Sắp Xếp Kế Hoạch


Người đăng: HeiwaGaIchiban

Takuto nghe vậy gật đầu "Thực ra tôi cũng nắm được ý của Leon rồi, ý cô ấy là
lịch sử trên sách vở chưa chắc đã đáng tin đúng không. Cũng giống như thực tại
thế giới của các cậu tin rằng bên nhân tộc là chính nghĩa trong trận chiến
Nhân Thần Ma, nhưng đâu có ai biết Nhận tộc là chính là phe gây sự mở màn cuộc
chiến cơ chứ, thế nên nếu muốn điều tra về phù thủy thì phải đào sâu về sự
thật của nơi này thôi.”

Nói rồi Takuto lấy tấm bản đồ thế giới ra “Tuy nhiên, tôi cũng có một số kế
hoạch nhất định rồi.”

Chỉ tay vào một số điểm trên bản đồ và Takuto bắt đầu phân tích những điểm mọi
người cần làm.

Sau đó gần một tiếng

"Chúng ta có quá ít thông tin nên thôi cứ theo sự xắp xếp của cậu vậy. Nhưng
cậu cũng nên để ý đến tình hình chiến sự, ta không nghĩ nếu Germania đã nắm
được tồn tại gọi là phù thủy trong tay sẽ là thế lực đơn giản, có thể trong
tay họ sở hữu chủ bài gì đó." Con rắn là kẻ có thể gọi là suy nghĩ thấu đáo
nhất trong ba người đưa ra ý kiến của mình.

"Tuy biết vậy, nhưng sau khi tiếp xúc với cô gái tinh linh thì tôi có thể
khẳng định khu vực này thì tôi với Leon hai người là đủ, còn cậu với Son có
thể giúp tôi một việc này được không, nó có thể hơi vất vả đó."

'Cứ nói đi, bọn tay sẽ toàn lực giúp đỡ cậu." Son vỗ ngực nói chắc như bắp và
con rắn bên cạnh cũng gật đầu rồi cả hai cùng nghe Takuto giải thích. Và sau
khi nghe được nhiệm vụ thì con rắn cũng phải trầm tư.

“Quả đúng là nhiệm vụ này hơi rắc rối đây, ta thì không sao nhưng con khỉ cốt
đột này thì hẳn không ổn khi ở dưới nước một thời gian dài đâu. Chưa kể nếu
thế giới này có tồn tại mạnh mẽ thì những trận thủy chiến là khó tránh khỏi.
Và khi đó ta ngờ rằng con khỉ này sẽ tử nạn thôi a.”

“Hừ!!!!! Cho dù là Tề Thiên Đại Thánh cũng không giỏi thủy chiến nói chi tới
ta.” Con khỉ đột càu nhàu phản bác đưa ra dẫn chứng của một nhân vật trong cái
phim nổi tiếng nó từng coi khi ở trái đất.

“Tề thiên đại thánh ư! Thật ra là một ý hay đó chứ, Này Son cậu có coi đến tập
Con khỉ đó mượn quạt ba tiêu chưa.”

“Nè đừng có giỡn với ta nha, cái ý kiến đó không hay chút nào đâu. Ngược lại
nếu cậu có cái quạt đó thì được nhưng nếu sử dụng cái cách “Mượn” của con khỉ
đó thì ta xin kiếu.”

“Ha…. Ha!!!!” Takuto cười “Quả là trong một giây tôi thật sự nghĩ cho Hebigami
nuốt cậu vào trong bụng để chở qua bên đó, nhưng nghĩ lại thì bây giờ trong cơ
thể cậu ta độc tố đang đấu đá với nhau nên sẽ khá nguy hiểm khi làm vậy. Thế
nên….”

Takuto tháo chiếc nhẫn trên tay cậu và ném cho Hebigami.

“Như vậy hẳn đã giải quyết được vấn đề rồi đúng không, và thật sự nếu đụng
trận thủy chiến nào gay go thì cậu không ngần ngại rút lui vào chiếc nhẫn ngay
lập tức. Khỏi cần quan tâm việc nó rơi vào tay người khác.”

Con rắn cầm lấy chiếc nhẫn sau đó nhìn takuto “Thật sự điều này đáng không, ta
không nghĩ cậu lại quan tâm đến sự việc trong quá khứ như thế chưa kể đây
không phải là thế giới của cậu nữa.”

“Là người Nhật, đây không phải là việc nên hay không nên đáng hay không đáng
mà là việc tuyệt đối cần phải làm.”

Đúng là trong suy nghĩ của Takuto thì không chỉ là cậu mà cho dù là một người
Nhật Bản bất kỳ rơi vào cái hoàn cảnh này thì đây chắc chắn là việc cần phải
làm nếu không thì đừng gọi bản thân là người Nhật nữa. Tuy giống như con rắn
đó nói đây không phải thế giới cậu nhưng vì đã nghiên cứu qua lịch sử tổng
quan nên cái lý do đó đã không thể đủ cứng rắn ngăn cái hành động này lại được
và bản thân Takuto cũng nhận ra đây cũng chỉ là sự thỏa mãn bản thân, thỏa mãn
sự phẫn uất ngầm của một công dân Nhật Bản.

Khi thấy thái độ không thay đổi được của Takuto thì con rắn cũng gật đầu sau
đó thân ảnh nó và con khỉ hóa thành một làn sương mờ ảo rồi biến mất.

“Vậy thì khi nào ngươi định rời đi khỏi cái quốc gia này thế nhóc.”

Thấy sự trầm tư nặng nề của cậu, Leon lên tiếng hỏi thay đổi chủ đề, theo kế
hoạch của Takuto thì cậu dự định sẽ sớm rời đi Germania để sang các nước láng
giềng để điều tra theo diện rộng, tuy workshop và phù thủy đang được giữ ở
Germania khiến cậu khá tò mò nhưng cái vụ bản đồ di chỉ cũng khá là hấp dẫn,
nếu có thể tìm hiểu lịch sử của phù thủy thế giới này thì trong tương lai nếu
có đụng độ cũng dễ dàng đối phó hơn. Takuto đưa tấm bản đồ trên tay quan sát
một chút

“Tuy tấm bản đồ này có ma lực trong nó nhưng tôi chắc hẳn đây không phải là
toàn bộ chắc phải có thêm một hoặc hai mảnh nữa mới có thể cho chúng ta biết
thật sự nó giấu cái gì.”

“Vậy nhóc tính tìm ra những phần còn lại ư, mò kim đáy bể đó.”

“Đáy bể thì chưa chắc.” Takuto nở một nụ cười ranh mãnh

“Workshop đã tìm ra nó nhưng chắc hẳn họ không biết nó có nhiều phần vì ít ra
phải sở hữu ma lực như tôi đây mới có thể nhận biết được sự thật đó, cho nên
hẳn họ sẽ bỏ cuộc trong một thời gian ngắn. Với lại như họ nói, họ đã nắm được
phù thủy trong tay thì thời gian tới đây họ sẽ đi sâu vào vấn đề nghiên cứu
sức mạnh của phép thuật hơn là tìm kiếm những thứ không có manh mối. Như vậy
càng tiện, vì tôi đã nhớ được đặc tính ma lực của tấm bản đồ này nên chúng ta
sẽ tới địa điểm tiếp theo sớm thôi không có kỳ đà đúng là còn gì bằng. Với lại
thật trùng hợp a”

Takuto chỉ vào bản đồ, nơi một quốc gia có diện tích khá khiêm tốn ở giữa các
nước lớn, quốc gia có một câu chuyện cổ tích liên quan đến tồn tại của phù
thủy khá nổi tiếng Shiroki Majo, Eylstadt.

“Nơi đây là mục tiêu tiếp theo của chúng ta.” Nói tới đây takuto lộ ra một
biểu hiện phấn khích

“Hi vọng nó có thể cho tôi cảm giác thoải mái hơn Germania, tuy khi tới đây
tôi cũng chỉ tiếp xúc với những người bản xứ quanh thủ đô này, tuy họ cũng có
vẻ tốt bụng hiếu khách đó, nhưng….” Nói tới đây takuto nhắp môi húp một ngụm
cà phê ánh mắt có vẻ xa xăm rồi nói tiếp

“Có vẻ như là một học sinh sống trong thời bình, tôi không thể nào ưa được cái
Germania, một quốc gia đưa quân xâm lược đất nước khác. Thế nên chắc hẳn chúng
ta sẽ sớm rời đi nơi này và tiến vào lãnh thổ Eylstadt.”
Lời của Takuto có khiến Leon ngạc nhiên đôi chút, cô cứ nghĩ rằng nếu cậu muốn
điều tra phù thủy thì không phải nên tìm Workshop trước sao, nếu cần thì cướp
người khỏi tay bọn họ luôn và hơn nữa cô cũng hiểu Takuto không thích việc con
người bị bắt bớ nghiên cứu chỉ vì họ có một sức mạnh khác thường như vậy.
Nhưng bây giờ khi cậu biết phù thủy đang bị Workshop bắt giữ chuẩn bị đưa ra
nghiên cứu mà cậu vẫn không quyết định đi tiếp ứng thì quả thật là khó hiểu.

“Vậy ngươi không định cứu phù thủy sao, có thể đó là một cô gái xinh đẹp đáng
yêu đó.” Khó có thể tin được rằng Leon nói câu này với vẻ khá là bình tĩnh
không để lộ cảm xúc gì khác thường cả.

“Tôi không phải Quản Lý, không có ý định lưu những mối phong tình đâu a. Hiện
tại thì tôi chưa muốn đối đầu với workshop để tránh rút dây động rừng. Với lại
ta nghĩ nhóm người đó sẽ không thể có những hành vi quá đà với phù thủy đâu
a.”

“Dựa trên cái gì…”

“Dựa trên mức độ phát triển của khoa học, thế giới này trình độ khoa học gần
như có mức phát triển tương đồng với trái đất, cho nên khi tìm được một sự
kiện huyền bí như sự tồn tại của phù thủy chỉ được nêu trong truyền thuyết mấy
trăm năm về trước thì hẳn họ sẽ phải từ từ tiến hành nghiên cứu, không thể vội
vàng tránh hủy đi mẫu vật quý hiếm, đâu ai muốn hủy đi một cái hộp đựng kho
báu nếu chưa khai thác hết đúng không. Cho nên tôi có thể chắc rằng phù thủy
sẽ được an toàn trong thời gian này thôi a không cần lo lắng.”

Nghe lời giải thích mà mình cũng không hiểu được mấy từ Takuto nhưng Leon cũng
không thắc mắc gì thêm và bước vào chủ đề quan trọng cuối cùng

“Được rồi, vậy việc tiếp theo ngươi định tiếp đãi bổn vương ở đâu đây.”

Câu hỏi của cô gái khiến Takuto có chút đớ người dại ra, ờ há, mình quá sai
lầm khi không cân nhắc đến điều đó. Nói gì thì nói Leon tuy là sư thú nhưng
bây giờ vẫn là một người con gái, mình không thể nói cô ấy chui vô rừng sống
được, ăn đấm là cái chắc. Nhưng nếu để cô ấy sống chung với mình thì chỉ sẽ
thu hút những sự chú ý không cần thiết thôi.Mình nói gì cũng là kẻ không có lý
lịch đàng hoàng cư trú nơi thủ đô đây cũng đã thu hút chú ý của nhiều thứ
không hay ho, bây giờ việc mình ở chung nhà với một cô gái cũng không lí lịch
nốt thì chưa nói đến các thế lực bí ẩn của đất nước này chú ý đến mà nội hàng
xóm lời ra tiếng vào cũng đã đủ phiền phức rồi. Đầu óc quay mòng mòng đến
choáng váng vì nghĩ cách giải quyết của takuto khiến Leon thở dài

“Như vậy thì ổn đúng không.”

“Leon…. Cô!!!!” Takuto nhìn cô gái trước mặt mình mà không nói được lời nào.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #108