Người đăng: Người điên một cõi
Tiếp cảnh chương 13…
“Có thể giải thích cho tôi rõ hơn về câu nói lúc nãy không?” – Thắng
hỏi.
“Đơn giản thì, thần ở đây cố tình áp đặt một luật lệ bị cấm lên
thế giới này, ngăn cản sự ra đời tự nhiên của một vị thần khác.” –
Trước mặt Thắng, một người đàn ông trung niên trả lời.
Thấy Thắng vẫn hiện vẽ nghi hoặc, người đàn ông liền móc trong túi
ra một quyển sổ nhỏ màu đen, đưa cho Thắng…
“Tự coi đi!” – Người đàn ông nói.
Thắng dỡ từng trang của quyển sổ, lát sau, cậu đưa trả nó lại cho
người đàn ông. Nhận quyển sổ từ Thắng, người đàn ông hỏi…
“Giờ thì cậu biết phải làm gì rồi chứ?”
“Ừ, biết rồi, đi về.” – Thắng trả lời ngọt xớt!
“Ôi trời, cậu cố chọc cười tôi đấy à? Giờ thì việc cậu phải vào
đó và trói gô kẻ trong đó lại!” – Người đàn ông than thở.
“Ra là ngươi ở đây à!” – Jesus từ trong tượng thần đi ra, nhìn về
phía Thắng lên tiếng.
Thắng quay lại nhìn về phía Jesus, nhưng chưa kịp nói gì thì Jesus
lại lên tiếng…
“Theo ta”
Nói rồi, Jesus định quay lại trong tượng thần nhưng rồi người quay
lại nhìn một vòng và nói...
“Tất cả giáo sĩ đạo Agis, ta nghĩ các ngươi cũng nên đi theo ta, dù
sau việc sấp tới sẽ liên quang khá lớn tới thế giới của các ngươi!”
Lúc này, Jesus mới tiến vào trong tượng thần, Thắng theo sau, kế đó
là kẻ giữ luật của 300 năm trước, vị quốc vương và những giáo sĩ
còn lại trong đền thì sau một lát băng khoăn thì cũng liều mình
tiến vào theo sau.
…
Sau khi tiến vào tượng thần…
Thắng, mọi người và một thần đang đướng trên một hành lang lớn,
cuối hành lang là một cánh cửa….
Không chút do dự, Jesus tiến về cánh cửa nơi cuối hành lang, kéo theo
sau là một đoàn người, khi đến sát cánh cửa Jesus dừng lại.
Từ bên trong cánh cửa, âm thanh cãi lộn tràn ra…
“Hừ, thế giới này chỉ cần 1 vị thần là đủ!” – Giọng nữ.
“Ta khuyên ngươi nên thu tay lại, chuyện một vị thần, vì sức mạnh và
địa vị, chia rẽ uyên ương, giết chết trẻ nhỏ, không chuyện nào từ,
nó mà lộ ra, thì ngươi, mặt mũi cũng chả có đâu mà gặp người
khác.” – Giọng nam bình thản.
“Ta biết mình đang làm gì, không cần một kẻ đến thần cũng không
phải như ngươi khuyên bảo, hơn nữa cũng đã quá muộn để thu tay rồi,
ta đã phái một binh đoàn Grom đến đó để xử sạch lũ người dám
chống lệnh ta rồi!” – Giọng nữ.
Nghe đến đây, nhà vua và các giáo sĩ mặt mày trắng bệch ra.
“Vẫn kịp, đám người nộm của ngươi, ta dẹp hết rồi, ta khuyên ngươi,
thu tay lại, hoặc ngươi sẽ chết?” – Giọng nam vẫn bình thản.
Lúc này thì đám nhà vua và các giáo sĩ thở dài một hơi.
“Ta, một vị thần, sẽ chết, ha ha ha, nực cười, ngươi nghĩ kẻ nào sẽ
giết được ta, ngươi sau, hay các vị thần kia, hay kẻ giữ luật mà các
vị thần vẫn nom nớp lo lắng, ta thật không hiểu, kẻ giữ luật, chung
quy vẫn là con người, làm sau mà giết được các vị thần cơ chứ?” –
Giọng nữ giễu cợt.
“Ta cho ngươi biết, ta chẳng những sẽ không thu tay lại, hơn thế, ta sẽ
tận lực ngăn cản cuộc hôn nhân ấy, hơn hết, ta đã đặt một lời
nguyền lên vị thái tử kia, khiến hắn không thể có con!” – Giọng nữ
mạnh miệng.
“Một vị thần trẻ người non dạ!” – Giọng nam vẫn bình thản. – “Mấy
người ngoài đó, vào được rồi đấy.”
Đúng lúc này, quyển sổ trong tay Thắng sáng lên, nó mở ra, bên trong
chỉ có một dòng chữ: “Agis, trực tiếp can thiệp vào quy luật vận
hành của một thế giới, ngăn cản sự ra đời của một tân thần, hình
phạt: hủy đi thần cách! Kẻ giữ luật nếu không chấp hành tương đương
án tử”.
Thắng nhìn vào dòng chữ mà tự thán “Án tử, bị hố nặng rồi!
Nhiệm vụ lần này GM giao không có lời, tôi muốn hủy nhiệm vụ, à mà
không được, hủy đồng nghĩa với chết, mà không có gì đảm bảo là
mình sẽ được hồi sinh cả! ”
Jesus mở cánh cửa, tiến vào trong, bên trong là căn phòng mà Thắng
đã đến lúc nãy, chỉ là, trong phòng lúc này trừ những người mới
tiến vào, thì chỉ có duy nhất một người.
“Thượng thần, xin hãy cho phép tụi nhỏ…” –vị vua lên tiếng.
“Hừ, không đời nào! Anh hùng, ta phong ngươi làm anh hùng không phải
để chống đối ta, nay ta tuyên ngươi tội chết vì dám chống lại ta!” –
Từ bên trong tấm màn, vị thần vung tay và một tia sáng phóng về
phía nhà vua.
Tia sáng chạm vào người nhà vua rồi biến mất, theo lý lúc này nhà
vua phải chết nhưng người vẫn sống mạnh khỏe đứng đó.
“Không thể nào, lời nguyền của ta không hiệu nghiệm?!” – Giọng vị
thần ngạc nhiên.
“Bởi vì kẻ này đang nằm dưới sự bảo hộ của ta, Agis, ngoan ngoãn
theo ta về Thiêng giới đi!” – Jesus lên tiếng.
“Ngài là… Jesus!”
Cùng với giọng ngạc nhiên là một cô gái bước ra từ sau tấm màn,
người cao 1m8, thân hình mảnh khảnh, dáng người thước tha, khuôn mặt
trái xoan, mắt phượng mày ngài, tóc dài ngan hông với một màu cam
nhượm ánh vàng kim, trên người khoát một chiếc áo choàn trong suốt
dài quá chân, ẩn hiện bên dưới chiếc áo choàn là một chiếc áo
ngắn tay trắng ngần, bên dưới là một chiếc váy dài tới quá mắt cá
chân có vẽ làm từ lụa, nếu chỉ nói về vẽ đẹp bên ngoài thì cô
gái ấy là “mười phân vẹn mười”.
“Tôi không về!” – cô gái ấy lên tiếng.
“Đừng bắt ta phải xài tới vũ lực.” – Jesus nhẹ giọng.
“Vũ lực, ngài chưa bao giờ đánh thắng tôi thì phải?” – cô gái giọng
mĩa mai – “Được thôi, nếu ngài dùng vũ lực mà bắt được tôi thì tôi
sẽ theo ngài về Thiêng giới.”
“Agis, đây là do con nói, ta sẽ không vì con là con gái của Odin mà
nhẹ tay đâu!” – Jesus từ tốn.
“Nói nhiều quá, ra tay đi!” – Cô gái – Agis lên tiếng.
Nói rồi, Aig tháo chiếc áo choàn của mình, đồng thời, từng luồn
sáng dần hiện lên quanh người cô, chúng tụ lại và hình thành nêm
một chiếc khiên ở một tay, tay còn lại là một thanh kiếm, một cái
ống tay dài tới cùi chỏ và bao phủ một phần mu bàn tay xuất hiện
trên hai tay cô, trên đầu, một tấm chắn bảo vệ đầu hình tam giác
được cách điệu và mở rộng đôi chút nằm ngay ngắn trên trán, chiếc
áo trắng trên người cô lúc này đã được thay bằng một chiếc giáp
nhẹ che nữa thân trên, phần hông cũng xuất hiện giáp hong như trong
những bộ phim thần thoại, chiếc váy dài lúc này đã trở thành một
chiếc váy ngắn quá gối và có một đường xẽ bên hông cho phù hợp
với giáp hong.
“Được, Thắng, lên đi!” – Jesus giọng hùng hổ.
Nghe được câu nói của Jesus, cả đám người điều ngẩn ngơ…
“Ngươi còn đứng đó làm gì, lên bắt con bé đi chứ!” – Jesus tiếp tục.
Thắng nhìn Jesus rồi nhìn về phía trước, thở dài, dù sau thì cậu
cũng phải đánh, không trước thì sau mà thôi, sau khi trang bị xong tất
cả, bao gồm cây quyền trượng Jesus cho cậu, một chiếc áo choàn nhận
được từ “Thiêng luật”, các trang bị thường dùng, Thắng bước lên phía
trước.
“Để tôi giúp cậu một tay!” – kẻ giữ luật của 300 năm trước lên
tiếng.
“Chỗ này hẹp, không đủ cho cả 3 chiến đấu, để ta thay đổi chút.” –
Jesus nói.
Rồi thì Jesus khẽ vẫy nhẹ tay, cả khung cảnh đã thay đổi từ căn
phòng sang một sân trường học rộng lớn, ngoại trừ 3 kẻ sắp đánh
nhau đang đứng dưới sân, còn lại 1 thần và 1 đống người thì đứng
trong phòng học quan sát.
“Đừng lơ là, con bé dù sau cũng là một valkyrie, danh hiệu là
Randgrid.” – Jesus nói lớn xuốn sân.
“Valkyrei? Randgrid? Xin đắng tối cao có thể cho chúng tôi biết những
từ đó có ý nghĩa gì không?” – một vài giáo sĩ cung kính hỏi Jesus.
“Valkyrei, đó là từ dùng để chỉ các nữ chiến thần của Asgard,
Randgrid, là danh hiệu cho Valkyrei của sự phá hủy, không một phòng
ngự nào có thể cản được Randgird!” – Jesus nhẹ giọng.
Nghe tới đây, các giáo sĩ và nhà vua điều ngỡ ngàn bởi một điều
mà họ không biết về vị thần của họ, những gì họ biết về Agis đó
là Agis là vị nữ thần của mùa màng và thịnh vượng, còn về việc
cô ấy là một vị thần chiến tranh thì họ hoàn toàn mù tịch! Họ
không thể nào liên tưởng được chiến tranh và mùa màng thì liên quan
với nhau như thế nào.
….
Tại khu nhà của Thắng, trong phòng của Nguyên…
Nguyên ngồi dậy, phát hiện ra mình đang ở trong phòng của chính
mình, việc đầu tiên mà Nguyên làm là ngồi dậy, khoanh tay lại hồi
tưởng lúc trước khi bị ngất.
Nhưng tất cả những gì mà Nguyên nhớ được chỉ là cậu đi gặp
Gilgamesh, nói chuyện phím một lát rồi cậu không còn nhớ gì hết.
Sau một lát không ngĩ được gì, Nguyên quyết định bỏ qua nó, cậu đi
tìm Thắng, lục tung cả căn nhà nhưng Nguyên không thể tìm thấy Thắng.
“Cậu ta đi đâu được nhỉ?” – Vừa tự hỏi Nguyên vừa tiến xuống tần
hầm.
Bước chân vào bên trong tần hầm, một giọng nói cất lên khiến Nguyên
chú ý…
“Con trai của Jesus tỉnh rồi đấy à?”
Nhìn về phía giọng nói phát ra, Nguyên ngỡ ngàn, bởi đó là người
mà Gilgamesh đã gập vài ngày trước, người đã cướp đi “Khởi nguyên”
của Gilgamesh.
“Cô là…?” – Nguyên cố tìm một cách xưng hô cho phù hợp nhưng lại không
biết tên đối phương.
“Cứ gọi ta theo cách ngươi muốn, ta đến để lấy tấm hình hôm trước
ngươi chụp.” – Cô gái nói nhẹ.
“Tôi chưa có in nó ra đâu, mà đó không phải mục đích thực sự của
ngươi đúng không?” – Nguyên giọng bình thản.
“Thông minh đấy, ngươi mà hừa thưởng luôn cái năng lực “Khai sáng” của
Jesus thì chắc ở đây sẽ xuất hiện một cái tôn giáo mới luôn!” – Cô
gái giọng giễu cợt.
“X, nói mục đích của ngươi đi.” – Nguyên giọng bình tĩnh.
“X, lâu lấm rồi mới có người gọi ta bằng cái tên này đó.” – Cô gái
giọng hoài niệm – “Kẻ giữ luật hiện đang ở Clao, và đang phải đối
mặt với một Valkyrei, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết điều đó thôi.”
Nói rồi, cô gái bất đầu bước về phía Nguyên, cứ mỗi bước, thân
hình của cô mờ dần rồi cuối cùng là biến mất.
….
Quay lại với Thắng…
Đối thủ là một Valkyrei, hơn nữa còn là một valkyrei có khả năng
phá hủy mọi loại phòng ngự, lúc đầu Thắng còn không tin, dựng lên
mấy cái khiên phép, nhưng mấy cái khiên phép của cậu bị phá dễ tới
không thể dễ dàng hơn, Agis chỉ cần vung nhẹ kiếm là lá chắn của
cậu đã biến mất.
Nhưng cũng nhờ có kẻ giữ luật của 300 năm trước nên đến lúc này
Thắng vẫn còn toàn mạng, cứ mỗi khi lười kiếm của Agis sắp chạm
vào cổ Thắng thì không phải là một phát súng cản lại thì cũng là
anh ta kéo Thắng ra nên thoát chết.
“Cứ thế này không phải là cách, so về tốc độ, cô ta hơn hẳn chúng
ta, so sức mạnh thì cô ta thuộc vào khoản vô đối.” – Thắng lên tiếng
khi Agis vừa lui lại cho 2 người thở một chút.
“kẻ giữ luật à, có vẽ cô ta không xem chúng ta là đối thủ và chỉ
đang cố vờn chúng ta thôi!” – Kẻ giữ luật của 300 năm trước lên
tiếng.
Nói rồi, kẻ giữ luật của 300 năm trước lấy ra thêm một khẩu Luges
PO8 từ trong người, tổng cộng là ông ta cầm 2 cây Luges PO8 ở 2 tay.
“Nói đủ rồi chứ? Xong rồi thì tiếp nhé! Mà thật tình thì không
phải ta xem thường các ngươi đâu, mà là ta cần chút thời gian để
chuẩn bị.” – Agis đứng đối diện lên tiếng.
Nói rồi, Agis cấm thanh kiếm xuốn đất, từ thanh kiếm, cây cối bất
đầu mọc ra, lan tràn ra khấp nơi, từng cái rễ cây lớn nhỏ không
ngừng trường đi và lớn lên thấy rõ.
“Bây giờ thì tôi đã hiểu tại sau ngài ấy là vị thần của mùa màng
khi mà ngài là một chiến thần rồi!”- Một giáo sĩ đứng trong phòng
học lên tiếng.
“Tiếp tục ghi hình đi, ai có giấy viết thì lấy ra ghi chép thêm, đây
là cơ hội nghìn năm có một đấy!” – Nhà vua ra lệnh cho các giáo sĩ.
Thanh kiếm của Agis tan biến mất, cây cối trên đất cũng ngưng phát
triển, trên tay Agis xuất hiện một cây kiếm khác, cô nhanh chóng lẫn
mình vào sâu trong địa hình mà cô vừa tạo ra.
“Tên ta là Maxim Dralance, dưới danh nghĩa một kẻ mang ấn ký của
“Thiêng luật”, ta ra lệnh, trao cho ta quyền năng và sức mạnh để đánh
bại kẻ tội đồ!” – Kẻ giữ luật của 300 năm trước – Maxim Dralance nói
nhẹ.
Ngay sau đó, Agis liền vung một kiếm về phía Maxim nhưng anh ta biến
mất ngay lập tức, chỉ để lại ở đó là một cái tàn ảnh. Thấy tấn
công Maxim thất bại, Agis xoay người vung một kiếm về phía Thắng đang
đứng cách đó không xa, dù rằng lưỡi kiếm chỉ chém vào không khí và
còn cách Thắng một đoạn nữa mới tới nhưng Thắng vẫn bị hất tung ra
đằng xa đồng thời trên mình còn có một vết chém.
Đoàn…
Một âm thanh vang lên, đó là tiếng súng của Maxim, viên đạn từ nòng
súng phóng ra và lao thẳng về phía Agis vừa vung kiếm. Tuy nhiên, Agis
chỉ nhẹ nhàn giơ lên cái khiên của mình để đỡ nó, rồi thì nhanh
chóng di chuyển về phía phát ra tiếng súng với tốc độ mà để lại
tàn ảnh phía sau cô.
Đoàn, đoàn, đoàn.
Liên tiếp 3 phát súng phát ra ở 3 hướng khác nhau, điều này khiến
cho Agis phải dừng lại và bắt đầu cảnh giác xung quanh, tất nhiên,
toàn bộ 3 phát đạn điều trượt.
“Cây, tìm hắn cho ta!” – Agis lên tiếng.
Thế là từ mấy cái cây, từng tên lính giáp trụ đầy đủ, tay cầm
kiếm ngắn và khiên, từ trong từng cái cây đi ra, chúng bất đầu tản
ra xung quanh và tìm kiếm Maxim.
Còn Agis, cô xoay người lại, nhẹ nhàng tiếng về phía Thắng, còn
Thắng thì đang dùng ma thuật trị thương cho vết thương của mình.
“Vô ích thôi, nhát chém từ thanh gươm của ta không thể chỉ chữa lành
bằng ma thuật như vậy đâu!” – Nhìn thấy hành động của Thắng, Agis lên
tiếng mĩa mai.
“Thật vậy à?” – Maxim đứng kế bên Agis từ lúc nào và đang chĩa súng
vào Agis.
Giật mình, Agis vung một kiếm ngan nhưng Maxim nào có ở đó, cứ như
thể vừa rồi chỉ là ảo giác vậy, ở đằng xa, Agis nhìn thấy Mamix
đang cười nhạo cô, nhưng cô không quan tâm, vẫn tiến về phía Thắng.
Đứng trước Thắng, Agis vung kiếm lên và chém thẳng vào đầu Thắng,
nhưng không có máu chảy ra.
“Đồ giả, từ lúc nào?” – Agis tỏ ra ngạc nhiên.
“Ngay lúc cô chém đấy thôi.” – Maxim trả lời.
“Khá lắm, kẻ giữ luật quả nhiên không phải một danh từ để gọi cho
vui!” – Agis cảm thán.
“Cám ơn đã khen!” – Maxim nói.
Từ những cái cây xung quanh Agis, hàng chục Maxim bước ra và chĩa
súng về phía Agis.
“Toàn bộ điều là thật?” – Agis nhìn quanh trong sự ngạc nhiên.
Không trả lời, tất cả những gì Maxim làm là bóp cò. Đạn từ bốn
phương tám hướn lao về phía Agis một cách đồng loạt và vây kín hết
đường lui của Agis.
Những tưởng cô nàng sẽ bó tay chịu trói nhưng cô lại giơ tấm khiên
lên.
“Абсолютная защита” – Agis hét lên.
(Абсолютная защита: phòng thủ tuyệt đối)
Áo giáp trên người Agis hiện lên một quần hào quanh nhẹ.
“Éliminer âme” – Một Maxim khác đứng xa lên tiếng đồng thời bóp cò.
(éliminer âme: tước hồn, loại bỏ linh hồn)
“Арест и смертная казнь” – Agis đáp trả.
(Арест и смертная казнь: bắt giữ và án tử)
Kết thúc chuỗi đối đáp tên chiêu thức, Agis thì bị đạn từ khấp nơi
bắn vào nhưng những viên đạn đó lại dị dội ngược lại khi chạm vần
hào quang trên áo giáp của cô, ngay khi hào quang trên áo giáp của cô
vừa tất liệm, một viên đạn nữa bắn thẳng vào đầu cô.
Maxim cũng chẳng dễ chịu gì, ngay khi bắn viên đạn cuối cùng đó, anh
nhanh chóng lui lại nhưng vẫn bị mấy cái dây leo trói lại, khiến anh
quỵ xuống trong tư thế quỳ gối, tiếp đó là một đao phủ từ những
sợi dây leo bện lên xuất hiện và bổ một đao về phía cổ Maxim.
Đao phủ bổ đao xuống, đồng thời viên đạn của Maxim cũng chạm vào
đầu của Agis.
Bang….
Hai âm thanh ở hai nơi đồng thời vang lên.
Ở phía Agis, đó là tiếng viên đạn đập vào đầu cô, chính xác hơn
thì viên đạn đập vào tấm chấn bảo vệ đầu, tuy vậy cũng khiến Agis
văng ra xa, đồng thời từ trên người Agis, một luồn ánh sáng bay ra
nhanh chóng được Jesus thu lại.
Ở phía Maxim, đó là tiếng 2 phát súng bắn đồng loạt về phía đao
phủ, tuy không tiêu diệt được nó nhưng cũng khiến đao phủ chệt hướng,
chém nhầm lên mấy cái dây leo trên lưng Maxim, giúp anh ta thoát ra,
nhưng Maxim vẫn bị thương không hề nhẹ.
Agis chật vật đứng dậy, có vẽ đòn vừa rồi ảnh hưởng khá lớn đến
cô.
“Địa hỏa đăng thiêng” – Giọng của Thắng vang lên.
Ngay khi đó, một ma trận nhanh chóng hình thành dưới chân Agis, không
đợi cho Agis kịp hoàn hồn, một cột lửa khổng lồ màu trắng xanh
phóng thẳng lên, nuốt chửng Agis.
Tuy nhiên, ngọn lửa đó không cản được bước chân của Agis, từ bên trong
ngọn lửa, một cây kiếm lao ra, nó nóng đỏ do đã bị lửa nung. Cây
kiếm cấm thẳng vào một thân cây và xuyên qua nó.
Bên kia thân cây, Thắng, từ nơi đang núp nhanh chóng dịch chuyển sang
phía sau một cái cây khác, nhưng cái cây mà cậu vừa mới chuyển sang
liến trói cậu lại.
Agis từ trong cột lửa nhanh chóng lao về phía Thắng bị trói với vận
tốc để lại tàn ảnh phía sau.
Maxim thì đã biến mất tự lúc nào rồi, thấy sắp sửa bị ăn chém từ
phía Agis, Thắng liền kích hoạt hết toàn bộ ma thuật mà cậu đã
chuẩn bị sẵn, 3 mũi hỏa thương nhanh chóng hình thành trong không
trung.
Tuy nhiên, tốc độ của Thắng thì không nhanh bằng Agis, Thắng còn chưa
kịp hình thành hoàn tất một mũi thương thì Agis đã đến trước mặt
cậu và đã sẵn sàng để vung kiếm.
Agis vung kiếm lên, chém vào Thắng, nhưng cùng lúc đó, Nguyên không
biết từ đâu xuất hiện, trong tay cậu cầm một cây thập tự giá lớn
bằng cánh tay đập thẳng về phía Agis.
Đòn đánh của Nguyên làm khiến cho Agis, thay vì chém vào cổ Thắng
thì lại chém lệch vào cánh tay Thắng, khiến Thắng văng ra xa, còn
Agis thì bị cây thập tự giá đập trúng khiến cô trượt một đoạn trên
đất, đồng thời cái khiên của cô cũng vỡ ra từng khúc.
“Thật là, bạn cũ lâu ngày gặp lại mà bà lại đánh cộng sự của tui
là sau?” – Nguyên nhìn Agis nói, rồi thì như cảm nhận được điều gì
đó, Nguyên hốt hoảng – “Thắng, chờ chút, đừng bắn!”
Nhưng mọi chuyện đã quá muộn, 3 mũi hỏa thương từ phía Thắng lao
lên, Agis vừa mới đứng vững thì lần lượt 3 mũi tên xuyên qua ngực cô,
khiến Agis khụy 2 gối xuống, ánh mắt vô hồn, rồi thì cô nằm thẳng
ra đất.
…
“Quá muộn rồi, con bé chết rồi!” – Jesus sau khi kiểm tra Agis lên
tiếng.
“Thưa, ngài nói chết là sau ạ?” – Một giáo sĩ run run hỏi Jesus.
“Thần của các ngươi đã chết trong trận chiến.” – Jesus giọng tiết
thương – “Biết ăn nói thế nào với Odin bây giờ?!”
“Ông già, sau ông không sử dụng phép hồi sinh?” – Nguyên hỏi.
“Vô dụng thôi, Thắng đã nhận được ấn ký của “Thiêng luật”, hơn nữa,
cây trượng mà nó dùng là vũ khí được chế tạo từ sức mạnh của
“Thiêng luật”, điều đó đồng nghĩa với việc, dù không kích hoạt ấn
ký, bất kỳ đòn tấn công nào của nó cũng mang theo sức mạnh của
“Thiêng luật”, mà một kẻ bị giết bởi sức mạnh của “Thiêng luật”
thì không có khả năng hồi sinh.” – Jesus nói.
“Vậy là…?” – Nhà vua ngập ngừng.
“Hôn lễ của con cái các ngươi sẽ không bị ngăn cản, còn về thần của
các ngươi, sớm thôi, một vị thần khác sẽ ra đời và bảo hộ các
ngươi, hẳn là các ngươi cũng biết phải làm gì.” – Jesus nhìn về nhà
vua rồi nói.
“Còn về phần Agis…” – Jesus nhìn Agis rồi thở dài.
“Mang xác cô ta theo đi.” – Maxim lên tiếng.
Jesus nhìn về phía Maxim đầy nghi hoặc rồi lại thở dài.
“Ngươi, lại đây, ta sẽ hóa giải lời nguyền cho ngươi.” – Jesus nhìn về
phía hoàng tử lên tiếng.
….
Sau khi hóa giải lời nguyền cho hoàng tử, Jesus đưa mọi người trở
lại điện thờ, Jesus trao cho nhà vua “Thần vị” của Agis – thứ mà đã
thoát ra khỏi người Agis lúc giữa trận chiến và được Jesus thu lại –
dưới danh nghĩa quà cưới của thần cho cập đôi con trai của anh hùng
và con gái của quỷ vương, Jesus dặn dò cẩn thận nhà vua cách sử
dụng “Thần vị” cho đứa cháu tương lai của nhà vua, sau đó, người mới
cùng Thắng, Nguyên và Maxim rời khỏi nơi này.
Sau lễ cưới đình đám, nhà vua và các giáo sĩ đã họp lại bàn về
vấn đề vị thần của họ, cuối cùng, nhà vua và cao tầng giáo hội
đã quyết định công bố những gì họ ghi lại và quay lại được ra cho
toàn thể người dân với câu truyện:
“Thượng thần Agis đã phạm phải lỗi lầm, khiến các vị thần khác
phẩn nộ và trừng phạt người, để đẩy người vào kiếp luân hồi, các
vị thần đã giết chết Agis và đưa linh hồn của người cho nhà vua.”
Và thế là một lời đồn ra đời: “Cháu nội tương lai của nhà vua
chính là thần Agis chuyển sinh để hiểu nỗi khổ của con người cũng
như dẫn dất họ đến với ánh sáng.”
…
Tại mật thất khu nhà của Thắng…
Jesus nhìn vào xác Agis đang nằm trên bàn, rồi nhìn vào Maxim.
“Nói ta nghe kế hoạch của ngươi nào!” – Jesus nói với Maxim.
“Dùng cái này kết hợp với thuật hồi sinh của ngài.” – Maxim nói,
đồng thời lấy từ trong người ra một “Khởi nguyên”.
Jesus nhíu mài, ngài nghi hoặc vì sau Maxim lại có “Khởi nguyên”,
nhưng ngài lại không hỏi về nó.
“Ngươi chắc chứ? Ngươi có biết, với nó, ngươi có thể trở thành một
vị thần?!” – Jesus hỏi lại.
“Chắc, tôi đã có được sự trường sinh, một gia đình để bảo vệ và
yêu thương, một sức mạnh để bảo vệ những thứ mà tôi yêu, thế là
quá đủ!” – Maxim giọng vui vẽ trả lời.
“Được rồi, dù ta không biết cách này của ngươi có tác dụng không
nhưng ta vẫn sẽ thử.” – Jesus nói.
Tại một góc khác…
“Cậu quen vị thần đó à?” – Thắng hỏi Nguyên.
“Ừ, hồi còn ở trường trên “Thiêng giới”, cô ta là bạn học của tôi,
đồng thời là người học giỏi nhất trường, còn tôi là thằng đội sổ,
thế mà cả 2 vẫn thường hay đi chung với nhau, đến nỗi bị mấy đứa
trong lớp chọc là hẹn hò nữa chứ,…” – Nguyên kể.
“Nếu đúng như cậu kể, vậy thì cô ấy đâu nhất thiết phải phạm luật
như thế?!” – Thắng tự hỏi.
“Có lẽ là vì gia đình.” – Nguyên nhỏ giọng.
“Thế cậu có biết anh ta không?” – Cảm thấy nên đổi chủ đề, Thẳng
chỉ về phía Maxim hỏi.
“Maxim Dralance, kẻ giữ luật của 300 năm trước, là chỉ huy một hạm
đội tàu chiến tại thế giới của anh ta, tuy tại vị 300 năm, nhưng
thực chất chỉ hoạt động 254 năm mà thôi, thời gian còn lại, Maxim
điều giao cho cấp dưới của mình thi hành nhiệm vụ.” – Nguyên trả
lời.
Ngay sau đó…
“Thế này là thế nào? Maxim, ngươi nói ta nghe xem.” – Jesus hét lớn.
“Thứ đó, kết hợp với thuật hồi sinh, sẽ tạo ra một linh hồn khiếm
khuyết, một linh hồn mà sẽ nhanh chóng tan biến chỉ trong chốc lát,
tuy nhiên, linh hồn đó sẽ trở nên hoàn chỉnh khi có được ký ức và
thể xác của một linh hồn khác.” – Maxim giọng bình thản.
“Nói cách khác…” – Jesus.
“Là một đứa trẻ mang kiến thức ,trí nhớ cũng như thân xác của Agis,
ngài chỉ cần bịa với Odin là cô ta bị mất trí nhớ là được.” –
Maxim cắt lời Jesus.
“Con nghĩ là cũng nên làm theo lời anh ta nói.” – Nguyên chen vào.
Nghe xong, mặt Jesus đen thui, còn Agis kia đang đứng kế bên thì chỉ
biết ngây ngô đứng nhìn.