Người đăng: Người điên một cõi
1 Ngày sau sau vụ khủng bố bằng ma nữ tại công viên, trước nhà Mami…
Lấy hộp thuốc lá từ trong túi quần jeam, rút ra một điếu, dựa lưng
vào tường, đưa lên miệng ngậm, lấy cái bật lửa từ trong túi áo, đưa
lên miệng đốt nhẹ điếu thuốc lá, rít một hơi, phả ra một làn khói,
Nguyên lên tiếng…
“Xong chưa?”
“Rồi!” – Thắng từ phía sau bức tường đi ra.
“Có tặng gì cho cô bé làm quà chia tay không?” – Nguyên hỏi.
“Không.” – Thắng đáp.
“Sau không tặng gì cho cô bé, dù sau cô bé cũng sống một mình mà!” –
Nguyên lên tiếng sau khi lấy điếu thuốc lá khỏi miệng và phả ra một
làn khói.
Nghe thế, Thắng trầm ngâm tỏ vẻ suy nghĩ, được một lát, cậu lên
tiếng.
“Tặng gì giờ?!” – Thắng nhìn về phía Nguyên hỏi.
“…” – Nguyên câm lặng.
“Mở cái cửa hàng của cậu lên!” – Nguyên hút điếu thuốc lá rồi nói.
Thắng mở cái cửa hàng trong hệ thống của mình lên, Nguyên nhìn vào…
“Sau không có đồng nào thế?!” – Nguyên hỏi.
“Cái này mà cũng hỏi, tiêu hết rồi còn đâu!” – Thắng nhìn Nguyên như
nhìn một thằng ngu.
“Thế làm sau để có tiền?” – Nguyên hỏi tiếp.
“Đương nhiên là bán đồ rồi!” – Thắng tiếp tục nhìn Nguyên như nhìn
một thằng ngu.
“Mà cái này bán được không nhỉ?” – Thắng lấy ra cái thẻ mà cậu
nhận được cách đây một ngày.
“Khoan đừng bán!” – Nguyên dựt cái thẻ từ trong tay Thắng.
“Cậu lụm được cái thẻ này ở đâu thế?” – Nhìn vào cái thẻ, Nguyên
hỏi.
“Một kẻ đi chung với “Thiêng luật” đưa tớ.” – Thắng trả lời.
“Quả nhiên, mà sau nó lại đưa cậu ta cái thẻ điện thoại mobi nhỉ?” –
Nguyên thấp giọng. – “Cái cửa hàng của cậu có nút nạp tiền không?”
– Nguyên hỏi trong khi đang cào cái thẻ bằng tay.
“Có!” – Thắng đáp sau khi nhìn khấp cái bảng cửa hàng.
“Nhấn vô đó đi.” – Nguyên nói sau khi đã cào xong cái thẻ và hút
tiếp điếu thuốc của mình.
Thắng làm theo, trước mặt cậu xuất hiện thêm 2 cái màn hình trong
suốt, một cái nằm dọc, một cái thì vuôn góc với cái kia.
“Thấy mấy chữ trên bảng nằm ngan chứ, nhấn vô nè.” – Nguyên nhìn về
phía Thắng.
Sau một hồi loai hoai…
“Rồi, giờ cậu có 2000 rồi đó, mua gì cho cô bé đi!” – Nguyên rút thêm
một điếu thuốc ra lên tiếng.
“Để coi…” – Thắng nhìn vào cái màn hình bán trong suốt.
“Thắng, cậu sắp phải đi à?” – Ngay sau đó, Mami từ trong nhà chạy ra,
giọng hốt hoảng.
“Ừ.” – Thắng nhìn về phía Mami.
“Không ở lại với tớ được sau?” – Mami giọng buồn buồn.
“Tớ sẽ trở lại thăm cậu mà.” – Thắng nhẹ giọng.
“Nhớ quay lại đó...” – Mami đứng sau Thắng lên tiếng, giọng nũng nịu.
“Tớ hứa mà.” – Thắng nhìn về phía Mami nở một nụ cười.
“Mà cậu có muốn cái gì làm quà không?” – Không đợi Mami lên tiếng,
Thắng hỏi, đồng thời quay lưng về phía Mami để cô nhìn thấy được
màn hình bán trong suốt.
“Tớ muốn cái này.” – Mami chỉ tay về phía cái nhẫn trên màn hình.
Cũng phải, cô nàng dù sau cũng là con gái, mà trong cái màm hình
cửa hàng của Thắng thì ngoài gươm đao thì toàn là sách và áo
giáp, có mỗi cái nhẫn là khác biệt. Thắng nhìn vào cái nhẫn, mà
chính xác là cập nhẫn, rồi nhìn về phía công dụng của nó, Thắng
chuẩn bị khuyên Mami chọn món khác thì…
“Có cặp nhẫn 900 thôi mà, cứ mua đi, dù sau cô bé cũng là trẻ con
mà, chắc không tính là…” – Nguyên ở sau lưng Thắng cười cười lên
tiếng.
Nhưng không chờ cho Nguyên nói hết câu thì Thắng đã nhanh chóng lấy
cây quyền trượng kề lên cổ Nguyên.
“Mami, cậu…” – Thắng lên tiếng, nhưng khi nhìn về phía Mami, cậu bắc
giác im lặng, bởi vì trước mắt cậu lại là ánh mắt cúm con ấy.
“Mua đi, mua đi!” – Nguyên đứng kế bên lên tiếng xúi dục.
“Được rồi, tôi mua là được chứ gì!” – Thắng thở dài.
Nói rồi, Thắng thao tác, và cậu nhận được 2 cái nhẫn có phần
giống nhau, một chiếc thì vòng nhẫn to dày, trên có điêu khắc 2
nhành hoa hồng, cái còn lại thì vòng nhẫn thanh và mảnh như sợi dây
và có một nhành bông hồng quấn quanh, cả hai điều dính một viên
hồng ngọc hình thoi và vòng nhẫn thì làm bằng một loại chất liệu
màu bạc trong suốt.
Đưa cả 2 cái nhẫn cho Mami, nhưng Mami nhanh chóng đưa lại cái nhẫn có
vòng nhẫn to cho cậu…
“Có 2 cái, tớ và cậu mỗi người giữ một cái.”
Nói rồi, Mami thử đeo cái nhẫn vào tay…
“Đeo ở ngón áp út hợp hơn đấy bé!” – Nguyên chen ngang.
Ngay sau đó, Thắng định lên tiếng ngăn cản nhưng…
“Bấm nút, biến!”
Nguyên lấy từ trong người ra một cái remote, bấm nút, Thắng và Nguyên
biến mắt.
Còn Mami thì cứ vô tư đeo nhẫn mà không hề biết đến cái ý nghĩa
đằng sau nó, bên cạnh đó, khi đeo nhẫn vào ngón tay, cái nhẫn đã tự
thu nhỏ lại cho bằng kích thước ngón tay cô bé.
“Thắng, nhìn xem, hợp với tớ không, ơ?” – Mami đưa tay lên hỏi nhưng
Thắng đã biến mất từ lúc nào.
…
Trong mặt thất dưới một căn nhà lớn…
Thắng và Nguyên xuất hiện trên một cái bệ lớn. Bước xuốn khỏi cái
bệ, Nguyên lên tiếng…
“Được rồi anh bạn, chuẩn bị làm việc tiếp nào!”
“Cho tôi nghĩ chút đi, mới về mà!” – Thắng nói.
Suy nghĩ một chút, Nguyên nói…
“Cũng được, nhưng mà trong lúc đó cậu nên xem trước thông tin công
việc cái đi, tôi biên soạn ra cả rồi đấy.”
Nói rồi, Nguyên đi về phía cái bàn duy nhất trong căn phòng, lấy một
xấp tài liệu ở đó đưa cho Thắng.
…
Góc nhìn của Nguyên…
Thắng bước vào thang máy để về phòng mình, tôi nghĩ mình cũng phải
làm việc của mình thôi.
Bước về phía dàn máy tính, tôi bắt đầu hiệu chỉnh tọa độ điểm
đến, xong xuôi, tôi lại một lần nữa bước lên bàn dịch chuyển, và đây
là lần thứ 3 trong ngày tôi đứng trên đó.
Mà nhớ về chuyện mấy hôm trước, tôi tự hỏi không biết bây giờ
Gilgamesh ra sau, chắc ông ta bây giờ đang than trời trách đất đây!
Truyện là hôm trước nó tới gặp Gilgamesh, mà tôi sẽ gọi nó là “X”,
cứ gọi nó hoài khó quá!
...
Cách đây vài ngày…
Góc nhìn của nguyên…
Một đóm sáng trắng xuất hiện tại nơi tôi và Gilgamesh đang nói
chuyện.
“Ngươi” – Gilgamesh kinh ngạc lên tiếng khi thấy nó.
“Ngươi cái gì mà ngươi, phải là bạn cũ lâu ngày không gặp chứ
Gilgamesh!”
Giọng của nó đột ngột thay đổi từ một giọng không nam không nữ sang
giọng nữ khá quyến rũ, điều này làm tôi muốn biết hình dáng thật
của đóm sáng trắng ấy, mà cũng có thể đóm sáng trước mặt tôi mới
là hình dáng thật của nó!
“Đó là…?” – Tôi hỏi Gilgamesh.
“Kẻ mà ta đã kể cho ngươi.” – Gilgamesh trả lời.
Tôi sẽ gọi nó là X vậy.
Rồi X bay tới vị trí cái bàn Gilgamesh đang ngồi lên, đóm sáng đó
bắt đầu thay đổi hình dáng rồi tắt ngúm, xuất hiện tại đó là một
cô gái trong bộ áo dài quấn khăn, khuôn mặt tuy không phải là mắt
phượng mày ngài nhưng cũng đủ làm bất cứ ai cũng phải xiêu lòng,
bao gồm cả tôi, một thân hình phải nói là tiêu chuẩn đến không thể
tiêu chuẩn hơn khi điện nước điều không thiếu một phần, không dư một
tất, mái tóc dài trắng ngần tung bay trong gió như tô điểm thêm vẽ
đẹp ấy, ủa, mà ở đây là dưới lòng đất thì đâu ra gió nhỉ, thôi bỏ
qua cái đó. Mà sau lấm kẻ khoái ngồi lên bàn thế?!
“Ngươi đến đây làm gì?” – Giọng Gilgamesh lạnh băng.
“Đến xem mặt vị hoàng đế của ta, không được sau?” – Giọng của X trong
trẻo và quyến rũ đến độ tôi sợ là mình sẽ không tự chủ được nếu
không phải là một bán thần.
“…” – Gilgamesh không đáp lời mà mặt lạnh nhìn X.
“Thế kẻ này là ai? Một người mới dưới trướng ngài à?” – X quay sang
nhìn tôi và hỏi.
“Hắn là con trai Jesus, mà từ sau đại chiến nhân thần kết thúc, ta
cũng đã chấm dứt vương triều của mình rồi…” – Gilgamesh giọng điều
điều - “Việc vừa rồi là do ngươi làm?”
“Thì không phải người ta đã nói là ăn miếng trả miếng rồi còn gì!”
– X cười cười trả lời.
“Nếu vậy thì ngươi đã được mục đích rồi, còn tới đây làm gì?” –
Gilgamesh hỏi lại.
X nở một nụ cười nhìn Gilgamesh, rồi nghiên người tới gần Gilgamesh,
đặt một tay lên má ngài ấy, ngay lúc đó, trong tay Gilgamesh xuất
hiện một cây thương, X lên tiếng.
“Ngài nỡ giết thiếp sau, đức vua?” – Giọng X có phần yếu đuối.
Cái khỉ gì thế này, nhìn thế nào thì cảnh này cũng lãng mạn sao
sao ấy, tôi biết là Gilgamesh có nhiều vợ, nhưng không lẽ lưỡng tính
như X mà ngày ấy cũng hốt luôn sau?
Tôi nhìn về phía Gilgamesh, trong mắt ngày ấy xuất hiện một tia do
dự cùng chút nhu tình, sau đó, ngày buôn cây thương ra, như muốn ôm
người con gái ấy vào lòng ngài đưa tay ra nhưng nhanh chóng rút tay
về.
“Thần thiếp biết mà, ngài vẫn còn yêu thần thiếp dù bao nhiêu năm
trôi qua!” – Giọng của X nhẹ như thì thầm bên tai, đầy nét quyến rũ.
Tôi biết mà, nhìn thế nào cũng thấy 2 người này có gian tình với
nhau, he he, tôi có cớ để bắt hóp ngài ấy rồi, lặng lẽ lấy ra cái
điện thoại, chỉ cần có một cảnh tình tứ thôi, he he, ngài ấy chắc
chắc sẽ phải chấp nhận yêu cầu của tôi, không thì… he he.
“Ngươi dừng lại ngay cho bổn vương!” – Gilgamesh gầm lên đồng thời quay
mặt đi.
Nhưng X không dừng lại, may thật, nếu X mà dừng lại, cái kế hoạch
của tôi hỏng bét, X đặt một tay còn lại lên vai Gilgamesh và nhìn
ngài ấy một cách đắm đuối, tay kia thì kéo mặt Gilgamesh về phía X.
Trong mắt Gilgamesh vừa hiện lên một tia lung lai thấy rõ cơ hôi của
tôi đây rồi, và không ngoài dự đoán, X hôn Gilgamesh.
Tách…
Kế hoạch thành công, tôi nhanh chóng giấu cái điện thoại đi, X cũng
đã rời khỏi người Gilgamesh, còn Gilgamesh, ngài ấy hiện đang ngẩn
ngơ nhìn người phụ nữ ấy rời xa mình, ngài đưa tay ra và nếu kéo X.
“Slive, đừng đi, ở lại với ta…” – Giọng Gilgamesh dịu dàng đến bất
ngờ, biết thế lúc nãy tôi bặt luôn chế độ quay phim.
“Xin lỗi, em phải đi, vì “Khởi nguyên” này, em phải ra đi, nếu em không
đi, chàng sẽ giết em.” – Giọng của X cũng dịu dàng không kém, trong
tay X là 1 “Khởi nguyên”, có lẽ, cô vừa lấy từ chỗ Gilgamesh.
Ngay khi nghe được câu đó, Gilgamesh như bừng tỉnh, ngày ấy nhanh chóng
nắp lấy tay X nhưng ở đó chỉ còn lại là tàn ảnh đang mờ dần.
“Này cậu nhóc kia, tấm hình ngươi chụp, nhớ in cho ta, ta sẽ quay
lại, và lấy nó đi, nếu ngươi không làm, ngươi sẽ chịu khổ!” – Lúc
này giọng X lại vang lên.
Và bây giờ thì Gilgamesh đang nhìn tôi với ánh mắt khó chịu, tôi
nghĩ là mình nên chuồn sớm trước khi có án mạng.
“Cho ta mượn “Khởi nguyên” của ngươi.” – Gilgamesh lên tiếng.
Ớ, cái gì thế này, Gilgamesh đang hỏi mượn đồ của tôi, mà sau ngài
ấy biết tôi có “Khởi nguyên” nhỉ? Không quan trọng, quan trọng là kế
hoạch của tôi không đổi là được!
“Giới thiệu con gái ngài cho tôi, tôi sẽ cho ngài mượn!” – Tôi ra điều
kiện.
…
PS: Chỉ số một số nhân vật sau chương 9
Tên: Trương Tất Thắng (TTT-19)
Tuổi: 10 (20 – Thế giới cũ)
Cấp độ: 142
Thiêng chức: Pháp sư
Ngoại hiệu: Kẻ mang ấn ký của “Thiêng luật”.
Sinh lực: B
Pháp lực: SB
Sức mạnh: A
Ma pháp: SS
Thể chất: C
Trí lực: SD
Đề kháng ma thuật: S-
Tốc độ: A+
Khéo léo: A+
Đề kháng hiệu ứng: A+
Tiềm năng: A+
Ma thuật: (Sơ học < tay mơ < ngiệp dư < bán chuyên < chuyên nghiệp < bặc
thầy < thần thánh)
Hỏa: chuyên nghiệp
Thủy: bán chuyên
Thổ: bán chuyên
Phong: bán chuyên
Ảo ảnh ma thuật: chuyên nghiệp
Ma thuật thời không: Tay mơ
Quang: Sơ học
Tên: Tomoe Mami (Magi pella normal form)
Tuổi: 9
Thiêng chức: Magi pella
Sinh lực: B
Pháp lực: A+
Sức mạnh: AAB
Ma pháp: S
Thể chất: AD
Trí lực: A
Đề kháng ma thuật: A+
Tốc độ: A+
Khéo léo: SD
Đề kháng hiệu ứng: C
Tên: Tomoe Mami (Magi pella sacred form)
Thiêng chức: Magi pella
Sinh lực: SB
Pháp lực: S+
Sức mạnh: SAA
Ma pháp: SS
Thể chất: SAD
Trí lực: A
Đề kháng ma thuật: SA+
Tốc độ: SA+
Khéo léo: SD
Đề kháng hiệu ứng: SC
…