Bản Chất Của Căn Cứ


Người đăng: soitieutu

Elder và Amie đợi đến trưa thì họ nghe tiếng đập cửa vội vã. Khi Elder mở cánh
cửa sắt ra thì Peter cõng lấy Leona nhào vào trong, theo sau đó là Sue. Sue
vội kéo cánh cửa sắt nặng trịch đóng sầm lại rồi cài chốt cẩn thận mới trượt
xuống tựa lưng vào cửa thở hổn hển như đã kiệt sức.

Lúc này Elder mới nhìn rõ tình hình của Leona đang được Peter đặt xuống đất
một cách cẩn thận ngay khi hắn ngã lăn ra đất, cả vùng áo trước ngực của cô đã
ướt đẫm máu, trên ngực cô có một lỗ hổng khá lớn, máu đang trào ra từ đó. Mặt
cô trắng bệch vì mất máu, môi cô cũng nhợt nhạt, đôi mắt lờ đờ mơ hồ nhìn mọi
người xung quanh rồi ngừng lại trên người Elder.

Lúc này cô có thể nhìn hắn thoải mái mà không phải lén lút như những lần khác
nhưng có lẽ cũng là lần cuối.

Amie hoảng hốt, ngồi xuống kiểm tra vết thương của Leona rồi vội quay sang
Peter đang thừ người bên cạnh hỏi;

“Chuyện gì đã xảy ra ? Tại sao cô ấy bị thương nặng như vậy ?”

Peter vẫn còn sợ hãi lẫn đau khổ nói;

“Chúng tôi gặp phải một nhóm quái vật và trong đó có một con cao cấp. Nó quá
nhanh và dường như nó đã có trí tuệ, chúng tôi chưa kịp làm gì thì nó đã tới
bên cạnh Leona đâm xuyên bàn tay đầy móng của nó vào người cô ấy. Ngay lúc nó
định chuyển sang giết cả Sue cũng ở bên cạnh thì Han xuất hiện cùng người của
ông ta. Con quái vật kia bỏ chạy, chúng tôi mang theo Leona trở lại.”

Sue cũng quỳ xuống cạnh Leona, nắm lấy tay cô ta khóc nức nở. Bọn họ đều biết
Leona đã không thể cứu nữa, vết thương kia không phải là họ có thể băng bó là
xong. Máu của Leona vẫn đang chảy thấm ướt vùng áo rồi loang ra sàn.

Amie quay sang nhìn Elder, cô hi vọng hắn có thể làm điều gì đó lúc này. Elder
cau mày, hắn quét mắt qua Peter và Sue rồi lướt tới chém vào gáy của họ trước
khi họ kịp nhận ra điều gì vừa xảy ra.

“Em mang họ lên trên lầu trước đi!” Elder quay sang Amie nói.

Trong khi Amie ôm cả hai người rời đi thì Elder cũng đi lại ngồi xuống cạnh
Leona đang trợn to mắt nhìn hắn, miệng cô lắp bắp gì đó nhưng không thể nói
thành lời, phổi cô đã bị thương, máu đang trào ra mũi và miệng của cô làm nó
nghẽn lại.

Elder than nhẹ một tiếng rồi nói;

“Cô vẫn muốn tiếp tục sống chứ ? Nếu có thì điểm đầu không thì lắc đầu.”

Thấy Leona gật đầu, Elder nói tiếp;

“Nếu vì sống mà biến thành một loài khác không phải con người thì cô có muốn
sống nữa không ?”

Leona ngơ ngác, cơn buồn ngủ và cảm giác cả người đang lạnh đi cho cô biết
mình không còn nhiều thời gian, cô liền vội gật đầu lần nữa. Elder mỉm cười,
hắn hạ thấp người thì thầm vào tai Leona;

“Hi vọng cô sẽ không hối hận vì quyết định này. Chào mừng gia nhập đại gia
đình của ác ma. Cô là thành viên thứ ba.”

Sue mơ màng tỉnh lại, cô đưa tay xoa xoa sau gáy rồi nhận ra mình đang ở tầng
trên của nhà hàng, nghi hoặc;

“Sao mình ở đây ? Cổ đau quá ! Có chuyện gì đã xảy ra, không lẽ mình kiệt sức
ngất đi ?”

“Sue, có chuyện gì xảy ra vậy, Leona đâu ?” Peter cũng vừa tỉnh dậy, hắn ngơ
ngác không khác gì Sue hỏi.

“Leona, phải rồi, Leona, cậu ấy sao rồi ?” Sue cuồng cuồng bật dậy chạy đi rồi
ngã chúi nhủi lúc chạy xuống cầu thang sau đó nhịn đau tiếp tục bò dậy để chạy
về phía cánh cửa sắt. Peter cũng đang chạy theo sau cô.

Lúc này, Elder và Amie vẫn đang ngồi bên cạnh Leona nhìn tình trạng của cô ta.
Máu đã ngừng chảy, trong người cô ta cũng chẳng còn bao nhiêu máu nhưng miễn
cưỡng vẫn có thể cầm cự cho tới khi vết thương lành lại.

Elder thấy hai người Sue chạy tới cũng không tỏ vẻ gì nhìn Leona nói;

“Cô ấy chưa chết. Hai người vì kiệt sức mà ngất đi. Các người nên ngủ thêm một
chút!”

“Leona không chết ? À, ý tôi là Leona sẽ không sao chứ ?” Peter vội tát mình
một cái hỏi lại. Hắn hơi mất bình tĩnh. Sue cũng nhìn chằm chằm vào Elder chờ
câu trả lời.

Elder tìm một cái li do để giấu đi việc hắn đã cứu Leona;

“Ừ, có lẽ là cô ta may mắn, vết thương đã bị lệch một chút, nó không làm tổn
thương những phần quan trọng nên có thể cô ta sẽ không chết.”

“Tốt rồi, tốt rồi, Leona không chết. Ha ha, cô ấy còn sống.” Peter cười ngây
ngốc sau khi thử kiểm tra mạch đập trên tay của Leona.

Sue cũng thở hắt ra sau đó nhìn về phía Elder hơi nghi hoặc nhưng cô ta cũng
không hỏi gì. Cô đến bên cạnh Leona đặt tay lên cổ ta của cô ta một lúc mới
thật sự nhẹ nhõm nói;

“Mạch đập còn yếu lắm nhưng không chết là tốt lắm rồi. Chỉ ngày mai nữa là
chúng ta có thể trở lại.”

Elder nhớ tới hôm qua Peter nhắc tới kí sinh thể cao cấp liền tò mò hỏi;

“Con quái vật mà các người gặp hôm qua trông thế nào ?”

Sue giống như đang cố nhớ lại rồi nói;

“Đó là một người thanh niên cao lớn và lực lưỡng, hắn cũng không khác chúng ta
bao nhiêu ngoài màu da tái xanh và nhiều gân máu nổi hằn lên trên bề mặt da
cùng với móng tay dài và nhọn. Đôi mắt của hắn đỏ ngầu như máu. Hắn có vẻ
thích thú với sự sợ hãi của con mồi, tôi thấy hắn đã cười khi đâm bàn tay vào
trong người Leona và khi hắn lướt tới trước mặt tôi định giết cả tôi.”

Elder nghe xong Sue nói thì trầm ngâm một lúc. Hắn biết giai đoạn sinh ý thức
đã sắp bắt đầu, họ phát triển sớm hơn hắn nghĩ. Thời gian đang trở nên gấp
gáp.

“Ngày mai chúng ta rời đi như thế nào ?” Elder hỏi.

“Chúng ta tập trung lại ở bên ngoài thành phố, căn cứ sẽ cho xe tới đón chúng
ta trở lại. Chỉ tiếc là chúng tôi vẫn chưa tìm được muối hay thuốc. Lần này
trở về tay trắng sẽ gặp chút rắc rối.”

“Chuyện gì ?” Elder nhướng mày hỏi.

“Muốn ngồi xe phải trả tiền. Lần này trở lại, lại phải đi làm khổ sai để trừ
nợ.” Peter uể oải nói thay Sue.

“Khổ sai là làm gì ?” Amie cũng tò mò hỏi.

“Khổ sai là đi làm những việc nặng nhọc như khai hoang, mang vác vật liệu xây
tường thành, hoặc là những công việc rất bẩn mà người khác không làm. Trong
căn cứ rác rất nhiều và cần người dọn dẹp mỗi ngày.” Sue giải thích.

“Đó là nhẹ rồi, nếu là những cô gái đẹp thì không phải làm những việc năng
nhọc đó, họ được đưa tới nơi của đám quan viên làm người giúp việc, nhưng thực
chất làm gì thì ai cũng biết.” Peter bất mãn nói.

“Vậy cũng được ? Không có ai phản đối sao ?” Amie ngơ ngác hỏi.

“Phản đối thì được gì, liên bang trước kia đã không còn rồi. Bây giờ ở mỗi căn
cứ giống như có một ông vua, muốn làm gì thì làm, không ai quản, cả đám quan
viên chẳng khác gì. Khổ nhất là bình dân.”

Elder nhíu mày, trên môi hắn xuất hiện nụ cười hờ hững như nghĩ tới chuyện gì
đó. Hắn quay sang Sue hỏi;

“Vậy trong căn cứ có luật pháp không ?”

“Tuy là căn cứ có chút loạn và bất công nhưng luật thì vẫn có nhưng nó không
mấy được xem trọng nếu đối tượng phạm tội là giới cầm quyền hay còn gọi là quý
tộc. Trong căn cứ chỉ có hai giai cấp, quý tộc và bình dân. Nếu giữa các quý
tộc có mâu thuẫn sẽ có luật xử lí nhưng nếu quý tộc và bình dân có mâu thuẫn
thì phần thắng sẽ nghiêng về quý tộc.” Sue nói.

“Vào căn cứ thì tốt nhất là nên tránh xung đột với đám quý tộc kia để được
yên. Có nhiều người bị họ hại chết chỉ vì một mâu thuẫn nhỏ, nhất là những cô
gái trẻ đẹp, càng đẹp thì sẽ càng khó sống ở căn cứ.” Peter nhìn sang Amie hơi
lo lắng nói.

Elder nheo mắt lại khi bắt gặp ánh mắt của Peter, hắn biết ánh mắt của Peter
nói lên điều gì và điều đó làm hắn càng chán ghét cái nơi mà hắn đang định tới
nhưng hắn sẽ tới đó. Bởi hắn cần một lí do, một cái lí do để hắn đứng ngoài
cuộc nhìn vào những gì đang diễn ra mà không bị day dứt.


Kế Hoạch Tạo Thần - Chương #29