Người đăng: soitieutu
Chỉ trong năm ngày, thành phố đã trở nên hoang tàn mà nồng mùi máu, mùi hỏa
hoạn của các căn nhà ven đường trong vụ bạo loạn vừa qua. Cái đói đã làm người
ta mất đi lí trí, họ đã ăn sạch những thứ có thể ăn và lúc này họ không mua
được lương thực.
Hơn năm triệu người cùng bị cơn đói hành hạ thì đúng là một vấn đề mà không
phải ai cũng có thể giải quyết được. Siêu thị, cửa hàng, nhà kho, tất cả đều
bị cướp sạch.
Những người hoạt động càng nhiều thì sẽ càng nhanh đói, và khi càng đói thì họ
càng dễ đánh mất đi trí trí vĩnh viễn, khi mất đi lí trí thì người bị kí sinh
sẽ hoàn toàn bị thao túng bởi ổ nấm trong não của họ.
Mỗi tối Elder sẽ tìm Nina để cho cô uống máu của hắn một lần, mỗi lần chỉ uống
một ít vì hắn sợ cô sẽ trở thành con quỷ giống hắn.
“Anh ơi, gạo nhà mình còn có thể ăn bao lâu nữa?” Amie xem tin tức trên mạng
chợt hỏi
“Không lâu lắm nhưng có thể cầm cự một thời gian” Elder đang dùng ý niệm luyện
tập với những lá bài thì quay sang nói.
Amie mừng rỡ hỏi tiếp,
“Chúng ta có thể chia cho bên nhà ông Surgi một chút không? Họ hẳn đang đói
lắm, còn có Enel nữa”
Elder có thể nói không sao? Hắn có thể đối mặt với ánh mắt hi vọng của em gái
hắn mà nói không sao? Hắn không thể mặc dù hắn biết như vậy là ngu ngốc. Hôm
qua mẹ của đứa bé năm tuổi Enel nhà hàng xóm của họ sang mượn gạo, Elder chỉ
có thể giúp họ một chút nhưng như vậy là quá ít với một nhà bốn người.
“Ừ, để anh xem, chiều anh sẽ mang gạo cho chia cho họ một ít nhưng chúng ta
không thể giúp họ mãi được đâu”
Amie mừng rỡ gật đầu, thấy vậy Elder chỉ có thể thở dài, hắn còn có thể bảo vệ
cô khỏi sự đen tối của thế giới này bao lâu? Có lẽ ngày nào đó cô sẽ học được
cách để sinh tồn.
“Amie như vậy thật không có cách nào tồn tại trong thời buổi này. Hiện tại nó
chưa bị nhiễm nấm vì cậu đã cách li nó khỏi các tác nhân gây bệnh rất tốt
nhưng nó sẽ nhiễm. Cậu lại cho nó uống máu như cho Nina uống máu mỗi ngày như
một loại độc mãn tính sao?”
“Bây giờ chưa phải lúc Azura, con bé chưa sẵn sàng” Elder phản đối.
“Cậu nên nhớ khi nó càng lớn thì đau đớn nó gánh chịu cũng sẽ tăng theo, thất
bại, nó sẽ chết. Nếu ngày nào đó thần sứ tìm cậu, Zed tìm tới cậu thì ai sẽ
bảo vệ nó, không ai cả, nếu nó chỉ là một sinh vật yếu đuối, nó sẽ chết, ta
rất chờ mong ngày đó” Azura đang ép Elder phải chọn lựa.
Elder thấy Amie đang ngẫn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ, lại trầm mặc. Hắn đã suy
nghĩ rất lâu nhưng hắn vẫn không cách nào đưa ra quyết định.
“Amie, em có tin rằng thế giới này có siêu năng lực không?”
Amie ngơ ngác nhìn sang Elder rồi phì cười
“Anh làm như em là con nít vậy”
Elder không nói gì chỉ nhìn về phía Amie sau đó dùng ý niệm giống như những
cánh tay nâng lấy cô bay lên không trung.
“Á aaa…cái gì vậy, có gì đó đang nâng em bay lên. Là anh làm? Anh có siêu năng
lực?”
Amie lúc đầu sợ hãi la hét nhưng thấy không có nguy hiểm gì bắt đầu thích thú
rồi hào hứng nhìn về phía Elder chờ một câu trả lời. Một đứa con gái luôn xem
anh trai là thần tượng đến khi phát hiện anh trai mình còn có sức mạnh siêu
nhiên thì kích thích cỡ nào cũng sung sướng chừng nào.
Elder chầm chậm thả Amie xuống trở lại ghế rồi nhìn cô hỏi một cách nghiêm túc
“Em muốn trở thành giống như anh chứ? Có sức mạnh siêu nhiên”
“Có thể sao? Chẳng phải chỉ có các siêu anh hùng mới có sức mạnh siêu nhiên
sao?” Amie mừng rỡ nhưng cũng hơi lo lắng chỉ là một ảo tưởng của chính mình.
Elder gật đầu nói
“Có cách để em có thể giống như anh nhưng sẽ rất đau đớn, em sợ đau sao?”
Amie hơi e ngại, đúng là từ nhỏ thì Elder bảo vệ cô rất cẩn thận, rất ít khi
cô bị thương, chịu đau thì càng ít nhưng cô vẫn gật đầu khẳng định.
“Em không sợ. Khi nào chúng ta có thể bắt đầu?”
“Vậy hiện tại sẽ bắt đầu, trước đó em vào phòng đợi anh một lát” Elder nói
xong thì Amie cũng bật khỏi ghế chạy vào phòng và chờ đợi.
Azura cười hí hửng nói;
“Cậu định thế nào? Cắn thật à?”
“Ta có cách của mình.”
Elder lấy ra các lọ nước ma thuật dùng để vẽ ma pháp trận để khắc lên sàn nhà
một ma pháp trận hình tròn khá lớn bằng dung dịch màu lam sẫm rộng gần hai
mét.
Khi nét vẽ cuối cùng hoàn thành, Elder đi vào phòng gọi Amie ra bảo cô nằm
giữa ma pháp trận mà hắn vừa vẽ. Amie rất nghi hoặc nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm
xuống sàn và chờ đợi.
Elder tiến lại cầm lấy một ngón tay của Amie, dùng thanh kiếm Azura thu nhỏ
cắt một rảnh máu khá sâu trên tay của cô sau đó cắn mạnh vào lưỡi và bắt đầu
truyền máu.
Hỗn hợp nọc độc, máu, nước bọt của Elder được truyền qua tay của Amie một cách
chậm rãi. Amie trợn mắt nhìn Elder ngậm lấy ngón tay của mình, cô không biết
Elder đang định làm gì nhưng mặt cô đã ửng đỏ vì xấu hổ.
Khi máu của Elder và máu của Amie đã hòa lẫn vào nhau chúng bắt đầu bài xích
làm mặt Amie tái nhợt, cô bắt đầu cảm thấy đau đớn. Azura cắt lấy lòng bàn tay
của Elder để máu từ tay hắn rơi vào ma pháp trận.
Ngọn lửa màu lam bùng lên không nóng cháy mà hiền hòa mát mẻ như hơi lạnh từ
băng dần bao lấy Amie. Amie đang chịu đựng đau đớn thì ngọn lửa màu lam bao
lấy cô, cô bắt đầu thấy mơ hồ, cơn đau đường như đã giảm nhưng vẫn rất đau.
Elder vẫn tiếp tục truyền máu của hắn sang Amie, máu của hắn có tính đồng hóa
rất mạnh, chỉ một lúc thì phần lớn máu của Amie đã bị thay thế bởi máu của
hắn. Còn lại là chờ thay máu hoàn toàn và thay đổi thể chất.
Khi mặt Elder đã trắng bệch thì hắn mới ngừng tiếp tục truyền máu sang cho
Amie. Hắn đã chuyển gần một nửa máu của mình sang cho cô, lúc này hắn rất suy
yếu nhưng hắn không hối hận khi làm như vậy, có càng nhiêu máu của hắn thì
tiềm lực của Amie càng lớn.
Amie đã chìm vào trạng thái nửa hôn mê, cơ thể cô đã không thể cử động, lúc
này chỉ còn ý thức của cô nhận thức những gì đang xảy ra xung quanh. Cơn đau
tận xương tủy vẫn còn day dẳng.
“Không nghĩ tới cậu lại dùng tới ma pháp trận để hổ trợ quá trình chuyển hóa.
Nó có cái lợi là đau đớn của con bé sẽ giảm nhưng cái hại là năng lực của nó
sẽ bị ảnh hưởng. Khi chịu đựng đau đớn càng nhiều thì sức mạnh tinh thần mới
càng mạnh”
Azura cười hả hê như sắp thấy sự hối hận trên vẻ mặt của Elder khi hắn dám tùy
tiện quyết định.
Elder lắc đầu cười nhạt.
“Ta chỉ muốn Amie vui vẻ sống, có đủ sức mạnh tự vệ là được, còn việc đánh
nhau thì cứ để ta lo.”
“Hừm, vậy cậu bỏ nhiều máu như vậy làm gì?” Azura khó hiểu hỏi.
“Để bỏ qua quá trình đi tìm máu để thức tỉnh huyết mạch. Nếu trước kia mi cho
ta thêm nhiều máu thì lúc đó ta đâu phải khổ cực chạy khắp nơi” Elder bất mãn
nói.
Azura không phản bác xem như thừa nhận sự keo kiệt của mình. Elder cũng lười
để ý tới hắn.
Elder vì mất máu quá nhiều nên hắn cũng cần nghỉ ngơi hồi phục và tìm nguồn
máu bổ xung. Trời vừa sụp tối thì hắn đã rời khỏi nhà và chạy một vòng trong
khu vực, mục tiêu của hắn là những con thú đã bị kí sinh và những người kí
sinh đã hóa điên.
Trong thành phố lúc này vô cùng loạn, có người điên đuổi theo nhóm người ra
ngoài tìm thức ăn, có người tỉnh tranh giành những túi thức ăn vừa được cướp
từ nơi nào đó, tiếng còi xe inh ỏi, tiếng la mắng, tiếng hét thảm cứ vang lên
văng vẳng.
Cũng có nhiều người giam mình trong nhà để tránh đi đám người điên và những kẻ
cướp bóc, họ liều mạng giữ lại những túi lương thực cuối cùng, cũng là giữ lại
hi vọng sống của họ và gia đình.
“Ba ơi, con đói!” Giọng của một đứa con gái non nớt vang lên nho nhỏ trong căn
phòng tối om.
“Cố chịu đi con gái, sáng mai ba sẽ tìm thức ăn cho chúng ta” tiếng của một
người đàn ông khàn khàn mang theo vẻ lo lắng. Ánh mắt ông vẫn không rời khỏi
cửa sổ để nhìn xuống đường.
“Nhưng con đói lắm, con muốn ăn, con muốn mẹ…hu hu…con muốn mẹ” đứa con gái
lại gào khóc.
Tiếng khóc của đứa con gái làm người đàn ông xót xa, ông kéo con bé ôm chặt nó
vào lòng nhưng tiếng khóc của nó chợt im bặt. Ông hoảng hốt nhìn xuống, dưới
ánh đèn hắt vào từ ngoài cửa sổ, ông nhìn thấy ánh mắt của đứa con gái trở nên
vô hồn.
“Con gái…Mihara…con làm sao vậy?” Người đàn ông vội lay đứa con gái chợt con
bé nhào tới cắn chặt vào cánh tay của ông, miệng nó giống như đang uống máu từ
nơi vết thương của ông.
“Grừ….” Tiếng gầm gừ của đứa con gái làm người đàn ông ngồi bệch xuống sàn,
lúc này ông giống như kẻ mất hồn, vết thương ở tay không làm ông nhíu mày một
cái, ông đang nhìn con bé ăn chính cánh tay của mình, nước mắt ông lăn dài rồi
ông tựa vào tường, ôm lấy đứa con gái bé nhỏ, tay còn lại của ông khẽ vuốt mái
tóc của nó.
Đứa con gái cảnh giác quay đầu nhìn ông, nó không nhận thấy sự nguy hiểm nào
từ ông, nó tiếp tục quay lại với cánh tay.
Elder đang đứng trên mái nhà, hắn biết tất cả những gì đang xảy ra trong
phòng, lúc này hắn ngẩng mặt nhìn lên trời, như cố che giấu đi những giọt nước
mắt chực trào ra. Tay hắn nắm chặt, móng tay sắc lẹm đâm sâu vào lòng bàn tay
làm máu của hắn nhỏ giọt xuống mái nhà.
“Xin lỗi” Elder lần nữa nói tiếng xin lỗi nhưng hắn cũng không biết mình tại
sao phải xin lỗi, vì hắn cũng là một thần sứ sao? Hắn thả mình nhảy xuống
đường, đám người điên ùa tới.
Thanh kiếm Azura xuất hiện tay tay của Elder, đó là một thanh kiếm màu đen hai
lưỡi rộng khoảng bốn ngón tay, dài khoảng một mét, ở chỗ chắn tay giống như
hai cái cánh dơi dang rộng, phần chuôi kiếm có một cái đầu rồng. Một sợi xích
lộ ra ở đầu rồng nối liền với cánh tay của Elder giống như nó mọc ra từ da
thịt.
Elder định dùng kiếm để kết thúc tính mạng của những kẻ đáng thương nhưng
Azura vội gào lên;
“Đừng, Elder, đừng lãng phí, chúng ta ra đây để tìm máu mà không phải là giải
thoát họ. Chúng ta cần máu.”
Elder khựng lại, hắn đang lưỡng lự, hắn nhắm mắt lại, thanh kiếm cũng thu nhỏ
lại chỉ còn khoảng một gang tay, nó đung đưa dưới bàn tay của Elder bằng sợi
xích màu đen như đang chờ đợi.
Sau một tiếng thở dài, lưỡi kiếm mang theo sợi xích bay tới xỏ xiên qua đám
người điên đang nhào tới muốn tấn công Elder, sợi xích giống như kéo dài vô
tận, nó dần đan thành một tấm lưới lớn và sáng lên những sợi màu đỏ như máu.
Tiếng của Azura cười hả hê mừng rỡ, hắn điên cuồng hút lấy năng lượng sinh
mệnh cùng máu và linh hồn của những kẻ đáng thương đang bị hắn giữ chặt.
Quá trình hút máu rất nhanh đã kết thúc, trên đường chỉ còn lại những đống tro
bụi, con gió thổi qua xóa đi những dấu vết còn sót lại khi Elder xoay lưng rời
đi. Gần đó có những cặp mắt sợ hãi, bàng hoàng vẫn đang dõi theo bóng lưng của
hắn, họ không biết hắn là ai nhưng lúc này họ đều gọi hắn là ác quỷ.