37


Người đăng: soitieutu

Trong khi Elder và Amie ra ngoài như mọi khi thì bà Anna kéo lấy con gái thì
thầm :

“Leona, con và Elder không có chuyện gì chứ hả ? Mẹ thấy cách con nhìn cậu ta
rất lạ. Con có vẻ sợ cậu ta ?”

Leona lúng túng lắc đầu chối:

“Đâu có, bọn con mới quen hồi đi làm nhiệm vụ, là anh ấy đã cứu con với lại
đâu phải mình con sợ anh Elder, cả Sue và Peter đều sợ anh ấy. Mẹ không thấy
khi anh ấy nghiêm mặt rất đáng sợ sao ?”

“Có hả ? Ờ mà hình như Sue có hơi sợ Elder thật nhưng mẹ thấy cậu ấy cũng rất
dễ chịu mà, chỉ là hơi trầm mặc ít nói chút thôi.” Bà Anna thấy khó hiểu lắc
đầu.

Nami ở cạnh cũng ra vẻ người lớn nói:

“Con là con thấy anh Elder rất đáng sợ, lần trước anh ấy chỉ trừng mắt nhìn
con là con phải uống viên thuốc kia rồi, anh ấy cũng chỉ thì thầm mấy tiếng
với tên xấu xa kia thì hắn cũng phải bỏ chạy xong rồi phát điên luôn. Như vậy
không đáng sợ sao ?”

Trong khi cả nhà Leona đang nói chuyện thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Nami chạy
ra nhìn qua khe cửa rồi quay vào báo lại:

“Bên ngoài có một người đàn ông to con, nhìn rất hung dữ. Chúng ta có nên mở
cửa không ?”

“Vậy sao đây ? Sao ông ta lại tìm tới đây ?” Bà Anna lo lắng đi qua lại thì
thầm.

“Có khi nào là bạn của Elder không ? Mấy ngày nay anh ấy ra ngoài tìm ai đó
thì phải.” Leona nói.

“Ừ cũng có khả năng. Hai đứa ở trong này để mẹ ra hỏi thử.” Bà Anna căn dặn
rồi ra ngoài.

Han đang định quay người đi thì thấy cánh cửa mở ra cũng thở phào, ông còn
tưởng trong nhà không có ai. Ông thấy người mở cửa là một phụ nữ thì hơi ngạc
nhiên hỏi :

“Xin hỏi Elder có ở đây không ?”

“Elder đã ra ngoài rồi. Mấy ngày này cậu ấy vẫn thường ra ngoài tới khi trời
tối mới trở lại. Ông có chuyện gì nhắn lại sao ?” Bà Anna thấy Han nói năng
đàng hoàng cũng thở phào hỏi.

“Vậy xin bà nhắm lại là Han tới tìm cậu ấy. Xin lỗi vì đã làm phiền.”

Khi Han đã rời đi một lúc thì lại có người gõ cửa. Nami lại chạy ra nhìn rồi
quay lại báo:

“Bên ngoài là một chị gái lớn hơn con một chút.”

“Để mẹ ra xem thử. Xem ra Elder có hẹn với khá nhiều người đây.”

Bà Anna lại ra mở cửa. Bà đứng nhìn đứa con gái không lớn hơn Nami bao nhiêu
đang sụt sịt khóc thì nghi hoặc hỏi :

“Cháu tìm ai sao ?”

“Xin hỏi có một thanh niên mang mái tóc bạc trắng và một cô gái tóc nâu xinh
đẹp không ở đây không ?” Đứa con gái không thấy mở của không phải Elder liền
nhìn dáo dác vào trong rồi thất vọng hỏi.

“Ý cháu là Elder và Amie chứ hả ? Bọn họ đã ra ngoài rồi. Cháu có việc gì sao
?”

“Vậy khi nào họ trở lại ạ ?” Đứa con gái vội hỏi.

“Buổi tối họ sẽ trở lại.”

Đứa con gái nói cảm ơn rồi rời đi, khi bà Anna quay vào trong một lúc thì lại
có tiếng gõ cửa, bà đành quyết định không đóng cửa nữa sau khi tiễn thêm một
vị khách lạ đi. Quyết định của bà là chính xác bởi một lúc sau thì có tới chín
người liên tục tìm tới chỉ để gặp Elder.

Bà Anna nhận ra khác thường thì thầm với Leona :

“Không biết Elder và hai đứa Sue với Peter đang định làm gì. Họ liên hệ nhiều
người như vậy dường như sắp làm chuyện gì đó rất quan trọng.”

“Dù sao thì cũng đâu có liên quan tới chúng ta, mẹ đừng tò mò mà.” Leona cười
khổ nói.

“Mẹ chỉ lo lắng thôi, nơi này quản lí nghiêm như vậy, nếu có ai tọc mạch thì
Elder sẽ gặp rắc rối đó.”

“Để con nói với họ.” Leona nhận việc.

“Ừ, vậy con nhắc nhở tụi nó. Có làm gì thì cũng cẩn thận một chút. Còn con
Nami, cấm ra ngoài nói bậy bạ biết không ?” Bà Anna nghiêm mặt nhìn đứa con
gái nhỏ nói.

“Con giống nhiều chuyện lắm sao ?” Nami bất mãn.

Tới khi Elder và Amie trở lại thì bà Anna cẩn thận nhắc lại lời nhắn của những
người muốn gặp hắn. Thông qua mô tả thì Elder đã biết họ là những ai, hắn cảm
ơn bà Anna rồi giao cho Leona một sấp giấy có vẻ một tấm bản đồ đường đi rồi
căn đặn:

“Nếu mai có ai trở lại tìm tôi thì đưa cho họ tờ giấy này. Có ai hỏi thì cứ
bảo làm theo hướng dẫn phía sau là được.”

“Nếu nó lọt vào tay người khác thì sẽ không sao chứ ?” Leona nhìn sấp giấy
trong tay hỏi.

“Nó chỉ là bản đồ báo nơi mọi người tập trung và lúc nào tập trung thôi. Chẳng
ai bận tâm tới nó đâu, nếu có thì cũng đâu có ai làm gì được khi mọi người chỉ
là tập trung bàn công việc.”

Elder nhún vai nói rồi đi ra cửa, hắn dừng lại nhìn về phía bà Anna nói :

“Tối nay bọn cháu sẽ không trở lại nên không phải để cửa đâu. Mọi người cứ ngủ
trước đi!”

Bà Anna định hỏi gì thì Elder và Amie đã rời đi. Bà đành quay sang Leona hỏi :

“Bọn họ tìm được nhà ở bên ngoài rồi sao ?”

“Con đâu có biết. Mà họ có rời đi thì chúng ta không cần phải chen chúc trên
một cái giường nữa thôi mà.” Leona không mấy bận tâm nói.

“Con nhỏ này, Elder là đứa con trai không tệ, nếu đợi thêm một thời gian, con
lớn hơn một chút không chừng hai đứa sinh ra tình cảm rồi cưới nhau như vậy
không tốt hay sao ?” Bà Anna gõ lên trán Leona dạy bảo.

“Ôi mẹ, con mới có mười sáu, mẹ gấp gáp gả con đi như vậy sao ?” Leona đau
lòng nói.

“Từ lúc ba của con ra ngoài không trở lại thì nhà chúng ta vẫn rất cần một
người đàn ông. Nếu lần trước không có Elder thì mẹ cũng không biết phải làm
sao nữa. Đàn ông tốt đã ít mà người có thể bảo vệ chúng ta lại càng ít, con
phải tranh thủ từ sớm. Mẹ thấy Sue cũng có ý với Elder đó, nếu không thì làm
gì mà nó nói gì thì con bé cũng nghe răm rắp.”

Elder không biết hai mẹ con Leona đang bàn luận về mình, hắn đang tìm tới căn
nhà của đứa con gái lần trước.

Khi Elder chỉ vừa gõ cửa thì cánh cửa đã mở toang, đứa con gái lần trước vội
chạy ra đón hắn. Mắt con bé vẫn còn vệt nước mắt lem luốc. Elder nhìn vào
trong, bên trong rất tối, chỉ có ánh đèn dầu leo lét chạy. Người phụ nữ trên
giường đã ngừng thở. Đứa con gái thấy Elder đi lại bên cạnh giường liền thút
thít:

“Mẹ ngủ rất lâu rồi mà em gọi mãi mẹ không tỉnh lại. Em phải làm sao đây ?Làm
sao để gọi mẹ tỉnh dậy, em đã mua thuốc cho em rồi mà.”

Amie kéo lấy con bé vào lòng an ủi nó trong khi Elder đi tới đặt tay lên động
mạch trên cổ của người phụ nữ rồi thở dài nói:

“Mẹ của em đã không tỉnh lại được nữa. Bây giờ em có hai lựa chọn. Một là đem
mẹ em đi thêu hai làm mang bà đi tìm chỗ để chôn nhưng anh khuyến khích thêu
bởi khi chôn thì mùi xác chết sẽ thu hút những con quái vật ăn thịt tìm tới.”

Đứa con gái đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn òa khóc, nó nhũn ra trong lòng Amie
nhìn về phía Elder với ánh mắt van xin nói :

“Anh gạt em đúng không ? Mẹ chỉ ngủ thôi đúng không ? Mẹ sẽ tỉnh lại mà.”

Elder im lặng lắc đầu rồi đi tới giữa nhà lấy ra một lọ thủy tinh đựng dung
dịch màu bạc và dùng bút ma thuật để khắc một ma pháp trận lớn gần hai mét.
Khắc xong ma pháp trận thì hắn quay sang đứa con gái nói:

“Bây giờ em có hai lựa chọn, một là tự mình xử lí thi thể của mẹ em, hai là để
anh thêu bà thành tro cốt sau đó em làm thế nào tùy em.”

“Cái đó là gì ?” Đứa con gái chỉ về phía ma pháp trận hỏi.

“Một thứ giống như một lò lửa.” Elder giải thích.

“Xin hãy giúp em!” Đứa con gái cắn môi suy nghĩ khá lâu rồi nhìn sang Elder
nói.

Elder đặt thi thể của người phụ nữ đã ốm như một bộ xương lên giữa ma pháp
trận rồi nhỏ một giọt dung dịch khác lên đường dẫn ma pháp, ngọn lửa màu bạc
bùng lên bao lấy người phụ nữ. Elder đi lại ngồi xuống trước mặt đứa con gái
đang quỳ sụp xuống bên cạnh ngọn lửa đang bùng cháy trên ma pháp trận nói:

“Em có dự định gì không ?”

“Em không biết.”

“Anh sẽ cho em cơ hội để được ăn no mỗi ngày, đổi lại em phải làm việc, có khi
phải dùng máu và nước mắt đổi lấy. Anh sẽ ban cho em sức mạnh mà người ta ao
ước, dạy em sử dụng nó. Cái anh cần là sự trung thành. Trung thành không phải
chỉ là nói suông, em sẽ mất đi tự do của mình khi chọn con đường đó. Nếu đã
chọn sẽ không còn đường quay lại.” Elder cẩn thận nói.

“Là cái mà anh dùng để tạo ra lửa sao ?” Đứa con gái nhìn vào ngọn lửa đang
chiếu sáng cả căn phòng hỏi.

“Nếu em muốn học nó anh cũng sẽ dạy em nhưng sức mạnh của em không phải nó.
Sức mạnh kia lớn hơn nhiều.” Elder dụ dỗ.

“Em sẽ được ăn no mỗi ngày thật không ?”

“Chắc chắn, nuôi thêm một đứa con nít thì anh vẫn làm được.”

“Vậy em sẽ theo anh. Em là Annie” Đứa con gái nhìn vào đôi mắt màu tím của
Elder giống như đang phát sáng dưới ánh lửa nói.

“Chào mừng em gia nhập vào đại gia đình của ác ma.”

Thu dọn tro cốt của mẹ Annie xong thì Elder mang theo con bé và Amie tìm Han.

Han hơi bất ngờ vì Elder tìm tới vào đêm khuya thế này, trong căn cứ hạn chế
đi lại vào ban đêm. Nếu không thì bị vệ binh bắt được sẽ rất phiền phức. Han
vội mở cửa cho họ vào, ông nhìn về phía đứa con gái đang nép sau Amie ngạc
nhiên nhưng cũng không hỏi gì.

Elder thấy ánh mắt nghi hoặc của Han liền nói:

“Annie cũng là một hạt giống tiềm năng thức tỉnh nhưng nó chưa thức tỉnh sức
mạnh của mình. Ông tìm tôi là vì đã nghĩ kỹ hay là có chuyện khác ?”

“Gần đây có người vẫn theo dõi tôi, tôi nghĩ Alva đang nhắm vào cậu. Còn
chuyện mà cậu nói tôi vẫn thấy mơ hồ nhưng nếu tôi đoán không lầm thì cậu muốn
một cuộc bạo loạn lật đổ ?” Han dè dặt nhìn Elder nói.

“Đúng là có ý đó. Vậy ông dám tham gia sao ?” Elder cười thẳng thắng hỏi.

“Cậu có biết mình nói gì không ? Cậu dựa vào cái gì để lật đổ những kẻ đang
nắm quyền nơi này ? Họ có súng, cho dù cậu mạnh bao nhiêu đi nữa thì vẫn không
chống lại vô số viên đạn.” Han lắc đầu không mấy tin tưởng nói.

“Vậy sao ? Tôi không cho rằng mình sẽ làm việc đó một mình. Tôi sẽ có một đội
quân giống như ông, thậm chí họ sẽ mạnh hơn ông ở hiện tại, đủ sức giết một
con kí sinh thể cao cấp. Khi đó ông nghĩ tôi có thể chiếm nơi này không ?”
Elder tự tin nói.

“Cậu nói là thật ?” Han trừng mắt nhìn Elder không tin được hỏi.

“Chắc chắn nhưng đội quân đó cần thời gian trưởng thành.”

“Bao lâu ?”

“Một tháng. Chỉ cần một tháng tôi sẽ giao cho ông một đội quân tinh nhuệ, ông
cần làm là dẫn dắt họ.”

“Tại sao là tôi ?” Han nghi hoặc.

Elder cười, hắn nhìn Han từ trên xuống dưới một lần nữa nó:

“Vì tôi nhìn ông vừa mắt.”


Kế Hoạch Tạo Thần - Chương #37