tên của một chiêu thức mà anh đã từng nghe gần đây vang lên và lại một ánh
sáng bạc hình vầng trăng xé tung mặt đất đánh vào kẻ sắp giết anh


  • GETSUGA TENSHO

Kẻ định giết James đang đắc thắng vì sắp sửa thu được một pháp bảo mới khi hắn
giết tên đội trưởng trước mặt, nhưng bỗng nhiên một luồn áp lực khiến hắn
không thể không chú ý phát ra từ phía đằng sau tên đội trưởng sắp chết này, và
cái tiếp theo hắn thấy chính là ánh sáng bạc hình trăng khuyết cày tung mặt
đất đánh thẳng vào hắn. Không còn sự lựa chọn khác, hắn đành vận sức cứng đối
cứng với sức mạnh đang lao tới kia. Khi hắn tiếp xúc với luồn năng lượng đó,
hắn cảm thấy mình như đang bị một con yêu thú đánh trúng, phải vận hết sức
bình sinh mới khiến hắn có thể trụ được trên đất mà không bị hất bay đi mặc dù
thế hắn cũng bị đẩy lùi một khoảng khá xa. Mọi người ở đây chứng kiến việc đó
đều tỏ ra kinh hãi, một chiêu có thể đẩy lui cường giả Nhân cảnh chân chính
thì thực lực của người đó cũng không thể thấp hơn và tất cả mọi ánh mắt đều
tập trung lên cường giả mới xuất hiện và…


  • Sao có thể được, tên nhóc đó không phải là ma pháp sư trị thương chỉ mới
    cấp 9 thôi sao? Tại sao lại có thực lực của Nhân cảnh được?

Đó là câu hỏi mà mọi người ngoại trừ đội của James đều đặt ra trong đầu, còn
James cùng đồng đội nhất là cô bé đang bị kéo đi đều trở nên kinh hỉ vì bọn họ
ai ở đây cũng biết thực lực của Takuto mạnh đến thế nào.

Tên cường giả Nhân cảnh và tên đội trưởng sắc mặt trở nên khó coi khi thấy
chuyện vừa xảy ra, hắn lên tiếng:


  • Nhóc! Mày không có liên quan tới chuyện này thì đừng xen vào.

Takuto cũng không nhượng bộ quay qua anh đội trưởng nói


  • Cái pháp bảo đó anh không phải nói cho em rồi sao, thế mà bây giờ lại định
    cho người khác thế.

Nghe Takuto nói, anh cũng hiểu dụng ý của cậu, từ trong giới chỉ anh lấy ra
một chiếc khiên được chạm trổ điêu khắc công phu ném cho Takuto, cậu cũng
không do dự ném vào giới chỉ rồi quay sang nói


  • Các ngươi định cướp đồ của ta rồi nói ta không liên quan ư

Nói xong một luồn khí thế mãnh liệt bốc lên như biển khiến những người ở đây
biến sắc, trong tay Takuto xuất hiện một thanh kiếm ngắn, đó là thanh Futsuno
Mitama, thấy thế tên cường giả Nhân cảnh cũng bắt đầu chú ý. Hắn lên tiếng


  • Hừ! Để ta dạy cho tên nhóc này biết cho dù Nhân cảnh sơ kỳ cũng có sự khác
    biệt lớn đó

Nói rồi, hắn rút một chiếc chùy lớn có khắc phù văn trên lưng ra rồi vận công
rồi lao lên như một chiếc xe ủi khi đến gần Takuto hắn tung người lên xoay vài
vòng trên không đập thẳng chiếc chùi xuống đầu của Takuto. Takuto cười lạnh,
với đòn đánh thế này thì khôi lỗi của Quản Lý có chịu vài chục cú cũng còn trơ
trơ cậu đưa thanh kiếm lên không ngần ngại dùng cứng đối cứng anh đội trưởng
và mọi người thấy vậy cũng kinh hãi thét lên:


  • Không! Né đi, đừng đối cứng!

Khi thanh chùy đập vào thanh kiếm của Takuto mặt như bị bổ thành tan tành đất
bị lún sâu xuống, cát bụi mù tung lên tứ phía. Một lúc sau, Khi mọi người định
thần lại quan sát kỹ thì không tin vào mắt mình, Takuto đã chặn được đòn đánh
kinh khủng đó chỉ với một tay! Tên cường giả Nhân cảnh kinh ngạc cố gắng ấn
chiếc chùy xuống nhưng không thể nào xuống thêm được nữa rồi hắn nghe một
giọng trào phúng phát ra từ phía dưới:


  • Nếu tất cả cường giả Nhân Cảnh sơ kỳ ai cũng như ngươi thì thật đáng thất
    vọng.
    Sau khi nghe câu đó xong chưa kịp tức giận thì hắn đã thấy một sức mạnh toát
    ra từ thiếu niên đang đỡ lấy chiếc chùy của hắn trào lên và chiếc chùy đang từ
    từ bị đẩy lên với tốc độ mà mắt thường thấy được đáng sợ hơn nữa là hắn không
    hề cảm thấy đấu khí hay ma pháp tỏa ra từ người đối phương cả. Hay nói cách
    khác, đối phương đang lấy cường độ cơ thể dùng cứng đối cứng với mình mà không
    hề dựa vào công pháp.

Quả thật với khả năng cường hóa của Dung Kỹ, cường độ cơ thể của Takuto không
phải là một Nhân Cảnh sơ kỳ hay trung kỳ có thể so sánh, thậm chí một vài hậu
kì cũng chưa chắc hơn được. Takuto nhanh chóng đẩy thiết chùy của tên đó lên
rồi cất thanh kiếm đi, cậu không cần kiếm để đấu với một đối thủ thế này.
Trong tay cậu nhanh chóng xuất hiện một quả cầu xanh biếc được tích tụ bằng
năng lượng mà tên cường giả Nhân cảnh sơ kỳ tỏ ra kinh sợ khi thấy được. Đó là
một trong những chiêu cậu thành thạo nhất bây giờ “Rasengan” bây giờ cậu đã có
thể tự nhiên thu phát nó không còn mất nhiều sức nữa.

Takuto dồn sức, lao nhanh về phía trước đánh thẳng quả cầu vào ngực của đối
thủ của mình, do cậu quán chú lôi nguyên tố vào chân nên khi cậu vọt đến tên
kia đã không thể né, tất cả những gì hắn có thể làm chỉ là đưa chiếc chùy lên
ngực phòng thủ.

RẮC

Chiếc chùy không chịu nổi lực khoan mãnh liệt của Rasengan đã gãy làm đôi,
Rasengan không gì cản nổi đánh thẳng lên ngực của tên đó khiến hắn lộn mấy
vòng trên không rồi rớt xuống đất như mít rụng đo ván đương trường. Những
người ở đây, không nói được lời nào chỉ há hốc mồm ra cả, một chiêu hạ gục
Nhân cảnh sơ kỳ và nhất là khi thấy khuôn mặt chưa đến 20 của Takuto mọi người
ở đây đều đưa ra phán đoán là cậu chắc chắn đến từ một tông môn viễn cổ nào
đó, vì cho dù học viện đế đô, cho dù thiên tài ở tuổi 20 lên được cấp 9 hay
bán bộ Nhân cảnh cũng là yêu nghiệt lắm rồi chứ không thể nào có cái thực lực
một chiêu hạ Nhân cảnh sơ kỳ thế này được.

Trái với vẻ kinh hỉ của đội trưởng James thì tên đội trưởng bên kia mặt mày
xám ngắt, hắn phải bỏ bao nhiêu công sức mới có được sự giúp đỡ của cường giả
Nhân cảnh sơ kỳ này nhằm xóa sổ James, cướp lấy người đẹp, nhưng không ngờ lại
xuất hiện tên thanh niên yêu nghiệt này, hắn gằn giọng:


  • Mày được lắm, mày dám đả thương người của Ma Viêm Đảng, đứng đầu của họ là
    Địa Cảnh trung kì đó, mày chết chắc rồi.

Nghe nói đến cái tên Ma Viêm Đảng, mọi người xung quanh đây có nhiều biểu hiện
khác nhau, có người lo lắng có người sợ hãi hoặc có người vui vẻ đắc ý khi
thấy có người gặp họa. Còn về bản thân Takuto thì cũng hơi đổi sắc vì trước
đây cậu khi Quản Lý nhắc đến mấy tông môn viễn cổ và thế lực ngoại vi của họ
cũng có nhắc tới Ma Viêm Đảng.
Ma Viêm Đảng là do một trong những trưởng lão trong tông môn viễn cổ Phần
Thiên Môn lập ra nhằm bành trướng thế lực của môn phái, bọn họ hay tổ chức các
cuộc đi săn tầm bảo lớn ở khu vực này, cái họ nhắm đến không chỉ là tài nguyên
trong Vô Tận Hoang Nguyên mà còn hay chèn ép những nhóm mạo hiểm giả nữa. Có
thể nói ở nơi này Ma Viêm Đảng không khác gì vua chúa. Họ chỉ duy nhất nể mặt
thành chủ thôi, vì thành chủ chính là luyện dược sư cấp cao nên họ cũng không
dám làm quá mức.

Mặc dù Takuto không lo lắng quá cho bản thân mình, vì sau khi cường hóa hóa cơ
thể xong cậu có thể tiếp tục bước 2 của Dung Kỹ lúc đó cậu đã có được thực lực
của Địa cảnh hoặc hơn nữa rồi, cái cậu lo lắng chính là những người của đoàn
mạo hiểm giả đã cùng cậu vào sinh ra tử trong thời gian qua. Takuto nhìn tên
đội trưởng nói:


  • Trước khi Ma Viêm Đảng tìm tới ta để ta cho ngươi một bài học, sẵn trả lại
    cú đánh lần trước luôn

Nói xong, ngay lập tức Takuto lao thẳng đến ngay trước mặt tên đội trưởng tung
một quyền ngay mặt tên đó. Không có một chút kháng cự nào xảy ra, hay nói cách
khác với mức độ chênh lệch thực lực giữ Bán Bộ Nhân Cảnh cùng Nhân Cảnh trung
kỳ thì tên đội trưởng cũng không khác gì bao cát cả hắn bị văng xa hơn mấy
trăm mét rồi gục xuống bất tỉnh, đó là Takuto còn nương tay chứ nếu không thì
hắn đã tử nạn đương trường.

Xong việc cậu quay qua những tên lâu la đang giữ cô gái Julie và trừng mắt lên
không làm gì nhiều thì bọn chũng đã tỏ ra sợ hãi và chuồn thẳng. Lúc này anh
đội trưởng và đội viên cảm ơn Takuto


  • Cám ơn cậu, nếu không có cậu hôm nay chúng tôi chắc chắn bị tiêu diệt rồi,
    chưa kể Julie bị tên cầm thú ấy làm nhục nữa cậu thật sự cứu chúng tôi lần nữa

Nói rồi anh đội trưởng cũng lộ bộ mặt tiếc nuối


  • Anh xin lỗi vì bọn anh mà em đắc tội với Ma Viêm Đảng, thực lực của bọn anh
    quá yếu không giúp em được.

Takuot thấy được sự lo lắng chân thành của anh đội trưởng cũng hơi cảm động
cậu cười mà không phải cười nói.


  • Ha! Ha! Cái đó anh không cần lo, cái anh cần phải làm là nên đi khỏi đây
    một thời gian đi, nếu cái Ma Viêm Đảng bắt các anh để lôi em ra thì em không
    biết mình có đánh lên thẳng tổng bộ của của bọn chúng không nữa đó.

Anh đội trưởng nghe vậy mà cảm thấy lạnh người, Takuto đang thật sự tỏa ra sát
khí khủng khiếp khi chỉ mới tưởng tượng ra điều đó, chứng tỏ cậu rất trân
trọng những người đồng đội mà cậu chỉ gặp trong ít lâu thế này.


  • Quả nhiên tuổi trẻ tài cao lại đầy can đảm nữa, không biết cậu có thể cùng
    tôi đi gặp mặt một người không?

Một giọng nói vang lên và anh đoàn trưởng quay lại thì thấy một người đàn ông
khoảng 60 tuổi mặc đồ sang trọng, theo cảm nhận của Takuto ông ta cũng đạt đến
Nhân cảnh trung kỳ rồi.


  • Ngài Monach, sao ngài lại tới đây

Anh đội trưởng ngạc nhiên lên tiếng kèm với sự ngạc nhiên, người đàn ông cũng
mỉm cười nhìn Takuto lên tiếng


  • Ta theo lời thành chủ, tới mời thanh niên này tới gặp ngài ấy một chút.

Takuto không hiểu người đàn ông này gặp mình để làm gì nhưng theo lời kể của
mọi người đây thì người tên Monach này chính là tổng quản của phủ thành chủ,
đứng đầu nơi đây, có sức ảnh hưởng lớn, ngay cả Ma Viêm Đảng có cường giả Địa
Cảnh trấn thủ cũng không muốn gây sự quá đáng với phủ thành chủ. Do thành chủ
là luyện dược sư lại có thực lực của Địa Cảnh tinh thông hỏa hệ ma pháp lại có
thủ đoạn tấn công bằng tinh thần lực rất lợi hại cho nên có thể nói thực lực
của thành chủ không hề kém so với thủ lĩnh Ma Viêm Đảng. Thực ra nếu thành chủ
không phải là luyện dược sư cấp cao thỉ thủ lĩnh Ma Viêm Đảng cũng không đến
nỗi kiên kị vì đằng sau hắn có tông môn viễn cổ nhưng thân phận luyện dược sư
là một trong những thân phận có sức hiệu triệu cường giả rất lớn. Ai mà không
muốn có một luyện dược sư luyện đơn dược cho mình sử dụng chứ nhất là luyện
dược sư cấp cao cái giá phải trả cho họ khi luyện đơn có khi là chính là thêm
một phần nguyên liệu hoặc có khi đắt hơn nữa.

Trở lại vấn đề trước mắt, Takuto khi nghe thấy điều đó cậu cũng tiến lên đối
mặt với người tên Monach này cười mà dường như thêm tý thách thức:


  • Nếu tôi không đi, thì ông sẽ làm gì? Động thủ à?

Một câu hỏi đầy mùi thuốc súng được đưa ra, nhưng người đàn ông cũng không tỏ
ra bất mãn mà vẫn tươi cười:


  • Cậu sẽ đồng ý?


  • Tại sao?


  • Cậu đã nghe qua Liệt Diễm Sư Thú chưa?


Sauk hi nghe xong câu nói đó, Takuto cảm thấy một kết giới cách âm được bày ra
có vẻ ông ta không muốn người khác nghe lén, Takuto cũng lắc đầu


  • Cậu có phải đang thu mua tinh huyết của yêu thú cường đại đúng không? Thế
    thì con này là Yêu thú địa cảnh chân chính đó.

Nghe tới đó, Takuto bỗng nổi lên hứng thú, quả thật bây giờ cậu đã có tinh
huyết khá nhiều và cũng gần đủ rồi, nhưng cao nhất cũng chỉ có bán bộ địa cảnh
thôi chứ vô sâu trung tâm Vô Tận Hoang Nguyên, lãnh địa của Địa Cảnh yêu thú
trở lên thì cậu ta chưa dám vào, thật ra với sức cậu thì đấu với bán bộ Địa
Cảnh còn chút miễn cưỡng nói chi đến địa cảnh chân chính. Nhưng bây giờ nghe
nói đến điều đó nếu Takuto nói không hứng thú chính là nói dối. Takuto tiếp
tục yên lặng nghe câu chuyện từ người đàn ông tên Monach này.

Thì ra, trong một lần thám hiểm, thành chủ đã tình cờ phát hiện một thạch động
nơi đó có rất nhiều hỏa thiên tinh. Nói về hỏa thiên tinh đó là một loại quặng
được sinh ra ở nơi cư trú của ma thú cường đại về hỏa hệ trong lâu năm mà hình
thành, cấp bậc yêu thú càng cao thì hỏa thiên tinh càng quý hiếm với cường giả
hỏa hệ cấp cao cho nên giá của chúng cũng tương đối đắt đỏ. Và trấn thủ thạch
động này chính là con Liệt Diễm Sư Thú thực lực Địa Cảnh sơ kỳ.

Sau khi biết được tin tức, thành chủ muốn một mình độc chiếm khu này nên đã
từng cùng Monach đấu với con yêu thú này nhưng đã không thành công, mặc dù cả
hai bên đều không hề đấu hết sức nhưng thành chủ đã biết chắc cho dù phe mình
dốc toàn lực cũng chỉ lưỡng bại câu thương nếu cứ đánh trong lãnh địa của nó.
Nên ông ta đành phải kiếm thêm một trợ thủ thích hợp. Và bằng với mạng lưới
tin tức của mình ông ta đã thấy được Takuto thích hợp cho vị trí này không chỉ
vì cậu mạnh mà còn người có thể tin tưởng được. Nếu lúc nãy Takuto e sợ Ma
Viêm Đảng bỏ mặc đồng đội của mình thì cậu đã không có được cơ hội này.


  • Thôi được rồi! Tôi đi với ông một chuyến vậy.

Thấy vậy người đàn ông cũng vui vẻ và dẫn cậu ra xe để đưa về phủ thành chủ.
Quả nhiên trên đường đi, Takuto cảm nhận được danh vọng của thành chủ ở nơi
này các lính canh gác tuần tra chỉ nhìn thoáng qua cũng đã nhận biết và tỏ
thái độ cung kính với đoàn người của họ, nhiều người còn thậm chí thắc mắc về
thân phận của Takuto tại sao có thể được phủ thành chủ tiếp đón hậu đãi như
vậy. Đi tới trung tâm thành thị nơi sầm uất nhất ở khu vực này, thật ra khu
lần trước mà Takuto đến chỉ là một thành nhỏ giáp với khu ngoại vi giáp với Vô
Tận Hoang Nguyên, so về sự sầm uất thì xa xa mới được như ở đây.

Phủ thành chủ nằm ngay phía đông của ngôi thành lớn này, còn lại ba đại gia
tộc ở khu này thực lực chỉ dưới phủ thành chủ phân biệt là Lạp Khắc gia tộc,
Lạc Ly gia tộc, Xuất Vân gia tộc. Và theo những gì Takuto nghe được thì quan
hệ của họ không được tốt lắm luôn minh tranh ám đấu không ngừng. Takuto thấy
nơi này cũng không khác gì đế đô cho lắm lúc nào các đại gia tộc cũng không
ngừng chèn ép nhau để mình mạnh lên. Có vẻ ba đại gia tộc này đều có một cường
giả Bán Bộ Địa cảnh trấn thủ nên chưa xảy ra chiến tranh toàn diện. Người tổng
quản Monach bỗng nói:


  • Vài ngày sau, 3 đại gia tộc sẽ có một cuộc thi giữa những người trẻ tuổi
    trên 10 và dưới 25 để tìm ra hào kiệt giỏi nhất nơi này. Mà năm nào phần
    thưởng cũng rất hậu đãi, nhưng phủ thành chủ cũng chẳng vui vẻ gì khi cứ phải
    trao quà cho ba đại gia tộc vì nếu cứ thế thì không bao lâu thực lực của họ sẽ
    vượt qua phủ thành chủ mất, đó là điều thành chủ không muốn, với lại tiểu thư
    của thành chủ năm này nới 9 tuổi đã là cường giả cấp 6 rồi cứ như vậy trong
    mấy năm sau thì vị trí của cô bé chắc chắn sẽ vượt qua các gia tộc khác nhưng
    chính vì thế dạo này tôi cảm thấy có người muốn làm hại tiểu thư. Tuy không có
    chứng cứ nhưng rõ ràng nếu suy nghĩ thấu đáo thì người của tam đại gia tộc là
    đáng nghi nhất.

Takuto nghe vậy cũng hơi kinh ngạc vì ở đế đô khi cậu giết tên thiếu gia của
gia tộc Jackson, khi đó hắn cũng có thể nói là thiên tài ở tuổi 16 có tu vi
cấp 5 mà ở đây cô bé này quả là kinh người mới 10 tuổi đã là cấp 6 rồi. Người
tông quản nói tiếp:


  • Nếu cậu không phiền thì xin giúp thành chủ áp chế 3 đại gia tộc trong năm
    nay được không. Chúng tôi xin hậu tạ, tuyệt không để cậu làm không công.

Takuto hơi do dự vì khi tuy cậu không sợ rắc rối nhưng cũng không phải là
người thích kiếm rắc rối vào người, Quản Lý lên tiếng trong đầu cậu


  • Cậu không muốn kiếm rắc rồi chứ ta khoái lắm đó, với lại chẳng lẽ cậu lại
    để cho một cô bé chưa tròn mười tuổi gánh vác chuyện này sao?


  • Thế sao ông không ra tay, cỡ ông thì 1 thổi là bay hết 3 đại gia tộc rồi
    còn gì?


  • Cường giả là phải trải qua thử thách bằng những rắc rối như vậy, với lại
    cái này không phải quá dễ đối với cậu hay sao, bọn nít ranh đó chưa ai tới Bán
    bộ nói chi là Nhân Cảnh và gia chủ của bọn chúng cũng chưa đến Địa Cảnh, chưa
    kể có phủ thành chủ đứng ra, bọn họ cũng không dám manh động đâu.


Takuto ngẫm lại cũng thấy có lý với cả việc cậu bỏ qua một đám người lớn lại
tính chuyện ám sát một cô bé chưa mười tuổi thì cậu tuyệt đối không làm được,
có một câu nói trong một Light Novel cậu đọc qua mà thấy vô cùng thích đó là
“Khi tôi yếu đuối, tôi có thể lấy đó làm cớ để không giúp người khác, nhưng
khi tôi đã mạnh lên thì tôi không thể lấy đó làm cái cớ để trốn tránh nữa.”
cho nên cậu đã quyết phải ra tay can thiệp.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #30